Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
|
|
Chương 694: Yêu hận tình thù 2
“Hạ Thần Hi chạy trốn?” Vân Dật hừ lạnh, “Thực sự là thức thời.” ”Vân Dật, Hạ Thần Hi sẽ không bỏ trốn, cậu điều tra một chút, cô ấy rốt cuộc ở đâu, tôi muốn lập tức nhìn thấy Hạ Thần Hi.” Đường Bạch Dạ trầm giọng nói, tắt điện thoại di động, anh sợ Hạ Thần Hi gặp chuyện không may, nhưng anh cũng hận không thể giết Hạ Thần Hi. Chỉ là, Hạ Thần Hi không nên xảy ra chuyện gì, chẳng sợ nếu phải chết, cũng là muốn chết ở trên tay Đường Bạch Dạ, bất luận kẻ nào cũng không thể thương tổn Hạ Thần Hi. Ai cũng không thể. Đường Bạch Dạ bực bội đi tới đi lui ở hành lang bệnh viện, trong lòng như bị người đè ép một tảng đá, mộ Lâm Tình ở nghĩa trang bị hủy, tất cả chứng cứ chỉ hướng Hạ Thần Hi, Đường Bạch Dạ không kìm được giận, chính là ai ác độc như vậy, thậm chí ngay cả người đã chết cũng không cho sống yên ổn. Đường Bạch Dạ thật sự không cho rằng việc này do Hạ Thần Hi làm. Căn bản Hạ Thần Hi không có lý do đi phá hủy mộ Lâm Tình, Hạ Thần Hi đã giết Lâm Tình, thẹn với Lâm Tình, không có lý do gì muốn làm cho Lâm Tình không được sống yên ổn, Đường Bạch Dạ rất khó hiểu, chẳng sợ lão bá quản lí nghĩa trang chỉ vào ảnh chụp nói, chính là Hạ Thần Hi, anh cũng không tin. Ngày này, Hạ Thần Hi đang cùng anh chụp ảnh cưới, thế nào có thời gian đến phá hủy mộ của Lâm Tình tại nghĩa trang. Nhưng mà, lão bá lại nói, cô gái này là một ngày trước đến phá hoại mộ ở nghĩa trang, Đường Bạch Dạ nghĩ thầm, đây càng là không thể, lời nói này có trăm ngàn chỗ hở, Lâm Lâm ở bên cạnh khóc sướt mướt nói Đường Bạch Dạ phải báo thù cho Lâm Tình. Tâm Đường Bạch Dạ càng phiền, đáp ứng Lâm Lâm, nhất định điều tra việc này, để Lâm Tình có thể yên nghỉ, Lâm Lâm nói anh bao che Hạ Thần Hi, cùng anh cãi lộn một hồi, Đường Bạch Dạ không biết câu nào đắc tội Lâm Lâm, cô ta liền không thấy tăm hơi. Đường Bạch Dạ có quá nhiều chuyện phải xử lý, nhất thời cũng không chú ý, Đường Bạch Dạ vẫn đang tìm người sửa chữa lại mộ của Lâm Tình ở nghĩa trang, vừa mới sửa chữa xong, muốn gọi điện thoại tìm Hạ Thần Hi, hỏi một chút cô ở đâu, ai biết bệnh viện liền điện thoại tới. Lâm Lâm xảy ra chuyện. Đường Bạch Dạ bực bội đi tới đi lui trên hành lang dài ở bệnh viện, Thần Hi đi đâu? Chẳng lẽ Lâm Lâm nhất thời xúc động, đi tìm Hạ Thần Hi lý luận? Bằng không không thể giải thích, vì sao túi xách Hạ Thần Hi lại ở hiện trường vụ án của Lâm Lâm, cũng không có lý do giải thích, Lâm Lâm vì sao lại trúng đạn. Không! Dù cho Lâm Lâm đi tìm Hạ Thần Hi. Hạ Thần Hi