Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
|
|
Chương 14: Tất Cả Đều Nghe Theo Hạ Thần Hi "Lời vô ích!" Hạ Thần Hi bình tĩnh khẳng định sự thật này, "Mẹ con là tiến sĩ, thị lực luôn tốt nhất, sao có thể coi trọng một người đàn ông lạm tình như thế không bằng loài sinh vật?"
Hạ bảo bối, "..."
Mẹ, người có cần phải kích động như vậy không?
Có cần phải sao?
"Mẹ, có lẽ lúc đó mẹ còn trẻ không hiểu chuyện, dù sao... Mỗi người phụ nữ đều trải qua vài người đàn ông nha."
Hạ Thần Hi nói, "Mẹ rất tự tin với ánh mắt của mình."
Hạ bảo bối, "^..."
Mẹ, người cũng không thể tự tát tai a.
"Bảo bối, người đàn ông này quá lạm tình, chúng ta không thể như thế." Hạ Thần Hi giáo dục Hạ bảo bối.
Hạ bảo bối phi thường trịnh trọng gật đầu, "Tốt!"
"Loại đàn ông này quá tự mãn, chúng ta nhất định không thể muốn."
"Tốt!" Hạ bảo bối nắm tay mẹ, mẹ nói gì chính là cái đó.
"Loại đàn ông này không có đạo đức, dù cho chúng ta thành một gia đình, cuối cùng cũng ly hôn, cho nên không thể được."
"Tốt!" Hạ bảo bối đã dở khóc dở cười .
Hạ Thần Hi tiếp tục châm chọc, "Loại đàn ông này rất yêu nghiệt lại rất lạm tình, bảo bối không thể học."
"Mẹ yên tâm, con nhất định là sẽ là một đứa trẻ ngon."
Hạ bảo bối nghĩ thầm, mẹ, người chỉ cần trực tiếp kết luận, chúng ta không muốn cha là được thôi, sao phải mượn ra nhiều lý do như thế.
Bất quá như vậy nhìn mẹ thật đáng yêu a.
"Con nói xem vì sao hắn lại lạm tình như thế?"
Hạ bảo bối, "..."
"Nhiều người phụ nữ như vậy, không sợ nhiễm bệnh a?"
Hạ bảo bối, "..."
"Chúng ta cùng hắn một chút quan hệ cũng không có, nhớ kỹ nha."
"Tuân mệnh, nữ vương."
...
Cảnh biển trong nhà trọ, hai mẹ con vẫn tiếp tục châm chọc Đường Bạch Dạ, Đường Bạch Dạ tiên sinh đang lái chiếc Lamborghini hắc xì vang dội.
Đêm khuya yên tĩnh, Hạ Thần Hi cầm lấy một hộp VCD chiếu phim.
Trong VCD người phụ nữ ấy chính là cô, bối cảnh là khu nghĩ mát ở Hawaii, bảy năm trước cô thanh lệ vô song.
"Tôi có ý định tẩy não, quên đi quá khứ, một lần nữa bắt đầu."
"Nhưng tôi muốn nhớ kỹ vài điều, thứ nhất, tôi tên là Hạ Thần Hi."
"Thứ hai, tôi là cô nhi, không có người thân, không được tin vào bất kì ai, Hạ Thần Hi, chỉ có thể tin tưởng chính mình."
"Thứ ba, tôi yêu bảo bối của tôi, bé là tất cả của tôi, vì bé, tôi cam tâm tình nguyện không cần người đàn ông nào bên cạnh."
"Thứ tư... cha của bảo bối, hắn tên gọi là... Đường Bạch Dạ, nhưng tôi không yêu hắn, thậm chí không biết hắn, hắn cũng không biết tôi."
Hình ảnh Hạ Thần Hi trên màn hình, không lộ vẻ gì, đức Phật nói điều gì đó.
Ba chữ đầu tiên, cô nghe hơn mười giây, cuối cùng cô chưa nghe rõ, cô tạm dừng một phút đồng hồ, tựa hồ đang suy nghĩ có muốn hay không ghi chép lại.
