Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
|
|
Chương 59: Mỹ nữ bảo hộ bạch mã vương tử
Editor: boconganh1503 Hạ Thần Hi cuống quít kéo Đường Bạch Dạ qua hướng khác, Đường Bạch Dạ ngạc nhiên nhìn cô, không ngờ lực đạo Hạ Thần Hi lớn như vậy, người phụ nữ này thoạt nhìn mảnh mai yếu đuối, sao lực đạo so với nam nhân còn lớn hơn. "Nhìn cái gì vậy, anh là đầu heo sao? Đứng chịu đòn." Hạ Thần Hi cả giận nói. Mọi người cuối cùng cũng khẳng định, người phụ nữ này khẳng định không phải là phụ nữ của Đường Bạch Dạ, bởi vì nếu là người phụ nữ của Đường Bạch Dạ, thì sẽ không có lá gan nói chuyện với anh như vậy. Đường Thành Nam nghiến răng nghiến lợi nhìn Hạ Thần Hi, người phụ này, anh ta sẽ nhớ kỹ. Cô đã chọc trúng chỗ đau của hắn, nói hắn không có chỗ nào bằng Đường Bạch Dạ. Rất tốt, thật tốt. Anh ta sẽ làm cô biết, anh ta so với Đường Dạ Bạch mạnh gấp trăm lần. Đường Bạch Dạ không có phản bác lời Hạ Thần Hi, cả người không đứng im, nhiều năm như vậy, khi anh đứng chịu đòn, đây là lần đầu tiên có người đứng ở bên cạnh anh, kéo anh né tránh, lần đầu tiên có người lấy tư thái cường ngạnh như vậy bảo hộ anh. Đường Bằng chỉ vào Hạ Thần Hi, cả giận nói, "Mắt anh để làm cái gì, tại sao không chọn người phụ nữ ôn nhu biết nghe lời, lại chọn loại này không đứng đắn, hai mẹ con đều một dạng giống nhau, tìm toàn phụ nữ hư hỏng." Sắc mặt Đường Bạch Dạ lập tức hung ác nham hiểm, "Ba ba, mẹ đã qua đời rất nhiều năm, ba cần gì phải nhục nhã mẹ?" Đường Bằng không sợ sắc mặt hung ác của Đường Bạch Dạ, tiếp tục mắng, vô cùng khó nghe, Hạ Thần Hi đột nhiên cười, "Đường lão, với tính tình này của ông, thật đúng là dưỡng không ra một đứa con trai như Đường Bạch Dạ ." "Ông lúc nào cũng thô bạo với anh ta, anh ta còn nguyện ý liều mạng làm việc giúp ông, để ông có thời gian rảnh rổi đi chơi cùng mỹ nữ, quay về tuổi thanh xuân, không có việc gì thì đánh đánh golf, ông nên mang ơn ." "Sống đến cái tuổi này rồi, thế nào lại còn không rõ chứ?" "Làm càn, cô cho là cô đang nói chuyện cùng ai?" Đường lão tức giận, Đường gia hai vị thiếu gia cũng tức giận nhìn Hạ Thần Hi. Hạ Thần Hi lạnh lùng cười, "Cho dù ông là hoàng đế thì thế nào, tôi muốn nói như thế nào liền nói như thế ấy." Hạ Thần Hi xưa nay không sợ bất luận kẻ nào, bởi vì cô có một con trai bảo bối ở sau lưng, cho nên cô không lo lắng nhiều. Cho nên nói, thế giới này là thế giới kỹ thuật hiện đại a. Người có kỹ thuật đều có quyền nói chuyện. "Đường Bạch Dạ!" Đường Bằng gầm lên. Hạ Thần Hi tựa tiếu