Duyên Phận
|
|
Dì năm vội chạy qua gõ cửa phòng nên trúc đành bước xuống giường đi ra ngoài luôn
Dì năm: chuyện gì vậy cậu? Mặt cậu bị sao thế?
Trúc: dì hãy vào với cô ấy đi
Nói xong cô bỏ đi, dì năm liền chạy vội vén màn ra thì thấy Chi đang ngồi ôm chặt hai đầu gối mà khóc nức nở
Bà liền lên giường : mợ bị gì thế này hả?
Chi ôm lấy bà mà khóc như mưa, làm cho bà khóc theo
« có phải cậu làm gì cô không? Đừng sợ có tôi đây rồi...không có gì nữa đâu»
Chi: dì ơi, con phải làm sao đây? (Khóc)
Dì năm lấy áo mặc lại người cô : có phải cậu cưỡng ép mợ không? Cậu bị điên hay sao mà lại làm vậy để tôi cho cậu một trận
Chi liên tục lắc đầu nắm tay bà lại : không phải...
Dì năm: vậy là chuyện gì? Mợ mau nói đi tôi khó chịu quá đa
Chi ôm lấy người bà khóc cho tới khi mệt và ngủ thiếp đi luôn mà không nói gì hết.
Trúc ngồi ngoài sân nảy giờ cố suy nghĩ mọi chuyện rồi cho là lỗi của mình đã ép buộc chi trong khi bản thân cô không muốn nên đang tự trách mình thì dì năm đi ra
« ngoài này lạnh lắm đa, cậu mau vào nhà đi...»
Trúc: chi sao rồi dì?
Dì năm nhìn cô: cậu làm gì mà mợ khóc dữ vậy hả?
Trúc lúng túng : cô ấy nói gì sao?
Dì năm: không có, mợ rất thương cậu chắc chuyện này cậu rõ hơn ai hết đúng không? Sao lại làm vậy....mợ khóc dữ lắm
Trúc: đúng là tôi đã quá gấp gáp đáng lý ra tôi nên biết kìm chế bản thân
Dì năm: cậu biết vậy thì tốt, mợ ngủ rồi ,cậu cũng về nghỉ đi
Trúc: tôi biết rồi, cám ơn dì
Cô trở về phòng đi nhẹ lại vén màn ra nhìn rồi đi lại ghế ngồi một lát thì ngủ luôn
|
Nhà ông bá, Mực và lam được gọi lên nhà lớn
Bá: ngày mai là cậu phi sẽ rước dâu về nhà ta làm lễ rồi sẽ ở lại đây ba ngày sau đó mới về long xuyên nên để cho nó không phải nghi ngờ chuyện cô út bây bỏ chốn đi tìm chồng rồi mất tích cho tới giờ, thì hai đứa tạm lánh mặt đi có biết không?
Mực và lam: dạ con xin nghe lời ông nhưng tụi con tạm lánh đi đâu đây thưa ông
Bà Phụng : bà nói là bây đưa cô lên đà lạt chơi tháng nên hai đứa muốn tạm lánh ở đâu cũng được miễn đừng để cậu bây phát hiện là được rồi
Bá: cô bị như vậy cũng là do tụi bây cả, nên giờ hãy đi tìm cô cho bằng được ,không đưa cô bây về nhà thì hai đứa bây cũng đừng về đây có nghe chưa
Lam: cô bỏ đi lâu như vậy biết tìm ở đâu thưa ông?
Mực: dạ phải,
Bà Phụng: hai đứa phải động não của mình đi...đúng là tức chết mà
Bá: không nói nhiều, hai đứa liệu mà tìm đi
Mực và lành đành phải đi tìm , bà ba đang ngồi nhìn bài vị ông Kinh thì
Bà thẹo chạy đến cho bà hay: đã có manh mối rồi ...một thằng nghiện thiếu tiền tôi bảo cách đây không lâu có một người đàn bà đứng tuổi , tìm hắn để hỏi mua ngủ thạch tán
Bà ba: vậy còn không mau đưa tôi đi bắt con con gái tôi về
Ba thẹo: nó bảo là thấy bà ta bắt xe ngựa ra ngoại ô sài gòn ...tôi đang cho người đi tìm tên phu xe đó chắc không lâu nữa là tóm được thôi bà đừng lo
Bà ba: được vậy trông cả vào anh, nếu đưa được con tôi về đây thì tôi sẽ thưởng thêm
Ba thẹo: được, tôi đi ngay đây
Bà ba đi lại thấp một cây nhang lên bàn thờ
« ông đừng lo, tôi sẽ đưa nó về bên ông sớm thôi...(cười)»
|
Ba thẹo vừa đi ra khỏi nhà bà ba một đoạn thì có bốn tên nhào tới bắt và áp giải vào xe chở đến một khu đất trống
Ba thẹo : tụi bây là ai hả dám đụng đến ông...biết ông mày là ai không hả?
Bốn tên đó cười nhạo rồi thay nhau đánh hắn te tua ngã nhào xuống đất
« dừng lại, đừng đánh nữa có biết tao là ai không? Là ba thẹo khét tiếng ở đất sài gòn này đó, khôn hồn thì biến đi nếu không thì người của tao giết sạch chúng mày»
Bỗng có một chiếc xe hơi chạy lại xem chút đụng thẳng vào người hắn, làm hắn tiểu ra quần qùy gối van lại
Sĩ bước xuống xe mà cười khoái trá chung với bốn tên bộ hạ
« tôi bảo sao hả? Phải thật tử tế mời anh ta đến đây mà ....sao lại đối xử với khách quý của tôi như vậy....nào nào...lão đại có sao không? (Đỡ ba thẹo) thất lễ rồi, tụi nhỏ không hiểu chuyện nên tôi xin thay mặt tụi nó xin lỗi....»
Ba thẹo vẫn chưa hết run : dạ, tôi không dám nhận đâu tổn thọ đó đa...là do tôi có mắt mà không chồng là tôi xin lỗi mới đúng
Sĩ vỗ vai và câu cổ hắn rồi nháy mắt cho bốn tên bộ hạ lui đi
« huynh đệ đừng sợ, anh có biết sao tôi lại mời anh tới đây không?»
Ba thẹo: không biết tôi đã làm gì đắc tội với ngài...?
Sĩ cười lớn: không có, anh không làm gì đắc tội với tôi hết
Ba thẹo: vậy tại sao lại bắt tôi tới đây?
Sĩ nhìn hắn: bà ba nhờ anh làm gì?
Ba thẹo lúng túng: dạ, không có gì hết?
Sĩ ngay lập tức lấy súng lên cò chỉ thẳng vào trán ba thẹo
« cơ hội cuối cùng cho mày đó
Ba thẹo sợ đến tái mặt: dạ ,tôi nói, bà ba kêu tôi đi tìm bắt con gái của bà ta về...hiện đang lẫn chốn với một cô gái khác nữa
Sĩ nghe hắn nói mà khó hiểu nên vội đánh vào bụng và lên gối tới tấp vào người ba thẹo
« còn dám lừa tao, bà ba làm gì có đứa con gái nào? Mày chán sống rồi phải không? »
|
Ái chà chà. Kiểu này trúc và chi hạnh phúc trên thiên đường quá... tội cho họ.
|
Vậy tg thử bấm số 01697726566 lên thanh tìm kiếm đi sẽ ra đó nếu cũng ko ra lun thì bấm Tran Anh hình đại diện là con nhỏ tóc xanh vừa cười vừa chùi nước mắt
|