Thiếu Phu Nhân Vô Lại
|
|
Chương 332: Tịch, em muốn gả cho anh! 【2】
Những lời nói kia vô cùng bén nhọn, nhưng cũng thương tổn không tới cô nửa phần. Bởi vì, thương tổn, luôn là quan tâm cô, mới đưa cho cô. Bởi vì, địch nhân không cần lời giải thích của cô, mà người yên thì cần lời giải thích của cô. Địch nhân, nói nhảm nhiều hơn nữa, cũng không có thể giữ lại nửa điểm, mà người yêu, sẽ không vô điều kiện hiểu được cô. Tịch Giản Cận đứng ở nơi đó, nghe vậy, vẻ mặt không có quá biến hóa lớn, như cũ là lạnh nhạt. Song, trong đôi mắt của anh, lại có rất nhiều cảm xúc lăn lộn———— tức giận, rung động, đau đớn, mệt mỏi, thất vọng, giãy dụa! Phảng phất thời gian đảo ngược, xuyên việt về đến bảy năm trước. Anh cũng là ở tình cảnh như vậy, mà cô cho anh cũng là thâm trầm tuyệt vọng nhất! Tịch Giản Cận cảm giác toàn bộ cao ngạo cùng tự ái của mình, lại một lần nữa bị cô hung hăng mà dậm ở dưới chân! Cô che cổ họng, nói mình bị hóc xương cá, nước mắt vừa rơi xuống, anh liền cảm giác toàn thế giới sụp đổ, vội vàng và chật vật ôm cô đi bệnh viện. Nhưng là, anh tìm nhiều bác sĩ tới kiểm tra, thần kinh căng thẳng đợi hồi lâu, kết quả lại là cô căn bản không có bị hóc xương! Tại sao anh có thể quên mất cô là một người như thế nào? Điêu ngoa cổ quái, cái gì cũng dám quậy! Anh vẫn cứ đần như vậy, không để ý, rơi vào trong bẫy của cô! Anh giống như là một đứa ngốc, đem lo lắng cùng tình cảm toát ra. Tịch Giản Cận tự nói với mình, bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh, nếu giờ khắc này, anh ở trước mặt cô nổi giận, vậy anh thật sự đại bại rồi! Nhưng là, đáy lòng, vẫn là có một mồi lửa, hừng hực thiêu đốt lên, đốt toàn thân cao thấp da thịt của anh, thậm chí, mỗi một lần hô hấp, đều là đau đớn khó nhịn! "Bạc Cẩm...... có phải cô cảm thấy một lần lại một lần nhìn tôi khó chịu, trong lòng sẽ thật thật cao hứng hay không? " Tịch Giản Cận mở to miệng, âm điệu có chút khổ sở, trên mặt, cũng mang theo vài phần nản chí giống như bi thương, giống như là hi vọng rõ ràng mới rừa bốc cháy lên, nhưng bây giờ lại nằng nặng dập tắt, anh tự giễu nhếch môi, trào phúng cười, âm điệu chậm rãi vang lên: "Cô biết...... Khi đó tôi lo lắng cỡ nào cho cô không? Tôi sợ cô gặp chuyện không may......" Thậm chí cho tới bây giờ, anh còn có thể cảm giác rõ ràng được nội tâm sợ hãi lúc ấy của anh. Nhiều lần thi hành nhiệm vụ như vậy, vào sinh ra tử, không một lần nào anh sợ hãi như vậy, nhưng là, thấy giọt lệ thứ nhất của cô, chậm rãi rơi xuống, anh cảm giác được trời long đất lỡ, trắng đen điên đảo rồi!
