Thiếu Phu Nhân Vô Lại
|
|
Chương 1009: Nhốt cô ta vào bệnh viện tâm thần! 【13】
Anh nghĩ, anh hiểu được quá muộn, thật ra thì lúc trước hẳn là phải cảnh giác, nhưng là ai có thể nghĩ đến Hàn Như Y lại che dấu bốn năm Hiện tại Hàn Như Y muốn làm nhất là cái gì? Hoặc là nói, thời điểm anh làm chuyện gì, Hàn Như Y biết... sẽ hài lòng, đắc ý nhất? Tịch Giản Cận trong não nhanh chóng chuyển động, mục đích Hàn Như Y làm như vậy, là vì cái gì? Không muốn làm cho mình và Bạc Sủng Nhi ở chung một chỗ? Như vậy, không phải là mình hiện tại chỉ cần giả bộ cùng Bạc Sủng Nhi tan vỡ, Hàn Như Y sẽ mất cảnh giác? Hiện tại chính mình trì hoãn một chút thời gian trước, tìm được cơ hội, lập tức đưa Bạc Sủng Nhi ra cái phòng nguy hiểm này! Nghĩ tới đây, sắc mặt Tịch Giản Cận lập tức trở nên âm trầm và đáng sợ, nhìn chằm chằm Bạc Sủng Nhi đứng nơi đó, gằn từng chữ nói: "Bạc Cẩm, rốt cuộc em náo đủ chưa? Ai bảo em tới nơi này! Làm sao em vẫn không hiểu chuyện như vậy?" Anh tin tưởng cô sao? Bạc Sủng Nhi chậm rãi quay đầu, cô không cảm thấy khẩu súng trước mặt của Hàn Như Y rốt cuộc đáng sợ cở nào rồi, ánh mắt chẳng qua là yên lặng nhìn chằm chằm Tịch Giản Cận, lại phát hiện hình như người đàn ông thật sự tức giận, cô há miệng, nhưng không cho anh bất kỳ giải thích nào. Thủy chung anh đều không tin cô. Từ quá khứ đến bây giờ, vẫn không chịu tin cô! Ngày đó, ở phòng cà phê, anh nói, chỉ cần cô nói, anh đều tin, thì ra đều là gạt người! Cô làm sao có thể ngược đãi con gái Hàn Như Y? Cô làm sao có thể... Những chuyện này, Tịch Giản Cận anh suy nghĩ một chút, liền sẽ biết! Hàn Như Y ở đáy lòng của anh, có độ tin cậy lớn như vậy sao? Bạc Sủng Nhi không nhịn được nghĩ đến ngày đó, Hàn Như Y đối với mình nói những lời đó. Tịch Giản Cận sẽ không tin tưởng cô! Tôi dùng bốn năm tranh thủ tín nhiệm của anh ta rồi! Quả thật như thế sao? Đáy lòng Bạc Sủng Nhi ngày càng lạnh lẽo! Cô không nói tiếng nào nhìn chằm chằm Tịch Giản Cận, Tịch Giản Cận không nhìn ánh mắt của cô, vẫn luôn chú ý đến súng trong tay Hàn Như Y, anh chậm rãi mấp máy môi, âm điệu nghiêm nghị: "Nếu như không phải là em mang thai anh mới cưới em, em cho rằng anh thật sự muốn cưới em sao? Hàn Như Y là vợ ân nhân cứu mạng cuả anh, Tiểu Bảo là con gái ân nhân cứu mạng của anh, snh đã cảnh cáo em, đungeg xúc phạm điểm mấu chốt của anh, nếu không anh khẳng định sẽ không chút lưu tình!"
