Vợ Yêu Của Tổng Giám Đốc Xã Hội Đen
|
|
Vợ yêu của tổng giám đốc xã hội đen
Tc giả: Quân Tử Hữu Ước
Converter: ngocquynh520
Editor: ngocquynh520 + gaumisa_0303
Nguồn: diendanlequydon Gioi thiệu vắn tắt:
Câu chuyện tình yêu của tổng giám đốc xã hội đen và sát thủ đứng đầu thế giới.
Cô, ở ngoài sáng là cô vợ yêu quý của tài phiệt cực giàu trên thế giới, không có ai biết vị tổng giám đốc đẹp trai trong mắt người ngoài thì lãnh khốc vô tình lại chỉ yêu thương cô vợ của anh, nâng niu trong tay sợ rớt, ngậm trong miệng sợ tan.
Trong tối, cô là sát thủ đứng đầu thế giới, thuật thôi miên, thuật ám sát, thuật vật lộn, kỹ thuật xâm nhập máy vi tính và kỹ thuật chế tạo súng lại làm cho người ta khó lòng phòng bị, giết người ở trong vô hình, là một trong những sát thủ mà người đời không muốn chọc vào nhất.
Anh, ngoài sáng là tổng giám đốc anh tuấn nhất, giàu có nhất trên thế giới, bị người ngoài đồn là lãnh khốc vô tình, lại chỉ yêu vợ mình, chỉ cần cô muốn, anh không tiếc sinh mạng cũng muốn tặng cho cô.
Trong tối, anh lại thống lĩnh băng xã hội đen mạnh nhất thế giới. . . .
★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★★
Đoạn trích:
Trong một biệt thự tao nhã tinh xảo, một cô gái nằm một cái đồng hồ quả lắc huơ qua lại trước mắt một người đàn ông, giọng nói êm ái từ từ vang lên: "Bây giờ anh mệt chết đi. . . . Mệt chết đi. . . Rất muốn ngủ. . . Muốn ngủ."
N giây sau, một người đàn ông nhắm hai mắt lại như cô mong muốn, ngã ở trên giường lớn hoa lệ.
"Ông xã? Ông xã?" Cô gái nhẹ giọng gọi người đàn ông nằm ở trên giường, người đàn ông giống như ngủ hết sức ngọt ngào, không có chút phản ảnh với giọng nói của cô vợ anh yêu nhất.
"Hì hì, xem ra thuật ru ngủ của mình có tiến bộ, ông xã, thật xin lỗi, em muốn đi ra ngoài một lát, sẽ trở về thật nhanh, hì hì. Em đã xin phép anh rồi, như vậy không phải là lén ra ngoài nhé!" Một cô gái nhỏ đắc ý nói, sau đó nhẹ nhàng hôn lên trán người đàn ông.
Một giây sau, một bóng dáng nhỏ nhắn giống như là con thằn lằn, từ một cửa sổ lưu loát trợt xuống vách tường, từ từ biến mất trong đêm đen.
Sau một giây đồng hồ, người đàn ông anh tuấn vốn ngủ say ở trên cái giường xa hoa mở ra tròng mắt như chim ưng, làm cho người ta trầm mê trong tròng mắt đen xinh đẹp.
Nghe đồn có một buổi tối, toàn thể anh em trong bang Hắc Ưng - băng xã hội đen mạnh nhất thế giới đều ra ngoài.
Nghe đồn hành động lần đó khiến chính khách nhân sĩ toàn thành đều kinh sợ, chỉ sợ sơ ý đắc tội đại ca bang Hắc Ưng, khiến bọn họ biến mất;
Nghe đồn hành động lần đó chỉ vì bảo vệ bọn họ vợ yêu của bang chủ anh minh nhất;
Nghe đồn là chuyện thường xảy ra. . .
Chương 1: Đua xe điên cuồng
Ban đêm, trăng sáng mệt mỏi trốn vào tầng mây nghỉ ngơi, chỉ chừa mấy vì sao canh gác trên bầu trời giống như một tấm vải thô màu xanh đen đã giặt sạch, ánh sao giống như những nh sng vỡ sng long trn tm vải th, cc loại sinh vật bt đầu hnh động ban đm của mnh.
Lúc ny trn xa lộ cao tc xe ti xe đi, c một chiếc xe Porsche mu đỏ kiu mi nht lm cho ngời ta chú ý nht, l ngời trong ngh đu biết đy l sản phẩm mi vừa bt đầu đa ra thị trờng một thng trc, n do nhthiết kế s ‘ Mạc Tạp Thm ’ nổi tiếng thiết kế ra, trên thế giới chỉ có 5 chiếc xe, không nghĩ tới thời điểm này lại xuất hiện ở trên xa lộ cao tốc này.
Mà có sức cám dỗ không đơn thuần là chiếc xe mới thiết kế tinh mỹ này, chủ yếu nhất là chủ nhân đang chạy chiếc Porsche này, đây là một cô gái thế nào? Xinh đẹp? Mỹ lệ? Thanh thuần? Mốt? Động lòng người? . . . .
Không! Không! Không! Những từ này đều không đủ hình dung vẻ đẹp của cô. Mặc dù bọn họ chỉ thoáng nhìn qua cửa sổ xe, nhưng bóng hình xinh đẹp này lại ở lại trong đầu, xua đi không được.
