Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!
|
|
Chương 79: Nụ hôn dưới ánh đèn!
Âu Dương Thiên Thiên đi về phía trước, cô theo lối mòn của đường dẫn dần tiến lên đỉnh của sân khấu, trong sự cổ vũ reo hò nhiệt tình của tất cả mọi người, cô cười một cách đầy xinh đẹp. Âu Dương Vô Thần cũng bắt kịp từng bước chân của bạn diễn, anh rải bước một cách đầy tự tin, khuôn mặt dù không tỏ ra bất cứ biểu cảm nào nhưng lại làm nhiều người phụ nữ bên dưới hét tới điên cuồng. Hai người đi một vòng sân khấu rồi tách nhau ra, đứng vài giây ở hai bên cánh, tùy tiện tạo dáng để báo chí chụp hình. Đứng trước muôn vàn ánh đèn flash, Âu Dương Thiên Thiên không tỏ ra lúng túng, nhưng nó lại cản trở cô trong việc giao tiếp bằng mắt với Âu Dương Vô Thần phía bên kia. Hai người chưa từng tập dượt với nhau, nếu mà đi sai cách, hoặc chỉ là chậm 1 nhịp thôi, buổi biểu diễn này sẽ hỏng bét. Vậy nên, cô thừa cơ tạo dáng, đưa tay lên vuốt tóc mình lên mang tai, rồi nhanh chóng nhìn qua bên Âu Dương Vô Thần, đúng lúc đó, bắt gặp ánh mắt của anh nhìn lại. Nhẹ nhàng cúi đầu nhưng thực chất là ra hiệu với đối phương, Âu Dương Thiên Thiên mỉm cười, quay người 1 vòng, sau đó bắt đầu tiến về giữa sân khấu. May mắn là Âu Dương Vô Thần lại hiểu được ẩn ý của cô, anh để ý và căn chuẩn thời gian, rồi cũng đi về chính diện sân khấu. Hai người bước từng bước đều nhau, cho đến khi chạm mặt, độ khít hợp đến hoàn hảo. Đúng lúc này, Âu Dương Thiên Thiên muốn xoay người về phía khán giả để tiện kết thúc phần trình diễn, nhưng đột nhiên Âu Dương Vô Thần lại đưa tay lên, trước cô một bước, ngăn cản hành động ấy lại. Anh đặt tay lên eo cô, sau đó kéo lại gần mình. Ánh mắt Âu Dương Thiên Thiên hiện lên sự kinh ngạc, nhưng cô vẫn mau chóng đặt tay mình lên vai anh, để phù hợp với động tác. Hơi nghiêng đầu, cô nhỏ giọng lên tiếng: - Âu Dương Vô Thần, anh đang làm gì vậy? Người đàn ông chớp ánh mắt đen láy nhìn cô, đáp: - Cô là người tạo ra buổi biểu diễn này, nhưng hình như lại quên mất một cái gì đó rồi. Riêng anh thì vẫn nhớ rất rõ điều đó, bởi vì... anh đã tận tai nghe thấy sự thay đổi mà nhân viên nói với anh. Và điều mà Âu Dương Vô Thần đã nghe thấy, thì.... tuyệt đối không thể nào quên được! Dứt lời, người đàn ông nghiêng đầu, thân thể hơi cúi xuống, cùng lúc đó, nhẹ nhàng hạ miệng mình lên đôi môi đang hé mở phía đối diện. Trong ánh đèn xa hoa của sân khấu, và hàng ngàn con mắt đang chiếu thẳng đến, điều mà hai con người nào đó đang làm, là sự kích thích cho tiếng cổ vũ phía bên dưới, càng ngày càng lớn!
|
Chương 80: Nhịp đập trái tim!
