Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
|
|
Chương 699: Một tay súng ngắm, khu thiên lý không người 1
Nữ tử hứa hẹn, khí phách lại trầm trọng. Thất Thất đem một xấp tài liệu cho Hạ Thanh, “Đây là cục tình báo vừa mới gửi tư liệu đến.” Hạ Thanh đoạt lấy tư liệu, thông tin về Hạ Thần Hi, Hạ Thanh để CIA điều tra cuộc đời Hạ Thần Hi, Hạ Thần Hi từng sống ở nước Mỹ, bọn họ muốn điều tra quả thực rất đơn giản, một tiếng đồng hồ liền đem cuộc đời Hạ Thần Hi tra xét ra toàn bộ. Trừ tư liệu về Hạ Thần Hi, còn có tư liệu cô cùng Đường Bạch Dạ dính dáng, tư liệu về Lâm Lâm, cũng cùng nhau đưa tới, Hạ Thanh đột nhiên kinh hỉ nói, “Chị của tôi có một đứa con trai?” Thất Thất gật đầu, đúng vậy, con trai, theo điều tra, là đứa nhỏ có chỉ số thông minh tối cao trên toàn cầu. Hạ Thanh cuối cùng cũng cảm thấy có một việc vui mừng, cô vuốt ve bụng dưới của Hạ Thần Hi, “Chỉ tiếc không bảo trụ được đứa bé này, nếu không tôi có khả năng sẽ có hai cháu trai.” ”Cô hãy xem tiếp phần sau đó.” Thất Thất nói. Hiển nhiên, Hạ Thanh cũng chú ý tới. Hơi nhíu mày, đột nhiên nhớ tới cái gì, sắc mặt trở nên rất khó coi, chợt đem tư liệu ném ở một bên, màu trắng trang giấy bay đầy trời, xôn xao từ trên giường đứng lên, sắc mặt quyến rũ đến phát sợ, sát khí văng khắp nơi, Hạ Thanh chặt chẽ nắm nắm tay. Con trai của Đường Bạch Dạ? Ngực Hạ Thanh không ngừng phập phồng, vốn trực cô đã cao, phập phồng như thế, thực sự là rất kích thích thị giác, xưa nay Hạ Thanh luôn mang mặt cười, âm trầm như dông tố tháng sáu, lại là con trai của Đường Bạch Dạ. Đáng chết. Đáng chết, tại sao lại có con trai với Đường Bạch Dạ? Thất Thất âm sắc băng lãnh, “Xanh, có một báo cáo kết quả giám định DNA, hết sức chính xác.” Hạ Thanh nhắm mắt lại, hồi tưởng lại sự tình tám năm trước, trong lòng có một phần không xác định, chuyện năm đó, đại gia đau triệt nội tâm như vậy, khắc cốt ghi tâm, chị chị vì sao lại mang thai đứa nhỏ Đường Bạch Dạ. Còn vì Đường Bạch Dạ sinh một đứa con trai. Coi như là mang thai, chị chị sẽ không sinh hạ đến. ”Chị chị, đây là có chuyện gì?” Hạ Thanh cúi đầu nhìn Hạ Thần Hi, càng cảm thấy cực kỳ đau lòng. Cố Thất Thất cúi đầu, nhặt lên tư liệu bị Hạ Thanh vứt bỏ, bây giờ rất muốn đem một xấp tài liệu khác cho Hạ Thanh, “Đây là tư liệu về cô gái đã đánh nhau với Hạ Thần Hi, cô ta tên gọi Lâm Lâm.” Quả nhiên Hạ Thanh đoạt lấy, vừa nhìn tư liệu, tất cả mặt mày đều là một mảnh hắc áp, “Một người kỹ sư bình thường, sao có thể sẽ có thân thủ lợi hại như vậy, có thể đem chị của tôi làm bị thương thành hình dạng này, cũng không phải nhân vật đơn giản.” ”Để cục tình báo tiếp tục điều tra?.” Cố Thất Thất nói, “Thiếu tá nói, tất cả tư liệu cô muốn, đã ở đây, nếu là muốn cái khác, phải tự mình nghĩ biện pháp, anh ta bên kia không tra được.” ”Vô liêm sỉ!” Hạ Thanh giận dữ, lạnh lùng mím môi. Thất Thất nói, “Lúc cô rời đi, không phải thấy người quen sao?” Hạ Thanh trầm sắc mặt, đem tư liệu Lâm Lâm vứt xuống bên cạnh, nhắm mắt lại, không biết tự hỏi cái gì, Cố Thất Thất đặt tay vào trên vai Hạ Thanh, “Xanh, bình tĩnh một chút.” Hạ Thanh cũng muốn bình tĩnh. Chỉ là, bình tĩnh thế nào, người thân của cô, bị người khác làm thương tổn đến loại tình trạng này, cô bình tĩnh thế nào đây. Ngày hôm đó, hai người bọn họ đi qua chỗ đó, chỉ là ngẫu nhiên, bởi vì các cô vừa tới thành phố S, máy bay đáp xuống trên bãi đậu máy bay tư nhân, vừa lúc sân bay đang ở phụ cận, hai người không ngờ phía trước sửa đường, cho nên tính toán đi đến cao tốc, tùy tiện bắt lấy một chiếc xe đến biệt thự.
