Tổng Giám Đốc, Bá Đạo Yêu Em
|
|
"Phương tổng.” Lâm lão nhìn người trẻ tuổi xông vào phòng bệnh trước mặt.
“Lâm lão. Nghe nói ông bị bệnh.”
Phương Tuấn Kiệt đem hoa quả đặt lên bàn, đứng ở bên giường nói. Lâm lão đương nhiên biết hắn đến vì cái gì, thở dài một hơi, “Ta trước kia cảm thấy con nuôi không có cảm tình, nhưng là hiện tại đột nhiên bị bệnh mới phát hiện nó đem ta trở thành cha thật sự, ta cũng đã sớm không rời được Tâm Nhi. Ta hi vọng ta đi rồi sau này, Tâm Tuyết có thể sống tốt hơn một chút.”
“Cho nên ông dùng thiếu gia nhà họ Tô bù đắp cho Tâm Tuyết?” Phương Tuấn Kiệt nhíu mày.
“Cạnh tranh với ngươi nhiều năm như thế, ta đương nhiên biết ngươi có thể cho Tâm Nhi những gì tốt nhất, nhưng nếu là như thế hai người các ngươi sẽ không được hạnh phúc” Lâm lão cười khổ nói.
Phương Tuấn Kiệt không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: “Ý tứ của Tâm Tuyết như thế nào?”
Lâm lão liếc mắt nhìn hắn một cái, " Tâm Nhi không muốn cũng sẽ không phản kháng ta…” Lâm lão đột nhiên nhớ tới vài lần thử trước đó, hi vọng Lâm Tâm Tuyết trở về, Tâm Nhi đều uyển chuyển cự tuyệt , chẳng lẽ con thật sự tưởng ở lại bên người hắn?
Phương Tuấn kiệt thẳng thắn hỏi:
“Cô ấy ở đâu, tôi đi tìm cô ấy hỏi rõ ràng.”
"Ở nhà."
_____________ ______ ____
Lâm Tâm Tuyết ngồi ở trong phòng nhắm mắt dưỡng thần, hoàn toàn không chú ý tới Phương Tuấn Kiệt đã tới phía sau, Phương Tuấn Kiệt ý bảo bảo mẫu đi ra ngoài.
Nhìn đến bảo mẫu đi rồi, hắn ở bên tai cô nhẹ giọng hỏi:
“Đang nhớ đến anh sao?”
Toàn thân Lâm Tâm Tuyết không tự chủ được run lên một chút, cô mở to mắt.
“Tôi đã không còn làm việc cho anh"
“Đúng vậy, ngươi đều phải kết hôn .”
Ngữ khí Phương Tuấn kiệt ẩn chứa bi thương làm cho tâm Lâm Tâm Tuyết nhói lên một chút, Lâm Tâm Tuyết đứng dậy, lại bị Phương Tuấn Kiệt nhấn trụ, hắn đi đến trước người cô, quỳ gối giữa hai chân Tâm Tuyết, thuần thục kéo quần lót của cô xuống.
Lâm Tâm Tuyết bắt lấy tay hắn, Phương Tuấn Kiệt ngẩng đầu nhìn cô, ánh mắt nhìn qua có điểm mỏi mệt kia của hắn làm cho Lâm Tâm Tuyết sửng sốt một chút, Phương Tuấn Kiệt nhân cơ hội rút tay về, nâng váy ngủ lên tới eo cô rồi kéo quần lót cô xuống, vươn đầu lưỡi mút lấy tiểu huyệt của cô.
Thật lâu không được Phương Tuấn Kiệt âu yếm, thân thể cơ khát của Lâm Tâm Tuyết nhanh hơn suy nghĩ tiếp nhận thế công của Phương Tuấn Kiệt, nhìn hắn ở giữa hai chân liếm mút tiểu huyệt của mình, Lâm Tâm Tuyết nhanh chóng động tình, tiểu huyệt cũng chảy ra ái dịch. Gửi thanks
|
Chương 10 :
EDIT : SURI
Phương Tuấn Kiệt ôn nhu liếm mút không được bao lâu đã làm cho Lâm Tâm tuyết khó chịu vặn vẹo thân mình.
“A…ừm... đừng..a.a ngừng lại...”
