Bức Hôn Tổng Tài
|
|
Con là của ai? Edit:Ahrin00
Nếu như sau mười tháng nàng sinh ra một đứa bé mắt xanh tóc vàng thì sao bây giờ?Làm sao nàng có thể đối mặt với Lập Phong?Làm sao nàng có thể đối mặt với mọi người?Làm sao nàng có thể đối mặt với chính mình?
Khí lực trên người chỉ một thoáng đều như bị hút ra. Nàng cả người rời rạc , sắc mặt có vẻ rất chán chường
Khắc Just đón nhận nàng ánh mắt kì dị của nàng, ko giải thích nổi liền hỏi: "Em làm sao vậy?"
Hạ Tử Tình nuốt nuốt nước miếng,lo lo lắng lắng hỏi hắn: "Anh thành thật nói cho tôi biết,sau cái buổi tối chúng ta uống say, rốt cuộc có phát sinh quan hệ ko?"
Khắc Just thoáng chốc ngây ngốc cả người. Qua một hồi lâu,dôi môi bạc lãnh của hắn mới nở một nụ cười tà ác đến cực điểm: "Thế nào?Em hoài nghi đứa bé trong bụng là con của tôi sao?"
Người bên ngoài đang muốn bước vào chợt dừng bước trước cửa. Nàng lăng lăng vẫn đứng yên ở nơi đó,ko nhúc nhích, thậm chí ngay cả thở lớn cũng ko dám.
Hạ Tử Tình cúi đầu cắn môi dưới,ko nói một tiếng. Nàng đương nhiên không hi vọng đứa trẻ là con hắn_! Thế nhưng, hắn rất đáng nghi
Thâm tâm nàng rất muốn nghe hắn nói rằng đêm đó bọn họ chưa từng có chuyện gì xảy ra! "Ha ha ha. . . . . ." Khắc Just bỗng nhiên ngửa đầu cười to: "Thật buồn cười! Vợ của Lâm Lập Phong cư nhiên lại mang thai con của tôi! Thế giới này cũng quá bi ai rồi!"
Cái người đứng trước cửa liền chấn động, ánh mắt phát ra nồng đậm hận ý!
Hạ Tử Tình nhất thời mặt mày trắng bệch!Đồ ma quỷ này! Hắn cư nhiên còn dám cười lớn? Hắn cư nhiên lại cao hứng như vậy? ! Quả thực quá ghê tởm rồi!
Nàng hung hăn cắn môi dưới, không cho phép thân thể mình run. Nàng gian nan nhắm mắt lại, ko muốn tiếp thu sự thật tàn khốc này!
Lẽ nào, đêm đó bọn họ thực sự đã phát sinh quan hệ rồi sao? Đứa bé này….lại là con hắn……
Vừa nghĩ tới đây lòng nàng đau như dao cắt! Vì sao ông trời lại muốn dùng cái tình huống này dằn vặt nàng? Vì sao?
Bỗng nhiên, ngón tay thon dài của hắn phóng tới bụng nàng,hắn tà mị mà tàn nhẫn nhìn nàng nói: "Tôi thực sự rất hi vọng em có thể sinh nó ra sớm một chút a!Ko biết nó ra đời có giống tôi , cũng mắt xanh tóc vàng hay ko nhỉ?"
Hạ Tử Tình nhất thời trừng mắt to, tức giận một tay đẩy hắn: "Anh ăn nói bậy bạ gì đó? !Nó là con của tôi cùng Lập Phong! Anh không nên đụng vào nó!"
Đôi mắt tà mị của Khắc Just quan sát nàng, "Nó cũng có thể là con của tôi!Bảo bối à!."
"Anh cút!Mau cút đi cho tôi!" Hạ Tử Tình phẫn nộ từ trên giường ngồi bật dậy.Cặp mắt to quyến rũ vô hạn liền biến thành biển lửa rộng mênh mông. Cặp mắt bốc hỏa như muốn đem hắn thiêu cháy
"Xem ra em rất hận tôi!Bảo bối!." Khắc Just ánh mắt châm biếm.
"Tôi đương nhiên hận anh! Tôi hận anh chết đi được!Anh là đồ ác ma!Anh hủy hoại hạnh phúc cả đời tôi!Anh mau cút đi cho khuất mắt! Tôi từ nay về sau cũng không muốn nhìn mặt anh nữa!" Lửa giận thiêu đỏ đôi mắt, nàng tiện tay cầm lấy cái chén bên giường ném vào hắn
Khắc Just hơi nghiêng thân đã tránh được đòn công kích vô tình của nàng
|
"Hắc, hắc,ngoan đi a!Ko phải người Trung Quốc các người có câu nói này sao? Một đêm phu thê trăm ngày ân!(*Một đêm làm vợ chông, ân nghĩa trăm ngày)Chúng ta dù sao cũng đã làm quá một đêm vợ chồng, em như vậy tàn khốc với tôi có phải là hơi quá đáng rồi ko?" Khắc Just dáng vẻ lưu manh nói.