|
Chương 700: Một tay súng ngắm như người không thiên lý 2
Các cô đi qua chỗ đó, chỉ là ngẫu nhiên, bởi vì các cô vừa tới thành phố S, máy bay tư nhân đáp xuống đậu trên bãi máy bay, vừa lúc sân bay đang ở phụ cận, các cô không ngờ phía trước lại sửa đường, cho nên tính bước đi đến phía trước, tùy tiện lấy một chiếc xe đến biệt thự. Không ngờ, thấy một màn Lâm Lâm đánh Hạ Thần Hi. Thời gian các cô đếnchỗ ấy thì thấy Lâm Lâm đã nắm lấy vai Thần Hi, vẫn đánh bụng dưới Thần Hi, đánh rất ngoan độc, Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất là ai, sao lại đối với những chuyện ẩu đả như vậy mà cảm thấy hứng thú chứ. Vừa nhìn Lâm Lâm đánh độ mạnh yếu cũng biết là ân oán cá nhân. Các cô không có ý định xen vào nên ở một bên xem cuộc vui, Hạ Thần Hi bởi vì đau đớn, vẫn cúi đầu, Hạ Thanh cũng không nhận ra mãi đến khi Hạ Thần Hi bị Lâm Lâm đánh ngã, các cô cho rằng Thần Hi đã bị đánh đến sắp chết, không ngờ thần Hi lại đột nhiên phát lực, đem Lâm Lâm đánh lên cửa sổ xe. Lại dùng miểng thủy tinh rạch mặt Lâm Lâm trong nháy mắt đó, Hạ Thanh mới cảm thấy, ừ, có chút ý tứ. Cho nên, cô mới ra tay cứu Hạ Thần Hi. Loại chuyện này, các cô xưa nay có thể không chọc vào liền không chọc vào, rất ít xen vào ân oán cá nhân của người khác, cho nên, Hạ Thanh không ngờ, xưa nay thờ ơ lạnh nhạt, sẽ làm chị thần Hi bị đánh thành hình dạng này. Nếu không phải Hạ Thần Hi trong lúc sắp chết đến nơi dùng hết lực đẩy ngã Lâm Lâm và dùng thủy tinh chống trả làm Lâm Lâm bị thương, nếu không xảy ra chuện như thế Hạ Thanh dự đoán cô sẽ không xuất thủ cứu giúp, cứu Hạ Thần Hi một mạng ở ven đường chỉ là tiện tay làm việc nghĩa mà thôi, tất cả đều là sự trùng hợp của duyên số. Bởi vì ở trên người của Hạ Thần Hi, các cô thấy được hình dáng của bản thân lúc trước. Không chịu thua, không tiếp thu thua, chỉ cần có một hơi thở cuối cùng, chẳng sợ bản thân không xuất được chiêu để đánh trả, bản thân các cô cũng có thể đem bên người một tảng đá biến thành lưỡi dao sắc bén, giết chết địch nhân, vì sự dẻo dai là sở hữu riêng của các cô. Hạ Thanh một cước đá bạo lực lên tường của ngôi nhà cũ kiểu Châu Âu, thế là ngôi nhà cũ phải chiệu một cước đá bạo của cô. Thất Thất mi tâm nhíu lại, nắm lấy tayHạ Thanh, “Thanh, dù cho chúng ta lúc đó gặp được màn kia, kịp thời ngăn cản thì đứa nhỏ của chị cậu cũng không giữ được, cậu không nên tự trách mình.” ”Người phụ nữ kia, tôi nhất định phải đem băm thành trăm mảnh.” Cố Thất Thất nói, “Chị cậu trước khi hôn mê đã nói, muốn giữ lại cái mạng của cô ta, vì thần Hi muốn đích thân giết Lâm Lâm.” ”Đây là đương nhiên, sau khi cô ta chết tôi cũng sẽ làm cho cô ta không thể nào yên ổn.” Hạ Thanh hừ lạnh, nhìnHạ Thần Hi bất tỉnh đang ngủ say, mặt mày đều là đau lòng, chị của tôi, nhất định đã rất vất vả, lúc nào cũng