Thiếu Phu Nhân Vô Lại
|
|
Chương 1019: Tạm biệt, người yêu của tôi! (1)
"Đừng......" Bạc Sủng Nhi một mực trầm mặc dọa người đột nhiên mở miệng: "Để cho anh ấy tiến vào......" Một đoàn người nhất thời bắn về phía Bạc Sủng Nhi ánh mắt không đồng ý. Hiển nhiên tất cả mọi người không muốn Sủng Nhi đi gặp Tịch Giản Cận. "Gặp cậu ta làm cái gì? Không muốn mạng của nó đã tốt rồi! Chẳng lẽ con còn muốn cùng với nó?" Trong con ngươi Bạc Tình lóe ra nồng đậm sát khí, gọn gàng dứt khoát nhìn chằm chằm Bạc Sủng Nhi hỏi. Bạc Sủng Nhi không có lên tiếng, rất yên tĩnh. Cẩm Úc đứng ở một bên giật giật tay áo Bạc Tình, Bạc Tình chung quy là đau con gái, bất đắc dĩ thở dài một hơi, dẫn đầu quay người rời đi. Những người khác nhìn thấy Bạc Tình rời đi, cũng đi theo ra khỏi phòng bệnh. Tịch Giản Cận đứng ở ngoài cửa nhìn thấy bọn họ đi ra, bất ngờ muốn mở miệng hỏi một chút Bạc Sủng Nhi đến cùng làm sao vậy, lại phát hiện sắc mặt mỗi người đối với mình cực kỳ bất hữu, thậm chí còn ẩn chứa mấy phần sát khí, giống như là muốn đem chính mình thiên đao vạn quả. Cũng khó trách có thể như vậy, cô là tiểu công chúa thiên sủng vạn sủng nâng trong lòng bàn tay tập đoàn Bạc Đế, bị anh lập tức đẩy té bị thương, có thể mọi người không tức hay sao? Chẳng qua, phải nói xin lỗi những người này, nhưng không phải hiện tại, hiện tại anh cần gặp người bên trong căn phòng. Tịch Giản Cận nhìn bọn họ đi ra, lúc này mới đi vào phòng bệnh. Trong phòng bệnh rất yên tĩnh. Bạc Sủng Nhi ngồi ở trên giường bệnh, nghe được tiếng bước chân, cô không có quay đầu, mở mắt ra nhìn người tới một chút sắc mặt cực kỳ tái nhợt, ánh mắt đều hờ hững. Tịch Giản Cận chỉ coi là Bạc Sủng Nhi tức giận, chậm rãi cất bước đi tới trước mặt của cô, hơi cúi thấp đầu, nhẹ nhàng cười, vươn tay, liền nắm lấy tay cô. Ai ngờ Bạc Sủng Nhi phản ứng cực kỳ kịch liệt hất tay của anh, một ánh mắt lạnh lùng bắn về phía anh. Tịch Giản Cận biết tính khí Bạc Sủng Nhi từ trước đến nay không tốt, chính mình cũng biết cô là đang giận, cho nên liền mềm cuống họng, tính tình nhẫn nại, tiếp tục ôn tồn dỗ dành: "Sủng Nhi...... Khi đó anh không phải cố ý muốn làm vậy với em...... Anh chỉ là sợ Hàn Như Y tổn thương em!" Bạc Sủng Nhi không có nhìn anh, thậm chí biểu lộ đều không có thay đổi quá lớn, cũng ngồi yên không động
|
Chương 1020: Tạm biệt, người yêu của tôi! (2)
Thậm chí, ánh mắt của cô đều không có chớp một cái. Anh vì cái gì làm như vậy, đã không trọng yếu rồi. Cô cũng không muốn biết anh tại sao phải làm như vậy rồi! Cái gọi là Hàn Như Y, cái gọi là Tiểu Bảo, đều không có quan hệ gì với cô, cô chỉ là có ý tốt muốn đi xem bọn họ một cái, cô nghĩ, bản thân cô cũng không phải một cô gái tốt, cho nên không thể làm chuyện tốt, một khi làm, liền sẽ gặp báo ứng! Nhìn thấy không? Cái này vừa làm, báo ứng liền đến rồi! Nghĩ tới đây, ngón tay Bạc Sủng Nhi bắt nắm trải giường càng chặt, ngực cô cũng bắt đầu chập trùng không ngừng, thậm chí hào quang trong mắt, đều phai nhạt xuống, con mắt