Hoàng hậu siêu quậy
|
|
GIỚI THIỆU NHÂN VẬT: HOÀNG NGỌC LINH CHI :nữ nhân vật chính là trẻ mồ côi,16 tuổi.Nổi tiếng về tài quậy phá, nhan sắc thì.... tuyệt nhưng tính cách thì.... .Sau này sẽ lạc về quá khứ 400 năm trước, trở thành công chúa rồi lên làm quý phi và cuối cùng là hoàng hậu.Câu châm ngôn ưa thích : Ta thà chết vì tiền còn hơn chết vì ko có tiền VƯƠNG HOÀNG THIÊN BẢO :vua của nước THIÊN BÌNH,17 tuổi, tình tình trẻ con,nhưng thích tỏ ra làm người lớn.Độc đoán, hay ghen,thích bắt nạt tiểu thư nhà ta...Nhưng lại là 1 ông vua tốt.Câu châm ngôn ưa thích :Người mạnh nhất ko phải là kẻ chiến thắng mà kẻ thắng mới là người mạnh nhất LAN PHI :Kẻ thù ko đội trời chung vs tiểu thư nhà ta.Đanh đá,rất yêu thiên bảo nhưng....Hay phá đám 2 nv chính..Nhưng sau này sẽ yêu người khác...
|
Kinh thành,phủ tẻ tướng.... _Thưa tể tướng,công chúa đang rất nguy cấp ak. _Mau truyền đại phu.Công chúa mà có mệnh hệ gì thì các ngươi đùng hòng sống-Một vị quan ăn mặc rất sang trọng đang vô cùng tức giận _Thưa tể tướng, đại phu đã dến rồi ak-Một tên người hầu chạy vào báo _Mau cho truyền vào. Một vị đại phu lớn tuổi bước vào: _Thỉnh an tể tướng _Ko cần lôi thôi nữa, ngươi mau xem bệnh cho công chúa đi. _Dạ thưa vương gia. Vị đại phu nhẹ nhàng nâng bàn tay của cô gái được gọi là công chúa đang nằm trên giường kia để bắt mạch.Một lúc sau ông nhẹ nhàng để xuống.lắc đầu: _Thưa tể tướng có lẽ công chúa ko qua khỏi đem nay.Mong người đừng vì quá buồn phiền mà phát bệnh. _Ngươi nói cái gì? _Xinh tể tướng tha mạng.Thần đã làm hết sức mình nhưng ko cứu được công chúa. _Trời ơi! _Đại phu đâu, phu nhân ngất rồi. * * * * 400 năm sau.... _Linh chi con có dậy đi học ko?Muộn hoc bây giờ. _Dạ....-Tôi uể oải đứng dậy,chào tạm biệt chiếc giường thân yêu. 5 phút sau tôi dắt chiếc xe đạp ra sân ,quay lại chào: _Chào 3 mẹ con đi học đây ạ. _Uk.Học tốt con nhé. Đọc đến đây chắc các bạn sẽ tò mò vì sao tôi lại có lắm mẹ đến thế.Tôi vốn là trẻ mồ côi,từ nhỏ đã ko có cha mẹ.Được đưa vào trại trẻ mồ côi cùng vs hàng trăm đứa trẻ khác.Hôm nay là khai giảng,tôi vừa mới đỗ cấp 3 xong.Nhưng giờ thì tôi sắp muộn học rồi.Ngày đàu tiên mà đi học muộn thì thảm lắm.Hjk.Đành phải vượt cái đèn đỏ trước mặt vậy.Tôi dùng hết cam đảm băng qua cái cột đèn đáng ghét kia. _Rầm...-Một tiếng động nhức óc vang lên _Cái quái gì thế nhỉ?