không muốn để tôi lo lắng, chị ấy nhất định sẽ tốt lên thôi. Cố Thất Thất ở một bên, mím môi không nói. Hạ Thanh đột nhiên cầm lấy vũ khí trong vali của mình, Cố Thất Thất nheo mắt lại, mặt không thay đổi hỏi, “Cậu muốn làm gì?” ”Giết Đường Bạch Dạ!” Hạ Thanh trầm giọng nói, nhìn về phía Hạ Thần Hi trên giường, đột nhiên cười xinh đẹp, “Thừa dịp chị của tôi chưa tỉnh lại, hoàn thành nhiệm vụ, miễn cho đêm dài lắm mộng, còn người phụ nữ ác độc kia, tôi còn nhiều mà biện pháp, sẽ từ từ tra tấn cô ta đến chết.” ”Tôi cùng đi với cậu.” Cố Thất Thất quyết định thật nhanh,vì cô và Hạ Thanh như hình với bóng, là một đôi chị em mồ côi tốt nhất. Ăn ý nhất, giống như là một người. Hai người bọn họ liên thủ, ít có địch thủ nào chống trả được. ”Thất Thất, cậu ở nơi này chiếu cố chị của tôi, phục kích một người, một mình tôi là đủ.” Hạ Thanh cầm món vũ khí trong valy xách đi, tiêu sái xuống lầu, Cố Thất Thấtnhìn bóng lưng của cô mà lo lắng... Đường Bạch Dạ, không phải dễ giết như vậy. Hạ Thanh nhìn như thờ ơ, kì thực khí phách bức người, nhìn như người tính tình điềm đạm nhưng thật ra nóng nảy vô cùng. Không ra tay thì thôi, vừa ra tay, một tay súng ngắm, sẽ như người sống trong khu không có thiên lí vậy. Thành phố S là khu tài chính, có quá nhiều nhà cao tầng, Đường thị cũng không phải là cao ốc cao nhất, phụ cận tòa nhà toàn là văn phòng, nhiều lắm, như một mảnh rừng chằn chịt, Hạ Thanh đang ngậm một cây viết nghiên cứu cấu trúc bên trong cao ốc củaĐường thị để tiện cho việc hành động của mình.
|
Chương 701: Một tay súng ngắm như người không thiên lý 3
Thành phố S là khu tài chính, có quá nhiều nhà cao tầng, Đường thị cũng không phải là cao ốc cao nhất, phụ cận tòa nhà toàn là văn phòng, nhiều lắm, như một mảnh rừng chằn chịt, Hạ Thanh đang ngậm một cây viết nghiên cứu cấu trúc bên trong cao ốc củaĐường thị để tiện cho việc hành động của mình. Một bên bản thân đang quan sát kết hợp tư liệu truyền đến từ nội bộ, Hạ Thanh giao nhau so sánh, cao ốc Đường thị nằm tại góc đông bắc, tòa nhà nằm ở văn phòng tầng 79, phi thường cao, vừa lúc phù hợp với yêu cầu của Hạ Thanh. Hạ Thanh phục kích, tương đối ưu nhã. Hạ Thanh mở rương vũ khí, súng dài ngắn đều có, còn có một loại súng bắn tỉa có độ phân giải, Hạ Thanh cầm lấy kính viễn vọng, nhìn vào phòng làm việc củaĐường Bạch Dạ, vừa lúc, Bạch Dạ ở trong phòng làm việc, Hạ Thanh nhìn đồng hồ. Cúi đầu, lắp ráp súng ngắm. Súng bắn tỉa của Hạ Thanh là M-109. Vương Bài tổ chức năm ngoái vừa mới tạo ra sản phẩm mới, nhưng gấp hai súng bắn tỉa bình thường, vì có kính để quan sát là loại súng tiên tiến nhất, độ phóng đại gấp 10 lần, tầm bắn 500 đến 2000 mét. Bên trong kính còn có các đường cong kéo từ mắt đến mục tiêu, nòng súng thiết kế hoàn mỹ, một lần xuất động, cấp tốc phân giải. Có thể nhanh chóng phân giải cho biết khi nào là cơ hội giết mục tiêu tốt nhất. Đạn là 12. 