Boss Hung Dữ, Ông Xã Kết Hôn Đi
|
|
Chương 40: Đàn ông ấy à, trước giờ tôi chỉ chơi ‘hàng mới’ thôi!
Yến Thanh Ti bắn tàn thuốc ra xa, “Cũng tạm thôi, không bằng anh được…”
“Ầy, mỗi thế thôi, không có gì khác à?”
Yến Thanh Ti gật đầu: “Ờ, thắt lưng rất có lực.”
Hiển nhiên là bị cô chặn họng, anh ta lười biếng châm thuốc nói: “Cô doạ cô gái tối nay của tôi chạy mất rồi.”
Yến Thanh Ti cười nhạo: “Còn hai người thì doạ cơn buồn ngủ của tôi chạy mất.”
“Đã không ngủ được thì có muốn “chơi” một phát không?”
Yến Thanh Ti rít một hơi thuốc xong dụi đầu thuốc vào ban công: “Đàn ông ấy à, tôi chỉ chơi hàng mới thôi, ‘Secondhand’ thì không có hứng thú.”
Yến Thanh Ti vẫy vẫy tay chào rồi về phòng ngủ tiếp.
Lúc cô đẩy cửa vào phòng thì nghe thấy tiếng người đàn ông hàng xóm chửi đổng: “F*…”
Yến Thanh Ti đột nhiên cảm thấy tâm trạng của mình tốt hơn hẳn, dục vọng người nào đấy vẫn chưa được thoả mãn chắc chắn là không ngủ được rồi.
……
Mới sáu giờ sáng, chị Mạch đã đến rồi. Yến Thanh Ti ngủ còn chưa đầy hai tiếng, ngáp một cái rõ to, đầu tóc rối bù đi ra mở cửa. Mắt nhắm mắt mở lười biếng dựa vào khung cửa hỏi: ”Chị Mạch, sao chị đến sớm thế?”
Kết quả lại nghe thấy tiếng chị Mạch đang trò chuyện cực kì vui vẻ với người khác: “Cận Thiên Vương, thì ra cậu cũng ở khu này à, thật trùng hợp quá.”
Yến Thanh Ti mơ mơ màng màng mở mắt nhìn, ớ, cái thân hình này, sao mà giống cái tên tối qua ra ban công tìm kích thích thế nhở.
Gã không trả lời chị Mạch mà nhìn Yến Thanh Ti: “Chị Mạch, người của chị đấy à?”
Chị Mạch cười nói: “Đúng thế, còn chưa ra mắt đâu, sau này nếu có cơ hội, nhờ anh chiếu cố chút.”
Cận Thiên Vương: “Nói thì …”
Yến Thanh Ti lúc này đang mặc áo ngủ màu đen, không phải kiểu bảo thủ nhưng cũng chẳng gọi là sexy, nhưng màu đen lại làm nổi bật làn da trắng như tuyết của cô. Cả người lười biếng dựa vào khung cửa, buồn ngủ díp hết cả mắt lại, đôi môi đỏ mọng hơi hé, mái tóc rối bời, cái dáng vẻ lôi thôi lếch thếch của cô lại mang một nét quyến rũ khó có thể tả.
Anh ta đột nhiên đổi giọng: “Vừa hay, em đang chuẩn bị quay MV bài hát mới, còn chưa tìm được nữ chính em thấy nghệ sĩ mới này của chị cũng không tồi, không biết có mời “nổi” không?”
Chị Mạch tức khắc vui mừng phát điên: “Thật thế à? Có thể quay MV cho Đông Thiên Vương cậu, đúng là có cầu mà không được đấy.”
Chị Mạch vốn chỉ thuận mồm nói thôi, cũng chẳng mong nhờ vả gì được dù sao thì chị vẫn muốn để cho Thanh Ti đi theo nghiệp diễn chứ cũng không muốn để Thanh Ti phát triển con đường ca hát. Cận Thiên Vương dù gì cũng là nhân vật cấp truyền thuyết của giới âm nhạc, chị đâu thể mong mỏi người ta giúp gì được đâu. Thế mà không ngờ, lại có cả miếng bánh ngon như thế rơi vào đầu.