Năm đó ở khu nghỉ mát Hawaii tỉnh lại, cô đã quên hết mọi thứ, bên người chỉ còn VCD này, cô không biết phát sinh chuyện gì.
Nhưng cô biết một điều, là cô tự nguyện quên đi tất cả quá khứ.
Một lần nữa bắt đầu.
Cô không biết quá khứ của cô rốt cuộc xảy ra chuyện gì không thể chịu đựng nổi, cô không biết rốt cuộc có bao nhiêu tuyệt vọng, nên cô mới lựa chọn con đường này.
Có lẽ, chỉ đơn thuần vì muốn bảo vệ đứa con của mình.
Cô đã lựa chọn cách quên.
Cô nhìn lại quá khứ.
Qua tám năm, cô không có một ngày nghĩ tới muốn tìm về quá khứ, một lòng chỉ vì đứa nhỏ mà sống.
Hạ bảo bối trước đây thường hỏi, vì sao cha không cùng chúng ta ở cùng một chỗ.
Hạ Thần Hi đau lòng, luôn luôn nói chờ bé lớn lên liền nói cho bé biết.
Lúc bảo bối được năm tuổi, cô đã đem VCD cho bảo bối xem, từ đó, Hạ bảo bối không có hỏi gì về cha của bé nữa.
Mẹ con sống nương tựa lẫn nhau bảy năm.
Đây đó chính là tất cả.
Gặp được Đường Bạch Dạ, là ngoài dự liệu của cô.
Nhưng bất kể như thế nào, người này cũng không nằm trong cuộc sống của cô.
Đã không nhận ra, hà tất tự tìm phiền não.
|
Chương 15: Oan Gia Lộ Rất Hẹp Hạ bảo bối dựa người vào cửa, nhìn mẹ trong phòng khách.
Đó là người mẹ bé yêu nhất trong đời này, phòng khách không có mở đèn, nhưng ánh sáng trong VCD chiếu sáng lên gương mặt mẹ.
Bé vì mẹ ruột của mình mà đau lòng.
Quá khứ của mẹ rốt cuộc phát sinh chuyện gì, bé không biết, bé có năng lực đi thăm dò, nhưng không nghĩ đi thăm dò.
Trừ phi chính miệng mẹ nói cho bé biết.
Nhất định là rất thương tâm, cho nên mẹ mới chọn cách quên đi quá khứ.
Người đàn ông mẹ yêu nhất định không phải là cha, nhưng ông ta lại là cha của bé, rốt cuộc là vì sao.
Bé cũng không muốn biết.
Có lẽ là bé không chờ mong .
Có lẽ bé là đứa con hoang.
Vậy thì thế nào?
Mẹ bé đem bé xem như trân bảo, che chở đầy đủ.
Mẹ bé vì bé, mấy năm qua cũng không cần người đàn ông nào.
Cho nên, bé càng muốn thương yêu, càng muốn bảo vệ mẹ.
Muốn cho mẹ tất cả những thứ tốt đẹp nhất .
Ở trong mắt Hạ bảo bối, mẹ bé là người phụ nữ tốt nhất trên đời.
Lạc quan, kiên cường, thông minh, xinh đẹp, phúc hắc, mẹ là con cưng của trời, nên lão trời đặc biệt ưu đãi mẹ.
Hạ bảo bối đi tới bên người Hạ Thần Hi, nắm tay cô.
Trong bóng tối Hạ Thần Hi, có một loại cô độc đơn bạc.
"Mẹ, bảo bối vĩnh viễn ở bên cạnh mẹ."
Hạ Thần Hi ngẩn ra, mỉm cười, "Mẹ biết."
"Mẹ, bảo bối có thể thỏa mãn tất cả yêu cầu của mẹ, bảo bối là đứa con rất hiếu thảo, mặc kệ mẹ muốn cái gì, bảo bối đều có thể cho mẹ."
Hạ Thần Hi chợt cười, "Ta muốn một chiếc tàu chở máy bay."
Hạ bảo bối vô cùng bình tĩnh nói, "Mẹ, tàu chở máy bay với con mà nói, thật sự là quá dễ như trò chơi trẻ con, mẹ chờ."