cũng không có lý do thương tổn Lâm Lâm, chuyện ở nghĩa trang, chỉ là một cái hiểu lầm, Đường Bạch Dạ không nói cho Lâm Lâm, Hạ Thần Hi giết Lâm Tình, Lâm Lâm cũng sẽ không xúc động đi tìm Hạ Thần Hi. Dù cho bọn họ gặp mặt, cũng sẽ không gây chiến. Không cần thiết. Hạ Thần Hi giết Lâm Tình, cô sẽ không làm thương tổn Lâm Lâm. Hạ Thần Hi đi đâu? Đường Bạch Dạ bực bội đấm mạnh vào tường, làm cho mình tĩnh tâm lại, ngàn vạn không thể tự mình dọa mình. Hạ Thần Hi, anh nên bắt em làm sao bây giờ? Muốn giết Hạ Thần Hi, nhưng lại không hạ thủ được. Yêu Hạ Thần Hi, làm không được, Đường Bạch Dạ không mặt mũi nào đối mặt huynh đệ Đường môn. Hận Hạ Thần Hi, nếu cô ấy xảy ra chuyện gì, anh lại lo lắng sợ hãi như này, anh nên bắt em làm sao bây giờ Hạ Thần Hi? Lâm Lâm phẫu thuật rất lâu, chờ tới khi Lâm Lâm được đưa ra ngoài, đã tới nửa đêm, trên mặt Lâm Lâm quấn một tầng vải xô rất dày, đưa đến phòng chăm sóc đặc biệt, Đường Bạch Dạ hỏi bác sĩ, “Lâm Lâm thế nào?” ”Đạn đã đã lấy ra, chỉ là…..” Bác sĩ muốn nói lại thôi. Đường Bạch Dạ cuống quít hỏi, “Chỉ là cái gì?” Bác sĩ nói, “Đường tiên sinh, Lâm tiểu thư trên mặt bị vật nhọn gây thương tích, vết thương quá sâu, cơ hồ đâm xuyên qua da thịt, sợ rằng khó có thể khỏi hẳn, sợ rằng sẽ phải làm nhiều lần phẫu thuật chỉnh dung mới có thể đem dấu vết xóa, có thể xóa hết hay không còn là một vấn đề.”
|
Chương 695: Yêu hận tình thù 3
“Trừ việc này còn có, Lâm tiểu thư trúng đạn uy lực quá lớn, lại bắn vào ở phần bụng dưới, cơ hồ cắn nát nội tạng, tử cung cũng bị thương, chúng tôi đã bỏ đi tử cung của cô ấy, ngày sau Lâm tiểu thư muốn mang thai, sợ rằng là không thể nào.” Đường Bạch Dạ kinh ngạc, hủy dung? Bỏ đi tử cung? Ai ác tâm như vậy? Vậy mà, mang đến cho nữ nhân thương tổn lớn như vậy? Nếu là Lâm Lâm biết chính mình bị thương nặng như vậy, sợ rằng không thể tiếp nhận. Bác sĩ nói, “Xin lỗi, chúng tôi đã tận lực cứu chữa.” Bác sĩ đi rồi, Đường Bạch Dạ dựa vào mặt tường băng lãnh, thật lâu không nói, Lâm Lâm bị thương nặng như vậy, là ai làm? Thần Hi, thật là em sao? Sẽ không, Thần Hi sẽ không ác tâm như vậy. Nhất định không phải Hạ Thần Hi! Đường Bạch Dạ chặt chẽ nắm tay, đối với một nữ nhân mà nói loại đau xót này, là trí mạng nhất. Hủy dung cùng không thể làm mẹ. Làm một nữ nhân, có sự trừng phạt nào, tàn khốc hơn so với sự trừng phạt này? Tất cả mọi chuyện, được nhét chung một chỗ, hình như bắt đầu sai ở đâu đó rồi. Hạ bảo bối từ buổi tối, tâm sự vẫn không yên, hình như có chuyện gì phát sinh, bảo bối sau khi trở về, vẫn rầu rĩ không vui, nhị thúc cũng