Bức Hôn Tổng Tài
|
|
TUYÊN THỆ QUYỀN CỦA CHÍNH MÌNH Cái miệng của hắn lộ ra nụ cười không vết tích , sau đó nhiệt liệt nhìn Khắc Just kĩ hạ , dùng đầu lưỡi liếm đi vết trà sữa trên mặt Hạ Tử Tình . Hạ Tử Tình cho rằng hắn nhất thời trêu ghẹo , khuôn mặt trắng nõn đỏ lên , mang vẻ đẹp diễm lệ . “ Khóe miệng em có vết trà sữa .” Lâm Lập Phong ánh mắt nhu tình nhìn kĩ nàng cho đã , ngón tay thon dài cẩn thận nâng cằm nàng lên , khuôn mặt tuấn mỹ kiên nghị của hắn tới gần nàng , hơi thở ấm áp trực tiếp phả đến trên mặt của nàng . Tim Hạ Tử Tình không khỏi đập nhanh , vẻ mặt nàng đỏ bừng nhìn Lâm Lập Phong , tại đây với dạng của một người công chúng địa phương , hắn thử chờ động tác thân mật , khiến Hạ Tử Tình rất không có ý tứ . Nàng xem môi hắn sắp bắt đầu chạm , xấu hổ mà nói : “ Lập Phong , có rất nhiều người đang nhìn .” Lâm Lập Phong tiếng trầm thấp tràn ngập khêu gợi nói : “ Thế nhưng hiện tại anh rất muốn hôn em , làm sao bây giờ ?” Nói , hắn khẽ kiếc mắt nhìn Khắc Just , sau đó thấy cặp mắt hung ác như muốn giết người kia , khóe miệng đắc ý lộ ra một nụ cười đẹp , sau đó đem đôi môi ấm áp tại trước mặt bao người hôn trụ lên đôi môi đỏ mọng kiều diễm của nàng . Hạ Tử Tình xấu hổ , khuôn mặt khẽ nóng lên , máu chảy mạnh trong người , không cự tuyệt nụ hôn nhiệt tình của hắn . Môi hắn ôn nhu mềm mại hôn môi nàng , thương tiếc mà thâm tình . Hạ Tử Tình không cách nào chống cự mà say mê trong đó , quên mất chính mình đang ở nơi nào . Thật lâu sau , hắn buông Hạ Tử Tình với vẻ mặt ửng hồng ra , Thấy thân ảnh của Khắc Just đã rời xa . Lâm Lập Phong mân mê đường môi bạc , cười nhạt đôi mắt thâm thúy rời đi . Muốn cùng hắn tranh nữ nhân , không tự lượng sức ! Khắc Just tràn ngật tức giận mà rời khỏi nhà hàng , bước nhanh tới tửu điếm chuyên dụng trên bãi cát , gió biển thổi mát mẻ không cách nào làm giảm nổi oán hận trong lòng hắn . Lâm Lập Phong là cố ý ! Hắn tuyệt đối là cố ý ! Lâm Lập Phong tuyệt đối là cố ý ở trước mặt hắn hôn môi Hạ Tử Tình ! Hắn muốn hướng chính mình thị uy , muốn phải tuyên thệ với chính mình tuyệt đối giữ lấy Hạ Tử Tình ! Lâm Lập Phong chết tiệt ! Hắm cho rằng làm như vậy , hắn ( Khắc Just ) sẽ buông tha Hạ Tử Tình sao ? Lâm Lập Phong nghĩ như vậy thì mười phần sai !Hắn Khắc Just thích nhất là yêu cầu khiêu chiến cao độ , càng là làm khốn làm khó gì đó , hắn lại càng dự đoán được ! “ Khắc Just …” phía sau bỗng vang lên một giọng nữ mềm nhẹ . Khắc Just xoay người nhìn , là Nhỏ Lệ người phụ trách hậu cần . “ Có việc sao ?” Đôi mắt lợi hại của Khắc Just trực tiếp hướng nhìn nàng vô tình mà lướt qua , hắn hiện tại cũng không có tâm tình mà để ý nàng . “ Tử Tình , đã kết hôn . Bên ngoài còn có rất nhiều nữ nhân tốt , anh vì sao lại phải thích một nữ nhân đã có chồng chứ ?” Nàng cố lấy dũng khí mà nói với hắn , monh muốn hắn có thể nhận ra một chút , không nên chấp mê dứt khoát nhìn lại . Khắc Just hừ lạnh một tiếng , lãnh khốc nói : “ Tôi không thích cô ấy , lẽ nào thích cô ?”