"Anh cút đi cho tôi!" Hạ Tử Tình oán giận mà hô lớn, nước mắt thương tâm khuất nhục ko ngừng chảy xuống gương mặt nàng
Khắc Just nhìn nàng thương tâm rơi lệ,bỗng nhiên trong lòng cảm thấy thương cảm. Khiến nàng khó chịu như vậy, từ đầu ko phải là ý của hắn
"Được rồi.Em đừng gây rối nữa. Nằm xuống đi, Nổi giận như vậy đối với đứa bé sẽ ko tốt." Hắn đỡ nàng , muốn nàng nằm xuống nghỉ ngơi
Nàng đẩy hắn ra: "Ko được dùng tay bẩn của anh đụng vào tôi!Nếu như đứa bé là con của anh, tôi nguyện ý làm cho nó biến mất!"
"Em, em nói cái gì? !" Khắc Just nheo mắt nguy hiểm nhìn nàng.
"Tôi nói cho anh biết, nếu như đứa bé là con của ngươi tôi nguyện ý sẽ ko lưu tình mà đem nó đi phá!" Hạ Tử Tình lãnh khốc vô tình nói, ánh mắt băng lãnh như muốn đông thành băng
Khắc Just cả người chấn động! Ko ngờ nàng cũng sẽ nói ra những lời lãnh khốc này
"Cô làm như vậy là vì ghét tôi?" Khắc Just tức giận chất vấn nàng.
"Đúng!Tôi ghét anh" Hạ Tử Tình không chỗ nào sợ hãi mà nhìn thẳng hắn.Dáng vẻ của nàng bệ vệ giống như sư tử phát điên. Vừa quyết đoán, vừa điên cuồng, lại vừa lạnh lùng đến tươi đẹp
Hắn một hơi hít vào thật sâu, tận lực ko vì lời nói của nàng mà phát hỏa, đôi mắt hung ác vô hạn nham hiểm nhìn nàng đánh giá, nói: "Tốt!Nếu như cô ko thích nó thì cô đem nó đi đi!Như vậy là tôi đã thấy rõ được tình thương từ một người mẹ vô tình như cô”
Hạ Tử Tình đem mặt phiến diện, lãnh ngạo (lạnh lung+ kiêu ngạo)mà ko thèm liếc mắt đếm xỉa đến hắn
"Nhưng mà, tôi cũng phải nhắc cô nhớ lấy 1 điều,ko nên làm việc khiến bản thân mình hối hận!Đứa bé dù sao cũng là một sinh mệnh!Cô có dám chắc là bỏ được nó ko?"Thanh âm hắn nghiêm túc bao hàm cả phẫn nộ.
"Việc của tôi ko cần anh quản!Anh chỉ cần rời xa tôi, như vậy tôi cũng đã rất mang ơn rồi!"
"Tốt! Như cô mong muốn!Tôi sau này cũng ko dây dưa với cô nữa!Chuyện cô, cô tự giải quyết cho tốt đi!" Hắn nói như tát nước, tức giận mà xoay người bỏ đi
Hạ Tử Tình nhìn thân ảnh hắn từ từ rời đi,rốt cuộc kiềm chế ko được, nước mắt rơi như mưa.Nàng che miệng lại tận lực ko cho mình khóc thành tiếng. Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?Nếu như đứa bé trong bụng là con của Khắc Just, nàng lên làm gì đây?Đứa bé này chắc chắn sẽ hủy hoại hạnh phúc cả đời nàng!
Nàng ko nên bỏ nó !Nó trong bụng nàng cũng coi như là da thịt của mình! Nàng đâu thể bỏ được?
Vừa trước mặt Khắc Just lạnh lùng vô tình nói sẽ bỏ nó,cũng chỉ là vì nàng tức thời quá tức giận. Nàng đâu thể bỏ được?Nàng đã chờ đợi lâu như vậy mới có nó, nhưng cha nó lại ko phải là nam nhân nàng yêu – Lâm Lập Phong
Nàng nên dùng lý gì để nói? Nàng hết đường chối cãi a!Nàng làm sao có thể cùng Lập Phong giải thích?Hắn làm sao có thể tha thứ cho nàng?
Ko!Ko!Nàng lắc đầu!Lập Phong tính tình cương liệt như vậy, hắn cả đời cũng sẽ ko tha thứ! Nàng nên làm cái gì bây giờ? Ai có thể nói cho nàng biết?Nàng phải làm gì mới tốt?
Nếu như mười tháng sau, nàng sinh ra một đứa bé mắt xanh tóc vàng, nàng nên làm gì bây giờ?Nàng đưa tay sờ bụng mình,con à, nói cho mẹ biết, mẹ phải làm gì mới tốt đây?Nước mắt của nàng như sa châu theo khuôn mặt mà chảy xuống
Đứa bé này, nên giữ hay nên bỏ? Lòng nàng đang rất giày vò
Lúc này cửa phòng bệnh chợt đẩy ra, Lâm Lập Phong vẻ mặt khẩn trương mà đi vào.Thấy Hạ Tử Tình nước mắt ràn rụa trước mắt, tâm hắn ko khỏi căng thẳng
Hắn cầm lấy khăn tay mềm nhẹ lau nước mắt cho nàng, rồi lo lắng hỏi: "Em đau lắm phải ko?Anh nghe nói em từ sàn diễn ngã xuống,em muốn hù chết anh có phải hay ko?"
Hạ Tử Tình ngước đôi mắt bi thương, run run môi mềm nói: "Lập phong,em muốn nói cho anh. . . . . ."
|
"Ừ?Nói cho anh biết cái gì?" Lâm Lập Phong nâng mi, nghi hoặc nhìn nàng
"Em……em. . . . ."Lời nói vừa đến bên môi chợt im bặc,nàng ko cách nào dám mở miệng nói.Lẽ nào lại nói cho Lập Phong biết, chuyện nàng mang thai nhưng đứa bé ko phải là con của hắn?
