Quân Sư Vương Phi
|
|
“Hừ.” Nam tử hừ một cái, buông cổ áo Ngạo Quân ra, cau mày, quay đầu nói với Mạc Tình:“Cô nương, hắn đối với ngươi như vậy, ngươi còn vì hắn như vậy. Đáng sao?”“Ta……” Mạc Tình đột nhiên vẻ mặt xấu hổ nhìn về phía Ngạo Quân, nhỏ giọng nói “Đáng giá, tuy rằng Mạc Quân ca đối với ta như vậy, nhưng ta vẫn thích hắn, bởi vì…… Bởi vì ta…… Ta đã là người của hắn rồi.” Nói xong lời cuối cùng thanh âm nhỏ đến giống như nói trong lòng. Nhưng nhĩ lực của hai người đều có thể nghe được.
|
“Ta……” Mạc Tình đột nhiên vẻ mặt xấu hổ nhìn về phía Ngạo Quân, nhỏ giọng nói “Đáng giá, tuy rằng Mạc Quân ca đối với ta như vậy, nhưng ta vẫn thích hắn, bởi vì…… Bởi vì ta…… Ta đã là người của hắn rồi.” Nói xong lời cuối cùng thanh âm nhỏ đến giống như nói trong lòng. Nhưng nhĩ lực của hai người đều có thể nghe được.“Cái gì?”“Cái gì?”Hai người song song sợ hãi kêu ra tiếng. Ngạo Quân vẻ mặt không thể tin nhìn chằm chằm Mạc Tình, nàng nói những lời này là có ý gì, cái gì kêu đã là người của nàng, nàng cũng là nữ a. Sao cho tới bây giờ cũng không biết Mạc Tình này có thiên phú diễn kịch như vậy? Nói dối, mặt không đỏ khí không suyễn . Nguyên lai từ lúc nam tử này xuất hiện, nàng đã có chủ ý này! Tâm cơ thật thâm sâu nha!
|
Chết tiệt, phụ tâm nhân này lại vô tình, ăn xong chùi mép, lại còn chết không thừa nhận. Nếu theo lời nàng, không đem tên này chặt làm tám khúc là không được, không, phải đem tra tấn cho sống không bằng chết, nàng sẽ không bỏ qua . Vừa nghĩ tới dùng một ít phương pháp dằn vặt cổ quái, kì lạ để tra tấn mĩ ‘Nam tử’ ‘Phụ tâm’ này, hắn liền nhịn không được muốn cười.Ngạo Quân thấy nam tử này đáy mắt mạc danh kỳ diệu xuất hiện tiếu ý, người này không phải từ đầu trên mặt không phải lãnh thì chính là giận, hiện tại thế nào nghe đến ‘Xử tội’ nàng, lại xuất hiện ý, không khỏi làm lưng Ngạo Quân ứa ra mồ hôi lạnh.
|
“Công tử?” Người này chẳng lẽ có bệnh sao? Mạc Tình có điểm hoài nghi.“Khụ……” Ý thức được bản thân đem tiếu ý biểu hiện ra ngoài, ho nhẹ một tiếng, che dấu cười ý. Từ lúc nhận thức nàng, hỉ nộ đều không hiện ra mặt, vậy mà lại một lần bởi vì nàng mà đem suy nghĩ nội tâm biểu hiện ra ngoài, ai, xem ra, hắn vẫn chưa buông được a!
|
“Khụ…… Nếu đã như thế, thú nàng.” Không phải khẩu khí thương lượng, mà là mệnh lệnh, lúc này hắn không che dấu khí phách vương giả của mình chút nào, làm cho người khác cảm thấy áp lực bội phần.“Không thú.” Ngạo Quân không nhìn khí phách nam tử trước mắt phát ra, lạnh giọng cự tuyệt. Hắn là ai? Dựa vào cái gì ra lệnh cho nàng.“Thú.” Không nghĩ tới ‘Phụ tâm nhân’ này lại không sợ uy thế của hắn, hơn nữa trên người hắn còn tản mát ra một loại khí thế tựa hồ lãnh đạo thiên quân vạn mã, không thua kém hắn.
|