Cô Giáo!
|
|
Hôm nay viết thêm xíu nữa đi tg ơi
|
#fifty2015 mai nha bạn ^.^
|
Nó trở về nhà với bộ dạng ướt như chuột lột. Cậu cũng đang ở nhà nó đợi nó về. -Bác quản gia: *chạy ào ra* con về rồi đó hả??? Đi đâu mà sao ướt hết trơn vậy nè. Lên lầu tắm rửa thay quần áo đi coi chừng bệnh đó Nó không nói gì mà ôm bác quản gia khóc nức nỡ. Bác quản gia cũng đã nghe Phong kể về chuyện của nó nên cũng biết là nó hiện giờ đang đau như thế nào. Bác quản gia vừa xoa đầu nó vừa an ủi: Rồi mọi chuyện cũng sẽ qua thôi con. Thời gian sẽ chữa lành tất cả. Sau một hồi khóc nức nỡ thì nó ngất đi. Do đêm qua uống nhiều rượu và hôm nay dầm mưa nên nó sốt cao. -Bác quản gia: Liệu nó có sao không Phong??? -Cậu: Nó là một con người rất mạnh mẽ. Qua một thời gian là nó sẽ trở lại bình thường thôi -Bác quản gia. Haizzz... -Cậu: Thôi bác chăm sóc nó đi cháu đi về. 7g30 am, tại lớp 10A2 Hôm nay cô đến lớp thì nhận được thông báo của thầy hiệu trưởng là nó xin nghỉ học một tuần với lí do là sốt cao không dứt. Cô nghe vậy thì rất lo lắng cho nó cô chỉ muốn chạy ngay tới nhà nó. Nhưng lí trí không cho phép cô làm điều đó. Trong suốt tiết dạy cô không thể nào tập trung giảng bài được những hình ảnh của nó cứ xuất hiện trong tâm trí cô và cuối cùng cô không chịu được nữa nên cô lên văn phòng tra địa chỉ nhà nó và lái xe đến đó. -Cô nghĩ: Giáo viên chủ nhiệm đến thăm học sinh khi bị ốm là chuyện thường tình mà. Đúng đó là chuyện bình thường thôi Và hiện nay cô đang đứng trước cổng nhà nó. Cô cũng rất bất ngờ về sự sang trọng của căn nhà. Tại vì đó giờ cô nghĩ nhà nó rất khó khăn. Và quan trọng hơn là nó là hàng xóm của cô =.= -Cô nghĩ: Nhà bự như thế này mà đi chiếc xe đạp thế kia =.=. Mà em ấy là hàng xóm của mình sao mình lại không biết nhỉ =.= Dinh...dong...dinh...dong -Bác quản gia: Chào cô. Cho hỏi cô tìm ai??? -Cô: Dạ cháu nghe Khôi bệnh nên đến thăm. Cháu là cô chủ nhiệm của Khôi -Bác quản gia: (cô ấy đẹp thật hèn chi cu Xin si mê như vậy) Cô vào nhà đi. Cu Xin đang ở trên phòng. Đêm qua tới giờ cu Xin sốt cao chưa tỉnh nữa. -Cô: (cu Xin sao tên dễ thương vậy ^.^) Nghe nó sốt cao chưa tỉnh nên cô vội vàng chạy lên phòng nó. Thấy nó nằm đó gương mặt bình thường hồng hào đáng yêu bây giờ đang xanh xao lạ thường. Làm cho lòng cô bỗng nhiên nhói lên. -Cô: Em làm sao vậy??? *lại gần cầm tay nó* Em mau mau tỉnh dậy đi -Nó: Cô ơi...cô..