Một Đêm Mê Loạn: Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây
|
|
Chương 415: Để cô chịu không nổi 5 Sau khi Hoắc Phi Đoạt rời đi lúc này Ngũ Y Y như sắp điên lên rồi, cô bứt tóc, nằm trên giường lăn qua lộn lại.
“A a a a, tôi sắp điên rồi! Tôi thật sự muốn chết!Giang Đình, Giang Đình, mình sắp chịu không nổi rồi!”
Hàn Giang Đình chạy đến bên ghế sô pha ngồi xuống, ăn hoa quả đắt tiền trên bàn, chậm rãi nói: “Ngũ Y Y à Ngũ Y Y, lần này xem như cậu đào được mỏ vàng rồi, cậu thế nhưng lại có thể câu được Hoắc lão đại! Bây giờ mình thật bội phục cậu sát đất. Cậu có thể chia sẻ cho mình một chút kinh nghiệm với, cậu dùng biện pháp gì mà có thể nắm bắt được Hoắc lão đại vậy?Ăn ngay nói thật đi, có hai chúng ta mà không dám nói, có phải cậu có kỹ xảo về chuyện sinh hoạt vợ chồng không?”
Hàn Giang Đình chưa nói xong, Ngũ Y Y cầm lấy quả táo ném về phía cậu ta, Hàn Giang Đình nhanh chóng bắt được, kêu gào: “Này, đều là hoa quả nhập khẩu đó, cậu không cần lãng phí đồ ăn như vậy.”
“Vừa rồi cậu nói cái gì?Cái gì mà chuyện sinh hoạt vợ chồng? Cậu nói bậy đi! Mình là một cô gái đơn thuần thanh khiết như vậy, tôi có chỗ nào phải làm chuyện bất chính?”
“Vậy thì kỳ lạ, vì sao Hoắc Phi Đoạt lại coi trọng cậu như vậy?”
“Này mới nói, nhất định là Ngũ Y Y tôi có mị lực hấp dẫn thâm sâu rồi.”
“Nôn, nôn, mình muốn nôn quá!Người nào đó, xin đáng tin một chút được không?”
Ngũ Y Y bĩu môi: “nói thật, mình thật sự không biết Hoắc lão đại thích mình chỗ nào, mình thậm chí thích anh ấy từ lúc nào mình cũng không biết, cho tới bây giờ mình còn chưa xác định được, anh ấy thích mình.”
“Tôi choáng!Cậu nói giống như bị líu lưỡi vậy?Hoắc lão đại chưa từng nói anh ta yêu cậu?”
“Có vẻ như nói, mà cũng như không nói.Lúc đó trời tối, dưới tình huống hỗn loạn, vì vậy, mình cũng không nhớ rõ.”
“Vậy cậu có thích anh ta hay không?”
“Mình cũng không biết. Mình giống như thích, nhưng lại giống như tôn sùng và kính nể anh ấy, mình cũng không rõ. Nhưng mà, mình thừa nhận hồi sáng này, là mình chủ động hôn anh ấy.”
“Ôi chúa ơi! Ngũ Y Y! Cậu đúng là một tên xấu xa, cậu cũng nguyện ý chủ động hôn người khác sao?Vậy thì đúng rồi, vậy nhất định là cậu thích Hoắc lão đại!”
“Cho nên?”
Ngũ Y Y trừng to hai mắt tò mò.
“Vì vậy, cậu và Hoắc lão đại sẽ tu thành chính quả.”
“Chính quả?Xin hỏi chính quả là cái gì?”
“Ngu ngốc chết thôi!Tất nhiên là gả cho Hoắc lão đại, trở thành Hoắc phu nhân, sau đó lại sinh cho Hoắc lão đại một đống tiểu Hoắc rồi.”
“Cút!Mình không phải là heo, làm gì mà sinh đống?Nhiều lắm là hai đứa thôi.”
Hàn Giang Đình cười âm hiểm: “Cậu xong đời rồi, Ngũ Y Y. Cậu thế nhưng lại muốn sinh con cho Hoắc lão đại. Đây đã đủ chứng minh, người cậu yêu sâu đậm là Hoắc lão đại rồi.”
Ngũ Y Y hoảng hốt, che mặt đỏ bừng lên: “Sao cậu lại kéo mình vào? Mình rất xấu hổ.”
