Cô Vợ Trẻ Con Của Tổng Giám Đốc
|
|
Chương 70
Ads Kế tiếp, là "Thời gian tốt đẹp" của hai người .
"Diễm, khuya hôm nay chúng ta đi ngủ sớm một chút được không?"
"Ừ? Đi ngủ sớm một chút?" Bàn tay cởi cà vạt bỗng nhiên dừng lại.
Hóa ra cô bé này, cũng đã không chờ được nữa rồi, vội vã cùng với anh cùng "làm chuyện buổi tối " ?
"Chú ý sức khỏe, chúng ta đi ngủ sớm một chút . . . . ." sói nham hiểm không có ý tốt mà tiếp cận thỏ con.
"Ê, nằm gần em như vậy làm cái gì? Dịch, không được quấy rầy em ngủ!"
Thỏ con như chưa bước vào trạng thái, còn đang thẹn thùng . Sói thầm nghĩ.
"Vợ chồng rồi, thẹn thùng cái gì." Móng vuốt sói liên tục vươn về hướng thỏ con.
"Ai xấu hổ! Anh không ngủ, em muốn ngủ!"
Sói nham hiểm sững sờ.
Cho đến giờ phút này, sói nham hiểm mới bắt đầu hiểu: "ngủ" này không phải "ngủ" kia.
A! Anh ngửa mặt lên trời, đấm ngực dậm chân!
Sau nửa ngày, mắt thấy Oa Oa sắp ngủ, Ân Dập Diễm bò lên giường, cởi quần áo xuống, toàn thân chỉ còn lại cái quần che đậy " chỗ quan trọng ".
Thấy giường trùng xuống, Oa Oa chớp mắt, sau đó thấy quả nam.
Nghi hoặc, hỏi: "Diễm, anh lên giường làm gì? Bên cạnh có phòng mà!"
Anh âm hiểm cười nói: "Nhưng cái giường kia không có em."
"Ôi dào, không có em thì không có em thôi!"
Chạm vào bàn tay trắng nõn, da mềm mại như long tơ, đè xuống ham muốn vài ngày trước. Nhìn qua, lại bắt đầu ngăn không được .
Gặp quỷ ! Trời biết những ngày này anh làm thế nào mà nhịn xuống đi !
Bất quá, hiện tại có thể, anh có thể "muốn làm gì thì làm" với cô. . . . . .
Oa Oa trợn tròn mắt, nói: "Trời ạ, Diễm, anh muốn làm gì?" "Anh nhớ anh đã nói rồi, lúc chúng ta kết hôn, muốn đem em ăn sạch sành sanh. . . . . ." Anh cười tà nói: "Hiện tại, em nên làm là cố gắng làm nghĩa vụ của người vợ."
Không chờ cô kịp phản ứng, sói nham hiểm lật người, nằm trên người cô. Cùng với ham muốn mạnh mẽ mà giữ lấy, hung hăng hôn lên cô.
Nụ hôn của anh, giống như bão táp, xâm phạm mạnh mẽ.
Cứ như vậy, trên giường, một đôi vợ chồng mới cưới, bắt đầu chuyện tốt đẹp nhất nhân gian —— vận động.
Trong phòng, cảnh xuân thơ mộng. Sắc.
Mọi người ở bên ngoài nghe trộm mà lắc đầu, tên đàn ông này, lúc chưa thỏa mãn dục vọng là đáng sợ nhất!
Đột nhiên, một tiếng thét chói tai vang lên.
Sở mẹ lo lắng nói với Sở phụ: "Lão già, tên đàn ông kia . . . . . À, tôi nói, Dập Diễm "thể lực quá tốt" rồi hay không?"
Sở cha cười ha ha: "Không có khả năng, đàn ông hiểu đàn ông nhất mà, tôi nghĩ, nhất định là nó bị đè nén đã lâu rồi!"
Lời này nói không sai, một khi đàn ông bị đè nén lâu, sau đó phóng thích năng lượng đi, đây chính là tấn công vô hạn a!
