Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
|
|
Chương 744: Thần Hi tìm được đường về nhà 3
Editor: thanh huyền (chính chủ) Em yêu làm sao bây giờ? Em sau này nên đối với người nào lại khăng khăng một mực như thế? Hạ Thần Hi làm đau meo meo, meo meo cũng không gọi, khôn ngoan ở trong lòng Hạ Thần Hi, ngao ô cùng chủ nhân của mình, bồi cô vượt qua giờ khắc khó chịu nhất này, meo meo giống như cảm nhận được tất cả tâm tình Hạ Thần Hi. Mắt của nó, cũng tràn đầy bi thương. ”Meo meo, cám ơn mày, cám ơn mày ở cùng tao.” Hạ Thần Hi khàn khàn lên tiếng, bây giờ, cô không có gì cả, con trai duy nhất ở thành phố S, cùng cha của bé, có lẽ, hận chiếm hữu cô. Cô một người ở Pháp, chỉ có meo meo cùng cô. Chỉ có meo meo, hiểu được tất cả thương tâm khổ sở của cô, hiểu đượctoàn bộ ủy khuất, tuyệt vọng. Hạ Thần Hi bị bệnh. Bệnh tới như núi sập, lạnh, ngày hôm sau liền nằm trên giường không dậy nổi, sốt cao, mơ mơ màng màng, thân tâm mỏi mệt, meo meo ở bên người cô, vẫn ngao ô khóc, liếm mặt cô chủ nhân. Chủ nhân lại ngủ không cảm giác, mơ mơ màng màng. Tiêu Tề lập tức mời bác sĩ, kê thuốc, châm cứu, nhưng Hạ Thần Hi không thấy khởi sắc, đốt lui một ít, lại nhiều lần lên cao, phản nhiều lần phục, vẫn luôn rất trầm trọng, chốc chốc thanh tỉnh, chốc chốc mơ hồ. Bác sĩ nói, thân thể Hạ Thần Hi quá suy yếu, không thích hợp đường dài mệt nhọc, Tiêu Tề bỏ đi ý nghĩ mang cô về nhà, cho cô ở quán rượu nằm nghỉ ngơi. Âu Dương về tổng bộ Marseille trước, Tiêu Tề cùng hắc quả phụ ở lại quán rượu, Tiêu Tề hầu hạ Hạ Thần Hi, tự thân tự lực, không giả nhân thủ, nhìn cô đầu đầy mồ hôi, giống như là rất không thoải mái, Tiêu Tề rất đau lòng. Thần Hi, thân thể của cô vẫn luôn rất tốt, thế nào thoáng cái bệnh nghiêm trọng như thế? Hạ Thần Hi sốt mơ hồ, ngủ một buổi tối, thân thể hơi chút nhẹ nhàng khoan khoái một ít, vẫn cảm giác rất không thoải mái, tiếp tục nằm nghỉ ngơi, Tiêu Tề bưng tới một bát cháo, ở Marseille trong quán rượu như vậy, có thể có một bát cháo ngao không dễ dàng. ”Thần Hi, đến ăn một chút, lót dạ dày.” Tiêu Tề thanh âm êm dịu, mang theo một tia che chở, đỡ Hạ Thần Hi đứng dậy, cho cô dựa vào gối, Tiêu Tề ngồi ở bên giường, thổi cháo, đút cho Hạ Thần Hi. Sắc mặt Hạ Thần Hi tái nhợt, một bộ thần sắc có bệnh, khó gặp yếu đuối, chỉ là ngơ ngẩn nhìn Tiêu Tề. ”Làm sao vậy? Không khẩu vị sao? Không khẩu vị cũng ăn một chút, em đã một ngày không ăn đông tây.” Tiêu Tề nói, khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị hơi mềm hóa, “Tửu điếm cháo không tệ, em ăn một chút, được không?” Anh ta giống như là hống cô ăn. Tâm Hạ Thần Hi, hơi trầm trọng, há mồm ăn, không tính khó ăn, chỉ là ăn ở trong miệng, vị đạo rất đạm, không có gì tư vị. Trong đầu từng có một ít đoạn ngắn mất trật tự, nhanh bắt không được. Giống như, Tiêu Tề từng cẩn thận chăm sóc chính mình như vậy. ”Tiêu Tề, anh cũng chiếu cố qua tôi như vậy sao?” Hạ Thần Hi hỏi. Tiêu Tề nói, “Từ nhỏ đến lớn, anh đều là chiếu cố em, em chỉ là không nhớ rõ?” Hạ Thần Hi nghĩ thầm, cô là thật không nhớ rõ, anh ta thật là như thế chiếu cố cô sao? Chỉ là quen thuộc mà thôi. ”Chớ suy nghĩ quá nhiều, em thân thể không thoải mái, uống cháo, nghỉ ngơi nhiều, nhanh tốt, cách cửa nhà, chỉ có mười km đường.” Tiêu Tề nói, giọng điệu rất ôn hòa, “Nếu là nghĩ, anh có thể sớm một chút mang em về nhà.” Hạ Thần Hi lắc đầu, Tiêu Tề không nói gì, đem cháo toàn bộ đút cho cô, Hạ Thần Hi uống cháo, lại uống thuốc, một lần nữa nằm xuống, Tiêu Tề điều chỉnh ánh đèn trong phòng, ở một bên cùng cô, vẫn chưa đi xa.
