All In Love (Ngập Tràn Tình Yêu)
|
|
#54 Trong khi ăn BBQ. Trước mặt tôi, Từ Vi Vũ dù múa thoát y, mặt cũng không đổi sắc, nhưng cứ ra ngoài là trở về với cái vẻ “bình tĩnh lạnh nhạt” của mình, không hẳn nói đó là giả vờ, vì cơ bản, trong anh vốn đã có gì đó rất bình thản, trầm lặng rồi. Ví dụ như, khi nướng cánh gà, anh “bình thản” nhìn tôi: “Thanh Khê, nướng cánh gà chín một chút.” Được... Nướng xong, đưa cho anh, thiếu gia lại “bình thản” nói: “Anh muốn ăn ngô.” Tôi thấy chẳng sao, bình thường anh toàn thích giả vờ giả vịt quấy tôi như thế, nhưng người khác thì không giống vậy, trêu đùa: “Không chơi ân ái trước mặt bạn bè thế nhá!” Từ Vi Vũ nói: “Thế mà là ân ái à? Đây là thể hiện quyền sở hữu.” Trên mặt mấy ông bạn còn lại chỉ thiếu điều khắc chữ: anh Vũ đúng là anh Vũ! 100% giữ vững chủ quyền! Từ Vi Vũ liếc bọn họ một cái, nói: “Tao thuộc quyền sở hữu của Cố Thanh Khê. Tao chỉ ăn đồ cô ấy nấu.” “...”
|
#55 Có người rủ Từ Vi Vũ đi ăn cơm, cơ bản anh đều trả lời: “Phải hỏi vợ anh.” Sau đó anh đi quanh nhà đúng một vòng rồi về nghe điện thoại: “Vợ nói dạo này đồ ăn ngoài không đảm bảo an toàn, phải về nhà ăn cơm.” Tôi... Có người từng hỏi: “Vi Vũ, bạn gái anh quản lý chặt lắm à?” Anh ung dung nói: “Tất nhiên phải chặt rồi, thời nay đàn ông tốt ít lắm, không quản chặt sao được?” “Cũng phải! Anh Vũ văn võ song toàn, biết kiếm tiền lo cho gia đình, cái gì cũng hiểu biết thông thạo! Chị dâu không giữ cẩn thận có khi bị cô nàng nào đó cướp mất cũng nên.” Từ Vi Vũ dừng một lúc rồi khinh bỉ: “Mày có bị ẩm IC không? Anh nhất định phải để cô ấy quản chặt, lỏng lẻo tí là anh đây thấy mất an toàn!” “...” Nói đến suy nghĩ, sao tôi lại thấy... suy nghĩ của Từ thiếu mới có vấn đề?
|
#56 Căn bản lâu nay các tư tưởng tạp nham đều xuất phát từ anh cả. Có mấy lần, Từ Vi Vũ nằm trên giường, ôm tôi hỏi: “Thanh Khê, em có yêu anh không?” Tôi trả lời: “Yêu chứ.” Anh hỏi: “Yêu lắm lắm không?” Tôi sờ trán anh, “Anh bị sốt đấy à?” Anh im lặng quay đi chỗ khác, một lúc sau lại quay sang ôm tôi cười tít mắt: “Thanh Khê, em thấy anh có đẹp trai không?” Tôi đáp: “Đẹp.” Anh vội vàng hỏi: “Đẹp trai lắm lắm không?” Không biết hôm nay anh làm sao nữa, tôi trả lời: “Rất đẹp trai.” Anh vui vẻ cọ cọ, nói: “Thế em thích trai đẹp không?” Tôi nghĩ một lúc rồi trả lời: “Không.” Anh im lặng quay đi chỗ khác. Một lúc sau lại quay về, “Lấy chồng theo chồng, gả chó theo chó, Thanh Khê, anh theo em lâu như thế nên dù anh là con gì em cũng phải dắt anh đi.” “...” Dạo gần đây hình như người này hơi rảnh rỗi thì phải.
|
Chương 9: Tình bạn vĩnh hằng
Năm Từ Vi Vũ về nước, sau khi được “chính thức xác nhận danh phận”, anh mời nhóm bạn cùng phòng tôi đi ăn cơm. Câu đầu tiên khi trưởng phòng ngủ nhìn thấy Từ Vi Vũ là: “Sao người ở cùng xóm với cậu không phải là tôi?!” Từ Vi Vũ đáp lại rất lịch sự: “Dù có cùng một xóm thì chúng ta cũng chỉ có thể làm anh em.” “...” Sau đó, nhận xét mà trưởng phòng ưu ái dành cho Từ Vi Vũ là: “Vừa có sự trưởng thành của một người đàn ông, vừa có sự dễ thương của một cậu bé!” Không biết là nó suy từ đâu ra.
|
#58 Hai ngày trước, trưởng phòng đại học gửi tin nhắn cho tôi, khoe: Cuối cùng cũng yêu rồi! Ngay hôm sau, nó lại gửi tin: Như “chuyện thường ngày ở huyện”, tao lại thất tình! Hỏi nguyên nhân của sự “siêu chớp nhoáng” này. Nó trả lời: Anh ta yêu tao vì biết bố tao làm sếp, bố anh ta cũng là sếp đấy, nhưng chức vụ thấp hơn. Anh ta chia tay vì biết bố tao làm cán bộ Cục Phòng chống tham nhũng! Có nhất thiết phải vội vàng chứng minh bố mình là quan tham như thế không?! “...”
|