Lâm Tâm Tuyết một bên kêu một bên đem đầu Khưu Thiên Kỳ kéo sát. Phương Tuấn Kiệt không nói gì, thầm nghĩ đem cô làm cho dục tiên dục tử.Một bàn tay Phương Tuấn Kiệt ở phía trong sườn đùi vuốt ve.
Lâm Tâm Tuyết nhìn hắn chìm trong tình dục sờ đùi mình, trở nên càng thêm hưng phấn. “A!”
Lâm Tâm Tuyết lên cao trào lần thứ nhất, Phương Tuấn Kiệt thừa dịp Lâm Tâm Tuyết vô lực sau khi cao trào đem cô kéo xuống dưới, xé rách bộ váy ngủ cô ra, tách hai chân cô ra thật lớn, đem hai ngón tay đâm vào tiểu huyệt của cô.
" A... ư..."
Lâm Tâm Tuyết mở to hai mắt nhìn, tuy có hơi đau nhưng nhiều hơn là khoái cảm.
Cô không nhịn được rơi xuống mấy giọt nước mắt kích tình, kìm lòng không đậu mở rộng chân phối hợp hắn. Phương Tuấn Kiệt vỗ vỗ cặp mông khiêu gợi của cô
" Tâm Nhi, hôm nay thật nhiệt tình, bởi vì lâu rồi không được anh chạm vào sao?”
Thanh âm Lâm Tâm Tuyết mang theo hưng phấn:
“Này… Là phản ứng sinh lí bình thường.”
“Vậy sao?” Ba ngón tay của Phương Tuấn Kiệt mạnh mẽ cắm vào tiểu huyệt, cô chật vật kêu một tiếng.
Phương Tuấn Kiệt cười xoay miết ở trong tiểu huyệt, nhắc nhở Lâm Tâm Tuyết thân thể của cô có bao nhiêu khát vọng hắn.
“Đây cũng là phản ứng sinh lí bình thường?”
Lâm Tâm Tuyết cảm thấy thẹn nằm úp sấp , không trả lời hắn, nhưng cái miệng nhỏ phía dưới lại càng thêm co rút nhanh.
Phương Tuấn Kiệt ghé vào trên lưng Lâm Tâm Tuyết, nhìn cơ thể cô trần trụi cùng thở gấp, máu Phương Tuấn Kiệt thẳng hướng xuống thân dưới.
Hắn lật lại người cô, hôn lên đôi môi khát vọng đã lâu. Lâm Tâm Tuyết kịch liệt đáp lại hắn, cô ở phía dưới chỉ có thể nuốt vào nước bọt của hai người, đầu lưỡi hắn chen vào khoang miệng cô, ngón tay phía dưới từ từ rút ra chọc vào, làm cho cô hưng phấn không nhịn được.
“A… Kiệt…”
Tốc độ rút ra chọc vào của Phương Tuấn Kiệt nhanh hơn, nhìn màu da người âu yếm bị chính mình đùa bỡn dần dần hồng nhuận, Phương Tuấn Kiệt liếm lên cặp nhũ hoa nhỏ xinh trước ngực cô.
“Hô… A… Kiệt, nhanh lên...mau lên... sắp ra rồi...” Lâm Tâm Tuyết bất lực vặn vẹo thắt lưng, nhưng mà hắn căn bản không cho cô cơ hội.
“A a a… Không được…” Lâm Tâm tuyết thét chói tai lên cao trào lần hai.
Phương Tuấn Kiệt rút ra ngón tay, đưa đến trước mặt cô, cố ý mút vào cho cô xem, Lâm Tâm Tuyết bị hắn kích thích như vậy cong thắt lưng cầu hoan:
" Kiệt...ta…”
" Hai lần rồi còn muốn tiếp?” Phương Tuấn Kiệt một bên chế trụ không để mình bị vẻ mặt của cô quyến rũ, một bên ôm lấy cô đặt ở trên giường,
“Tâm Nhi thật sự là càng ngày càng nhiệt tình a .”
Lâm Tâm Tuyết nhìn hắn, kích động giúp hắn cởi áo tháo thắt lưng, Phương Tuấn Kiệt bất động, nhìn ngón tay cô run nhè nhẹ cởi quần lót của mình, cường tráng tính khí bắn đi ra.