|
Chương 745: Thần Hi tìm được đường về nhà 4
Hạ Thần Hi nghiêng đầu, vẫn chưa ngủ. Ngủ nhiều, trái lại ngủ không được. Tiêu Tề, Đường Bạch Dạ, bọn họ cá tính khác nhau trời vực, tác phong cũng khác nhau, vì sao, cô trước sau yêu hai nam nhân tương phản lớn như vậy, thực sự là khó hiểu, Hạ Thần Hi nằm, mơ mơ màng màng ngủ. Tiêu Tề ôn nhu ma sát gương mặt cô. Thân thể cô suy yếu như thế, thực sự là hiếm thấy, sinh dục quá một đứa nhỏ, đẻ non một lần, thân thể Thần Hi cũng không có tốt tốt điều dưỡng trở về, có một chút suy yếu, lần này đường dài bôn ba, càng mệt. Hơn nữa, tâm bệnh. Cô rất khó chịu đi? Tâm bệnh còn cần phải tâm dược, chỉ tiếc, anh không phải là tâm dược của cô, nhưng kia lại có quan hệ gì, Đường Bạch Dạ từ đó sẽ không tái xuất hiện, Thần Hi chỉ có thể lưu ở bên cạnh anh, anh sẽtốt tốt chiếu cố Thần Hi. Vĩnh vĩnh viễn viễn, sẽ không để cho cô lại chịu nhiều khổ cực như vậy. Tám năm trước sai lầm, anh sẽ không giẫm lên vết xe đổ. Hao hết tâm tư, chỉ vì cô. Chỉ hi vọng, có thể lại một lần nữa, lưu lại cô, lưu lại tâm, lưu lại người, anh cũng cam tâm tình nguyện, không oán không hối hận. Thần Hi, em có biết sao? Anh đối với em, thực sự không có thuốc nào cứu được. Nhưng em đối với anh, còn có một phần thật tâm hay không? Cho dù là một chút, anh cũng cam tâm. Hạ Thần Hi vẫn chưa ngủ, Tiêu Tề giúp cô đè góc chăn, trong lòng Hạ Thần Hi khó chịu, nhắm mắt lại, để Tiêu Tề cho rằng cô đã ngủ, cái gì cũng không có. Tiêu Tề ra khỏi phòng, hắc quả phụ vẻ mặt hắc trầm chờ anh ta. ”Chúng ta tại sao muốn dừng ở đây?” Hắc quả phụ trầm giọng nói, “Căn bản cũng không cần, không cần thiết, Hạ Thần Hi chỉ là sinh bệnh, về nhà cũng là lộ trình tiếng đồng hồ, hà tất ở quán rượu.” ”Đây là chuyện của tôi quyết định, cô có dị nghị?” Tiêu Tề trầm giọng hỏi, lợi hại bức người. Hắc quả phụ đối với Hạ Thần Hi bất mãn, đã rất lâu, đã sớm thâm căn cố đế, vô pháp trừ tận gốc, Tiêu Tề cũng vô pháp xác định, hắc quả phụ có chứa tâm muốn giết Hạ Thần Hi phải hay không, mới có thể lạnh lùng như vậy. ”Anh đừng ngốc, cô nguyện ý với anh trở về, chỉ là bởi vì cô muốn dẫn dắt Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất rời đi, để cho bọn họ theo anh tới Marseille, Đường Bạch Dạ có thể tránh được một kiếp, anh thông minh như vậy, vì sao liền nhìn không thông?” Hắc quả phụ nhịn không được nói. ”Câm miệng!” Tiêu Tề hét lớn, có chút thẹn quá hóa giận nhìn hắc quả phụ, “Cô cố nài khiến cho mọi người đều không thể vãn hồi mới hài lòng phải không? Tôi có một ngày hài lòng, cô liền không vui phải không?” ”Tôi là sợ anh quá ngốc, thấy không rõ, anh thấy rõ ràng, Hạ Thần Hi đã không phải là trong cảm nhận của anh, cô là nữ nhân người khác, mammy đứa nhỏ.” Hắc quả phụ vung lên