7mm nhai đi nhai lại, lúc phóng ra, tạo lực tương trợ cho nòng súng, giảm thiểu lực phản chấn, là một loại súng bắn tỉa uy lực cực lớn. Trải qua kiểm tra, trong vòng 1000 mét trúng mục tiêu suất cao tới 95%. Đạn tài năng ở 500 mét cự ly xa như vậy có thể xuyên thấu 30mm của tấm thép, bắn trúng cơ thể người thì sẽ trực tiếp đánh bạo. Hạ Thanh lắp ráp súng ngắm rồi nở một nụ cười rất xinh đẹp. Hạ Thanh phục kích một người, chỉ nã một phát súng, đối với thành phố S loại thành thị này, căn bản không có cơ hội cho Hạ Thanhbắn phát súng thứ hai, cho nên, Hạ Thanh phải một bắn chết một mệnh. Đường Bạch Dạ, ngươi thiếu nợ tỷ muội chúng ta. Ta muốn ngươi một lần trả hết nợ. Hạ Thanh nhấc lên súng ngắm, nhìn vào trong phần ngắm nhìn Đường tổng trong phòng làm việc, thấy vô cùng rõ ràng, Hạ Thanh chậm rãi điều chỉnh, nhắm ngay Đường Bạch Dạ mi tâm, đánh bạo đầu người rất có kích thích a. Đột nhiên, Đường tổng đứng lên, Hạ Thanh thầm nghĩ, lúc này, anh ta sẽ không đi họp đi? Đường Bạch Dạ bực bội cầm ly rượu, rót một ly rượu uống, trong lòng bực bội không ngớt, Hạ Thần Hi hôm nay không đi làm, không biết tung tích, trong nhà hoàn hảo, không giống như là bộ dáng có người đã trở về... Thần Hi rốt cuộc emđã đi đâu? Nuốt một ngụm rượu mạnh xuống bụng, Đường Bạch Dạ mím môi, thiếu chút nữa làm ngã ly rượu. ”Hạ Thần Hi, sống hay chết, em tốt xấu cũng nói một tiếng chứ.” Chén rượu bị tay Đường tổng nghiền nát, Đường tổng bực bội mà đem hai tay nắm đến phát rung, Vân Dật đi tra tin tức của Hạ Thần Hi, chỉ nói Hạ Thần Hi sau khi đi xem ảnh cưới rồi đi đến bệnh viện, ra bệnh viện, gọi một chiếc taxi, nhưng Bạch Dạ điều tra được, tối hôm qua tài xế nói không có chở Hạ Thần Hi. Theo thông tin từ bệnh viện, Vân Dật cũng tìm được tài xế chiếc xe kia, anh ta nói tối hôm qua uống rượu hỏng việc, vẫn say khướt, ở nhà đi ngủ, không cóchở khách, nói cách khác, có người đã bỏ tiền ra để che miệng anh ta lại. Chiếc xe này, đến hôm nay đã không tìm được. Xe này không thuộc quản lí của hãng nào cả,về sau lại không biết đi đâu,tìm mãi mà cũng không thấy chiếc xe này. Hạ Thần Hi một điểm tin tức cũng không có. Bạch Dạ điều tra những gì bệnh viện ghi lại, cũng không có ghi lại bệnh án của Hạ Thần Hi. Đột nhiên, Vân Dật lại gọi một cú điện thoại, Đường Bạch Dạ hỏi, “Có phải hay không tìm được Hạ Thần Hi?” Vân Dật nói, “Tôi phải nói cho cậu biết một tin tức, Dạ Bạch chuyện này đối với cậu mà nói, không biết là tin tốt hay tin xấu nữa.” ”Chuyện gì?” ”Tôi vừa mới tra xét những gì của bệnh viện, Hạ Thần Hi hôm qua đi bệnh viện, chính là khoa phụ sản, Hạ Thần Hi đã mang thai, chừng một tháng.” Vân Dật nói, tin tức này, nếu như muốn gạt Đường Bạch Dạ, anh ta vẫn có thể làm được.
