Chap 34:
“5 năm sau” “Chuyến bay từ Anh đến Việt Nam đã hạ cánh.” Xin quý khách vui lòng ngồi yên vị trí. ------------------------------------------------------------------------------------------ - Tiểu thư, ông chủ đã chuẩn bị xe sẵn. _ Một tên cận vệ đang kéo vali cho nó nói. - Tôi biết rồi, nói với ba của tôi là tối tôi về ăn cơm. Giờ tôi đi gặp bạn. _ Giọng nói đó đã lạnh lùng và kiêu ngạo hơn. Người đàn ông không nói gì chỉ cúi đầu bỏ vali vào trong chiếc xe rồi rời đi. [Tui: chả biết nói sao, đừng qt nó.] Ở sân bay, có một cô gái khí chất ngời ngời đang bước đi. Khi nó cất bước ai cũng phải ngước nhìn. Các chàng trai thì mến mộ, các cô gái thì ghen tị. Nó rút ra chiếc điện thoại của mình và gọi cho ai đó. ‘Alo, tao nghe.’ ‘Tao về rồi đây, nhớ chào đón nồng nhiệt nhé.’ ‘Chịu về rồi cơ đấy, được 3h nha gái.’ ‘Okay em yêu, nhớ rủ đầy đủ.’ Chỉ nghe thấy tiếng đầu dây bên kia nói gì đó rồi cúp máy cái cụp. Không sai, người ở đầu dây bên kia là My. Sau khi nó đi, My là đứa duy nhất giữ liên lạc với nó. Để tránh bị nghi ngờ, cả Nhi cũng xóa số nó. Và My thì đổi tên danh bạ. Mục đích lần này của nó về là tiếp quản công ti của ba nó. Nó chả còn vương vấn gì hắn nữa. Nó cũng không thuộc dạng quay về trả thù hắn. Giờ đây, nó đã trở thành một thiếu nữ xinh đẹp hơn. Nó đã du học 5 năm bên nước ngoài để lấy kinh nghiệm và giờ đây, nó trở lại để nâng công ti của ba mình lên tầm cao mới hơn nữa. ----- 9h sáng ----- Nó hẹn hai đứa kia vào giờ này để đi đến công ti để nhận chức. Hai thím kia có vẻ rất phấn khích vì gặp lại nó. My thì nhảy tưng tưng như con tinh tinh xổng chuồng khiến ai đi qua cũng quay lại nhìn tụi nó. Nhi thì hiền hơn, chỉ đứng yên một chỗ nhưng mà lại hấp diêm lỗ tai nó. Nói chung chả có con nào là bình thường hết. Từ khi nó bước vào, ai ai cũng nhìn nó. Nó có một khí chất mà người thường không thể nào có được. Hai thím kia vẫn nhảy tưng tưng. [Tui: nhục quá nhục mấy má ơi~~] Nó bước đến quầy tiếp tân và nhờ họ gọi cho thư kí. Thì có một cô tiếp tân nào đó lớn giọng với tụi nó khiến hai nhỏ đang vui cũng ngưng lại nhíu mày nhìn cô ta. [Tui: kh phải phản diện..] - Cô là ai mà dám kêu bọn tôi gọi thư kí của Tổng Giám Đốc xuống. Hay cô là tình nhân của Tổng Giám Đốc đến đây đòi tiền? - Tôi là ai thì lát cô sẽ biết, cứ gọi thư kí cho tôi nhanh. _ Nó thấy nhục vì có thành phần này trong công ti của mình. Lát nữa phải sa thải ngay thôi. Nhưng cô ta nhất quyết không chịu gọi, cứ gây ầm ĩ hết cả lên. Khiến cho các nhân viên đang làm việc cũng ngước mặt lên nhìn tụi nó. Nó không nói gì nữa, quay lưng bước về phía thang máy dành cho Tổng Giám Đốc và Phó Giám Đốc. Cô tiếp tân kia thấy cô bước đi thì nghĩ là nó bỏ cuộc, ai ngờ nó lại đi về phía thang máy. Thang máy đó chỉ dành cho TGĐ và PGĐ. Mà PGĐ thì đang làm việc trên lầu...chẳng lẽ... [Tui: là tổng giám đốc và phó giám đốc.] Nó rút ra một chiếc thẻ màu vàng quét lên thanh kiểm chứng rồi bước vào thang máy như chưa có gì xảy ra. Bỏ lại sau lưng là cô tiếp tân