Chị Mạch cảm thấy như thể đúng là buồn ngủ gặp phải chiếu manh. Yến Thanh Ti đang lơ ma lơ mơ thì nghe thấy bên tai vang lên tiếng nói.
”Cận Tuyết Sơ”
Yến Thanh Ti cố mở to đôi mắt đang díp tịt vì buồn ngủ lại, đúng lúc đối mặt với người nọ, cho dù anh ta có đang đeo kính đi chăng nữa, Yến Thanh Ti vẫn có thể nhìn thấy con ngươi của anh ta sau cặp kính, bốn mắt hai người nhìn nhau, trong đầu cùng nảy lên suy nghĩ “cũng chẳng phải hạng vừa đâu.”
Một giây sau hai người nhìn nhau cười, không cần nói cũng ngầm hiểu, chuyện tối hôm qua, ha ha…
Yến Thanh Ti nhìn bàn tay chìa ra trước mặt mình, chậm chạp đưa tay ra bắt lấy: “Yến Thanh Ti…”
Người đàn ông trước mắt cô đeo một cái kính râm to bản, đầu đội mũ lưỡi trai, chỉ để lộ chiếc cằm với hoàn mỹ và đôi môi xinh đẹp, gu ăn mặc cũng rất thời thượng.
Anh ta làm như vô tình cố ý siết tay Yến Thanh Ti một cái thật mạnh, lúc buông ra còn cố tình miết thêm một cái.
Yến Thanh Ti cười haha, má nó, cái gã này lại muốn “chơi” cô đây mà.
——
|
Chương 41: Sao em cứ cảm thấy cái gã này muốn ‘chơi’ em nhỉ
Chỉ có những gã đàn ông muốn lên giường với phụ nữ thì mới chơi cái chiêu đó thôi.
Cận Tuyết Sơ nói: “Em sẽ bảo người quản lí liên lạc với chị, nếu như có thể, hi vọng là có thể quay sớm.”
Chị Mạch vui mừng gật đầu: “Được, được, chúng tôi lúc nào cũng được, lúc nào cũng có thời gian rảnh.”
Cận Tuyết Sơ nói: “Tạm biệt, em còn có việc, đi trước đây.”
Yến Thanh Ti vẫn còn đang ngáp lên ngáp xuống thì bị chị Mạch lôi xềnh xệch vào trong nhà, “Tốt quá rồi, tốt quá rồi, thực sự là quá tốt rồi, cái cậu Cận Thiên Vương này cũng tốt tính thật đấy, trước đây chị còn tưởng cuồng vọng kiêu ngạo lắm cơ, không ngờ lại dễ nói chuyện đến thế.”
Yến Thanh Ti ngáp một cái rõ to: “Sao mà em cứ cảm thấy cái gã đó đang ‘muốn’ chơi em nhỉ.”
Chị Mạch dí dí cái trán của cô: “Chậc…. kể cả anh ta có muốn ‘chơi” em đi chăng nữa, em cũng phải lăn đến đó quay MV cho chị, người ta là Cận Tuyết Sơ đấy, Cận Tuyết Sơ đấy, biết chưa hả?”
Yến Thanh Ti giật mình đứng bất dậy, cơn buồn ngủ cũng chạy mất tiêu, kinh ngạc thốt lên: “Á….chị nói anh ta là Cận Tuyết Sơ?”
“Tỉnh ngủ chưa?”
Yến Thanh Ti lẩm bẩm: “Rồi, rồi, tỉnh rồi, Tuyết Thần à….”
Cận Tuyết Sơ là người duy nhất được xưng là Thần trong giới ca hát, debut từ năm 16 tuổi, ra bài hát đầu tiên liền nổi luôn, trong mười năm sau đó, cái thời đại người ta chẳng còn ưa chuộng đĩa nhạc nữa, đại đa số các ca sĩ nhạc sĩ đều ca thán vì thất nghiệp, cuộc sống khó khăn. Thì mỗi lần anh ta ra album mới, số lượng tiêu thụ đều đạt đến cả hàng triệu đĩa, chưa kể còn có một đống fan. Concert nào tổ chức cũng chật kín người, tạo thành một “biển” fan đông nghịt.
