Thiếu Phu Nhân Vô Lại
|
|
Chương 1044: Rốt cuộc, có thể hạnh phúc! 【5】
"Cô ta làm nhiều chuyện như vậy, so với em hư hơn không biết bao nhiêu lần, thậm chí cô ta còn cầm súng chỉa vào em, nếu như không có cô ta, con của chúng ta càng không khả năng bị mất! Cho nên, Tịch Giản Cận, tại sao anh có thể không trừng phạt cô ta? Mà là lựa chọn bao dung, chỉ đem cô ta đưa vào bệnh viện tâm thần?" "Nếu...... Đổi lại là bất luận người nào của tập đoàn Bạc Đế là, làm sao có thể dễ dàng tha cho cô ta? Mà anh lại đem cô nhốt vào, mục đích của anh, cũng chỉ là vì lưu lại cho Hàn Như Y một cái mạng!" "Nhưng là con của chúng ta, là gián tiếp bởi vì cô ta mà mất đi, em còn muốn bắt cô ta nợ máu phải trả bằng máu đấy!" Có mấy lời, cũng không từng muốn nói ra khỏi miệng. Có một số việc, cũng không phải là không hiểu. Tịch Giản Cận nhìn như là nhằm vào Hàn Như Y, thật ra thì, anh đang gián tiếp bảo vệ Hàn Như Y. Đúng, anh trả nợ cho đội trưởng đã chết của anh. Có một số việc, lúc ấy cô không nói cho anh biết, là sợ anh khổ sở, nhưng là bây giờ, anh biết rồi, tại sao còn làm như vậy? Bạc Sủng Nhi chậm rãi cười cười, trên mặt hẳn là nụ cười mỏi mệt. "Hàn Như Y khẳng định đã nói cho anh biết chân tướng sự tình rồi nhỉ! Đội trưởng không phải là xem anh là an hem mới vì anh mà chết, anh ta là có nhiệm vụ, là công trạng hạng nhất, có chết cũng được lợi!" "Cho nên anh căn bản không nợ Hàn Như Y cái gì, bây giờ là cô ta thiếu chúng ta đấy!" "Anh có biết hay không, em cỡ nào muốn cho cô ta chết!" Đáy mắt Bạc Sủng Nhi đã hiện lên một đạo quang mang rét lạnh, cô âm thầm cắn răng, nói dài như vậy, thật ra thì cô đều rất an tĩnh, duy chỉ có hiện tại, cô lại bén nhọn lên. "Tịch Giản Cận, thật sự thì em không cách nào tha thứ...... Chúng ta tạo thành sai lầm, nhưng mà em biết, em chỉ là đau lòng, nhưng dù qua bao lâu, lòng em vẫn có ngăn cách, có bóng ma, thậm chí, anh có biết hay không, em đều muốn biết, Tịch Giản Cận...... Anh đến cùng có chân chân chính chính yêu em không?" Tịch Giản Cận chậm rãi thở ra một hơi. Thật sự là anh không nghĩ tới nhiều ngày như vậy, Bạc Sủng Nhi ẩn núp anh, không để ý tới anh, nguyên nhân ở trên người Hàn Như Y. Thật ra thì cho tới nay, anh cũng cho là bởi vì anh đích thân làm mất con của bọn anh, cô mới sinh khí!