trống trơn hang hốc, không có nửa điểm sức sống. "Sủng Nhi, em đừng như vậy......" Tịch Giản Cận cảm giác được đáy lòng chính mình sợ hãi, anh luôn cảm thấy giờ này khắc này Bạc Sủng Nhi cùng dĩ vãng có chút khác biệt. Đáy lòng của anh, tràn đầy một cỗ sợ hãi. Anh hơi giật giật môi, dưới ý thức nắm thật chặt tay của Bạc Sủng Nhi, chân thực nói: "Anh tin tưởng anh, anh thật sự là tin tưởng em, lúc anh qua nhà Hàn Như Y, anh cũng là muốn hỏi cô ấy vì sao lại làm như vậy, anh không biết em ở nơi đó...... Sủng Nhi, về sau cô ấy sẽ không quấy rầy cuộc sống của chúng ta? Khác tức giận, không tốt? Em bị thương, có phải rất đau hay không? Vậ
|
Chương 1021: Tạm biệt, người yêu của tôi! 【3】
"Tịch Giản Cận...... Anh biết hiện tại em hối hận cỡ nào sao? Hối hận......" Bạc Sủng Nhi cảm giác mình thật không nói ra lời kế tiếp, tuy nhiên vẫn cắn môi dưới, tiếp tục làm cho mình biểu hiện không phải là hỏng mất như vậy, gằn từng chữ nói: "Em hiện đang hối hận, nếu như em không có xen vào việc của người khác thì tốt rồi, hiện em đang hối hận, nếu như em không yêu anh như vậy, yêu đến thay đổi chính mình thành tốt, hiện em đang hối hận, lúc đầu em làm sao lại không có thật xấu xa đem Hàn Như Y người đàn bà kia giết chết?" "Tịch Giản Cận, anh có biết hay không, hiện tại em hối hận đến cỡ nào?" Bạc Sủng Nhi đột nhiên híp mắt mắt, nhìn Tịch Giản Cận, đáy mắt rõ ràng nhấp nhô sát khí, ngữ điệu của cô vẫn bình tĩnh như nước, tuy nhiên nó ẩn chứa nồng đậm dọa người: "Em hiện tại hận không thể đem các người từng bước từng bước hủy diệt!" "Sủng Nhi, em đừng như vậy, anh biết em tức giận, nhưng là anh thật không có không tin em...... " Tịch Giản Cận không giải thích được tại sao Bạc Sủng Nhi trong lúc bất chợt phải nói lời như vậy, đáy lòng bất an mở miệng, "Anh đã nói, anh đều có thể làm, thật sự là vạn bất đắc dĩ!" "Vạn bất đắc dĩ! Vạn bất đắc dĩ sao! " âm điệu Bạc Sủng Nhi trong lúc bất chợt đột nhiên bén nhọn lên: "Vạn bất đắc dĩ, cho nên anh liền đẩy em, có phải hay không? Em thà rằng bị súng bắn chết, em cũng không muốn bị anh đích thân đẩy ra, anh có biết hay không, anh đem con của em đẩy cho biến mất rồi! Anh trả lại con cho em!" Bạc Sủng Nhi ở thời điểm Tần Thích bình tĩnh nói với mình cái chuyện rất tàn khốc kia vẫn luôn là rất an tĩnh. Không nói câu nào. Cả phòng cực kỳ lo lắng. Mà bây giờ, trong lúc bất chợt cô lại đối mặt Tịch Giản Cận hoàn toàn nói hết. "Anh có biết em cỡ nào hy vọng đứa bé này, em vẫn cho là chính mình cũng không thể có con, lòng em khó chịu tùng nào hay không? Mỗi ngày em đều cầu nguyện, mỗi ngày em đều đợi một đứa bé...... Nhưng là bây giờ, nó không còn, ngay cả nó tới trong bụng em lúc nào em cũng không biết, nó đã không còn! Tịch Giản Cận, tại sao anh lại đẩy em, làm gì mà anh muốn đẩy em, anh đem con trả lại cho em, anh đem con của em trả lại cho em! Tịch Giản Cận em ghét anh, em hận anh chết đi được, em không muốn anh, em không muốn gặp lại anh nữa! Anh đem con của em, trả cho em, trả cho em!"