không thèm khi dễ, một người ngồi ở trên ban công, lấy di động phát ngốc. Đêm khuya người tĩnh, chính là người cô đơn nhất, thời gian tịch mịch. Hạ bảo bối nhìn di động, mammy cũng không gửi một tin nhắn nào cho bé, mammy cùng daddy nói chuyện thế nào, bảo bối sợ gọi điện thoại tới, sẽ làm phiền bọn họ, lại sợ nếu không quan tâm, lại xảy ra chuyện. Làm sao bây giờ? Hạ bảo bối vẫn rầu rĩ không vui, quá nửa đêm, Hạ bảo bối liền không nhịn được, gọi điện thoại cho Hạ Thần Hi, vang lên rất lâu, mới có người tiếp, “Mammy a...” ”Bảo bối...” ”Daddy?” Hạ bảo bối kinh ngạc cực kỳ, “Mẹ đâu?” ”Không có việc gì, Thần Hi mệt mỏi, đang ngủ.” Đường Bạch Dạ nhàn nhạt nói, Hạ bảo bối nghi hoặc, hơi nhíu mày, daddy giọng điệu rất yên lặng, không giống như là nói dối, chẳng lẽ daddy thực sự tính toán buông tha mammy? ”Đang ngủ?” ”ừ, thân thể Thần Hi không tốt, đang ngủ.” Đường Bạch Dạ nói, “Bảo bối, daddy có chút việc gấp phải xử lý, ngày mai điện thoại cho con.” Đường Bạch Dạ nói xong, vội vội vàng vàng cúp điện thoại. Đường Bạch Dạ vừa mới cúp điện thoại, liền nghe thấy máy vi tính trên tay của mình truyền đến âm thanh. Hạ bảo bối trở lại trong phòng, liền khởi động máy vi tính chính mình. Lại là âm thanh hội nghị. Lần này hơn hai người, An Tiêu Dao cùng Mục Vân Sinh. Long Tứ nói, “Bảo bối, tôi và cậu nói một chuyện, cậu nghe ngàn vạn lần không được kích động.” Hạ bảo bối kinh ngạc hỏi, “Chuyện gì?” Long Tứ nói, “Gần đây có hai tên đặc công phi thường lợi hại tới thành phố S, muốn tiêu diệt Tiêu Tề cùng Đường Bạch Dạ,cậu xem nên làm thế nào.” Tiêu Dao nhàn nhạt cười nói, “Tiêu Tề cùng Đường Bạch Dạ mệnh không lâu, Tiêu Tề cũng rất thức thời, tôi cá là anh ta trong vòng năm ngày nhất định sẽ về châu Âu, tránh phong ba, còn Đường Bạch Dạ... Sợ rằng đứng mũi chịu sào.” Hạ bảo bối nheo mắt lại, “Ai tới?” Lục Trăn thở ngắn than dài, “Bảo bối a, mỹ nhân thiếu tá thật sự là muốn đùa, phái ra thủ hạ tốt nhất của mình, hai tên sát thủ đoạt mệnh, tôi và mọi người đang nói, hai người này mặc dù là sát thủ quốc tế nhưng trên bảng xếp hạng lại không có gì danh tính.” ”Theo như tin tức truyền ra, năm ngoái đại chiến Mexico, Cố Thất Thất đơn thương độc mã hạ bốn gã sát thủ, cuối cùng đệ nhất sát thủ thuộc về cô ấy, chỉ là nhân gia điệu thấp a, không yếu nhân mệnh. Bên người cô ta còn có Hạ Thanh liền không thể coi thường, một tay súng thiện xạ có thể so với chồn đen năm đó, là vua không vương miện. Hai người bọn họ là vương bài lớn nhất của tổ đặc công ở Bắc Mỹ, hai người họ cùng xuất thủ, chưa bao giờ thất thủ.”