Hàng triệu đĩa giờ là khái niệm gì chứ? Cái tên Cận Tuyết Thần cơ hồ đã thống trị tất cả các bảng xếp hạng.
Ngoại trừ việc mỗi một ca khúc của anh ta đều thuộc hàng kinh điển ra thì còn một nguyên nhân nữa……. Đó chính là anh ta rất đẹp trai, lại dẫn đầu tất cả các trào lưu mới, nếu không thế thì sao có thể khiến một đám thiếu nữ phát cuồng, người ngoài giới cũng phải gọi anh ta một tiếng Tuyết Thần…
Khi Yến Thanh Ti còn trẻ trung hồn nhiên cũng từng mê Cận Tuyết Sơ.
Chị Mạch véo tay của Yến Thanh Ti một cái: “Đúng thế đấy, là Tuyết Thần đấy, đúng là ‘liễu ám hoa minh’ mà, nếu em debut bằng vai nữ chính trong MV của Cận Tuyết Sơ thì đó là một xuất phát điểm cực tốt.”
*Thành ngữ ‘liễu ám hoa minh’ là dùng để chỉ những tình huống không còn đường tiến nữa, thì đột nhiên xuất hiện chuyển biến và hy vọng.
Yến Thanh Ti gật đầu, đúng là tốt, là tương đối tốt.
Ý chí chiến đấu trong lòng cô lại bùng lên, ông trời quả nhiên không tuyệt đường của cô mà.
Cận Tuyết Sơ trong kí ức của cô là một người đẹp trai, cá tính… là kì tài của giới âm nhạc, tính cách phóng khoáng, liều lĩnh, điên cuồng.
Nhưng cái gã tối qua dẫn gái ra ngoài ban công “kịch chiến”, còn đòi lên giường với cô thì…hahahaha
Yến Thanh Ti cười lớn, không kìm được mà lắc lắc đầu.
Quả nhiên nam thần ấy à, chỉ có thể nhìn qua màn ảnh mà thôi.
Lúc chị Mạch gần đi đưa cho Yến Thanh Ti một cái điện thoại cũ, “Em cầm cái này dùng tạm, khi nào em kiếm được tiền thì mua cái mới, số điện thoại này cũng mới đăng kí, hôm nay em nghỉ ngơi cho khoẻ đi đã, trưa mai chị đến đón em.”
Yến Thanh Ti nhún vai: “Ok”
……………………
Cho dù như thế nào, được đóng vai nữ chính trong MV mới của Cận Tuyết Sơ, cũng là điều đáng để mong chờ.
Danh tiếng của Cận Tuyết Sơ chính là một bệ phóng hoàn hảo, có thể cho cô thêm rất nhiều trợ lực.
Chẳng cần biết Cận Tuyết Sơ có muốn lên giường với cô thật hay không, nếu có thể lợi dụng ngu gì lại bỏ qua. Mục tiêu của cô từ trước đến giờ chưa bao giờ thay đổi, chỉ cần thành công bất luận là phải dùng tới thủ đoạn gì cô cũng sẽ phải thực hiện.
Ngay tối hôm đó cô nhận được một mail được gửi từ nước M.
Xem xong, Yến Thanh Ti nhếch môi, cả gương mặt xinh đẹp lộ rõ vẻ nang ác, tràn đầy thù hận, thấu xương thấu cốt. Yến Thanh Ti nhấc điện thoại lên nhấn gọi đến dãy số di động trong mail.
Vài giây sau đầu bên kia đã nhấc máy.
Yến Thanh Ti: “Thang Ngọc Dao?”
Đầu dây bên kia ngập ngừng một lát mới trả lời: “Vâng, là tôi, xin hỏi ai đấy ạ?”
|
Chương 42: Cách tốt nhất để quyến rũ đàn ông
Yến Thanh Ti: “Cô có cô chị mất tích được 8 năm rồi đúng không?”
‘Choang’ hình như có tiếng thuỷ tinh vỡ vụn vang lên từ đầu dây bên kia, ngữ điệu chủ nhân cũng thay đổi: “Cô là ai?”
