Boss Hung Dữ, Ông Xã Kết Hôn Đi
|
|
Chương 521: Khỏi cần đợi tới khi ông ta xử lí em, em ra tay trước đi[EXTRACT]Trước đây, Nhạc Bằng Trình nói mấy lời này không hề cảm thấy bất cứ áp lực gì, chẳng cần động não, chỉ cần mở miệng là có thể nói được ngay. Nhưng hiện tại, thật quá kinh tởm… Đinh Phù nheo mắt, Nhạc Bằng Trình sao bỗng nhiên thay đổi thái độ nhanh quá vậy, nhưng giờ bà ta cũng chẳng nghĩ nhiều, bà ta cảm kích nhìn ông ta rồi nói: "Bằng Trình, cảm ơn anh, cảm ơn anh đã tin tưởng em." Nhạc Bằng Trình ngồi xổm xuống ốm chặt lấy Đinh Phù: "Chuyện ngày hôm qua, chẳng ai trong chúng ta muốn xảy ra cả, đó là một cơn ác mộng, chúng ta đừng nhắc tới nó nữa. Bất kể có xảy ra chuyện gì, trong lòng anh, em mãi vẫn mãi thuần khiết như lần đầu mình gặp nhau, như ba mươi năm về trước." Đinh Phù nghiến chặt răng. Nhạc Bằng Trình, tên khốn này rõ ràng vẫn cứ nghĩ bà bị rất nhiều tên đàn ông cưỡng bức, nhưng mở miệng thì lại cố ý nói tới “băng thanh ngọc khiết”, đây chẳng phải là đang ghê tởm bà sao? Tên khốn này, mày cứ đợi đấy, đợi bà móc được hết tiền của mày, đợi tao tìm được chỗ dựa mới rồi, tao nhất định sẽ đá mày cút thật xa, bà đây không thèm hầu hạ loại người như mày nữa đâu. Lúc này, Nhạc Bằng Trình cũng đang nghĩ, đợi ông đây lấy về được hết tiền trong tay mày rồi thì mày thích cút đâu thì cút. Đinh Phù kích động, ngân ngấn nước mắt, xúc động gọi: "Bằng Trình…” Nhạc Bằng Trình cũng dịu dàng đáp trả: "Tiểu Phù." ... Tại phim trường, Yến Thanh Ti quay xong một cảnh, cô cảm thấy Quý Miên Miên có gì đó hơi kì lạ, lúc đang dặm lại lớp trang điểm, Miên Miên bôi hết phấn lên miệng cô. Yến Thanh Ti tranh thủ giờ nghỉ, cô hỏi: "Sao thế Miên Miên, có phải không ngủ đủ không? Hay em về nghỉ trước đi, ở đây có Tiểu Từ là được rồi." Advertisement / Quảng cáo Tiểu Từ vội nói: "Phải đấy, có mình ở đây là được rồi, cậu về nghỉ đi, cậu xem quầng mắt cậu thâm xì cả vào rồi kìa." Quý Miên Miên lắc đầu: "Không không... em vẫn muốn ở đây với chị." Đi theo nữ thần cô mới yên tâm, lỡ về rồi cô sẽ sợ lắm. Quý Miên Miên hễ cứ nhắm mắt là lại thấy khuôn mặt của Diệp Thiều Quang, ngủ được một lúc lại bị dọa tỉnh, căn bản không dám nhắm mắt lại luôn. Trời vừa sáng cô đã bắt đầu lướt hết một lượt tin tức trên mạng, xem xem có bài báo nào nói về việc phát hiện ra thi thể của một người đàn ông nào đó không. Cũng may là không có, có điều Nhạc Bằng Trình và Đinh Phù thì lên báo rồi, tuy mặt và các bộ phận quan trọng trên người đều đã được làm mờ, nhưng chữ trên người bọn họ là do chính tay Quý Miên Miên