Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
|
|
Chương 24: Gian tình Đường tiên sinh cùng Hạ tiểu thư
Góc khuất này rất chật, cơ thể hai người dính sát vào nhau.
Trên người anh truyền đến mùi hương Dior Fahrenheit, cô thích nhất là mùi hương này, hơi thở của anh vây quanh cô.
Cô bị nhốt trong lồng ngực anh, có thể nghe thấy được nhịp tim đang đập mạnh mẽ của mình.
Cô có thể cảm nhận được cơ bắp anh.
Tràn ngập mạnh mẽ.
Hạ Thần Hi chợt đỏ mặt.
Trong trí nhớ cô, đây là lần đầu tiên cô cùng một người đàn ông thân thiết như vậy.
"Buông tôi ra." Hạ Thần Hi ảo não nói.
Đường Bạch Dạ mím môi, trong bóng tối, anh cũng có thể cảm giác được tiếng tim đập nhanh của cô, trên người cô tỏa ra mùi hương tự nhiên nhàn nhạt.
Hai mùi hương hòa quyện vào nhau làm cho không khí chung quanh vô cùng ái muội.
Đường Bạch Dạ đột nhiên có một loại xúc động muốn hôn cô.
Nhiều năm như vậy, anh không có hôn người phụ nữ nào, trừ đêm năm đó với An Kỳ Nhi.
Đây là lần thứ hai anh khát vọng một người phụ nữ như vậy, muốn hôn môi của cô.
Vì sao tâm lại đặt trên người cô.
Đột nhiên, một trận vui đùa ầm ĩ truyền đến, là tiếng hôn môi vô cùng ái mụi.
Hai người kia hôn triền miên từ ngoài hành lang vào trong góc khuất này.
Hạ Thần Hi trợn tròn mắt.
Đường Bạch Dạ phản ứng rất nhanh, kéo cô trốn vào thật sâu trong góc, nơi này có một chậu cây có thể để bọn họ ẩn nấp, đi qua là một cánh cửa, sau cánh cửa là phòng chứa đồ, lúc này đang đóng chặt .
"Không được, nơi này sẽ có người đến..."
"Không có việc gì, sẽ không có ai đến, bọn họ đều bận rộn ở phía trước."
...
Người đàn ông vội vàng, Hạ Thần Hi nghe thấy tiếng kéo khóa, tiếp theo là tiếng rên rỉ hai người kia phát ra.
Cô khẩn trương nắm lấy áo sơ mi của Đường Bạch Dạ.
Cô nghe ra được, họ là đồng nghiệp cùng phòng thiết kế với cô, và người phụ nữ này đã lập gia đình.
Ngoại tình sao?
Em gái ngươi, thiên sát , thật không biết kiềm chế.
Tại sao lại muốn đến nơi này a a a a...
Thực sự là làm bậy a.
Hạ tiểu thư chưa bao giờ nghĩ tới, cô lại được chứng kiến một màn như vậy.
Hơi thở mập mờ của hai người kia không không ngừng truyền đến, Hạ Thần Hi cảm thấy miệng khô lưỡi khô.
Đột nhiên, thân thể của cô bị Đường Bạch Dạ kéo chặt vào ngực, cô có thể cảm nhận được tiếng hô hấp kiềm chế Đường Bạch Dạ.
Tiểu đệ đệ của anh cao hứng bừng bừng kính chào theo nghi thức quân đội.
Đụng vào bụng dưới của cô.
Trời ạ...
Cô muốn điên rồi.
Thế giới này thế nào đều là động vật động dục a a a a.
Đường Bạch Dạ tay bắt đầu không an phận, ở trên người cô xoa nắn, Hạ Thần Hi không dám phát ra tiếng.
Đường Bạch Dạ đem cô ép sát vào tường, cúi đầu nhìn vào mắt cô.
Trong bóng tối, hai đôi mắt không chút che giấu nhìn nhau.
Đen kịt , tràn ngập tình - dục .
Hạ Thần Hi đột nhiên có chút sợ hãi.
Đường Bạch Dạ không làm thì thôi, đã làm thì làm đến cùng, cúi đầu, hôn xuống môi cô.
Hạ Thần Hi hoảng sợ, Đường Bạch Dạ, anh điên rồi?
Cô muốn đánh anh, Đường Bạch Dạ lại ngăn chặn tay cô, nhân cơ hội đẩy răng cô ra, công thành chiếm đất.
Nụ hôn của anh, mang theo cường thế cướp đoạt.