ơi..em...thích cô- nó nói trong cơn mê sản Dù nó nói rất nhỏ nhưng cô vẫn nghe thấy. Cô biết nó có tình cảm với mình. Nhưng tình cảm ấy là sai trái. Cô là cô giáo vủa nó với lại cả hai đều là nữ. Điều đó rất khó chấp nhận được. -Cô: Cô xin lỗi em nhưng chuyện chúng là ta không thể nào đâu. Xin em hãy tha thứ cho cô- cô bật khóc Sau một buổi chiều được cô chăm sóc thì tối đến nó đã tỉnh dậy. -Nó: Sao cơ thể mình cảm thấy không có chút sức lực nào hết vậy??? -Cô: Em tỉnh rồi hả??? -Nó: Sao cô lại ở đây??? *nói mà không nhìn cô* -Cô: Cô nghe em bệnh nên đến thăm em. Em đã khỏe chưa??? -Nó: Em khỏe rồi cảm ơn cô Cô nghe nó nói chuyện khách sáo với mình như vậy thì trong lòng rất buồn. Nhưng cô nghĩ lại mình đã làm tổn thương nó như vậy thì điều nó làm là đúng thôi. -Cô: Hay cô lấy cháo cho em ăn rồi uống thuốc nha Nó định từ chối nhưng thấy cô nhìn mình bằng ánh mắt chờ mong như vậy thì không đành lòng nên đã gật đầu. Cô thấy nó chịu ăn cháo nên đã chạy ngay xuống lầu lấy cháo lên cho nó. -Cô: Nè em ăn đi Nó cố gắng ngồi dậy nhưng cơ thể nó không còn chút sức lực nào. Cô thấy vậy thì đỡ nó lên. -Cô: Thôi để cô đút cho em -Nó: Thôi em tự ăn là được rồi (cô à cô đừng đối xử tốt với ăm như vậy có được không. Cô như vậy làm sao em buông tay đây) -Cô: Sức lực ngồi dậy em còn không có nói gì đến bưng tô cháo. Để cô Nó nghe cô nói vậy thì cũng để cho cô đút cho mình hết ½ tô cháo. Cô định kêu nó ăn thêm nhưng no lắc đầu không ăn nữa nên cô đành thôi và đi lấy thuốc cho nó. -Cô: Thuốc nè em uống đi -Nó: Em không uống đâu. Thuốc đắng lắm. Từ từ rồi sẽ khỏi thôi -Cô: Em không uống thuốc sao mà khỏe được. Mau uống thuốc đi -Nó: Khôngggggg -Cô: Em ngoan mau uống thuốc đi. Cô thương -Nó: Không là không *lắc lắc đầu* -Cô: Bây giờ em có uống không??? -Nó: Không- vừa nói nó vừa phồng má lên trông rất đáng yêu -Cô: Không uống thì cô đi về đó. Cô định bước qua lấy giỏ xách đi về thì nó níu tay cô lại -Nó: Em uống mà. Cô ở lại với em đi Nói rồi nó ngậm đắng nuốt cay uống thuốc. Cô thấy vậy thì cũng rất buồn cười nhưng cố kiềm nén. -Nó: *Níu tay cô ngồi trên giường* Cô ngủ với em đi em muốn ôm cô ngủ. Cô cũng thuận theo nó mà nằm xuống. Ngày hôm nay cô cũng rất mệt mỏi. Đột nhiên nửa đêm cô tình dậy thì thấy có một cái móng heo đang xoa xoa ngực mình. Định quay lên kí nó một cái nhưng nhìn thấy nó vẫn còn đang ngủ. -Cô: Đang ngủ mà vẫn không bỏ được máu dê =.= -Cô: Nhìn kĩ thì cũng đẹp trai đó chứ. Nhìn gương mặt này và cả body kia nữa không ai nghĩ em ấy là con gái cả. *chạm lên gương mặt nó* hàng mi cong nè, cái mũi cao nè cả đôi môi đỏ tươi mà không cần son môi kia nữa. Em làm cho tôi thật rung động a~~~ Nằm ngắm nó ngủ một hồi thì cô cũng thiếp đi.
