Hương Ly rời khỏi nhà Thiên Hương, trở về nhà mình đóng sầm cửa lại sau đó ngồi sụp trên nền nhà mà khóc. Trần Thiên Hương chị thật quá đáng, rõ ràng tôi đã dành tình cảm cho chị như thế sao cứ đem tôi ra thay thế Minh gì đó của chị? Đã vậy khi nói đến còn ko có 1 lời xin lỗi Ngồi khóc 1 lúc lâu đến khi ko thể khóc được nữa liền tìm đến tủ rượu mang ra 1 chai ra uống. Chuông điện thoại của Hương Ly reo lên, cô ko muốn nghe liền bấm nút tắt nhưng lại đổ chuông thêm nhiều lần nữa - " Ai vậy?" Hương Ly ko nhìn số điện thoại, gắt lên - " Ly, là bố" - " Ông muốn gì?" - " Bố muốn gặp con, sắp xếp thời gian cho bố được không?" - " Tôi không rảnh" - " Ly ak. bố xin con, cho bố gặp con 1 lần thôi , bố sẽ sửa chữa lỗi lầm" - " Không cần, chỉ cần ông biến khỏi cuộc đời tôi" Hương Ly nói xong liền tắt nguồn điện thoại, ném sang 1 bên tiếp tục cầm ly lên uống rượu. Uống đến say rồi ngủ trên sofa ********* Thiên Hương sáng nay ko đi làm, sớm đã nhắn tin dặn dò Thùy Linh công việc. Cô rời khỏi nhà sau đó lái xe đi Thiên Hương đến trước 1 ngôi nhà bình thường, sau đó đỗ lại xuống xe bấm chuông cửa. Một cô gái trẻ ra mở cửa, chính là cô gái đã chăm sóc cho bà Nguyên Lan hôm ở bệnh viện - " Chị Hương" - " Ừ" Thiên Hương tự nhiên bước vào nhà, khuôn mặt có chút ảm đạm, cô gái giúp việc nhìn thấy Thiên Hương buồn bã có chút buồn theo, nhìn theo thân ảnh Thiên Hương, quần áo đen, tóc buồn dài rất cô đơn. Hai năm nay cô nhận công việc cho bà Nguyễn Lan, vào ngày này Thiên Hương đều đến đưa bà đi viếng mộ con trai, lần nào cũng là khuôn mặt ảm đạm này cũng làm cho cô suy nghĩ. Thiên Hương là 1 cô gái trẻ trung, giàu có lại còn rất xinh đẹp những người đàn ông muốn che chở cho cô có khi còn xếp hàng dài, thế nhưng sao lại chỉ mãi chung thủy với anh chàng bác sỹ đã chết này, lại còn chăm sóc rất tốt mẹ anh ta. Thiên Hương thật là người nặng tình, tìm được 1 cô gái tốt thế này thật khó - " Con chào mẹ" Thiên Hương vào trong nhà, đã thấy Nguyễn Lan ngồi trên ghế, trên người cũng là bộ quần áo đen. - " Thiên Hương đến rồi ak" Thiên Hương tiến đến ôm lấy Nguyễn Lan - " Mẹ đã ăn sáng chưa? Con đưa mẹ đi" - " Được rồi, đi thôi" Nguyễn Lam đứng dậy phải hơi dùng sức, dù tuổi chưa cao nhưng phải chịu quá nhiều áp lực sau cái chết của con trai khiến bà già đi rất nhiều, lại thêm lần vừa rồi gặp tai nạn nên thân thể cũng yếu đi. Thiên Hương đưa Nguyễn Lan lên xe, dặn dò cô giúp việc 1 chút sau đó mới lên xe lái đi Trên xe im lặng, Nguyễn Lan thấy nét mặt Thiên Hương trầm mặc. ánh mắt nặng trĩu còn hơi thâm quầng, có lẽ là đêm qua ko ngủ rồi. Trong lòng bà cảm thấy thương xót, Thiên Hương ở trong lòng bà thực sự là đứa trẻ tốt vậy mà ông trời ko ưu ái đứa trẻ này, khiến cho Thiên Hương phải khổ sở như vậy - " Con, con ko phải cố chịu đựng như thế. Mẹ biết con khổ sở, nhìn con thế này mẹ cũng buồn lắm" - " Mẹ..." Thiên Hương quay sang nhìn Nguyễn Lan, gương mặt có nét tương đồng với khuôn mặt của Minh - " Sao con ko thử tìm 1 người khác? Con đâu cần phải khổ sở như thế" - " Mẹ, mẹ đừng nói thế, anh Minh sẽ buồn lắm" Thiên Hương thật sự rất đau lòng, chỉ cần nghĩ đến tình cảm mình dành cho Minh đang dần phai nhạt là cô lại cảm thấy ghét chính bản thân mình. Cô biết