Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
|
|
Chương 729: Mỹ nhân thiếu tá cùng Lục Trăn 2
Editor: hạ trần Beta: thanh huyền Cố Thất Thất không hiểu hỏi, “Cô cười cái gì?” ”Chị của ta a... Thực sự là thua trên tay Đường Bạch Dạ.” ”Có ý gì?” Cố Thất Thất hỏi, cũng không biết Hạ Thanh nói cái gì. Hạ Thanh nói, “Tôi đang suy nghĩ, tối hôm nay cải trang đến bệnh viện giết Đường Bạch Dạ, xong hết mọi chuyện, bây giờ, tôi vẫn đang suy nghĩ, nếu như tôi thực sự giết Đường Bạch Dạ, tôi có phải vĩnh viễn mất đi người chị này hay không.” ”Vì nhiệm vụ, mất đi người chị, cuộc trao đổi này, thế nào cũng không tính toán, phải không?” Cố Thất Thất vẫn đang không hiểu, trái lại có một việc rất rõ ràng, “Nếu chúng ta không giết Đường Bạch Dạ, mỹ nhân thiếu tá sao lại chịu để yên?” ”Hừ, để anh ta gặp Lục Trăn trước rồi nói.” Hạ Thanh khí phách hừ, băng lãnh bức người, lợi hại có thể tua nhỏ yết hầu, tươi cười lại quyến rũ đến cực điểm, tao nhã xinh đẹp Cố Thất Thất nói, “Thiếu tá hận Lục Trăn như vậy, cô bảo anh ta giết Lục Trăn, anh ta dự đoán rất cam tâm tình nguyện.” Hạ Thanh bật cười, đột nhiên vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn Cố Thất Thất, “Thất Thất a, cô thế nào hồn nhiên như thế.” ”A...” ”Không quan hệ, may mắn cô vẫn luôn cùng tôi cùng một chỗ, thuần liền thuần, dù sao không ai có thể bắt nạt cô.” Hạ Thanh cười, “Đi, chúng ta đi chặn Tiêu Tề lại, có phải nên tính sổ hay không.” Lý Hoan Tình mới từ biệt thự lớn của Lý gia ra, nhìn thấy một mạt bóng dáng cao ngất thon dài ở trước biệt thự lớn của Lý gia, hơi ngẩn ra, ngược lại cười khẽ. ”Nolan thiếu tá, ngọn gió nào đem anh thổi tới?” ”Lý tiểu thư, vô sự không lên điện Tam Bảo, tất nhiên là có việc muốn nhờ.” ”Thỉnh Thiếu tá nói.” Nolan lãnh ngạnh khóe môi, để lộ ra một mạt tiếu ý, không hề ấm áp, “Lý tiểu thư khoái nhân khoái ngữ (người ăn nói sảng khoái), tôi cũng không quanh co lòng vòng, tôi muốn cùng cô nói chuyện làm ăn.” Lý Hoan Tình đúng mực cười, “Nolan thiếu tá nói đùa, tôi là thân vô vật dư thừa(ý nói không tác dụng gì), sợ rằng không thể cùng anh nói chuyện gì sinh ý, anh tìm lộn người.” Nolan thiếu tá đứng chắp tay, lưu ly sắc con ngươi, xẹt qua một mạt lưu quang liễm diệm. ”Cô là thân vô vật dư thừa, lại là người duy nhất trên đời này có thể đối ra tay đối với Mục Vân Sinh, anh ta không hề đề phòng cô.” Nolan thiếu tá, thanh âm băng lãnh. Sắc mặt Lý Hoan Tìnhkhẽ biến, một mạt trầm thống. ”Anh nếu muốn tôi thương tổn a Sinh, xin thứ cho Hoan Tình bất lực.” ”Cô yên tâm, người tôi sẽ đối phó, chưa bao giờ là