Nàng run run môi mềm, ko thốt ra nửa lời. Nước mắt lại một lần nữa trào ra!Mái tóc thật dài che xuống 2 bên trái phải vừa vặn che luôn khuôn mặt đang bị tâm can cắn nát của nàng.
"Em làm sao vậy? Tử tình." Lâm Lập Phong tay muốn nâng mặt nàng lên,nhưng nàng bỗng nhiên đã ôm lấy hắn đem mặt mình úp vào ngực hắn. Nàng ko muốn để hắn nhìn thấy khuôn mặt đầy nước mắt của nàng
Giờ này khắc này, nội tâm của nàng đang bị giày vò , rất mâu thuẫn, ko ai có thể lý giải được
Đứa bé này khiến nàng tan nát cõi lòng,nàng nên xử lý việc này ra sao? Có lẽ,nàng trước tiên phải giấu Lập Phong, sau đó len lén đem nó đi. . . . . .
Vừa nghĩ đến sẽ mất đi đứa bé,lòng nàng lại đau như dao cắt! Ai có thể nói cho nàng biết? Nàng nên làm cái gì bây giờ?
Lâm Lập Phong ôn nhu vuốt mái tóc mềm mại của nàng,Nàng yếu đuối khiến hắn yêu thương.Hắn rất hận chính mình!Hắn hận bản thân ngày hôm nay ko cách nào ở bên cạnh nàng!
Hắn vì công việc đã bỏ qua nàng,hắn chỉ có thể đối với nàng từ xa quan tâm! Hắn sau này sẽ giành nhiều thời gian hơn cho nàng, ở cùng nàng.
Bỗng nhiên một đạo âm thanh lạnh lùng vao lên: "Bệnh nhân,cô mau nằm xuống.Cô hiện tại ko thích hợp để ngồi đâu."
Hạ Tử Tình chậm rãi Lâm Lập Phong ra, thấy một y tá từ cửa đi vào,giúp nàng chỉnh sửa gối rồi có ý muốn nàng nằm xuống.
Hạ Tử Tình chậm rãi nằm trên giường, y tá lại giúp nàng đem chăn đắp
"Cô phải đặc biệt chú ý!Đứa bé chỉ mới hình thành 40 ngày, thân thể đặc biệt rất yếu.Đặc biệt ngày hôm nay cô lại bị ngã. Người mang thai vào bốn tháng đầu phải cần nghỉ ngơi."
Lời y tá nói khiến Lâm Lập Phong há hốc? Tử tình mang thai rồi? Bỗng nhiên cảm thấy vui suống, hắn nắm chặt tay Tử Tình hỏi: "Tử tình,em mang thai rồi?"
Hạ Tử Tình ngưng đôi mắt trong suốt nhìn hắn,miệng nàng mấp máy. Nàng không muốn cho hắn biết,nhưng rõ ràng việc đến nước này đã ko còn có thể giấu.
"Đúng vậy,vợ anh mang thai 40 ngày rồi.Khoảng thời gian này là nguy hiểm nhất, anh phải chiếu cố tốt đến nàng." Y tá có ý nhắc nhở Lâm Lập Phong.
"Tử tình. . . . . ."Hắn nhu tình, hưng phấn hỏi: "Chúng ta rốt cuộc cũng có được đứa con thuộc về mình."
Hạ Tử Tình nhìn dáng vẻ tươi cười của Lập Phong, thống khổ trong lòng nàng lại chậm rãi khuếch tán
"Em làm sao vậy?Ko vui sao?" Hắn thấy vẻ mặt đông lạnh của nàng, có điểm kỳ quái.Nàng ko phải rất mong chờ việc có con sao? Thế nào hiện tại, nàng dĩ nhiên lại mất hứng?
"Ko, em rất vui." Nàng vẻ mặt cứng ngắc lộ ra nụ cười gượng gạo
Hắn vuốt ve khuôn mặt mềm mại, ngưng mắt nhìn vẻ tuyệt mỹ của nàng, vẻ mặt chờ đợi mà nói: "Anh đang nghĩ đến hình hài của con. Tử tình.Em nói nó sẽ giống ai?Nó sẽ có đôi mắt đẹp giống em hay có thân thể to lớn của anh?"
Hạ Tử Tình vừa nghĩ đến dáng dấp của đứa trẻ,cả người liền nổi da gà. Trong đầu lập tức hiện ra đầu tóc ánh vàng, đôi mắt bích lục của Khắc Just. . . . . . Ko!Ko nên!Làm sao nàng lại nghĩ đến hắn chứ?
Đứa bé này là của nàng cùng Lập Phong_! Ko phải là của Khắc Just_! Nhất định là ko phải!Nhất định là ko!
Nàng nhắm mắt lại, ko muốn nghĩ đến chuyện đứa trẻ nữa
"em mệt rồi phải ko?" Một cái bàn tay lớn xoa lên trán Hạ tử Tình, Hạ Tử Tình trợn to đôi mắt mê hoặc nhìn Lập Phong.
Xung đột lại một lần nữa xảy ra trong lòng nàng! Nếu như, nếu như, nàng cùng hắn nói thẳng, hắn có tha thứ cho nàng ko?Hắn sẽ tiếp nhận đứa bé này sao?