Mặc dù biết Hạ bảo bối đang dỗ cô, nhưng Hạ Thần Hi vẫn như cũ phấn khởi.
Hạ bảo bối mím môi, con ngươi xảo hoạt xẹt qua.
Mẹ, bảo bối chưa bao giờ gạt mẹ.
Mẹ muốn tàu chở mấy bay, thì ngày mai bảo bối cũng có thể tặng người một chiếc.
Chỉ bất quá sợ mẹ kích thích quá, chịu không nổi mà thôi.
Ngày thứ hai đầu tuần Hạ Thần Hi đến WPL báo danh, cô mặc trang phục trang điểm thanh lịch.
Gương mặt tinh xảo thanh nhã, áo sơ mi màu đỏ, quần dài màu trắng, dưới chân đi một đôi giày cao gót màu đỏ hiệu Christian•Louboutin.
"Thật xinh đẹp a..."
"Rốt cuộc chỉ là bình hoa, hay thật có bản lĩnh a."
"Hẳn là bình hoa..."
...
Toàn bộ phòng thiết kế bàn luận xôn xao, như ong vỡ tổ.
Hạ Thần Hi làm việc hiệu quả nhanh nhẹn, trong buổi sáng đã hoàn tất việc ký tên trên tất cả các văn kiện, để có được hợp đồng.
Phòng thiết kế tổng cộng hơn ba mươi người, đội kỹ sư Hạ Thần Hi cùng nhà thiết kế gồm sáu người, Tiết Giai Vân, Trần Khiết, Phù Sử Sơn, Thạch Phong, Chu Phóng, và cô.
Ba nam ba nữ.
Chu Phóng cùng Thạch Phong là kỹ sư, còn lại là nhà thiết kế.
Toàn bộ xây dựng WPL quốc tế chỉ có Hạ Thần Hi là nhà thiết kế kiêm kỹ sư.
Rất ít phụ nữ làm kỹ sư xây dựng.
Ngoài ý muốn của Hạ Thần Hi , giám đốc thiết kế WPL lại là Tưởng Tuệ.
Trần Bình vì bọn họ lựa chọn thời gian giới thiệu gặp mặt.
Hạ Thần Hi nhịn không được ở trong lòng kêu rên.
Oan gia ngõ hẹp, cổ nhân nói không sai mà.
"Cô chính là Hạ Thần Hi?" Tưởng Tuệ thanh âm sắc bén làm cho người khác nghe không thoải mái, cơ hồ luống cuống.
Không ngờ trong siêu thị gặp được người phụ nữ lôi thôi này, lại là người có tiếng tăm lừng lẫy Hạ Thần Hi.
"Giám đốc Tưởng, xin chào." Hạ Thần Hi cười đến tươi đẹp cùng rộng lượng.
Trần Bình hỏi, "Giám đốc Tưởng cùng Hạ tiểu thư có quen biết nhau sao?"
"Chúng ta đã từng gặp mặt một lần." Tưởng Tuệ rất nhanh khôi phục thái độ bình thường, nhanh chóng cùng Hạ Thần Hi nắm tay, cũng nở nụ cười.
|
Chương 16: Căn Bệnh Của Công Chúa Thành Phố S "Hạ tiểu thư, xem ra sau này cơ hội chúng ta hợp tác rất nhiều."
"Đúng vậy, mong giám đốc Tưởng chỉ giáo nhiều hơn."
Hai người nhìn nhau cười.
Tưởng Tuệ cười châm biếm.
Trần Bình nghe thấy được một cỗ mùi thuốc súng.
Đi làm ngày đầu tiên, Hạ Thần Hi rất bận, hận không thể phân thân ra được.
Tưởng Tuệ đem rất nhiều dự án đưa cho cô, tất cả đều là dự án của WPL dự trù làm trong mấy năm tới.
Cách làm việc của công ty chi nhánh cùng tổng công ty không giống nhau, phải an toàn quen thuộc.
Bình yên vô sự đến buổi trưa.
Tiết Giai Vân mời Hạ Thần Hi cùng nhau ăn cơm, hai người đi ra tòa nhà WPL.
