Thiếu Phu Nhân Vô Lại
|
|
Chương 1049: Rốt cuộc, có thể hạnh phúc! 【10】
"Em không quan tâm đến chuyện đó của anh, anh cũng có thể gắng gượng, huống chi, về chuyện nhỏ này? Thật ra thì anh không cần...... " Tịch Giản Cận nói cực kỳ chăm chú. Đáy mắt Bạc Sủng Nhi xuất hiện vẻ không thể tin. "Sủng Nhi em biết không? Lúc anh biết những tin tức kia, anh nghĩ đầu tiên, cũng không phải là thật khổ sở mà là đau lòng em, em lại vì anh, gánh chịu nhiều đau đớn cùng ủy khuất như vậy! Anh khi đó, hận không được muốn quất chết chính mình!" "Anh thật rất vui vẻ......" Tính cách của cô, anh hiểu rõ. Thật ra thì anh hiểu cô. Lúc cô hổn hển hô anh rộng lượng, anh bất chợt cao hứng lên. Thì ra là, cô bởi vì Hàn Như Y đối với anh như vậy, anh lại dễ dàng buông tha Hàn Như Y như vậy nên đáy lòng mới khó chịu a! Tịch Giản Cận tức thì cảm động, còn có kích động. Hình như trong nháy mắt thấy được ánh rạng đông. Ngay sau đó, anh nhíu mày, nhìn chằm chằm Bạc Sủng Nhi hỏi: "Tối nay người đàn ông đưa em về nhà rốt cuộc là người nào?" Bạc Sủng Nhi nhìn bộ dạng Tịch Giản Cận một trận kích động một trận nghiêm túc, không nhịn được có chút kinh ngạc, hừ lạnh một tiếng, quay đầu không để ý tới Tịch Giản Cận! Đáy lòng lại có chút chấn động. Anh nói, anh thật sự vui vẻ, trừ cô, những chuyện khác cũng không đả kích được anh! Không cảm động, không lay đông, kia thật sự là giả dối! Tịch Giản Cận nhìn cô không nói lời nào, không nhịn được nhăn mày, đáy lòng có chút lo lắng, có chút ghen tiếp tục hỏi: "Em nhanh nói cho anh biết, người đàn ông kia cùng em có quan hệ gì?" Bạc Sủng Nhi như cũ không giải thích, tùy ý Tịch Giản Cận hiểu lầm. Tịch Giản Cận không dám cùng Bạc Sủng Nhi gây lộn thật, ánh mắt nổi lửa, thiêu đốt một chút, lúc này mới yên tĩnh lại. Bạc Sủng Nhi lười biếng ngáp một cái, chỉ chỉ cửa nhà mình nói: "Anh không phải là đưa em về nhà sao? Nếu như anh không tiễn, em liền tự mình trở về là được!" Tịch Giản Cận cắn răng, nhưng vẫn biết điều một chút khởi động xe, hướng trang viên Bạc Gia đi tới. Xe của anh đi rất chậm, rõ ràng khoảng cách không xa, lại bị anh lái mất một giờ, đến cửa, Bạc Sủng Nhi xuống xe, Tịch Giản Cận quay đầu, dị thường chuyên chú nhìn Bạc Sủng Nhi nói: "Bất kể người kia, là ai, nói tóm lại, Bạc Cẩm tiểu thư, em là của anh!"