“Đúng rồi, quên nói cho cậu một việc.Cậu có biết đêm qua ai vào bệnh viện không?”
“Ai?Chẳng lẽ là minh tinh lén lút đến sinh con?”
“Cái gì?Đêm qua mình gặp Tiêu Lạc.”
“Ai?Anh ta?”
Đột nhiên Ngũ Y Y nghe đến tên Tiêu Lạc, dường như có một cảm giác cách xa mấy đời.
cô đã từng thích anh ta như vậy, thích anh ta nho nhã, thích sự ấm áp của anh ta, thích ánh mắt ấm áp của anh ta.
Giờ đây…
Cảnh còn người mất.
Ngũ Y Y nhắm hờ mắt: “Đừng nhắc đến anh ta, vừa nhắc đến anh ta, mình nhịn không được liền than thở.”
|
Chương 416: Để cô chịu không nổi 6 “Cậu có biết anh ta đến đây làm gì không?”
Ngũ Y Y lắc đầu “Mình không muốn nghe.”
“Anh ta đưa con nhóc lớn họ Ngũ đến đó.”
“Cái gì?” Ngũ Y Y vốn đang trốn trong chăn, vừa nghe đến đó, cô ló đầu từ trong chăn ra, trợn to hai mắt.
“Con nhóc lớn họ Ngũ phát bệnh sao?”
“Đâu chỉ phát bệnh, đều ở trong phòng cấp cứu đó! Sau này mình hỏi, thì ra con nhóc lớn họ Ngũ đó cắt cổ tay tự sát.”
“Cái gì? Cắt cổ tay tự sát?” Ngũ Y Y cả người run lên.
Hàn Giang Đình nhún vai gật đầu nói: “Ừ, nghe nói trễ một chút nữa là mất mạng. Các y tá đều nói, Tiêu Lạc ở bên ngoài phản bội con nhóc đó, cho nên cô ta trong cơn tức giận, đã cắt tay tự sát.”
“Tiêu Lạc phản bội con nhóc đó? Làm sao có thể? Hai người bọn họ vừa mới đính hôn, không phải lúc đó còn rất ngọt ngào sao?”
“không hiểu được nha, mình vẫn cảm thấy con nhóc lớn họ Ngũ đó và Tiêu Lạc đính hôn rất vội vã, hơi kỳ quái.”
Ngũ Y Y nhíu mày suy nghĩ: “con nhóc lớn họ Ngũ đó bây giờ thế nào?”
“Ừ, dường như không có việc gì nữa, ở trong bệnh viện này, ngay trên đầu cậu.”
“Vậy..…Tiêu Lạc luôn ở cùng cô ta?”
“nói nhảm! Anh ta là vị hôn phu, anh ta không ở cùng thì ai ở? Đúng rồi, đêm hôm qua mình còn chụp được một ảnh, đã gửi cho cậu, nhưng mà đoán chừng cậu đã tắt máy, không có nhận được.”
“Cái gì vậy?”
“một tin nhắn, hắc hắc, là một tấm ảnh.”
Hàn Giang Đình lấy di động ra, tìm được tin nhắn gửi cho Ngũ Y Y, đưa qua cho cô xem.
Ngũ Y Y vừa nhìn thấy, ngay lập tức trừng to hai mắt.
Dĩ nhiên là…..
Ảnh chụp Tiêu Lạc hôn môi con nhóc lớn họ Ngũ đó.
Vẻ mặt con nhóc lớn họ Ngũ đó vui vẻ mong chờ, Tiêu Lạc trước sau vẫn anh tuấn như vậy, gương mặt kia Ngũ Y Y rất quen thuộc. cô từng vụng trộm nhìn anh ta quay mặt, vài lần phát sinh háo sắc.
Ngũ Y Y nhìn một lúc cảm thấy hai mắt thật đau, đẩy di động ra một bên, giọng nói rầu rĩ: “xem ra quan hệ của hai người họ thật tốt.”
Vì sao vẫn không nhịn được xót xa?