Đau đầu quá-Tôi đứng dậy _Tai nạn rồi-Có tiếng người nói sau lưng tôi _Cô gì ơi ai bị tai nạn vậy ak? Người phụ nữ kia ko thèm trả lời tôi,vẫn tiếp tục nói: _Xem có ai bị tai nạn ko? _Người đâu mà bất lịch sự thế ko biết-Tôi lẩm bẩm _Một cô bé măc đồng phục trường nữ sinh NGỌC LAN bị tai nạn rồi! _NGỌC LAN ư?Đó chẳng phải là trường của tôi ư? Tôi tò mò nhìn vào chỗ tai nạn. _C..ô...cô gái đang nằm trên vũng máu kia chẳng..chẳng phải là.... Nó há hốc mồm ngạc nhiên,cô gái đang nằm trong đống máu kia,đôi mắt nhắm nghiền lại chính là nó.Nó lắc đầu: _Ko thể nào.Mình đã chết rồi ư?Ko thể được.Đây chỉ là mơ thôi phải ko?Linh Chi mày mau mau tỉnh lại đi _Ko phải là mơ đâu cô gái-Có tiếng nói đằng sau lưng.Nó quay đầu lại. Một người đàn ông cao lớn,khoác 1 chiếc áo khoác màu đen,trên tay cầm một chiếc lưỡi hái đang đứng trước mặt nó. _Ông là ai? _Ta là thần chết đến để đưa cô xuống âm phủ.Mau đi thôi Diêm Vương đang đợi _Ko ông nói dối.Ta chưa chết- Nó khóc _Vậy cô hãy thử xem mình có bóng ko? Nó nhìn xuống đất nhưng ko có cái bóng nào cả Nó lặng người đi.Thần chết túm lấy áo nó .Một ánh sáng lóa lên .Nó cảm nhận được mình đang bayNos ngơ ngác hỏi: _ Chúng ta đang ở đâu thế này? _Giữa đường hầm thời gian.Đứng cho cẩn thận vào nếu cô mà ngã xuống đầy thì... _Thì sao...? _Ta ko nói được,mau đi thôi.. _Cái tên thần chết chết tiệt này ko nói thì ta nhảy cho ngươi xem-Vừa dứt lời nó nhảy xuống và rơi vào 1 cái lỗ đen.Nó chỉ còn cảm nhận được ánh sáng trước mặt rồi ko còn biết gì nữa * * * * *
|
400 năm trước,phủ tể tướng: _Phu nhân xin người đừng đau buồn nữa.Công chúa đã ngừng thở 1 canh giờ rồi đến lúc phải an táng công chúa thôi-Tể tướng lay vai phu nhân _Không ,thiếp ko cho người mang con gái thần thiếp đi đâu cả.Nó chưa chết mà. _Phu nhân à sự thật là con gái chúng ta ko còn nữa _Ko,thiếp ko cho ai đưa nó đi đâu cả.. Nó đang rơi trên ko thì có ai đỡ lầy nó.Nó quay đầu lại,suýt nữa hét lên .Cô gái đứng trước mặt nó giống nó như đúc.Nhưng ăn mặc theo lối cổ xưa .Cô gái bỗng dưng mỉm cười: _Tôi đợi cô từ rất lâu rồi.Hãy sống thật tốt nhé.Tôi sẽ đến chỗ Diêm Vương thay cô _Này cô gì ơi.Cô nói gì tôi ko hiểu-Nó kéo tay cô gái ấy Cô gái ấy chẳng nói gì mà đưa tay đẩy mạnh vào người nó 1 cái làm nó ngã xuống phía dưới: _Hãy sống cho thật tốt cả phần của tôi nhé N ó bỗng thầy xung quanh tối mịt đi. * * * * _Thưa phu nhân.... thưa lão gia..........- Một tên gia nô chạy vào _Nói mau _Công chúa ...... _Công chúa làm sao ? _Dạ khi bọn nô tài đang tắm rửa cho công chúa lần cuối thì bỗng dưng người sống lại rồi ạ. _Ngươi nói cái gì? _Dạ công chúa sống lại rồi ạ _Mau đưa ta đi xem nhanh-Tể tướng cùng phu nhân vội vã đứng dậy