Ngôn tình tiểu thuyết trạm: võng () vi nâm cung cấp tối chất lượng tốt _ ngôn tình tiểu thuyết tại tuyến xem.
Đột nhiên, nàng nghị đến mình rất buồn cười! Làm gì có khả năng đó?Cho dù Lâm Lập Phong có thể tha thứ cho lỗi lầm của nàng, thế nhưng hắn làm sao có thể tiếp nhận một đứa bé mắt xanh tóc vàng làm con chứ?
Làm như vậy ko phải là tỏ rõ cho thiên hạ biết, vợ hắn hồng hạnh ba tường sao?(*cắm sừng)Hơn nữa đối phương lại là một người ngoại quốc!
Trên mặt lộ ra nụ cười nhạt. Nàng cũng quá ngây thơ,thật choáng váng!
Từ bệnh viện trở về nhà, Hạ Tử Tình vẫn nằm ở trên giường tĩnh dưỡng.Từ sau cái ngày Lâm Lập Phong đem việc nàng có mang nói cho mẹ biết, người trong Lâm gia ngày nào cũng liên tục đến thăm hỏi nàng
Từ ông nội, bà nội, mẹ, bác, một đám người tựa như cưỡi ngựa xem hoa đều lần lượt đến thăm, thuận tiện để lại rất nhiều món quà có giá
Bà nội đem ngọc bội phật quan khoác lên cô nàng, đã nhìn nàng nói: "Con phải giúp cho Lâm gia chúng ta mở rộng dòng dõi,vì Lập Phong sinh ra một đứa bé mập mạp "
Nước mắt của nàng lại một lần nữa trào ra. Nàng rất mong muốn a!Nàng yêu người đàn ông này rất sâu đậm, nàng cũng mong muốn vì nam nhân này mà sinh ra một đám con,thế nhưng đứa con trong bụng nàng lại ko biết là của ai!
Dày vò thống khổ này phải làm như thế nào mới thoát khỏi đây?NÀng theo tâm tình mâu thuẫn mà âu sầu!
Đối mặt với đám người Lâm gia, đối mặt với sự ôn nhu của Lập Phong, lòng của nàng cũng lạnh lùng.
Lâm Lập Phong đẩy cửa phòng ra thấy Hạ Tử Tình nằm trên giường, hai mắt dại ra nhìn ra bên ngoài cửa sổ, biểu tình lạnh lùng.
Nàng nhất định là rất khó chịu! Lâm Lập Phong nhìn thấy cái dạng này của nàng khóe miệng hơi xìu xuống.Hắn đi tới bên người nàng, nàng cũng ko phát hiện.Xem ra nàng rất thất thần!
Hắn nhẹ nhàng mà ngồi xổm bên người nàng, ở trên gương mặt hôn nàng một cái, Hạ Tử Tình thoáng giật mình.Vừa chuyển mắt nhìn thì gặp phải đôi mắt tràn ngập ý cười của Lập Phong, "Thế nào? Rất khó chịu sao?"
"Ừ." Nàng mềm nhẹ lên tiếng.
Hắn mở tủ quần áo lấy ra một cái áo khoác,từ trên giường nâng nàng dậy, ôn nhu mặc vào. Sau đó đem nàng nhẹ nhàng ôm lấy, "Anh mang em đến hoa viên hô hấp đổi ko khí."
Nàng nhìn hắn, đáy lòng tràn ngập nhu tình, nàng phát hiện hắn gần đây săn sóc nàng rất nhiều, ôn nhu rất nhiều.
Lâm Lập Phong ôm nàng ngồi trên ghế đá ở hoa viên, nàng dùi đầu vào lòng hắn ko muốn ngẩng lên
"Làm sao vậy? Tâm tình bất hảo?"Tiếng nói mềm nhẹ hồn hậu của hắn bên tai nàng vang lên.Có phải là do mấy ngày nay người thân đến quấy rồi nàng quá nhiều rồi ko?Hắn phải cùng mẹ nói chuyện một chút mới được.
Nói cho mẹ biết chuyện Tử Tình mang thai là muốn mẹ yên tâm, sau đó sẽ ko tìm Tử Tình gây phiền phức nữa, nhưng ko ngờ đến chuyện này lại đưa đến một đám người thân thích
Hắn rõ ràng thân là Lâm Lập Phong, trưởng tôn Lâm gia,Con nối dòng của hắn nhất định sẽ được mọi người quan tâm. Chỉ ko ngờ là tất cả mọi người đều quan tâm a!
Hắn có điểm bật cười. Nếu như vợ chồng bọn họ chậm chạp ko có con có pahi3 là tội ác tày trời rồi ko?Kỳ thực chuyện này nên thuộc về chuyện riêng của vợ chồng bọn họ, nhưng bỏi vì thân phận đặc thù của hắn mà chuyện này đã biến thành đề tài cho tất cả mọi người trong gia tộc thảo luận
"Em không có."
"Mọi người hay đến quấy rối em phải ko?Anh sẽ nói bọn họ đừng đến nữa, để ko phiền em nghỉ ngơi." Lâm Lập Phong thấp nhu nói.
"Không có." Nàng lắc đầu, "Chỉ là tâm tình không được tốt."
"Phụ nữ mang thai cũng trải qua giai đoạn phiền muộn như vậy sao?" Hắn không giải thích được,từ sau khi mang thai, tâm tình của Tử Tình rất xấu.