Mút lấy mật ngọt của cô, như ăn điểm tâm ngọt, không chịu buông ra.
Tim Hạ Thần Hi đập như sấm.
Thật ngọt.
So với trong tưởng tượng của anh càng muốn ngọt hơn.
Anh hôn đến nghiện, cũng biết Hạ Thần Hi sẽ không phát ra âm thanh, anh ôm Hạ Thần Hi, nâng cao thân thể của cô, càng áp sát vào cơ thể anh.
Ma sát, nổi lửa.
|
Chương 25: Hoài nghi cô là người phụ nữ 8 năm trước
Đường Bạch Dạ mặc dù làm càn, nhưng cũng biết điểm dừng, chỉ là điên cuồng hôn nàng, thông minh không có vượt qua ranh giới cuối cùng.
Phía trước đôi nam nữ truyền đến tiếng kiềm chế thét chói tai, thở dốc.
Quá trình mất mấy phút, Hạ Thần Hi lần đầu tiên cảm thấy người đàn ông xuất tinh ra sớm như vậy...
Hai người cọ sát một lúc nữa, mới lần lượt rời đi.
Hạ Thần Hi lập tức đẩy Đường Bạch Dạ ra, chân vừa chạm đất, đột nhiên xịu xuống, kết quả ngồi quỳ gối trước mặt Đường Bạch Dạ, hai má đối diện tiểu đệ hùng dũng của Đường tiên sinh trước mặt.
Hiển nhiên hình thành một tư thế rất ái muội.
Hạ Thần Hi thiếu chút nữa thét chói tai, cô thực sự muốn điên rồi.
Đường Bạch Dạ cũng không ngờ sẽ có thu hoạch ngoài dự liệu, cảm thấy hứng thú hỏi, "Muốn tiếp tục sao?"
Tiếng nói của anh khàn khàn, nếu cô muốn tiếp tục, anh cũng vô cùng phối hợp.
Hạ Thần Hi chạy trối chết.
Phía sau truyền đến tiếng cười gợi cảm của anh.
Hạ Thần Hi cùng Đường Bạch Dạ một trước một sau trở lại sân khấu ngoài trời.
Bầu không khí đã thay đổi, bữa ăn hải sản chuyển thành những vũ điệu nóng bỏng.
Hạ Thần Hi ngồi vào quầy bar, uống một lu rượu Rum, Lâm Nhiên đi tới mời cô cùng khiêu vũ.
Cô vốn muốn cự tuyệt, nhưng thoáng nhìn thấy Tưởng Tuệ cùng Đường Bạch Dạ cũng đi về hướng quầy bar, Hạ Thần Hi thay đổi chủ ý.
Lâm Nhiên dắt cô đi vào sàn nhảy, nhẹ nhàng khiêu vũ.
Có mấy người nhảy vô cùng cuồng dã.
Hạ Thần Hi nhảy rất hàm súc, cô thuần túy chỉ muốn né tránh Đường Bạch Dạ.
Tiết Giai Vân khiêu vũ bên cạnh hai người bọn họ, đột nhiên xen vào giữa Lâm Nhiên cùng Hạ Thần Hi, đôi mắt tinh nghịch nháy mắt với Hạ Thần Hi.
Lâm Nhiên cũng không cự tuyệt mỹ nữ chủ động mời nhảy, kéo Tiết Giai Vân nhảy tango.
Hạ Thần Hi lặng yên rời khỏi sàn nhảy, đến một ghế mềm khác nằm xuống ngắm phong cảnh.
Ngày hôm sau, bọn họ phải đi làm, cho nên buổi tối không thể điên cuồng quá muộn.
Mọi người mười giờ liền bắt đầu tản.
Lâm Nhiên nói, "Tôi đưa cô về nhà."
Hạ Thần Hi ở căn hộ cạnh biển, Lâm Nhiên cũng không tiện đường.
"Anh đưa Tiết Giai Vân về đi, vừa lúc tiện đường, tôi ở phía đông."
Lâm Nhiên không bắt buộc, đưa Tiết Giai Vân về nhà, Tiết Giai Vân trao Hạ Thần Hi một nụ hôn gió.
Hạ Thần Hi lặng lẽ nói, "Cố lên, bắt Lâm luật sư."
Đoàn người lục đục tan đi, Hạ Thần Hi trên người có chút mùi rượu, tính toán đi bộ một lúc, cho bớt mùi rượu mới về.
Nếu không về nhà, bảo bối biết sẽ chỉnh cô.