|
Chương 702: Một tay súng ngắm như người không thiên lý 4
“Tôi vừa mới tra xét những gì của bệnh viện, Hạ Thần Hi hôm qua đi bệnh viện, chính là khoa phụ sản, Hạ Thần Hi đã mang thai, chừng một tháng.” Vân Dật nói, tin tức này, nếu như muốn gạt Đường Bạch Dạ, anh tôi vẫn có thể làm được. Chỉ là, anh ta không cần thiết phải làm vậy. Vân Dật lựa chọn thành thực nói cho Đường Bạch Dạ biết. Đường Bạch Dạ kích động từ trên ghế đứng dậy, “Cậu nói cái gì, cậu xác định sao? Thần Hi thực sự mang thai?” ”Loại tin tức này còn có thể nói đùa sao.” Vân Dật nói, vừa e dè nói thêmmột câu, “Tôi tìm người hỏi qua bác sĩ, cô ấy nói, Hạ Thần Hi sau khi rời đi, có một nữ nhân tới hỏi qua bệnh tình của Hạ Thần Hi, tôicho người đem ảnh chụp cho vị bác sĩ nữ kia xem, cô ta nhận ra Lâm Lâm.” Trong đầu Đường Bạch Dạ bây giờ, tất cả đều là tin tức Hạ Thần Hi mang thai vô cùng kinh hỉ, nghĩ đến thù hận giữa bọn họ, lại nghĩ đến đứa nhỏ trong bụng cô, Đường Bạch Dạ một hồi thì vui sướng, một hồi thì lại nghĩ đến thù hận, nên nhất thời bách vị cùng xuất hiện. Thần Hi mang thai, lại đi đến chỗ nào? ”Dạ Bạch, cậu rốt cuộc có hay không nghe tôi nói?” ”Nghe thấy.” Đường Bạch Dạ nói, “Lâm Lâm đi bệnh viện tìm Thần Hi, tôi biết, tôi hiện tại đi bệnh viện, chờ Lâm Lâm tỉnh, tôi lập tức hỏi tin tức Thần Hi, Vân Dật, Thần Hi mang thai, tôi lại lên chứa ba ba nữa rồi.” Đường Bạch Dạ nói cuối cùng câu nói kia, đương nhiên tất cả đều là kinh hỉ. Vân Dật cứng rắn phun ra hai chữ, “Chúc mừng.” ”Cảm ơn.” Đường Bạch Dạ đã quên đi thù hận, thật sâu có một loại cảm giác thỏa mãn, bởi vì anh lại có thêm một đứa con trai nữa. Bất kể là nam hay là nữ, lúc biết được chính mình phải làm ba ba, hoặc là mẹ, luôn luôn vui sướng như vậy,bất kể là ai cũng hận không thể lập tức có thể nhìn thấy đứa nhỏ ngay. Đường Bạch Dạ cũng không ngoại lệ. Cho dù anh hận Hạ Thần Hi rất nhiều, nhưng khi nghe thấy tin tức Hạ Thần Hi mang thai, anh tôi cũng rất là vui sướng. Thần Hi đâu? Thần Hi mang thai, lại đi chỗ nào? cô ấy có phải hay không lo lắngtôi sẽ gây bất lợi cho cô ấy, và làm bị thương đứa nhỏ? Cho nên Thần Hi mới trốn đi. Đúng vậy, nhất định là như vậy, nếu không, vì sao lại không thấy Thần Hi? Thần Hi sao có thể ngốc như vậy, anh phát điên thế nào đi chăng nữa, cũng sẽ không làm thương tổn con của mình. Chẳng những khi biết lai lịch bảo bối thế nào mà có anh đã thực sự không chịu nổi, nhưng anh vẫn yêu bé rất nhiều. Tôi muốn đi bệnh viện, tìm Lâm Lâm hỏi rõ ràng. Ở sân thượng đối diện Hạ Thanh đang quan sát, mắng một tiếng xuỵt thật bé , sao anh ta cứ nhích tới nhích lui hoài thế, không chịu đứng im gì cả, nếu tôi có thể xuất hiện sẽ đánh bể đầu của anh cho mà xem? Đường Bạch Dạ vừa mới thu dọn đồ đạc, lại nhận được một tin tức điều tra của cảnh sát gọi đến. Trong lòng anh cả kinh, cuống quít hỏi, “Có phải có