"Đúng vậy a." Nàng miễn cưỡng mà lộ ra nụ cười mỉm.
"Anh mang em đi ra ngoài một chút, thế nào?"ý ko muốn tràn đầy trong mắt hắn
Hạ Tử Tình nhẹ nhàng lắc đầu, "Ko sao, qua giai đoạn sẽ ổn thôi."
"Thực chứ?"
"Thực ."
Nàng lưu luyến vùi đầu vào lồng ngực ấm áp, hấp thụ mùi đặc biệt trên người hắn,ko biết cái ngày lành như thế này còn có thể kéo dài được bao lâu?
Nàng lúc này như miếng băng mỏng,lúc nào cũng có khả năng rơi vào vực sâu vạn trượng. Giờ khắc tốt đẹp này nàng phải hưởng thụ, tạm gác lại chuyện cũ
Lòng của nàng bão tố lại phát sinh, tâm tình rất không bình ổn, rất không ổn định,lại nghĩ đến chuyện lớn sắp sửa xảy ra
|
BÍ MẬT KHÔNG THỂ CHO AI BIẾT Khi thư kí của Lâm Lập Phong Tiếu Quân xuất hiện tại phòng làm việc của hắn , thì Khắc Just biết hắn đến vì chuyện gì Hắn cười nhạt , lạnh lùng mà trêu chọc nhìn Tiếu Quân . “Mời ngồi , Tiếu tiên sinh .”Hắn mời thủ thế trước . Tiếu Quân vẻ mặt tươi cười ở trước mặt hắn ngồi xuống , không nghĩ tới quốc ngữ của người ngoại quốc này chuẩn như thế “ Khắc Just tiên sinh , tiếng Trung của tiên sinh rất tốt . Đã từng tới Trung Quốc sao ?” “ Tôi sinh ra tại Trung Quốc .” Khắc Just thản nhiên thừa nhận chính mình cũng từng là một người Trung Quốc . Tiếu Quân lộ ra vẻ mặt kinh ngac “Nga , nguyên lai là người trong nhà .” Tốt nhất cứ người trong nhà ! Khắc Just cười nhạt . Bọn họ thật đúng là người trong nhà chứ ? Nếu như ngày hôm nay hắn công khai thân phận thật của mình , không biết Lâm gia sẽ đối đãi với hắn như thế nào ? Sẽ hoan nghênh long trọng đón tiếp hắn quay về Lâm gia giống như gặp lại người thân lâu ngày xa cách sao ? Trong mắt hắn tràn ngập nét châm biếm . “Khắc Just tiên sinh thấy tôi , tôi nghĩ tiên sinh đã biết tôi đến vì chuyện gì .” Khắc Just nhíu mày “Mời Tiếu tiên sinh .” Tiếu Quân nói có bài bản “ Khắc Just tiên sinh , hôm nay tôi tới là Lâm phu nhân muốn cùng quý công ty kết thúc hợp đồng .” “Ân hừ , giải quyết hợp đồng ?” Khắc Just vung lông mi lên “Lâm Lập Phong dưa ra điều kiện thế nào ?” “Chúng tôi sẽ dựa theo yêu cầu của tiên sinh trên hợp đồng , bồi thường những tổn thất của tiên sinh.” “Nhiều như vậy ?” Khắc Just ánh mắt lạnh lùng . Hắn tưởng Lâm Lập Phong sẽ đưa cho hắn một tờ chi phiếu , để tùy ý hắn điền vào chỗ trống chứ . “Vâng , Khắc Just tiên sinh , tiên sinh có ý kiến gì không ?” “ Không có . Cứ quyết định như vậy đi .” Khắc Just lãnh đạm nói . Hắn biết rõ Hạ Tử Tình động thai khí , phải nằm trên giường nghỉ ngơi . Kết thúc hợp đồng là việc sớm muộn . Tiếu Quân một lần nữa lộ ra vẻ mặt kinh ngạc , không nghĩ tới Khắc Just nhanh cóng đáp ứng hắn như vậy . “ Cảm tạ ý tốt của tiên sinh . Khắc Just tiên sinh .” Tiếu Quân vui vẻ nói . “ Không có gì . Thân thể Tử Tình có khỏe không ?” Nàng ở nhà tĩnh dưỡng cũng là chuyện nên ha ? “ Lâm phu nhân tốt , cảm tạ quan tâm . Nếu như không còn việc gì nữa , tôi xin phép cáo từ .” Khắc Just nhẹ nhàng gật đầu , nhìn Tiếu Quân rời đi . Suy nghĩ của hắn đang ở phương xa , không biết hiện tại Hạ Tử Tình như thế nào ? Thân thể có khỏe không ? Có lẽ , hiện tại nàng đang hạnh phúc nằm trong lòng Lâm Lập Phong ha ? Nghĩ tới đây , hắn không khỏi nhíu mày . Hắn rất muốn đi thăm nàng , mặc dù nàng hận chính mình , nhưng hắn rất quan tâm nàng . Thấp hèn ! Hắn nguyền rủa chính mình . Đẩy cửa ra ban công , hắn nói với tổng giám “ Hạ Tử Tình đã cùng chúng ta kết thúc hợp đồng , ngươi phải tìm một người mẫu nổi tiếng thay thế nàng .” “Nga , tốt .” Khắc Just xoay người đi , mọi người bàn tán . “ Ta nghe