Âu Dương Thiên Thiên nhìn Âu Dương Vô Thần trước mặt, ánh mắt biểu thị sự nghi ngờ, nghe lời nói của anh, cô hơi nhíu mày. Quên? Quên cái gì? Cô có chuẩn bị cái gì khác nữa ngoài việc này sao? Màn trình diễn Vedette thì làm gì cho đặc.... biệt.... chứ.... Nghĩ tới đây, đột nhiên đầu Âu Dương Thiên Thiên cứng lên, chết rồi... hình như... cô bỏ qua cái gì đó thật rồi. Một thứ... rất quan trọng... Thế nhưng, chưa kịp để bản thân định hình được điều đó, Âu Dương Vô Thần đã ngay lập tức hôn lên môi cô, bịt kín mọi lời nói muốn phát ra. Chưa hết, phút giây anh gần chạm đến miệng cô, Âu Dương Thiên Thiên đã nghe câu nói của anh: - Đây là biểu diễn! "....." Cứ như vậy, Âu Dương Thiên Thiên cứng đơ thân hình, chính mình không thể phản kháng được mình, để yên cho hành động của người đàn ông đang làm. Từ môi truyền đến sự mềm mại không lường trước được, Âu Dương Thiên Thiên hơi giật mình, cô theo bản năng muốn lùi lại nhưng ngay lập tức đã bị vòng tay của Âu Dương Vô Thần dưới eo siết chặt, Hành động của anh, dường như đang nhắc nhở cô việc phía bên dưới còn có rất nhiều người, rất nhiều con mắt. Bây giờ mà cô làm như vậy, thì tất cả mọi thứ từ đầu đến hiện tại sẽ chính thức đổ bể. Khóe mắt Âu Dương Thiên Thiên liếc nhìn xung quanh một lượt rồi sau đó quay ngược lại nhìn Âu Dương Vô Thần, cô chợt thấy, anh nhắm mắt. "..." Lòng bàn tay đang nắm lại đột nhiên buông lỏng ra. Âu Dương Thiên Thiên cắn chặt răng, cũng nhắm mắt lại, tiếp nhận nụ hôn của Âu Dương Vô Thần. Tiếng thở của hai người hòa vào nhau, xúc cảm đều cảm nhận được rõ ràng, trên da trên mặt, toàn bộ đều là hơi thở của đối phương. Âu Dương Thiên Thiên nhắm tịt mắt, tay cô vừa ôm Âu Dương Vô Thần vừa có chút run rẩy, bên trong lồng ngực, vô vàn cảm xúc kéo đến, khiến tim cô đập rất nhanh. Tình huống này... vì sao lại xảy ra với cô chứ? Âu Dương Vô Thần không bỏ qua nó được sao? Cứ nhất quyết muốn làm? Nụ hôn kéo dài khoảng 10 giây thì kết thúc, Âu Dương Vô Thần rời môi Âu Dương Thiên Thiên, cô cúi đầu thở nặng nề, hơi né tránh nét mặt ra đằng sau vai của anh. Lúc này, từ hai bên cánh của sàn diễn, các cặp đôi tay trong tay đi ra, dần dần đứng vào bên cạnh của hai người. Chợt nhận ra vẫn chưa kết thúc, Âu Dương Thiên Thiên mím môi, cô hít thêm một hơi nữa, rồi quay người lại về phía chính diện, đối mặt với truyền thông. Đã làm đến đây rồi, cô không thể để nó hủy trong mấy giây kết màn này được. Gượng cười trước ống kính, tất cả người mẫu bao gồm cả Âu Dương Vô Thần và Âu Dương Thiên Thiên đều đồng loạt cúi đầu, như dửi lời chào, lời cảm ơn kết thúc đến khán giả. Thế nhưng, ngay lúc đó, một người bên dưới sân khấu đột nhiên đứng dậy, hét thật lớn: - Đừng cho đám bóng* đó lên đứng nữa, cút xuống đi! *Bóng: Bê đê!
|
Chương 81: Giới tính thứ 3 thì Làm sao?
Một câu này, thu hút tất cả sự chú ý của truyền thông và mọi người có mặt ở nơi đó, bao gồm cả dàn người mẫu đứng bên trên cùng với Âu Dương Vô Thần và Âu Dương Thiên Thiên. Show diễn thời trang vốn là mời toàn những nhà thiết kế nổi tiếng và những chuyên gia trong và ngoài nước đến dự, thêm vào đó là những khách hàng thuộc dạng VIP mới có thể tới. Thế nhưng, như thế nào lại có người phát ngôn khiếm nhã như vậy. Âu Dương Thiên Thiên liếc mắt nhìn sang, bấy giờ mới nhận ra người đó có thân phận khác, trên ngực anh ta đeo máy ảnh. Hửm? Là nhà báo sao? Điều đáng ngạc nhiên là, sau tiếng nói của anh ta, những người khác như trúng ý của mình, cũng nhỏ giọng bàn tán xôn xao. - Đúng đó, tôi cũng không thích nhìn mấy tên bê đê đó đi qua đi lại như vậy, thật sự rất buồn nôn. - Đường đường là đàn ông, lại đi ẻo qua ẻo lại như đàn bà, thật là mất mặt mà! - Những cặp nam nữ khác thì thôi chấp nhận được, nhưng đồng tính thì tôi không nhìn nổi, nam nam nữ nữ, loạn hết cả rồi. ..... Những cặp đôi đồng giới phía trên sân khấu nghe rõ những câu này, bọn họ biết là mình đang bị miệt thị, có người ngay lập tức ôm mặt khóc, có người tức giận nhưng không nói được gì, cũng có người ngay thẳng lên tiếng: - Các người ăn nói cho cẩn thận một chút, không cảm thấy mình quá đáng sao? Một lời lại thêm một lời, những người mẫu khác cũng ra mặt giúp đỡ, thêm vào: - Các