"Cậu vừa mới về nước, lại là ngày đầu tiên đi làm, cho nên bửa cơm này tớ mời." Tiết Giai Vân rất sảng khoái nói.
"Tốt." Hạ Thần Hi so với cô ấy càng sảng khoái hon.
Hai người đều thích ăn cay, nên chọn một nhà hàng chuyên món cay Tứ Xuyên.
Trong lúc ăn cơm trưa, Hạ bảo bối điện thoại tới, dặn dò Hạ Thần Hi ăn cơm.
Mẹ bé bận rộn, ba bữa luôn không đúng giờ.
"Biết, trường học mới tốt không?"
"Vấn đề nhỏ, trình độ từ tiểu học đến trung học, bảo bối đều thông qua."
"Cuồng tự kỷ." Hạ Thần Hi cười, căn dặn mấy câu, cúp điện thoại.
Hạ bảo bối là đứa trẻ thiên tài, sớm không biết là cái gì trình độ, Hạ Thần Hi lại làm cho bé học thẳng lên tiểu học.
"Con trai của cậu thực sự là một báu vật vô giá a."
Hạ Thần Hi cười híp mắt , "Đúng vậy, cực kỳ đáng yêu, đúng rồi, không nên nói chuyện này ở công ty."
"Tớ biết, cậu yên tâm." Tiết Giai Vân rất tò mò, nhưng lại là một người đáng tin cậy, "Trần tổng không bát quái, Trương quản lý lại càng không bát quái, cho nên không ai biết chuyện này."
Thức ăn rất mau mang lên.
Hai người sảng khoái vừa ăn vừa cười nói, rất nhanh hòa mình.
" Tại sao Tưởng Tuệ giám đốc thiết kế của WPL?" Hạ Thần Hi hỏi.
"Cô ta cũng là nhà thiết kế, vào công ty năm năm, nhà có thế lực, ba cô ta là thị trưởng, vị hôn phu lại là Đường đại thiếu, WPL cùng Đường thị có rất nhiều hạng mục hợp tác đều là cô ta mang về ."
"Chính phủ phê duyệt cũng cần cô ta giúp, cho nên cô ta mới có thể lên làm tổng giám."
Hạ Thần Hi hiểu rõ, thời đại này, có quan hệ có bối cảnh rất có ích.
Không giống cô, từng bước một, từ tầng thấp nhất đi lên, cái gì cô cũng từng làm qua.
"Năng lực cô ta thế nào?"
Tiết Giai Vân nhịn không được châm chọc, " Năng lực quản lý bình thường, khả năng thiết kế cũng bình thường, giành mấy giải thưởng lớn, bất quá tất cả đều là mua được."
"Không có biện pháp, vì người ta có vị hôn phu là người dẫn đầu trong nghành xây dựng."
"Bất quá bối cảnh cô ta như vậy, nên có những lỗi lầm gì lớn, Trần tổng cũng mắt nhắm mắt mở cho qua."
Hạ Thần Hi cười, cũng không nói gì.
Tiết Giai Vân nói, "Tớ thật không phải muốn nói xấu sau lưng cô ta, nhưng cậu nói thành phố S này có người nào không hâm mộ cô ta? Cha, chồng tương lai đều là nhân vật số một, một là nhà kinh doanh đệ nhất, một là nhà chính trị gia đệ nhất."
"Cô ta thực sự là công chúa của thành phố S."
"Cho nên, cô ta là công chúa có nhiều căn bệnh."
"Phòng thiết kế có rất nhiều người không thích cô ta, đương nhiên, có rất nhiều người muốn lấy lòng cô ta, để có cơ hội thăng tiến ."
"Cô ta nhất định sẽ chỉnh cậu ."
Hạ Thần Hi nhíu mày, "Vì sao?"
"Trong phòng thiết kế bằng cấp của cậu là cao nhất, lại là người tổng công ty điều về, điều quan trọng nhất chính là, toàn bộ phòng thiết kế, người trẻ tuổi nhất, xinh đẹp nhất chính là cậu."
"Cô ta không chỉnh cậu mới kỳ quái."
Hạ Thần Hi, "..."
o(╯□╰)o.