nói lần ngã xuống lầu đó Hạ Tử Tình gần như đẻ non .” “ Đúng vậy . Sở dĩ vậy phải ở nhà dưỡng thai .” “ Thật hạnh phúc ! Nếu như vì Lâm gia sinh hài tử , thân thể của đứa nhỏ hiển nhiên phải giữ gìn .” “Đều là nữ nhân , sao mệnh nàng lại tốt như vậy ? Quả thực là người trung long phượng ha ? “ Trưởng tôn Lâm gia Lâm Lập Phong coi trọng nàng , nàng đã sớm bay lên biến thành phượng hoàng rồi .” Phượng hoàng ?! Nhỏ Lệ hừ lạnh , vận tốt của nàng rồi cũng chóng qua . Nàng đang chờ nhìn cảnh nàng ta thống khổ từ trên trời ngã xuống chứ . Trên khuôn mặt thanh tú hiện ra nụ cười châm biến , đôi mắt phát ra những tia oán hận , khiến người khác bất giác cảm thấy lạnh lẽo . Lâm Lập Phong đang ngồi ở phòng làm việc xem văn kiện , bỗng nhiên thư kí đưa một bưu iện tới trước mặt hắn , cung kính nói “ tổng tái , là vắn kiện của người .” Lâm Lập Phong nhìn bưu kiện một chút , trong lòng rất nghi hoặc , là ai giữ bưu kiện cho hắn ? Hắn một ngày một đêm cũng không có nhận điện thoại báo trước . Hắn mở bưu kiện , bên trong có hai gói nhỏ . Hắn xé mở một gói trong đó . Thoáng chốc sắc mặt đại biến ! Bên trong dĩ nhiên là ảnh chụp Hạ Tử Tình cùng Khắc Just mây mưa trên giường! Hắn nhanh chóng đem ảnh chụp nhìn lại một lần nữa , sắc mặt tái nhợt . Ai có thể nói cho hắn biết , rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ? Vì sao Tử Tình cùng gã Khắc Just kia ở trên giường ? Nhưng lại tối như vậy ? Lẽ nào bọn họ đã …. Lẽ nào Tử Tình đã phản bội hắn ? Hắn tinh tế nhìn bối cảnh ảnh chụp , hắn nhận ra đó là khách sạn nhỏ trên đảo Hải Nam mà hắn đã đến . Lẽ nào trước khi hắn đến đảo Hải nam tìm nàng , nàng đã phản bội hắn ? Đã cùng Khắc Just phát sinh quan hệ ? Hắn nhất thời cảm thấy cả người lạnh băng ! Con mắt bắn phá đến bưu kiện kia , hắn nhanh chóng xé mở nó ra , đó là một đoạn băng ghi âm . Hắn vội vàng mở băng ghi âm , bên trong truyền ra âm thanh của Hạ Tử Tình “ Anh nói thật cho em biết , tối đó em uống say , chúng ta rốt cuộc có hay không phát sinh quan hệ ?” Tiếp là tiếng của Khắc Just “ Thế nào ? Em hoài nghi hài tử trong bụng là của anh?” Tâm Lâm Lập Phong thoáng chốc tựa như có hàng nghìn kim độc châm vào , hầu như muốn gặm nhấm sinh mệnh của hắn . Hắn nhắm ma71t , bên tai lại truyền đến âm thanh cuồng vọng của Khắc Just “ Ha ha ha , …. Thật buồn cười !Thê tử của Lâm Lập Phong lại mang hài tử của ta ! Trên đời lại có chuyện bi ai như vậy !” “ Ta thực sự hy vọng hắn có thể sinh ra sớm một chút ! Không biết có thể giống ta hay không đều là tóc vàng mắt xanh !” “ Anh nói bậy bạ gì đó ! Đứa trẻ là con của em và Lâm Lập Phong ! Anh khong được đụng tới đứa trẻ !” “ Nó cũng có thể là con của anh và em ! Bảo bối !” Tâm Lâm Lập Phong như tan thành muôn nghìn mảnh nhỏ . Hắn phẫn nộ tàn bạo cầm máy ghi âm trong tay ném lên mặt đất . Khuôn mặt tuấn tú cuồng nộ hiện lên sự tức giận , tâm người khiếp sợ , một đám người bên cạnh hắn sợ hãi né tránh lửa giận trong đôi mắt hắn . “ Tổng tài …..” Lý thư kí cầm văn kiện đang cần hắn kí tên . “Cút ! Nhanh cút hết cho ta !” Hắn rít gào lên , bước nhanh vào thang máy . Tất cả mọi người bên hắn sợ đến ngốc không dám hé răng . Chưa từng thấy tổng tài tức giận đến như vậy , đã xảy ra chuyện gì ? Bước nhanh ra khỏi phòng làm việc , tới bãi đỗ xe , hắn lái xe bằng tốc độ nhanh nhất để về nhà . “ Thiếu gia , người đã về ?” Chị Ngọc Dâu thấy đang trong giờ làm việc Lâm Lập Phong bỗng nhiên trở về , rất ngạc nhiên . Khuôn mặt Lâm Lập Phong lãnh băng bước lên hai , chị Ngọc Dâu mất hồn .