Môi mềm tựa như cánh hoa, giống như có thể chạm ra nước. Tròng mắt trong suốt sáng ngời chói lọi, lại long lanh đặc biệt say lòng người. Da thịt nõn nà trắng như tuyết tạo thành đối lập rõ rệt với đêm tối. Một cánh tay thon tùy ý khoác lên trên cửa sổ xe, có vẻ lười biếng mà cao quý.
Chiếc xe chạy qua tạo ra từng trận gió mạnh, lay động lụa trắng trên vai cô, giật giật, tăng thêm phong nhã.
Một bộ áo đầm trắng như tuyết vòng anh vóc người khiến người khác sôi máu của cô. Đây cũng là lý do nói cô là tổ hợp của sự thanh thuần và quyến rũ, rõ ràng là có vóc người nóng bỏng nhất trên thế giới, lại có diện mạo và trang phục thanh thuần như bách hợp, nhưng tổ hợp mâu thuẫn này không hề đột ngột, ngược lại tăng thêm mị lực.
Kít. . . . . Kít. . . . . Rầm. . . . .
Hồ Cẩn Huyên thông qua kính chiếu hậu của xe hơi nhìn thấy thảm trạng phía sau, không biết làm sao lắc lắc đầu, đây cũng không phải là lần đầu tiên xuất hiện tình huống như thế rồi, mỗi lần cô không có hóa trang thì luôn gây ra những chuyện ngoài ý muốn, theo lời của những đồng đảng đáng chết của cô thì dáng dấp của cô quá họa quốc ương dân.
Việc này cũng không trách cô được, ai bảo bọn họ ra đường không đem mắt theo, mặc dù cô có lòng đồng tình, nhưng cũng không thể dùng trên người của đám đàn ông thối mơ ước sắc đẹp của cô.
Hồ Cẩn Huyên dùng sức đạp ga, chiếch xe đỏ giống như một cầu vồng phóng nhanh trong đêm tối, bỏ rơi những người không tự chủ đi theo phía sau cô.
Cô ấn vào hệ thống điện thoại trên xe, giọng nói ngọt ngào của cộng sự lập tức truyền tới.
"Cẩn, bây giờ cậu đi tới chỗ nào rồi hả ?"
"Trên đường cao tốc." Hồ Cẩn Huyên vừa lái vừa nói, không hề giảm tốc độ vì phải nói chuyện với bạn tốt.
"Chậm như vậy? Nói thật, Cẩn, kỹ thuật điều khiển của cậu lùi bước rồi." Thanh âm hơi hài hước của bạn tốt vang lên, không cần phỏng đoán cô cũng biết lúc này đối phương nhất định len lén nén cười, hoàn toàn tỏ vẻ xem kịch vui.
"Chậm? ! Cậu còn dám nói, không có chuyện sao lại an bài nhiệm vụ buổi tối cho mình? Cậu biết rõ tình huống nhà mình đặc biệt, đừng nói là buổi tối, coi như là ban ngày ra ngoài cũng có vấn đề, vì tìm được cơ hội, mình phải ăn bên trong leo ra ngoài, xâm lấn hệ thống an ninh của công ty ông xã thân yêu, cố ý chờ anh ấy đi mới len lén chạy đến, mình dễ dàng sao? Còn dám nói chậm, mình thật xin lỗi ông xã của mình đó. . . ." Mặc dù lúc này đối phương không nhìn thấy mặt mũi của cô, nhưng biểu tình của cô vẫn rất sinh động, trên bộ mặt tuyệt mỹ không có biểu tình áy náy chút nào.
"Lại nói kỹ thuật điều khiển của mình như thế nào không phải cậu đã biết lâu rồi sao? Thế nào? Lại muốn thử lại sao?" Hồ Cẩn Huyên nhướng mày nói, có một mùi vị uy hiếp ở bên trong.
"Không, không, chị hai, kỹ thuật điều khiển của chị giỏi vô cùng, tiểu nhân bội phục!" Cô cũng không dám ngồi xe Cẩn nữa, trí nhớ lần đó quả thật chính là một cơn ác mộng, có một đoạn thời gian dài, cô ngồi xe đều thấy sợ, tốc độ kia là lái xe hay là bắn hỏa tiễn? Cô đã không nhớ rõ rồi, cô chỉ biết cả đường cô ói như điên, cả ruột cũng sắp bị ói ra, phát rồ rồi, hình như là có phần hơi quá rồi.
Bất kể, về sau cô tuyệt đối sẽ không ngồi xe Cẩn lái nữa.
"Hừ. . . . Vậy mới phải, trở lại đề chính, mục tiêu của lần này là ai?" Hồ Cẩn Huyên nghiêm túc hỏi, giọng nói hoàn toàn khác giọng đùa giỡn vừa rồi, lúc này cô giống như là một người lãnh đạo trong đêm tối, toàn thân tràn ngập hơi thở tử thần.
|
Chơng 2: Nhiệm vụ tử thần
Nghe đợc giọng ni c thay đổi, đi phơng cũng nghim túc tiến vo đti.
"Mục tiu của lần ny l một chính khch nhn sĩ (nhn vật c quyn thế trong chính trị) quan trọng, tn l Lý Thanh Quc, ba ngy trc vừa đến thnh A." Bạn tt bo co rõ đi tợng m st của nhiệm vụ lần này.