anh yêu cô rất nhiều, ko ngại hy sinh bản thân vì cô, tình yêu của anh dành cho cô luôn còn mãi vậy mà mình lại đối với anh như vậy - " Con cứ đau khổ thế này mới khiến nó buồn đấy. Con nghĩ ngày nào cũng nhìn con đau khổ thương nhớ thằng Minh nó vui được ak? Bản thân mẹ cũng thấy rất áy náy" Nguyễn Lan đau lòng nói, khóe mắt đã đỏ lên, Thiên Hương im lặng, có thật Minh sẽ vui nếu mình ở bên người khác không? Thiên Hương lái xe rất lâu cho đến khi tới 1 vùng đất rộng mới dừng chân. Nguyễn Lan cùng cô đi đến mộ của Minh. Từ đây nhìn ra có thể thấy biển, thấy hướng mặt trời mọc, Anh đã từng nói với cô "Hương là tất cả của anh, là báu vật quý giá của anh, là mặt trời của anh,anh sẽ mãi mãi nhìn em như mặt trời lúc bình minh, thứ ánh sáng đẹp nhất trên đời". Vì thế, khi anh mất đi, cô đã mang anh tới đây chôn cất. Thiên Hương có cầm đến hoa cúc trắng, đặt lên nắm mộ của anh. Cô nhìn tấm bia khác chữ kia có tên của anh, người cô yêu, dưới nấm mộ này là anh đang nằm, liệu anh có nhìn thấy ko? Anh có giận khi tình cảm của cô đang dần mai một. - " Minh, mẹ với Hương đến thăm con đây, con nhìn xem Thiên Hương của chúng ta lúc nào cũng xinh đẹp tốt bụng phải ko?" Nguyễn Lan thắp 1 nén hương, nhẹ nhàng nói chuyện - " Con thật may mắn kiếp này chọn đúng người để yêu rồi, kể cả khi con chết nó vẫn yêu thương con như thế. Mà Thiên Hương thì ko, nó ko may mắn như con rồi, con đi thì nhẹ nhàng nó ở lại khổ sở như thế này" - " Mẹ. mẹ đừng nói nữa" Thiên Hương nước mắt tuôn ra. Minh thật sự đâu có tốt đẹp như thế, tình cảm mình dành cho anh ấy sắp mất rồi, mà mẹ anh ấy luôn nghĩ cho mình, càng nói càng khiến Thiên Hương thêm đau lòng
|
cảnh báo: tập này có 18+, lưu ý trước khi xem nhé, trẻ em dưới 18t ko được xem nhưng mà Nagisa biết các bạn cũng kéo suốt tuốt tuồng tuột ak
- " Thiên Hương mẹ ko muốn nhìn con khổ thêm nữa, mẹ tin Minh nó càng ko muốn, con tìm thấy hạnh phúc mới là điều mẹ và Minh mong muốn nhất" - " Mẹ đừng nghĩ con như thế, con áy náy lắm, con..." Thiên Hương cùng Nguyễn Lan thắp hương xong liền trở lại xe, cô cẩn thận đưa bà trở về nhà. Sau 1 lúc lâu xe cũng về đến nhà, cô gái trẻ giúp việc đã chạy đến mở cửa từ khi nào, mở cửa xe cho Nguyễn Lan xuống - " Thiên Hương, con hãy suy nghĩ về những gì mẹ đã nói, nhớ đấy" Nguyễn Lan nói xong liền quay lưng vào nhà, Thiên Hương chờ cho tới khi bà vào nhà rồi mới lái xe đi Cô trở về nhà, định bấm mã số thẻ để mở cửa thế nhưng lại nhìn sang nhà Hương Ly. Thiên Hương tiến đến bấm chuông cửa nhà người kia, bấm chuông đến lần thứ 3 vẫn ko có người mở cửa, đinh ninh là Hương Ly ko có ở nhà liền quay lưng trở về nhà mình - " Chị Hương" Hương Ly mở cửa ngay lúc Thiên Hương vừa quay đi, Thiên Hương nghe có tiếng gọi liền lập tức theo phản xạ quay trở lại. Nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của người kia, nét mặt có chút buồn buồn, tóc dài tán loạn còn chưa kịp chải. Thiên hương ko kiềm được tiến đến ôm lấy Hương Ly vào lòng, dùng sức ôm thật chặt lấy như thể sợ sẽ mất đi vậy. Môi đặt nhẹ hôn lên mái tóc, sau đó nhè nhẹ phát ra tiếng - " Chị xin lỗi, chị xin lỗi" Hương Ly thấy người kia ôm mình rất chặt, trong lòng vốn vỉ buồn nhưng hiện tại tiêu tan hết, còn nhận được lời