|
Chương 333: Tịch, em muốn gả cho anh! 【3】
Nhiều lần thi hành nhiệm vụ như vậy, vào sinh ra tử, không một lần nào anh sợ hãi như vậy, nhưng là, thấy giọt lệ thứ nhất của cô, chậm rãi rơi xuống, anh cảm giác được trời long đất lỡ, trắng đen điên đảo rồi! Một màn cỡ nào buồn cười và châm chọc a! Anh chính là một đứa ngốc, đứa ngốc bị đùa bỡn lên đùa bỡn xuống! "Có phải cô rất muốn biết, đáy lòng của tôi, có sự tồn tại của cô hay không không... Vậy cô đạt đến bây giờ mục đích, hài lòng chưa?" Rõ ràng người đàn ông cực kỳ tức giận, rõ rang phải nói ra thật nhiều lời cay nghiệt... Nhưng là giờ khắc này Tịch Giản Cận lại trầm ổn bình tĩnh, căn bản chưa nhìn ra nửa điểm sinh khí. Thậm chí, ngữ điệu cũng mang theo vài phần mềm nhẹ. So sánh với bình thường còn ôn hòa hơn vài phần. Bạc Sủng Nhi nghe mà thấy kinh hãi! Bạc Sủng Nhi nhìn chằm chằm ánh mắt Tịch Giản Cận, vẫn nhìn, thấy đáy mắt người đàn ông cảm xúc phức tạp, một giây kia, hình như cô cảm thấy một luồng bất đắc dĩ. Giễu cợt bất đắc dĩ. Cô biết, Tịch Giản Cận vốn là cực kỳ ghét cô hồ nháo, lần này, trùng hợp như vậy, ở đáy lòng của anh, đích thị cho là cô hồ nháo anh! Cho nên, cô mới có thể vội vội vàng vàng giải thích đối với anh. Song, hình như giải thích của cô, cũng không có phản ứng quá lớn. Anh đang hoài nghi cô như cũ. Cô biết, anh từ trước đến giờ là một người nắm chắc mọi chuyện trong tay, chỉ cần không vượt qua điểm mấu chốt của anh, cho tới bây giờ cô có hồ nháo như thế nào, anh cũng có thể dễ dàng tha thứ. Bạc Sủng Nhi lắc đầu, nhìn Tịch Giản Cận, gằn từng chữ nói: "Em không có lừa anh, cũng không có thử dò xét anh, mặc dù em rất muốn biết, đáy lòng của anh rốt cuộc thích em hay không..." "Tin tưởng em, Tịch, lần này em thật sự không có lừa gạt anh!" "Vô luận em làm cái gì, từ lúc vừa bắt đầu, cũng là vì đến gần anh, em muốn anh, em muốn gả cho anh, em muốn làm vợ của anh..." Bạc Sủng Nhi chậm chạp và kiên định nói. Cô biết người đàn ông trước mặt đang sinh khí. Cô không thể bỏ lỡ. "Tôi thích cô thì thế nào? " Tịch Giản Cận nghe được lời Bạc Sủng Nhi nói, đùa cợt nở nụ cười, vẻ mặt có chút hoảng hốt. Không phải là không có ảo tưởng qua, có một ngày cô sẽ đối mặt với lời nói như vậy của anh, nhưng là, hôm nay, sau khi nói ra, đối với anh cũng là tràn đầy châm chọc. Anh bỗng dưng dừng lại, cô không có mở miệng, hai người im lặng hồi lâu, anh mới lại nói: "Cuối cùng... cô vẫn không thật sự yêu tôi... "--- ..
|
Chương 334: Tịch, em muốn gả cho anh! 【4】
Anh bỗng dừng lại, cô không có mở miệng, hai im lặng hồi lâu, anh mới lại nói: "Cuối cùng...... Cô vẫn không thật sự yêu tôi...... Bạc Cẩm, không có ai thích một người, mà lại coi như món đồ chơi trong lòng đi chiếm lấy, cô làm hết thảy với tôi, ở trong mắt của tôi, tôi giống như là một cái món đồ chơi của cô, muốn liền phải có, không muốn liền vứt đi!" "Bạc Cẩm, cô có biết hay không, cô phá hủy cuộc đời của tôi, cũng thay đổi cuộc đời của tôi...... Nếu như thấy cô, như vậy còn chưa đủ thảm, như vậy...... Cô nói cô muốn tôi làm sao bây giờ?" "Cô biết...... Tôi hận cô bao nhiêu không? Bảy năm này, tôi hận cô vô cùng...... Nếu không thể theo tôi đi tới cuối cùng, cần gì tới trêu chọc tôi?" Bạc Sủng Nhi im lặng không biết đáp lại như thế nào. Cô cho tới bây giờ mới hiểu được, thì ra là, khoảng cách giữa cô cùng anh ở, cũng không phải là bảy năm trống không, xa xôi như vậy. Cô vẫn biết là Tịch Giản Cận hận cô, hận từ đáy lòng đến tận xương tủy, nhưng khi anh đứng ở trước mặt cô, bình thản như thế nói cho cô biết, anh hận cô một, cô không cách nào thừa nhận...... Cô cao ngạo mím môi, không biết mở miệng như thế nào, hướng về phía anh nói