đang sốc vì mình. Tất cả nhân viên nhìn thấy đều cầu nguyện cho mình không bị sa thải. Duy nhất chỉ có cô tiếp tân kia là bị nó sa thải ngay trong ngày hôm nay. [Tui: tội cho cưng...] ~~~~~ 3h chiều ~~~~~ Như đã hẹn với nhau, My rủ tụi hắn và Nhi cùng đến buổi hẹn của nó. Nó không hề biết trước là My sẽ rủ hắn nên chả có gì lo lắng cả. Chỉ có hắn là không biết nó đã về nước. Trong căn phòng mập mờ ánh đèn LED, cả bọn đã ngồi đầy đủ chờ nó tới và nhập tiệc. Cuối cùng nó cũng tới. Ánh mắt nó lướt qua cả căn phòng và dừng lại ở hắn. Có một tia hoảng hốt trong ánh mắt của nó. Hắn cũng nhìn thấy nó. - Nào, ngồi xuống nhập tiệc nhanh dùm cái đi má. Đói chết con rồi nè. _ Nhi lên tiếng phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng. Thật ra đứa nào cũng đói vì tất cả nhịn ăn để đến đây ăn thật đã đời mà thôi. [Tui: ăn như nhợn...] Nó cũng không nói gì, chỉ ra hiệu cho tụi nó bắt đầu ăn. Tất cả lao vào ăn như nhợn không màng hình tượng của mình. Nó cũng vậy, ăn như nhợn cùng đám kia. Mặc dù rất ngại ngùng vì chuyện nó quay lại nhưng mà ăn vẫn trên hết. Sau khi chén xong cái bàn dành cho 15 người ăn thì cả bọn kéo nhau đi shopping. Về việc chia xe.....ừm....nó đi chung với My, Nhi đi với Thái, hắn và Phong đi chung. Tới khi shopping, tất cả chia thành hai phe nam-nữ chứ không đi chung nữa. Nó và tụi kia đi lòng vòng khắp nơi, hai nhỏ kia thì tay nào tay nấy quá trời đồ chỉ có nó là tay không thôi. [Tui: bà này dư đồ chứ có thiếu đồ đâu mà mua←_← ] Chỉ là....tất cả đồ của hai nhỏ mua đều tính vào thẻ của nó. Dù sao nó cũng cho nên dùng thôi. Free thì ai mà không thích chứ. Nó cũng dư tiền mà, cần gì lo. Bên chỗ hắn, mỗi người tự lo cho thân mình thôi. Chả ai đi với ai hết. Tụi hắn chả mua gì cả, chỉ đi lòng vòng rồi quay lại nơi bắt đầu đứng đó. Nó và hắn vẫn im lặng, chả có gì để nói với nhau. Chỉ là...trong tim hai người đã có nhau, cả hai đã tìm được vị trí của đối phương trong tim mình. Liệu hai người có cho nhau cơ hội và quay về bên nhau như xưa?
|
Chap 35: Làm Lại Lần Nữa...
Kể từ ngày hôm đó, nó và hắn vẫn gặp nhau nhưng chả ai nói gì với nhau nữa. Khi gặp mọi người hai người vẫn nói nhau là bạn nhưng chưa ai chắc chắn điều đó. Nó vẫn yêu hắn rất nhiều nhưng nó dặn lòng mình hắn mãi mãi không thuộc về mình nên im lặng giữ cơn đau đang dày vò con tim mình lại. Hắn cũng rất yêu nó, nhớ nó nhưng lại không nói. Từ ngày nó đi, hắn đã cho người xử lí Di và Như...cho hai người đó 1 chàng trai tốt hơn và ra nước ngoài sinh sống. Mọi người trong lớp cũng biết hết tất cả và xin lỗi vì hiểu lầm hắn. Giờ đây, mọi người đang cố gắng hàn gắn nó và hắn lại lần nữa. Nhưng điều đó có vẻ là bất khả thi. ~~~~~~~~~~~~~~~ Tua qua vài tháng trong quá trình cua nó lần nữa ~~~~~~~~~ Chính vì sự sợ hãi bản thân mà không dám nói dẫn tới kết cục của ngày hôm nay. Nhưng............bà tác giả sẽ không để điều đó xảy ra nên tua lại xíu. Chính vì sự sợ hãi đối phương khiến ai người không dám nói. Nên....bà tác giả sẽ nói cho. [Tui: tui thấy tui hơi bị nhây nhỉ :3] Vì vậy nên mọi người ở đây sẽ cùng giúp hàn gắn nó và hắn. Chúng ta sẽ dùng cách từ từ chứ không phải là làm liều ăn nhiều. Vì làm liều chắc chắn sẽ không bao giờ thu phục được nó. Cứ từ mà nhử...cái này gọi là "Bỏ con tép lấy con tôm" phải không. Vì nó cũng có tình cảm với hắn nên quá trình xây dựng lại hình tượng của hắn trong lòng nó không khó khăn mấy. Sau bao nhiêu vất vả thì cuối cùng nó cũng chịu mở lòng mình ra với hắn lần nữa. Hai người đã quay lại lần nữa sau bao nhiêu vất vả của mọi người. Vốn dĩ nó rất yêu hắn nên chỉ cần hắn cố gắng kiên trì thì sẽ phá vỡ bức tường trong nó thôi. Để ăn mừng vì công cuộc cua nó thành công nên mọi người mở pặc-ty. Địa điểm là biệt thự của nó và hắn. Và người đi chợ mau đồ ăn là Nhi và Thái. My và Thái thuộc team rảnh rỗi ăn không ngồi rồi. Nó và hắn thì đi dọn dẹp lại nhà cửa. Bạn bè cũ cũng tới chúc mừng nó và hắn. Nhà nó và hắn giờ thành cái chợ rồi. Ông bà ta nói: "Yêu nhau đi một vòng Trái Đất cũng về bên nhau.". Quả thật không sai, nó và hắn vốn dĩ đã có sợi dây nối liền không dứt. Mãi mãi không thể nào rời xa nhau. Nếu có kiếp sau, họ chắc chắn vẫn sẽ yêu nhau. Yêu hết đời này, yêu hết kiếp này, yêu luôn cả kiếp sau. Chỉ cần là nó và hắn thì cho đến khi nào đi chăng nữa cũng sẽ yêu nhau. Hoàng Tuấn Khải yêu Hàn Băng Băng Trịnh Tử Phong yêu Trương Diễm My Lê Hoàng Thái yêu Nguyễn Hoàng Ân Nhi MÃI MÃI
|
Phiên Ngoại 1: Khải - Băng
Sau khi được bố mẹ cho phép cưới hỏi, cả hai lập tức đi chụp hình và thử áo cưới. Cuối tháng sẽ là đám cuối của nó và hắn. Mặc dù lúc đầu bố mẹ nó không đồng ý cho nó quay lại với hắn nhưng mà nhờ tình yêu vĩ đại của cả hao nên đã làm xiêu lòng cả hai. Những ngày đầu thì ở chung nhà với nhau thì cả hai vẫn có chút ngượng ngùng nhưng sau 1 tuần thì cả hai đã bắt đầu quen dần với sự hiện diện của đối phương rồi. Chỉ cần không nhìn thấy nhau một tí là xoắn hết cả lên. Từ đây đến ngày lễ cưới diễn ra cũng không còn xa. Mọi người bắt đầu lao mình vào để chuẩn bị. Một sai sót cũng không được có trong lễ cưới. Cả hai công ty của nó và hắn đã sáp nhập vào để hắn và nó đứng đầu quản lí. Cuối cùng thì cái ngày trọng đại trong cuộc đời của nó và hắn cũng diễn ra. Hắn khoác lên mình một bộ vest đen lịch lãm. Trông hắn chẳng khác nào Hắc Hoàng Tử. Còn nó mang lên mình một bộ áo không quá dài. Chỉ đơn giản là một cái đầm trắng tinh khôi ngắn đến đầu gối và đuôi ở phía sau. Cả hai bước vào lễ đường trong sự vỗ tay nồng nhiệt của tất cả khách mời. Hôm nay là ngày trọng đại trong cuộc đời của cả hai nên tất cả mọi người đều có mặt để chứng giám cho tình yêu của cả hai. Lễ cưới diễn ra trót lọt, không có chút sai sót nào xảy ra. Lễ cưới kết thúc là lúc cả hai được xả hơi. Thật sự hôm nay khá mệt mỏi. Nó dù không quen mang giày cao gót nhưng cố trụ đến khi lễ cưới kết thúc. Đêm đó về, hắn đã phải xoa bóp chân cho nó suốt 1 tiếng đồng hồ. Nhưng sau đó thì..........không có sau đó nữa.... ------ Hoàn Phiên Ngoại 1 ------
|