Yến Thanh Ti chậm rãi nâng cằm lên: “Tôi là người có thể giúp cô, muốn biết tung tích của chị cô, giờ hãy đến quảng trường trung tâm thành phố đi.”
Yến Thanh Ti cúp điện thoại, tắt máy tính, thay một bộ quần áo thể thao màu đen rộng rãi, đeo khẩu trang, đội mũ, nhân lúc tối trời khoá cửa ra khỏi nhà.
……
Hơn mười giờ tối, quảng trường trung tâm thành phố vẫn còn rất náo nhiệt, các bác gái tập khiêu vũ ở quảng trường đã về hết, nhưng đám thanh thiếu niên vẫn còn đang chơi ván trượt, những đôi tình nhân vẫn còn đang âu yếm nhau, những vũ công hip hop thì vẫn đang cuồng nhiệt trong các cuộc đối đầu, buổi tối ở thành phố này cũng náo nhiệt đầy sức sống như ban ngày.
Yến Thanh Ti đứng quan sát một bóng dáng gầy gò ngồi bên cạnh bồn hoa, một lúc lâu sau mới sải bước qua đó, ngồi phía sau cô ta.
Cô cười: “Không tồi, đến đúng giờ lắm, đừng quay lại, nếu cô quay lại, thì đừng mong biết được cái gì hết.”
Thang Ngọc Dao giật mình, mới xoay được nửa người đành phải yên lặng quay lại: “Cô là ai? Cô biết những gì? Chị tôi bây giờ đang ở đâu?”
Yến Thanh Ti nghe ra sự gấp gáp, run rẩy trong giọng nói của cô ta, cô ngẩng đầu ngước nhìn bầu trời: “Đừng tìm nữa, chị cô đã chết rồi.”
Thang Ngọc Dao sụp đổ: “Không…….Tôi không tin, chị của tôi… nhất định vẫn còn sống.”
“Tin hay không tuỳ cô, ba năm trước, tôi dùng bí mật này để uy hiếp Yến Tùng Nam, mới tránh thoát một hồi tai hoạ.”
“Tôi không tin, tôi….tôi…”
Yến Thanh Ti ngắt lời: “Tám năm trước, chị của cô -Thang Ngọc Yến làm thư kí của Yến Tùng Nam, bị hắn ta ngắm trúng, bỏ thuốc cưỡng hiếp, rồi chụp lại cảnh đó đe doạ cô ấy, ép chị cô phải nghe theo hắn, chị cô không còn cách nào khác đành phải ngậm bồ hòn làm ngọt. Sau này cô ấy có thai, bị vợ của Yến Tùng Nam là Diệp Linh Chi biết được tìm đến tận nhà, đạp vào bụng. Lúc đó chị cô đang mang thai bốn tháng liền sảy thai ngay tại chỗ, một thi hai mệnh. Hai vợ chồng họ thấy chị cô chết, liền hợp sức huỷ thi diệt tích, dọn dẹp sạch dấu vết, nguỵ tạo bằng chứng cho thấy chị cô đã ra nước ngoài.
Yến Thanh Ti đưa cho Thang Ngọc Dao một phong thư.
Thang Ngọc Dao mở ra nhìn, trong đó có vài bức ảnh đã ố vàng, có một bức ảnh chị cô đang ôm bụng bầu khá lớn, tay cô run rẩy không cầm nổi bức ảnh, tay kia thì bụm lại miệng, từ trong cổ họng thoát ra những tiếng khóc nghẹn ngào.
Yến Thanh nhắm mắt, năm đó khi mẹ cô qua đời, cô cũng đã khóc như vậy.
Nhưng năm tháng qua đi, cô đã quên mất khóc là như thế nào.
“Khóc thì làm được gì? Khóc thì chị cô có thể sống lại được không? Có báo thù được cho chị cô không?”
Thang Ngọc Dao đưa tay quệt nước mắt, nghiến chặt răng: “Tôi muốn báo thù, tôi phải báo thù cho chị tôi.”
“Vậy thì chia rẽ gia đình của hắn, làm cho hắn táng gia bại sản, thân bại danh liệt…. giết người thì phải đền mạng, đây mới là cách báo thù hoàn hảo nhất.”