|
Chương 1045: Rốt cuộc, có thể hạnh phúc! 【6】
Không thể phủ nhận, thật sự là anh hạ thủ lưu tình với Hàn Như Y. Đem Hàn Như Y nhốt vào bệnh viện tâm thần, trên thực tế chẳng qua là không ngờ thậtsự đem cô ta hủy diệt. Ở trong trận biến cố này, đội trưởng chết, anh, Sủng Nhi, Hàn Như Y, Tiểu Bảo, từng người đều là người bị hại. Muốn trách chỉ có thể trách vận mệnh vô tình cùng tàn nhẫn. Nếu như Hàn Như Y thật sự bị vào ngục, sợ là cuộc sống của cô ta dị thường thê thảm không nỡ nhìn đi! Bất kể rốt cuộc đội trưởng bởi vì nguyên nhân gì đi cứu anh, nhưng là...... Đúng là vẫn vì anh mà chết. Cũng đã đi rất lâu rồi, đội trưởng của anh lưu lại hai thân nhân còn sống, chỉ sợ hận không được để anh chết, anh cũng phải làm đến nhân nghĩa! "Sủng Nhi, anh yêu em...... Anh thật sự yêu em......" "Kia Hàn Như Y thì sao? Nếu như em làm cho cô ta chết, anh có thể đồng ý không? " Bạc Sủng Nhi quay đầu, nhìn chằm chằm ánh mắt Tịch Giản Cận, gằn từng chữ mà hỏi. Tịch Giản Cận nhìn mắt của cô, một hồi lâu không có lên tiếng. Bạc Sủng Nhi bật cười, chậm rãi nói: "Em biết ngay anh sẽ không đồng ý...... Tịch Giản Cận...... Anh đã nói, anh sẽ không để cho hạnh phúc của chúng ta đạp trên tánh mạng người khác, anh nói anh có thể cho anh, chỉ có tánh mạng của mình!" "Thật ra thì em biết ngay, vô luận Hàn Như Y rốt cuộc tàn nhẫn cỡ nào, cuối cùng anh cũng sẽ cho cô ta lối ra tốt nhất!" "Tịch Giản Cận, anh nói anh yêu em, nhưng là anh làm việc này, làm cho em thật sự có chút dao động......" "Anh làm sao lại không thương em! " Tịch Giản Cận theo bản năng cũng có chút tức giận, nhưng là một giây sau, vẫn cứng rắn đem tính tình của mình đè ép xuống: "Anh hiểu bây giờ em hận chết Hàn Như Y rồi, nhưng là, cô ta chỉ là râu ria, anh cũng hiểu em bị rất nhiều ủy khuất, nhưng là cô ta đã tiến vào bệnh viện tâm thần rồi, chẳng lẽ phải để cô ta chết, em mới bằng lòng bỏ qua sao? Huống chi, anh thật sự yêu em, anh yêu hay không yêu em, chẳng lẽ em không nhìn ra được sao?" Tịch Giản Cận nhìn chằm chằm Bạc Sủng Nhi, ánh mắt thật sâu, cất giấu tình ý dạt dào. Âm điệu, cũng theo đó dị thường ôn nhu và bao dung! "Lại nói..., anh yêu hay không yêu em, cũng không phải là một mình em định đoạt, anh yêu hay không yêu em, lòng anh rõ ràng nhất!"
|
Chương 1046: Rốt cuộc, có thể hạnh phúc! 【7】
"Anh có yêu em hay không, làm sao không phải là một mình em định đoạt? " Bạc Sủng Nhi trong lúc bất chợt cắt đứt lời Tịch Giản Cận, nhìn chằm chằm ánh mắt của anh, tiếp tục nói: "Anh yêu em, làm sao không phải là một mình em định đoạt? Chẳng lẽ cảm giác không đúng sao? Chẳng lẽ là muốn để người ngoài nói sao? Coi như là người khác nói anh yêu em, một mình anh nói anh yêu em, em không cảm giác được, kia có thể gọi là yêu em sao?" Tịch Giản Cận lập tức trầm mặc. Anh một câu cũng nói không nên lời. Bạc Sủng Nhi nói đúng là rất có đạo lý. Anh yêu cô, đến cùng chân ái hay không, chỉ có chính cô hiểu rõ nhất. Giống như là cuộc sống này, còn có hạnh phúc này, biểu hiện ra chưa chắc là chân thật, chân chân chính chính thế nào, may mắn hay hạnh phúc, thật ra thì chỉ có mình tự mình biết. Như cá bơi trong nước, lạnh ấm tự biết. "Tịch Giản Cận, thật ra thì em thật sự rất tức giận! Tức, em thật, thật...... " Bạc Sủng Nhi nói không được nữa, cô cái gì cũng có thể không cần, nếu như Hàn Như Y thật chỉ là vợ của ân nhân cứu mạng Tịch Giản Cận, cô chắc chắn sẽ không cố tình gây sự như vậy, nếu