Lâm Tâm Tuyết nhìn tính khí đối với mình có cảm giác, nhẹ nhàng vuốt ve, cúi đầu hôn hai cái, sau đó ôm vai hân nói: “Ta muốn ngươi…”
"Tâm Nhi, đúng là yêu tinh hại người”
Phương Tuấn Kiệt bị cô quyến rũ muốn ngừng mà không được, trực tiếp mở ra hai chân cô, thẳng tiến.
“A a a…” Lâm Tâm Tuyết hưng phấn kêu to, vách tường thịt mấp máy hoan nghênh nhục bổng xâm nhập.
”Tuyệt quá a... a....ưm..”
Phương Tuấn Kiệt cảm thụ tiểu huyệt cô càng ngày càng co rút.
“Đem ta kẹp chặt nhanh như thế”
Lâm Tâm Tuyết biết chính mình không thể làm trái ý của cha nuôi, nhưng là nam nhân trước mắt luôn chiếm cứ cả tư tưởng và thân thể cô, làm cho cô không thể khống chế hành vi của mình, cô có cảm giác co rút lại:
“Ân a… nhanh lên... Kiệt… A…"
Phương Tuấn Kiệt nhìn cô bị mình làm thích đến chết, một cỗ thỏa mãn cảm nảy lên trong lòng, hắn tách chân Lâm Tâm Tuyết ra, làm cho chính mình đi vào càng sâu.
”Tâm Nhi, có phải hay không không nhớ rõ ở Nhật Bản nói muốn báo đáp anh như thế nào?”
Lâm Tâm Tuyết có chút khổ sở chảy xuống nước mắt, cô kéo lí trí đã bay mất trở về trả lời:
"Tôi…”
Phương Tuấn Kiệt lại va chạm thật sâu lên điểm mẫn cảm, cô bất lực bắt lấy lưng hắn kêu:
“A a… Quá sâu , hảo ... a…”
“Ta nhớ rõ ta nói rồi, Tâm Nhi nếu không nhớ liền làm đến nhớ kỹ mới thôi.”
Phương Tuấn Kiệt hung hăng đâm vào tiểu huyệt chặt hẹp của cô.
Từ miệng tiểu huyệt chảy ra ái dịch của cô. Thanh âm dâm mỹ rút ra chọc vào làm cho hai người đều nhanh chóng cảm nhân được.
“Ta… Ta nhớ rõ… A…” Thanh âm Lâm Tâm Tuyết khàn khàn còn mang theo nức nở, không ngừng kích phát dục vọng nam nhân.
“Vậy sao không nghe điện thoại của ta?”
Phương Tuấn Kiệt giống như trừng phạt thẳng tiến vào chỗ sâu nhất trong cô, dùng quy đầu quấy loạn tiểu huyệt, nghiền nát điểm mẫn cảm trong cô.
“Aha…” Lâm Tâm Tuyết không chịu nổi lung tung bắt lấy lưng hắn, muốn dời đi khoái cảm hắn mang đến, nhưng thân thể lại hưng phấn nghênh đón hắn va chạm.
Phương Tuấn Kiệt cắn một ngụm lên môi cô, nhìn đến hai mắt cô mông lung sương mù như đang thầm oán hắn, dương vật không thể ức chế lại lớn thêm một vòng, muốn hung hăng đâm chết người trước mắt.
" Tâm Nhi còn muốn kết hôn?”Lâm Tâm Tuyết bị đâm đến thất thần, chỉ biết a a kêu, Phương Tuấn Kiệt hung tợn véo nhũ hoa trước ngực cô. Nhục bổng chôn trong cơ thể cô bất động, hung ác hỏi:
“Ngươi muốn nam nhân khác đến vậy sao?” Phương Tuấn Kiệt chậm rãi bắt đầu động, hắn tiếp tục nói:
“Không cho phép cùng nam nhân kia kết hôn, có nghe hay không?”
Bị hắn đòi lấy thân thể, Lâm Tâm Tuyết không dám trả lời hắn, tuy rằng chính mình thật sự hi vọng cùng hắn cùng một chỗ, nhưng đây là ý nguyện của cha nuôi,, mình không thể cự tuyệt. Gửi thanks
|
Chương 11:
EDIT: SURI
Thấy cô không trả lời, Phương Tuấn Kiệt tức giận đâm thật mạnh vào điểm mẫn cảm của cô, dùng quy đầu nghiền nát mặt trên:
"Không muốn? Vậy thì làm đến khi nào muốn thì thôi!”