phi tiếu nói, "Đường gia là đệ nhất quý tộc ở thành phố S, thực sự là có tiếng nhưng không có miếng, Ford tư cũng là một đại gia đình quý tộc ở New York, bọn họ có thái độ nhẹ nhàng, giáo dưỡng tốt đẹp, ăn nói ưu nhã." "Đường lão, ông răn dạy con trai trưởng thì, lớn tiếng ồn ào, con trai thứ của ông thì thô lỗ vô lễ, gặp mặt anh cả cũng không chào hỏi, vậy mà mở miệng muốn sưng hô anh em với bên đối tác." "Cách giáo dục như vậy, nói là quý tộc thực sự là cười chết người, thế nào nhìn vào giống như nhà giàu mới nổi." Đường Bằng bị Hạ Thần Hi chọc tức giận muốn phát tác bệnh tim, người phụ nữ này miệng so với đứa con trai lớn còn muốn ác độc hơn. Đường Bạch Dạ vừa lúc mới gặp được Đường Bằng, thần kinh căng, bây giờ lại hết sức thả lỏng, xưa nay là anh cùng phụ thân chiến tranh, bây giờ thay đổi người, anh thành xem cuộc vui, hết sức hứng thú. "Ba ba, chúng ta đừng để ý tới người phụ nữ này nữa, mẹ đang chờ chúng ta về ăn cơm." Đường Nhất Phong cuối cùng cũng mở miệng nói một lời, Đường Bằng cũng đã sớm muốn đi, ông đường đường là chủ tịch của Đường thị, lại bị một nha đầu miệng còn hôi sữa nói, không đi không được. Nếu là truyền đi, nhất định là trở thành trò cười cho thiên hạ. Đường Bằng dẫn một đám người cấp tốc rời đi, Hạ Thần Hi xem bọn họ rời đi lửa giận mới từ từ tiêu tan. Bọn họ một đi, sân gôn lập tức trở nên thập phần yên tĩnh, Đường Bạch Dạ nhìn cô thật sâu, ánh mắt sâu xa, như có một luồng xoáy, muốn đem cô cuốn vào.
|
Chương 60: Hôn mãi mãi
Editor: boconganh1503 Hạ Thần Hi thờ ơ vung gậy, tiếp tục đánh bóng của cô, xem chuyện vừa rồi như không có gì xảy ra. "Không ngờ, tôi ở trong cảm nhận của Hạ tiểu thư, lại được đánh giá cao như thế." Đường Bạch Dạ đột nhiên lên tiếng. Hạ Thần Hi quay đầu lại nhìn anh, ánh mắt tươi đẹp lại thanh thuần, "Đường tổng giám đốc, trên sa mạc cũng có hoa mọc, hoa loa kèn cũng là rất đẹp ." Đường Bạch Dạ kỳ tích lại không có nổi giận, mặc dù lời này thực sự quá tổn hại . Nhưng mà, anh biết Hạ Thần Hi chỉ mạnh miệng nói vậy thôi. Tâm tình Đường Bạch Dạ không tốt lắm, nói không nhiều, cũng không có lên tiếng cùng Hạ Thần Hi tranh cãi, Hạ Thần Hi vung gậy chơi bóng, thỉnh thoảng lại muốn nghe chỉ điểm, anh cũng ngoan ngoãn chỉ điểm, không có chiếm tiện nghi trên người cô. Mặt trời chiều đỏ như máu, giữa không trung đỏ như trái quất, trải rộng sân golf cảnh sắc động lòng người. Hạ Thần Hi đánh đến mệt, kỹ thuật tiến bộ rất nhanh. Cô quay đầu lại tìm kiếm Đường Dạ Bạch, hơi ngẩn ra. Đường Bạch Dạ ngồi ở trên sân bóng, đúng lúc là một độ dốc, anh nhìn trời, mặt trời chiều chiếu ở gò má của anh nhìn ôn như, môi của anh vạch ra một nụ cười nhẹ nhàng, một khắc kia, thật đẹp. Hạ Thần Hi nghĩ đến một từ. Hiện thế an ổn, năm tháng tĩnh hảo. Cô thực sự rất kinh ngạc, Đường Bạch Dạ yêu nghiệt như vậy, khi nhìn anh ôn nhu, yên tĩnh như vậy, lại có thể tương phản như thế. Hạ Thần Hi tim đập nhanh hai nhịp, nhưng mà, cô nhanh chóng vỗ đầu một cái. Hạ Thần Hi, ngươi muốn chết a, nhìn Đường Bạch Dạ như vậy, trái tim nhỏ cũng bang bang nhảy, đây là ngươi tự tìm đường chết a. Lý trí Hạ tiểu thư cắt đứt tiếng trái tim đang nhảy nhót của mình. Nhưng mà, một màn này, không che được mắt ai. "Đường tổng, hồn trở về..." Hạ Thần Hi đi tới trước mặt hắn, hô một câu. Đường Bạch Dạ lại khôi phục thần sắc lãnh mị, "Mệt mỏi ?" "Giờ này cũng đã tan việc, chúng ta cũng nên đi." Đường Bạch Dạ thuận thế đứng lên, đột nhiên ôm lấy Hạ Thần Hi, lực đạo quá lớn, gậy đánh golf trong tay Hạ Thần Hi rớt xuống. "Đường tổng..." "Đừng động, để tôi ôm cô một lúc." Tiếng nói của Đường Bạch Dạ , không tự chủ lộ ra một loại yếu đuối. Từ lúc biết Đường tổng đến nay anh lúc nào cũng phúc hắc vặn vẹo cũng là tình hữu khả nguyên, Hạ Thần Hi khoan dung cảm thấy, kỳ thực người này cũng không đáng ghét như cô đã nghĩ. Chỉ là, đột nhiên thay đổi nhanh như vậy, thực sự là làm người ta rất không có thói quen a. Cô còn là thích Đường Bạch Dạ luôn luôn duệ muốn chết, vẻ mặt giầy thể thao sắc mặt. (giầy thể thao sắc mặt là Đức lời mắng người, chính là rất muốn giẫm ý tứ. ) Năng lực tự chữa trị Đường tổng rất mạnh, ôm một phút đồng hồ, quyết đoán buông ra Hạ Thần Hi. "Ôm ấp tôi rất quý, Đường tổng." Hạ Thần Hi trêu tức nói. "Tôi trả tiền." Đường Bạch Dạ nói, đột nhiên khơi mào cằm Hạ Thần Hi, thật sâu hôn lên, nụ hôn này có khác với nụ hôn cầm thú trước kia, ôn nhu, quý trọng, như đối đãi một vật trân quý, Hạ Thần Hi có thể cảm nhận được anh rất ôn nhu. Chậm rãi nhắm mắt lại. Hưởng thụ nụ hôn ôn nhu như là người trưởng thành. Mặt trời chiều ngả về tây, cảnh sắc như mộng. Một đôi nam nữ, ôn nhu ôm nhau, sau lưng là mặt trời chiều, bọn họ như hai cái hôn môi cá, muốn hôn mãi mãi. Một màn này, thành cảnh đẹp tuyệt thế. "Hạ tiểu thư, nụ hôn của tôi cũng rất quý, huề nha ." Đường Bạch Dạ buông Hạ Thần Hi ra, chưa thỏa mãn, lại mổ mổ môi của cô. Hạ Thần Hi giận, "Chết tiệt, chiếm tiện nghi của tôi sao?" Đường Bạch Dạ trêu tức nhíu mày, "Tôi hôn cô, nhìn thế nào cũng giống như tôi bị thiệt ?"