|
Chương 696: Yêu hận tình thù 4
Hạ bảo bối nheo mắt lại, mỹ nhân thiếu tá muốn tiêu diệt, mũi dùi thường nhắm ngay tổ chức Vương Bài, xưa nay mục tiêu là tổ chức Vương Bài, sẽ không phải là tập đoàn Hỏa Vân cùng Đường môn, vì sao vô duyên vô cớ giết người lãnh đạo Đường môn cùng tập đoàn Hỏa Vân? Lại nói, Đường môn cùng chính phủ Bắc Mỹ quan hệ mật thiết như vậy, mỹ nhân thiếu tá ăn gan hùm mật gấu cũng không dám tự mình hành động lung tung. ”Vì sao đột nhiên thiếu tá muốn giết daddy tôi cùng Tiêu Tề?” An Tiêu Dao khụ một tiếng, Long Tứ giả chết, Mục Vân Sinh vẫn một bên làm việc vừa họp, Lục Trăn khóc gào, “Bảo bối, ca ca sai rồi, ca ca xin lỗi cậu.” Hạ bảo bối cắn răng, bé cũng biết là do Lục Trăn làm chuyện tốt, thảo nào những người khác toàn bộ im tiếng. Lục Trăn hung hăng liếc mắt trừng Mục Vân Sinh một cái. Mục Vân Sinh xưa nay kiên trì, ánh mắt cũng không thưởng cho Lục Trăn. Lục Trăn nói, “Đều do mỹ nhân thiếu tá quá quấn người, tôi đã nói không thích anh ta, kết quả anh ta còn là mỗi ngày chạy đuổi theo tôi a, tôi thật sự rất vô tội, đào hoa tốt như vậy, tuyệt đối là lỗi của ba mẹ tôi, không phải lỗi của tôi có phải hay không?” ”Tôi cũng sẽ không phiền có phải hay không?” Lục Trăn hùng hồn nói, “ Lục ca ca của cậu rất chi phiền lòng, chỉ có thể nhẫn tâm cự tuyệt ân sủng của mỹ nhân, không cẩn thận, nói ra lão bà của Đường tổng là lãnh đạo bí mật tập đoàn Hỏa Vân. Lập tức, mỹ nhân thiếu tá cảm thấy Lục ca ca sức quyến rũ hoàn toàn biến mất, quay đầu đuổi theo cha của cậu cùng Tiêu Tề, mỹ nhân thiếu tá cảm thấy rất ưu thương, nếu như Đường môn cùng Hỏa Vân liên thủ, hậu quả khôn lường a.” Hạ bảo bối nghiến răng nghiến lợi, “Mỹ nhân thiếu tá cảm thấy Hỏa Vân cùng Đường môn sẽ có cơ hội liên thủ, nhất định là do anh lại không cẩn thận nói cho anh ta biết có phải hay không?” Lục Trăn chậc chậc có tiếng nói, “Bảo bối, cậu thực sự là quá thông minh, thật sự là một thần đồng a.” Mục Vân Sinh nhíu nhíu kính mắt, ánh mắt thoáng qua một tia lợi hại, lập tức mười dặm tuyết bay, ánh mắt nhìn Lục Trăn tựa như nhìn một kẻ ngu ngốc, dưới tình huống như vậy còn dám cùng Hạ bảo bối nói chuyện, thực sự là muốn chết. Long Tứ cũng cảm thấy, Lục Trăn, lần này cậu(Lục Trăn) thực sự muốn chết, mượn đao giết người lại dẫn đến trên đầu người trong nhà, chính là muốn chết a. Đương nhiên, bảo bối là người trong nhà, Đường tổng không phải người trong nhà. Tiêu Dao lại cảm thấy có kịch vui để xem, không thể bỏ lỡ. Hạ bảo bối đột nhiên ngọt ngào cười, “Lục ca ca, anh có phải hay không không cẩn thận, nói cho mỹ nhân thiếu tá tôi cũng là người tổ chức khủng bố vương bài a?” Lục Trăn cuống quít biểu lộ lập trường, “Bảo bối, ca ca tuyệt đối không có bán cậu!” Hạ bảo bối hừ lạnh một tiếng, tuy tuổi còn nhỏ, nhưng khí phách đã văng khắp nơi, “Lục Trăn, anh không bán tôi, đi, tôi giao bán chính tôi, tôi đi nói cho mỹ nhân thiếu tá, chúng tôi là một nhà ba người lãnh đạo tam đại hắc đạo, đại gia đồng quy vu tận.” Lục Trăn kêu rên, “Bảo bối a, ca ca xin lỗi cậu a, cậu muốn giết ca ca thì tới đi, ca ca tùy thời hoan nghênh, Vân Sinh Long Tứ cùng Tiêu Dao là vô tội a......” Một bên quỷ rống, quỷ gọi, một bên đá ghế tựa Mục Vân Sinh, em gái cậu, cậu thật sự giả câm điếc? Mọi người, “...” Mục Vân Sinh đẩy kính mắt, nhàn nhạt nói, “Bảo bối, làm lộ chuyện của cậu là Lục Trăn, chớ đem chúng tôi cùng kéo xuống nước, chúng tôi rất vô tội, cậu muốn đồng quy vu tận, tìm Lục Trăn là được, không được liên lụy người qua đường.”