viết lên, nên cô liếc mắt một cái là nhận ra ngay. "Tiểu Từ, em đi hỏi phó đạo diễn xem cảnh sau của chị còn phải chờ bao lâu nữa đi?" Yến Thanh Ti nhìn ra, Quý Miên Miên có chuyện muốn nói với cô nên kiếm cớ tránh Tiểu Từ. Đợi Tiểu Từ rời đi, Yến Thanh Ti hỏi: "Miên Miên, có chuyện gì vậy?" Quý Miên Miên mặt như đưa đám, cô nói: "Chị... Hình như em sắp bị bắt rồi." "Tại sao?" "Hôm qua, lúc em đi quăng hai kẻ kia thì bị tên yêu nam chết tiệt kia bắt được, hắn bảo phải báo cảnh sát." "Yêu nam chết tiệt? Ai?" Quý Miên Miên khoa tay múa chân nói: "Một tên từng bị em quật ngã, hắn theo dõi em, hắn nói có bằng chứng thấy chúng ta làm chuyện đó. Em cướp điện thoại của hắn rồi, nhưng lỡ như hắn vẫn còn thì sao?" Yến Thanh Ti “lộp bộp” một tiếng trong lòng, là Diệp Thiều Quang. Gay rồi, cô đang định nói thì điện thoại Quý Miên Miên bỗng vang lên. Quý Miên Miên nghe thấy tiếng chuông điện thoại liền sợ hãi, cô run rẩy lấy điện thoại ra, thấy một đoạn clip, cô mở ra xem, là một clip ngắn quay cảnh họ đánh người tối qua. Quý Miên Miên sợ tới nỗi khóc ầm lên: "Chị chị chị... chị ơi chị... xem này, chắc chắn là tên yêu nam chết tiệt đó, hắn sẽ không buông tha cho em đâu. Làm thế nào bây giờ? Đêm qua, suýt chút nữa thì em đã quật chết hắn rồi." Yến Thanh Ti nheo mắt, cô nhìn đoạn clip, cắn rắng nói: "Sợ cái gì, khỏi cần đợi tới khi hắn ra tay với em, em cứ xông lên giết chết hắn trước đi."
|
Chương 522: Anh cướp mất nụ hôn đầu tôi giữ lại cho chồng tôi rồi![EXTRACT]Một lời của Yến Thanh Ti như tiếp thêm sức mạnh cho Quý Miên Miên. Đúng vậy, sợ cái lông, mày không tìm bố, bố cũng phải đì chết mày. Yến Thanh Ti nhìn dãy số gửi tin nhắn thêm lần nữa mới đưa điện thoại lại cho Quý Miên Miên, lạnh mặt nói: "Em gọi thẳng cho hắn đi, hỏi xem hắn muốn làm gì?" Quý Miên Miên run lên: "Gọi... gọi thẳng điện thoại á? Em vẫn hơi có tí xén, hay cứ đợi xem, chắc chắn hắn vẫn sẽ còn gửi tiếp nữa." Yến Thanh Ti nắm chặt lấy tay Quý Miên Miên: "Không phải đợi, hắn sẽ đoán được là em không dám gọi, thế nên em càng phải gọi, phải phá vỡ trận tuyến đầu của hắn trước đã rồi tính.” Quý Miên Miên nuốt nước bọt: "Nhưng, nhưng em phải nói gì giờ?" "Nói gì cũng được, nhưng phải nhớ, không được lộ ra là em đang sợ, phải để hắn biết, căn bản em đếch sợ, không sợ bất cứ thứ gì hết, để hắn thấy mọi uy hiếp của hắn đều không có tác dụng gì với em cả. Làm chuyện xấu thì không được chột dạ, em phải tự nhủ với mình, mỗi một việc em làm đều là chính đáng hết.” Nghe thấy lời này của Yến Thanh Ti, Quý Miên Miên cũng kiên