|
Chương 1010: Nhốt cô ta vào bệnh viện tâm thần! 【14】
Thân thể Bạc Sủng Nhi khẽ lay động một cái, môi của cô hiện lên vẻ cười lạnh. Tịch Giản Cận lúc này mới nện bước chân, từng điểm từng điểm hướng Bạc Sủng Nhi nhích lại gần, nghiêm nghị nhìn chằm chằm ánh mắt của cô, nói: "Đi xin lỗi Hàn Như Y!" Mép Hàn Như Y hiện lên vẻ cười lạnh, làm như giễu cợt nhìn Bạc Sủng Nhi. Bạc Sủng Nhi âm thầm mà cắn răng, cảm thấy thấy được toàn thế giới nhất đều đang chê cười mình. Ngay sau đó lại cảm thấy thê lương. Có thể trách ai được? Ban đầu là chính mình luôn mồm nói, chính mình ghen tỵ với Hàn Như Y, bán đi Hàn Như Y, thậm chí người tập đoàn Bạc Đế hỏi mình nguyên nhân, mình cũng không chịu nói. Hiện tại Hàn Như Y nói cô muốn đem cô ta đuổi đi nước Mỹ, Tịch Giản Cận tin tưởng, cũng là dễ hiểu. Nhưng là đáy lòng vẫn có chút đau. Là mình quá ngu hay quá ngây thơ, ngày đó thật cho là Tịch Giản Cận tin chính mình, thật cho là Tịch Giản Cận tha thứ chính mình rồi. Cô âm thầm mà cắn cắn môi, kiêu ngạo của cô, không cho phép mình ở họ trước hai người bọn có nửa điểm mềm mại. "Giản Cận... Anh đừng hung cô ấy, em cùng Tiểu Bảo vẫn nên rời đi, chúng em sau này không cần anh quan tâm nữa, anh đừng cùng cô ấy tức giận, em biết, em làm liên lụy tới anh, em biết, A Lãng anh ấyđã chết bốn năm rồi, snh chiếu cố chúng em bốn năm, thật ra thì đã đủ rồi, em sớm nên rời đi..." Hàn Như Y nhắc tới đội trưởng Tịch Giản Cận. Sắc mặt Tịch Giản Cận lập tức trở nên có chút âm trầm. Tay của anh dần dần cầm thành quả đấm, nhìn Bạc Sủng Nhi, "Như Y... Em không cần đi, Tiểu Bảo cũng không thể đi, muốn đi thì chính là cô ấy! Em yên tâm, anh tuyệt đối sẽ không làm cho cô ấy bắt nạt hai mẹ con em nữa!" Anh nhìn chằm chằm ánh mắt Bạc Sủng Nhi, gằn từng chữ nói: "Coi như là anh yêu em, mức độ dễ dàng tha thứ của anh đối với em cũng có hạn đấy!" Bạc Sủng Nhi cười lạnh, lúc này, Tịch Giản Cận chăm chú như vậy, nghiêm túc như vậy, cô phân biệt không ra thiệt giả. Cô còn tưởng rằng anh đến, mình có thể không bị Hàn Như Y giết chết. Hiện tại đâu này? Có được lại là giễu cợt cùng tức giận của anh? Bạc Sủng Nhi trong nháy mắt cảm giác mình thật ra thì hơi mệt mỏi, cô nghĩ, chuyện cho tới bây giờ, Tịch Giản Cận thật đúng là cảm giác mình là một cô gái xấu xa sao?
|
Chương 1011: Đem cô nhốt vào bệnh viện tâm thần! (17)
Lúc trước chính mình bán Hàn Như Y, anh có thể cho rằng như vậy. Chính mình thiết kế gả cho anh, sinh hoạt cùng chung một chỗ lâu như vậy, chẳng lẽ anh còn không hiểu rõ cô? Cô đã móc gan để thể hiện mình yêu anh rồi! Những thay đổi cùng khác biệt, anh còn không nhìn thấy sao? Bạc Sủng Nhi hơi rủ tầm mắt xuống, kỳ thật không muốn cúi đầu, lại vẫn không tự chủ được hỏi một câu: "Tịch, anh đã nói tin em!" Tịch Giản Cận không có lên tiếng. Đáy lòng cũng không ngừng nói, thật xin lỗi, Bạc Sủng Nhi, nhịn một chút, nhịn một chút cái gì cũng không có...... "Tịch, nếu như em nói, Hàn Như Y nói láo, anh tin em sao?" Tịch Giản Cận tránh mắt của Bạc Sủng Nhi. Tin. Anh tin. Chuyện gì anh đều đoán không sai biệt lắm, làm sao có thể không tin cô? Chỉ là...... Hiện tại, không phải chúng ta đang đàm luận những thứ này! Bạc Sủng Nhi đột nhiên cười lên, mang theo vài phần thương tâm, mím môi, trên mặt long lanh bức người, hiện đầy trào phúng: "Anh rõ ràng cũng không tin em!" Sớm biết chính