Mục Vân Sinh.” ... Bảy giờ tối, chiêng đồng loạn ở sân bay tư nhân. Đêm sao sáng sơ, chiêng đồng loạn sân bay tư nhân, một mảnh tĩnh mịch, trừ đợi mệnh máy bay cất cánh, cũng không thanh âm, xe Tiêu Tề đúng bảy giờ xuất hiện ở sân bay tư nhân, máy bay chuẩn bị sắp xếp, chỉ chờ một người. Đến đông đủ. Chỉ thiếu một người là Âu Dương, Tiêu Tề nói, Âu Dương phụng mệnh đi xử lý một việc, rất nhanh là có thể xử lý tốt, khả năng xảy ra một chút sai lầm, chậm trễ thời gian, tạm thời chờ một chút, Hạ Thần Hi không biết vì sao, trong lòng có một luồng cảm giác bất an. Cô cùng Tiêu Tề chờ người, toàn bộ mang cách thành phố S, anh ta không thể ở thành phố S hoành hành ngang ngược, bây giờ, Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất cũng ở thành phố S, chờ ám sát anh ta, Tiêu Tề hận không được sớm trở về địa bàn chính mình. Sao lại để Âu Dương ở thành phố S, anh muốn làm chuyện gì, dừng lâu như vậy? Hạ Thần Hi đối với Âu Dương ấn tượng không tệ, trong lòng tuy nghi hoặc, nhưng vẫn ở một bên chờ Âu Dương, sắc mặt hắc quả phụ không tốt, Tiêu Tề bình tĩnh nhất, khí người ở bên cạnh xe, vững như Thái sơn. Tiêu Tề, anh rốt cuộc phái Âu Dương đi làm cái gì? Cô thực sự rất nghi hoặc. Bảy giờ rưỡi, Tiêu Tề nhận một cú điện thoại, chân mày hơi giương lên, nói tiếng, “Tôi biết.”
|
Chương 730: Mỹ nhân thiếu tá cùng Lục Trăn 3
Editor: hạ trần Beta: thanh huyền Tiêu Tề cúp điện thoại, nhẹ giọng nói, “Lên phi cơ, chúng ta đi thôi.” Hạ Thần Hi có cảm giác rất bất an trong lòng, “Âu Dương đâu?” ”Anh ta tự về Pháp, chúng ta đi trước.” Tiêu Tề nhàn nhạt nói, thần sắc trong bóng đêm, có một mạt ám, Hạ Thần Hi thấy cũng không phải là rất rõ ràng, lại cảm thấy hết hồn, nhất định phát sinh cái gì, cô không biết. Hạ Thần Hi vẫn luôn cảm thấy trực giác của mình là rất chuẩn xác, cô mơ hồ cảm thấy, nhất định Âu Dương có chuyện gì. ”Anh phái anh ta đi làm cái gì?” Hạ Thần Hi trầm giọng hỏi. Hắc quả phụ không hài lòng thái độ của Hạ Thần Hi đối với Tiêu Tề, trầm giọng hỏi lại, “Mắc mớ gì tới cô, đây là chuyện của tập đoàn Hỏa Vân chúng tôi, chính cô cũng không nhận mình là người của Hỏa Vân, tại sao muốn quản chuyện của chúng tôi?” Hạ Thần Hi nhìn Tiêu Tề, cũng không để ý đến hắc quả phụ. Đúng vào lúc này, một chiếc xe jeep từ xa đến gần, cách bọn họ không xa tìm một nửa vòng, chợt dừng lại, hai nữ tử từ trên xe bước xuống, tóc dài, hắc y(quần áo đen), quần đen, một người phong tình vạn chủng, một người lạnh lùng. Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất. Hạ Thần Hi hơi mím môi, các cô tới nhanh như vậy? Tiêu Tề thực sự linh thông. ”Tiêu Tề, anh muốn đi đâu?” Hạ Thanh cười hỏi, lúc Hạ Thanh rời khỏi tập đoàn Hỏa Vân, chỉ có mười hai tuổi, chỉ là một đứa nhỏ chưa trưởng thành, bây giờ trở thành một cô nương mười tám, anh sớm cũng không nhận ra. Trong ấn tượng của anh, Hạ Thanh chỉ là một cô bé quật cường, ấn tượng không sâu. Hạ Thanh nhìn Hạ Thần Hi, cười đến càng phong hoa tuyệt đại. Lại không nói. Hạ Thần Hi hơi quay đầu đi chỗ khác. ”Các ngươi là ai?” Hắc quả phụ trầm giọng hỏi. Hạ Thanh cười to, chợt thay đổi sắc mặt, “Muốn mạng cô!” Cô vừa dứt lời, Cố Thất Thất đột nhiên lủi đi lên, một quyền đập hướng hắc quả phụ, hai người giống như nhất thể, Hạ Thanh mới vừa nói, Cố Thất Thất phải đầu lệnh, Hạ Thần Hi thầm nghĩ, hai người này một người hai thể, phối hợpvô phùng, sợ rằng trên đời ít có đối thủ. Hắc quả phụ tung hoành hắc đạo nhiều năm như vậy, không người bất kính, đặc biệt nội bộ tập đoàn Hỏa Vân, ai dám không nhìn sắc mặt cô ta, bây giờ Hạ Thanh kiêu ngạo như vậy, cô ta tất nhiên là nhịn không được, cũng lủi đi lên, cùng một chỗ. Bên cạnh hắc y nhân đang muốn bạt thương (ý là muốn ra nổ súng trợ giúp), Tiêu Tề phất tay, để cho bọn họ không nên vọng động. Cố Thất Thất cùng hắc quả phụ thật qua mấy chiêu, hắc quả phụ thì có chút không chịu nổi, Cố Thất Thất cùng Hạ Thanh võ thuật cùng học từ một sư phụ, vô cùng hồn hậu, từng chiêu từng thức mang theo mười phần lực lượng. Có một loại thiên hạ không ta thì ai khí phách, hắc quả phụ căn bản không phải là đối thủ của cô, huống hồ, hắc quả phụ lợi hại nhất thuật bắn súng, cũng không phải là gần người vật lộn (ý là đánh nhau). Lại nói, Cố Thất Thất gần người vật lộn là mạnh nhất. Hơn mười chiêu qua đi, lòng bàn tay của Cố Thất Thất đánh vào ngực hắc quả phụ, trực tiếp đem cô ta đánh ra mười thước xa. Hắc quả phụ không phục, một lần nữa nắm chặt nắm tay xông lên, Cố Thất Thất tránh, giá ở tay cô ta, phản chân một cước, đá vào phía sau gối của cô ta, thiếu chút nữa đá gãy xương cốt của cô ta. Hạ Thanh tựa ở xe jeep, cười tươi như hoa, kiều chân, tác phong rất lưu manh, lại thổi một tiếng huýt gió rất lưu manh, “Thất Thất, đáng đánh, tôi xem chân của cô ta không vừa mắt, đá gãy.” Cố Thất Thất kế tiếp xoay tròn thân, thoắt cái lượn vòng chân, đá hướng đùi hắc quả phụ, hắc quả phụ liên tiếp lui về phía sau, còn đứng không vững, Cố Thất Thất tay phóng tới, một tay ở bả vai của cô ta đánh. Hắc quả phụ chỉ cảm thấy vai tê rần, hình như nửa vai đã bị cô bẻ đứt đoạn, đau đớn, lan tràn đi lên, cô ta liên tiếp lui về phía sau, bưng vai, mồ hôi lạnh liên tục.