|
Chương 697: Yêu hận tình thù 5
Lục Trăn thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu tươi, Mục Vân Sinh, anh qua sông đoạn cầu, anh dám nói tôi, dùng một chiêu này mượn đao giết người, anh nha thật sự thoải mái nhất? Em gái anh, ở trước mặt bảo bối lại chính nghĩa lẫm nhiên như thế. Ô ô ô... Lục Trăn ủy khuất, người xấu nhất là Vân Sinh, không phải anh tôi a a a a, bảo bối cậu không được tìm lộn người a a a a. Hạ bảo bối mếu máo hỏi, “Các cô gái đó có bối cảnh ra sao?” Mục Vân Sinh liếc mắt nhìn Lục Trăn một cái, ý bảo Lục Trăn giải thích, Lục Trăn nói, “Không ai biết hai cô gái đó có bối cảnh thế nào, bọn họ đột nhiên nhô ra như vậy, nghe nói là vương bài mà đốc tra chống khủng bố vẫn bồi dưỡng, bây giờ nghe lệnh của mỹ nhân thiếu tá.” ”Tôi chưa cùng bọn họ so chiêu, không biết trình độ bọn họ thế nào. Bảo bối, cậu biết, hằng năm tại Mexico tất cả sát thủ sẽ một lần tranh đoạt ngôi vị đứng đầu, tất cả ước chừng đều là sát thủ đứng đầu thế giới, tranh đoạt đệ nhất bảo tọa.” ”Nhớ năm đó, thời gian mẹ cậu tham gia, cao nhất cũng không thể tránh khỏi vây quét của bốn gã sát thủ, toàn thân thoát ra, nếu như nghe đồn là thật, Cố Thất Thất một người có thể một mình đấu bốn gã sát thủ trong rừng rậm, cô ấy lại bình an thoát hiểm, tôi cảm thấy...” Lục Trăn khụ khụ, “Cậu nhanh lên một chút mua cho daddy cậu một phần bảo hiểm ngoài ý muốn đi.” Mọi người, “...” Hạ bảo bối hỏi Lục Trăn, “Anh đánh không lại hai người bọn họ?” Lục Trăn nhàn nhạt nói, “Vấn đề này tương đối đau đầu, như cậu đã biết, chúng tôi không phải sát thủ, sẽ không cướp bát ăn cơm hai cô ấy, chưa từng giao chiến, phải đánh qua mới biết được, không đánh làm sao biết...” Hạ bảo bối quyết định thật nhanh, “Bốn người các anh, ai lợi hại nhất?” Mục Vân Sinh phản ứng nhanh nhất, “Lục Trăn.” An Tiêu Dao phản ứng kịp thứ hai, chậm một âm tiết nói, “Lục Trăn.” Long Tứ trạng thái ở không, thì thào tự nói, “Bốn người chúng tôi, lúc nào phân cao thấp... A, đúng vậy, Lục Trăn lợi hại nhất.” Lục Trăn thiếu chút nữa lại phun ra một ngụm máu tươi. Em gái người, các cậu toàn là người xấu, Vân Sinh, anh là người xấu nhất. Hạ bảo bối nhìn đồng hồ, thanh âm thập phần ngọt ngào, “Lục ca ca, ngày mai trước bốn giờ chiều, tôi muốn thấy anh ở thành phố S, không tới, tự gánh lấy hậu quả nga, gần đây thân thể của tôi tự nhiên cảm thấy không thoải mái, trong cơ thể có cái gì đó yếu tố kích thích đang dâng lên, tính tình không tốt lắm.” Ngụ ý, đừng đến gây chuyện với tôi, bảo anh trước bốn giờ chiều phải qua đây, Lục Trăn phải đến đúng giờ. ” Lúc nào, lão tử muốn đi làm hộ vệ cho