Bằng cấp cao cùng trẻ tuổi xinh đẹp cũng trở thành chướng ngại vật trên con đường sự nghiệp sao?
Tiết Giai Vân nói, "Đều nói sao cậu vừa xinh đẹp lại vừa giỏi giang như thế?"
Hạ Thần Hi bình tĩnh trả lời, "Gien ba mẹ tớ tốt."
Tiết Giai Vân, "... Có đạo lý."
Hai người nhìn nhau cười.
|
Hạ Tiểu Thư Là Hoa Khôi Của Phòng Thiết Kế Buổi trưa nghỉ ngơi nửa giờ, Hạ Thần Hi cùng Tiết Giai Vân vừa gặp đã thân.
Hai người đều rất bát quái, tính tình cũng tâm đầu ý hợp, nói chuyện đến quên thời gian.
Lúc vào công ty, trễ năm phút.
Hạ Thần Hi cùng Tiết Giai Vân vừa mới ngồi xuống, Tưởng Tuệ đem một xấp tài liệu vứt xuống bàn Hạ Thần Hi.
"Đây là tài liệu cô phải xem hết trong hôm nay." Tưởng Tuệ nói như đang giải quyết việc chung.
Hạ Thần Hi thầm nghĩ, người phụ nữ này nhất định cố ý chỉnh cô.
Ngày đầu tiên đi làm ai lại cứ giao nhiều việc như vậy.
Ngay cả cơ hội làm quen với mội trường làm việc cũng không có.
Cô cũng không phản bác, nhận lấy sắp tài liệu .
Tưởng Tuệ châm chọc nói, "Thành phố S không phải New York, đem tác phong New York vứt bỏ đi, lần sau lại vào công ty trễ, tôi sẽ trừ toàn bộ tiền thưởng chuyên cần của cô."
Cô ta nói xong, giẫm giày cao gót tiến vào phòng làm việc.
Toàn bộ người của bộ phận thiết kế đều sửng sốt.
Mấy chục người trong một phòng làm việc lớn, mỗi người trong tổ ngồi tương đối gần.
Chu Phóng thổi một tiếng huýt sáo.
"Mỹ nữ xinh đẹp mới đến, cô đã chọc tới công chúa sao?"
Công chúa là danh hiệu bọn họ đặt cho Tưởng Tuệ.
Hạ Thần Hi có chút hài hước nói, "Mỹ nữ nhìn mỹ nữ, đều là cái đinh trong mắt."
Toàn bộ người trong văn phòng cười thành một đoàn.
Chu Phóng nói, "Tính cách này, tôi thích."
"Chu kỹ sư, anh thích quá nhiều người, anh đừng quyến rũ hoa khôi của phòng thiết kế chúng tôi." Trần sạch cười nói.
Hạ Thần Hi nhíu mày, "Hoa khôi phòng thiết kế sao?"
"Lúc cô đi ăn cơm, toàn bộ phòng thiết kế liền làm một cuộc lựa chọn từ đây hoa khôi của phòng thiết kế chính là hạ kỹ sư." Thạch Phong cười nói.
Hạ Thần Hi 囧.
Cô chỉ chỉ tổng giám trong phòng làm việc, "Công chúa sẽ nổ tung ."
Chu Phóng nói, "Nhưng có những điều kiện khó khăn hơn so với bất kỳ cách nào."
"Nữ hoàng nên tránh sang một bên, đừng chọc đến công chúa ."
Mọi người lại một lần nữa cười to.
Thái độ vô cùng kiêu ngạo.
Hạ Thần Hi thích bầu không khí như vậy.
Quả nhiên là vật họp theo loài.
Buổi chiều làm việc cũng kết thúc, Hạ Thần Hi xoa bả vai đau nhứt của mình.
Tiết Giai Vân nói, "Thần Hi, buổi tối mọi người tính toán làm một buổi party, mừng cậu đã gia nhập vào đội chúng tớ, cậu nghĩ nên đi chỗ nào chơi?"
Chu Phóng nói, "Nói đến chơi, chúng ta phòng thiết kế tối lành nghề."