“Tại sao cô phải giúp tôi?”
Yến Thanh Ti nhếch mép: “Tại sao à? Kẻ thù của kẻ thù chính là đồng minh của tôi.”
Thang Ngọc Dao siết chặt bức ảnh trong tay: “Được, tôi sẽ hợp tác với cô, nhưng, tôi cần phải làm những gì?”
Giọng nói của Yến Thanh Ti trở nên lạnh lẽo: “Sự trẻ trung xinh đẹp của cô chính là vũ khí sắc bén nhất, đàn ông ấy à, cách tiếp cận họ tốt nhất đương nhiên là ở trên giường, khiến cho hắn ta một lòng một dạ với cô, khiến cho hắn ta cam tâm tình nguyện giết vợ vì cô, để cho hắn đem hết gia sản của Yến gia để lại cho cô, cuối cùng…”
Khoé môi Yến Thanh Ti hiện lên một nụ cười lạnh, đôi mắt tràn ngập sự thù hận, cô cắn từng chữ một: “Cuối cùng, GIẾT NGƯỜI THÌ PHẢI ĐỀN MẠNG!”
|
Chương 43: Dụ dỗ đàn ông cũng cần có kĩ năng
Nội tâm của Thang Ngọc Dao đang đấu tranh kịch liệt, cô nhìn những bức ảnh, nhớ lại những năm tháng hai chị em cô nương tựa vào nhau mà sống, chị cô phải bỏ học đại học để kiếm tiền cho cô được tiếp tục đi học.
Thang Ngọc Dao nghiến răng hạ quyết tâm: “Tôi…tôi … tôi biết rồi.”
Yến Thanh Ti lại đưa cho Thang Ngọc Dao một phong thư khác: “Đây là tư liệu về Yến Tùng Nam, xem cho kĩ, muốn dụ dỗ đàn ông, cũng cần có kĩ năng, tự xem giáo trình mà học cho tốt.”
“Sau này tôi phải làm thế nào để liên lạc với cô?”
“Không cần chủ động liên hệ với tôi, nếu cần tôi sẽ tìm cô.”
“Được”
……
Thang Ngọc Dao đi rồi, Yến Thanh Ti vẫn ngồi bất động ở quảng trường một lúc lâu.
Cô thấy mình thật xấu xa, một cô gái trong sáng như Thang Ngọc Dao lại bị cô kéo vào cuộc trả thù điên cuồng này.
Nhưng, một khi đã bắt đầu cô sẽ không hối hận.
Đồng tình, cái thứ này không cần thiết phải hiện hữu trong cô.
Yến Thanh Ti đứng dậy chuẩn bị quay về, lúc cô đi ngang qua đám thiếu niên đang chơi ván trượt, có người huýt sáo trêu ghẹo cô.
Yến Thanh Ti không để ý lắm liếc thoáng qua, cái liếc này khiến cô nở nụ cười, thượng đế đúng là đang giúp cô.
Yến Thanh Ti híp mắt nhìn cậu thanh niên dáng vẻ tuấn tú đang giẫm ván trượt ở đằng xa, cô cắn từng chữ một: “Yến--- Minh--- Tu!!!”
Thật trùng hợp đó chính là cậu em trai cùng cha khác mẹ của của cô, cậu con trai quý giá nhất của nhà họ Yến - Yến Minh Tu. Yến Thanh Ti không thể không cười, đây đúng là niềm vui bất ngờ mà.
Sau đó Yến Thanh Ti lôi một con dao cạo lông mày, ra khỏi cửa mang theo “dao” đúng là sáng suốt.
Cô xoay người lại đi đến một con đường cạnh quảng trường chuyên dùng để làm bãi để xe.
Yến Minh Tu từ bé đã thích xe cộ, Diệp Linh Chi cũng rất chiều chuộng con trai, đã mua cho cậu thứ gì đều phải là tốt nhất.
Trong một loạt xe điện, xe địa hình dựng ở hàng đầu có dựng một chiếc mô tô Harley cực kì bắt mắt.
Yến Thanh Ti liếc nhìn xung quanh xác định không có ai, mới bước nhanh qua đó.