định trở lại, cô gật đầu: "Ừm, chính đáng, là việc chính đáng, không được nhát gan, không thể bị hắn uy hiếp thế được. Em nhớ rồi, vậy em gọi đây." Yến Thanh Ti vỗ vai cô: "Gọi đi, có chị ở đây, đừng sợ." Quý Miên Miên hít sâu một hơi, cô hung hăng ấn gọi vào dãy số lạ kia. Diệp Thiều Quang đang chuẩn bị gửi tin nhắn thứ hai, còn chưa kịp gửi đi thì điện thoại bỗng vang lên. Nhìn thấy dãy số, anh ta cười, cô nàng không não này lớn mật hơn rồi, không ngờ... còn dám gọi lại, đúng là ngạc nhiên thật đấy! Advertisement / Quảng cáo Diệp Thiều Quang định bắt máy, nhưng khi ngón tay đặt trên màn hình để gạt nghe, anh ta bỗng ngẩn ra, chuyện này... hình như có vấn đề.. Điện thoại vẫn cứ vang lên, Diệp Thiều Quang do dự một hồi, cuối cùng vẫn bắt máy. "Alo?" Hắn vừa lên tiếng, tiếng bực tức của Quý Miên Miên đã xộc thẳng vào tai: "Diệp yêu nam, anh nói đi, rốt cuộc anh muốn làm gì? Muốn tay bo hay hội đồng, tôi cho anh chọn. Đừng có giở mấy cái trò này với tôi, ông đây ghét nhất là loại người như anh đấy, có giỏi thì anh đánh nhau với tôi đây này, ngấm ngầm làm mấy chuyện đó làm cái quái gì?" Diệp Thiều Quang... To gan ghê, không sợ cơ à? "Hứ... lớn mật lắm, bị người ta tóm được bằng chứng trong tay mà còn dám mạnh mồm như thế? Xem ra cô thật sự không sợ cảnh sát nhỉ?" Diệp Thiều Quang rất biết cách gây áp lực cho người khác, giọng điệu của hắn thản nhiên, vô hình chung lại càng có sức uy hiếp, khiến Quý Miên Miên nghe mà phát run. Quý Miên Miên nghiến răng, cô cầu cứu nhìn Yến Thanh Ti, Yến Thanh Ti gõ một hàng chữ lên điện thoại của mình. Quý Miên Miên thuận miệng, đọc: "Mạnh mồm đấy thì sao, anh quản được tôi chắc? Có chứng cứ thì anh cứ gửi cho cảnh sát đi, cho tôi xem làm quái gì? Nếu tôi sớm biết anh là kẻ nham hiểu như vậy, đêm qua đáng ra tôi không nên thả anh, đáng lẽ phải giết người diệt khẩu mới phải. Sau này đừng để tôi nhìn thấy anh nữa, nếu không ngày tôi tẩn anh tám trăm bữa luôn đấy." Quý Miên Miên nói ra được những lời này, cô cảm thấy nhẹ nhõm hơn hẳn. Tên này đúng là muốn bị ăn chửi mà. Lần sau nếu mà gặp hắn nhất định phải coi hắn như bao cát, đánh ngã thêm vài lần mới được. Diệp Thiều Quang nhìn điện thoại bỗng không biết nói gì, cô nàng này mạnh miệng thật, ngày đánh hắn tám trăm bữa nữa cơ... ha ha... "Nếu cô đã thế, vậy được thôi, hẹn gặp lại tại đồn cảnh sát." "Gặp thì gặp, bà đây sợ chắc, chẳng phải anh tức vì tôi quật ngã anh? Thế sao anh không nói tới việc anh còn hôn tôi nữa, đó là nụ hôn đầu tôi để dành lại cho chồng tôi, anh lấy gì ra đền cho tôi đây hả?"