người muốn gì hả? Đừng tưởng muốn nói gì thì nói. - Chúng tôi như vậy thì đã làm sao? Ảnh hưởng gì tới các người chứ? Chúng tôi không được biểu diễn à? Ngay lập tức, những cánh phóng viên phía dưới cũng đột ngột đứng dậy, lớn tiếng đáp trả: - Các người muốn yêu đương ôm ấp thì đi chỗ khác, thế quái nào lại có chuyện show trình diễn thời trang mà loại người như các người cũng được lên. - Làm như vậy là thấy tự hào lắm hả, cảm thấy giới tính của mình đẹp đẽ quá hay sao mà muốn phô ra cho thế giới biết. Những câu nói này, đều đã không để ý đến mức độ nặng nhẹ nữa rồi, cứ trực tiếp bổ báng vào từng con người nơi đây, thực sự là lăng mạ lòng tự trọng của họ. Show trình diễn trong phút chốc trở thành 1 cuộc chiến riêng của những người có mặt ở đây, người thì bênh, người thì mỉa mai, Âu Dương Vô Thần đảo mắt nhìn một lượt, anh bình thản nhìn, dường như không muốn nhúng tay vào. Thế nhưng, ngay lúc đó, vòng tay đang ôm eo cô gái bên cạnh đột nhiên cảm nhận được thứ khác lạ, anh quay sang nhìn Âu Dương Thiên Thiên, chỉ thấy cô nắm chặt tay lại, ánh mắt dữ dội. Cùng lúc đó, trong hội trường vang lên tiếng nói: - Giới tính thứ 3 thì đã làm sao? Đồng tính thì đã làm sao? Bọn họ... không phải là người hả?
|
Chương 82: Nên cẩn thận lời mình nói!
Âu Dương Thiên Thiên ngước mắt, ánh nhìn của cô như đâm xuyên qua hàng ngàn lớp người, chĩa thẳng vào đám phòng viên đang náo loạn bên dưới. Ngay lập tức, dàn người mẫu đứng bên cạnh cô quay ngược đầu nhìn lại, đều không hẹn mà cùng im lặng, đứng né người về một phía. Cánh nhà báo nhìn nhau, trước câu hỏi của cô, dường như nghĩ mình đã nghe lầm, nhíu mày lên tiếng: - Cô nói cái gì vậy? Âu Dương Thiên Thiên liếc mắt,đôi con ngươi toát ra sự lạnh lẽo không hề nhẹ, đáp: - Làm phóng viên mà điếc sao? Không hiểu được lời tôi nói à? Tôi hỏi các người, bóng thì như thế nào? Đồng tính thì như thế nào? Hả? Âu Dương Thiên Thiên nhướn mày, ánh mắt cô cực kì dữ dội, hệt như bên trong đó có chứa lửa, nó tỏa ra một cách mạnh mẽ mà không kiêng nệ ai: - Đồng tính thì không phải là người sao? Đồng tính thì không được yêu đương à? Đồng tính thì không được sống chắc! Ba câu hỏi của cô phát ra, làm tất cả những người đứng dưới đó phải giật mình, bọn họ không nghĩ đến người này lại trở nên như vậy, trong phút chốc có chút hoảng sợ. Đám phóng viên nhìn nhau, lẩm bẩm thành tiếng: - Cô ta nói gì vậy chứ? Nghĩ mình là ai mà la lối như thế? - Chỉ là một người mẫu quèn mà cũng tức giận sao? Có biết chúng ta là ai không? - Cô ta làm gì mà tỏ ra bất bình thế chứ? Chúng ta cũng không nói cô ta! Âu Dương Thiên Thiên mím môi, trên mặt đã không còn 1 chút độ ấm nào, nghe những lời nói đó, tâm lại càng thêm lạnh lẽo. Ha? Nghĩ cô là ai sao? Vậy thì các người nghĩ mình là ai chứ? Âu Dương Thiên Thiên bắn ánh mắt về phía người đàn ông lúc nãy đã thốt lên câu đầu tiên, cô nhìn sự khinh bỉ trong lời nói của anh ta, nhếch môi lên tiếng: - Anh... là người của tờ báo nào? E - NEWS? ONE TIME? Hay là Nhật Hoa Chi Tâm? - Nhìn logo áo thì chắc là của E - NEWS nhỉ? Có muốn nơi làm việc của mình bận rộn một chút không? Để tôi kiện lên tới chủ tịch của anh thử 1 lần xem anh có giữ được cái bằng của mình không nhé? Hay là lên cục bộ luôn? E - NEWS mà đuổi việc thì anh đừng mơ sống trong cái ngành giải trí này có tin không? Người đàn ông bị đe dọa, ngay lập tức như chó bị cắn đuôi, quát ngược lại: - Cô là ai chứ? Dám đe dọa tôi sao? Có tin tôi viết một bài là cô sẽ không còn được đi diễn nữa không? Âu Dương Thiên Thiên nghe thấy, khóe môi cong thêm 1 chút, không hề tỏ ra một chút sợ hãi nói tiếp: - Anh tưởng mình là ai? Nhà báo trong mắt anh lớn như vậy hả? Khắp cái đất Thượng Hải này có bao nhiêu nhà báo? Anh nghĩ 1 bài viết của anh là ảnh hưởng được tới đâu? Người đàn ông tức giận, chỉ tay về phía Âu Dương Thiên Thiên: - Cô... Nhưng không hề để lời nói đó vào trong tai, cô trực tiếp cắt ngang: - Là nhà báo... thì phải cẩn thận lời nói của mình một chút, mỗi một từ nói ra đều là liên quan đến nhân phẩm và đạo đức cuả người khác. Các người là đại diện của lí lẽ và công bằng, chứ không phải là của cái nhìn phiến diện đến từ một con mắt kì thị, có biết hay không?
