Chương 16: Xui xẻo chồng tiếp xui xẻo.
Vừa dứt tiếng nói thì ngoài cửa có ba đến bốn người đến để dự giờ tiết toán, Tuyết liền nhìn lớp trưởng nói:
- Mấy em chào mừng thầu cô chứ?
Chi bây giờ mới hoàn hồn, thì ra nãy giờ không chịu nghiêm. Hô to cả lớp đứng lên nghiêm rồi Chi ngồi xuống nói với Trinh:
- Hình như tao thấy mắt trái giật nà!
Trinh há mồm định hét lên thì hắn bịt miệng lại, Trinh há to mồm là do mõi lần mắt Chi giật là có nghĩa chuyện xui sắp đến. Cả lớp tự nhiên cảm thấy lo lắng không thôi. Tuyết bắt đầu dạy, tiếng nói từ từ vang lên, cả lớp dù im nhưng không phải để lắng nghe mà là cảm thấy lo lắng cho chuyện xảy ra sắp tới, ngay lúc đó Tuyết lên tiếng:
- Trinh lên làm bài này cho tôi.
Trinh đi lên, mặt nhăn thấy rõ, cô không biết làm, nếu là bài bình thường thì còn biết, đây là bài năng cao, toán năng cao. Trinh đi lên liếc xéo Tuyết cái nhẹ rồi nói nhỏ:
- Tôi không biết làm.
Tuyết nhìn Trinh cười rồi nói:
- Nãy giờ em làm gì mà không nghe tôi giảng bài?
Trinh lúng túng, dự giờ mà Tuyết dám la như vậy luôn hay sao, Tuyết nhướng mày hỏi tiếp:
- Không biết làm thế đứng sang một bên.
Nói rồi Tuyết quay xuống nhìn cả lớp, cô cho lớp này dự giờ để cho lớp này biết là không nên quá tự tin là mình có thể giải hết tất cả các bài tập khó, đôi khi chúng ta phải thừa nhận là ta không biết làm để có thể nhận được sự giúp đỡ của người khác. Tuyết nhìn tụi hắn rồi nói:
- Bạn Trinh không biết làm vậy có ai lên giúp bạn ấy giải không?
Hòa nhã, nhã nhặn nhưng thật ra cả lớp lại thấy Tuyết đang muốn đẩy tụi hắn phải lên bảng giải mới đúng. Hắn đứng lên rồi đi lên bảng, hắn cầm phấn và giải, Trinh đứng kế bên mở miệng cười một cái, có một người bạn trai như hắn đúng là cô thật có phước. Vừa giải xong thì Tuyết đã nói:
- Anh hùng cứu mỹ nhân? Được bao lâu đây?
Cười nhếch môi một cái rồi Tuyết coi bài vừa giải xong của hắn là đúng hay sai. Hết tiết, cả lớp thở phào mệt mõi xuống căn tin, mặt đứa nào cũng phờ phạc, lúc nãy gàn cuối giờ có kiểm tra 15' môn Toán, đề bài khó tới mức cắn nát viết cũng làm không ra. Tiết tiếp theo là tiết Lý không biết sẽ bị gú nữa đây. Bước tới cái bàn dài ở bên góc trái của căn tin, cả lớp ngồi xuống, ngay lúc đó Chi thoáng giật mình là kế bên cái bàn dài là chỗ tụi nó đang ngồi ăn, cả 3 nhồi chung nhưng không nói lời nào, im lặng đến rùng mình. Tự nhiên ngay lúc đó My lên tiếng nói:
- Mày có biết quán bar Night gì đó không?
Tuyết nhìn My, nó thì chỉ gật đầu rồi tiếp tục ăn, My bực bội nói:
- Hôm qua.....tao với....
Nói tới đây tự nhiên Tuyết giậm chân My một cái thật mạnh, My mới chợt nhớ hôm qua cô là con gái nay là con trai nên phải nói sao cho đúng với "giới tính", My cười cười nói:
- Hôm qua tao thấy có hai cô gái tức giận đánh người tàn bạo lắm.
Nói tới đây mặt nó trầm xuống, buông mạnh nĩa xuống, nó đứng lên rồi nói:
- Ngu ngốc.
My và Tuyết bị chửi vào mặt nên tức giận nhìn nó rồi đứng lên nói:
- Gì mà ngu ngốc hả?
Nó thở hắc ra rồi cười mỉm nói:
- Quá nóng nảy.
Nói xong nó đút hai tay vào túi rồi bước đi, hai con bạn nhìn nhau rồi nói:
- Ừm. Đúng là ngu ngốc.