|
-Nó: Chào buổi sáng cô giáo *combo nụ cười sáng chói + chiếc răng khểnh đáng yêu* -Cô: Ừm chào buổi sáng *dụi dụi vào lòng nó tìm chỗ thoải mái ngủ típ* Nhưng bất chợt cô nhận ra là mình đang nằm trong lòng nó thì nhảy bật dậy hai bên tai đỏ bừng. -Nó: (cô thật là đáng yêu ♡.♡) -Cô: Cô...cô..c..ô..e..m..em dậy đi học đi trễ rồi kìa -Nó: Hôm nay chủ nhật mà :)))). Cô vscn đi. Bác quản gia đã chuẩn bị bữa sáng rồi đó. – nói rồi nó mỉm cười đi ra khỏi phòng để lại cô với gương mặt vẫn chưa hết đỏ -Cô: Trời Trịnh Lê An An mày đang làm gì vậy chứ. Thật là mất mặt *vò đầu bứt tóc* 15p sau -Nó: *kéo ghế cho cô* Cô ngồi đi. Hôm nay chủ nhật mình ăn rồi đi chơi nha -Cô: Cảm ơn em. Nhưng mà em mới bệnh dậy, ở nhà nghỉ ngơi đi. -Nó: Cô ơi đi đi. Đi đi mà- vừa nói vừa cầm tay cô lắc lắc cộng với đôi mắt mong chờ kia đã làm cho cô khuất phục -Cô: Thôi được rồi ăn xong rồi đi. -Nó: Yeahh. Cô ăn đi em thấy dạo này cô ốm hơn nhiều rồi đó *gắp đồ ăn cho cô* -Cô: Cô lại thấy cô đang mập ra thì có. Cũng tại em không cho cô ăn quá trời. Giờ cô xấu xí rồi nè. -Nó: Phải ăn mới có sức khỏe chứ. Với em cô luôn là người đẹp nhất. Với lại phải có thịt thì bóp mới đã chứ...hehe ->.-> Cô nghĩ tới chuyện tối qua thì đỏ mặt: Em là đồ biến tháiiii >.< Ăn xong thì cô với nó lên thay đồ để đi chơi. Nhưng cô chợt nhận ra là mình không có đồ để thay. Vì tính cô rất sãhj sẽ nên cô không thích mặt lại đồ hôm qua. -Cô: Cô không có đồ để thay =.=. Cô không thích mặt lại đồ dơ -Nó: Vậy cô khỏi mặc luôn đi. Mát mẻ :)))) -Cô: Hừ...vậy khỏi đi luôn đi *lườm nó tóe lửa* -Nó: Hehe bớt nóng bớt nóng nữ thần của em. Em giỡn thôi mà ^.^ để em lên thay đồ rồi chở cô đi mua nha. -Cô: Nhà tôi gần đây mà để tôi đi bộ qua thay cũng được. -Nó: Cô định mặc đồ như thế này ra đường sao??? *lướt từ trên xuống dưới body của cô* -Cô: Bình thường mà- Cô nhìn lại quần áo của mình. Nhưng cô chợt nhận ra là nó không bình thường. Chuyện là hiện giờ trên người cô chỉ có cái áo sơmi của nó để lộ đôi chân thon dài và bộ ngực phập phồng rất câu dẫn a~~~. Vì nó cao hơn cô rất nhiều nên cái áo có thể che được những thứ cần che nhưng vẫn rất sexy. -Cô: Vậy em lên thay đồ đi rồi chở cô về nhà thay đồ là được rồi. -Nó: Cô chờ em xíu em xuống liền.
|
Nó bước xuống lầu làm cho cô đứng hình vì độ soái của nó. Hôm nay nó chọn cho mình một cái áo sơmi màu trắng đi với cái quần tây màu đen phối với đôi vans và cái đồng hồ Orient Star Classic. Tóc vuốt cao nhìn rất chửng chạc nhưng cũng không kém phần đẹp trai. -Nó: *lại gần cô* Cô...cô ơi...cô làm sao vậy??? Em biết em đẹp trai rồi không cần nhìn em say đắm vậy đâu ^.^ -Cô: C..ô..cô..nhìn em hồi nào chứ >.< -Nó: Đi thôi. Em chở cô về thay đồ rồi mình đi chơi nha :)))) -Cô: Ừm Nó xuống hầm chạy chiếc Maybach 6 Cabriolet màu xanh mực của nó ra tới chỗ cô. (Đây là món quà ba nó tặng nhân dịp sinh nhật năm ngoái) -Cô: Nè em có bằng lái chưa vậy =.= -Nó: Cô yên tâm. Không ai dám bắt em đâu. Cô lên đi rồi mình đi 30p sau -Nó: Cô làm gì mà lâu thế nhỉ =.