|
Chương 1050: Rốt cuộc, có thể hạnh phúc! 【11】
Chỉ có thể là anh đấy! Tịch Giản Cận nói những lời này, mang theo một loại khí thế mệnh lệnh phát ra. Đem uy nghiêm quân nhân đặc biệt của anh phát ra vô cùng nhuần nhuyễn, làm đáy lòng Bạc Sủng Nhi cũng theo đó phịch phịch nhảy một chút. Bạc Sủng Nhi không nói gì, chẳng qua là an tĩnh nhìn Tịch Giản Cận. Tịch Giản Cận lại chậm rãi đưa cô xuống xe, thay cô nhấn chuông cửa trang viên Bạc Gia, nhìn có người đi ra ngoài nghênh đón, lúc này anh mới thấp giọng nói: "Vào đi thôi, thời gian không còn sớm, sớm nghỉ ngơi một chút, anh nhìn emm đi vào." Tịch Giản Cận nói, mặc dù rất ôn nhu, nhưng không cách nào làm cho người ta cự tuyệt, Bạc Sủng Nhi khẽ lóe lóe ánh mắt, nhưng vẫn không nói một câu nói đi tới trang viên Bạc Gia. Tịch Giản Cận nhìn bóng lưng của cô, không nhịn được cong môi, đứng một hồi lâu, mới xoay người lên xe, rời đi. Lúc đi, tâm tình rất tốt. --- Một chiếc xe con vững vàng mà dừng ở cửa trường đại học X thị. Lăng Mạt Mạt vươn tay, muốn đẩy ra cửa xe, lại bị Tô Thần ngăn cản, nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn cô, tựa như nói giỡn nói: "Tối nay chơi thế nào? Có vui vẻ hay không?" "Ừ, A Thần, cám ơn anh! " lăng Mạt Mạt cười nghiêng đầu nói, sau đó nhìn đồng hồ, lại nói: "Thời gian không còn sớm, kí túc xá sắp khóa cửa rồi, em phải đi trước." Tô Thần khẽ gật đầu, "Ừ, chậm rãi đi, có chuyện gọi điện thoại cho anh, Chủ nhật ạm lại đến đón em đi chơi!" "Tốt! " lăng Mạt Mạt thoải mái chấp nhận, sau đó mở trừng hai mắt nói: "Thật ra thì, A Thần, em cũng không biết, anh lại biết người tập đoàn Bạc Đế!" Tô Thần cười cười, những chuyện này thật sự là anh không nói cho lăng Mạt Mạt, chẳng qua......"Chẳng qua em phản ứng cũng quá trì độn rồi, anh cho em biết anh tên Tô Thần, một mình em không nghĩ tới thôi!" Toàn bộ X thị, rốt cuộc có mấy người tên là Tô Thần? Tô Thần thiếu gia Tập đoàn Bạc Đế, như sấm bên tai! "Em chỉ là không liên tưởng đến thôi! " lăng Mạt Mạt le lưỡi, dị thường nghịch ngợm. "Chẳng lẽ anh thoạt nhìn, không giống như là người gia tộc tập đoàn Bạc Đế sao?"
|
Chương 1051: Cuối cùng, có thể hạnh phúc rồi! (12)
Tô Thần bày làm một bộ cực kỳ thương tâm, chọc cho Lăng Mạt Mạt càng cười lên, cô nghiêng đầu nhìn một hồi, sau đó nói: "Vốn là nhìn không ra, chẳng qua hiện tại cẩn thận quan sát một lần, lại phát hiện trên thân anh, thế mà thậtcó hơi vị của tiền!" "Lăng Mạt Mạt, miệng em thật độc!" Tô Thần cắn răng nói một câu, Lăng Mạt Mạt lại không sợ, ngược lại cười khanh khách, sau đó phất phất tay tiếp tục nói: "Tốt, không lộn xộn, A Thần, em phải đi rồi!" "Ừm, chậm một chút." Tô Thần suy nghĩ một chút liền mở cửa xe mở ra, lập tức còn không quên sửa khăn quàng cổ cẩn thận cho cho Lăng Mạt Mạt, bộ dạng rất là chuyên chú, Lăng Mạt Mạt không nhịn được bật cười: "A Thần, anh làm sao giống như bạn trai thật của em vậy?" Tô Thần nhún vai, nghiêng đầu nhìn lấy Lăng Mạt Mạt nói ra: "Em đây là không hiểu được đi, cái này anh gọi là thân sĩ, tuy nhiên chúng ta nói là giả, nhưng tối thiểu có một vài thứ vẫn cần diễn xuất cho người nhìn!" Lăng Mạt Mạt cười gật đầu, phất phất tay, liền xuống xe, Tô Thần mới thay quay đầu xe, không hề dừng lại chút nào như một làn khói rời đi. Lăng Mạt Mạt đợi đến xe Tô Thần biến mất không