Nói xong cả hai phá lên cười, ăn xong My và Tuyết đứng lên rồi bước đi, tụi hắn bây giờ vẫn còn hóa đá vì thấy tụi nó cười, nếu tụi nó là con gái thì tụi hắn đã.....đã.....mà tụi hắn đang nghĩ gì vậy? Mấy người đó là con trai, con trai, con trai đó.
Tiết Lý đến, cả lớp chuẩn bị tinh thần thật tốt, My bước vào rồi tươi cười nói:
- Mấy em học bài chưa?
Cả lớp đồng thanh nói:
- Chưa.
My không vì lời đó mà thất vọng, cô còn cười tươi hơn nói:
- Ừm. Tốt. Mấy em chuẩn bị giấy đi chúng ta kiểm tra miệng bằng giấy.
Cả lớp há to mồm nhìn, đã nói là không thuộc mà con kiểm tra là sao?. Nhìn mặt đám học sinh mà My thấy mình ác ác sao ấy. Mà thôi kệ ác vậy mà sống dai.
Đề vừa viết lên bảng là hàng loạt tiếng động lật tập, mở sách rồi tiếng nói của vài học sinh như là "trang kia" hoặc " không phải cái này" ..... lật tài liệu mà còn la lớn, lớp này công nhận cũng ghê gớm thiệt. My ngồi vào bàn rồi gác hai chân lên bàn rồi nhìn từng phút từng giây trôi qua. Khoảng 10' My thu bài và nói:
- Ừm....mấy em ai cũng làm được.
Cả lớp hết mũi, không làm được thì làm sao tự tin là học sinh lớp 12a1 chứ. My liền cười nói:
- Vậy là mấy em nói dối tôi. Mấy em nói không thuộc bài mà lại làm bài được. Khả năng thứ nhất là tụi em nói dối. Khả năng thứ hai là tụi em lật tài liệu, vì hai lý do trên nên tui quyết định là không chấm bài này mà hôm nay chúng ta trả bàu hết lớp.
Cã lớp cám thấy hôm nay lớp bị ma ám hay sao? Từ sáng tới giờ xui xẻo cứ réo hoài, đúng là nhọ thật. Giờ ra về, cả lớp mừng húm, tụi hắn không về nhà mà đi qua nhà của Triết để tìm cách giấu thứ trong hộp đi nơi khác, lý do giấu đi là vì tối hôm qua hình như có người tối và lục lội căn phòng bí mật ở dưới tầng hầm, nếu tụi hắn không giấu đi thì sợ một ngày nào đó sẽ bị mất cắp. Vừa vào nhà thì Triết đã hết hồn vì trong nhà có thêm một cô gái, cô ta mặc váy màu trắng, tóc dài nhìn tựa ma. Triết đi tới thì cô ta đột nhiên quay lại, mặt Triết tái đi nói:
- Sao...sao?
My nhìn Triết rồi nhìn tụi hắn, cô mới từ bên kia trèo qua nhà bên đây, mà không biết là bên này có người mà người này lại là tụi hắn, My nhìn lên cầu thang nói:
- Tuyết ơi! Đừng xuống, bên này có người.
Tuyết đi xuống, miệng ngậm kẹo nói:
- Sao không đợi tao đứng đó rồi nói luôn.
My chu môi rồi quay lại tụi hắn định nói gì đó thì tiếng gõ cửa vang lên, hắn đi ra mở cửa, vừa nhìn thấy cô gái hôm kia thì tự nhiên không biết nói gì, nó nhìn hắn nói:
- Bạn tôi có chụt phá phách nên có làm phiền mọi người.
Nói rồi nó liếc vào trong, hai con bạn cười cười nói:
- Xin lỗi...xin lỗi....mọi người
|
Chương 17: Hotgirl là hàng xóm.
Tụi nó sau khi về nhà thì cảm thấy như cuộc đời đang trải qua những thứ khắc nghiệt, xiu xẻo vậy. Tụi nó có làm gì nên tội mà bây giờ kế bên nhà lại là tụi hắn? Nếu tụi hắn phát hiện tụi nó là con gái thì sao? Từ đây về sao mọi chuyện sẽ phức tạp và khó khăn vì nếu cứ đổi thành trai gái thường xuyên thế này sẽ bị phát hiện ra sự thật mất thôi.
Quay lại với tụi hắn, vẫn còn bàn hoàng về 3 hotgirl lúc nãy, không ngờ tụi hắn có duyên với tụi nó đến vậy, đi đâu, ở đâu cũng gặp nhau mà hên một cái nữa là tụi nó còn là hàng xóm của tụi hắn ấy chứ. Triết ngồi xuống sofa nói:
- Tụi mình đem chiếc hộp cất ở phía sau tòa nhà của thằng Khang đi.