xin lỗi rất chân thành từ thiên Hương. thật cảm động ko chịu được vòng tay ôm lại người kia, mũi hít lấy mùi thơm nơi mái tóc Thiên Hương. hai người cứ như vậy đứng ôm nhau, cho đến khi Hương Ly thấy ko ổn liền lôi nhanh Thiên Hương vào trong nhà đóng cửa lại - " Sao???" Thiên Hương đang ôm chặt đột nhiên bị lôi tuột vào trong nhà có chút ngạc nhiên - " Đứng ở ngoài cửa lộ liễu như thế nhỡ có người thấy thì sao đồ ngốc" - " Ừ nhỉ" Thiên Hương mỉm cười sau đó vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của Hương Ly - " Ly, chị xin lỗi, hôm qua chị thật sự có lỗi với em" - " Không sao, chị thật sự biết lỗi là tốt rồi" Hương Ly cầm tay Thiên Hương đi vào nhà, trong lòng như thể trút được hết buồn phiền. có lẽ chỉ cần có Thiên Hương mọi việc đau buồn sẽ qua thật dễ dàng - " Chị, chị có yêu em không?" Hương Ly hỏi Thiên Hương, nhìn sâu trong mắt người kia - " Chị không biết nữa, nhưng Hương Ly rất quan trọng với chị" Thiên hương thầm nghĩ, chữ "yêu" nói ra đâu có dễ như vậy, phải mất cả 1 quá trình để nói ra được chữ này, có khi còn mất cả đời. Vì vậy, khi mà cô đã nói yêu ai, thì chính thức là lúc đó đem toàn bộ chân tâm đặt lên người người kia - " Thật không?" - " Thật" Hương Ly nhướn người hôn lên môi người kia, Thiên Hương cũng ngay lập tức tiếp nhận, đáp trả nụ hôn của Hương Ly, môi tìm đến môi, lưỡi tìm đến lưỡi, nụ hôn kéo dài vừa dài vừa sâu, Người Thiên hương nóng rực, cô cảm thấy hôn còn chưa đủ, lại kéo dọc môi xuống cằm. sau đó tới cổ, nhẹ nhàng hôn lên cái cổ trắng nõn quyến rũ của Hương Ly, tại đó mút mạnh 1 cái tạo thành 1 dấu đo đỏ lấp ló trên cổ - " AH..." Hương Ly trong cổ họng bật ra thành tiếng, ở cổ hơi nhói lên nhưng sau đó lại chuyển thành tê dại Thiên Hương đưa tay cởi từng nút áo của Hương Ly, động tác ko thành thục nhưng vô cùng mềm mại, đem tất cả nút áo sơ mi cởi ra. Để lộ mảnh da thịt trắng nõn lấp ló bên trong chiếc áo nhỏ màu đen. Thiên Hương hôn lên xương đòn gợi cảm của người kia, vô cùng hưởng thụ, lúc này cô ko còn biết gì hết, trong lòng chỉ còn muốn âu ếm Hương Ly. Hương Ly cảm nhận được bàn tay mềm mại của Thiên Hương đang dần cởi chiếc áo nhỏ mỏng manh liền đưa tay ngăn lại - " Chị, không ở đây được..." Hương Ly khuôn mặt đỏ ửng ko dám nhìn thẳng vào mặt Thiên Hương mà nói, thấy người kia khuôn mặt đỏ lên có phần ngượng ngùng, vừa khả ái vừa quyến rũ làm cho Thiên Hương ko khỏi mê muội, tiếp tục ôm lấy Hương Ly mà hôn lên, vừa hôn vừa di chuyển về phía phòng ngủ. Thiên Hương nhẹ nhàng đặt Hương Ly dưới thân, bàn tay dần cởi bỏ lớp áo cuối cùng của Hương Ly, lộ ra 2 khỏa trắng nõn mềm mại. Thiên Hương tim đập thật nhanh, cảm thấy trong miệng vừa khô vừa nóng, vội vàng cuối xuống ngậm lấy 1 bên hạt châu nhỏ màu hồng kia, lưỡi thanh nhẹ nhàng miết qua. Hương Ly cảm giác đầu lưỡi ẩm ướt của Thiên Hương đang chạm vào người mình, thân thể đột nhiên rung lên, môi nhẹ nhàng mở ra thoát ra những âm thanh mê hoặc. Thiên hương nghe thấy tiếng rên rỉ của người kia càng thêm kích thích, đầu lưỡi càng linh hoạt hơn, bàn tay tìm đến 1 nữa mềm mại còn lại. Trong tay Thiên Hương là cảm giác mềm mại, co giản cô biết ngay thế nào mình cũng sẽ yêu thích cảm giác này Quần của Hương Ly cũng bị Thiên Hương