|
Chương 523: Khi em không thuyết phục được một người đàn ông, vậy ngủ với hắn cho hắn phục luôn đi[EXTRACT]Quý Miên Miên tức quá, trong đầu cô nghĩ gì là buột mồm nói ra hết, quên luôn cả việc còn có Yến Thanh Ti bên cạnh nữa. Yến Thanh Ti kinh ngạc nhìn Quý Miên Miên. Vãi, Miên Miên không nói Diệp Thiều Quang còn hôn con bé nữa cơ đấy. Yến Thanh Ti nghĩ tới gương mặt của Diệp Thiều Quang, một tên nham hiểm, xảo trá như hắn còn chiếm tiện nghi một cô gái mới lớn nữa, con mẹ nó, hắn có còn là người nữa không? Cướp nụ hôn đầu của con gái nhà người ta, nụ hôn đầu đó! Diệp Thiều Quang ở đầu dây bên kia cũng ngẩn ra... anh ta bỗng không biết nói gì vào lúc này nữa. Anh ta nghĩ hình như không nên thế này mới phải, vốn dĩ kịch bản sẽ là anh ta lấy bằng chứng để uy hiếp Quý Miên Miên, để cô nghe theo sự sắp xếp của anh, giúp anh giám sát Yến Thanh Ti, thế nhưng... hiện tại, sao cứ cảm thấy lệch lạc thế nào ấy nhỉ? Ngón tay Diệp Thiều Quang bất giác sờ lên môi, nụ hôn đầu? Bỗng cảm thấy như vậy cũng không tồi. Đầu dây bên kia, Quý Miên Miên nói: "Chuyện này tôi không thèm tính toán với anh. Tuy anh đã cướp mất nụ hôn đầu của tôi, nhưng tôi cũng chẳng phải kẻ lòng dạ hẹp hòi, anh cứ ngoan ngoãn giao bằng chứng ra đây, chúng ta coi như hòa. Sau này nếu gặp mặt, chúng ta vẫn sẽ là những kẻ qua đường thân thiện." Diệp Thiều Quang mở miệng, có cần lạc đề đến vậy không? Cô nàng này sao bỗng trở nên thông minh quá vậy? Diệp Thiều Quang nhấn nhấn môi, nói: “Phải, tôi hôn đấy, thì sao nào? Cô ra giá như vậy có phần hơi chát rồi đấy. Dù cho nụ hôn đầu cũng có giá, nhưng chẳng phải cũng chỉ như chuồn chuồn đụng nước thôi sao, thế mà cô lại muốn dùng nó để đổi lấy bằng chứng, cô thấy có khả năng chắc? " Quý Miên Miên nghiến răng: "Vậy anh muốn thế nào?" Diệp Thiều Quang bỗng lại muốn đùa với cô nàng thêm lần nữa, nói: "Đêm nay tới phòng 3701 khách sạn Hi Thành, một mình cô tới thôi, tôi sẽ nói cho cô cái giá nào là thích đáng. Nhớ kĩ, chỉ một mình cô thôi, nếu có thêm bất cứ ai khác thì đừng trách tôi ra tay độc ác." Advertisement / Quảng cáo "Anh..." Quý Miên Miên vừa nói được một chữ thì điện thoại bị dập, cô gọi lại nhưng không được. Quý Miên Miên cuống cuồng nhìn Yến Thanh Ti: "Chị, làm thế nào bây giờ?" Yến Thanh Ti nheo mắt: "Đi, tất nhiên phải đi rồi, chị đi với em. Tới lúc đó, lấy được chứng cứ thì rút, không lấy được thì giết chết hắn." Bên tai truyền tới một âm thanh nhỏ nhẹ: "Giết ai cơ, có cần anh giúp không?" Yến Thanh Ti trả lời theo phản xạ: "Cảm ơn, không cần." Quý Miên Miên vừa thấy người phía sau Yến Thanh Ti, vội đưa tay che lấy mặt. Yến Thanh Ti nuốt nước bọt, ngẩng đầu lên nhìn Nhạc Thính Phong đang cười như không cười, vẻ đẹp khôi ngô tà mị, xuất hiện dưới ánh mặt trời, đúng là rất đẹp. Lòng bàn tay Yến Thanh Ti bắt đầu đổ mồ hôi: "Anh... sao anh lại tới đây?" Nhạc Thính Phong nhếch khóe miệng: "Anh tới xem tên nào không muốn sống nữa mà lại chọc vào người phụ nữ của anh? Nào, nói anh nghe xem, để anh dần chết hắn." Yến Thanh Ti hơi run lên: "Không có, làm gì có, anh nghe nhầm rồi, thật đấy! Tôi bảo nóng nực thế này thì chẳng khác nào đang giết người." Nhạc Thính Phong liếc nhìn đồng hồ: "Cho em năm phút nghĩ cách kiếm cớ, nếu không lừa được anh, hậu quả thế nào em biết rồi đấy." Yến Thanh Ti...! "Vậy, phiền anh tạm đứng xa ra chút đã, anh đứng gần tôi như vậy, tôi không nghĩ được." Nhạc Thính Phong bước xa ra vài bước, ánh mắt lạnh lẽo, người khác nhìn lướt qua thôi cũng thấy sợ. Quý Miên Miên nhỏ giọng hỏi: "Chị, ông chủ đáng sợ quá, hồi đó chị làm thế nào để hạ được ông chủ vậy?" Yến Thanh Ti: "Ngủ rồi thu phục anh ta đấy! Đối với một người đàn ông, khi em không thể thuyết phục được hắn, vậy hãy ngủ với hắn đi." Quý Miên Miên nhìn cô đầy vẻ sùng bái. Vài phút sau, Yến Thanh Ti đứng dậy, Quý Miên Miên hỏi: "Chị, chị đây là..." "Đi ngủ với anh ta!"