|
BẤT DỰNG Từ đảo Hải Nam trở về ngày thứ hai , Hạ Tử Tình vì mốt trang phục quốc tế cùng với các cảnh quay ảnh chụp đẹp đã được tung ra thị trường lớn và trưng bày tại các cửa hàng thời trang . Hạ Tử Tình thoáng chốc trở thành tiêu đề trang bìa trên các tạp chí lớn . Nàng lại một lần nữa khôi phục danh hiệu siêu người mẫu trước khi kết hôn , ánh hào quang sáng chói , con đường trải vàng ! Khuôn mặt nàng tuyệt mỹ , dáng cười tươi chói mắt , một lần nữa chinh phục ánh mắt mọi người . Danh tiếng của nàng so với trước kết hôn còn muốn lợi hại hơn! Mỗi ngày tiếp điện thoại không xuể , mỗi ngày đếu phỏng vấn không hết ! Nàng trên cơ bản đều nhất nhất từ chối , ngoại trừ người quen phỏng vấn , nàng đều dự họp . Đa số thời gian còn lại dành để nghỉ ngơi . Gần đây nàng nghĩ có điểm lạ , rất ham ngủ . Hình như giống người thiếu ngủ ! Vừa tỉnh ngủ , đã là lúc chạng vạng . Nàng mới rửa mặt chải đầu đi ra , chị Ngọc Dâu nói với nàng , bà bà tới chơi . Nàng lập tức đi xuống lầu , đây là lần đầu tiên bà bà đến chơi , chẳng đã gay nên chuyện gì ? Đối với bà bà nghiêm khắc này , nàng chính trong lòng còn có điểm nể sợ ! “ Mụ , người đã đến rồi ?” Hạ Tử Tình đi tới bên bà bà ngồi xuống . Bạch Lệ mắt lạnh nhìn người vợ , cái nữ nhân này xác thực lớn lên tiêu trí ! khuôn mặt tinh xảo , ngũ quan hoàn mỹ , nàng cùng Lâm Lập Phong có thể nói là một đôi trời sinh ! Cũng không lạ được Lập Phong thích nàng ! Nhưng cái nữ nhân này cũng rất không an phận , đã kết hôn còn không yên ổn ở nhà , còn muốn xuất đầu lộ diện . Nữ nhân xuất thân sao kim quả nhiên không chịu nổi tịch mịch ! “ Gần đây , danh tiếng của con thật lợi hại a ! Đầy đường đều là ảnh chụp của con!” Bạch Lệ ngồi ở sô pha lạnh lùng nói . Hạ Tử Tình nghe Bạch Lệ nói , cúi đầu nhìn xuống . “ Ta hỏi con , con mang thai sao ?” Hạ Tử Tình kinh hoảng ngẩng đầu lên nhìn bà bà liếc mắt , sau đó gục đầu xuống suy tư , nguyệt sự của nàng hẳn là mấy ngày nay tới . Hẳn là còn không có thai ha? Bạch Lệ thấy nàng cúi đầu , không dám hé răng , một lòng đều ngã xuống . Kết hôn nửa năm , bụng không hề động tĩnh , nàng sẽ không vô sinh ha ? Nàng nhíu nhíu đầu mày , hỏi Hạ Tử Tình : “ Con thành thật nói cho ta biết , con có đúng hay không bị vô sinh ?” Mặt Hạ Tử Tình lập tức tái nhợt !
|
KHÔNG CÁCH NÀO TUYỂN TRẠCH “ Con không biết .” Hạ Tử Tình cắn môi dưới nói . Mang thai là việc của hai người, thế nào không có thai phải nhất định là nguyên nhân của nàng ? Nàng cảm thấy rất tủi thân ! “ Đi ! Ta mang con đi bệnh viện kiểm tra một chút !” Bạch Lệ lập tức đứng lên đi ra cửa , Hạ Tử Tình bất đắc dĩ mà thở dài , rất không muốn , nhưng phải theo bà bà đi . Mới vừa ra đến cửa lớn , thì đụng Lâm Lập Phong đã trở về . Hắn thấy mụ mụ đến có điểm ngạc nhiên . “ Sao người lại tới đây ? Mụ mụ” “ Có đúng hay không ta không đến ? Con sẽ không tới lâm trạch thăm ta ?” Lâm Lập Phong bạc môi cười , “ Nào có , con bề bộn công việc . Trước đoạn ngày , gia gia sinh nhật , con không phải đã thăm người sao ?” Bạch Lệ không khỏi trợn mắt . Như vậy cũng như là thăm sao ? “ Đúng rồi , con đã lâu rồi không đi trại an dưỡng thăm ba ba con , con lúc rảnh rỗi đi xem hắn ha .” Bạch Lệ nhắc nhở con trai . Lâm Lập Phong nhíu nhíu mày , có điểm không nhịn được mà nói “ Lúc rảnh rỗi , con nhất định đi .” Hạ Tử Tình lấy làm kì quái vì sao Lâm Lập Phong khi nhắc đến cha chồng thì nhíu mày . Nàng biết cha chồng thân thể rất kém cỏi , vẫn ở tại trại an dưỡng . Kết hôn nửa năm , nàng cũng không có gặp hắn , nàng xem ra cũng sơ sót . Hắn một tay kéo Hạ Tử Tình vào lòng , hiện hắn muốn mang nàng chăm chú ôm vào trong lòng , cực khổ mệt nhọc một ngày đêm , trở về thấy nàng , là phương pháp tốt nhất giúp hắn tiêu trừ mệt nhọc . “ Tối nay ở lại đây ăn cơm đi , mụ mụ” “ Không cần . Ta hiện tại muốn dẫn lão bà con đi bệnh viện kiểm tra , khi trở về hẳn đã muộn .” Lâm Lập Phong khẩn trương nhìn Hạ Tử Tình , hỏi “ Em khó chịu ?” Hạ Tử Tình chỉ nhẹ nhàng lắc đầu , đôi mắt mỹ lệ có tia tủi thân và u buồn . “ Ta nghĩ mang nàng đi tìm dì Lưu . Giúp nàng kiểm tra thân thể một chút .” Dì Lưu là bác sĩ khoa phụ sản , Lâm Lập Phong mặt mày rạng rỡ nhìn chằm chằm vào bụng nàng “ Em mang thai có đúng hay không ?” Hạ Tử Tình trong lòng cứng lại . Nàng biết rõ hắn cũng rất muốn chính mình mang hài tử . Thế nhưng …. “ Nếu như nàng mang thai ta cũng sẽ không phải lo lắng như thế . Giá Tiến Lâm gia nửa năm , cũng không có tin tức , thật đúng là người vợ đệ nhất của Lâm gia !”Bạch Lệ vẻ mặt khinh thường . “ Mụ , được rồi .” Lâm Lập Phong rất mất hứng mà nhíu mày : “ Nàng có hài tử hay không , đó là thiên ý . Chúng ta không đề cập đến . Điều chính là chúng con còn trẻ .”
|
Thật tâm giữ lấy Edit:Ahrin00
"Thế nhưng. . . . . ."
"Không có thế nhưng!"Hắn chuyển mắt nhìn mẫu thân, đôi mắt ngăm đen dị thường thâm trầm, "Nàng là nữ nhân của con, chuyện nàng đi hay ở lại, chỉ có mình con mới có thể quyết định!"
Bạch lệ nhìn thấy khuôn mặt của nhi tử đành thở dài một hơi
Hắn kéo tay Hạ Tử Tình ,đem nàng lên lầu 2. Đẩy cửa, hắn ko chút lưu tình mà ném nàng xuống giường
Lập Phong nộ khí đằng đằng tới gần nàng,vẻ ôn nhu trên khuôn mặt đã biến mất ko còn thấy bóng dáng tăm hơi.
"Thì ra cô cùng mẹ đã có khế ước từ lâu.Cô định giấu tôi bao lâu nữa đây? Hả?"Thanh âm hắn lạnh lùng mà trầm thấp,mang theo nồng đậm tức giận.
"Em không có!" Hạ Tử Tình kinh hoảng mà lắc đầu. Nàng biết hắn đã hiểu lầm rồi "Còn nói dối?" Đôi mắt hung ác thâm hiểm nhìn vào con ngươi đen láy, như muốn xem thấu nàng.Nàng rốt cuộc có bao nhiêu việc muốn gạt hắn?Người như nàng mà cũng dám tùy tiện cùng mụ mụ định ra cái khế ước buồn cười đó sao?(*mụ mụ = mẹ)
"Em không có."
"Tôi nói rõ cho cô biết! Hạ Tử Tình, dù cho cả đời cô ko thể sinh con, thì cô vẫn mãi mãi là nữ nhân của Lập Phong này!Đừng mơ tưởng tôi sẽ buông tha cho cô!" Lâm Lập Phong mạnh bạo nâng cằm nàng lên mà lớn tiếng.Đôi mắt phẫn nộ củ hắn dường như muốn nuốt chửng cả nàng!
Nàng ko biết rằng, giờ này khắc này, lòng hắn thật đau xót! Hắn cho rằng nàng từ lâu hồi tâm thuần phục muốn bên hắn cả đời! Không ngờ đến nữ nhân này cư nhiên lại có hai lòng!