= Vừa lúc đó cô bước ra. Cô làm cho nó chết đứng trước vẻ đẹp của mình. Hôm nay cô chọn cho mình một cái áo kiểu sát cánh màu trắng phối với một cái quần ống loe màu đen. Chân đi đôi cao gót màu đen, tay mang một cái giỏ xách LV. Mái tóc đen bóng uốn gợn thả xuống sau lưng như một thác nước. Càng làm tăng vẻ đẹp và sự quyến rũ của cô. -Cô: Lau nước miếng đi kìa *cười mỉm* -Nó: Cô đẹp quá cô ơi. Còn thơm nữa chứ *kề sát vào tai cô* -Cô: Em..em..đi ra..đi ra coi *đỏ mặt* -Nó: *mở cửa cho cô* Mời lên xe nữ thần của em Sau một hồi trấn định tinh thần thì cô lên tiếng. -Cô: Nè nhà em giàu thế kia sao lại đi chiếc xe đạp cũ kỉ như vậy??? -Nó: Do em không muốn mọi người quá chú ý tới mình thôi ))) -Cô: Làm cô tưởng nhà em khó khăn lắm. Còn định mua đền cho em chiếc xe mới nữa chứ =.= -Nó: Hahahaha -Cô: Cười cái gì mà cười...hừ... -Nó: Thôi cô đừng giận. Giận nữa sẽ mau già đó ^.^ -Cô: Em chê tôi già hửm?? -Nó: Đâu có...đâu có..cô còn trẻ và sexy lắm -Cô: Hừm coi chừng tôi đó -Nó: Em sẽ coi chừng cô cả đời :)))) Cô nghe thấy vậy thì bất giác cảm thấy rất hạnh phúc. -Cô: Em thật là dẻo miệng. Chắc cua nhiều cô rồi chứ gì??? -Nó: Oan cho em quá. Em chỉ cưa có một mình cô mà cô còn chưa đổ nói chi cưa mấy cô khác -Cô: *chọt chọt má của nó* Chỉ được cái mỏ là giỏi -Cô: Giờ mình đi đâu vậy??? -Nó: Cô đi công viên giải trí bao giờ chưa??? -Cô: Chưa. Nơi đó chỉ dành cho mấy đứa con nít như em thôi -Nó: Cô thật là không có tuổi thơ -Cô: Em nói gì vậy hửm??? *nhéo tai nó* -Nó: Á..á..a..đau em cô. Em đang lái xe đó -Cô: Hừm tạm tha cho em -Nó: Người phụ nữ độc ác - vừa xoa tai vừa lẩm bẩm -Cô: Muốn nữa không nhóc?? -Nó: Thôi thôi em không dám nữa đâu. Mà đi công viên giải trí đi cô. Ở đó vui lắm lắm lắm luôn đó -Cô: Em thích thì em đi đi -Nó: Đi đi đi đi mà cô. Cô giáo xinh đẹp ak. Nữ thần ak. Đi đi mà Sau một hồi nghe nó lảm nhảm thì cuối cùng hiện giờ cô với nó đang đứng trước cổng công viên giải trí. -Quần chúng A: Hai người kia đẹp đôi quá ak -Quần chúng B: Anh gì ơi. Anh đẹp trai quá ak -Quần chúng C: Ảnh là của tao mới đúng. Anh gì ơi em yêu anh ♡.♡ Cô nghe thấy vậy thì rất khó chịu nên kéo ngay nó vào trong. -Cô: Nè cái kính ngố tàu kia của em đâu rồi???- cô hỏi với giọng khó chịu -Nó: Em đâu có cận đâu mà đeo kính. Chỉ là khi đi học em thích đeo kính thôi. Mà sao tự nhiên cô lại hỏi về kính của em???-nó hỏi cô với khuôn mặt khó hiểu -Cô: Hừ..em liệu hồn đó. Đừng có mà thả thính lung tung. -Nó: Em có làm gì đâu chứ =.= Nói rồi cô bỏ đi trước để nó chạy theo phía sau. -Nó: Cô ăn kem đi cho hạ hỏa :)))) *đưa kem cho cô* -Cô: Em làm như tôi là con nít vậy- dù nói như vậy nhưng cô vẫn đón lấy cây kem. -Nó: *nắm tay cô kéo đi* Mình chơi tàu lượn siêu tốc đi cô... Nó kéo cô đi khắp nơi trong khu vui chơi. Hai người đã càng quét hết tất cả các trò chơi trong khu vui chơi. Và chiến lợi phẩn đó là một con gấu brown bự. -Nó: Cô đói chưa hay mình đi ăn nha -Cô: Ừ cô cũng hơi đói -Nó: Vậy mình đi ăn đồ Trung Quốc nha. Em biết có một nhà hàng làm món Trung rất ngon -Cô: Sao em biết cô thích ăn món Trung -Nó: Sở thích của người em yêu thì em phải biết chứ Cô không nói gì nữa. Nó thấy cô im lặng thì đi lấy xe. Suốt cả quảng đường đi cô cũng không nói câu nào. -Cô nghĩ: Em yêu cô nhiều đến vậy sao. Cô đã làm em tổn thương như vậy nhưng em vẫn yêu cô sao -Nó nghĩ: Sao cô ấy im lặng vậy chẳng lẻ vì câu nói của mình.
|