Nhanh chóng làm xong xuôi tất cả, Yến Thanh Ti quay người chuẩn bị rời khỏi nơi này, thì một con xe xịn đang chạy qua, cách chỗ cô đứng có 2 mét...
Nhạc Thính Phong ngồi trong xe đúng lúc nhìn thoáng qua bắt gặp ánh nhìn âm độc, nanh nọc của Yến Thanh Ti dường như ánh mắt đó hội tụ tất cả những gì độc ác đen tối nhất trên thế gian này.
Nhạc Thính Phong chẳng phải là người tốt lành gì nhưng khi bắt gặp ánh mắt đó cũng cảm thấy rợn tóc gáy.
Ngay lập tức ra lệnh: “Dừng xe”
Lúc Nhạc Thính Phong chạy xuống xe đã không thấy bóng dáng của Yến Thanh Ti đâu. Tuy rằng cô nàng đeo khẩu trang còn đội mũ nữa, nhưng Nhạc Thính Phong chỉ cần liếc mắt một cái là nhận ra cô.
Nhưng nửa đêm nửa hôm cô ta ăn mặc như thế chạy ra đây làm gì?
Nhạc Thính Phong ngồi vào xe mà trong lòng vẫn tràn đầy nghi ngờ, xe vẫn chưa chạy, anh bỗng liếc thấy Yến Minh Tu, cậu ta đi đến bãi đỗ xe dắt cái xe máy của mình ra.
Nhạc Thính Phong nheo mắt, vừa nãy…. Yến Thanh Ti dừng lại trước cái xe này một lúc thì phải, cô ta đã làm cái gì à?
Nhạc Thính Phong nói với lái xe: “Bám theo cậu ta.”
Lái xe cũng không dám hỏi nhiều: “Vâng, thiếu gia.”
Bám theo sau cậu ta khoảng hơn mười mấy phút, Nhạc Thính Phong thấy hình như xe của Yến Minh Tu bị mất khống chế, đến một đoạn ngã tư, đang đèn đỏ, cậu ta không dừng xe lại được, sau đó đâm thẳng vào một chiếc SUV.
Cả người Yến Minh Tu bị hất thẳng lên trời rồi rơi mạnh xuống đất, bất tỉnh nhân sự, máu me lênh láng.
Nhạc Thính Phong khoé môi cong cong, thế này có gì mà còn không hiểu. Trong đêm tối, đôi mắt phượng xinh đẹp lóe lóe sáng.
|
Chương 44: Yến Thanh Ti, cô thú vị thật đấy!
Trong đêm tối, đôi mắt phượng xinh đẹp lóe lóe sáng.
Yến Thanh Ti, thật thú vị!!!!
Lái xe sợ hãi vội vàng hỏi: “Thiếu gia, đó là tiểu thiếu gia của nhà họ Yến…. mau, mau ấn 120 gọi xe cấp cứu.”
Nhạc Thính Phong lạnh lẽo liếc nhìn, ánh mắt giống như một con dao sắc bén kề sát động mạch cổ, âm trầm, lạnh lẽo, sát khí đằng đằng.
Nhạc Thính Phong lãnh đạm nói: “Cái gì mà tiểu thiếu gia nhà họ Yến, sao tôi không nhìn thấy?”
Lái xe: “Đó không phải là…”
Nhạc Thính Phong cười khẽ: “Cậu ta sống hay chết thì liên quan gì đến anh?”
“Không, không…”
“Quay xe, về nhà”
“Vâng!”
……
Về đến nhà, Nhạc phu nhân phát hiện tâm trạng của Nhạc Thính Phong khá tốt.
Bà đang nghĩ xem có nên nói với anh ta về Yến Như Kha không, vừa mới mở miệng, Nhạc Thính Phong đã chặn họng: “Mẹ, hôm nay tâm trạng của con rất tốt, mẹ đừng đề cập tới những chuyện khiến con không vui.”
Nhạc phu nhân câm nín: “Ha ha, được…được rồi…không nói nữa.”
Nhạc Thính Phong vào phòng rồi liền nhấc điện thoại lên.