|
Chương 731: Mỹ nhân thiếu tá cùng Lục Trăn 4
Editor: hạ trần Beta: thanh huyền Hạ Thanh lưu manh cười, nhưng lại khí phách đến cực điểm, “Thật ngốc, nói đá chân của cô liền đá chân của cô sao? Đầu heo, giương đông kích tây cũng không biết.” ”Cô...” Hắc quả phụ bị kích động, ngực không ngừng phập phồng, giống như một đao giết Hạ Thanh, Hạ Thanh đạm đạm nhất tiếu, thực sự là không tốt, mới đùa như thế đã không được, người nào, không kiên nhẫn như thế. Cố Thất Thất đã đứng ở bên người Hạ Thanh, Tiêu Tề lạnh lùng nghiêm nghị khuôn mặt, không một chút nhiệt độ. ”Các ngươi chính là hai đặc công chống khủng bố phái tới?” Tiêu Tề lạnh giọng hỏi. ”Tư liệu không được đầy đủ sao? Ngay cả chúng ta cũng chưa từng thấy?” Hạ Thanh lạnh lùng nói, “Cũng là, nghe nói tập đoàn Hỏa Vân bị Vương Bài tổ chức tiêu diệt phòng tin tức thành một mảnh hỗn loạn, xem ra, tình báo Hỏa Vân lớn nhất nước Mỹ dự muốn nhường chỗ.” Tiêu Tề vẫn chưa tức giận, chỉ là nhàn nhạt nói, “Cô cảm thấy, cô có bản lĩnh, theo thủ hạ tôi đào tẩu?” ”Không thử một lần, làm sao biết?” Hạ Thanh cười lạnh, ánh mắt ngả ngớn, “Tiêu Tề, có bản lĩnh, chúng ta liền thật một hồi, anh trốn ở phía sau nữ nhân đã không phải là lần đầu tiên, thế nào, tám năm trước có việc anh để Hạ Thần Hi ra mặt, tám năm sau có việc, anh lại để hắc quả phụ ra mặt, anh là thiếu tay gãy chân sao? Còn là ăn cơm mềm?” Hắc quả phụ sắc mặt tối sầm, tức giận đến phát run, Hạ Thần Hi cũng cảm thấy, Hạ Thanh, miệng của em thật không phải ác độc bình thường, lời như vậy cũng có thể nói ra miệng, Tiêu Tề trong lòng dự đoán cũng đem cô đại tá bát khối. Tiêu Tề cũng không ngoài ý muốn giận, “Chỉ bằng các người?” ”Anh sợ?” Tiêu Tề vung tay lên, bên người một loạt bảo tiêu, hơn mười họng súng đen thùi nhắm ngay Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất, Tiêu Tề đứng chắp tay, khí phách lãnh ngạnh, “Tôi đã nhiều năm chưa từng động thủ, chỉ bằng các ngươi, còn không đáng cùng tôi động thủ.” Hạ Thanh xinh đẹp cười, xinh đẹp quyến rũ, con ngươi đen vừa chuyển, nhìn quanh sinh huy, lập tức bách hoa thất sắc. Cô nhìn các vệ sĩ áo đen, tiếu ý không giảm, giọng điệu lại rất khinh miệt, cao gầy, khiêu khích, “Tay mơ, các người xác định, các người có thể nổ súng sao?” Câu này vừa hỏi, là đem người nhục nhã. Giống như, đem người thả ở dưới lòng bàn chân, hung hăng giẫm, không lưu tình chút nào. Tất cả vệ sĩ đều nổi giận, Hạ Thần Hi tâm cũng nhắc tới, Hạ Thanh, miệng của em thực sự là thiếu, là thật có bản lĩnh, còn là phô trương thanh thế? Hạ Thần Hi vừa mới nghĩ như vậy, các vệ sĩ bị chọc tức, nhao nhao nổ súng. Đạn như mưa, rơi xuống hướng Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất. Mười lăm tên vệ sĩ, họng súng của mười người đều đúng Hạ Thanh, hận không thể đem Hạ Thanh đánh thành tổ ong vò vẽ. Nhưng mà, Hạ Thanh động, bóng dáng như mị, nhanh đến không thể tưởng tượng, mới chỉ chốc lát, tránh được đạn, đạn rơi ở phía sau xe jeep, đánh ra một loạt vết đạn, Hạ Thanh hướng bên cạnh lăn một vòng, súng lục đã rút ra. Chân phải cung bộ, chân trái quỳ trên mặt đất, súng lục trên tay, liên tục bắn ra, trong đó có hai phát, xuyên thấu đầu một người, bắn trúng mi tâm một người khác, tám phát, giải quyết mười người. Quá trình không được mười giây đồng hồ. Hạ Thần Hi rung động. Tốc độ nhanh như vậy, thuật bắn súng tinh chuẩn như thế, đặc biệt trong phim ảnh cũng phải thán phục, cô chưa từng thấy qua thuật một người bắn súng, có thể tốt như vậy, Hạ Thanh chỉ cần có súng trong tay, súng chính là vũ khí lợi hại trí mạng nhất của cô. Cô muốn họng súng chỉ hướng chỗ nào, họng súng liền nhắm ngay chỗ đó. Dường như, có sinh mệnh. Muốn ngươi chết, ngươi liền tuyệt đối sống không quá một giây sau. Cô gái này thuật bắn súng, quả thực không phải người, là thần. Không chỉ là Hạ Thần Hi rung động, Tiêu Tề cũng rung động, trừ Hạ Thần Hi, anh cho tới bây giờ chưa từng thấy thuật bắn súng của một người có thể tốt đến như vậy xuất thần nhập hóa, thuật bắn súng của Hạ Thần Hi, vẫn là xuất thần nhập hóa.