Đi bộ dọc theo con đường chính một đoạn, đột nhiên nghe thấy tiếng còi, cô quay đầu lại nhìn.
Một chiếc Lamborghini phong nhã dừng bên người, Đường Bạch Dạ nói, "Lên xe."
Hạ Thần Hi ngắm nhìn bốn phía, không có người, lúc này mới yên tâm.
"Anh không đưa Tưởng công chúa về nhà sao?"
"Cô ấy có xe."
"Quá không hiểu phong tình, dù cho Tưởng công chúa có xe, anh cũng nên đưa cô ấy về nhà."
"Cút lên." Đường Bạch Dạ không có kiên trì nói.
Hạ Thần Hi cười đến như ánh nắng tươi sáng, "Tôi quá gầy, lại không tròn, cút không được, anh làm theo ý mình đi, tôi đi trước."
"Hạ tiểu thư, tôi đếm tới ba, cô không lên, tự gánh lấy hậu quả." Tiếng nói Đường Bạch Dạ lạnh lùng vô tình, mang theo gió đêm lạnh.
"Người điên!" Cô biết Đường Bạch Dạ người này nếu không đạt được mục đích thề không bỏ qua, nói được thì làm được, tốt nhất chớ chọc anh ta.
Không có biện pháp, cô chỉ có thể lên xe.
Siêu xe chính là siêu xe, chạy ở trên đường thật điên cuồng.
Hạ Thần Hi không tính toán để ý tới Đường Bạch Dạ, một đường trầm mặc.
Đường Bạch Dạ tựa hồ cũng không có ý định để ý tới Hạ Thần Hi, im lặng là vàng.
Hơn mười phút sau, xe trực tiếp lái vào khu căn họ cạnh biển của Hạ Thần Hi.
|
Chương 26: Bảo bối chào hàng Hạ Thần Hi
Hạ Thần Hi xuống xe, Đường Bạch Dạ cũng xuống xe, Hạ Thần Hi không hiểu, Đường tiên sinh anh đây là muốn làm cái gì?
"Hạ tiểu thư, tôi có việc hỏi cô."
"Đường tổng mời nói."
"Cô đã tới thành phố S sao?"
"Tôi là người thành phố S, sinh trưởng ở đây, 15 tuổi di dân tới nước Mỹ, đây là sau nhiều năm lần đầu tiên về nước."
Đường Bạch Dạ nhíu mày, năm đó dáng vẻ An Kỳ Nhi mặc dù thanh thuần, ít nhất cũng có hai mươi tuổi xuất, tuổi tác kỳ thực không hợp.
Ít nhất là gì, hai người tương tự như vậy.
Nhìn không giống, tính cách lại cực kỳ giống.
"Đường tổng còn có việc?"
Đường Bạch Dạ nheo mắt lại, chợt cười yêu nghiệt, đảo lộn chúng sinh.
"Có bạn trai sao?"
Trong lòng Hạ Thần Hi dựng thẳng lông mao, Đường tiên sinh cười rộ lên, thực sự là quần ma loạn vũ, thật tình yêu nghiệt.
Vóc người yêu tinh như thế, ông trời thật là thật không có mắt .
Nếu là phụ nữ khác, nhìn anh cười như vậy, đã sớm nhào tới.
"Đường tiên sinh, chị tôi nếu như không bạn trai, ngài muốn giới thiệu cho sao?" Tiếng nói Hạ bảo bối đột nhiên xen vào.
Hạ Thần Hi trong lòng kêu rên, chết!
Con trai phúc hắc cùng tổng giám đốc lãnh khốc.
Hạ bảo bối mặc một bộ áo lông màu tím ngắn áo, quần đùi, trắng nõn phấn nộn lại ưu nhã.
Bên trái là một con chó đen Tây Tạng, bên phải là một con chó thuần trắng Tây Tạng.
Hai con cho Tây Tạng có khí thế phi thường, đặc biệt lông màu đen, hướng Hạ Thần Hi cùng Đường Bạch Dạ hào hai tiếng, khí phách lộ ra ngoài.
"Hạ bảo bối, con chỗ nào có chó Tây Tạng?"
Hôm nay trước khi cô ra cửa, trong nhà trừ mẹ con bọn họ ra không có sinh vật nào khác.
Hạ bảo bối cười hắc hắc, "Này là người khác tặng quà gặp mặt."
"Ai đưa cho con quà gặp mặt?" Hạ Thần Hi không phục , "Vì sao mẹ không có?"
Đường BạchDạ, "..."
Hạ bảo bối, "..."