"Chính khách nhân sĩ?" Hồ Cẩn Huyên nghi ngờ lên tiếng, mặc dù bọn họ là tổ chức sát thủ, nhưng lại chưa bao giờ làm chuyện xấu tổn thương nhân dân, càng thêm không can thiệp người trong chính trị, sao lần này nhận nhiệm vụ này?
Câu trả lời tiếp theo của bạn tốt hoàn toàn giải thích nghi ngờ của cô.
"Lý Thanh Quốc này chẳng những tham tiền, hơn nữa còn rất háo sắc, từ sau khi đi lên võ đài chính trị chưa từng làm chuyện tốt gì cho nhân dân, cả ngày lặng lẽ tham ô công khoản của nhân dân, chuyện xấu gì cũng làm, tới thành A ba ngày, luôn cùng rất nhiều phụ nữ đi vào khách sạn." bạn tốt tức giận nói.
Hồ Cẩn Huyên có thể tưởng tượng vẻ mặt tức giận của bạn tốt bây giờ, ai kêu người trong tổ chức của họ đều vô cùng ghét ác như thù, cũng không biết đây là chuyện tốt hay chuyện xấu.
"Nói cho ta biết diện mạo đặc điểm của mục tiêu và tình huống phòng vệ bên cạnh." Hồ Cẩn Huyên nghiêm túc nói.
Làm một sát thủ, kiêng kỵ nhất đúng là giết nhầm người và coi thường thực lực của đối thủ, phải hoàn thành nhiệm vụ lần này, những trình tự này đều ắt không thể thiếu.
Không sai, cô, Hồ Cẩn Huyên, chính là sát thủ ‘ Lãnh Tâm ’ đứng đầu thế giới, làm người ta nghe tin đã sợ mất mật, thuật thôi miên, thuật ám sát, thuật vật lộn, kỹ thuật xâm nhập máy vi tính, kỹ thuật chế tạo súng làm cho người ta khó lòng phòng bị, giết người ở trong lúc vô hình, là một trong sát thủ người đời không muốn chọc nhất.
Dĩ nhiên những điều này đều là thân phận bí mật của cô, trước mắt mà nói, trừ bạn làm chung với cô, không có ai biết sát thủ đứng đầu thế giới lại là một người phụ nữ xinh đẹp như thế, cả người thân nhất của cô cũng bị cô giấu giếm.
"Lý Thanh Quốc, nam, năm mươi bốn tuổi, mặt chữ quốc (hình vuông), ánh mắt như hạt đậu, bụng bự. . . . . Trước mắt ông ta ngủ lại ở khách sạn Á Toa lớn nhất thành A, bên cạnh có sáu hộ vệ cấp dong binh (lính đánh thuê tuyệt đối trung thành), chỗ tối không rõ. . . ." Bạn tốt báo cáo tư liệu thu tập được từ nhiều cách.
Hồ Cẩn Huyên nghe bạn tốt báo cáo, vừa lái xe, vừa đưa tư liệu vào trong laptop nhỏ bên cạnh.
Ngàn vạn đừng coi thường cái Laptop nhỏ này, đây chính là đại công thần giúp cô thuận lợi trở về sau nhiều lần làm nhiệm vụ, bên trong có tài nguyên mạnh nhất thế giới, vô luận là phương pháp chế tạo súng tân tiến nhất thế giới, hay là tư liệu cá nhân, đều được lưu hết bên trong, đây là thiết bị mà thiên tài máy tính như cô tốn hơn mười năm mới hoàn thiện.
Trong chốc lát, nhân vật mục tiêu hiện ra, ghi chép rõ tất cả mọi chuyện từ khi Lý Thanh Quốc ra đời đến bây giờ, vô luận chuyện lớn nhỏ, Hồ Cẩn Huyên gửi nhân vật mục tiêu cho bạn tốt, lấy được xác nhận công việc cuối cùng.
"Ừ, không sai, chính là ông ta, Cẩn, cậu phải cẩn thận một chút, trước mắt bảo vệ núp trong bóng tối của ông ta còn không sáng tỏ, nhưng thực lực tuyệt đối sẽ không kém sáu dong binh kia, cậu tùy cơ ứng biến, Kỳ sẽ che chở cậu trong nhiệm vụ lần này, anh ta đã chờ cậu ở mục tiêu rồi." Bạn tốt lo lắng nói.
Thượng Quan Văn Kỳ, dáng vẻ như công tử nho nhả, lợi hại nhất chính là thuật truy tung và thuật cận chiến, chớ thấy anh ta có dáng vẻ công tử, hơi sức mạnh hơn người khác nhiều.
Mục tiêu lần này thật không đơn giản, mặc dù năng lực của Cẩn giỏi vô cùng, nhưng cô vẫn không tránh được lo lắng, cô bất đắc dĩ lắc đầu, nếu như Cẩn không làm được nhiệm vụ lần này, sợ rằng trên thế giới không có ai có thể hoàn thành nhiệm vụ lần này rồi, cô quá lo lắng, năng lực của Cẩn được mọi người công nhận, nếu không cô không thể ngồi ở vị trí sát thủ đứng đầu.