Hàn Giang Đình chú ý đến bộ dạng mất hứng của Ngũ Y Y, cứ thế mà nói: “Hôm qua cậu không biết có bao nhiêu nguy hiểm đâu, mình suýt chút đã đánh mất tấm ảnh này, suýt chút không thể sống mà đến gặp cậu rồi! Cậu không biết, tên gia hỏa họ Tiêu kia lại có võ, hơn nữa võ thật giỏi, chỉ hơi động cánh tay một chút, suýt chút đã ấn chết mình rồi, thông minh một chút, rốt cuộc có thể trốn thoát khỏi tên họ Tiêu kia. thật không dễ dàng.”
Ngũ Y Y bật cười ra tiếng, giơ tay lên đánh tên Hàn Giang Đình ngu ngốc kia: “Ngây thơ chết mất.”
Hàn Giang Đình cười hì hì nằm sấp trên chăn Ngũ Y Y, làm nũng: “Y Y, cậu không yêu mình, cậu không cần mình nữa, có Hoắc lão đại vui vẻ rồi, cậu lập tức vứt bỏ tình yêu cũ của mình đây này, mình rất đau lòng nha.”
Ngũ Y Y trợn mắt: “Ghê tởm quá! Muốn bị mình đánh thành tổ ong vò vẽ không?”
Hàn Giang Đình nhảy dựng lên, chạy đến bên cạnh cửa sổ.
Hàn Giang Đình nhìn xuống dưới lầu, đột nhiên mở to hai mắt: “Ơ? Đây không phải là ba cậu sao?”
“Cái gì?”
Ngũ Y Y sợ hãi, cũng không quản đang treo chai truyền dịch một bên, mang giày chạy đến bên cạnh Hàn Giang Đình, cùng nhìn xuống dưới lầu.
|
Chương 417: Để cô chịu không nổi 7 Quả nhiên là Ngũ Học Phong!
đi cùng với ông ta còn có mấy người Tiêu Mai, Ngũ Nhân Lệ, Ngũ Nhân Tâm.
Trong tay bọn họ đều là giỏ trái cây lẵng hoa linh tinh, đi về phía dãy lầu phòng bệnh.
“Bọn họ đến thăm cậu sao?”
Hàn Giang Đình chạm tay Ngũ Y Y.
Ngũ Y Y hừ lạnh: “Tôi không thích việc họ đến đây! Đến hay không cũng không có gì đáng kể!”
Tuy rằng nói như thế, nhưng trong mắt Ngũ Y Y hiện lên tia mong chờ!
thật ra cô luôn khát vọng được người thân yêu mến, được quan tâm.
“Mình đi lên lầu trên xem, nói chuyện với người của công ty Hắc Đế một chút, để không cho bọn họ vào đây.”
“A? Vì sao không cho vào đây?”
“Cậu không biết à? Vì cứu cậu, Hoắc lão đại đã đem người trong công ty lật tung lên, đêm qua vài trăm người cùng nhau đi tìm cậu, đúng là quá lắm rồi! Hơn nữa, đêm qua lúc cứu cậu, bác sĩ đều bó tay, đều tuyên bố cậu chết rồi. Là Hoắc lão đại dùng nội lực của anh ta cứu sống cậu, mình nghe A Trung nói, Hoắc lão đại cố gắng cứu cậu, dường như tất cả nội lực của anh ta đều tiêu hao, sau đó anh ta đứng cũng không vững. Hoắc lão đại đối xử với cậu thật tốt.”
Ngũ Y Y há hốc mồm, ngây ngẩn cả người.
Hoắc Phi Đoạt làm nhiều chuyện vì cô như vậy sao?
Cho tới bây giờ, tên đàn ông xấu xa kia lại không nói với cô chuyện này.
Mặc dù anh ta trả giá rất nhiều, nhưng không thể tranh công với người khác được.
Ngũ Y Y vụng trộm nở nụ cười.
Cảm thấy có một loại hạnh phúc ngọt ngào.
Hàn Giang Đình kéo cửa chớp chớp mắt: “Cho nên mới nói, tôi nói này, nếu cậu mở miệng nói với Hoắc lão đại thu nhận mình làm đệ tử, anh ta nhất định sẽ nể mặt cậu.”
Ngũ Y Y mở to mắt: “không chịu yêu sao? Suốt ngày cậu chỉ biết học võ!”
Hàn Giang Đình nở nụ cười, chạy ra ngoài.