Nói xong hung hăng rút ra chọc vào phát ra tiếng"ba..ba"
Lâm Tâm Tuyết một bên giãy dụa đuổi kịp tốc độ của hắn, một bên nói ra ý nghĩ của mình, nhưng mà kêu ra khỏi miệng lại là rên nhỏ:
“A a…Kiệt… ân a, thật thoải mái…" Phương Tuấn Kiểt nâng một chân của cô lên cao, càng thêm ra sức va chạm ở mọi góc độ:
"Tâm Nhi thích bị ta làm như thế , còn muốn cùng nam nhân kết hôn?"
Lâm Tâm Tuyết cảm thấy thẹn tiểu huyệt co rút kẹp chặt nhục bổng của hắn.
“A… Không cần nói …”
“Lâm Tâm Tuyết, không cho phép lấy người khác, nhớ kỹ không, nhớ kỹ không?”
Phương Tuấn Kiệt khóa ngồi giữa hai chân cô, tìm góc độ mang đến cho cô thật nhiều khoái cảm, tay xoa nắn nhũ hoa của cô.
Tiểu huyệt Lâm Tâm Tuyết vội vàng co rút lại, cảm giác cực nóng làm cho hắn càng mạnh mẽ tiến vào, mỗi một lần rút ra chọc vào đều mang theo ái dịch của hai người.
Phương Tuấn Kiệt rút ngón tay cô ra, nửa người dưới cuồng dã, ôn nhu nói:
“Tâm Nhi, em không thể cưới người khác. Bởi vì anh yêu em”
Cô khiếp sợ nhìn hắn ôn nhu thay cô lau nước mắt, nhưng lại làm cho cô khóc càng lợi hại hơn.
”A… Không cần, không cần nói như thế…” Bởi vì ta không có biện pháp đáp lại ngươi, Lâm Tâm Tuyết tuyệt vọng nghĩ.
Phương Tuấn Kiệt ghé vào bên tai cô, phun khí nóng lên cần cổ của cô:
“Anh yêu em, anh yêu em, anh yêu em....”
Mỗi lần hắn va chạm, chạm đến điểm mẫn cảm đều nói câu anh yêu em.
“Ô a a… Đừng nói nữa…”
Cô cảm thấy chính mình như bị chia làm hai nửa , một bên cảm thấy cao hứng, một bên lại muốn khóc, càng nhiều vẫn là khổ sở.
“Anh muốn nói cho Tâm Nhi nghe. Tâm Nhi thích nghe, Tâm Nhi cũng thích anh.”
Phương Tuấn Kiệt tiếp tục dùng nhục bổng xỏ xuyên qua cô.
“Không cần a… Không được…” Lâm Tâm Tuyết không chịu nổi, lên cao trào, tiểu huyệt trong cao trào run rẩy kẹp chặt hắn.
Phương Tuấn Kiệt không quan tâm tiếp tục rút ra chọc vào, lật người cô lại làm cho cô nằm úp sấp, chính mình theo mặt sau tiến vào tiểu huyệt trong cao trào của cô.
“Nóng quá a, ..."
Lâm Tâm Tuyết còn ở trong cao trào, bị hắn mạnh mẽ đâm vào:
“A a… Đừng…” hắn mỗi một lần đều chuẩn xác đánh vào điểm mẫn cảm, làm cho cô không thể hoàn hồn.
“Nói, Tâm Nhi có phải hay không thích ta, nói mau!"
Phương Tuấn Kiệt từ phía sau dày xéo đôi nhũ hoa, dùng đầu ngón tay kéo căn nhụy hoa anh đào của cô.
Tiểu huyệt cùng nhũ hoa đều đã bị hắn kích thích, cô khổ sở cầu xin tha thứ:
“Là, là, ta thích ngươi… A… Chậm một chút…”
Hắn vừa lòng thả chậm tốc độ, nhục bổng chậm rãi cắm vào, như vậy càng làm cho tiểu huyệt mẫn cảm hưng phấn mà co rút lại, phân thân thô to kéo căng tiểu huyệt.
"Thoải mái sao?"
Phương Tuấn Kiệt ôn nhu hôn khóe mắt cô. Lâm Tâm Tuyết cuối cùng có thời gian thở .
Hắn còn ở hướng chỗ sâu bên trong, chỗ càng sâu thăm dò…
“Ô… Thoải mái… sâu quá...a…”
Kìm lòng không đậu kẹp chặt nhục bổng không cho nó rời đi, ma sát ở tiểu huyệt.