"Biết, xong nhiệm vụ lần này cho mình nghỉ nhiều ngày là được." Hồ Cẩn Huyên buông lỏng nói, nhân vật nhỏ như vậy cô còn không để ở trong mắt, dong binh? Vậy thì thế nào, một mình cô đọ sức với mười dong binh cấp cao cũng dư dả, chớ nói chi là dong binh cấp thấp như vậy, cô ở trong bóng tối, kẻ địch tại nơi sáng, lại mang đến ưu thế cho việc ám sát của cô.
"Đương nhiên là không có vấn đề, thế nào, lại muốn đi du lịch với ông xã sao?" thanh âm trêu chọc từ vệ tinh trò chuyện truyền tới.
"Băng Quả, cậu đoán đúng rồi, nhưng không có thưởng, ha ha ha. . . mình phá hư hệ thống an ninh của công ty ông xã, đương nhiên phải bồi thường anh ấy thật tốt." Hồ Cẩn Huyên vén mái tóc mềm mại, đáng yêu nói.
"Cậu yên tâm, bằng năng lực của chồng cậu, những ngăn trở nhỏ này chả là gì với anh ta, nếu không anh ta làm sao có khả năng quản lý một công ty lớn vậy." Bạn tốt phân tích nói.
"Mình dĩ nhiên biết, ông xã nhà mình là ai chứ, mình còn có thể không hiểu rõ không? Cho nên hiện tại mình chỉ có hai tiếng hoàn thành nhiệm vụ, nếu không mình sẽ bị chết rất thảm." Hồ Cẩn Huyên khoa trương nói, cô cũng không có quên sự lợi hại của ông xã, nếu như bị anh ấy biết mình len lén chạy ra, nhất định khiến cô chịu không nổi, mặc dù anh ấy rất cưng chiều mình, nhưng thủ đoạn trừng phạt của anh ấy thật khiến cho cô sợ sệt, mặc dù là trừng phạt ngọt ngào.
"Biết, mình sẽ an bài." Bạn tốt dừng lại mấy giây rồi nói, thanh âm vẫn nhẹ nhàng như cũ, nhưng nghiêm túc nghe vẫn nghe ra mấy phần mất mác, chỉ là cô gái nhỏ một lòng chỉ ở nhớ thương ông xã mình không có kịp nghe được.
"Cảm ơn, nói với Kỳ, ba phút nữa mình sẽ tới, chờ tin tức tốt của mình, gặp lại sau, bái bai ~" Hồ Cẩn Huyên nói xong, cúp vệ tinh trò chuyện, bỏ lại mình cô gái đang nhìn điện thoại ngẩn người.
Hồ Cẩn Huyên đạp mạnh chân ga, xe lập tức chạy như bay trên đường cao tốc, không ngừng có chiếc xe bị cô chen ra phía sau, dựa vào tốc độ xe bây giờ của cô, chỉ cần một phút ba mươi ba giây là có thể đến nơi, còn dư lại một phút hai mươi bảy giây cho cô từ bãi đậu xe đến đại sảnh khách sạn cũng đủ rồi.
Làm xong nhiệm vụ lần này, cô có thể ra ngoài chơi với ông xã rồi, trong lòng của cô thật sung sướng, mặc dù bằng thực lực của cô, đã sớm có thể thoát khỏi danh xưng sát thủ đứng đầu, ở nhà làm phu nhân của cô, nhưng cô có tình cảm với tổ chức, không cho cô thi hành nhiệm vụ, cô thật là không quen, huống chi nhiệm vụ bọn họ làm đều là cướp của người giàu giúp người nghèo, làm chủ vì nhân dân, cô càng thêm thích thú.
|
Chương 3: Tuyệt sát (1)
Sau khi Hồ Cẩn Huyên cúp điện thoại một phút ba mươi giây, bãi đậu xe dưới tầng hầm "khách sạn Á Toa" truyền đến tiếng thắng xe "két két" bén nhọn, một chiếc Porsche cao cấp màu đỏ làm người ta choáng váng chính xác dừng ở vị trí trng cui cùng của bãi đậu xe.
Một giy sau, một ngời c gi mặc o đầm trng tuyệt mỹ từ trong xe đi ra, u nhã đi ra ngoi bãi đậu xe, chẳng những vc ngời đẹp, cả bc đi cũng ging nh ngời mẫu, thật nghệ thuật!
Thật may l hiện tại bãi đỗ xe khng c những ngời khc, nếu khng đngời ta nhn thy c mi vừa li xe vi tc độ siu cp thì sẽ giật mình không khép miệng được.
Hồ Cẩn Huyên nhét tai nghe ẩn hình vào trong lỗ tai, liên tiếp liên lạc truyền tin với Thượng Quan Văn Kỳ cùng hợp tác.
"Kỳ, một phút nữa em sẽ đến, bây giờ nhân vật mục tiêu đang ở nơi nào?" Hồ Cẩn Huyên vừa đi vừa hỏi, cô không có bao nhiêu thời gian, sớm kết thúc sớm về nhà, nếu không rất có thể bị ông xã yêu dấu bắt được.
"Sủng vật lớn sắp lên bờ, hiện tại sắp về rồi." Thượng Quan Văn Kỳ nhìn nhân vật mục tiêu trong hồ bơi, nói vào tai nghe.
"Nhận được, tin tưởng lần này sẽ kết thúc rất nhanh, cho em năm phút đồng hồ." Hồ Cẩn Huyên tự tin nói, sau đó bước nhanh về phía khách sạn, tin tưởng cô có thể theo kịp một cuộc gặp gỡ tốt đẹp.