thanh âm, “Anh rốt cuộc muốn khăng khăng một mực tới khi nào?” ”Đây cũng là chuyện của tôi, cùng cô không có quan hệ.” Tiêu Tề lạnh giọng nói, đứng chắp tay, nhìn ngoài cửa sổ. ”Tiêu Tề, Hạ Thần Hi yêu Đường Bạch Dạ, anh thực sự không có cơ hội.” Hắc quả phụ nhìn Tiêu Tề như vậy, lòng như đao cắt, nam tử ưu tú như vậy, bởi vì Hạ Thần Hi, lại như không thể xác, không có linh hồn. Cô thế nào không thương tâm. ”Chỉ cần cô ở bên cạnh tôi, tôi cũng rất thỏa mãn, bây giờ, cô hận Đường Bạch Dạ, giết Đường Bạch Dạ, cô cùng Đường Bạch Dạ, đã không có khả năng.” Tiêu Tề trầm giọng nói, hao hết tâm tư, để cho bọn họ lao yên phi phân, sao lại dễ dàng như vậy, để cho bọn họ có cơ hội hợp lại.
|
Chương 746: Thần Hi tìm được đường về nhà 5
Editor: thanh huyền (chính chủ) ”Chỉ cần cô ở bên cạnh tôi, tôi cũng rất thỏa mãn, bây giờ, cô hận Đường Bạch Dạ, giết Đường Bạch Dạ, cô cùng Đường Bạch Dạ, đã không có khả năng.” Tiêu Tề trầm giọng nói, hao hết tâm tư, để cho bọn họ lao yên phi phân, sao lại dễ dàng như vậy, để cho bọn họ có cơ hội hợp lại. Cho dù là một chút cơ hội, anh sẽ cắt đứt. Thần Hi, chỉ có thể là củaanh. Hắc quả phụ cười lạnh, “Tiêu Tề, bắt đầu khi nào, anh cũng học lừa mình dối người, Hạ Thần Hi đích xác giết Đường Bạch Dạ, nhưng tôi đi qua bệnh viện, tôi xem qua đầu đạn, anh biết không? Đầu đạn có thuốc tê...” Tiêu Tề ngẩn ra, có chút hoảng hốt, chợt bi chợt thương. Hắc quả phụ nói, “Đầu đạn lau thuốc tê, lại là súng lục 0. 55mm, sẽ không vào nội tạng, cho dù là khoảng cách gần, cũng chỉ là đánh tới bắp thịt, nếu như Hạ Thần Hi đối với thân thể Đường Bạch Dạ am hiểu, cô là tay súng thiện xạ, cô chọn vị trí cách trái tim nổ súng, thuốc tê làm tê buốt thần kinh của anh ta, tốc độ đạn tiến vào lại chậm,cho dù đạn có xuyên qua trái tim, cuối cùng cũng không xuyên qua.” ”Hạ Thần Hi không muốn giết Đường Bạch Dạ, cô là đưa tử địa sau đó sinh, lừa dối.” ”Tôi không biết cô tại sao muốn làm như vậy, nhưng cô làm như vậy, là cứu Đường Bạch Dạ, không phải hại Đường Bạch Dạ, nếu như Đường Bạch Dạ thật sự chết, kia không phải lỗi của Hạ Thần Hi lỗi, anh tôi đều hiểu, không phải sao?” ”Tôi kêu cô câm miệng!” Tiêu Tề nghiêm nghị nói. Bên người có một thủ hạ thông minh, tâm sự cái gì cũng không thể ẩn giấu, người khác kế hoạch cái gì cũng có thể liếc mắt một cái xem thấu, thủ đoạn nhỏ Hạ Thần Hi, kỳ thực, trong lòng anhminh bạch, cô đi giết Đường Bạch Dạ, chỉ là bị bất đắc dĩ. Chỉ muốn cho người FBI biết, Đường Bạch Dạ mệnh là của cô, cô nên biết, người FBI sẽ không bỏ qua Đường Bạch Dạ, cô chỉ có thể làm như vậy, để Đường Bạch Dạ có một tuyến sinh cơ. Bằng không, Đường Bạch Dạ hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Anh ta làm sao không biết, Thần Hi