“Vậy, Tâm Nhi ở cùng ta, ta cho Tâm Nhi thật nhiều thoải mái?”
Không được… Ngực Lâm Tâm Tuyết đau giống như muốn chảy ra máu, cô run rẩy bắt lấy tay hắn.
“Ta… A ân… Ta yêu ngươi , ô…”
Không biết vì cái gì, nước mắt cô chảy càng nhiều, hơi hơi thấp giọng nức nở làm cho anh đau lòng cầm lại tay cô.
"Đừng khóc, ” anh hôn lên những giọt nước nơi khóe mắt cô.
“Anh sẽ không cho bất luận kẻ nào mang em ra khỏi anh.”
Lời nói an ủi theo miệng nam nhân anh tuấn này nói ra làm cho cô bình tĩnh trở lại , cô bỗng nhiên có loại ảo giác, chỉ cần cùng Phương Tuấn Kiệt cùng một chỗ, giống như việc gì cũng đều có thể không cần để ý.
Phương Tuấn Kiệt đầu tiên là vươn đầu lưỡi liếm liếm lên cánh môi hơi hé mở của cô, mới xông vào khoang miệng cô. Đầu lưỡi anh đảo qua mang đến từng trận tê dại làm cho cô nhịn không được khát vọng anh. Tiểu huyệt co rút lại buông lỏng , miêu tả bộ dáng cự long còn ở bên trong, cảm thụ gân xanh trên nó nhảy lên. Bị cô thình lình co rút, anh thỏa mãn gầm nhẹ một tiếng, bắt đầu mạnh mẽ luật động. Mỗi một lần đem quy đầu đâm vào điểm mẫn cảm, thiên hạ dưới thân liền ức chế không được kêu một tiếng, anh khoái ý hưởng thụ lỗ nhỏ kẹp chặt nhục bổng, như chưa đủ, anh không ngừng hướng cô yêu cầu càng nhiều.
“A a…a..a…” Tuy rằng bản thân bị nam nhân hung mãnh giữ lấy, nhưng là khoái cảm cũng không ngừng hướng cô đánh úp lại, hai chân cô khoát lên tấm lưng tinh tráng , hạ thân đong đưa theo luật động của anh , chìm sâu vào tình ái. Anh dũng mãnh tiến công, trên trán hơi hơi chảy ra mồ hôi còn có biểu tình thỏa mãn gầm nhẹ đều làm cho cô càng thêm hưng phấn mà phối hợp.
”Ừ...a… Đúng… Chính là nơi này, dùng sức a a…” Gửi thanks
|
Chương 12:
Để có thể càng thoải mái xâm nhập, Phương Tuấn Kiệt nâng mông Lâm Tâm Tuyết, làm cho thắt lưng cô rời khỏi giường.
”Thật nhanh. Hút chặt lấy ta không cho ta đi đâu. Ngày mai liền mang Tâm Nhi đi nói rõ ràng với Lâm lão.”
“Ân… không…cha nuôi…sẽ không đồng ý…”
Lâm Tâm Tuyết bị đâm không nói được câu hoàn chỉnh, chỉ có thể đứt quãng biểu đạt ý tứ của mình. Cả cái giường đều rung lên, phát ra tiếng "chi nha chi nha". Không biết là do tiếng kêu của cô quá lớn, hay là ván giường phát ra thanh âm làm bảo mẫu nghe được. Tiếng đập cửa đột nhiên vang lên dọa hai người đang ngập trong tình dục nhảy dựng.
“A Tuyết? Ngươi xảy ra chuyện gì? Bên trong thật ồn ào.”
Mai di đứng bên ngoài gõ hai cái không nghe được trả lời, muốn mở cửa, nhưng là phát hiện cửa bị khóa trái ở bên trong.
Hai người dừng lại, Lâm Tâm Tuyết có thể cảm giác được nhiệt độ truyền đến từ nhục bổng của Phương Tuấn Kiệt, ở thời cơ bừng bừng phấn chấn, đè nén xuống tình dục của mình, cô thanh thanh cổ họng kêu:
“Mai di, không có việc gì.”
Tuy rằng nghe được cô trả lời, nhưng nghe thanh âm này có chút khàn khàn, vẫn làm cho Mai di lo lắng.