tin tức mới gì hay không?” Cảnh sát nói, “Đường tiên sinh, hiện trường có hai vết máu, chúng tôi đã làm so sánh, có một vết máu là của Lâm tiểu thư, cũng có máu của Hạ tiểu thư, chúng tôi còn kiểm tra được tại hiện trường có súng lục cùng miếng thủy tinh có cùng một dấu vân tay.” ”Nổ súng bắn Lâm tiểu thư cùng dùng thủy tinh thương tổn Lâm tiểu thư, hẳn là một người, có thể là Hạ tiểu thư.” Đường Bạch Dạ kinh hãi không ngớt, anh nói cái gì? Hiện trường có vết máu của Hạ Thần Hi, chuyện gì đã xảy ra? Vì sao lại có vết máu? Hạ Thần Hi vì sao lại chảy máu... Thần Hi làm sao vậy? Bị thương? Bị thương chỗ nào, có nghiêm trọng không? Đường Bạch Dạ chính là tâm tư hỗn loạn. Cảnh sát lại hỏi, “Đường tiên sinh, xin hỏi, cậu biết Hạ tiểu thư bây giờ đang ở đâu không? Chúng tôi muốn mời Hạ tiểu thư trở về câu hỏi một số việc, giúp đỡ cho việc điều tra.” Đường Bạch Dạ chợt giận dữ, “Cút, chính mình đi tìm đi.” Anh ta cúp điện thoại, lại gọi gấp cho Vân Dật phát một tin tức, nhờ anh tan lục soát bên trong thành đại tiểu bệnh viện, phòng khám bệnh, nhất định phải tìm được Hạ Thần Hi, Thần Hi bị thương, nhất định sẽ đi bệnh viện, phòng khám bệnh...
|
Chương 703: Một tay súng ngắm như người không thiên lý 5
Đột nhiên, Đường Bạch Dạ thân thể cứng đờ, cảm giác giống như có thứ gì phá không mà đến, bỗng chốc không khí xung quanh như mang theo một cỗ khô nóng, loại thanh âm này còn mang theo một cỗ nguy hiểm, như xuyên thấu tiếng gió, Đường Bạch Dạ đầu tiên là cứng đờ, sau đó là chợt chạy về phía tường khuất đểrời khỏi tầm ngắm của người ở sân thượng đối diện. Cùng lúc đó, lại một viên đạn xuyên thấu tiếng gió, xuyên thấu cửa sổ thủy tinh sát đất, phanh một tiếng đánh vào giá sách phía sau lưng Bạch Dạ đứng lúc nãy, đem giá sách đánh cho tứ phân ngũ liệt, thủy tinh nghiền nát, vụn giấy bay loạn. Hạ Thanh vốn đã nhắm chuẩn vào huyệt thái dương của Đường tổng, vừa lúc Đường Bạch Dạ lại gọi điện thoại, không nhúc nhích, Hạ Thanh xem đúng thời cơ, bóp cò, cự ly xạ kích rất xa,cần phải suy nghĩ đến rất nhiều nhân tố như:hướng gió, sức gió, trọng lực, độ ẩm không khí, độ lệch, còn phải suy nghĩ đến sự tự quay của trái đất. Hạ Thanh vừa tìm được cơ hội tốtnhất để tập kích, vốn có lòng tin đánh bạo đầu Đường Bạch Dạ, kết quả, Đường Bạch Dạ vẫn tránh thoát được. Hạ Thanh giận, nhấc chân hung hăng hướng tường mà đá, thiếu chút nữa một quyền đập lan can. Bản cô nương ta vậy mà thất thủ, đáng ghét! Đường Bạch Dạ đáng chết, vậy mà không ngoan ngoãn ngồi chịu chết, lại còn nhạy bén như thế, rất giỏi, là Hạ Thanh tôi đã xem thường anh rồi. Hạ Thanh thầm nghĩ, tiếp theo, anh sẽ không có được vận khí tốt như vậy đâu trong câu nói cònmang theo sự tức giận. Đường Bạch Dạ theo trên mặt đất đứng dậy, lục lọi trên bàn làm việc trong ngăn kéo của chính mình lấy ra một cái kính viễn vọng, nhìn về