chuyện. Thật ra thì cô thật rất muốn ôm anh, khóc lên, van xin anh, nói cô sai lầm rồi, cô không nên hồ nháo, cô thật không có lừa gạt anh, cô thật sự bị hóc xương cá. Nhưng là cô không làm được. Nhưng nếu cô làm ra chuyện như vậy, vậy cô liền không phải là Bạc Sủng Nhi rồi. Cô cắn răng, nghĩ tới nghĩ lui, suy nghĩ một hồi lâu, cô mới ngẩng đầu, nhìn Tịch Giản Cận, nghênh đón tầm mắt của anh, cảm giác được tầm mắt của anh là lạnh như băng như vậy, giống như là muốn đem cô đông lại. Cô nuốt nuốt nước miếng, nói: "Tịch, em không muốn bắt anh làm gi, em chỉ muốn nói, Tịch, bảy năm trước, là chúng ta còn trẻ, đều không hiểu chuyện, làm việc tổn thương đối phương, cảm thấy rất nghiêm trọng, cả hai đều liền liều mạng đánh trả, hại người hại mình, bị thương cho tới bây giờ." "Bảy năm sau, chúng ta trưởng thành, anh yêu em, em yêu anh, chúng ta liền ở chung một chỗ đi, đem những thứ không vui kia quên mất, nhìn về phía trước, có được hay không?" Bạc Sủng Nhi nói dứt khoát lưu loát. Mang theo một bộ tư thái nữ vương. Tịch Giản Cận lại âm thầm nở nụ cười lạnh, cô thời thời khắc khắc cũng là tự tin như thế. Cho tới bây giờ, cô một câu dễ dàng, đã muốn để cho bọn họ một lần nữa bắt đầu lại?
|
Chương 335: Tịch, em muốn gả cho anh! 【5】
Cho tới bây giờ, cô một câu dễ dàng, đã muốn để cho bọn họ một lần nữa bắt đầu lại? Nhưng là, cô có nghĩ tới hay không, để cho anh bắt đầu một lần nữa như thế nào? Những câu cô lừa gạt, lừa gạt mọi chuyện, anh chán ghét cực kỳ, loại cuộc sống bị cô trêu đùa này! "Bạc Cẩm...... Hiện tại tôi đây, đã không cần tình yêu rồi." Tịch Giản Cận thở nhẹ, đổi tư thế, buông lỏng dựa vào cái bàn, phảng phất là cái quyết tâm trọng đại: "Tôi chỉ muốn ngay thẳng mà sống thôi." Bạc Sủng Nhi nghe vậy, ánh mắt đột nhiên run lên, chăm chú nhìn chằm chằm Tịch Giản Cận, cảm thấy người đàn ông này không khỏi làm cho cô xa lạ, đáy lòng của cô hiện lên thấy lạnh cả người, giống như anh cách cô càng ngày càng xa xôi. "Anh...... Có ý gì? " Bạc Sủng Nhi nhạy cảm hỏi một câu, cô nghe thấy được tiếng trái tim mình vỡ ra từng mảnh nhỏ. "Trước kia, có cô, tôi rất hạnh phúc, hôm nay, có cô, tôi không có can đảm đắn đo. " ngón tay Tịch Giản Cận dần dần buông lỏng, bàn tay nắm thành quả đấm giản mở ra, anh nhìn Bạc Sủng Nhi nói: "Thật ra thì, trong bảy năm, tôi hiểu được một cái đạo lý, đó chính là, tôi cũng không phải là không thể không có cô, cũng không phải là không có cô, thì không cách nào sống sót!" Thân thể Bạc Sủng Nhi run rẩy một chút, cô nhảy xuống giường, đi tới trước mặt Tịch Giản Cận, mở to miệng, cố gắng giải thích, Tịch Giản Cận cũng không cho cô bất kỳ cơ hội nào: "Chớ nói gì, Bạc Cẩm, nếu như cô thật sự yêu tôi, vậy hãy buông tôi ra đi...... Thật ra thì...... Rất lâu rồi, tôi đã không muốn phải nhìn thấy cô nữa, giống như là hôm nay, thời điểm cô làm cho tôi như vậy mất mặt, tôi liền hận không thể bóp chết cô, nhưng mà tôi không thể nào bóp chết cô, tôi sẽ cảm giác rất ghê tởm......" Ánh mắt Bạc Sủng Nhi đột nhiên lạnh xuống. Nhừng lời dỗ dành anh, đều bị cô nuốt xuống bụng. Anh nói gì? Ghê tởm? Cảm thấy cô ghê tởm sao? Cô nhìn khuôn mặt đạm mạc tuấn mỹ trước mặt, nhẹ nhàng cười lạnh một chút, cao ngạo khiến cho cô, tại thời điểm này, không thể... nói một câu nào nữa. "Tôi nghĩ, cô cũng không cần tôi chịu trách nhiệm gì đi...... Mấy lần trước cô đã nói là thừa nhận quan hệ nam nữ, buổi tối hôm qua, là tôi thắng mang cô đi, là cô muốn chơi tình một đêm." "Bạc Cẩm, đến đây chấm dứt đi, đang dây dưa tôi nữa, cô lộ ra vẻ ti tiện như vậy...... Lộ ra vẻ tôi rất bạc tình...... Thật ra thì...... Rõ ràng không phải như thế, cần gì tới đây giả vờ giả vịt?"