|
Chương 61: Đường ca ca và người không bình thường
Editor: boconganh1503 "Cút!" Hạ Thần Hi vung gậy đánh anh. Đường Bạch Dạ cười chạy đi, "Cô đỏ mặt." "Nói bậy, tôi chỉ là vận động quá mức." "Cô chỉ mạnh miệng." ... Hai người thay đổi y phục, chuẩn bị ra về, vừa lúc Hạ bảo bối điện thoại đến. Hạ bảo bối hỏi, "Mẹ, tối nay có muốn về nhà ăn cơm không?" "Con đã làm cơm rồi sao?" Hạ Thần Hi cười hỏi. "Không có, nhưng mẹ về nhà ăn cơm, con liền làm cơm, nếu không con tùy tiện làm món mỳ Ý." Hạ bảo bối nói. Đường Bạch Dạ đột nhiên nói qua, "Cô ấy không trở về nhà ăn cơm, không cần chuẩn bị phần của cô ấy." Hạ Thần Hi giật mình đẩy Đường Bạch Dạ ra, trốn xa ra nghe điện thoại, may mắn bảo bối không nghe được, nguy hiểm thật, nguy hiểm thật. "Mẹ?" Hạ bảo bối kéo dài giọng nói, phấn nộn tiếng nói đầy nghi hoặc, "Đó là tiếng của cha?" "... Trí nhớ con thật tốt." "Mẹ, các người tiến triển nhanh như vậy sao?" Hạ bảo bối đột nhiên có một loại cảm giác cả nhà ba người sắp được ở gần nhau. “Sai rồi, chúng ta chỉ nói đến sự cố ở công trình ." Hạ Thần Hi cuống quít thanh minh mối quan hệ, "Mẹ không nói với con nữa, có gì về nhà rồi nói, hảo hảo ăn cơm, không được tùy tiện ăn đối phó, không cao lên được đâu." "Cha cao mét tám, mẹ mét sáu, con thế nào cũng sẽ không thấp ." "Con không cao được mét tám mẹ sẽ khinh bỉ con ." Hạ Thần Hi cười cúp điện thoại, Đường Bạch Dạ tựa tiếu phi tiếu nhìn cô, “Em trai cô sao?" Hạ Thần Hi phi thường chột dạ, cũng không trả lời, xem như là ngầm thừa nhận. "Đi, tôi mời cô ăn cơm." Đường Bạch Dạ nói, dẫn đầu đi đến Lamborghini của anh, đột nhiên quay đầu lại, "Cho tôi mượn điện thoại một chút." "Làm gì?" "Gọi điện thoại.". Hạ Thần Hi đem di động đưa cho Đường Bạch Dạ, Đường Bạch Dạ gọi một cú điện thoại, Hạ Thần Hi liền nghe thấy tiếng chuông điện thoại của Đường Bạch Dạ vang lên, là ca khúc Đức Na-zi, tâm cô không nhịn được ngổn ngang. "Anh làm gì?" "Điện thoại cho tôi." "Anh hỏi số điện thoại người phụ nữ nào cũng trực tiếp như vậy sao?" Hạ Thần Hi ngạc nhiên hỏi. Đường Bạch Dạ rất vô tội nói, "Không có, tôi chưa hề hỏi số điện thoại của người phụ nữ nào, đều là các cô ấy chủ động đem điện thoại lưu lại." Hạ Thần Hi, "..." Người này thật đáng đánh đòn. Khi Hạ Thần Hi ngồi ở trên xe, vô ý thức nhìn số điện thoại của anh , trên mặt lại treo ba đường hắc tuyến. Đường ca ca? Em gái ngươi Đường ca ca. Hạ tiểu thư cấp tốc đem Đường ca ca ba chữ này đổi thành người không bình thường. Hai người chọn một nhà hàng Mexico . Phong cảnh ưu nhã, bầu không khí vô cùng tốt. Dùng xong bữa tối, Đường Bạch Dạ hỏi, "Có muốn hay không đi quán bar uống một ly, ngày mai là cuối tuần." "Ngày mai tôi muốn dẫn Hạ bảo bối đi chơi trò chơi." Hạ Thần Hi nói. Đường Bạch Dạ đưa Hạ Thần Hi về nhà, đánh golf nửa ngày, Hạ Thần Hi cũng mệt mỏi , vừa lên xe liền ngủ cho đến khi về đến khu nhà trọ, Hạ Thần Hi mới từ từ tỉnh lại. Mơ mơ màng màng nghe thấy Đường Bạch Dạ hỏi, "Mai mấy giờ hai người đi chơi?" "Mười giờ đi." Hạ Thần Hi ngáp một cái, phất tay một cái nói tạm biệt, tiến về dãy nhà của mình. Đường Bạch Dạ cũng vào nhà. Hạ bảo bối mặc áo ngủ phim hoạt hình, bưng một ly sữa cười mỉm nhìn Hạ Thần Hi, "Mẹ, gần đây mẹ cùng cha rất thường xuyên gặp nhau." Hạ Thần Hi đem túi ném ở trên thảm, đem mình ngã ở trên sô pha. "Đường thị cùng WPL hợp tác mật thiết nhiều năm như vậy, con chớ suy nghĩ quá nhiều." Hạ bảo bối bưng một ly nước ấm cho cô, "Không có gì phát sinh sao?" "Bảo bối, thật tình không có gì cả." "Quá không thú vị ."