Mọi người từ từ tản đi.
*
Ngày hôm sau, điện thoại vang lên dồn dập.
Oa Oa bị đánh thức, đưa tay đẩy người đàn ông bên cạnh.". . . . . . Ê, Diễm, đi nhận điện thoại."
Người đàn ông lẩm bẩm một tiếng, xoay người, tiếp tục ngủ.
Chuông điện thoại chói tai tiếp tục vang lên.
Rơi vào đường cùng, cô đành phải nhấc chăn lên, chịu đựng đau nhức giữa hai chân, xuống giường đi nhận điện thoại.
Một cánh tay cường tráng đưa qua, đặt trên eo nhỏ nhắn của cô.
"Anh đi nhận."
Oa Oa trợn mắt, cần phải đợi cô xuống giường mới chịu đi nhận điện thoại.
"Alo !" Khẩu khí của anh rất hăng.
Đó! Chưa thỏa mãn dục vọng đó! Sở mẹ kiên trì nói: "Dập Diễm , các con nên dậy thôi, xuống ăn cơm đi."
|
Chương 71
Ads Chỉ vì một chút việc nhỏ như vậy, mà sáng sớm gọi điện thoại? !
Cơn giận của anh tăng lên!
Người có thể gọi điện thoại, không phải cấp dưới của anh, mà lại là mẹ của anh.
"Được. Mẹ, chúng con sẽ xuống ngay." Anh bất đắc dĩ nói.
Quẳng điện thoại xuống, Ân Dập Diễm mặc quần áo tử tế, ngồi ở mép giường.
Đây chính là vợ yêu của anh a. Đang ngủ rất đáng yêu, nhìn, nước miếng cũng chảy xuống.
Vợ yêu. . . . . . Vợ yêu. . . . . . Vợ yêu. . . . . .
Quỷ tha ma bắt, anh yêu từ như thế!
Sau khi ăn xong điểm tâm, Sở cha, Sở mẹ rất tự giác, không quấy rầy thế giới của hai người.
Cho nên, hai người già dựa vào cái tên của Ân Dập Diễm, đến khách sạn thượng hạng ở lại.
Trước khi đi, Sở mẹ còn cười toe toét kéo tay Oa Oa, nói thầm: "Oa Oa , con thỏa mãn chứ, hơn nữa chồng tốt như vậy. Không chỉ có tuấn tú lịch sự, kiến thức uyên bác, mà quan trọng hơn. . . . . . Ha ha, cái kia nhiều nha, con biết mà!"
Cô đương nhiên biết rõ, cái kia nhiều. . . . . . Chính là nhiều tiền nha!
Cô nhớ đến lúc ấy nói: "Mẹ, con là gả cho anh ấy, cũng không phải gả cho anh ấy vì tiền a!"
"Ha ha, đúng đúng đúng, cậu ta cũng rất tốt a, nhất là đối với con."
"Đó là đương nhiên. . . . . ." Cô nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn, hai mắt hiện ra những vì sao.
. . . . . .
"Nghĩ gì thế? Như vậy. . . . . . Ách, tư xuân?" (tư xuân: ý là háo hức về tình dục)
Tắm rửa sạch sẽ, Ân Dập Diễm cầm khăn tắm lau sạch nước trên tóc.
Bịch ——
Một cái gối ôm lớn ném lại, Bingo! Ở giữa ngực!
"Ai tư xuân a!"
"Không có tư xuân? Ừ, vậy nhất định là biểu hiện của anh tối hôm qua quá tốt. . . . . . Thì phải là hoài xuân rồi!"
Lau khô tóc, anh ngồi ở trên ghế sa lon, tới gần Oa Oa, ngửi mùi thơm ngát trên người cô: "Chúng ta đi đâu chơi?"
"Chúng ta. . . . . ." Hai mắt cô tỏa ánh sáng, chống tay dưới cằm: "Chúng ta đi sòng bài lớn nhấn Las Vegas đánh một ván!"