như chân tướng sự tình không bị đâm xuyên, Tiểu Tịch của cô, sẽ không trải qua một cuộc tan vỡ như vậy, cô tuyệt đối sẽ không giống như bây giờ cố tình gây sự! Nếu như con của bọn họ không chết, cô cũng sẽ không! Nhiều chuyện tình chồng chất ở chung một chỗ như vậy, cô thừa nhận, cô thật không cách nào dễ dàng từ bỏ ý đồ như vậy! "Cô ta có chết hay không thật sự trọng yếu như vậy sao? Trọng yếu đến nỗi chúng ta căn bản không cách nào ở một chỗ sao?" Tịch Giản Cận thật sự có chút đoán không ra, xem không hiểu rồi. Trong não đều loạn một mảnh. Anh có thể khẳng định anh không thể mất đi Bạc Sủng Nhi, anh cũng có thể khẳng định anh sẽ không để cho Hàn Như Y chết, anh cũng không cảm thấy hai chuyện này cỡ nào xung đột. Lúc ban đầu, anh là nghĩ như vậy. Nhưng là Bạc Sủng Nhi vừa nói như thế, hình như lại cảm thấy Bạc Sủng Nhi nói cũng rất có đạo lý, anh làm như vậy, đúng là sẽ làm đáy lòng cô ít nhiều có suy nghĩ. Nhưng mà ngay sau đó càng thêm suy nghĩ một chút, Tịch Giản Cận tiếp tục mở miệng nói: "Nhưng là, nếu như anh thật sự không phải là toàn tâm toàn ý yêu em, nếu như anh đối Hàn Như Y có nửa điểm tình cảm, em cảm thấy trong bốn năm không đủ để bọn anh phát sinh chút gì sao? Anh cần gì phải vì em thủ thân như ngọc đến gặp em?"
|
Chương 1047: Rốt cuộc, có thể hạnh phúc! 【8】
"Anh rộng lượng! Tịch Giản Cận, anh có thể rộng lượng dù mục đích bọn họ cứu anh không tinh khiết, anh có thể rộng lượng thờ ơ nhìn con của mình bởi vì cô ta mà chết, anh cũng có thể rộng lượng bị người ta đem chân tướng đâm thủng, làm cho đáy lòng mình khó chịu, biết bảy năm này, chính mình trôi qua đều là một mảnh giả dối, còn có thể bảo toàn tánh mạng người ta! Nhưng là em làm không được!" Bạc Sủng Nhi trong lúc bất chợt liền tức giận. Thật sự rất tức giận! Cô vừa nghĩ tới Hàn Như Y đem chân tướng nói cho Tịch Giản Cận, Tịch Giản Cận sẽ khổ sở thế nào, hơn nữa con của họ chết vì vợ của người đội trưởng đã chết mà anh luôn toàm tâm toàn ý bảo vệ, đáy lòng không giải thích được tức giận ầm ầm! Người đàn bà kia, thật ra thì hẳn là phải chịu thiên đao vạn quả đấy! Tịch Giản Cận thấy Bạc Sủng Nhi tức giận, trong lúc bất chợt đáy mắt bốc lên một tầng sáng, anh nhìn chằm chằm Bạc Sủng Nhi, không nói tiếng nào, nhưng rõ ràng vẻ mặt mang theo vài phần kích động. "Em không làm được người từ bi như vậy, em chính là nhỏ mọn, em còn rất xấu, em còn ước gì được đem cô ta xé nát bóp chết rút gân lột da, chỉ cần có thể làm được đều làm hết!" Bạc Sủng Nhi vẫn tức giận la hét, la hét la hét, lại đột nhiên thấy Tịch Giản Cận nở nụ cười, nét mặt của cô lập tức đông lại. Cô nhìn chằm chằm Tịch Giản Cận, dị thường điêu ngoa réo lên: "Anh cười cái gì? Cười đã, có phải hay không?" Tịch Giản Cận vẫn cười như cũ, thậm chí còn vươn tay, chậm rãi sờ sờ hai má của cô, nhìn cô bởi vì tức giận mà mặt ửng đỏ, tâm phiền ý loạn, không nhịn được cúi đầu, chậm rãi hôn chóp mũi cô một chút. Bạc Sủng Nhi càng căm tức hơn, chính mình bị chọc tức thành bộ dáng này, anh lại còn có thể cười ra tiếng? Thậm chí, chẳng lẽ đáy lòng anh cũng không khó chịu sao? Lúc ban đầu, chỉ là bởi vì con không còn, cô đau đến không muốn sống, lòng tràn đầy đều là đứa con đã chết. Cùng những bà mẹ trên toàn thế giới sở hữu giống nhau, quên mất mọi chuyện quanh thân, chỉ cứ oán giận, ảo não. Cho dù là cho tới bây giờ, thật ra thì đáy lòng của cô vẫn mơ hồ quặn đau. Dù sao cũng là xương thịt trên người mình.