Đường Dạ Bạch chứ?” Lục Trăn kiêu ngạo, rất yêu quý sờ sờ mặt mình, gương mặt này của Lục Trăn lại đi làm hộ vệ cho Đường Dạ Bạch, nhân gia sẽ hiểu lầm đi. Mục Vân Sinh đem chuyện chỉnh lý một chút, sau đó nhàn nhạt hỏi, “Gần đây Cha cậu cùng mẹ cậu có phải xảy ra vấn đề hay không?” Hạ bảo bối kinh ngạc, “Vân Sinh, anh mới từ trong đại tuyết chạy thoát thân, tin tức thật linh thông a.” Mục Vân Sinh chỉnh lại lời nói của Hạ bảo bối “Đại tuyết sụp xuống, chỉ do ngoài ý muốn, đừng dùng loại từ chạy thoát thân này.” Lục Trăn bật cười, Long Tứ bên kia cũng vỗ bàn, Long Tứ giọng nói lớn, cười đến đặc biệt kiêu ngạo, “Vân Sinh, cậu liền thành thật nói cho bảo bối đi, chúng tôi cũng sẽ không cười cậu.” Mục Vân Sinh hừ lạnh, đại có một loại ai dám nói, lão tử tễ người đó. An Tiêu Dao cấp tốc quyết đoán nói, “Bảo bối, Tiêu Dao ca ca nói cho cậu biết nga, vốn dự báo thời tiết nói sẽ có tuyết lớn che phủ trong ba tháng, Vân Sinh chuẩn bị nửa năm lương thực, kết quả trong rừng cái gì không nhiều, lại nhiều sói con. Vân Sinh tích trữ lương thực, bị sói con đến vây quét, Vân Sinh đáng thương nga, đành phải ra ngoài săn thú, trong rừng tuyết, chỉ có sói tuyết có thể ăn, cậu cũng biết sói tuyết chạy rất nhanh? So với chúng tôi gien sói chạy còn nhanh hơn.”
|
Chương 698: Yêu hận tình thù 6
“Nếu như là chết đói, tuyệt đối sẽ là trên đường cười nói, Vân Sinh đuổi theo săn sói tuyết, không cẩn thận động phải núi tuyết, dẫn đến tuyết lở, ha ha ha... Tôi vừa nghĩ tới hình ảnh đó tôi liền không thể nhịn được mà cười chết mất, một người một sói chạy được thật mau. Lại nói tiếp, động vật thật không có con nào thông minh, Vân Sinh cầm lấy que đỉnh cấp theo hướng gió tránh được một kiếp.” Mục Vân Sinh lạnh mặt, “Các cậu không nói lời nào sẽ chết sao?” Lục Trăn cười đến bừa bãi làm càn, “Tôi nói cậu đây là quả báo, tổng nói dã chiến trong rừng không quan trọng, hiện tại đã biết quan trọng đi, sinh tồn a, sinh tồn, này mới là trọng yếu nhất, nếu để cho chúng tôi, cũng sẽ không mất mặt như vậy dẫn đến tuyết lở thiếu chút nữa bị chết đông cứng.” Mục Vân Sinh hừ lạnh, “ Năm tiếp theo, đến phiên Lục Trăn lưu vong đến bên kia đi.” Lục Trăn không còn tiếng cười, mà chỉ ngạc nhiên, ôm cánh tay Vân Sinh mà rống to, “Vân Sinh, cậu thông minh nhất, cậu oai hùng nhất, cậu lợi hại nhất.” Mọi người, “...” An Tiêu Dao nhìn nhìn thời gian, nhắc nhở Lục Trăn, “Lục Trăn, anh có phải nên thu thập đồ đạc lên máy bay hay không?” ”Shit! Bảo bối, tôi thu phí rất quý nga.” Lục Trăn cũng là người sảng khoái, Mục Vân Sinh sẽ không vô duyên vô cớ để Lục Trăn đi thành phố S, có việc