|
Nó từ từ mở mắt ra.Ánh sáng chjếu thẳng vào mắt làm nó khó chịu.Nó từ từ chống tay ngồi dậy.Đây là đâu vậy nhỉ? Một căn phòng rộng, có các cây cột to được trạm khắc công phu.Trong phòng có những bức trướng thêu đẹp vô cùng.Nhưng sao cách bài trí này lại giống trong mấy phim kiếm hiệp mà nó xem thế nhỉ? Nó khẽ vỗ vỗ đầu.Để xem nào,hình như nó đã bị tai nạn sau đó nó trốn tên thần chết và nó đã gặp 1 cô nương giống y hệt nó rồi sau đó nó ko nhớ gì nưã.Nó đứng dậy đi quanh phòng: _Chậc.Cái nhà này giàu thật.Ooa..a!Có cả hồng ngọc này.. Nó nhìn xung quanh phòng: _Hehe!Ko có aj cả.Ta phảj nhân cơ hội này cuỗm vài thứ lấy tiền tiêu xài mới được (ặc,Bây h mà còn tham tiền.Hết thuốc chưã.) Đang định vơ vét thì nó nghe thấy có tiếng nói: _Ngọc nhi,con cuả ta. Nó lao như tên bắn lên giường đắp chăn lên.Một người đàn ông và 1 người phụ nữ trông rất phúc hậu bước vào.Nó bật dậy ngơ ngác. _Con cuả ta, con ko sao rồi,may quá-Người phụ nữ ôm chầm lấy nó,sụt sùi. Nó chẳng hiểu việc gì đag xảy ra.Tự dưng có người nhận nó làm con.Tự dưng lại lọt được vào nhà giàu như thế này ngu gì mà ta lại chối từ cơ chứ!Nó ôm chầm lấy người đàn bà kia khóc sụt sùi: _Mẫu thân,con cứ tưởng sẽ ko được gặp người nưã.(ham tiền thấy sợ) _Đừng sợ con ngoan của ta. _Vâng thưa mẫu thân.(trìng độ diễn xuất quá chuyên nghiệp.Đáng được trao giải Oscar) Nó ở phủ tể tướng đã được 1 tuần,sau 1 thời gian tìm hiểu nó đã hiểu ra là cái cơ thể này vốn là con gái tể tướng.Cũng may là cô gái này giống nó như đúc cả tên gọi cũng như là hình dáng.Nó bây giờ có thêm 1 ngườ anh trai và 1 cô chị gái.Vì nó là con út nên rất được chiều chuộng vậy nên lúc đầu nó rất thích thú nhưng 1 tuần rồi mà nó chưa được ra ngoài nên bây giờ nó đang rất khó chịu.Bây giờ nó đang phải ngồi học thêu cùng chị nó,mà đây vốn là môn nó cực ghét.Từ lúc bắt đầu thêu đến giờ nó đã làm gãy tất cả 6 cái kim lại còn đâm vào tay những 4 lần nữa chứ.Chị nó (tên là Thiên Dung) vô cùng ngạc nhiên: _Hiền muội, muội làm sao vậy? Mọi khi muội là người thêu khéo hơn cả ta cơ mà? Nó ngáp ngắn ngáp dài: _Tỉ tỉ à, muội chán lắm rồi sao ngày nào cũng phải thêu vậy? _Sao tự dưng muội lại hỏi vậy.Ngày nào mà muội chả thêu cùng ta sao nay lại hỏi kỳ vậy? _Hay là tỉ cho muội ra ngoài thành chơi tý nhá.Muội chán lắm.-Nó nài ni kèm theo khuôn mặt vô cùng ngây thơ (cáo già đội lốt cừu non đây mà) _Ko được nếu phụ thân mà biết thì........ _Ko sao đâu mà,muội chỉ đi 1 lát thôi. _Nhưng ta......