nguyện ý cùng anh đi Marseille, thậm chí chủ động đưa ra mời, chỉ là muốn đi, rời khỏi thành phố S, cho Đường Bạch Dạ tranh thủ thời gian, Thần Hi với anh ta muốn ngoan nhiều lắm. Cô suy nghĩ, tất cả đều là Đường Bạch Dạ, tất cả đều là đứa nhỏ, cô không có suy nghĩ đến chính mình, tới Marseille làm sao bây giờ, cô không có suy nghĩ, anh Tiêu Tề phải làm sao, toàn bộ tâm tư của cô ở trên người cha con bọn họ. Cô chỉ nghĩ cha con họ an toàn, bình an, cái khác, cô không còn sở cầu. Anh làm sao không rõ, chỉ là không muốn tin, không muốn đối mặt. ”Tiêu Tề, Hạ Thần Hi vì Đường Bạch Dạ, thà rằng đẩy anh đến chết, là tôi không rõ, anh rốt cuộc còn muốn quyến luyến cô đến mức nào.” Hắc quả phụ nói xong, phẩy tay áo bỏ đi... Thanh âm bọn họ cãi nhau, xuyên qua cửa, truyền tới tai Hạ Thần Hi, cô biết, bọn họ ở cãi nhau, cũng biết, bọn họ ở ầm ĩ cái gì. Cô không ngờ, quả nhiên là nữ nhân giải nữ nhân. Hắc quả phụ, vậy mà xem thấu tất cả quỷ kế của cô, xem thấu cô. Cô đích thực là vì Đường Bạch Dạ, mới sẽ rời đi thành phố S, đây là nguyên nhân trọng yếu nhất cô đến Marseille, tìm về ký ức là cái nguyên nhân thứ hai, ký ức cùng Đường Bạch Dạ so sánh, đương nhiên là Đường Bạch Dạ quan trọng. Ký ức không tính cái gì. Cô chẳng qua là lừa mình dối người mà thôi. Chỉ là không ngờ, thất bại trong gang tấc, Đường Bạch Dạ còn là chết. Cô không tin, không tin qua chí tin tức, chờ cô kết thúc chuyện bên này, cô sẽ đích thân đi chứng thực, anh ta rốt cuộc sống hay chết. Sống tốt nhất, bọn họ có thể đây đó oán hận, đây đó gần nhau trong gang tấc mà biển trời cách mặt, chỉ cần anh ta còn sống là được. Chết, cũng không có gì, cô bồi anh ta một cái mạng, trên đường hoàng tuyền, sẽ không để cho anh ta cô đơn. Chính là đơn giản như vậy mà thôi. Sinh tử tương tùy.(sống chết tùy số)
|
Chương 747: Thần Hi tìm được đường về nhà 6
Editor: thanh huyền (chính chủ) Hạ Thần Hi nhắm mắt lại, nước mắt chảy ra. Đường Bạch Dạ, mặc kệ anh sống hay chết,anh phải chờ em, nếu như anh sống, xin anh thỏa thích hận em đi, yêu nhưng không ở, đơn giản liền hận đi, miễn cho yêu hận đan xen, người thống khổ hơn. Hận một người, so với yêu một người còn đơn giản hơn. Hạ Thần Hi khi tỉnh lại, thân thể càng mệt mỏi. Toàn bộ trời đất đang xoay tròn, trước mắt hình như có thứ gì, không ngừng di động, không ngừng phiêu, có thật nhiều bóng dáng, nhất nhất thoáng qua trước mặt cô, Hạ Thần Hi một trận, trong lòng khó chịu. Trong phòng tia sáng u ám, chỉ có một ngọn đèn nhỏ sáng. Hạ Thần Hi hít sâu, lắng lại loại này cảm giác không thoải mái, meo meo ở một bên ngao ô một tiếng, chủ nhân, người đã tỉnh, meo meo rất lo lắng. Trong mắtmeo meo, tất cả đều là lo lắng, hận không thể thay chủ nhân của mình bị khổ. Hạ Thần