|
Chương 732: Mỹ nhân thiếu tá cùng Lục Trăn 5
Editor: hạ trần Beta: thanh huyền Không chỉ là Hạ Thần Hi rung động, Tiêu Tề cũng rung động, trừ Hạ Thần Hi, anh cho tới bây giờ chưa từng thấy thuật bắn súng của một người có thể tốt đến như vậy xuất thần nhập hóa, thuật bắn súng của Hạ Thần Hi, vẫn là xuất thần nhập hóa. Bây giờ, lại thêm một Hạ Thanh. Hạ Thanh quyến rũ cười, ngón tay bắn ra, hai viên đạn theo lòng bàn tay bay ra, mọi người càng chấn động không ngớt, cô vậy mà tay không nắm lấy đạn, đây là đối với súng ống nhiều quen thuộc, nhiều bưu hãn, là chuyện nhân tài có thể làm được? Thật tình, quá trâu. Tiêu Tề nghĩ thầm, thuật bắn súng của cô, trên cả Thần Hi. Ít nhất, Thần Hi làm không được như vậy, tay không nắm lấy đạn. Đạn phi rơi dưới chân Tiêu Tề, đó là một loại xích - lõa lõa khiêu khích. ”Tôi đã nói tay mơ sẽ không nổ súng, các người không tin.” Hạ Thanh thổi một tiếng huýt gió, “Tay mơ nào muốn lại thử một lần thuật bắn súng, lão tử liền cùng người luyện.” Những lời này, chạm đất có tiếng. Không người dám động. Tiêu Tề hơn mười người bảo vệ, chỉ còn lại có rất ít mấy người, đưa mắt nhìn nhau, không biết như thế nào cho phải, Hạ Thần Hi đang nhìn đến trong mắt Tiêu Tề một mạt ám sắc, trong lòng hơi giật mình, Tiêu Tề sẽ không bỏ qua Hạ Thanh. Đột nhiên, Tiêu Tề vỗ tay, tiếng vọng vỗ tay nặng nề, ở trong bóng đêm, khác trầm trọng. ”Thuật bắn súng thất tốt.” ”Quá khen, cái khác không dám nói, loại này nhất định hơn anh.” Hạ Thanh cười nói, “Hiện tại, anh còn cảm thấy tôi không bản lĩnh lấy tính mệnh của anh?” ”Chưa chắc!” Tiêu Tề nói, nắm tay chợt siết chặt, Hạ Thần Hi vừa muốn kêu Hạ Thanh cẩn thận, đột nhiên, một loạt đèn xe quét tới, lại một chiếc xe jeep quân dụng bay nhanh mà đến, dừng ở trước xe jeep Hạ Thanh. Cửa xe mở ra, một nam tử cao ngất bước xuống. Từng chữ lạnh lùng. ”Thả anh ta đi!” Hạ Thần Hi theo ánh mắt nhìn sang, đó là một nam tử rất cao, ngũ quan thâm thúy, tóc ngắn màu đen, có một đôi con người sắc lưu ly, đơn giản hưu nhàn trang phẫn, lộ ra mười phần chính khí nghiêm nghị. Anh ta vô cùng anh tuấn, trên đời có thể sử dụng anh tuấn để hình dung nam tử cũng không phải là rất nhiều. Như Tiêu Tề, anh ta nhìn cũng rất tốt, lại có một loại lãnh ngạnh khí chất, cái từ anh tuấn này cũng không thích hợp anh ta. Trên thân nam nhân này cảm giác có một luồng hạo nhiên chính khí. Đây là một loại khí chất rất rõ ràng. ”Nolan thiếu tá, gặp nhau thật tốt.” Tiêu Tề chủ động chào hỏi. Nolan thiếu tá đứng chắp