|
Nó chưa kịp để Thiên Dung nói hết câu đã chay biến đi mất cùng vs Tiểu ngọc-a hoàn của nó. Kinh thành quả là nơi đông đúc và sầm uất.Nó chạy tung tăng khắp nơ bỗng dưng Tiểu ngọc kéo tay áo nó: _Tiểu thư à, chúng ta ăn mặc thế này ko ổn đâu.Hơn nữa tiểu thư lại xinh đẹp như thế kia. Ngộ nhỡ..... _Ừ,em nói cũng phải.A,ta nghĩ ra cách rồi.-Vừa nói xong nó chạy đy đâu mất.5 phút sau nó quay lại vs bộ trang phục nam nhân,trên mặt còn đeo bộ râu giả: _Thế nào bây giờ thì đi thôi. Nó đang đi bỗng nhìn thấy một nơi vô cùng lớn và lộng lẫy.Nhưng nơi này lại có rất nhiều cô nương đang đứng ở cửa.Nó quay lại hỏi Tiểu ngọc: _Nơi đây là đâu vậy? _Thưa tiểu thư nơi này gọi là thanh lâu ạ. _Nơi này có cái gì mà đông đúc thế? _Nô tỳ cũng ko biết ạ nhưng phu nhân đã dặn là tuyệt đối ko được vào những nơi như thế này ạ. _Thế thì ta lại càng muốn biết- Nói xong nó chay luôn vào bên trong Nó bước vào trong, nơi này khá đông đúc nhưng nó để ý hình như toàn là nam nhân.Nó chọn một chiếc bàn ở 1 góc rồi ngồi xuống,xem xét xung quanh.Bỗng từ cửa có 1 người bước vào.Hắn cầm 1 chiếc quạt, trông tướng mạo rất khôi ngô nhưng lại toát lên 1 nét gì đó rất đặc biệt.Hắn mặc bộ y phục màu trắng nên nó khá chú ý,theo sau còn có 1 tên nhìn cũng biết là ko phải tầm thường,tay trái đang cầm 1 cây kiếm nạm ngọc.2 người ấy chọn bàn bên cạnh nó và ngồi xuống.[IMG][/IMG]Nó đang mải nhìn hắn thì bỗng có tiếng quát lớn làm nó giật mình: _Con ranh,còn ko mau theo ta về phủ. _Tôi xin ngài,tôi còn cha mẹ già ở nhà, ngài tha cho tôi,kiếp sau tôi xin làm thân trâu ngựa cho ngài-Một vị cô nương trông khá xinh nhưng khắp khuôn mặt và cánh tay toàn vết đòn roi _Bốp-Một tiếng động vang lên -Mày còn cãi à? Ta đã bỏ ra 50 lạng bạc để mua mày mà giờ mày lại xin tha à?-Tên kia thét _Đúng là ỷ có tiền đây mà-Nó lẩm bẩm-Để bổn cô nương cho ngươi 1 bài học.Để xem nào...-Nó đảo mắt nhìn xung quanh rồi dừng lại ở tên đang ngồi bên cạnh-Tên này có vẻ được đấy _Bốp-Một cái bánh bao từ đâu bay thẳng vào mặt tên vô lại kia,hắn lập tức quay lại-Thằng nào dám ném ta? _Tôi nhìn thấy hắn ném-Nó chỉ tay sang tên đâng ngồi bên cạnh làm hắn bật dậy _Này tên kia tôi và anh ko thù ko oán sao lại ngâm máu phun người thế? _Hô hô,ném người ta rồi ko dám nhận kìa _Ngươi....ngươi......... _Mi dám ném ta?-Tên kia hét lớn _Thôi thì cứ cho là thế đi.Vậy thì làm sao-Hắn vừa nói vừa nhìn nó _Mày dám..-Vừa nói tên kia vừa xông lên định đấm hắn nhưng ngay lập tức tên cầm kiếm đứng đằng sau hắn phi người lên đưa kiếm kề vào cổ tên kia.Còn hắn vẫn ung dung ngồi uống trà. _Cứ đợi đấy, ta sẽ báo thù.