"Chuyện đó là do mẹ anh nói, em ko có đồng ý." Hạ Tử Tình mở to mắt sáng tỏ nhìn hắn, nàng mong muốn hắn có thể hiểu rõ chuyện này
"Thực ko?" Hắn ngẩn người, buông bàn tay đang nắm chặt cằm nàng, đường cong cứng ngắc trên khuôn mặt rõ ràng đã thư giãn bớt
"Thực sự.Em chưa từng đáp ứng mẹ." Hạ Tử Tình kiên định hướng hắn gật đầu
"Còn suy nghĩ của em thì sao?Anh muốn nghe một chút tâm ý." Lâm Lập Phong vẻ mặt chờ đợi mà nhìn nàng. Lúc này hắn ko khỏi có vẻ khẩn trương
Hạ Tử Tình nhìn đôi mắt nóng cháy của hắn, khuôn mặt không khỏi đỏ lên
"Nếu như,anh có thể đối xử với em tử tế, em. . . . ." Nàng xấu hổ ko biết nói làm sao.Nghiêng người, nàng núp vào trong chăn,trái tim thẳng thắn mà kịch liệt đập dồn.Kêu nàng làm sao nói với hắn rằng mình nguyện ý ở bên hắn suốt đời được chứ?Chuyện khó nói như vậy mà. . . . .
"Nói cho hết lời a. Em rốt cuộc là như thế nào?"
|
LÀ THẬT TÂM , CHÍNH GIỮ LẤY “ Thế nhưng …..” “ Không có thế nhưng .” hắn nhìn mẫu thân , đôi mắt ngăm đen dị thường thâm trầm “ Nàng là nữ nhân của con , của nàng đi lưu , chỉ có thể mình con quyết định” Bạch Lệ thấy con trai hé ra khuôn mặt âm lãnh , thở dài . Hắn kéo tay Hạ Tử Tình đem nàng lên lầu hai . Đẩy cửa , hắn không chút lưu tình nào đem nàng ném tới trên giường . “ Nguyên lai em cùng mụ mụ sau lưng đã định ra khế ước . Em dự định muốn dấu anh bao lâu ? Ân ?” âm thanh hắn lạnh lùng trầm thấp , mang theo tức giận nồng đậm . “ Em không có .” Hạ Tử Tình kinh hoàng lắc đầu . Nàng biết hắn đã hiểu lầm nàng. “ Còn nói dối ?” Đôi mắt hắn nham hiểm hung ác vọng tiến vào trong ánh mắt nàng , muốn đem nàng nhìn thấu hết thảy . Nàng rốt cuộc có bao nhiêu việc gạt hắn ? Cũng dám cùng mụ mụ định ra khế ước buồn cười đến như vậy ? “ Em không có .” “ Anh nói cho em biết ! Hạ Tử Tình , thì là em cả đời không cách nào sinh con được , em chính là nữ nhân của Lâm Lập Phong anh ! Đừng mơ tưởng anh sẽ bỏ em !” Lâm Lập Phong nắm bắt lấy cái cằm khéo léo của nàng cà tiếng tru lên . Ánh mắt hắn đầy phẫn nộ , hầu như muốn nắm chặt lấy nàng ! Nàng bất sẽ rõ ràng , giờ này khắc này , lòng hắn đau xót ! Hắn cho rằng nàng từ lâu hồi tâm thuần phục muốn theo hắn cả đời ! Không nghĩ tới nữ nhân này có nhị tâm ! “ Đó là tự bà bà , em không có đáp ứng .” Hạ Tử Tình mở to đôi mắt làm sáng tỏ cùng hắn nhìn nhau , nàng mong muốn hắn có thể rõ ràng tin mình . “ Thực sự ?” Hắn ngẩn người , buông tay nắm chặt cằm nàng ra , trên mặt đường cong cứng ngắc rõ ràng giãn ra . “ Thực sự . Em chưa từng có đáp ứng bà .” Hạ Tử Tình kiên định hướng hắn gật đầu . “ Đó là suy nghĩ của chính em chứ ? Anh muốn nghe điều thật lòng từ em !” Lâm Lập Phong vẻ mặt chờ đợi nhìn nàng , hắn không khỏi có chút khẩn trương . Hạ Tử Tình bị đôi mắt nóng cháy của hắn nhìn xuống , khuôn mặt không khỏi đỏ . “ Nếu như , anh có thể đối xử tử tế với em , em …” Hạ Tử Tình xấu hổ không biết nói làm sao . Nghiêng người , nàng kéo chăn , đem chính mình chốn vào trong chăn , tâm nhi nhưng thẳng thắn mà kịch liệt nhảy lên . Nàng làm sao nói với hắn chính nàng nguyện ý ở lại bên hắn chứ ? Khó mở miệng nói như vậy …. “ Đem nói cho hết lời a . Em rốt cuộc như thế nào ?”
|