tẩu tán từ bao giờ, bàn tay nhẹ nhàng xâm nhập vào bộ phận mẫn cảm nhất của Hương Ly. Thiên Hương chỉ chạm nhẹ 1 cái đã khiến Hương Ly thở mạnh - " Hmmm......" Cảm giác lại lùng khó tả, lại tiếp tục trêu đùa, cuối xuống tầm mắt rơi đúng vào chốn thiên đường ấy, nơi nụ hoa xinh đẹp bị Thiên Hương trêu chọc đã có 1 tầng sương che phủ. Thiên Hương vùi mặt vào giữa 2 chân người kia. Hương Ly chỉ nhìn thấy người kia lấp ló giữa 2 chân mình trong lòng như có gì đó cuộn lên, cảm thấy đầu lưỡi của thiên Hương va chạm vào bên dưới khiến cô như điên lên - " Hah...Ah....Uhmmm...." Thiên Hương lại tiếp tục đưa lưỡi vào bên trong Hương Ly làm cho cô ko chịu nổi mà cong người lên, 2 tay nắm chặt grap giường, dòng suối tình ko ngừng chảy ra, cảm giác lâng lâng khó tả, hơi thở đứt quảng liên tục rên rỉ - " Uhmm....chị..chị...hah...." Thiên Hương dừng lại, bất chợt hôn lên môi Hương Ly, Hương Ly cảm nhận chính hương vị của mình trên đầu lưỡi người kia, có chút ngượng ngùng tận hưởng nụ hôn này. Thiên hương lại thêm 1 lần nữa đưa tay xuống, ngón tay từ từ tiến vào bên trong Hương Ly. Từng bước, từng bước 1 tiến vào, thế nhưng sao chật hẹp quá, sâu vào 1 chút nữa cảm nhận được có 1 tấm màng mỏng ngăn lại, hơi dùng lại 1 chút - " Chị, chị chắc chắn sau này sẽ yêu em chứ" Hương Ly nhìn vào mắt Thiên Hương nói - " Hương Ly là người rất quan trọng với chị, chị hứa sau này sẽ yêu em thật nhiều" Thiên Hương nhẹ nhàng thủ thỉ, Hương Ly nghe xong câu nói này của Thiên Hương liền nhắm mắt lại. Ngón tay Thiên Hương tiến sâu hơn chút nữa, đem tấm màng mỏng kia chọc thủng, Hương Ly khẽ rên lên 1 tiếng đau đớn. Thiên Hương hôn lên môi người kia - " Xin lỗi chị làm em đau rồi" - " Không sao, đợi 1 chút" Một đợt đau đớn trong thân qua đi, Hương Ly cảm thấy ngón tay trong thân mình hơi cựa quậy, Thiên Hương biết Hương Ly đang khó chịu, liền rút nhẹ ngón tay ra sau đó từ từ tiến vào, cứ nhẹ nhàng từng nhịp, Hương Ly rên lên theo từng nhịp đẩy của Thiên Hương - " UHmm...Argggg...chị...chị...uhm..." Cảm nhận khoái cảm Thiên hương đem đến, có lẽ cô sẽ mãi ghi nhớ lần này, ngày hạnh phúc nhất cuộc đời, Niềm hạnh phúc của 1 người con gái nằm dưới thân của cô gái mình yêu. Đối với Hương Ly lúc nào cũng vậy Thiên Hương là nhất trên đời - " Aaaa...chị...nhanh....nhanh...chút.....aaa...." Thiên Hương lại cho thêm 1 ngón tay nữa và đẩy nhịp điệu nhanh hơn, môi không ngừng khiêu khích nơi cổ mẫn cảm của Hương Ly - " chị...từ từ...em....aa...em....uhm....sắp....sắp...đến rồi....aaaa" Hương Ly có vẻ rất khó khăn khi hoàn thành câu nói, cơ thể ko chịu nằm yên mà liên tục uốn éo. Bụng dưới co thắt lại, cả người run lên, từ nhụy hoa nhỏ chảy ra dịch mật. - " Em...em...aaaaaaaaaaaaaaa........" Đạt đến đỉnh điểm, Hương Ly thở hổn hển, ôm lấy cổ Thiên Hương Nhẹ nhàng rút ngón tay ra, Thiên Hương thấy 1 vết màu đỏ lẫn trong mật dịch kia, Hương Ly bây giờ là của cô rồi, là người phụ nữ của Trần Thiên Hương - " Ly, yêu em...." Thiên Hương nhẹ thủ thỉ bên tai Hương Ly, sau đó ôm lấy người kia ngủ thiếp đi. Ngày này của 4 năm trước khiến cô mất đi người yêu, nhưng hôm nay lại càng làm cô yêu thêm 1 người. Thiên Hương nhìn khuôn mặt ngủ say trong lòng mình liền đặt 1 nụ hôn lên trán.
|