”Thật sự không có việc gì sao?”
Nhìn đến bộ dáng Lâm Tâm Tuyết, Phương Tuấn Kiệt nhịn không được nghĩ trêu cợt cô một chút, nhục bổng đột nhiên hướng đến chỗ sâu trong, trực tiếp đâm vào điểm mẫn cảm, tiểu huyệt chưa chuẩn bị trước, phản xạ có điều kiện kịch liệt co rút lại làm cho hắn thích.
“Không có việc gì, a…”
Lâm Tâm Tuyết nhanh chóng che miệng mình lại không để bảo mẫu ở ngoài nghe thấy tiếng rên rỉ, cô trừng mắt liếc Phương Tuấn Kiệt đang dương dương đắc ý bên cạnh. Thấy phản ứng đáng yêu của cô, anh nở nụ cười, lại liên tục đụng vào điểm mẫn cảm đáng thương, cô không chịu nổi đứng dậy, tay ôm lấy cổ anh ta, cắn lên vai anh một ngụm, vẫn là nhịn không được mơ hồ rên rỉ:
“A ân ân…”
“A, thật câu người” Phương Tuấn Kiệt lại kéo cô xuống, phốc xích phốc xích đem cô đặt tại trên giường, thấy cô cắn mình còn nhịn không được kêu lên, Phương Tuấn Kiệt liền lớn thêm mấy lần.
“A Tuyết, có cần ta châm trà cho các ngươi không?”
Nghe thanh âm khàn khàn của cô, Mai di hỏi. Lâm Tâm Tuyết muốn mở miệng nói chuyện, nhưng dưới công kích mãnh liệt của anh, cô chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ.
”A… Ngừng a… Ta nói… Không nói được a…”
Cô vặn vẹo thân mình muốn né ra công kích của anh, nhưng đều bị anh chặn đứng . Anh quay đầu đối người ngoài cửa nói:
“Không cần phiền toái, ta đang cùng Tam Nhi làm chút ‘Việc tư’.”
“Ô ô ô…”
Cô không dám kêu quá lớn, nhưng mà anh luôn chọc mạnh vào tiểu huyệt cô, quy đầu ma sát điểm mẫn cảm làm cho cô khoái cảm liên tục, tay anh còn đùa bỡn đôi nhũ hoa của cô, cô cảm giác được mình sắp tới cao trào.
“Ta không được… Mau a a…”
Cô nhỏ giọng ở bên tai anh cầu hoan, Phương Tuấn Kiệt cười nhẹ một tiếng.
“Hiện tại không được, Tâm Nhii sẽ không khống chế được mà kêu lên .”
Cuối cùng, nghe tiếng bước chân càng lúc càng xa ngoài cửa, cô vặn vẹo thắt lưng phun ra nuốt vào nhục bổng
“Nhanh chút…ta sắp… A a…”
“Thật là nóng vội.” anh cười cho cô ngọt ngào va chạm, cô cảm giác tiểu huyệt đã bị đâm đến tê dại một trận run rẩy, tiếp theo chính mình liền bị đưa lên đến đỉnh..
”A a a ô…”
Cô cao trào kêu lên bị anh nuốt vào, thân thể mẫn cảm của cô không thể chịu nổi cảm giác kích thích như vậy, nhưng là tiểu huyệt trong cao trào vẫn không có biện pháp được đến nghỉ ngơi, vách tường càng không ngừng bị cự bổng thô to của anh ma sát, làm cô khó có thể kháng cự.
“Tâm Nhi có vẻ càng hưng phấn .”
Anh một bên thỏa mãn hưởng thụ tiểu huyệt trong cao trào, một bên cắn cắn xương quai xanh tinh xảo của cô. Lâm Tâm Tuyết đã cao trào ba lần, thân thể xụi lơ tùy ý anh đùa nghịch, suyễn khí thô, tuy rằng lời nói hạ lưu của anh nhắc nhở cô mình có bao nhiêu dâm đãng, làm cho cô cảm thấy thẹn cơ hồ khóc đi ra, nhưng cảm giác thỏa mãn khi bị người yêu chinh phục lại càng nhiều.
Anh ngẩng đầu nhìn đến cô đang nghiêng mặt thở, đã không có cao trào cuồng loạn như vừa rồi, nhưng mà ánh mắt lại vẫn còn mất đi tiêu cự, không khỏi nuốt một ngụm nước miếng, cô gái này trong lúc lơ đãng luôn có thể toát ra vẻ mặt mị hoặc đến quyến rũ chính mình. Anh cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên gáy cô.