Anh thoáng trầm tư một chút, sau đó hôn cổ cô để lại một dấu hôn, giọng nói mơ hồ: "Được, nhưng mà không cho em quá mê muội!"
"Biết rồi!" Oa Oa ngẩng đầu từ trước ngực, bất mãn nói: "Thật đáng ghét, dấu hôn như vậy, làm sao đi ra ngoài gặp người chứ!"
Điểm này, Ân Dập Diễm ngược lại không một chút ngần ngại, anh còn rất thích cho người khác nhìn thấy những dấu hôn này, đây chính là kiệt tác vất vả của anh.
"Đi đi đi, thay quần áo đi!"
"Tuân mệnh, bà xã đại nhân."
"Miệng lưỡi ngọt xớt!"
"Đàn ông không xấu, phụ nữ không thương!"
"Anh cưỡng từ đoạt lý!"(cả vú lấp miệng em)
"Nhưng đây cũng là sự thật."
Mười phút sau, hai người đứng ở một trong những sòng bạc nổi danh nhất Las Vegas ——sòng bạc hoàng kim.
Oa, thật sự là khí thế a! Đáy lòng Oa Oa không thể che hết kinh ngạc.
Ánh mặt trời vàng rực, cả sòng bạc phủ thêm kim sa giống như cánh ve, khắp nơi bị màu sắc thần bí che đậy.
Cái sòng này bạc lớn, liếc mắt nhìn thì khoảng mấy trăm mét gì đó. Đưa mắt nhìn lại, cả sòng bạc lại bị người bao quanh, đông nghìn nghịt.
Cô nhìn ngây người.
Ân Dập Diễm nghiêng đầu cười, ôm sát eo nhỏ của cô."Tin anh, cảnh sắc ban đêm sẽ đẹp hơn."
"Thật vậy chăng? Thật tuyệt, quả nhiên em không có tới sai chỗ!"
Anh vuốt cằm, dùng ánh mắt liếc về phía sau, bọn cận vệ cách đó không xa lập tức hiểu được.
Bước chân của bọn họ càng thêm nhanh.
Bên ngoài cũng đã đông nghịt rồi, bên trong thì càng không cần phải nói .
Mọi người xung quanh muôn hình muôn vẻ tụ tập lần lượt từng bàn một, thỉnh thoảng thì thầm nói với nhau.
Đang lúc mọi người nói nhỏ, thỉnh thoảng truyền đến tiếng ma sát của quân bài, tiếng ma sát đếm tiền, cùng với ở giữa tiếng va chạm của mạt trượt.
Gian phòng sòng bạc này khoảng chừng mấy trăm thước vuông, chia làm bốn tầng.
|
Chương 72
Ads Hiện tại, bọn họ đứng ở tầng một.
"Đi thôi, chúng ta đi tìm một cái bàn."
Ân Dập Diễm chọn lấy cái bàn người không nhiều lắm, ngồi xuống, rất tự nhiên, đem vợ yêu mới cưới của anh ôm ở trên đùi.
Xem ra cái bàn cần bốn người, lúc anh chưa tới, thiếu một người, hiện tại vừa vặn .
Anh biết rõ Oa Oa thích xem người khác đánh bạc, nhưng mà anh không hy vọng xem người đàn ông khác đánh bạc, vì thỏa mãn ham muốn giữ lấy của mình, anh tự mình ra trận.
"The stakes are?( Tiền đặt cược là cái gì?)" Anh hỏi ba người khác.
Nói tiếng Anh lưu loát, hoàn toàn nghe không hiểu, kỳ thật anh không phải người Anh quốc.
Qua hơn nửa ngày, người ngồi ở đối diện Ân Dập Diễm, có một người đàn ông Đức tóc dài màu nâu mở miệng, thanh âm tràn ngập khinh thường: "Hey, this is strange to you, the poor will al¬so come to this?" ( Hey, thật là kỳ lạ, người nghèo cũng tới nơi này? )
Cái này cũng không trách được bọn họ lại nghĩ như vậy, hôm nay Ân Dập Diễm mặc trang phục thoải mái, thoạt nhìn xác thực như là người thường.