-Tên kia vừa nói vừa hậm hực bỏ đi _Đa tạ công tử đã cứu mạng,tiểu nữ ko biết gì báo đáp-Vị cô nương kia quay sang nói vs hắn _Cô nương ko cần cám ơn ta hãy cám ơn tên lúc nãy đã ném vào mặt hắn ấy-Hắn quay sang bên cạnh nhưng ko thấy nó đâu cả-Hắn bỏ đi đâu rồi? _Thưa thiếu gia hắn đã đi từ lúc nãy ạ. _Điều tra lai lịch người này cho ta _Rõ. * * * * * * Lúc này ở trong 1 con hẻm nhỏ.... _Phù-Nó thở phào-Tiểu ngọc,hắn có đuổi theo ta ko? _Thưa tiểu thư hình như là ko ạ _Tốt.Còn lâu mới bắt được bổn cô nương nhé.Tu 10 kiếp nữa đi em _Thưa tiểu thư,bây giờ chúng ta đi đâu ạ? _Em hỏi rõ ngớ ngẩn,về phủ chứ đi đâu nữa.Bây giờ mà ló mặt ra ngoài thì có mà chết Nói xong nó đi về phủ tể tướng mà ko biết đằng sau lưng nó có 1 bóng người Nó lén lút lủi qua lối cổng sau nhưng thấy có người đang đứng canh cửa nó vội vàng lẻn sang chỗ khác. _Haizz...Cái lão già này thật là...Canh gì mà kỹ thế? _Thưa tiểu thư,bây giờ chúng ta vào thế nào được ạ? _Cái lão già ấy đã cử người canh ở cả cửa trước lẫn cửa sao thế này thế vào thế quái nào được.Đành phải.. _Đành phải làm gì ạ? _Trèo tường-Nó nhún vai _Hả?Nhưng thưa tiểu thư người là công chúa cao quý nhỡ trèo tường mà bị ai bắt gặp thì... _Ta mặc kệ.Bây giờ mà ko đi để lão già ấy mà túm được thì cả ta và ngươi cùng bị ăn đòn đấy. Nó đẩy tiểu ngọc lên trước sau đó cũng bắt đầu đu lên tường.Nhừng khi trèo lên được bức tường thì suýt nữa nó ngã lộn xuống.Một chàng trai anh tuấn,dung mạo phi phàm đang đứng đợi nó ở bên dưới.Người đó ko ai khác chính là đại ca của nó.Thấy nó huynh ấy nở 1 nụ cười trông rõ là hiền lành nhưng lại khiến nó toát mồ hôi hột _Muội muội ngoan vừa đi chơi ở đâu về thế? _Huy..nh à...HÌ HÌ...muội ...muội à muội đi ngắm cảnh ấy mà- Nó cười lắp bắp _Thật ko vậy?-Huynh ấy khẽ nhíu mày _Thật mà huynh phải tin muội chứ.-Nó cười,2 mắt long lanh _Vậy muội giải thích ra sao với bộ quần áo đang mặc trên người kia? _Hả-Thì ra lúc nãy mải chạy tên kia quên mất ko thay đồ _Thật là hư quá mà _Huynh à tha cho muội 1 lần thôi huynh nhá-Nó nũng nịu _Định dùng chiêu ấy vs ta hả.Vô ích thôi-Nói xong huynh ấy véo tai nó lôi đi _Huhu,huynh ko thương muội.Ái, nhẹ thôi,đau muội mà. * * * * * Hoàng cung,cung Quảng Bình.... _Bẩm hoàng thượng đã tìm ra tung tích rồi ạ _Tốt hắn là con trai nhà nào vậy _Bẩm hắn... _Hắn làm sao? _LÀ 1 một cô nương ạ _Trẫm biết rồi..Hả ngươi vừa mới nói cái gì? _Dạ, đó là 1 cô nưong ạ _Là ái nữ nhà nào? _Dạ là công chúa Linh chi con gái tể tướng ạ _Thôi ,cho ngươi lui _Linh Chi, trẫm sẽ bắt ngươi trả giá gấp 10 lần-Hắn lẩm bẳm Lúc này tại phủ tể tướng.. _Hắt xì,Hắt xì...Có tên nào nhắc đén mình thế nhỉ-Nó khịt khịt mũi
|