tay, gật gật đầu, xem như là chào hỏi, Hạ Thanh đảo qua sắc mặt quyến rũ, trầm sắc mặt, “Thiếu tá, anh là có ý gì?” ”Thả anh ta đi.” Nolan thiếu tá thanh âm, trầm lãnh không mang theo một chút cảm tình, mười phần mệnh lệnh. Hạ Thanh trầm giận, giận dữ quay mặt đi, Cố Thất Thất không nói gì, chỉ cần ở đó có Hạ Thanh, cô hình như người tàng hình, có thể không động miệng sẽ không động miệng, vô cùng yên tĩnh, thỉnh thoảng cũng không cảm giác được sự tồn tại của cô. Tiêu Tề cũng không lời vô ích, nhẹ ôm Hạ Thần Hi, muốn mang cô lên phi cơ. Nolan thiếu tá đột nhiên lên tiếng, “Hạ Thần Hi!” Hạ Thần Hi dừng lại bước, trong lòng thầm nghĩ, anh ta để Tiêu Tề đi, không nhất định phải để cô đi, cô cùng FBI có quá nhiều cừu hận, đây là Tiêu Tề vừa mới nói với cô, cô giết rất nhiều đặc công FBI. Còn có bộ trưởng bộ quốc phòng của bọn họ. Nghe nói, đó là một vị quan viên rất đắc nhân tâm. ”Thanh, giết Hạ Thần Hi.” Nolan thiếu tá phong khinh vân đạm, lại nói ra một câu làm cho Hạ Thần Hi cùng Hạ Thanh đều quá sợ hãi. Đặc biệt Hạ Thanh, nghiến răng nghiến lợi nhìn Nolan thiếu tá. ”Anh nói cái gì?” ”Giết Hạ Thần Hi.” Nolan thiếu tá một chữ một trận, nhẹ nhàng chậm chạp lên tiếng, câu mệnh lệnh. Thái độ là không được xía vào.
|
Chương 733: Mỹ nhân thiếu tá cùng Lục Trăn 6
Editor: hạ trần Beta: thanh huyền Hạ Thanh không ngờ, Nolan lại đột nhiên dùng một chiêu này. Hạ Thần Hi cũng không ngờ, thoáng cái cảnh tình cứng nhắc. Tỷ muội tàn sát? Nolan thiếu tá nghĩ ra chiêu này, chỉ là, anh ta biết cô cùng Hạ Thanh là chị em sao? Nolan thiếu tá thấy Hạ Thanh không động thủ, nheo mắt lại, lạnh giọng nói, “Đừng làm cho tôi nói lần thứ ba, đây là mệnh lệnh.” ”Tôi nhớ anh ra lệnh cho tôi không phải điều này.” Hạ Thanh phản bác. ”Tôi là thủ trưởng trực tiếp chỉ huy của cô, tôi nói cái gì, cái đó liền là mệnh lệnh, dù cho trước đây tôi ra lệnh gì cho cô, kia không phải một lần để cô tuân thủ, đừng cho là tôi không biết trong lòng cô nghĩ cái gì.” Nolan thiếu tá thanh âm càng băng lãnh. Trong lòng Hạ Thanh một trận, cùng người thông minh giao tiếp, cô phải so với anh ta càng thông minh, chỉ tiếc, trên đời có thể cùng Nolan giao thủ, trừ Mục Vân Sinh, không có mấy người. Mục Vân Sinh được xưng tính không lộ chút sơ hở. Nolan thiếu tá cũng là người chống khủng bố nhiều mưu trí, có Nolan thiếu tá, tổ chức Vương Bài nhiều năm như vậy mới có thể vẫn khuất cư dưới Hỏa Vân (ý là chịu ở dưới Hỏa Vân), bố cục thế giới mới có thể ổn định, không để cho phần tử khủng