Cho Cô Chờ Em
|
|
Thw tg qá. Vất vả cho tg r tụi mk sẽ lót dép hog tjp
|
Ra về cô mệt mỏi dắt xe ra tới cổng trường thì thấy hắn - Chúc Trang sinh nhật vui vẻ_ hắn chìa bó hoa ra nhìn cô tươi cười. -cảm ơn e, nhưng cho phép tôi không nhận bó hoa này_cô lạnh lùng -Thôi mà,Trang nhận đi cho Du vui_ hắn nắm lấy tay cô - Cái thứ nhất là tôi trước giờ không thích hoa hồng và cái thứ 2 là tôi không thích người khác đụng vào người mình 1 cách tự tiện_cô giật tay ra khỏi tay hắn - không nhận cũng được, vậy Trang đi ăn với Du nha_ hắn nói với giọng thành khẩn - xin lỗi, tôi đã hứa với gia đình là về ăn cơm rồi_ nó xong cô leo lên xe gồ ga chạy về. Cô không muốn nhìn thấy hắn - rồi e cũng sẽ yêu tôi thôi, bây giờ e cứ tự cao đi_ hắn cười đểu nhìn theo cô Bây giờ trong tâm trí cô chỉ có nó. Chỉ có nó mới biết cô cần gì, chỉ có nó mới hiểu được cô thôi. Cô nhớ nó, nhớ đến xé lòng. Nhưng cô khôbg biết cách nào để gặp nó Về tới nhà cô thấy bà Quyền đang dọn thức ăn còn e trai và ba cô thì đang trang trí nhà mừng sinh nhật cô. Thấy cảnh đó bất giác nước mắt cô rơi. Cô khóc vì hạnh phúc mà gia đình mang lại, khóc vì sự cô đơn khi thiếu nó. Trong bữa ăn cô chỉ im lặng, thấy cô vậy bà Quyền lên tiếng - Con gái nè, tuy lúc trước gia đình ta không ủng hộ lắm chuyện yêu đồng tính nhưng nếu con gái mẹ hạnh phúc khi ở bên ai thì người đó cũng là người mà chúng ta chọn - đúng đó chị 2( con)_ ba và e trai cô đồng thanh - con cảm ơn mọi người đã hiểu cho con, nhưng con làm sao hạnh phúc khi giờ e ấy ở đâu, khỏe hay chưa con cũng không biết_ cô khóc nức nở - Nếu con và cậu ta có duyên nợ thì sẽ có lúc 2 đứa được ở bên nhau thôi_ bà Quyền vỗ về cô
|
Tg ơi..nếu có thể cho xin thêm một phần nữa đi...động lực mai mik thi.hì
|
Tối đó sau khi ăn tối xong nó và Nhi ngồi trên sofa thì Huy đến. - chào 2 chị e_ Huy tươi cười. - chào a, a đến tìm chị Nhi à_ nó cười đáp lại Huy. - hì, a định đến mời Nhi đi chơi - được thôi, nhưng nếu a dám ăn hiếp chị e thì biết tay e_ nó đưa nắm đấm lên - a... biết rồi_ Huy sợ nó - E chỉ hay chọc a Huy thôi_ Nhi lườm nó rồi đi lên phòng thay đồ 1 lúc sau Nhi xuống - vậy a và Nhi đi nhe Tuấn_ Huy đứng lên nói với nó -bái bai_ nó đưa tay lên chào 2 người kia nó ngồi trên sofa nghĩ lung tung. Nó lại nhớ cô rồi - alo, tao nghe nè Như_nó bắt máy mà mệt mỏi - ê, đi bar chơi đi_ Như hào hứng - Thôi, tao không muốn đi đâu, mày đi đi nha_ nó tắt máy Ngồi 1 hồi lâu nó lên thay đồ để đi dạo công viên. Đi 1 đoạn thì nó nhìn thấy 1 dáng hình quen thuộc. Cô ngồi ở 1 cái ghế đá. Nó đứng nép 1 góc nhìn cô. Cô khóc vì nhớ nó, vì cái xã hội ồn ào ngoài kia. Nhìn cô khóc nó chỉ muốn chạy đến ôm cô vào lòng mà lau đi những giọt nước mắt kia. Lúc trước cách nhau nữa vòng trái đất thì không nói. Bậy giờ gần nhau gan tất mà như xa vời. Nó chỉ muốn được ôm cô cho thỏa bao nhiêu nhớ mong mà nó phải chịu thời gian qua - cô lại khóc rồi, tại e mà cô phải khổ rồi. Tha thứ cho e_ thấy cô khóc nó cũng khóc. Tim nó bây giờ như ai xé ra. Nó đau lắm, nó không muốn cô phải chịu bất kì tổn thương nào cả dù là nhỏ nhất cũng không. Nhưng giờ chính nó là người làm cô tổn thương - Tuấn ơi,e đang ở đâu vậy chứ, ra đừng trốn cô nữa. Cô nhớ e lắm rồi_cô ôm con heo bông vào lòng mà khóc. Nó đứng đó nhìn cô mãi, rồi nó đi theo cô cho đến khi cô đã vào nhà an toàn thì nó quay về. - ai cũng ước muốn được yêu, được chờ mong đến giờ ai nhắc đưa đón buổi chiều. Mỗi sáng thức dậy được ngắm 1 người nằm cạnh ngủ say_ nó vừa nằm vừa hát theo bài hát đang nghe rồi nước mắt nó lại rơi. Tại sao nó phải khổ vậy chứ. Tại sao nó lại không thể tự do đến bên cô và nói rằng nó đã về bên cô rồi. Suy nghĩ mãi rồi nó ngủ thiếp đi Những ngày sau nó cứ trong nhà. Còn việc ở công ty thì nó giao cả cho Nhi. Còn cô cứ lạnh lùng cự tuyệt hắn. Làm hắn đâm ra muốn có được cô bằng mọi cách.
|
Cảm ơn tg ạ...truyện hay lắm
|