|
ÁI TÌNH TÊ TÁI “Thình thịch” cửa phòng vang lên một tiếng bị lực mạnh đẩy ra , Hạ Tử Tìng nhất thời giật mình . Ngồi xuống giường , đón nhận khuôn mặt lãnh khốc như tử thần bóng đêm của Lâm Lập Phong , lưng không khỏi nổi lên cảm giác lạnh lẽo ! Đôi mắt ngăm đen thâm thúy của hắn tràn ngập lửa giận , khuôn mặt kiên nghị cứng ngắc , hắn từng bước tiến tới gần nàng , như tử thần tiếp cận , lòng nàng tưng chút từng chút đông lại , đáy lòng nàng dự đoán một sự không hay . Tuy rằng không biết chuyện gì đã xảy ra , nhưng chắc rằng không phải là chuyện nhỏ ! Bỗng nhiên hắn đem tất cả tức giận hướng nàng , thoáng chốc nàng thấy được rất nhiều ảnh chụp tựa lá cây rơi xuống giường . Nàng cúi đầu nhìn , là ảnh chụp nàng cùng Khắc Just trên giường vào đêm đó trên đảo Hải Nam . Khuôn mặt của nàng trong chốc lát trắng bệch ra . Là ai chụp ? Lòng nàng thoáng tựa hồ sâu lạnh băng ! Cả người run lên ! “ Nói cho tôi biết ! Em cùng hắn bắt đầu từ khi nào _?” Âm thanh bi thương của Lâm Lập Phong từ trên vọng xuống . Hạ Tử Tình ngẩng đầu , nhìn vẻ mặt thịnh nộ của hắn , nàng không biết nàng làm sao giải thích , không cách nào đem việc này giải thích rõ ràng ! Nàng cúi xuống , không lên tiếng . Hắn nhìng nàng xấu hổ cúi đầu xuống , một câu cũnng không nói , bất luân không giải thích điều gì . Trong lòng lửa giận càng nóng cháy ! Hắn cầm lấy cánh tay của nàng lực mạnh mà loạng choạng “ Em nói a ! Em giải thích a ! Em cùng hắn có hay không xảy ra chuyện gây rối ? Em trả lời tôi đi !” Nàng nước mắt tủi thân , chăm chú cắn môi mình , nhất định không mở miệng . Nàng không biết nên giải thích với hắn như thế nào ? Nói bọn họ không phát sinh chuyện gì sao ? Bọn họ trong lúc đó xác thực xảy ra “ Tình một đêm” a ! Muốn nàng phải làm sao mở miệng nói với hắn , nàng hối hận , nàng khổ sở chứ ? Nàng chỉ có thể cúi đầu yên lặng rơi lệ . “ Cô không phải yêu tôi sao ? Đây là yêu của cô ?” Hạ Tử Tình liều mạng lắc đầu , khàn giọng nói lộ ra sự đau xót “ Không phải ! Em thật lòng yêu anh! Lập Phong !” “ Câm miệng ! Cô nói dối ! Cô rốt cuộc muốn lừa gạt tôi tới khi nào ? Có phải chờ tới khi hài tử snh ra , cô nói cho tôi biết , đứa trẻ là của Khắc Just , không phải là con của tôi ?” Lâm Lập Phong tức giân đỏ mắt hướng nàng rít gào . Hắn tin tưởng nàng như vậy ! Đổi lấy là sự lừa dối của nàng ! Hắn yêu thương nàng hơn cả sinh mệnh của mình ! Hạ Tử Tìng cả người cứng đờ ! Con mắt mỹ lệ kinh hoảng nhìn hắn , lẽ nào hắn đã biết ? Biết hài tử có khả năng không phải là con của hắn ?! Là ai nói cho hắn ? Chẳng lẽ là Khắc Just ?! Tất cả đều do Khắc Just gây nên ? Nam nhân đê tiện này mang tất cả mọi chuyện nói với Lâm Lập Phong ? “ Vì sao cô lại đối với tôi như vậy ? Cô nói đi ! Cô nói đi !” Lâm Lập Phong mạnh mẽ khóa chặt tay nàng nắm bắt lấy nàng , hầu như muốn đem cánh tay nàng bẻ gẫy. Đau đớn truyền đến cánh tay nàng , khiến nàng không khỏi nhíu mày . “ Xin lỗi, Lập Phong .” Nàng nghẹn ngào không được thành tiếng . Sắc mặt Lâm Lập Phong như tro nguội , nàng nói như vậy là thừa nhận có quan hê cùng Khắc Just ? Nàng thực sự phản bội hắn ! Hài tử trong bụng nàng thậm chí cũng không phải của hắn ! Hắn lại toàn tâm toàn ý yêu nàng ! Yêu ! Hắn cười bi thương . Đối ! Hắn yêu nàng ! Hắn yêu nữ nhân miệng đầy lời nói dối này ! Trong lòng hắn bi thiết. Hắn lạnh lùng buông nàng ra , lùi về sau một bước , đôi mắt lãnh liệt chăm chú nhìn nàng , bạc môi vô tình nhả ra từng chữ từng chữ một “ Cô làm tôi ác tâm ! Hạ Tử Tình ! Cô cút đi cho tôi ! Tôi vĩnh viễn không muốn nhìn thấy cô nữa !” Nàng che miệng thươnng tâm mà rơi lệ , đôi mắt đã