“Mấy ngày không chạm vào Tâm Nhi.”
Anh nghe cô đi theo tần suất va chạm của mình mà phát ra nhỏ vụn kêu, đem nhiệt khí phun ở bên tai cô. Cảm giác tê dại lập tức theo bên tai lan tràn đến tứ chi, cô muốn ngăn lại hơi thở ôn nhu bên tai của anh, nhưng là thân thể cơ khát đã lâu so với tưởng tượng của cô còn khát vọng nam nhân này âu yếm gấp mấy lần, chỉ cần là khóai cảm anh mang lại, thân thể sẽ run rẩy gấp bội.
“A… Tuấn... Tuấn Kiệt...a..…” Gửi thanks
|
Chương 13:
“Nhiều ngày không chạm vào Tâm Nhi như thế, ta thật nhớ Tâm Nhi”
Bàn tay to của anh đánh lên mông của cô.
“Ân a a…”
Hai chân cô càng quấn chặt thắt lưng anh, cảm nhận được nhiệt độ cơ thể từ chỗ kết hợp của hai người dị thường nóng, tinh khí thô to của anh ma sát cực nhanh tại cửa tiểu huyệt, làm cho cô không có biện pháp khống chế động tác của mình, thắt lưng đã muốn mỏi đến gãy đôi vẫn là kích động đong đưa.
“Kiệt… A…”
Anh mạnh mẽ tiến lên một cái, đẩy cô lên đỉnh cao:
“A a a a…”
Anh gầm một tiếng lập tức bắn ra. Cô cảm giác được tinh dịch nóng bỏng phun lên điểm mẫn cảm của mình.
Xong việc, anh cứ như vậy ôm cô, nhục bổng luyến tiếc rút ra. Cảm thụ tinh dịch của hắn tràn đầy thân thể mình, cô tự nhiên ôm lấy nam nhân anh tuấn này, thật cao hứng thân thể của mình có thể làm anhh lộ ra biểu tình thoải mái như thế.
“Tuấn Kiệt"
Thanh âm của cô khan khan nhỏ hơn nhiều so với bình thường, tựa như đang lầm bầm lầu bầu.
“Xảy ra chuyện gì?”
Tay anh ôn nhu lau nước mắt kích tình trên mặt cô, ái muội xẹt qua đôi môi bị anh hôn đến sưng đỏ.
“Ta rất nhớ ngươi…” Trong mắt cô còn có tình dục chưa tán đi, nhưng càng nhiều là nhu tình đối với người mình yêu.
“Đừng quyến rũ anh.”
Anh cười khổ hôn lên bờ môi cô.
“Ta cũng nhớ ngươi.”
=====><=====><=====
“Ngươi ngày hôm qua vừa cùng người ta kịch liệt vận động, hôm nay lại đi gặp cha vợ?”
Nhìn người trước mắt tây trang thẳng thắn tinh thần tỏa sáng, Quách Triều Bân oán thầm, lực lượng tình yêu thật là vĩ đại. Phương Tuấn Kiệt sửa sang lại caravat trước ngực.
“Cái này gọi là rèn sắt khi còn nóng. Học tập nhiều chút đi.”
Anh vỗ vỗ bả vai Quách Triều Bân.
”Ta phải đi bây giờ ”
Anh liếc liếc mắt văn kiện trên bàn, “Những thứ này… Ngươi liền tiếp nhận đi.”
Quách Triều Bân cho anh một ánh mắt, “Được thôi, chỉ cần ngươi đem thẻ hội viên của câu lạc bộ kia cho ta mượn dùng vài ngày.”
======><====><======
Anh đi đến bệnh viện, tay còn chưa đụng đến chốt, cửa đã bị mở ra từ bên trong , chiếu vào mắt anh là khuôn mặt giật mình của Lâm Tâm Tuyết
“Anh…”
Cô nhớ đến ngày hôm qua hắn nói hôm nay sẽ tới tìm Lâm lão nói rõ ràng, có chút kích động che ở cửa.
“Cha đang nghỉ ngơi , có việc gì ngày mai lại đến.”