Mẹ, đây không phải là trọng điểm được không?
"Đường tiên sinh vẫn chưa trả lời vấn đề của cháu, ngài phải giúp cháu giới thiệu cha sao?” Hạ bảo bối cười đến cả người lẫn vật vô hại.
Thanh âm của bé mặc dù non nớt, thái độ lại rất trầm ổn ưu nhã.
Đường Bạch Dạ thầm giật mình, tâm trí đứa nhỏ bảy tuổi sao có thể thành thục như vậy?
"Cháu nói xem?"
Hạ bảo bối lau cằm, rất có hứng thú nói, "Cá nhân cháu cho rằng, cha so với Đường tiên sinh cháu cảm thấy có hứng thú hơn.”
Đường Bạch Dạ, "..."
Hạ Thần Hi, "..."
Bảo bối, đó là cha con, không muốn cha, mẹ con không có hòa cảm a a a.
Đường Bạch Dạ nhìn Hạ Thần Hi cảm thấy khó xử.
Cười đến vẻ mặt bí hiểm, "Cháu đã đoán sai, tiểu tử."
Hạ bảo bối nói, "Chị của cháu chỉ số thông minh cao, giàu tình thương, vóc người vô cùng tốt, khuôn mặt trong trăm có một."
Đường Bạch Dạ, "Cô ấy quá thông minh, thở bạch ngu ngốc mới là vợ của ta......”
Hạ Thần Hi, "..."
Hạ bảo bối, "Cưới chị của cháu, có người giặt quần áo, có người làm cơm, có người lau nhà."
Đường Bạch Dạ, "Người giúp việc so với cô ấy dùng tốt hơn.”
Hạ Thần Hi, "..."
Đỉnh đầu Hạ bảo bối một đám quạ bay qua, bé kiên cường chịu đựng , "Cưới chị của cháu, tặng kèm một thiên tài bảo bảo, ngài đi chỗ nào tìm?"
Đường Bạch Dạ nhíu mày, "Đây là đang chào hàng sao?"
Hạ bảo bối, "..."
Hạ Thần Hi, "..."
Hai mẹ con người đồng thời giận, Đường tiên sinh, lời anh nói thật sứ quá độc ác.
"Ánh mắt ngài quả nhiên quá kém, chướng mắt vật phẩm xa hoa.." Hạ bảo bối không đợi được luận chứng, cha, một ngày nào đó cha sẽ phải cắn lưỡi mình.
Đường Bạch Dạ không biết chuyện gì xảy ra, đặc biệt nhớ cảm giác cùng Hạ bảo bối thân thiết.
Đường tiên sinh người này thuở nhỏ lãnh khốc, vô tình.
|
Chương 27: Một nhà ba người nói lời ác độc
Đường tiên sinh người này thuở nhỏ lãnh khốc, vô tình.
Lấy lời Lâm Nhiên nói, Đường tiên sinh chính là vầng trăng trên trời kia.
Cao không thể leo tới, nhìn ai cùng không vừa mắt.
Cho nên Đường tiên sinh cũng giống như một mặt hàng.
Khó có được có một người nhìn vừa mắt như vậy, lại là tiểu bằng hữu, đối với Đường tiên sinh mà nói, thực sự là một bất ngờ.
"Đường tiên sinh, ngài không trở về nhà sao?" Hạ bảo bối hỏi.
"Nếu mời ta lên một chén cà phê, ta không để ý." Đường Bạch Dạ nói.
Hạ Thần Hi giận, "Đường tiên sinh, ngài đừng có đồng ái luyến tính, tiểu bằng hữu nhà ta mới có bảy tuổi, ngài thế nào bảy tuổi cũng không buông tha?"
Rõ ràng có thiện cảm với bảo bối nhà cô.
Đường Bạch Dạ đầu đầy hắc tuyến (vạch đen), không nói gì nhìn trời.
Hạ bảo bối cười híp mắt cả người lẫn vật vô hại.
"Hạ tiểu thư, cô xem phim G (phim đồng tính) nhiều quá."
Đường tiên sinh, anh cũng biết phim G, chẳng lẽ anh đã xem qua?
Chẳng lẽ nam nữ cũng ăn? Hạ Thần Hi, một là nhi đồng, một là tuyệt đại nam nhân, hai người đều là một mặt hàng phúc hắc, nhìn thế nào cũng thấy phù hợp thôi.
Còn là cha con trọng khẩu vị.
Hủ nữ lại không hiểu Đường tiên sinh sẽ là người như thế.