Hắn nghi hoặc nhìn Triết, hết chỗ để hay sao mà để chỗ hắn? Không phải hắn không muốn giữ mà cái hắn lo lắng là sợ để ở đó gia đình hắn sẽ gặp chuyện thì sao? Món vật bên trong chiếc hộp là thứ đáng giá khiến người khác không từ thù đoạn mà cướp lấy. Hắn chống hai tay lên bàn nâng cầm lên nói:
- Không! Dù sao tao cũng không có đủ hết khả năng để bảo vệ cho họ.
Triết nhíu mày, hắn bây giờ là đang sợ hãi hay yếu đuối muốn rút lui, nếu không để ở chỗ hắn thì phải để ở đâu đây. Khôi nhìn sự việc đang trở nên căng thẳng thêm, anh liền nói:
- Tao biết một nơi!
Cả hắn và Triết đồng loạt nhìn Khôi, Khôi mỉm cười nói:
- Ỡ phía sau nhà thằng Triết có.....
Thấy lời nói kéo dài của Khôi, hắn và Triết bỗng nhìn nhau rồi cười nói:
- Ờ hé.
Thế là cả ba chàng lấy chiếc hộp và đem giấu nó ở một nơi bí mật. (t/g không xem được nơi giấu)
Tụi nó ngồi nhìn trần nhà mà thấy lòng rối rắm, từ đây về sao mọi chuyện sẽ phiền phức, ra ngoài phải coi trước nó sau, thiệt là thương tâm. Nó liền bật đầu ngồi ngay ngắn nói:
- Bây giờ thế này: ra ngoài thì mặc đồ con trai, ở nhà thì là con gái. Phải cẩn thận tránh bị phát hiện.
Hai con bạn cảm thấy ông trời đang ghét cả đám nên mới để tụi hắn là hàng xóm, mà nó nói nghe cùng được, nếu mà làm như vậy thì sẽ ít ai biết tụi nó là ai, chắc cũng dễ để đối phó tụi hắn vs cách này.
Sáng hôm sau, cả 3 đứa tụi nó thức thật sớm, mặc quần áo con trai vào và bất đầu hành trình rình rập để có thể an toàn ra khỏi nhà, nó bước từng bước cản thận xuống từng bật thang không gây ra tiếng động gì lớn, hai con bạn đi ở phía sau rón rén đi theo, lâu lâu còn đặt tay lên vai nó khiến nó giật mình mà nhìn lại, đang đi tới cửa thì tiếng tụi hắn vang lên:
- Hôm nay làm gì đi sớm vậy?
Tiếng nói ấm áp đầy nam tính của Khôi vang lên, anh không biết vì sao mà hắn lại bắt anh và Triết đi học vào giờ này chứ? Một giọng nói trầm đầy ma lực của người con trai vang lên:
- Tụi bây không đi thì thôi.
Ngay lúc đó một giọng nam khác vang lên:
- Quan tâm thằng Khôi làm gì? Kệ nó đi.
Vừa nói xong tụi hắn mở cửa ra và dắt xe đi ra ngoài, tụi hắn đang đứng giữa sân nhà nên không biết trốn ở đâu, tụi hắn vừa nhìn qua thì nó đẩy hai con bạn vài đám cõ, nó thì trốn sau cây cỏ thụ, hai con bạn bị đẩy nên nằm úp mặt vào đám cỏ, mong chỏng lên trời. Tụi hắn vừa nhìn qua đã không thấy ai nữa nên phóng xe chạy đi. Hai con bạn ngồi lên, lấy gương ra nhìn thì hai đứa hét lên đau đớn, đầu hay đứa như rơm rạ, rồi mặt mày thì đen đuốt vì đất, trên mặt còn lát đát vài ngọn cỏ khô và chi chít những vết đâm nho nhỏ bởi cỏ nhân tạo đâm phải, hai con bạn tức giận trừng mắt nhìn nó, nó vờ như không thấy ánh mắt đó nói:
- Ừm....Tao đi dạy tụi nhỏ học để không thôi tụi nó mất dạy mất.
Nói rồi nó dắt chiếc xe đạp địa hình ra và bắt đầu chạy đi dạy để lại hai con bạn đang đua nhau chửi nó. Tới trường nó liền thấy học sinh bu nhau vào bảng thông tin, nó cũng nhìn sơ ngang bảng thông tin thì chỉ thấy mấy từ là: "Cuộc thi nữ sinh thanh lịch", ấy vậy là tới ngày thi hotgirl rồi à? Chắc vui đây. Nghĩ thế tự nhiên nó cười rồi bước đi.
|