Thạch Phong cùng Phù Sử Sơn cũng ồn ào, tính toán buổi tối cùng nhau chơi vui vẻ.
Hạ Thần Hi nói, "Sợ rằng không được, dời vào cuối tuần có được không? Buổi tối tôi có chuyện."
Công việc của cô rất bận, rất ít thời gian ở bên Hạ bảo bối, buổi tối bình thường có thể giảm thiểu xã giao liền giảm thiểu xã giao, cô muốn ở nhà với con trai mình.
Chu Phóng oa một tiếng, "Phụ nữ độc thân mà sớm như vậy đã về nhà, nhất định là có gian tình."
"Bát quái, bát quái." Trần Khiết hưng phấn nói, "Thần Hi xinh đẹp như vậy, lại có bằng cấp cao như vậy, ai cảm thấy xứng đôi với cô ấy, nói cho tôi nghe một chút đi."
Hạ Thần Hi nói, "Bát quái là chuyện không có đạo đức , tôi là quý cô độc thân."
"Không có khả năng!" Mọi người trăm miệng một lời nói.
Cửa phòng làm việc của Tổng giám đột nhiên mở, Tưởng Tuệ tức giận nói, "Các người đem nơi này thành chợ bán thức ăn sao?"
Mỗi người đều có vị trí và cương vị làm việc riêng, đột nhiên một mảnh yên tĩnh.
Tưởng Tuệ đến phòng hội nghị tầng trên cùng, phòng thiết kế lại bắt đầu náo nhiệt lên.
Một bên làm việc, một bên náo nhiệt.
Hạ Thần Hi lại một lần nữa xác định, sau này mình ngày sẽ không có ngày nào tốt.
Nhưng mà, có biện pháp nào đâu?
Cô cùng WPL đã ký hợp đồng năm năm.
Cô còn có một con trai bảo bối thiên tài cần nuôi dưỡng, vì tiền, cô phải chịu đựng.
Làm việc một tuần.
Xuôi gió xuôi nước.
Cô xinh đẹp, dễ tính, hài hước lại dí dởm, người gặp người thích.
Tưởng Tuệ không làm khó cô nữa.
Có thể nói là bỏ quên cô
|
Chương 18: Đường Tiên Sinh Cùng Hạ Tiểu Thư (1) Nhóm bọn bọ hầu như không có nhận thêm nhiệm vụ gì, chỉ làm tiếp những công việc trước đó.
Có đôi khi điều người đi làm việc, nhưng không có đá động gì đến Hạ Thần Hi.
Cô cũng nhìn ra được, Tưởng Tuệ đã quên cô.
Hạ Thần Hi mừng rỡ.
Nếu như Tưởng Tuệ muốn nhìn cô nổi trận lôi đình, thì cô ta nghĩ lầm rồi.
Hạ Thần Hi ở nước ngoài là nhà thiết kế cùng kỹ sư nổi tiếng, chỉ có cô chọn công ty.
Không có chuyện công ty chọn cô.
Tưởng Tuệ không cần cô, chỉ có Tưởng Tuệ tổn thất.
Cô đi làm, nhưng không có việc gì để làm, tiền lương thì vẫn có, lại có thời gian bồi con trai của mình.
Cớ sao lại không làm.
Tiết Giai Vân thần thần bí bí chạy vào phòng thiết kế, "Woa, tin tức lớn, tin tức lớn, Đường đại thiếu gia đến WPL họp, thật là đẹp trai a."
Tiết Giai Vân là điển hình phụ nữ hoa si, nhắc tới Đường đại thiếu gia, hai mắt muốn rớt ra.
Chu Phóng nói, "Anh ta là người đàn ông đã có chủ ."
"Tôi thích anh ta vì anh ta đẹp trai, có chủ hay không cùng tôi không quan hệ, nhưng có cho tôi bao nhiêu tiền tôi cũng sẽ không kết hôn với anh ta."
Xì!
Hạ Thần Hi cười phun, quả nhiên cô cùng Tiết Giai Vân rất hợp nhau.
Loại đàn ông như yêu tinh này, phụ nữ thông minh đều tránh xa.