bố hoàn toàn chiếm cứ. Đây đều là công lao của thiếu tá Nolan. Hạ Thanh vừa nghe thấy để Tiêu Tề đi, trong lòng cô vui mừng, trên mặt lại giả dạng làm một bộ dáng vẻ phẫn nộ, vốn, hôm nay cô có thể không đến chặn giết Tiêu Tề, chỉ là, nếu là không đến, Nolan thiếu tá bên kia không thể nào nói nổi, cũng không thể nói cô không thu được tình báo. Nếu là tới, cô lại không thể giết Tiêu Tề, thế tất phải để Tiêu Tề đi. Lý do này sẽ phải đẹp, chỉ cần bức Tiêu Tề động thủ là có thể, cô biết năng lực Tiêu Tề, ai biết Nolan thiếu tá tới, anh ta tới, chuyện liền phức tạp. Hạ Thanh không ngờ, anh ta sẽ thả Tiêu Tề. Trong lòng cô như vậy vui mừng, trên mặt lại giả dạng làm dáng vẻ phẫn nộ, liền là muốn cho Nolan tin, cô là phẫn nộ, không muốn để cho Tiêu Tề chạy. Ai biết, Nolan thiếu tá xem thấu tâm sự của cô. Cô ngụy trang vô cùng tốt, trừ Thất Thất, không mấy người biết, cô muốn để Tiêu Tề đi, cô cũng danh chính ngôn thuận theo Tiêu Tề đi, rời thành phố S, chị cô có thể yên tâm, cô cũng có thể công đạo, một hòn đá ném hai con chim. Ai biết, nửa đường ra một Trình Giảo Kim, muốn cô giết chị cô. Tiêu Tề nói, “Nolan thiếu tá, Thần Hi cùng anh không oán không cừu, bây giờ cô ấy lại đều quên hết mọi chuyện, anh cần gì phải làm khó cô ấy?” ”Quên mất, chưa từng làm chuyện gì? Tôi đã quên nói cho anh biết, Daniel là ân sư của tôi.” Daniel chính là tiền bộ trưởng bộ quốc phòng Mỹ, chết dưới họng súng của Hạ Thần Hi ở hạ quan viên, cừu hận này, không đội trời chung. Há là một câu quên mất, là có thể bỏ qua. ”Hạ Thanh, cô đứng làm cái gì?” Nolan thiếu tá quát chói tai, Hạ Thanh xoay mặt qua, quét về phía Nolan, chợt lủi đi lên, hướng Hạ Thần Hi, Tiêu Tề đi chặn, Hạ Thần Hi từ phía sau lưng đẩy Tiêu Tề ra, đón nhận Hạ Thanh, cô một tay chế trụ Hạ Thanh, kéo hướng chính mình, nheo lại ánh mắt, một cước đá hướng Hạ Thanh, hai người run rẩy cùng một chỗ. ”Chị, chị tìm một cơ hội, đánh bụng dưới em đi, em nhận thấy được, em vốn cũng không phải là đối thủ của chị.” Hạ Thanh khẽ nói, hai người nghiêng người mà qua, Hạ Thần Hi nắm tay hồi mã, chế trụ vai Hạ Thanh. Hạ Thanh tiếp sức lên, thân thể lăng không lật bổ nhào, thời gian rơi xuống, đột nhiên thay đổi chiêu số, trở tay giãy kiềm chế Hạ Thần Hi, mặt khác một tay rơi vào nơi cổ Hạ Thần Hi. Hạ Thần Hi trắc đầu, trên tay cũng tùng lực, Hạ Thanh được tự do, Hạ Thần Hi lại xuất kỳ bất bị, một chưởng đánh vào trên bụng Hạ Thanh, Hạ Thanh liên tiếp lui về phía sau hơn mười mét, chợt phun ra một ngụm máu.
|