|
Chương 1048: Rốt cuộc, có thể hạnh phúc! 【9】
Không phải là có miêu tả như vậy sao? Đối với người làm mẹ, vĩnh viễn so với người làm cha yêu con của mình nhiều hơn 10 tháng, bởi vì thời điểm rót máu vào đứa bé kia, tình thương của mẹ liền bị phát ra, đó là trời sinh. Mà người cha bắt đầu chẳng qua là vui sướng, cũng không phải là yêu như vậy, đợi đến thời điểm con oa oa sinh ra, tình thương của cha mới chân chân chính chính bị kích phát. Cho nên, hiện tại Tịch Giản Cận đau, chẳng qua là ảo não cùng tiếc nuối, không nhìn thấy đứa bé kia, cũng sẽ không thật sự cảm giác được bao nhiêu đau khổ, cùng Bạc Sủng Nhi hoàn toàn không giống, từ trên người của mình, mất đi máu thịt. Bạc Sủng Nhi thật ra thì một chút cũng không muốn nói chuyện, cơn ác mộng đêm khuya làm cô thức tỉnh, luôn là mơ thấy thanh âm đứa nhỏ khóc nỉ non, mang theo oán hận thật sâu, khiến cho cô cả đêm không cách nào yên giấc, một mình cô đơn ngồi ở giường, ngẩn ngở cả một đêm. Thời gian dần dần đi qua, ra nước ngoài giải sầu, cộng thêm du ngoạn, tinh thần mới thư thả hơn rất nhiều, mới chậm rãi hồi tưởng lại chuyện Tịch Giản Cận bên này. Này mới từ từ nghĩ đến chuyện Hàn Như Y, càng thêm từ từ nghĩ đến Tịch Giản Cận biết chân tướng...... Đáy lòng tức giận, khó tránh khỏi càng lúc càng lớn! Tịch Giản Cận là thật tâm cao hứng. Nhiều ngày tới nay, khổ sở ở đáy lòng, được quét sạch. Thậm chí anh cũng kích động muốn cười phá lên. Bạc Sủng Nhi nhìn anh bộ dáng này, không nhịn được có chút há hốc mồm. Ai ngờ một giây sau, Tịch Giản Cận đột nhiên lại hướng về phía bên tai của cô thấp giọng nói đến: "Sủng Nhi, anh là thật tâm thật cao hứng!" "En biết không? Thật ra thì người khác cũng không trọng yếu, đối với anh có mục đích gì, hoặc là xem thường anh, đều là râu ria." "Thật không dám đấu diếm, anh ngay lúc đó xác thực rất khó chấp nhận, dù sao mình cố gắng, cho là chân chân chính chính chiếm được biết ơn, thì ra chỉ là một cuộc giả dối!" "Nhưng mà cũng không đau lòng lắm." "Em biết tại sao không?" Tịch Giản Cận nhìn chằm chằm Bạc Sủng Nhi, cánh môi khẽ mở ra, gằn từng chữ nói: "Bởi vì...... Còn em nữa." Ít nhất em thật sự. Ít nhất em thật sự yêu anh. Ít nhất quan tâm nhất anh, quan trọng nhất là thật. Cho nên, những thứ chuyện tàn nhẫn kia, cuối cùng không cách nào chân chân chính chính đem anh đánh bại!
|