|
Chương 62: Một nhà ba người ở khu trò chơi
Editor: boconganh1503 Hạ Thần Hi xoa xoa mái tóc ngắn, đột nhiên nhớ tới thái độ Đường Bằng đối với Đường Bạch Dạ. Cùng là cha mẹ, thế nào lại khác biệt nhiều như vậy. Hạ bảo bối nếu bị người khác bắt nạt, cô hận không thể đem người nọ ném đến Thái Bình Dương làm mồi cho cá mập, chính cô còn chưa nỡ nói với bé nửa lời nặng nhẹ, cho dù là cưng chiều đến hư đều không sao cả. Vì sao Đường lão lại đối với Đường Bạch Dạ như thâm cừu đại hận? Đường Bạch Dạ loại này người, trong mắt không chút tình cảm nào, vì sao lại bán mạng nghe lời Đường lão? Thực sự là... thôi quên đi, việc nhà người khác, cô lười quản. Ngày hôm sau, Hạ bảo bối thức dậy rất sớm, chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ. Cách mỗi một tuần, Hạ Thần Hi đều sẽ mang Hạ bảo bối đến khu vui chơi, để bé được vui chơi như những đứa trẻ khác, thân là trẻ con Hạ bảo bối rất phối hợp, hưng trí rất cao. Chuẩn bị tốt cơm trưa cho hai người, lại mang một ít hoa quả, bánh mì cùng đồ ăn vặt cho chuyến dã ngoại. Hạ Thần Hi tỉnh lại, thay một bộ đồ thể thao, mang giầy thể thao, tóc cột cao lên, không trang điểm, vẫn xinh đẹp. "Mẹ, nói thực sự, mười người sẽ có mười người nói chúng ta là chị em, không phải mẹ con." "Chứng tỏ mẹ con rất trẻ." "Sau này con có thể kéo mẹ làm bạn gái tạm thời của con." Hạ Thần Hi cười to, Hạ bảo bối cõng ba lô thật lớn, hai người xuống lầu. "Bảo bối, nặng không để mẹ xách đi." "Không nặng!" Hai người xuống lầu, Hạ Thần Hi vừa muốn gọi xe, Hạ bảo bối nói, "Mẹ, người xem bên ngoài." Hạ Thần Hi vừa nhìn, chỉ thấy một chiếc Lamborghini tao nhã dừng ở bên ngoài, một người đàn ông mặc một bộ đồ thể thao màu trắng đứng dựa vào xe, nhìn xa nhìn gần đều là phong độ nhẹ nhàng, thập phần mê người. "Mẹ? Hôm nay chúng ta phải làm chị em ." Hạ bảo bối rất hưng phấn, đã xông ra bên ngoài, hướng Đường Bạch Dạ phất tay, "Đường tiên sinh." Hạ Thần Hi 囧, đành phải đi theo ra. Đường Bạch Dạ làm cái gì vậy? Đường Bạch Dạ ôn hòa cười, đột nhiên xách ba lô Hạ bảo bối, "Hạ Thần Hi, ba lô nặng như vậy, thế nào cô lại để đứa nhỏ mang?" " Thói quen ." Hạ Thần Hi nói. Đường Bạch Dạ đem ba lô vứt sau xe, Hạ Thần Hi nói, "Đường tiên sinh, chúng ta muốn đi khu vui chơi." "Tôi biết, tối hôm qua cô nói, muốn tôi đưa các người đi." Hạ Thần Hi, "Thế nào không biết xấu hổ làm phiền Đường tiên