sưng đỏ nhìn hắn , bi thương hỏi “ Anh thực sự muốn em đi ?” “ Đúng ! Cô lập tức , lập tức , cút đi cho tôi !” Lâm Lập Phong nhấn mạnh từng chữ . Hạ Tử Tình cõi lòng tan nát từ trên giường đứng lên , bờ vai mảnh khảnh run lên , từng bước từng bước một đi ra cửa . Hắn nhìn đôi vai gầy , bóng lưng mảnh khảnh, làm trái tim mình đau đớn . Hắn nắm chặt nắm tay , ức chế ý muốn muốn chạy đến ôm chặt lấy nàng . Mãi cho đến khi bóng dáng nàng biến mất sau cửa , hắn dùng lực đóng mạnh cánh cửa , đấm mạnh vào vách tường . Lập tức , bụi trên tường tường rớt ra từng mảng . Tay hắn sưng lên ứa máu . Hắn cảm thấy đau , rất đau ! Nội tâm đau nhức ! Cảm giác cõi lòng tan nát làm hắn muốn điên lên ! Vì sao hắn yêu chìu nàng như vậy , bảo vệ nàng như vậy , nàng lại muốn phản bội hắn ? Lẽ nào tình yêu của hắn chẳng đáng giá ? Ba ba vứt bỏ hắn , Dư Tuyết Oánh vứt bỏ hắn , hiện tại ngay cả Hạ Tử Tình cũng phản bội hắn ! Đôi mắt hắn không lời hiện lên ý hận ! Nội tâm hắn thống hận khọng càch nào diễn tả được , hắn phải tìm người phát tiết ! Hắn giật mạnh cửa , bước nhanh xuống lầu , đi tới ga ra lái xe rời đi . Hắn phóng xe với tốc độ nhanh , khiến Hạ Tử Tình toát mồ hôi lạnh . Hạ Tử Tình lo lắng lái xe đi theo phía sau hắn , mãi cho đến nhà trọ của Khắc Just, xe mới dừng lại . Nguyên lai hắn đến tìm Khắc Just ha ! Hạ Tử Tình đem xe khóa kĩ , vội vã đi theo . Khắc Just nghe được tiếng đập cửa rất mãnh liệt , hắn mở rộng cửa , thì một nắm đấm lao đến trên mặt hắn . Hắn bị văng đến tận sô pha , từ sô pha đứng lên , chạm phải con mắt đỏ như máu của Lâm Lập Phong . Lâm Lập Phong tay nắm thành quyền thứ hai công kích hắn , Khắc Just nghiêng nhẹ người tránh đòn của Lâm Lập Phong . Khắc Just xoa khuôn mặt đau nhức của mình , sắc bén nhìn hắn chăm chú “ Ngươi đến để đánh nhau sao ? Lâm Lập Phong !” “ Ngươi là đồ vô sỉ ! Ta muốn đánh chết ngươi !” Lâm Lập Phong hướng Khắc Just đi tới . Khi Hạ Tử Tình đến , Khắc Just cùng Lâm Lập Phong đang đáng nhau. “ Hai người không nên đánh nhau ! Không được đánh nhau nữa !” Hạ Tử Tình lo lắng mà la lên . Khi Khắc Just hướng quyền đến phía Lâm Lập Phong , Hạ Tử Tình lập tức đẩy mạnh Khắc Just ra . Lâm Lập Phong từ trên đất đứng lên , một lần nữa đánh về phía Khắc Just , Hạ Tử Tình kéo tay hắn cầu xin “Không nên đánh ! Lập Phong! Không nên đánh nữa !” “Cô cút ngay cho tôi !” Lâm Lập Phong vung mạnh tay , đem nàng bỏ qua . Nàng bị lực mạnh , đụng phải mặt bàn ngã xuống , thoáng chốc bụng trở nên đau nhức . Nàng ngã xuống đất , cảm thấy một luồng ấm áp theo đường dưới chảy ra . Nàng ngồi dưới đất , đau đớn không đứng lên được . “ Lâm Lập Phong ! Tử Tình ngã xuống kìa !” Khắc Just tức giân mà một quyền đánh Lâm Lập Phong , bước nhanh tới trước Hạ Tử Tình . “ Em không sao chứ ? Tử Tình !” Khắc Just lo lắng hỏi . “ Bụng em rất đau .” Hạ Tử Tình kéo tay Khắc Just nói . Lâm Lập Phong chạy đến , thấy hạ thể của Hạ Tử Tình chảy máu , ngực cả kinh ! Hắn lập tức đoạt lấy Hạ Tử Tình trên tay Khắc Just , thét lên với hắn “ Nhanh lái xe ! Đến bệnh viện !” Hạ Tử Tỉnh nhìn Lâm Lập Phong trong lòng đau nhức , chưa đến bệnh viện đã ngất đi . Lâm Lập Phong và Khắc Just mặt trắng bệch lo lắng chờ Hạ Tử Tình trước phòng cấp cứu . Từng giây trôi qua , Lâm Lập Phong càng lúc càng nhíu chặt mày . Cửa phòng cấp cứu cuối cùng cũng mở ra . Lâm Lập Phong và Khắc Just chạy tới . “ Ai là người nhà của bệnh nhân ?” “Tôi là chồng của nàng . Thân thể của nàng thế nào ?” Lâm Lập Phong đi tới trước mặt bác sĩ vội vàng hỏi . “ Bệnh nhân đã qua cơn nguy hiểm , chỉ tiếc là hài tử trong bụng nàng không giữ được !”
|