"Cẩn thận một chút, mấy tên đáng ghét rất là bám người đấy." Thượng Quan Văn Kỳ nhắc nhở, anh theo dõi nhân vật mục tiêu đã hai ngày rồi, sáu tên vệ sĩ cho tới bây giờ vẫn không rời khỏi Lý Thanh Quốc nửa bước, anh thật tò mò có phải khi Lý Thanh Quốc làm chuyện đó với phụ nữ, sáu tên vệ sĩ cũng ở bên cạnh xem bức xuân cung đồ sống sờ sờ không.
"Biết, giao cho em." Hồ Cẩn Huyên nói, những thứ này đều là hiện tượng bình thường, nếu như không có vệ sĩ đi theo bảo vệ không rời một tấc, cô mới phải hoài nghi.
Lý Thanh Quốc mặc một cái quần cụt màu xanh biển, trong tay ôm một cô em mặc bikini đi về phía khách sạn, tay còn thỉnh thoảng đưa về phía ngực của cô nàng bikini, trong nháy mắt máu dâng cao, vóc người không phải cay bình thường, hiện tại ông ta hận không thể đè cô dưới thân thể hung hăng độc ác chà đạp, nghĩ đi nghĩ lại, tay của ông ta không tự chủ đưa về phía ngực cô.
Sáu người đàn ông mặc áo đen quần đen, đeo mắt kính, vẻ mặt lạnh lùng đi theo sát ông ta, không hề có chút kinh ngạc hoặc lúng túng nào đối với biểu hiện của Lý Thanh Quốc, cứ như đó là chuyện thường xảy ra.
Theo bước chân di động của Lý Thanh Quốc, cái bụng bự không ngừng lắc lư, rất là tức cười, xem ra Lý Thanh Quốc ăn chận không ít mồ hôi nước mắt của nhân dân, nếu như lo cho dân cho nước thì làm sao có cái bụng bự như mang thai chứ.
Từ cách ăn mặc mát mẻ của họ xem ra, bọn họ là mới từ trong bể bơi trở lại, Lý Thanh Quốc đang lộ vẻ dâm dục, nhất định là nghĩ tới những chuyện bẩn thỉu kia.
Lý Thanh Quốc ôm cô em bikini đi tới thang máy, ông ta thật mở rộng tầm mắt, không ngờ thành A có nhiều báu vật như vậy, chuyến đi này thật không có uổng phí, ông ta liếc qua bộ ngực của cô em, bóp mạnh một cái.
"Ừ. . . . Ghét, anh thật là xấu!" cô nàng bikini nũng nịu nói, miệng nói mát, thân thể lại làm ra động tác câu dẫn mê người.
Cô nghe nói ông già đầu bóng vẻ mặt bỉ ổi này là chính khách nhân sĩ nổi danh, có quyền thế, chỉ cần cô câu được con cá lớn này, sau này còn phải lo ăn mặc sao? Đáp án đương nhiên là không, chính khách nhân sĩ bình thường đều là tuân theo kỷ luật, làm sao để cho người khác bắt được nhược điểm mà mất đi địa vị chính trị.
Thật vất vả mới cho cô gặp được một chính khách rất háo sắc, mặc dù thật không biết ông ta đến tột cùng làm sao lên làm lãnh đạo quốc gia, nhưng chỉ cần cô bắt được nhược điểm của ông ta, đến lúc đó còn không phải là có thể làm cho ông ta ngoan ngoãn lấy cô làm vợ sao.
Đợi đến khi đó, cô chính là một phu nhân hào hoa chân chân thật thật, tin tưởng bằng vào vóc người của cô, tuyệt đối có thể trói tù lão già háo sắc này, huống chi cô còn có kỷ xảo phong phú trên giường, đến lúc đó ông ta còn không nghe lời cô sao.
Cô nàng bikini cười đắc ý trong lòng, tay chân hoàn toàn không để ý trường hợp công cộng mà làm ra động tác phong phú mềm mại đáng yêu.
"Không phải em rất thích động tác hư hỏng của anh sao? Chờ một chút còn tệ hơn." Lý Thanh Quốc dê xồm ám hiệu, tay của ông ta xoa cái mông vểnh lên của cô nàng một cái, ôm sát hông của cô nàng bikini, nhanh chóng đi đến cầu thang.
"Ừ. . . . Ghét ghê." Cô nàng bikini cười duyên nói, thấy Lý Thanh Quốc gấp gáp, trong lòng cô cũng sắp cười nghiêng ngửa, tin tưởng không bao lâu nữa cô có thể giàu rồi.
Sáu hộ vệ áo đen bên cạnh thấy cử động của họ cũng không hề chớp mắt, tiếp tục đi theo bên cạnh Lý Thanh Quốc.
Trong quá trình đợi thang máy, ông ta đã không kịp đợi đưa cái miệng rộng hôi thối về phía cô nàng bikini, tay cũng không quy củ xoa nắn trên người cô, hoàn toàn không bận tâm hộ vệ của ông ta vẫn còn ở hiện trường, mà đây cũng là chỗ công cộng.
|
Chương 4: Tuyệt sát (2)
Có thể bởi vì bây giờ là buổi tối, phần lớn người đều ở trong phòng của mình, hoặc là tại bên ngoài tản bộ, căn bản cũng không có người khác ở hiện trường nhìn thấy một màn như vậy.