"Đường tiên sinh, sắc trời không còn sớm, đi thong thả không tiễn.”
Ngụ ý, sớm xéo đi.
Đường Bạch Dạ nguy hiểm híp mắt, nhìn một lớn một nhỏ trước mắt.
"Đường tiên sinh, hôm khác mời uống cà phê." Hạ bảo bối cười híp mắt bày ra một tư thế xin mời, vô cùng thân sĩ.
Đường Bạch Dạ cũng không nói nhiều, lái xe đi rồi.
Hạ Thần Hi thở phào nhẹ nhõm, cha con bọn họ có qua có lại thật làm cho cô ăn không tiêu.
Hạ bảo bối rất hiển nhiên không ghét Đường Dạ Bạch, Đường Bạch Dạ nhìn ai cũng không vừa mắt, hiển nhiên không ghét Hạ bảo bối.
Huyết thống thực sự là kỳ diệu.
Hai mẹ con ở hoa viên tản bộ, mỗi người dắt một con chó Tây Tạng.
"Mẹ, tại sao cha đưa mẹ trở về?" Có chuyện, tuyệt đối muốn nghe.
"Tiện đường, chúng ta cách một cái chợ."
"Không phát sinh việc khác?" Hạ bảo bối hiển nhiên không thể lừa gạt.
"Có, bạn thân của anh ta con coi trọng mẹ con.”
"Oa... Vợ bạn, không thể a."
Hạ Thần Hi 囧 囧, nói, “Mẹ cùng anh ta một phần tiền quan hệ cũng không có, hiểu không?”
"Hiểu!" Hạ bảo bối nghiêm túc gật đầu, Hạ Thần Hi cảm thấy vui mừng, Hạ bảo bối lại nói tiếp, "Chỉ là có một mình con mà thôi.”
"Câm miệng!"
"Dạ, nữ vương đại nhân.” Hạ bảo bối cười ha ha.
"Con muốn nuôi chó Tây Tạng? Thật là phiền phức."
"Mẹ, mẹ không cảm thấy bọn nó rất đáng yêu sao? Rất uy phong sao? Mang đi ra ngoài có nhiều mặt mũi a."
"Mẹ phải đi làm, con phải đi học, có thời gian chăm sóc bọn nó sao?”
"Xin nữ vương đại nhân yên tâm, con ngay cả nữ vương có thể chăm sóc, chăm sóc hai con chó ngao Tây Tạng tuyệt đối không có vấn đề."
Hạ Thần Hi, "Tiểu tử thối, con đem mẹ so sánh cùng với chó?”
Hạ bảo bối nhảy một bước xa, “Mẹ, con sai rồi, đây cũng không phải là chó bình thường a..."
Hai mẹ con người cười cười náo về nhà, ai cũng không nhắc tới Đường Bạch Dạ, giống như người này chưa bao giwof xuất hiện trước mặt bọn họ.
Hạ Thần Hi rảnh rỗi, cuối tuần càng không có chuyện gì, Tiết Giai Vân cũng là trạch nữ (ý chưa có gia đình), lại không có bạn trai, cô so với Hạ Thần Hi lớn hơn ba tuổi, hai người ở công ty giao tình tốt nhất.
Tiết Giai Vân nghĩ đến nhà cô làm khách.
Sáng sớm mười giờ thứ bảy, Tiết Giai Vân đúng giờ xuất hiện ở cửa.
Hạ Thần Hi vừa mới hoàn tất việc rửa mặt chải đầu, Tiết Giai Vân không thấy bóng dáng Hạ bảo bối, nhịn không được hỏi, "Bảo bối đâu?"
"Bé đi mua đồ ."
Tiết Giai Vân cho rằng đứa nhỏ đi mua đồ, đơn giản là đồ uống gì gì đó, cũng không thèm để ý.
|
Chương 28: Hai mẹ con này quá cường đại
Lúc Hạ bảo bối xách một túi lớn rau dưa hoa quả, hải sản các loại thịt xuất hiện ở cửa, ánh mắt Tiết Giai Vân trừng lớn.
Đứa nhỏ mặc quần áo thoải mái, mang theo mũ lưỡi trai màu trắng, mang theo hai túi thật lớn mua hàng.
"Hạ Thần Hi, cậu thế nào để một mình bé đi siêu thị mua đồ, nếu như bị người lừa đi làm sao bây giờ?"
"Bé nhỏ như vậy, cậu ở nước ngoài, cậu không biết trong nước thường có trẻ con bị lừa gạt sao?”