thấy gì nữa, lúc này mới nhanh chóng chạy về phía cửa trường học. Tâm tình của cô, lại có chút bất an. Thật sự là không nghĩ tới Tô Thần là Tô Thần kia trong tập đoàn Bạc Đế, cô vẫn cho là cùng tên. Cô đi một hồi, đột nhiên điện thoại di động liền vang lên, lập tức lấy túi ra tìm, là một dãy số xa lạ, nghe: "Lăng Mạt Mạt?" Lăng Mạt Mạt nhíu mày, hiếu kỳ hỏi lại: "Ai vậy?" "Đi về phía trước, năm mươi mét!" Trong điện thoại truyền đến một giọng ngữ khí mệnh lệnh, thân thể Lăng Mạt Mạt không nhịn được rụt lại, dưới ý thức ngẩng đầu, nhìn thấy nơi xa có một chiếc xe, cô không nhận rõ, nhất thời cô mở miệng nói ra: "Tôi không nhớ rõ tôi biết anh! Cho nên, nếu như anh là bạn, liền tự báo danh tính, nếu như không phải, thì tôi sẽ tiến vào trường học! Không có thời gian chơi trò với anh!" "Là sao?" Trong điện thoại truyền đến giọng hỏi lại, "Chẳng qua, cái này không phải do em!
|
Chương 1052: Cuối cùng, có thể hạnh phúc rồi ! (13)
Lập tức, điện thoại cúp máy, cả người Lăng Mạt Mạt đều chưa kịp phản ứng, liền thấy chiếc xe cách đó đột nhiên chạy vội tới trước mặt mình. Cô bị dọa đến tránh đi, lại phát hiện xe lượn quanh chỗ ngoặt, vững vàng dừng ở bên cạnh cô. Cô nhìn chằm chằm chiếc xe lạ này, là Bugatti Veyron, giá trị mấy ngàn vạn, khẳng định là kẻ có tiền, cô không nhớ rõ cô biết người có tiền như vậy! Ngay lúc Lăng Mạt Mạt suy nghĩ lung tung, cửa sổ xe hạ xuống, bên trong bay truyền tới giọng nói nhẹ nhàng mà thanh nhã: "Tôi nói rồi, không phải do em!" Lăng Mạt Mạt nhìn người tới, lúc này mới đột nhiên mở to hai mắt, chỉ thấy người bên trong xe, thanh thản ngồi ở ghế lái, ngón tay của anh chậm rãi gõ tay lái, có tiết tấu không bình thường, bên miệng ngậm lấy một điếu thuốc, chậm chậm hút lấy, thỉnh thoảng có một vòng khói phun ra. Cái người đàn ông này, lớn lên cực kỳ đẹp trai. Trên cổ đeo một chiếc dây chuyền bạc, trong trời lạnh như vậy, anh chỉ mặc một kiện sơ mi đơn bạc, nút áo sơ mi lại không có hoàn toàn cài hết, lộ ra xương quai xanh tinh xảo mà khêu gợi. Đây là một người đàn ông báu vật. Giọng nói thanh nhã cùng dã tính dung hợp phát huy vô cùng tinh tế, hoàn mỹ không một tì vết! Nhưng mà, Lăng Mạt Mạt lại không có nửa điểm tâm tư thưởng thức người đàn ông đẹp trai cùng kinh diễm trước mắt, ngược lại cô chỉ nuốt nước miếng một cái, bất ngờ xoay người, nhanh chân muốn chạy mất! "Muốn chạy?" Người đàn ông trong xa, dập tắt thuốc, lập tức mở cửa xe ra, xuống xe, tới gầnLăng Mạt Mạt. Lăng Mạt Mạt cũng không dám đứng thẳng, nhanh chân chạy, thế nhưng không có được như người đàn ông kia, tam hạ lưỡng hạ, liền bị người bắt lấy rồi. "Tiếp tục chạy sao?" Người đàn ông nhẹ nhàng hỏi ngược một câu. Lăng Mạt Mạt cảm thấy phía sau lưng hiện đầy mồ hôi lạnh, cô từ từ cắn cắn môi dưới, cảm thấy có chút muốn khóc không ra nước mắt, thế nhưng một giây sau, lại đột nhiên nhu thuận đứng ở trước mặt người đàn ông, ngọt ngào cười một tiếng, mở miệng nói ra: "Chú nhỏ, chú về nước chừng nào vậy! Nhìn thấy chú thật cao hứng!" Người đàn ông chỉ nhìn chằm chằm vào mắt của cô, nhìn đến đáy lòng Lăng Mạt Mạt run rẩy, giống như nghĩ đến cái gì, lúc này mới hữu khí vô lực hô: "Lý Tình Thâm, anh chừng nào thì về nước......" Lý Tình Thâm giống như rất hài lòng cô mở miệng đổi cách gọi, nhất thời thần sắc giãn ra.