"Ừ. . . . Ừ. . . ." Cô nàng bikini rn rỉ ra tiếng, từ từ đp lại nụ hn gh tởm kia, c một ci tay xoa trn bộ ngực trần trụi của Lý Thanh Quc, một ci tay khc từ từ đi ti nửa ngời di của ng ta, trợt vo trong quần ng ta, bt ly thứ phi nam của ng ta, vut ve qua lại.
"Ừ. . . . Ô —— con hồ ly tinh ny, anh sẽ thỏa mãn em, nhanh một chút, đừng ngừng. . . ." Lý Thanh Quc thoải mi ra lệnh, không nghĩ tới cô nàng này chẳng những vóc người đẹp, cả kỹ thuật cũng tốt vậy, chờ một chút ở trên giường còn không sướng chết sao.
Cô nàng bikini nghe được lời Lý Thanh Quốc nói, biết ông ta vô cùng thích phục vụ của nàng, càng đắc ý, động tác trong tay tăng nhanh, hai chân thon dài trắng nõn quấn quanh eo đầy đặn của ông ta.
Đàn ông đều như nhau, động vật suy nghĩ bằng nửa người dưới, cô cũng không tin bọn họ bất bại ở dưới váy màu thạch lựu của cô, đến lúc đó cô làm tới phu nhân nhà giàu, muốn ở bên ngoài nuôi bao nhiêu tình nhân thì nuôi bấy nhiêu. Tin tưởng lão già háo sắc như Lý Thanh Quốc căn bản không có cách thỏa mãn cô, cô cũng không nguyện cả đời ở bên ông ta sống qua ngày.
Chẳng biết lúc nào, bikini trong suốt thật mỏng của cô nàng bikini đã bị Lý Thanh Quốc cởi ra, lộ ra bộ ngực khổng lồ mê người, Lý Thanh Quốc híp đôi mắt nhỏ như hạt đậu, miệng hung hăng ngậm điểm màu đỏ đậm, không ngừng mút thỏa thích.
Mà cô nàng bikini căn bản không có mảy may xấu hổ, nhắm mắt lại, ưỡn người, càng thêm đưa bộ ngực đầy đặn vào trong miệng Lý Thanh Quốc, điên cuồng kêu.
Nghe tiếng kêu của cô nàng, Lý Thanh Quốc càng thêm hưng phấn.
Thật vất vả thang máy mới tới, hai hộ vệ trong đó tiến vào thang máy tuần tra, không có phát hiện cái gì khác thường, mới mở đường cho Lý Thanh Quốc vào. Lý Thanh Quốc không dừng lại động tác chút nào, ôm cô nàng bikini tiến vào trong thang máy, tiếp tục càng thêm điên cuồng đòi lấy, tay của ông ta đang chuẩn bị rút đi phần vải cuối cùng trên người cô, nhưng không ngờ lúc này cánh cửa thang máy vốn khép chặt từ từ mở ra.
Ông ta chưa thỏa mãn dục vọng dừng động tác lại, nhìn cửa thang máy, mặc dù nơi này là thành A, nhưng ông ta cũng biết không ít người, một chính khách nhân sĩ quan trọng như ông ta tuyệt đối không thể cho người ta bắt được nhược điểm, nếu không kiếp sống chính trị của ông ta sẽ hoàn toàn phá hủy.
Cửa thang máy mở ra, một nữ tử tuyệt mỹ mặc áo đầm màu trắng chậm rãi tiến vào thang máy, Lý Thanh Quốc nhìn ngơ ngẩn, trên cái thế giới này thậm chí có người đẹp như vậy, cô nàng bikini trong ngực ông ta mà so sánh với cô, quả thật chính là hạt bụi bẩn thỉu.
Cô nàng trần trụi vốn đang nhắm mắt lại không cảm thấy động tác của Lý Thanh Quốc, nghi ngờ mở mắt, lập tức nhìn thấy thần thái ngây người của ông ta, theo ánh mắt của ông ta nhìn sang, một cô gái tuyệt mỹ mỉm cười đứng ở bên ngoài thang máy, giống như một đóa hoa bách hợp mát mẻ.
Sau khi cô nàng nhìn thấy nữ tử tuyệt mỹ không biết đẹp hơn mình bao nhiêu lần và biểu tình sững sờ của Lý Thanh Quốc, trong mắt chợt lóe lên ghen ghét, kiều mỵ ôm cổ củ Lý Thanh Quốca làm nũng nói: "Ừ. . . . Sao anh dừng lại, người ta không làm."
Thấy Lý Thanh Quốc vẫn không có phản ảnh, cô nàng ghen tỵ trợn mắt nhìn Hồ Cẩn Huyên một cái, nâng bộ ngực kiêu ngạo của cô ta lên, căm thù nhìn Hồ Cẩn Huyên.
Hồ Cẩn Huyên thầm than một tiếng, hoàn hảo chưa tới muộn, nếu không sẽ phải tiêu hết thời gian dài hơn mới giết được Lý Thanh Quốc, nhìn bộ dáng Lý Thanh Quốc và người phụ nữ trần truồng này, ghê tởm muốn ói, Lý Thanh Quốc này quả thật háo sắc như tin đồn, chỗ này vẫn là bên ngoài, mà đã không kịp đợi như thế.