sinh." Đường Bạch Dạ xưa nay không thích Hạ Thần Hi cười kiểu công thức hóa này nói, "Cười thật khó nhìn, có người tài xế như tôi, cô còn mong cái gì hơn ?" Hạ Thần Hi khó xử gãi gãi đầu, "Chính là bởi vì tài xế quá cao, hành khách quá thấp, chúng tôi thấy xấu hổ a ." Hạ bảo bối đã lên xe ngồi ở phía sau, gương mặt phấn nộn , mặt mày rạng rỡ, Hạ Thần Hi trong lòng mềm nhũn, quên đi, bảo bối rất vui vẻ, cô cũng lười tính toán. Đường Bạch Dạ cũng đã nhìn ra, muốn gạt Hạ Thần Hi phương thức đơn giản nhất chính là dùng đứa nhỏ này. "Chị, lên xe đi, xe đẹp như thế, rất khó được ngồi một lần." Hạ bảo bối phất tay một cái, Hạ Thần Hi lên xe. "Nếu cháu thích, mỗi ngày tôi sẽ cho cháu ngồi." Hạ bảo bối nói, "Cháu làm sao không biết xấu hổ đây." Nói thì nói như thế, nhưng ánh mắt lại tỏa ra thích thú . Đường Bạch Dạ bật cười, bọn họ không có quan hệ máu mủ thật khó tin, phản ứng giống như nhau. Ba người hướng khu vui chơi. Hạ Thần Hi nhìn ra được, bảo bối rất thích Đường Bạch Dạ, mặc dù bảo bối vẫn luôn chưa nói, nhưng cô thực sự nhìn ra được, bé muốn cùng Đường Bạch Dạ thân thiết, dù sao cũng là cha con, cô cũng không muốn bảo bối thất vọng. Ba người đến khu vui chơi, đỗ xe xong, Đường Bạch Dạ đi mua vé.
|
Chương 63: Bảo bối chào hàng Đường tiên sinh
Editor: boconganh1503 Mấy người đi vào khu vui chơi. Cuối tuần sân chơi, biển người. Người chen người, tiếng thét chói tai, tiếng nhạc, gián đoạn truyền đến. Một trò chơi rồi thêm một trò chơi, mặc kệ trò chơi nhiều mạo hiểm kích thích đến đâu, Hạ bảo bối cũng không hề sợ. Hạ Thần Hi cũng không giống những phụ nữ khác, mảnh mai yếu tim thét chói tai, cho dù chơi trò chơi nguy hiểm cũng không nghe Hạ Thần Hi hét một tiếng. Cô xuống, cả người sắc mặt cũng không thay đổi. Đường Bạch Dạ vô cùng 囧, người phụ nữ này thực sự là rất mạnh mẽ. Hai người muốn dắt bảo bối muốn đi công viên nước, một cô gái dễ thương bán búp bê chào hàng, "Vị tiên sinh, tiểu thư này, các người mua cho đứa nhỏ một đồ chơi đi, rất đáng yêu nha, tiểu bằng hữu nhất định rất thích." Này đã không phải là lần đầu tiên có người hiểu lầm bọn họ là một nhà ba người. Hạ Thần Hi thần kinh cũng trở nên rất thô . Đường Bạch Dạ lần đầu tiên nghe người khác nói bọn họ là một nhà ba người, Hạ Thần Hi sao lại sinh ra đứa nhỏ lớn như vậy. Nhưng mà, anh lại không bài xích người khác nói bọn họ là