"Ô ô ô, cậu quá nhẫn tâm, bé nhỏ như vậy, thế nào xách nặng như vậy."
...
Này so với ở sân bay nhìn thấy Hạ bảo bối mang theo hành lý cỡ lớn còn muốn xót xa hơn.
Hạ Thần Hi phi thường bình tĩnh nói, "Cậu yên tâm, trẻ con toàn thế giới bị lừa bán, con tớ cũng sẽ không bị người lừa bán."
Hạ bảo bối cười mỉm, tiểu thân sĩ tiếp lời, "Nói không chừng cháu sẽ đem bọn họ lừa bán đến Trung Đông làm lao công."
"Bán lấy tiền, mẹ giúp cháu đếm tiền.”
Hạ Thần Hi gật đầu, "Đúng vậy, vừa lúc thêm tiền sinh hoạt."
Hạ bảo bối đạo, "Phải ."
Tiết Giai Vân, "..."
Mẹ con các người thật sự là quá cường đại.
"Chị Tiết, buổi trưa ở nhà của em ăn cơm đi.”Một tiếng chị Tiết, làm Tiết Giai Vân mở cờ trong bụng.
"Tốt, chị đã sớm nghĩ nếm thử tay nghề Thần Hi, toàn năng như thế, tay nghề nhất định rất tốt."
Hạ bảo bối bật cười, mím môi cười thế nào đều giống như cô bé.
Lại lộ ra một điểm trêu tức cùng giảo hoạt.
Hạ Thần Hi chọc mộng ảo của Tiết Giai Vân tan thành bong bóng, "Giai Vân, tớ trù nghệ không tốt, đều là bảo bối làm cơm ."
Tiết Giai Vân, "... Bé làm cơm?"
"Đúng vậy."
Tiết Giai Vân nghĩ đến một màn ở sân bay kia, hết hồn hỏi, "Ai giặt quần áo?"
"Bảo bối a."
"Ai lau nhà?"
"Bảo bối a."
"Ai làm dọn dẹp?"
"Đương nhiên là bảo bối a."
Hạ Thần Hi trả lời như việc đương nhiên, một chút cũng không đỏ mặt, Tiết Giai Vân có chút cảm giác muốn chết.
Rống to một tiếng, "Vậy cậu làm cái gì?"
Hạ Thần Hi nói, "Tớ phải đi làm, lại vẽ bản thiết kế, lại đi công trường, tớ rất bận a."
Tiết Giai Vân, "..."
"Hạ Thần Hi, cậu là đồ con heo, thế nào không thương tiếc chà đạp tiểu bảo bối đáng yêu.”
Hạ bảo bối nói, "Được mẹ chà đạp cháu vô cùng yên tâm thoải mái."
Đương nhiên, bé cũng cam tâm tình nguyện.
Hầu hạ mẹ là chuyện tốt nhất trên thế giới.
Bé có một người mẹ tốt như vậy, đương nhiên muốn được hầu hạ rồi.
"Bảo bối, mẹ ngược đãi em," Tiết Giai Vân nói, "Chị nhất định sẽ đối tốt với em, em cùng chị về nhà đi.”
Hạ Thần Hi, "..."
Thì ra nói nhiều như vậy chính là vì lừa bán bảo bối của cô a?
Hạ Thần Hi cười mắng, "Tớ chăm sóc đâu phải một ngày mới được con trai, con trai toàn năng như vậy dễ sao? Tiết Giai Vân, cạy bức tường người giác đạo a."
"Cậu thực sự là một con heo." Tiết Giai Vân tiêu tan .
Hạ bảo bối vô cùng đồng ý.
Tiết Giai Vân càng xem càng thích, thèm nhỏ dãi nhìn Hạ bảo bối, "Bảo bối, chị không muốn Lâm Nhiên, em cưới chị đi.”
Hạ Thần Hi, "..."
Hạ bảo bối rất bình tĩnh nói, "Nếu như chị Tiết trẻ thêm 25, bảo bối nhất định sẽ coi chị là người đầu tiên được đề cửa chọn làm vợ.”
Tiết Giai Vân khóc gào, "Không có việc gì, hiện tại tình yêu chị em lưu hành."
Hạ bảo bối khó xử bĩu môi, "Thế nhưng em ưa loli a."
Tiết Giai Vân, "..."
Hạ Thần Hi không nói gì nghẹn ngào, Hạ bảo bối, con thực sự là nghiệp chướng.
Thực sự quá tuyệt vời.
|