mình thay đổi, cũng không cách nào được anh tín nhiệm, chính mình lúc trước tại sao vì anh thay đổi? Buồn cười cỡ nào! "Em cũng là muốn đuổi cô ta tới nước Mỹ, em cũng chán ghét cô ta, vậy thì thế nào?" "Không chỉ là như thế, hôm nay nếu như em có thể từ nơi này ra ngoài, em tuyệt đối sẽ không bỏ qua cô ta......" Bạc Sủng Nhi nói đến cắn răng, mang theo vài phần điêu ngoa tùy hứng. Bản tính lộ ra ngoài, kỳ thật cũng chẳng che giấu tôn nghiêm chính mình còn thừa. Ngón tay Hàn Như Y hơi nới lỏng súng ống, nhìn bọn họ giống như lại muốn ồn ào tách ra rồi? Nhưng mà một giây sau, đau đớn trong mắt Tịch Giản Cận lại làm cho Hàn Như Y thấy rõ! Cô ta nhất thời hiểu ra mục đích Tịch Giản Cận. Ánh mắt càng tàn nhẫn! Cô ta âm trầm cười lạnh, càng nhắm ngay Bạc Sủng Nhi. "Em câm miệng cho anh!" Tịch Giản Cận đột nhiên càng tàn khốc vô tình, anh kéo Bạc Sủng Nhi, mang theo vài phần thô bạo, đem cô hung hăng đẩy ra ngoài của: "Em hiện tại lập tức biến mất cho anh!" Động tác Tịch Giản Cận đặc biệt nhanh, là đẩy cô ra ngoài của. Bạc Sủng Nhi cũng không có bất kỳ phản ứng gì, chẳng qua là cảm thấy một sức lực đưa mình ra ngoài.
|
Chương 1012: Đem cô nhốt vào bệnh viện tâm thần! (18)
Tịch Giản Cận vì phòng ngừa đẩy Bạc Sủng Nhi bị thương, cho nên cả người cũng chạy ra của một đoạn, mới đem cô đẩy ra. Sau đó hung hăng đóng của. Mà sau họng súng vừa rồi nhắm Bạc Sủng Nhi đã bắn qua, thẳng tắp cắm vào vách tường. Súng là cách âm. Năm đó Tịch Giản Cận lưu cho Hàn Như Y. Sau khi súng bắn ra, Tịch Giản Cận mới đứng vững thân thể, nhìn chằm chằm Hàn Như Y, từng bước từng bước đến trước mặt của cô ta. Ánh mắt Tịch Giản Cận rất bình ổn. Hàn Như Y cầm súng, hơi thở hổn hển, vừa rồi những biểu lộ buồn bã, trong nháy mắt đều không tồn tại, chỉ là ánh mắt mang theo hận ý, nhìn Tịch Giản Cận. Tịch Giản Cận mím môi, chậm rãi cười một tiếng, trong mắt không có quá nhiều gợn sóng, thóang cúi đầu, anh mới mở miệng: "Như Y...... Em làm gì vậy?" Làm gì để mình mệt mỏi như thế? "Hận anh, muốn giết anh, sớm nói cho anh biết một chút, không phải tốt sao, làm gì trăm phương ngàn kế như thế, nếu quả như cô ấy chết hoặc là anh chết đi, đáy lòng của em sẽ dễ chịu sao?" Tịch Giản Cận, không có nửa điểm tức giận, giống như là câu trần thuật bình tĩnh nhất. "Trọn vẹn hơn bốn năm, thì ra em sống không tốt, cho tới nay anh còn tưởng rằng chiếu cố em và Tiểu Bảo rất tốt!" Tịch Giản Cận nói câu này, mang theo nồng đậm thất lạc cùng bất đắc dĩ. Hàn Như Y không nghĩ tới Tịch Giản Cận bình tĩnh như vậy. Chân tướng sự tình đã hoàn toàn bị công bố, chính mình cũng không cần thiết tiếp tục diễn trò, trên mặt cũng phù nụ cười âm ngoan. Tịch Giản Cận vẫn cho là chính mình rất quen thuộc tướng mạo Hàn Như Y, thế nhưng hiện tại, anh lại cảm thấy xa lạ như thế. Anh cúi đầu xuống, bật cười. Nụ cười như thế, lại làm cho Hàn Như Y vô cùng sợ hãi. Vô cùngkhó chịu. "May mà anh còn tưởng rằng anh đã nỗ lực trả nợ, thì ra...... Anh làm những chuyện kia, đều là phí công!" "Anh còn nói với đội trưởng đã chết, anh chiếu cố hai người rất tốt, bây giờ nghĩ lại, đều là trò cười!" "Nhìn xem toàn thân Tiểu Bảo, đều là vết thương chồng chất, anh thế mà vẫn luôn không có phát hiện, Như Y...... Em muốn tra tấn anh rất đơn giản, làm gì ra tay với đứa trẻ ba tuổi? Nó cái gì cũng không biết, vô tội nhất rồi!"