|
Chương 524: Hoan nghênh tới ngủ phục tôi, bất cứ lúc nà[EXTRACT]Yến Thanh Ti ngẩng đầu ưỡn ngực đi tới trước mặt Nhạc Thính Phong. Nhạc Thính Phong lạnh lùng nhìn cô: "Đã nghĩ kĩ xem phải nói thế nào chưa?" Yến Thanh Ti lắc đầu quyết đoán: "Chưa nghĩ ra." Nhạc Thính Phong ha hả một tiếng: "Chưa nghĩ ra mà dám tới đây, gan em dạo này cũng lớn lắm nhỉ?" "Nhưng nghĩ ra nên làm thế nào rồi." Nhạc Thính Phong không nhịn được muốn cười: "Vậy em nói xem em định làm thế nào?" Yến Thanh Ti xị mặt, rất nghiêm túc nhìn ngó xung quanh, thấy xe của Nhạc Thính Phong, cô đột nhiên nắm lấy tay anh lôi về phía chiếc xe. Nhạc Thính Phong sửng sốt: "Em muốn làm gì?" "Lát nữa anh sẽ biết." Yến Thanh Ti lôi kéo Nhạc Thính Phong đi nhanh về phía trước. Cô mở cửa rồi đẩy Nhạc Thính Phong vào xe rồi cũng chui người vào cùng. Nhạc Thính Phong nghi hoặc không thôi: "Em định đi đâu?" "Không đi đâu cả, ở đây luôn đi." Yến Thanh Ti ngồi khóa trên đùi Nhạc Thính Phong. Cô vuốt tóc ra sau, cúi đầu nhìn chằm chằm vào mắt Nhạc Thính Phong, vẻ mặt nghiêm túc còn mang theo chút yêu dã, lẳng lơ: "Tôi không nghĩ ra lí do gì có thể thuyết phục được anh cả, thế nên, chỉ có thể ngủ phục anh thôi.” Advertisement / Quảng cáo "Anh..." Nhạc Thính Phong chưa nói hết đã bị người ta lấp miệng lại, Yến Thanh Ti giữ lấy hai tay anh, không cho anh động đậy, tóc cô rủ xuống, rơi trên cổ anh ngưa ngứa. Hôm nay, Yến Thanh Ti hôn anh một cách cực kì hung bạo, nhiệt độ trong xe dần cao lên khiến Nhạc Thính Phong cảm thấy mình như bị trúng nắng, anh thấy váng vất, phiêu phiêu. Nhạc Thính Phong chợt nghĩ, cách này hay, quá hay luôn! Anh chỉ mong sau sau này Yến Thanh Ti làm nhiều chuyện sai trái nữa vào, như vậy chẳng phải là anh có phúc rồi sao? Thế nhưng... Trong xe nóng quá, dưới nhiệt độ như thiêu như đốt, xe tắt máy nên điều hòa không mở, trong xe nóng như cái lò xông hơi vậy. Lại cộng thêm việc bị Yến Thanh Ti hôn như vậy, nhiệt độ cơ thể anh cũng dần tăng lên, cả người nhanh chóng bị mồ hôi thấm ướt. Cơ thể nóng tới độ có thể bốc hơi, cửa kính xe tràn ngập hơi nước. Cứ tiếp tục như vậy sẽ xảy ra chuyện mất, Nhạc Thính Phong dựa vào tia lí trí cuối cùng đè mạnh Yến Thanh Ti xuống. Cả hai người đều nóng hừng hực, như cái bánh bao sắp bị hấp nát vậy. Hai má Yến Thanh Ti ửng đỏ, mắt cô rưng rưng, môi đỏ, kiều mị động lòng người. Nhạc Thính Phong nuốt nước bọt nói: "Lần này em làm tốt lắm, so với thuyết phục, anh thích ngủ phục hơn." Nhạc Thính Phong