Ngũ Học Phong dẫn theo vợ mình đi vào phòng bệnh của Ngũ Nhân Ái: “Nhân Ái à, Nhân Ái! Sao lại thế này? Sao lại có thể bị thương
Ngũ Học Phong vừa đi vào, nhìn Ngũ Nhân Ái nằm chỗ đó, hốc mắt ông đỏ lên.
Tiêu Mai cũng khóc thút thít. “thật là, sao lại ra nông nổi này? Tối hôm qua lúc đi còn rất tốt mà.”
Ngũ Nhân Ái nhìn Tiêu Lạc, rồi cười nói: “Ba, không có chuyện gì đâu, dì Mai, dì đừng lo lắng, là con không cẩn thận mới thành như vậy. Tiêu Lạc không bảo con đi cắt trái cây, là con muốn làm, mới không cẩn thận bị thương. Bây giờ đã không có chuyện gì rồi. Các người đừng lo lắng nữa.”
Tiêu Mai gật gật đầu: “không có chuyện gì là tốt rồi. Sau này phải cẩn thận một chút mới được.”
Xoay mặt lại trừng mắt Tiêu Lạc: “Tiêu Lạc! Sao em lại thế này? Mới ngày đầu Nhân Ái về với em, thì bị thương rồi! Sau này không để Nhân Ái cắt trái cây nữa.”
Tiêu Lạc gật đầu: “đã biết.”
nói chuyện một lúc, Ngũ Học Phong từ biệt bọn họ ra vềm để Ngũ Nhân Lệ và Ngũ Nhân Tâm ở lại bệnh viện chăm sóc Ngũ Nhân Ái.
Ngũ Học Phong và Tiêu Mai đi ra thì gặp mặt Hàn Giang Đình.
“Giang Đình? Sao cậu lại ở đây? Cũng đến thăm Nhân Ái à?” Ngũ Học Phong tưởng Hàn Giang Đình đến đòi tiếp giúp ba cậu ta, lập tức bày ra vẻ mặt cười tươi lấy lòng.
“không phải chứ! Chú không biết gì sao? Ngũ Y Y cũng nằm viện rồi, ở lầu dưới đó.”
“Cái gì? Ngũ Y Y nằm viện sao? Sao lại thế này? Con bé có chỗ nào không khỏe sao?”
Tiêu Mai xen mồm: “Ai a, con bé kia da thô thịt dày, có thể có chuyện lớn gì sao? Chắc là hôm qua uống quá nhiều rượu, nêh đau đầu thôi.”
“Sau này không cho Ngũ Y Y uống rượu, một đứa con gái sao có thể giống đàn ông, động một tí là uống rượu!”
|
Chương 418: Để Cho Cô Không Chịu Nổi 8 Ngũ Học Phong lắc đầu: “Giang Đình à, đứa nhỏ này làm phiền con, luôn chăm sóc Ngũ Y Y.”
“Chú, không phải Y Y uống rượu mà nhập viện, cô ấy bị té ở trên đường, nếu không chú đi qua thăm cô ấy một chút đi, ở dưới lầu đó.”
Ngũ Học Phong gật gật đầu: “Đi, đi xem Ngũ Y Y một chút.”
“Ông xã!”
Tiêu Mai kéo tay áo Ngũ Học Phong: “Em còn tưởng chuyện gì, cũng không phải là bệnh nặng, tuổi còn trẻ, chích một mũi kim cũng không có việc gì, không cần xem, em còn có việc gấp nữa.”
Ngũ Học Phong do dự, nhìn Tiêu Mai không vui vẻ, đành thở dài nói: “Giang Đình à, Tiêu Mai còn có chuyện quan trọng phải làm, không thể qua thăm Y Y được, cũng không phải là người ngoài, đều là người một nhà. Trước hết làm phiền cậu chăm sóc Ngũ Y Y rồi.”
Nói xong, Tiêu Mai nắm lấy tay Ngũ Học Phong đi đến thang máy.
Hàn Giang Đình nhìn chằm chằm về hướng hai người biến mất, nhịn không được mắng: “Lão già đáng chết kia! Trong đầu còn có Ngũ Y Y không? Có chuyện gì còn quan trọng hơn con gái mình chứ? Phi!”
Quay người lại, như nhìn thấy gì, cậu nhanh chóng chạy về phía thang máy bên kia.