|
Chương 1013: Đem cô nhốt vào bệnh viện tâm thần! (19)
"Huống hồ, nó còn là con gái ruột thịt của em! Em đến cùng, còn có tâm hay không? Chẳng lẽ, anh liền so với con của em còn quan trọng hơn, chỉ cần anh có thể sống không tốt, Tiểu Bảo có phải bị anh đánh chết cũng đáng giá không!" Tịch Giản Cận nói đến câu nói sau cùng, rốt cục ngây người tức giận. Là tức giận! Tuy Tiểu Bảo không phải con gái anh, thế nhưng từ khi sinh đến hiện tại, anh đều nhìn nó lớn lên, tình cảm cũng không phải giả! Thế mà lọt vào ngược đãi như vậy, anh...... "Đúng!" Hàn Như Y thẳng thắn khẳng định cho Tịch Giản Cận. "Đứng, nếu như có thể để ạnh cả một đời đau đến không muốn sống, Tiểu Bảo chết cũng đáng!" "Dựa vào cái gì anh có thể đứng ở chỗ này quang minh chính đại còn sống? Dựa vào cái gì để chồng của tôi chết thay?" "Tịch Giản Cận, thực không dám giấu giếm, hơn bốn năm này, tôi đưa cho anh tất cả đều là giả! Trong lòng tôi hận chết anh! Tôi hận anh đến nghiến răng, tôi ước gì một ngày tự mình nhìn anh giống tôi, đau mất người yêu, đau đến không muốn sống!" Hàn Như Y mím môi, cười nhẹ, ngữ điệu đều là nhẹ nhàng chậm chạp, nghe qua rất đẹp, lại rất đáng sợ. Đôi mắt Tịch Giản Cận hơi co rụt lại. Đáy lòng tràn đầy sợ. Đau mất người yêu! Nếu như Bạc Sủng Nhi chết, anh nên làm cái gì? Tay Tịch Giản Cận không nhịn được hơi nắm lại! "Làm sao? Anh có phải cảm thấy tôi là kẻ điên hay không, tôi là kẻ điên vậy thì thế nào? Tôi nói cho anh, anh còn có nhiều chuyện không biết! Này người phụ nữ kia vì bán tôi đi? Kỳ thật, cô ta đều lừa gạt anh...... Tôi chính là muốn cô ta bán tôi cho Vick tiên sinh!" "Tôi nói với cô ta, nếu như cô ta không làm, tôi liền đem những chuyện kia nói cho anh, tôi để anh đau đến không muốn sống!" "Cô ta đau lòng anh, anh biết không, cô ta sợ ngươi khổ sở, khi đó cô ta vừa lúc cảm thấy có lỗi với anh, cho nên cô ta đáp ứng!" " Mặc dù cô ta hận đến nghiến răng, tức giận đến muốn đánh chết tôi, thế nhưng cô ta không có cách nào, cô ta chỉ có thể cùng tôi ký hiệp nghị, đem tôi bán đi, thậm chí còn hiến cốt tủy cho Tiểu Bảo!" "Cô ta cho Tiểu Bảo tủy, tôi sẽ không làm khó anh sao?" "Cô ta nằm m!" "Mục đích tôi làm, cũng là để anh và cô ta sống không an ổn! Để anh khó chịu chết!
|