Người phụ nữ này cũng thiệt là, thật mất mặt của phụ nữ, trần truồng ở bên ngoài như vậy, cô ta không ngại sao? Còn có Lý Thanh Quốc sao lại ngây ngốc, chẳng lẽ đã bị mình mê hoặc!
Hồ Cẩn Huyên giấu suy nghĩ, hất mái tóc mềm mại đen bóng, mỉm cười đi vào thang máy.
Sáu hộ vệ nhìn thấy động tác của Hồ Cẩn Huyên, cảnh giác ngăn cản hành động của cô, trong nháy mắt cô giống như một con thỏ trắng nhỏ bị hoảng sợ, chọc người trìu mến, không thể không nói sát thủ đứng đầu thế giới như Hồ Cẩn Huyên không chỉ có bề ngoài quyến rũ người khác, còn có thông tuệ không thua gì đàn ông, càng có thiên phú diễn trò, đủ để cầm giải thưởng lớn quốc tế Oscar rồi.
Cô nàng nhìn đến đây, trong lòng cười nở hoa, dáng dấp đẹp thì thế nào, còn không phải không gần được thân thể của ông ta, nhớ ban đầu cô muốn câu dẫn Lý Thanh Quốc, còn không phải bị bọn họ ngăn như vậy, may nhờ Lý Thanh Quốc hảo sắc, mà vóc người cô đủ cay, mới có thể gần được thân thể của ông ta.
"Càn rỡ! Lui ra." Lý Thanh Quốc nhìn thấy bộ dáng Hồ Cẩn Huyên, trong nháy mắt tỉnh táo lại, giận dữ hô, sau đó bỏ qua cô nàng trong ngực, kéo quần, đi tới bên người Hồ Cẩn Huyên.
"Ai yêu. . . . Má ơi, đau chết mất. . . ." Cô nàng ngã xuống đất, bén nhọn hô, bộ ngực kiêu ngạo của cô đều sắp biến hình, cô đã tốn vài chục vạn làm ra, đau lòng chết cô.
"Tiểu thư, vô cùng xin lỗi, mời cô vào! Cô đến lầu mấy?" Lý Thanh Quốc vô cùng nhiệt tình hỏi Hồ Cẩn Huyên.
|
Chương 5: Tuyệt sát (3)
"Phiền toái đến lầu năm." Hồ Cẩn Huyên tiến vào trong thang my nhỏ giọng ni ra, sau đ xoay ngời nhn những con s nhảy ln trong thang my, trong lòng đang tính ton lúc no giết chết Lý Thanh Quc mi thỏa đng.
Lý Thanh Quc nhn s 5, sau đ mt khng ngừng qua lại di động ở trn ngời Hồ Cẩn Huyn, khiến Hồ Cẩn Huyn hận khng th lập tức lm thịt lão gi ho sc ny.
Bu vật a, bu vật, quả thật chính l một báu vật, vóc người còn nóng bỏng hơn cô nàng bikini kia, công phu trên giường nhất định vô cùng không tệ, Lý Thanh Quốc nghĩ thầm.
Sáu vệ sĩ áo đen nhìn động tác của Hồ Cẩn Huyên, phát hiện cô từ khi đi vào đến bây giờ đều một mực nhìn con số nhảy lên trong thang máy, không có chút động tác nào, cũng buông lỏng cảnh giác, dù sao một cô gái nhu nhược như vậy có thể có năng lực gì.
Đing. . . . . . .
Khi con số trong thang máy dừng ở số 5, cửa thang máy mở ra, Hồ Cẩn Huyên đi từ từ ra thang máy, sau đó ngồi xổm xuống, cầm một cái khăn giấy trong tay, từ từ lau giầy, bởi vì động tác của cô, lộ ra bắp đùi tuyết trắng mê người của cô, Lý Thanh Quốc nhìn không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt.
Nhìn thấy Hồ Cẩn Huyên đi ra khỏi thang máy, sáu vệ sĩ cũng buông lỏng cảnh giác trong nháy mắt.
Khi thang máy sắp đóng lại, Hồ Cẩn Huyên nhanh chóng ném thuốc nổ mô hình nhỏ giấu ở bắp đùi vào thang máy, sau đó thang máy lập tức đóng lại, chỉ nghe ‘ đùng ’ một tiếng, cả tầng lầu đều hơi chấn động, Hồ Cẩn Huyên mỉm cười đứng lên, vỗ tay một cái, sau đó chuẩn bị rời đi hiện trường.
Đây là thứ cô vô tình làm ra, không nờ hiệu quả cũng không tệ lắm, xem ra kỹ thuật chế tạo máy móc của cô đã đề cao.
Thật là tiện nghi lão già này rồi, trước khi chết còn khiến đại tiểu thư hy sinh nhan sắc, cô nhớ không rõ đã bao lâu chưa lợi dụng sắc đẹp để hoàn thành nhiệm vụ, chỉ vì cô không thích, huống chi trong nhà còn có một người đàn ông bá đạo.
Nghĩ đến người đàn ông trong nhà, trên mặt Hồ Cẩn Huyên lộ ra ánh sáng yêu say đắm, trước kia cô chỉ muốn dạo chơi nhân gian, chưa từng nghĩ tới cô sẽ cắm đầu ngã vào trong ổ tình yêu, hơn nữa còn vui vẻ chịu đựng như thế.