phía sân thượng đối diện, vừa lúc nhìn thấy một danh mang kính râm tóc đen nữ nhân, xoay người, thú thật Hạ Thanh vẫn biết Bạch Dạ đang nhìn mình. Không quay đầu lại, hướng Bạch Dạ dựng thẳng lên ngón giữa. Khí phách cuồng dã. Dưới lầu, còi báo động không ngừng, thành phố S mãn đường cái toàn là cảnh sát, hành động bắn tỉa khủng bố như thế, đã sớm kinh động cảnh sát, có người cấp tốc biết được phương hướng của súng bắn tỉa từ đâu mà ra liền nhanh chóng chuẩn bị đi bắt người, Hạ Thanh cũng không chút hoang mang nào vẫn thản nhiên thu thập súng bắn tỉa của mình. Súng vừa lắp ráp lúc nãy, hiện tại phải tháo từng bộ phận ra. Thân là một danhbắn tỉa, cô không có khả năng khiêng một phen súng ngắm đi khắp nơi, rương vũ khí là thường dùng để trang bị, Hạ Thanh này một phen súng ngắm, giá trị mấy trăm vạn đôla, nhưng cô cũng không phải là sát thủ chuyên nghiệp, vì tiết kiệm thời gian, giết người, nổ súng, trước hết rời đi rồi tính tiếp. Hạ Thanh rời khỏi động tác cũng là không chút hoang mang, tháo kính râm, đem một túi xách nhỏ lấy tới, đứng ở sát lan can của lầu chót, mặt khác nơi cổ tay giơ lên, tuyển một góc độ tốt, cho dây quấn vài vòng quanh lan can, cầm lấy rương vũ khí của mình. Trong lúc cảnh sát vừa lên đến nơi, thì cô tung mình nhảy xuống, đúng là từ lầu chót nhảy xuống, dây kim loại tốt này là loại co duỗi, Hạ Thanh vừa mới vừa chạm đất, liền thu dây lại, đặc biệt ở loại dây này là có chức năng tự động co lại thành một tiểu túi xách, Hạ Thanh liền mang kính râm thời thượng của mình lên, mang theo rương vũ khí, cấp tốc ẩn vào trong đám người. Hạ bảo bối vừa đến cao ốc Đường thị liền nhìn thấy một màn nguy hiểm như vậy, họng súng kia hiển nhiên là để đối phó cha Bạch Dạ của cậu rồi, còn Bạch Dạ cũng nhìn thấy nữ nhân kia cầm theo rương vũ khí từ sân thượng nhảy xuống, đã ẩn thân vào trong đám người mất rồi. Muốn tìm, cũng đã tìm không được. Nếu không phải người này tới giết daddy, Hạ bảo bối nhất định sẽ vỗ tay khen hay, khen tính mạo hiểm của cô ta. Khiêu chiến cực hạn vận động a. Nhưng người này là tới giết daddy, hậu quả cũng không phải là chuyện êm đẹp như cậu nghĩ. Hạ bảo bối hướng lầu hai của Đường thị mà xông vào. Một người đàn ông mặc quần áo thoải mái, vóc người cao ngất thổi một tiếng huýt gió, đi theo phía sau Bạch Dạ, Hạ bảo bối giận, quay đầu kéo tay anh ta nói: “Lục Trăn,tôi bảo anh đi nhanh một chút, sao lại chậm như vậy.” ”Ôi bảo bối, cậu bảo tôi đến, tôi buổi trưa đã tới rồi, hoàn toàn đạt được yêu cầu của cậu a, bảo bối, đối phương mới như thế đã không thể chờ đợi được nghĩ muốn động thủ, thực sự là không phải là phong cách của Hạ Thanh a.” Lục Trăn tiến vào thang máy, nghiêng đầu, tựa hồ đang suy nghĩ cái gì. Hạ bảo bối lo lắng cho Đường Bạch Dạ, lại phân tâm hỏi một câu, “Anh không phải nóiHạ Thanh sẽ không lập tức động thủ sao?”
|