Hi mỉm cười, có một vật tri kỷ nhỏ như thế, cảm giác thật tốt. Trước mắt cô đột nhiên xuất hiện một ít ảo giác, bóng dáng Đường Bạch Dạ không ngừng xuất hiện, thỉnh thoảng xuất hiện ở trên tường, thỉnh thoảng xuất hiện ở bên giường, thỉnh thoảng cứ như vậy ở trước mặt cô, yêu nghiệt cười, vô tội hỏi. Thần Hi, em tại sao muốn giết anh? Em hận anh như vậy? Hạ Thần Hi hoảng hốt, vô ý thức nắm chắc chăn đơn, chợt nhắm mắt lại, giống như còn có thể nghe thấy thanh âm Đường Bạch Dạ, mang theo tiếu ý, nhưng lại vô tội như vậy, Hạ Thần Hi như bị người đánh một cái tát. Cô làm sao vậy? Vì sao lại xuất hiện ảo ảnh? Trong khoảng thời gian này, phát sinh quá nhiều chuyện, cô cùng Đường Bạch Dạ hiểu lầm, chân tướng tám năm trước, đứa nhỏ vô tội bị đánh chết, cô nổ súng bắn chết Đường Bạch Dạ, bất kể là một việc kia, đều là trong lòng cô một đạo thương, đều là trong lòng cô đau. Trong lòng cô, thừa thụ quá nhiều áp lực. Bây giờ, lại đột nhiên nghe thấy tin tức Đường Bạch Dạ tử vong, căng thần kinh, chợt gãy, liền bắt đầu có ảo giác. Đây là một loại bệnh tâm lý. Đường Bạch Dạ chết, cùng cô hi vọng Đường Bạch Dạ sống trong lòng cô không ngừng đọ sức, hư vô chiến tranhhiện thực. Hạ Thần Hi tiếp thu trong lòng cô nhận định, Đường Bạch Dạ còn sống, cự tuyệt tiếp thu hiện thực Đường Bạch Dạ đã chết. Cô tâm lý tố chất quá quan, rất rõ ràng tinh tường phân tích, chính mình bệnh gì, cô không thể để tâm tình của mình chuyển biến xấu, không thể để cho bệnh tình chuyển biến xấu, bằng không, cô sẽ có chân chính ý nghĩabệnh tâm lý. Tinh thần phân liệt. Hạ Thần Hi chậm rãi mở mắt ra, Đường Bạch Dạ ngay trước mắt của cô, yêu nghiệt cười như vậy, mặc ngày đó cô một lần cuối cùng nhìn thấy anh ta lúc tây trang, cũng không nói nói, chỉ là cười nhìn cô. Hạ Thần Hi trong lòng đau khổ, chậm rãi vươn tay, đụng vào bóng người hư vô kia, như cô sở liệu, không có đụng chạm đến thực thể, chỉ là một ảo ảnh, Hạ Thần Hi nhẹ giọng nói, “ Bạch Dạ, xin lỗi.” ”Đừng tới quấn quít lấy em, anh rời khỏi em có được không, đừng đến quấn quýt lấy em. Em không muốn lại gặp anh, nhất định anh hận không thể nhìn thấy em, em cũng rất hận, cách xa em một chút, đừng tới gần em.” ”Đừng đến tới gần em.” Thanh âm Hạ Thần Hi nhẹ nhàng chậm chạp, mang theo một tia khóc, bộ dáng đáng thương như vậy, như bị ủy khuất cái gì. Nhưng trong lòng vô cùng kiên định biết, cô không thể ngã xuống. Cô sống đến Marseille, chính là vì quá khứ của cô. Đường Bạch Dạ mỉm cười, Hạ Thần Hi lại nhắm mắt lại, nắm chặt nắm tay, lý trí chiến tranh trong lòng hư vô cùng ảo ảnh, “Thần Hi, nhận rõ hiện thực đi, không muốn dây dưa quá khứ. Một giây trước, cùng người không quan hệ , người muốn làm gì, người trong lòng mình phải muốn rõ ràng.”