Đôi mắt đen hiện lên một chút sắc bén, nhưng không để cho người bên ngoài nhận ra. Oa Oa ngồi ở trên đùi anh phát hiện không giống với anh.
"Làm sao vậy? Diễm, mọi người đang nói cái gì?"
Đừng trách cô, cô không biết tiếng Anh cũng là chuyện có thể tha thứ mà!
Cô cũng không muốn làm kẻ phản bội!
Anh thoáng ngẩng đầu, nhìn ánh mắt cô lo lắng, dịu dàng cười: "Không có chuyện gì, bọn anh chỉ là đang nói một chút về quy tắc trò chơi."
Sau đó, ánh mắt nhìn xung quanh một vòng, giọng nói dần dần lạnh xuống: "To begin, don’t know how to start the poor can come here?" ( Bắt đầu đi, không bắt đầu sao có thể biết được người nghèo sao có thể tới nơi này? )
Người đàn ông bên cạnh Ân Dập Diễm, hơi gật đầu tán thưởng, nói: "Well, there is a man of character!" (Được, thật là một người đàn ông có khí phách! )
Hừ, anh không phải có khí phách, mà là anh thật sự có năng lực như thế, thắng được những ma-cà-bông (dân lang thang) này!
Nhưng hiển nhiên , những ma-cà-bông này xem thường anh.
Lúc này, người đàn ông tóc màu nâu kia lên tiếng lần nữa: "A note $10,000 ? Dare to play?" ( Một lần 10 nghìn Đô-la, như thế nào? Có dám chơi hay không? )
"If you insist.( Cung kính không bằng tuân mệnh)" Anh giơ tay trái ra, ý bảo ‘ xin mời ’.
Vì vậy, bốn người đàn ông bắt đầu đánh bạc.
Bốn phía im ắng, người bên ngoài quan sát cũng ngừng nói thầm, không khí yên tĩnh làm cho người hít thở không thông.
Nhìn nét măt của họ, bốn người cũng đã bắt đầu.
Không biết qua bao lâu, bỗng nhiên lông mày người đàn ông tóc màu nâu kia chau lên, không vui nguyền rủa một tiếng: "Shit!"
Chỉ thấy thần sắc Ân Dập Diễm tự nhiên, không chút hoang mang, mở hai tay ra : "You lose.(Ông thua)"
Cuối cùng, vẫn không quên thêm một câu: "Give money."(Đưa tiền)
Vì vậy, 10 nghìn Đô-la cứ như vậy rơi vào trong tay của anh. Chính là anh không lấy mười vạn Đô-la, mà cúi đầu, dịu dàng nói với Oa Oa: "Thắng mười vạn có đủ hay không? Không đủ chúng ta lại đến, em nhận tiền thuộc về mình."
Nhất thời, một đống tiền màu xanh của Mao (Mao Trạch Đông) gia gia ở trước mắt cô lắc lư, oa, đây chính là tiền mà thế gian đều yêu a!
|
Chương 73
Ads Cô gật đầu liên tục không ngừng: "Được được, nhiều hơn nữa càng tốt!"
Hắc, dù sao có người kiếm tiền cho cô, từ nay về sau cô làm gì lo lắng sẽ không có tiền xài?
Bởi vì bọn họ nói là tiếng Trung, bốn người còn lại nghe không hiểu gì.
Nhưng, theo bọn họ nhìn, cô gái nhỏ trong ngực người đàn ông kia hẳn là của anh ta. . . . . . tình nhân a, hoặc là bạn trên giường.
Thân hình của phụ nữ phương Đông, so với phụ nữ phương Tây, đúng là quá nhỏ. Cũng bởi vậy, trong mắt bọn họ, cô gái nhỏ nhắn xinh xắn kia như. . . . . . Ách, giống như một con gấu lớn ôm một con chó nhỏ vào trong ngực, tuy nhiên người đàn ông kia không phải con gấu lớn.