|
Chương 1022: Tạm biệt, người yêu của tôi! 【4】
Bạc Sủng Nhi vừa khóc, vừa vươn tay hung hăng mà đánh bả vai Tịch Giản Cận. Tịch Giản Cận một người lăng lăng ngồi ở chỗ đó, tay vẫn còn duy trì tư thế mới vừa nắm chặc tay cô, cả người đều là cứng ngắc, hình như máu cũng đọng lại, căn bản không cách nào lưu thông, vô lực di động. Thân hình cao lớn của anh, ở khoảnh khắc, cởi sạch sủng nịch cùng bao dung mình sở hữu, bao phủ một tầng bi ai nồng đậm. Cô đang nói cái gì? Con? Cô mang thai! Con của bọn anh? Bọn họ có con? Biện pháp của chú Tần Thích có hiệu quả rồi? Bạc Sủng Nhi càng đánh càng dùng sức, nước mắt của cô căn bản không cách nào ngừng, thậm chí toàn thân cũng bắt đầu run rẩy lên: "Anh biết không? Mỗi lần cùng anh ân ái, dưới đáy lòng em đều yên lặng nghĩ tới, có phải chỉ cần em cùng anh làm như vậy, cứ làm, chúng ta sẽ có con, em muốn sinh đứa bé cho người đàn ông em yêu, em muốn để cho người đàn ông em yêu cao ngạo tiêu sái trong đám người, sẽ không bởi vì chính mình không cách nào sinh dục, mà đáy lòng tự ti!" "Anh biết không? Tịch Giản Cận, em thấy anh mỗi mặc dù ngày đều là thoải mái, nhưng là em vẫn sợ...... Hiện tại thì sao, em có con, tuy nhiên lại bị anh đẩy cho té mất!" "Anh biết chúng ta mang thai đứa bé này khó khắn cỡ nào sao?" Hốc mắt Bạc Sủng Nhi đỏ như đỏ, cả đời cô cũng không có khổ sở như thế, đau đến không muốn sống như thế, tiếng nói của cô cũng kêu đến khàn giọng, đến cuối cùng, khóc đến không phát ra được nửa điểm thanh âm. Tịch Giản Cận cũng không biết rốt cuộc Bạc Sủng Nhi tê tâm liệt phế gọi cái gì, chẳng qua là hai mắt kinh ngạc nhìn môi của cô, sắc mặt cực kỳ tái nhợt. Hồi lâu, hồi lâu, anh mới cứng rắn đi ra một câu: "Sủng Nhi...... Anh...... Không biết em có con, nếu như anh biết em có con, anh chắc chắn sẽ không làm như vậy...... Chỉ sợ anh chết, anh cũng sẽ để en cùng con sống thật tốt!" "Anh nói những thứ này có ích lợi gì! Anh nói những thứ này có ích lợi gì a!" Bạc Sủng Nhi lớn tiếng gọi xong, trong lúc bất chợt yên tĩnh lại. Thứ cả đời mình mong đợi nhất, rốt cuộc đã tới, nhưng vô tình biến mất như vậy!
|
Chương 1023: Gặp lại sao, người yêu của ta! 【5】
Mà người khiến cô mất đứa bé này, cũng là người đàn ông cô yêu! Cô không có nghĩ qua, một ngày kia, chính mình lại hối hận biết Tịch Giản Cận như vậy, hoặc là nói, hận Tịch Giản Cận như vậy! Cô đã từng làm mọi chuyện vì có thể cùng anh hạnh phúc, thế nhưng lại anh lại khiến con của bọn họ biến mất! Chính là bởi vì anh, cô mới muốn mang thai, muốn một cái nhà! Bạc Sủng Nhi hít sâu một hơi, tâm như xám tro. Thật giống như tro tàn. Hiện tại không có bất kỳ tâm tình nào. Cô cũng không muốn quan tâm những chuyện khác, toàn bộ người trong thiên hạ chết sống cũng cùng anh không liên quan, con của cô chết đi, cũng là cô quan tâm. Cô cảm giác mình là gieo gió gặt bảo, nếu như mình không đi quan tâm Tiểu Bảo vậy thì chuyện gì cũng sẽ không phát sinh! Tịch Giản Cận nói, anh là vì cứu cô mới làm như vậy, đúng, cô có thể lý giải, nhưng mà...... Cô không tha thứ được. Cô mơ hồ có thể thấy con của bọn họ, đối của bọn họ hai mắt tràn đầy oán hận, oán hận bọn họ không có bảo vệ tốt nó! Bạc Sủng Nhi thật không cách nào tha thứ chính mình, cũng không cách nào tha thứ Tịch Giản Cận, nguyệt sự của cô không tới, cô vẫn cho là nguyên nhân do thân thể của mình, căn bản không có nghĩ đến sẽ mang thai, nếu như cô biết trước, vậy thì tốt rồi. Tự trách dưới đáy lòng lan tràn vô tận. Bạc Sủng Nhi dần dần yên tĩnh, ánh mắt cô nhìn Tịch Giản Cận cũng theo đó bình tĩnh lại, bên trong không có thứ gì, duy chỉ có Tịch Giản Cận, ánh mắt không còn tồn tại nét dịu dàng của dĩ vãng, thay vào đó toàn bộ đều là thâm trầm hận ý cùng oán giận toan tính, tâm Tịch Giản Cận đau nhói, làm cho đáy lòng Tịch Giản Cận bối rối, đau xót không giải thích được. Anh không muốn mất cô. Cho dù là thân thủ của anh đẩy cô ra, khiến cho cô mất đi con của bọn anh, thậm chí anh cũng chưa kịp khổ sở cùng đau buồn, vừa nghĩ tới cô có thể không tha thứ cho anh, anh đã không muốn quan tâm những chuyện khác. Anh vươn tay, bắt được cổ tay của cô. Mang theo vài phần bối rối, "Sủng Nhi, anh sai lầm rồi...... Anh biết anh vô dụng, nhưng là còn nhiều thời gian, chúng ta vẫn là có thể có con!" Có con hay sao? Anh liền nói một câu như vậy sao? Chẳng lẽ đứa con đã chết kia, cứ như vậy dễ dàng bỏ qua sao?
|