|
Chương 748: Thần Hi tìm được đường về nhà 7
Editor: thanh huyền (chính chủ) Cô không thể để cho Đường Bạch Dạ chết, ảnh hưởng chính mình. Hạ Thần Hi nhịn không được hận mình từng là sát thủ, trải qua quá nhiều huấn luyện, đau đớn, phá hủy, mất hết can đảm qua, thương tâm tuyệt vọng qua, quá nhiều đặc huấn làm cho cô tinh thần thừa thụ lực xa xa nếu so với người khác cường hơn. Chẳng sợ ý thức đã ở rời rạc, lý trí nhưng vẫn ở, đại não vẫn đang có thể cho mình truyền lại tin tức. Lại một lần nữa mở mắt ra, trước mắt đã không có ảo giác cùng loại. Một mảnh yên tĩnh. Meo meo ngao ô một tiếng, Hạ Thần Hi cười, sờ sờ đầu meo meo, vừa nhìn thời gian, đã là tám giờ tối, thân thể Hạ Thần Hi tịnh không thoải mái, lại quật cường đứng lên, đi tới bên cửa sổ. Nhìn qua song cửa, toàn bộ lão cảng gần ngay trước mắt. Ban đêm sao lốm đốm đầy trời, không khí châu Âu châu Á tốt, bầu trời đêm đầy sao, lấp lánh, giống như đứa nhỏ mắt bướng bỉnh, Hạ Thần Hi mỉm cười, trong đầu đột nhiên thoáng qua một bức họa. Cô hơi nhíu mày, nghĩ nghĩ, thay đổi y phục, mang hộ chiếu giả, mang theo meo meo ra cửa. Tiêu Tề phát hiện Hạ Thần Hi không ở quán rượu, đã là chuyện hai tiếng sau. Hạ Thần Hi đã ở thánh, trạm xe lửa Ciel. Đây là phương tiện giao thông chính yếu ở Marseille, cùng đường cái mấy trục tâm đem Bắc Âu liên hệ tới, đi Paris chỉ cần 3 tiếng đồng hồ, Hạ Thần Hi không biết tại sao mình muốn ngồi xe lửa, cô là dựa vào trực giác đi. Trạm xe lửa thành lập ở nghĩa trang Ciel, thiết kế cầu thang, biển to lớn, tầm nhìn lại tốt, đi ở trên bậc thang sẽ làm người ta cảm thấy thoải mái. Ban đêm trạm xe lửa người không coi là nhiều, Hạ Thần Hi tùy tiện mua một phiếu, cô không biết mình muốn đi đâu, cho nên tùy tiện mua một phiếu, trạm xe lửa châu Âu không có kinh khủng như trạm xe lửa quốc nội vậy, chỗ nào đều là người. Đoàn tàu rất thoáng, Hạ Thần Hi ở cạnh vị trí cửa ngồi xuống, đối diện là một danh tiểu tử, mày thanh mắt đẹp, thoạt nhìn rất trẻ tuổi, hình như là học sinh, Hạ Thần Hi thân thể không thoải mái, ôm meo meo, nhắm mắt lại nghỉ ngơi. Đây là đoàn tàu đi Paris, Hạ Thần Hi nghe thấy có người giống như nói chuyện với cô, cô mở mắt ra. Tiểu tử đối diện hỏi, “Chị là người Trung Quốc sao?” Hạ Thần Hi gật gật đầu, kỳ thực, cô là người Mỹ gốc Hoa, coi như là người Trung Quốc. Tiểu tử rất hưng phấn, anh ta nói, anh ta đối với văn hóa Trung Quốc rất sùng bái, rất mê muội, có thể hay không giúp anh ta nói một đoạn lịch sử cố sự Trung Quốc. ”Tôi ở nước Mỹ lớn lên, cũng không biết cái gì lịch sử cố sự.” Hạ Thần Hi khéo léo từ chối, vẻ mặt tiểu tử biểu tình rất đáng tiếc, Hạ Thần Hi mỉm cười, không nói gì thêm. Tiểu tử nói, “Tôi tính toán sau khi tốt nghiệp đi Trung Quốc du học, học tập văn hóa Trung Quốc.” ”Chúc phúc người.” Hạ Thần Hi nhàn nhạt nói, đừng ánh mắt ngắm phong cảnh. Tiểu tử giống như nhận thấy được tâm tình Hạ Thần Hi không tốt, anh ta hỏi, ”Chị là quang khách sao? Chị muốn đi đâu, Paris sao?” Hạ Thần Hi nghiêng đầu, nhàn nhạt nói, “Tôi cũng không biết tôi muốn đi đâu, có thể, tôi chính mình cũng không biết.” Cô như đứa nhỏ lạc đường, vẫn ở quê hương xoay quanh, lại không biết, nhà ở phương nào. Có người muốn mang cô về nhà, cô lại né ra, không biết vì sao, không muốn cùng Tiêu Tề cùng nhau về nhà, theo trong lòng liền bài xích, có lẽ, cô sợ, sợ nam nhân bọn họ âm mưu quỷ kế cùng tính kế.
|