Người đàn ông ngồi xuống bên cạnh Ân Dập Diễm ngả ngớn cười, giọng tràn đầy dâm ý: "Hey, this girl is good, not to us?" ( Hay, cô gái này không tệ, không bằng chia cho chúng tôi đi? )
Vừa dứt lời, mọi thứ xung quanh như đóng băng, tình hình này, làm cho người ta cảm nhận được đầy đủ: đóng băng ba thước, không phải chỉ lạnh một ngày.
Làm cho người ta sợ hãi không phải là không khí xung quanh bỗng nhiên lạnh xuống, mà là người đàn ông ôm cô gái kia.
Anh cúi thấp đầu, hơi thở lạnh như băng từ trên người phả ra, làm cho người không rét mà run.
Ngón tay thon dài, gõ mặt bàn lúc có lúc không, cười nhưng không nói.
Lúc này, người đàn ông vừa rồi mở miệng chú ý tới không khí xung quanh, anh ta ngượng ngùng nói: "Give you nothing bad, you are not alone: the word as neat lele! B. lele So, you have no loss." ( Chia cho mọi người có gì mà không tốt chứ, các người không phải là có một câu: vui một mình không bằng cùng nhau vui sao! Cho nên, anh cũng không có tổn thất cái gì. )
Nếu như vừa rồi là Ân Dập Diễm giống như con báo chỉ chờ đợi con mồi, như vậy hiện tại, anh lại giống như con báo bị kẻ thù đoạt đi con mồi thuộc về mình!
Anh chợt đứng lên, sau khi buông Oa Oa, đạp bàn tung lên.
Bài, chi phiếu, tiền mặt bay giữa không trung, sau đó rơi xuống mặt đất.
Vẻ mặt anh dữ tợn làm người ta không dám nhìn thẳng, nhất là đôi mắt lợi hại kia, giờ phút này phát ra ánh sáng lạnh âm u.
Ân Dập Diễm chỉ vào ba người kia, lời nói từ trong miệng tràn ra lạnh như băng: "That’s my wife, I never allow others to her! You don’t even think about it!" ( Đó là vợ của tao, tao quyết không cho phép người khác đụng tới cô ấy! Bọn mày nghĩ cũng đừng nghĩ! )
Một bàn tay túm lấy anh, chủ nhân của cái bàn tay kia thề với trời, cô chưa từng nhìn thấy Ân Dập Diễm thô bạo như vậy!
"Diễm, không nên tức giận. . . . . . Em, em sợ. . . . . ." cô khẽ nói, sợ rước lấy sự tức giận của anh.
Ân Dập Diễm không trả lời, anh nói với những người kia một cấu: "If can seal your mouth, I would rather pay." ( Nếu như có thể khâu miệng của bọn mày lại, tao tình nguyện bỏ tiền. )
Cái này có thể nói là một mũi tên trúng hai đích.
Thứ nhất: dùng tiền ngăn mấy tên đàn ông, đối với đàn ông mà nói, lòng tự trọng quan trọng nhất, dùng biện pháp này, không thể nghi ngờ là làm cho bọn họ không có chút tôn nghiêm.
Thứ hai: nếu quả thật bọn họ không nói ra, sao không tốt đây?
Ba người kia cũng nghĩ đến ý này, sắc mặt trở nên đỏ bừng, chạy thục mạng.
|
Chương 74
Ads Thân hình cao lớn dịch chuyển, phá vỡ yên lặng, cũng khiến cho mấy người thất thần tỉnh lại.
Nhìn thấy vẻ mặt Oa Oa sợ hãi, sắc mặt Ân Dập Diễm lúc này mới trở lại bình thường.
"Đi thôi, chúng ta đến nơi khác xem." Anh từ từ nói.
Oa Oa không dám nói cái gì nữa, đành phải bước đi theo anh.