giang tay ra: "Hoan nghênh em tới ngủ phục anh bất cứ lúc nào." Yến Thanh Ti vuốt vuốt cằm Nhạc Thính Phong: "Anh cứ đợi đấy." Cô đưa tay ra xé áo Nhạc Thính Phong. Khóe miệng Nhạc Thính Phong không nhịn được nhếch lên, mồ hôi trên mặt nhỏ xuống, rơi xuống cổ Yến Thanh Ti: "Nhưng... giờ hai đứa mình bật điều hòa trên xe lên trước được không, em không thấy nóng à?" Yến Thanh Ti nhún vai: "Có nóng sao?" Cô chớp chớp mắt: "Chẳng lẽ không phải như tôi nghĩ là do tôi quá nhiệt tình à." Cô chỉ đang chăm chú nghĩ xem làm thế nào để mau chóng ngủ với Nhạc Thính Phong, căn bản quên luôn cả vấn đề nhiệt độ, Nhạc Thính Phong nhắc xong cô mới thấy đúng là nóng muốn chết. Nhạc Thính Phong nâng mặt Yến Thanh Ti lên, mạnh mẽ hôn cô: "Nhiệt độ này quả thật không thể sánh với sự nhiệt tình của em được. Trong mắt Nhạc Thính Phong, Yến Thanh Ti lúc này thật sự quá đáng yêu, dù cho anh có bị hấp thành bánh bao nát ở đây anh cũng vui lòng. Nhạc Thính Phong bật điều hòa trong xe lên, nhiệt độ trong xe dần dần hạ xuống. Yến Thanh Ti kéo áo Nhạc Thính Phong: "Mau chút..."
|
Chương 525: Đừng có chạm vào tôi, đừng khiến tôi sa đọa nữa![EXTRACT]Yến Thanh Ti có phần sốt ruột khi cởi cúc áo của anh, cô giật hai cái ra, nói: "Tự cởi đi, mát rồi, đừng lãng phí thời gian nữa, tôi bận lắm." Nhạc Thính Phong cảm thấy khung cảnh này có vẻ không đúng lắm, sao anh cứ có cảm giác anh đang bị Bá Vương ngạch thượng cung vậy nhỉ? Nhạc Thính Phong giữ tay Yến Thanh Ti lại: "Em nghĩ kĩ chưa, chỗ này gần phim trường của em đấy, xung quanh người tới kẻ lui, giờ chỉ cần chiếc xe này rung lên, người khác chỉ cần nhìn thôi cũng biết đang làm gì luôn đấy?" Yến Thanh Ti kéo cằm Nhạc Thính Phong, cười rộ lên: "Không phải chứ, anh mà cũng để ý đến chuyện này cơ à? Anh mà cũng biết thẹn thùng thế á?" "Anh sợ em…" Yến Thanh Ti “xì” một tiếng: "Sợ gì chứ, thích chụp thì chụp đi, scandal của tôi nhiều như vậy, tôi còn sợ cái này chắc? So với việc để người khác bịa đặt, tôi thà tự mình làm thật còn hơn. Anh có làm không đây, đừng có lôi thôi nữa." Nhạc Thính Phong cắn răng: "Tất nhiên là làm rồi..." Anh thật sự rất buồn bực, đang yên đang lành, lần nào nó cũng tự nhiên trở nên kì quặc hết. Sao Yến Thanh Ti không thể bình thường giống như bao cô gái khác, ít nhiều cũng phải để anh có chút cảm giác thành tựu nhỉ? Nhạc Thính Phong cảm thấy bất bình trong lòng, anh tốc váy Yến Thanh Ti lên, vẻ mặt u ám. Bỗng nhiên, “đang đang đang” có người gõ lên cửa sổ xe. Yến Thanh Ti lườm anh: "Tại anh hết đấy, nằm xuống để tôi làm là được rồi, lại còn cứ chơi trò rụt rè với tôi làm gì? Anh cũng không xem lại mình xem bản thân có phải là người biết rụt rè là gì không? Giờ thì hay rồi, lại bị người ta làm phiền rồi đây này." Advertisement / Quảng cáo Nhạc Thính Phong... Lời này... lời này... có lí lắm, anh thật sự không cãi lại được nữa rồi! Kéo cửa kính xe xuống một chút, Yến Thanh Ti thấy gương mặt bầu bĩnh đang đỏ bừng hết lên của Quý Miên Miên: "Có chuyện gì thế?" Quý Miên Miên cảm thấy một mùi gian tình xộc lên mặt, cô thấy rất khó xử, không dám nhìn thẳng hai người, chỉ lắp bắp nói: "Chị... cảnh, cảnh quay... sắp, sắp bắt đầu rồi!" Yến Thanh Ti liếc Nhạc Thính Phong: "Đã bảo anh nhanh lên rồi, xem đi, không kịp rồi đây này, thôi đợi đến tối đi." Yến Thanh Ti chỉnh đốn lại quần áo, cô đưa tay ra muốn mở cửa xe, lại bị Nhạc Thính Phong ngăn lại. "Suýt chút nữa thì bị em qua mặt rồi." Cuối cùng, Nhạc Thính Phong cũng tìm lại được lí trí, suýt chút nữa thì anh quên mất chuyện quan trọng nhất. "Chuyện tối nay, em cũng phải nói rõ cho anh biết, rốt cuộc là em muốn giết ai?" Yến Thanh Ti thuộc kiểu người không bao giờ chịu để tâm, lại cứ thích chạy đi làm chuyện xấu mà chẳng chịu phòng bị hay đề phòng gì cả. Yến Thanh Ti cười ha hả: "Cũng chẳng có ai đâu... đùa tí thôi." Cô cũng không nhìn rõ Nhạc Thính Phong đã ấn vào đâu, cánh cửa sổ xe khép lại, cửa xe tự động khóa: "Được thôi, em không nói, vậy chúng ta khỏi cần xuống nữa, chẳng phải em muốn ngủ phục anh sao? Tới đi." Yến Thanh Ti vươn tay xoa đầu Nhạc Thính Phong: "Ngoan nào, ở ngoài cả đoàn làm phim đang đợi tôi quay kìa, tối về tôi sẽ nói với anh." Nhạc Thính Phong chậm rãi cài lại cúc áo sơ mi, từ tốn nói: "Đừng có sờ, đừng có động chạm gì vào anh nữa, đừng tưởng muốn dùng kế mật ngọt chết ruồi để làm anh sa đọa. Anh không phải là người chỉ cần tùy tiện ngủ là có thể thỏa hiệp đâu, anh là người rất có nguyên tắc… Lần này, em đừng có nghĩ tới việc qua mặt anh. Bên ngoài mọi người phải đợi thì sao, anh vẫn là ông chủ của em đấy, em không dám để người khác đợi em, thế mà em dám chọc cho ông chủ em không vui thế này à?" Yến Thanh Ti lườm một cái, nói như thể anh thật sự có nguyên tắc lắm ấy, có giỏi ban nãy lúc bị hôn anh phản kháng lại đi. Yến Thanh Ti cười nói: "Ông chủ, ông chủ... ông chủ à... tôi biết anh là ông chủ của tôi mà, chúng ta đều là người lớn cả rồi, đừng có bướng bỉnh thế nữa được không?"
|