Không thấy gì khác biệt, chỉ thấy một nhóm người của công ty Hắc Đế đang canh giữ quanh cầu thang, còn có vài y ta đang sốt ruột nói thầm: “Bệnh nhân Ngũ Y Y này thật quật cường, rõ ràng Hoắc tổng ra lệnh cho cô ấy không được chạy loạn, cô ấy lại muốn chạy đến tầng này.”
“Cũng không nha, ngộ nhỡ Hoắc tổng truy cứu đến cùng, vậy là ai phạm sai lầm? Nghe nói Hoắc tổng trừng phạt những người phạm lỗi rất lợi hại.”
Hàn Giang Đình sửng sốt, dậm chân: “Hỏng rồi!”
Đoán chừng Ngũ Y Y đã nghe được đoạn đối thoại giữa cậu và Ngũ Học Phong rồi.
Nha đầu mẫn cảm kia, đoán chừng rất thương tâm đi.
Hàn Giang Đình bắt lấy một tiểu tử hỏi: “Sao các người lại để cho Ngũ Y Y đến tầng lầu kia? Sao có thể để cô ấy chạy loạn?”
“Chúng tôi quản được người phụ nữ của Lão đại sao? Chính cô ấy muốn đi, còn nói ai dám ngăn cản sẽ dùng dao đâm chết người đó, cô ấy là người phụ nữ của lão đại, lão đại đều nghe lời cô ấy, chúng tôi dám cãi lại lệnh của cô ấy sao? Làm chúng tôi khẩn trương muốn chết, tất cả đều muốn dùng vũ khí đi bảo vệ. Anh Trung trước khi đi đã căn dặn, nếu người phụ nữ của lão đại thiếu một cọng tóc, chúng tôi đều phải chết. Chúng tôi có thể sao?”
Hàn Giang Đình thở dài.
Quả nhiên Ngũ Y Y đã nghe những lời vừa rồi.
Hàn Giang Đình nhanh chóng đuổi theo Ngũ Y Y.
Chạy vào phòng bệnh, thấy Ngũ Y Y nằm trên giường, một nhóm y tá vây quanh cô, kiểm tra cẩn thận.
Cô vừa chạy ra ngoài đem về rất nhiều bệnh tật.
Hoắc lão đại ở trước mặt Ngũ Y Y đều rất nhu tình, ở trước mặt người khác, anh ta luôn là một Hoắc lão đại lãnh khốc vô tình.
Hàn Giang Đình thở hổn hển chạy vào phòng, nhìn thấy Ngũ Y Y đang đứng ngây ngốc trước cửa sổ.
Cô ấy thật đáng thương tâm.
Ngũ Y Y đáng thương, lúc mẹ qua đời cô kìm nén rất nhiều, vứt bỏ cô lại, sống trong nhà họ Ngũ lạnh như băng, chịu tất cả khi dễ, không chiếm được một chút quan tâm nào.
Cô luôn khát vọng là một đứa nhỏ được yêu thương.
Nhưng hết lần này đến lần khác…………. Cha của cô, còn một người cô gọi là chị đều như vậy.
Hàn Giang Đình nghĩ, suýt chút nữa đã rơi nước mắt.
Bác sĩ kiểm tra qua một lần, phát hiện Ngũ Y Y đều tốt, mới thở phào một hơi, ồn ào ra ngoài.
Trong phòng chỉ còn lại Hàn Giang Đình và Ngũ Y Y.
Ngũ Y Y không nói một lời, cô giống như bức tượng nhìn ra ngoài cửa sổ.
|
Chương 419: Chỉ Có Thể Yêu Anh 1 Hàn Giang Đình xoa xoa hai tay, định di chuyển đến bên cạnh Ngũ Y Y, không biết nên an ủi cô thế nào.
“Haiz……..”
Hàn Giang Đình đi theo Ngũ Y Y cùng nhìn ra ngoài cửa sổ, nhịn không được thở dài.
“Thật ra mình không có ao ước được quan tâm quá.”
Ngũ Y Y đột nhiên sâu kín nói.
Dọa Hàn Giang Đình nhảy dựng lên, cậu ngạc nhiên nhìn cô bé kia, rõ ràng nhìn thấy vẻ mặt bi thương của cô bé.
Tên mạnh miệng!
Cô còn nói những lời trái lương tâm mình!
Hơi yếu đuối một chút thì thế nào chứ?
Hàn Giang Đình khẽ vỗ nhẹ vào vai Ngũ Y Y: “Có làm cha mẹ thì là thế này, cậu nhìn mình, lúc mình còn nhỏ cha mẹ mình có xem mình giống người đâu. Tất cả đều bị xem nhẹ.”
Ngũ Y Y vẫn thất thần nhìn ra ngoài cửa sổ: “Mình cảm thấy rất kỳ quái, vì sao mình lại là con của ông ta, vì sao tên người mình lại chảy dòng máu của ông ta, mình là con của ông ta, vì sao ông ta có thể coi thường mình? Chẳng lẽ thật ra mình không nên đến thế giới này?”
Hàn Giang Đình sợ tới mức trừng to hai mắt, cậu ôm chặt Ngũ Y Y: “Không được nói hươu nói vượn! Không được nói những lời này, cậu không đến thế giới này, mình sẽ tìm ai làm bạn? Mình không muốn chết trong cô đơn, Cậu cần phải đến thế giới này.”
“Mình muốn ăn kẹo hồ lô rồi.”
Ngũ Y Y làm nũng với Hàn Giang Đình.
“Kẹo hồ lô? Được nha. Lập tức mua về cho cậu! Hắc hắc, cậu ngoan ngoãn nằm trong này, mình lập tức mua kẹo hồ lô về cho cậu.”
Hàn Giang Đình kéo tay Ngũ Y Y, ấn cô ngồi trên giường bệnh.
Ngũ Y Y xúc động nhìn Hàn Giang Đình, thở dài: “Hàn Giang Đình?”
“Cái gì? Còn muốn ăn gì khác sao?”
“Cảm ơn cậu.”
“Hả? Cái gì?”
“Mình nói, mau cút đi mua đồ đi.”
“Nha đầu chết tiệt kia, chỉ biết hung dữ với mình, kiếp trước mình thiếu nợ cậu à?”
Hàn Giang Đình lầm bầm đi ra ngoài.
Dọc đường đi còn lẩm bẩm “kẹo hồ lô.”
Thạch Ưng trở về biệt thự, sốt ruột tìm Phúc Hi.
Phúc Hi đang đánh đàn dương cầm, vẻ mặt lạnh như băng.
“Tiểu thư, tôi đã về.”
Phúc Hi vẫn đánh đàn, đưa mắt nhìn Thạch Ưng: “Nói xem điều tra được cái gì.”
“Hoắc Phi Đoạt quả thật không có xuất ngoại.”
“Hả, đã biết anh ta đang gạt tôi! Còn gì nữa không?”
“Mặc khác, hôm đó Ngũ Y Y bị hạ dược, cũng không bị Tiêu Lạc mang đi.”
“Cái gì?”
Phúc Hi ngừng động tác, tiếng đàn chợt ngừng lại, cô trợn to hai mắt nhìn Thạch Ưng, nhìn vẻ mặt khó xử của Thạch Ưng, đoán: “Sẽ không là………………”
Thạch Ưng gật gật đầu: “cô ấy bị Hoắc Phi Đoạt đưa đi rồi.”
“Cái gì?”
Phúc Hi kinh hãi, thở hổn hển đứng lên.
Ánh mắt mở to, cả người đều run rẩy.
Ngũ Y Y bị hạ dược, không phải được Tiêu Lạc đưa đi giải độc, mà lại là anh Phi Đoạt đưa đi?
Chẳng lẽ……………
Không phải anh Phi Đoạt giải độc cho cô ta chứ?
Suy nghĩ đến cảnh Hoắc Phi Đoạt và Ngũ Y Y hai người quấn lấy nhau cùng một chỗ, Phúc Hi hận không thể giết sạch mọi người.
Cô ta nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, chậm rãi mở mắt ra, trong con người đều ngoan độc.
“Tôi vốn không muốn giết cô ta, thế nhưng cô ta lại hếch mũi lên mặt, càng quá đáng rồi!”
Thạch Ưng xoa mũi, khó xử nói: “Theo tôi điều tra, lúc đó Tiêu Lạc dẫn người đi cướp người, nghĩ sẽ cướp Ngũ Y Y về, kết quả gặp được Hoắc Phi Đoạt công kích, suýt chút đã bị đánh mất mạng.”
|