một nhà ba người. Cảm giác rất tốt đẹp. Rất có cảm giác thành tựu. Những gì đàn ông khác có có, anh cũng có , quyền thế, địa vị, cái gì cần có đều có. Nếu là bên người có một người vợ và đứa con lanh lợi như vậy thì còn gì bằng. Cuộc sống thế là đủ. Quả thực là một cuộc sống hoàn mỹ. "Bảo bối, con thích không?" Đường Bạch Dạ hỏi. Hạ bảo bối lắc lắc đầu, "Cháu đã qua tuổi chơi búp bê." "Con mới bảy tuổi." Hạ bảo bối cười đến phấn nộn , thập phần ưu nhã, "Đường tiên sinh, tâm lý của cháu đã là bảy mươi tuổi." Đường Bạch Dạ, "..." "Buổi trưa, chị có chút đói bụng, bảo bối em có đói bụng không?" Hạ Thần Hi hỏi. "Có chút." "Chúng ta đi ăn cơm dã ngoại, buổi chiều lại đến chơi." Hạ Thần Hi nói, ba người đến sân chơi ăn cơm dã ngoại . Có rất nhiều người đang ăn cơm ở đây, hình như đều là người một nhà. Trời xanh mây trắng, mọi người đều vui vẻ. Hạ bảo bối theo ba lô lý lấy ra một miếng vải, trải trên mặt đất, lại lấy ra hai hộp tiện lợi, Hạ bảo bối đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, chỉ có hai phần tiện lợi. Đường Bạch Dạ quyết định tự cấp tự túc, đi mua tiện lợi. "Mẹ, cha có ý gì?" bóng dáng Đường Bạch Dạ đi xa, Hạ bảo bối hỏi, vô cùng rối. "Con đi mà hỏi." Hạ Thần Hi nói, "Nói không chừng, anh ta làm việc áp lực, ra ngoài thư giãn một chút." Hạ bảo bối 囧 囧, "Mẹ, mẹ cảm thấy có thể sao?" "Không có khả năng!" "Cha nhất định coi trọng mẹ ." Hạ bảo bối cười đến phi thường ưu nhã. Hạ Thần Hi thật khó khăn, "Mẹ con chướng mắt anh ta a." Hạ bảo bối 囧, hỏi, "Mẹ, nơi nào không hài lòng a?" "Cha rất tốt a, nhìn đẹp trai như vậy, người lại hài hước khôi hài, mẹ xem biểu hiện hôm nay của cha, rõ ràng là dáng vẻ rất yêu nghiệt, cũng làm được người đàn ông trụ cột trong gia đình, rất dễ thích nghi." Hạ bảo bối đang nói tốt cho Đường Bạch Dạ, "Thêm cộng thêm cộng thêm cộng." Hạ Thần Hi giận, "Tiểu tử thối, mẹ nuôi con nhiều năm như vậy, vậy mà cứ như vậy bị anh ta quyến rũ đi rồi, bảo bối, con làm mẹ rất đau lòng." Hạ bảo bối cấp tốc cho thấy thật tình, "Mẹ, xin tin tưởng con, con yêu nhất vẫn là mẹ, nếu như mẹ không thích con gặp cha, một câu nói là được." "Cút!" Hạ Thần Hi nhẫn tâm nói. Đường Bạch Dạ vừa nhìn chính là từ nhỏ thiếu đi tình thương, vì hai người bẩm sinh là cha con, nên anh cũng thích Hạ bảo bối, như vậy, cứ như vậy đi, thuận theo tự nhiên, chuyện sau này, sau này hãy nói.
|