|
Chương 336: Tịch, em muốn gả cho anh! 【6】
“Bạc Cẩm, đến đây chấm dứt đi, đang dây dưa tôi nữa, cô lộ ra vẻ ti tiện như vậy...... Lộ ra vẻ tôi rất bạc tình...... Thật ra thì...... Rõ ràng không phải như thế, cần gì tới đây giả vờ giả vịt?" Nói tới đây, Tịch Giản Cận hơi có chút kích động, giống như là mơ hồ tức giận, cuối cùng không khống chế được, từng điểm từng điểm nói hết ra. Đúng, rất tức giận. Có thể không tức giận sao? Trước khi Nnhững bác sĩ kia đi, ánh mắt nhìn anh, làm cho anh cũng cảm thấy trong nháy mắt mặt mũi mất hết! Không phải là anh sĩ diện, không phải là mặt mũi trọng yếu đến cỡ nào, mà là...... Con người khi còn sống, ngay tại liền nhiều tôn nghiêm như vậy, rốt cuộc có bao nhiêu, đủ cho cô cô xài? Bảy năm trước, anh đánh mất hơn phân nửa, thời điểm quỳ xuống giữ lại cô, đã vứt sạch tất cả rồi. Trong bảy năm nay, chậm rãi chồng chất lên một chút xíu tôn nghiêm, cô còn muốn dẫm ở dưới chân, liều mạng giày xéo sao? Tịch Giản Cận anh không phải thằng ngu. Làm sao có thể nhiều lần trơ mắt nhìn chính mình bị cô dẫm đạp như thế? Nhưng nếu cô không đau lòng...... Chính anh cũng có thể đau lòng đi! Trong lúc bất chợt, anh thật sự cảm giác mình hết hy vọng rồi, bảy năm thật vất vả mới ổn định lại, khiến cho mình bình tĩnh như nước, hiện tại lại bị đào lên mãnh liệt, anh không biết lần này, hoàn toàn bỏ qua cô, rốt cuộc cần bao lâu, nhưng là, anh lại biết...... Cô thật sự không thích hợp với anh. Vô luận qua bao nhiêu năm, cô vĩnh viễn không cải biến được những thứ tính tình kia của cô. Không có một người nào, không có một cái người đàn ông nào, có thể chịu được! "Cô có biết hay không, hiện tại tôi rất hối hận, làm sao năm đó tôi tại yêu một người phụ nữ không hiểu chuyện như cô chứ!" "Bề ngoài lớn lên ngọt ngào mỹ miều như vậy, làm cho người ta vừa nhìn đã cảm thấy say mê, nội tạbên trongi, lại là...... Khiến người chán ghét như thế!" Tịch Giản Cận khẽ giật giật môi, giống như là muốn nói cái gì đó, nhưng là đến cuối cùng, anh cũng không nói gì được. Sắc mặt Bạc Sủng Nhi, đã sớm tái nhợt một mảnh. Cô thấy rõ ràng khuôn mặt ghét bỏ của Tịch Giản Cận. Cô vừa bắt đầu chẳng qua là làm cho anh sinh khí, nhưng là dần dần phát hiện, hình như không giống như sinh khí. Ở nơi không có người, tại trước mặt cô, vạch trần cô thê thảm như vậy. Cô, một đôi mắt, đến cuối cùng, cũng không dám nhìn anh một cái. Cô cảm giác được tim của mình, thoáng cái chìm đến đáy cốc? Cô thật sự kém cỏi như anh nói vậy sao? Cô cho tới bây giờ cũng không biết...... Cô chẳng qua là cảm thấy từ lúc vừa ra đời đến bây giờ, vô luận làm cái gì, cũng không có người nói cô không đúng!
|