“A lô, Tần Nhị, nghe nói dạo này cậu chuyển sang bên giao thông rồi hả, giúp tôi chút việc.”
……
Sáng sớm hôm sau, chị Mạch nói với Yến Thanh Ti: “Mau đi chuẩn bị đi, phải đi chụp ảnh tạo hình cho phim rồi.”
Yến Thanh Ti đang cầm điện thoại xem tin tức, thuận miệng hỏi một câu: “Sao thế? Cái vai trong phim đó không phải là đã toi rồi à?”
Yến Thanh Ti cho rằng cô chỉnh cho Nhạc Chính Phong một trận như thế thì làm sao cái tên đó có thể dễ dàng mà bỏ qua cho cô được, thế mà lại cho cô diễn tiếp á?
Chị Mạch dí dí đầu Yến Thanh Ti: “Em không nói cái gì hay ho hơn được à?”
Yến Thanh Ti cười hì hì: “Em sai rồi.”
“Ồ, hôm nay tâm tình không tệ nha.”
“Ưm, rất vui…”
Chị Mạch liếc nhìn tin tức trong điện thoại Yến Thanh Ti, còn tưởng là tin giải trí gì đó, hoá ra lại là tin tức xã hội: [Thanh niên bây giờ, đã phóng xe thì không biết sống chết là gì.]
Đầu ngón tay của Yến Thanh Ti chạm vào tin đó: “Còn không phải sao, có tiền thì muốn gì chẳng được.”
Nội dung tin tức: “Vào khoảng 23 giờ đêm qua, một nam thanh niên điều khiển một chiếc xe máy phân khối lớn phóng nhanh vượt đèn đỏ, không may đâm phải một chiếc xe SUV đang lưu thông trên đường, nạn nhân bị thương nặng, gãy xương nhiều bộ phận và hiện vẫn đang hôn mê sâu, chưa qua thời kì nguy hiểm. Xin được cảnh báo toàn thể nhân dân, chú ý an toàn, tuân thủ luật giao thông, không được phép điều khiển phương tiện giao thông vượt quá tốc độc cho phép.
Yến Thanh Ti tắt điện thoại, đúng tám giờ, tiểu Từ đến đưa cô đến studio chụp hình.
Bộ phim này thuộc thể loại Huyền huyễn hiện đại, đề tài này không được hot cho lắm, sau khi đạo diễn Thái và chị Mạch bàn bạc xong, quyết định để Yến Thanh Ti diễn vai chính.
Theo lời của đạo diễn Thái, dung mạo của Yến Thanh Ti quá xuất sắc, tính công kích quá mạnh, có đóng vai nữ phụ đi nữa, chỉ cần dựa vào gương mặt thôi thì kiểu gì nữ chính cũng bị cô đè bẹp, nên dứt khoát để cô đóng vai chính luôn.
Hình tượng xây dựng cho nhân vật này là gợi cảm, kiêu ngạo, giống hệt tính cách và ngoại hình của Yến Thanh Ti.
Thay trang phục của đoàn làm phim và tạo hình xong, thợ chụp ảnh bảo cô ra tạo dáng để chụp.
Chụp ảnh tạo hình đơn xong rồi còn phải chụp chung với nam chính của bộ phim.
Cậu ta cũng là một người mới, tên là Lãnh Nhiên, là ‘tiểu thịt tươi’, khá non nên có chút căng thẳng.
Lúc cậu chàng ôm eo Yến Thanh Ti, tạo dáng thân mật, Yến Thanh Ti còn cảm nhận được sự căng cứng từ da thịt của cậu ta, cuối cùng là bị thợ chụp quát ngừng mấy lần liền. Đạo diễn thấy thế mới trêu: “Này tiểu Lãnh, có phải cậu thấy Thanh Ti xinh quá nên muốn ôm lâu thêm đúng không?”
“Không phải đâu, không phải đâu ạ, em không có ý đấy đâu.”
“Vẫn chưa chụp xong à?” giọng nói lạnh lẽo của một người đàn ông đột ngột vang lên.
Đạo diễn quay sang, vội vàng nói: “Nhạc Tổng, ngài đến rồi à?”
——
|