|
Chương 83: Ellie lennon!
Lời nói của Âu Dương Thiên Thiên vang xa trong hội trường, đánh vào màng nhĩ của từng người có mặt ở đó, cực kì thẳng thắn. Ý của cô, nghĩa của cô, vừa hoa lệ mà vừa trực tiếp, không ai là không hiểu. Mà chính những con người đáng lẽ ra phải làm được như thế bây giờ lại đang nhìn cô trong sự ngạc nhiên. Âu Dương Thiên Thiên hít một hơi, cô quay sang nhìn người bên cạnh, đó là một cặp đôi nữ giới, chậm rãi duỗi tay ra, cô nắm lấy tay cô gái đó, lên tiếng: - Tình yêu là tình yêu. Nó không biết đến thời gian hay khoảng cách. Tình yêu không phân biệt giới tính hay dân tộc. Nó không phân biệt đối xử hay phán xét. Tình yêu chỉ nhận biết tình yêu mà thôi. Nó là thuộc về cảm xúc, chứ không phải nhận thức, bất cứ ai cũng không có khả năng điều khiển được, Ánh mắt Âu Dương Thiên nhìn cô gái, lẩm bẩm 1 câu nói nhẹ nhàng mà nổi tiếng của cộng đồng LGBT: - Không dân tộc, không tôn giáo, không giai cấp, không màu da, không gì cả, không định hướng giới tính nào khiến ta tốt đẹp hơn bất cứ ai khác. Chúng ta đều xứng đáng được yêu thương. Dứt lời, cô quay đầu nhìn về lại phía trước, đối mặt với đám người đang im lặng bên dưới, nói tiếp: - Các người đều là những kẻ học tốt hơn người khác, giỏi hơn người khác, vậy các người có biết thế nào là bình đẳng hay không? - Ai cũng nghĩ sự bình đằng đến từ việc nhận biết người khác, và đó không phải là nguồn gốc của sự bình đẳng. Bình đẳng đến từ việc..... đối xử với tất cả mọi người như nhau, dù họ là ai. - Nếu như các người thật sự hiểu, có lẽ các người đã không thốt ra những lời như vậy. Câu nói của Âu Dương Thiên Thiên vừa xong, cả hội trường bỗng im phăng phắc. Tất cả đều câm nín trước câu nói của cô, không thể đáp trả được bất cứ lời nào. Đúng lúc này, một người phụ nữ ở hàng ghế phía đã đứng lên, cô ta nhìn Âu Dương Thiên Thiên, bất giác vỗ tay thành tiếng. Đôi con ngươi cô ta rơm rớm nước mắt, cứ như sắp khóc, giọng cũng thật nghẹn ngào: - Cô nói rất đúng, nỗi đau của những người đồng tính không phải đến từ việc họ là người đồng tính, mà đến bởi cách họ bị đối xử vì là người đồng tính. Giống như tôi đây! Người phụ nữ vừa dứt lời, cả hội trường ngay lập tức xôn xao, với khuôn mặt xinh đẹp đó, cô ta dõng dạc tuyên bố: - Phải, tôi là Ellie Lennon, tên tiếng Hoa là Từ Nhược Hàm, tôi chính là người đã gửi yêu cầu về chủ đề "Giới tính thứ 3" này đến công ty PJH, cũng là 1 nhà thiết kế.... đồng tính.
|