Vừa rồi cảnh kia, đúng là dọa người, cô chưa từng thấy vẻ mặt anh hung ác nhưu vậy, tuy cô không hiểu nhiều tiếng Anh, nhưng tối thiểu nhất, có một vài từ đơn, cô biết.
Vừa rồi. . . . . . Anh nói "wife" cái từ đơn này.
Nếu như cô nhớ không lầm, từ này hẳn có nghĩa là "vợ", như vậy, chuyện này có liên quan đến cô?
"Don’t play! You don’t fight again!" ( Không chơi! Bọn mày không muốn đánh nữa! )
"Ah! He was bleeding!" ( A! Nó bị chảy máu! )
"Stop!" ( Mau dừng tay! )
Một bàn cách đó không xa, không biết vì sao, hai người đánh nhau, rối loạn lên.
Bọn dân cờ bạc tốp năm tốp ba bởi vì chơi bời lêu lổng, không có việc gì để làm, vì vậy, người quan sát đánh nhau bắt đầu mở rộng —— bóng người biến thành một nhóm.
Đơn thuần như cô, lập tức quên chuyện vừa mới xảy ra, một lòng chỉ muốn làm thế nào có thể đi vào trong đám người này xem trò hay.
"Diễm, bên kia có người đánh nhau a, chúng ta đi xem một chút được không?"
Anh không biết nên khóc hay cười, vừa mới xem hết một trận " khởi động trước khi chiến đấu" , hiện tại chờ không kịp mà muốn đích thân "tiến vào chiến trường" .
Nhưng mà, đây chính là vợ yêu đơn thuần của anh.
Anh không thể làm gì được: "Được, người bên trong rất nhiều, không được rời khỏi anh."
"Được rồi được rồi, thật dài dòng!"
Ân Dập Diễm không có quên một màn vừa rồi, vì khiến cho những tên cờ bạc ý niệm "tính" háo sắc thành công, anh phải ôm chặt Oa Oa, để cho khuôn mặt nhỏ nhắn của cô sát vào lồng ngực của mình, không cho cô có cơ hội tiếp xúc đàn ông khác!
"A, Diễm. . . . . . Anh ôm chặt quá, khó chịu, em khó chịu muốn chết. . . . . ." Cô cố gắng giãy ra, nhưng anh rất khỏe, không dễ dàng buông tha.
Ân Dập Diễm che chở cô, đẩy từng người ra, liền thấy hai người đàn ông đánh nhau bên trong,
Trên người hai người đàn ông đều phân biệt theo màu, giờ này khắc này, bọn họ đang. . . . . ngưng chiến? Nhìn chằm chằm lẫn nhau, không ai nhường ai."I listen to your words, lost 300,000 dollars!" (Tao nghe lời mày nói, mà thua ba trăm vạn Đô-la!)Trong đó một người đàn ông lên tiếng trước.
Người đàn ông khác hừ một tiếng: "Pig, I let you hear me? Really jerk!" ( Đồ con lợn, tao bảo mày nghe lời của tao sao? Thật là ngu xuẩn! )
"You!" ( Mày! )
Xem ra, lại muốn đánh nữa.
Đây là điều duy nhất Oa Oa có thể hiểu được, cô có thể hiểu được là theo vẻ mặt ở trên mặt bọn họ mà phân biệt được .
"Diễm, bọn họ nói gì đó?" "Người đàn ông kia nghe lời bạn của anh ta..., kết quả thua rất nhiều tiền." Anh dịu dàng nói. Anh thay đổi tư thế, vừa để cho cô nhìn thấy những chuyện đang xảy ra, vừa không cho đàn ông khác nhìn thấy cô.
"Thực nhàm chán. . . . . ."
Đám người trong lúc đó phát ra một tiếng kêu sợ hãi, cô còn chưa kịp thấy rõ, mội bàn tay lớn che lại mắt của cô, làm cho thế giới của cô tạm thời rơi vào bóng tối.
Cô kinh hoảng hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì sao?"
|