khác muốn làm, đây là một liên hoàn kế. Thành phố S chỉ là một trong số đó. Hạ bảo bối rất không biết điều, định bán thông tin của mỹ nhân thiếu tá, ”Lục ca ca, tôi có thể giúp rình mỹ nhân thiếu tá tắm nga, mang cho anh hình ảnh, lõa, nam nga, anh có thể tùy tiện đùa giỡn nga, tôi còn có thể quét phần cứng của anh ta, nhìn xem mỹ nhân thiếu tá đang coi cái gì:A phiến, thích kiểu nữ nhân gì nga.” Lục Trăn, “...” Mục Vân Sinh khóe môi xẹt qua một nụ cười nhỏ, có một đứa nhỏ, hợp tâm tình thật là tốt. Lục Trăn đi thu dọn đồ đạc, nói cơ trưởng đợi mệnh, hiện tại đứng dậy, dự đoán buổi trưa đi đến thành phố S. Hạ bảo bối hơi bình tĩnh mi tâm hỏi Mục Vân Sinh, “Vân Sinh, cậu có phải còn có kế hoạch khác hay không?” An Tiêu Dao thổi một tiếng huýt gió, “Bảo bối, cậu thực sự là quá thông minh.” Mục Vân Sinh nói, “Thành phố S chỉ là một phần, trong kế hoạch của tôi, chính là thôn tính toàn bộ Hỏa Vân, Lục Trăn là một quân cờ rất quan trọng, anh ta sẽ biết phải làm thế nào.” ”Chuyện này cùng Lục Trăn có quan hệ?” Long Tứ cũng hiếu kỳ, “Lục Trăn cùng Hỏa Vân có quan hệ là lúc nào, vì sao Lục Trăn là quân cờ quan trọng?” Hạ bảo bối cũng mờ mịt. Mục Vân Sinh nhàn nhạt nói, “Ai nói với các cậu, Lục Trăn cùng người Hỏa Vân có quan hệ?” ”Vậy Lục Trăn cùng ai có quan hệ?” Mục Vân Sinh đẩy thấu kính, ánh mắt lạnh lùng, sắc bén chợt lóe lên, cười đến ý vị thâm trường, “Thiên la địa võng này, tôi bố trí đã bảy tám năm, giờ là thời gian chậm rãi thu lưới, hai ba năm sau, lực lượng hắc ám quốc tế, duy ngã độc tôn(ý chỉ duy nhất), không cho nhị hổ.” Ngữ khí lạnh nhạt, khí phách. Lộ ra một loại khí phách đế vương cường ngạnh, cùng uy nghi. Hạ bảo bối hơi nhíu mày, nghe ý tứ Mục Vân Sinh, bé nên sớm có sắp xếp, không có hai vua, vậy Đường môn sẽ ra sao? An Tiêu Dao nói, “Bảo bối, chờ xem, trận đánh kế tiếp chúng tôi sẽ củng cố cố giang sơn, giao cho trên tay cậu.” Hạ bảo bối rất ưu thương hỏi, “Giang sơn toàn các anh đánh hạ, tôi làm gì a?” Mọi người, “...” Khu biệt thự ngoại ô thành phố, giao thông bốn phương thông suốt. Hạ Thanh sắc mặt âm trầm ngồi ở bên giường, nhìn sắc mặt tái nhợt của Hạ Thần Hi, thập phần đau lòng, tỷ tỷ, chị trốn chúng tôi nhiều năm như vậy, thế nào lại không sống tốt, đem bản thân biến thành ra như vậy, bộ dáng người không ra người quỷ không ra quỷ? Chị không phải đã đáp ứng, sẽ sống một cuộc sống tốt sao? Hạ Thanh nắm tay Hạ Thần Hi, trầm giọng hứa hẹn, “Chị đừng sợ, có em ở đây, em sẽ bảo hộ chị, sẽ không để cho người khác thương tổn chị, tuyệt đối sẽ không, chị yên tâm, người làm chị thương tổn, em sẽ không bỏ qua.”
|