Anh nhìn đến người yêu không muốn lui bước, có chút căm tức, hắn thấp giọng ở bên tai cô nói:
“Để ta vào nói rõ ràng, bằng không ta ngay tại bệnh viện này làm... tình cùng với Tâm Nhi”
Thân thể cô rõ ràng chấn động, cô gần như khẩn cầu nhìn anh. Ngay tại thời điểm bọn họ giằng co, thanh âm Lâm lão từ trong phòng bệnh truyền đến.
“Khụ, là Phương tổng sao. Để hắn vào đi.”
Cô nhướng mày, còn chưa kịp phản ứng, đã bị anh nắm tay cùng đi vào. Nhìn đến bộ dáng ái muội của hai người họ, Lâm lão cũng chỉ biết thở dài.
“Lâm lão, tôi hôm nay là đặc biệt đến hỏi cưới Tâm Nhi .”
Cô cảm thấy thẹn, khẩn trương chỉ dám nhìn chằm chằm xuống sàn, mồ hôi trong lòng bàn tay chảy ra càng nhiều. Như là cảm nhận được cô khẩn trương, anh nắm chặt tay cô hơn. Cô ngẩng đầu nhìn anh, Phương Tuấn Kiệt cho cô một nụ cười trấn an.
“Ta biết.”
Lâm lão nhìn bọn họ, ánh mắt dừng lại ở trên người cô.
”A Tuyết, trước kia cha vẫn bỏ qua cảm nghĩ của ngươi, là cha không tốt.”
Cô muốn ở trước mặt cha nuôi thừa nhận mình đã có người yêu là kẻ thù của cha nuôi mình nhưng lại cảm thấy thật thẹn, cô xấu hổ cúi đầu, dùng thanh âm không thể nhỏ hơn nói:
“Con thực thương hắn…”
Lâm lão bất đắc dĩ cười cười, “Có lẽ đem Tâm Nhi đưa đến bên cạnh ngươi là chuyện chính xác nhất cả đời này ta làm cho Tâm Nhi. Hãy đối tốt với nó một chút”
Lâm lão nói với anh. Mãi đến khi đi ra khỏi bệnh viện cô vẫn cúi thấp đầu, anh thừa dịp đèn đỏ hôn cô.
“Tâm Nhi còn thẹn thùng vì cuộc nói chuyện vừa rồi?”
Cho dù ở thời điểm dụ dỗ mình cô cũng không lộ ra vẻ mặt như vậy, bình tĩnh mà xem xét, đúng là ở trước mặt trưởng bối thừa nhận chuyện này cũng cần dũng khí thật lớn. Nghĩ đến đây tâm tình anh liền tốt lên. Cô thuận thế ôm lấy anh, khoảng cách cơ hồ dán lên cùng một chỗ làm cho hơi thở cô khi nói chuyện toàn bộ dừng trên môi ở anh.
“Hiện tại em thật là của anh …"
Huyết khí phương cương anh như thế nào đỡ được cô khiêu khích như vậy, thuận tay đem xe chạy vào dưới gara, tìm vị trí trống dừng lại, liền đem cô ngồi bên cạnh kéo vào trong lòng, bàn tay thô ráp sờ khuôn mặt tinh tế của cô.
Cô bị anh nửa ôm vào trong ngực, nâng đầu nhìn anh, khoảng cách giữa hai người là chỉ có ở những người yêu nhau mới có được. Hai người chen chúc trong không gian nhỏ hẹp của chiếc xe, đầu ngón tay anh để ở cánh môi cô, cô nhu thuận vươn đầu lưỡi màu đỏ ra liếm mút. Vì trong xe mở điều hòa, ngón tay anh có lạnh hơn so với bình thường, cô chậm rãi dùng độ ấm của mình giúp anh ấm lên.
Anh nhìn cô liếm ngón tay mình như mèo con mị hoặc, mút vào phát ra thanh âm chậc chậc làm hạ thân anh ở trong đũng quần dựng lên đứng lên. Cô không có xem nhẹ biến hóa mẫn cảm này, tay cô cởi dây lưng của Phương Tuấn Kiệt tham nhập vào trong quần, vuốt ve lên tinh tính của anh. Anh kéo chỗ dựa lưng xuống, ôm cô cùng chuyển đến ghế sau. Bởi vì cô động tình khiêu khích, anh không thể nhịn được nữa đem đầu cô ấn vào nhục bổng của mình. Gửi thanks
|