Người đàn ông trong nhà yêu cô đến như thế, cô dĩ nhiên sẽ không để ý thỉnh thoảng ứng phó những người nịnh nọt làm người ta ghét giùm anh, ở nhà làm một phu nhân giàu có được sủng ái, tuy nhiên có lúc thật nhàm chán nên chạy đi làm nhiệm vụ, nhưng ông xã thân yêu của cô giống như đang cố gắng khiến cô vui vẻ.
Khi Hồ Cẩn Huyên nghĩ tới, ai biết cửa thang máy vốn đang đóng trong nháy mắt mở ra, mà người vốn nên bị cô làm nổ chết giờ phút này bộ mặt như cục than đen, ho khan, chỉ thấy trên đất có một thi thể nữ, là cô nàng bikini vừa rồi, sáu vệ sĩ và Lý Thanh Quốc vẫn bình yên vô sự.
Nhưng trong thang máy chẳng biết lúc nào có thêm hai người áo đen lạnh lùng, chẳng lẽ bọn họ chính là người ở chỗ tối bảo vệ Lý Thanh Quốc? Xem ra năng lực cũng khá mạnh, vừa rồi cô ở trong thang máy chỉ cảm thấy có hai cỗ hơi thở lạnh như băng, cho nên mới suy đoán chỗ tối có hai người, còn có bọn họ bởi vì cô tiến vào mà hơi dao động, khiến cô càng thêm xác định.
Sắc đẹp có lúc cũng là một loại chuyện tốt, nếu không người chỗ tối cũng sẽ không bại lộ nhanh như vậy, những người này luôn cảnh giác, vì nếu làm một vệ sĩ mà dễ dàng nbị sắc đẹp mê hoặc, thì chủ nhân của bọn họ tùy thời đều có nguy hiểm tánh mạng, chỉ là cô không hề thấy đáng tiếc, bởi vì giờ khắc này người phải chết chính là Lý đại tham quan mà bọn họ bảo vệ, còn người muốn giết ông ta chính là cô.
Liếc về phía tử thi thê thảm không nỡ nhìn trên đất, Hồ Cẩn Huyên nhíu nhíu lông mày xinh đẹp, mới vừa hai người kia vẫn còn nhiệt liệt triền miên ở trong thang máy, biểu diễn một bộ Xuân Cung Đồ sống sờ sờ, vào lúc này cũng đã trở thành thứ để Lý Thanh Quốc ngăn cản bao thuốc nổ, thật đúng là vô tình!
Sáu vệ sĩ nhìn thấy Hồ Cẩn Huyên, lập tức toàn thể vây công, khắp nơi ra chiêu ác, không hề bởi vì cô là một phụ nữ, hơn nữa còn là một người phụ nữ tuyệt mỹ mà xuống tay lưu tình.
"Đừng tổn thương cô ta, khụ khụ khụ. . . . Bắt sống , khụ khụ khụ. . . ." Lý Thanh Quốc lên tiếng nói, cuối cùng không chống lại sắc đẹp hấp dẫn.
Sáu vệ sĩ nghe được lời Lý Thanh Quốc nói, hiển nhiên có xuống tay lưu tình, nhưng Hồ Cẩn Huyên là ai? Cô tuyệt đối sẽ không bởi một câu nói của người khác mà cảm động, hơn nữa còn là người mơ ước sắc đẹp của cô, dĩ nhiên trừ ông xã thân yêu của cô ra.
Cô tăng nhanh động tác trong tay, động tác của mọi người đều hung ác trí mạng, chơi cận đấu với cô, những người này cũng còn chưa có tư cách, thời gian của cô không nhiều lắm, muốn dùng thời gian ngắn nhất giết chết mục tiêu nhân vật.
Hồ Cẩn Huyên hung ác quét ngang chân, đồng thời tay phải mạnh mẽ bổ vào trên cổ một người áo đen, trong nháy mắt hai người áo đen ngã xuống đất, đau kêu lên.
Cô cũng không có bởi vì như vậy mà dương dương đắc ý, ngược lại nhanh chóng lướt qua bên người một người khác, từ bên ngoài nhìn qua tựa như là tinh linh đang bắt đầu nhảy múa, mà động tác tuyệt mỹ lại mang theo hơi thở tử thần, khiến máu người áo đen nghịch chuyển, đau tận xương cốt.
Bọn họ không biết hung khí của cô là cái gì, đến tột cùng làm sao phát ra hung khí, bọn họ chỉ biết chờ bọn họ phản ứng kịp, cổ đã có một vết rách thật nhỏ, mà tánh mạng của bọn họ vào thời khắc này cũng kết thúc.
Bọn họ run rẩy muốn nói gì, nhưng thủy chung không có hơi sức. Chỉ có Hồ Cẩn Huyên mới biết bọn họ muốn nói cái gì, bởi vì tin đồn hung khí giết người của sát thủ ‘ Lãnh Tâm ’ đứng đầu thế giới là thần bí nhất, hơn nữa mau, chính xác, hung ác, vết thương đều trúng động mạch cổ, bọn họ đại khái cũng đoán được thân phận của cô rồi! Chỉ là thời gian đã chậm quá.
|