"Công chúa là thiên kim của thị trưởng cũng không nắm được tim của anh ta, thay phụ nữ như thay đổi quần áo, thật không đáng tin."
"Chỉ có gương mặt còn coi được."
Thạch Phong nói, "Cho nên nói, người phụ nữ nào coi trọng Đường đại thiếu gia đều rất nông cạn."
Hạ Thần Hi tán thành với những lời này.
Buổi trưa, Đường Bạch Dạ đến phòng thiết kế, phòng thiết kế lập tức trở nên rất náo nhiệt.
Anh cơ hồ bị vây chặt.
Hạ Thần Hi nghĩ thầm, thời đại này, hoa si thật không ít a.
Cô không muốn tìm đến phiền phức, nhân cơ hội không ai để ý trốn đi.
Trên cơ bản, cô thà rằng đối mặt Tưởng Tuệ, cũng không muốn nhìn thấy Đường Bạch Dạ.
Không biết có phải do cô biết anh và Hạ bảo bối có quan hệ.
Cô sợ anh biết được chân tướng sự việc.
Hạ bảo bối chính là con trai của Đường Bạch Dạ.
Tưởng Tuệ trong lòng vui mừng đến cực điểm, Đường Bạch Dạ đến phòng thiết kế, đương nhiên là đến thăm cô.
Tưởng công chúa trong lòng cao ngạo lại ngọt ngào.
Hận không thể chạy khắp nơi khoe khoang.
Lâm Nhiên hỏi, "Hạ Thần Hi đâu?"
Lâm Nhiên là cố vấn pháp luật của Đường thị, lại là bạn bè của Đường đại thiếu gia.
Tưởng Tuệ trong lòng mất hứng, Tiết Giai Vân vừa quay đầu không thấy Hạ Thần Hi, nói, "Cô ấy đi toilet ."
Đường Bạch Dạ hôm nay tới WPL là để trao đổi về tiến độ của dự án phát triển quang cảnh biển, Lâm Nhiên nói muốn thấy Hạ Thần Hi, nên kéo anh đến phòng thiết kế.
Lấy cá tính của anh, anh hạ mình đến WPL họp là đã cho WPL mặt mũi, cũng không muốn đến phòng thiết kế.
Lâm Nhiên nói, Hạ Thần Hi là kiến trúc sư truyền kỳ trong ngành xây dựng.
22 tuổi đã có bằng kỹ sư tiến sĩ, trên toàn cầu, có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Đồng thời còn kiêm nhà thiết kế.
Rất giỏi.
Nghe nói là một phụ nữ, nên Lâm Nhiên càng tò mò hơn.
Đường Bạch Dạ không cho là đúng, cái gì mà phụ nữ thiên tài, chẳng qua là người Mỹ ngạc nhiên thổi phồng lên, chỉ là thiết kế một nhà hát lớn, có cái gì giỏi chứ.
Anh cảm thấy chuyện thật phóng đại .
"Thần Hi là hoa khôi của phòng thiết kế chúng tôi." Không biết là ai nói một câu.
Tưởng Tuệ sắc mặt trở nên hết sức khó coi.
Lâm Nhiên cười đến thập phần chính nhân quân tử, giọng điệu thì ngược lại, "Là phụ nữ rất đẹp sao?"
Chu Phóng nói, "Trong trăm người có một người."
Hạ Thần Hi cứng rắn bị Tiết Giai Vân kéo qua, hối hận không kịp .
Tiết Giai Vân nói, cố vấn pháp luật của Đường thị muốn gặp cô.
Chưa nói Đường Bạch Dạ cũng đang ở đó.
Hai người vừa chạm mặt, Hạ Thần Hi liền muốn trốn tránh.
"Cô là Hạ Thần Hi?" Lâm Nhiên kinh hãi hỏi.
Hạ Thần Hi tuyệt đối không phải phụ nữ chỉ nhìn dáng vẻ bề ngoài, tóc cột theo hình tóc đuôi ngựa, trẻ trung, xinh đẹp .
Nói cô là học sinh cấp ba cũng có người tin.
Hạ Thần Hi thầm nghĩ.
Bình tĩnh, phải bình tĩnh.
|