|
Chương 1053: Cuối cùng, có thể hạnh phúc rồi ! (15)
Tết xuân qua đi không có mấy ngày, Tịch Giản Cận liền về quân khu đi làm, mà năm gần đây bận rộn rất nhiều, Bạc Sủng Nhi cũng chưa từng tới tạp chí “BX”, cho nên mùng sáu, Bạc Sủng Nhi cũng rời giường sớm, ám chỉ đi làm. Bạc Sủng Nhi cũng không phải làm việc bận rộn vậy, rất rảnh rỗi, cô ngồi ở trong văn phòng, xem một vài tiết mục cuối năm, sau đó đi dạo diễn đàn, thuận tiện qua Tân Lãng Microblogging xem một chút chuyện gần đây, bất tri bất giác thời gian từ sáng sớm đến tận khi mặt trời lặn cuối chân núi, Bạc Sủng Nhi mới thu thập đồ, chuẩn bị về nhà. Đi ra cao ốc "BX", xe Audi quân dụng, biển số xe là màu trắng đỏ, từ trước đến nay đều là khiến người khác chú ý, cho nên Bạc Sủng Nhi từ cao ốc đi ra, chỉ cần liếc một chút, liền thấy xe Tịch Giản Cận. Cô nhất thời dừng bước nửa ngày, còn đang do dự lấy có nên tới gần hay không, lại nhìn thấy cửa xe mở ra rồi. Tịch Giản Cận hơi hơi cúi người, từ trong xe đi xuống, anh mặc một thân quân phục, phía trên mang theo một ít tro bụi, nhìn tình huống hẳn là trực tiếp tòng quân chạy tới, trong tay ôm một bó hoa hồng to, nhìn qua vô cùng không hòa hợp. Dù sao quần áo nghiêm túc như vậy, phối hợp hoa hồng lãng mạn như thế, thấy thế nào, cũng có chút kỳ quái. Tịch Giản Cận thẳng tắp đi về phía Bạc Sủng Nhi, lưng cao thẳng, ôm một bó hoa to như vậy, lại là thời gian tan tầm, người đến người đi, mọi người tất nhiên là đều chú ý đến Tịch Giản Cận, đồng thời cũng đều thuận tiện chú ý đến Bạc Sủng Nhi. Bạc Sủng Nhi ngốc lăng nhìn lấy Tịch Giản Cận đi đến trước mặt mình, cả người còn chưa kịp phản ứng, liền cảm giác được hai tay trĩu nặng. Cúi đầu xuống, liền thấy một bó hoa này, đã bị anh đặt ở trong ngực của mình. Bạc Sủng Nhi chớp mắt, nửa ngày, mới ý thức được đây hết thảy là một hiện trường phát sóng trực tiếp. Trên mặt Tịch Giản Cận có chút bẩn, xem ra hẳn là ở trong bộ đội trải qua mệt nhọc. Bạc Sủng Nhi biết sinh hoạt bộ đội rất chật vật, trước tết xuân lười nhác, sau tết xuân đều phải nhanh chóng đứng lên, chắc hẳn nay đang gấp gáp huấn luyện thực chiến, cho nên mới chật vật như vậy. Chật vật thì chật vật, lại không mất đi phong thái suất khí của Tịch Giản Cận, cho dù mặt mũi rất bẩn, đứng ở chỗ này, vẫn suất khí bức người như cũ!
|