Cô Giáo!
|
|
Tại nhà hàng Phong Hoa Nó và cô chọn một cái bàn cạnh cửa sổ. -Nó: Cô ăn gì??? -Cô: Cô ăn gì cũng được. Em gọi đi Sau khi gọi món xong thì nó quay qua hỏi cô -Nó: Cô làm sao vậy??? Cô không khỏe sao??? -Cô: Cô không sao. Chỉ là hôm nay chơi vui quá nên hơi mệt *cười mỉm* -Nó: Ăn xong em sẽ dẫn cô đến một chỗ. Đảm bảo sẽ làm cô hết mệt luôn -Cô: Đi đâu vậy??? -Nó: Bí mật ^.^ -Cô: Không nói thì thôi *bỉu môi* Sau khi ăn xong thì nó chở cô tới một ngọn đồi. Nơi đây tuy còn rất hoang sơ nhưng lại không làm mất đi vẻ đẹp tự nhiên của nó. Từ trên đây có thể nhìn xuống toàn cảnh của thành phố. -Cô: Qaooo thật tuyệt. Sao em biết được chỗ này. -Nó: Đây là căn cứ bí mật của em đó. Mỗi khi em đến đây em cảm thấy rất thư giản. Đứng từ đây có cảm giác như là mình gần bầu trời hơn vậy. Nơi đây mang lại cho em một cảm giác thật yên bình. Nên em muốn người quan trọng nhất của em cũng cảm thấy như vậy. Hai người ngồi hóng gió và nói với nhau đủ thứ mọi chuyện trên đời. Nó ước rằng khoảnh khắc này sẽ ngừng lại mãi để nó có thể ở bên cạnh cô mãi thấy cô cui vẻ như bây giờ. Sau đó thì nó đưa cô về. -Cô: Cảm ơn em hôm nay cô rất vui ^.^ -Nó: Không có gì. Cô vui là tốt rồi ^.^ -Cô: Tạm biệt em. Cô vào nhà đây. -Nó: Pp cô. Ngủ ngon nha cô yêu :)))) Tối hôm đó hai người ở hai ngôi nhà cùng nghĩ về nhau và chìm vào giấc ngủ trong niềm hạnh phúc.
|
Hay quá tg ơi Nhớ ra đều đều nha tg
|
Một ngày mới lại bắt đầu hôm nó không nhờ cậu chở đi học nữa mà mặt dày mới sáng sớm đã đứng trước nhà cô bấm chuông in ỏi để nhờ cô chở đi học. Dinh...doong...đinh...đong.. -Cô: Ra ngay đây -Nó: Hélu cô yêu ))) -Cô: Mới sáng sớm em làm gì mà qua nhà tôi bấm chuông in ỏi thế này??? -Nó: Hôm nay em qua nhà cô để nhờ cô chở em đi học...^.^ -Cô: Chiếc xe xịn của em đâu??? Lấy nó mà đi =.= -Nó: Thôi em không muốn lái xe đâu. Em muốn đi với cô à. -Cô: Cô không chở -Nó: Vì cô mà em bỏ chiến mã của em lại bên đường rồi. Giờ em không có xe đi học. Cô chịu trách nhiệm đi.-Vừa nói nó vừa chu mỏ ăn vạ làm cho cô cũng phải chịu thua vì độ đáng yêu của nó. -Cô: Được rồi. Vào nhà đi. Tôi thay đồ rồi chở em đi Sau khi đến trường thì hai người tách ra hai phía. Cô thì đi thẳng lên phòng riêng của mình để lấy tài liệu và giáo án đi dạy. Còn nó thì xuống căn tin để mua bữa sáng cho cô. Reeng...reeng...reeng... -Cô: Alo anh gọi cho em có việc gì không??? -Cường: Hôm nay em rãnh không ra ngoài ăn với anh nhé. -Cô: Hôm nay em hơi mệt -Cường: Ngày mai anh phải đi công tác bên Anh hai tuần rồi. Em đi ăn với anh một bữa trước khi anh đi nha -Cô nghĩ: Dù sao đi ăn với anh ấy một bữa cũng không sao -Cô: Được rồi -Cường. Tốt quá. Tối nay anh qua đón em -Cô: Vâng. Bye anh -Cường: Bye em. Yêu em Trong lớp 10A2 -Cậu: Sao kêu nghĩ một tuần mà giờ đi học lại rồi. Đúng là thuốc tiên có khác ha -Nó: Mày lại nói bậy bạ gì vậy =.= -Cậu: Thì tao có nói gì đâu. Nói phong long trúng ai người đó nhột à. 12g30 tại nhà cô -Nó: Cô ơi đói quá à...- vừa về nhà nó đã la lên -Cô: Đi thay đồ đi. Tôi thay đồ rồi xuống nấu cho em. Miếc rồi tôi thấy mình như oxin của em vậy =.= -Nó: Có oxin nào mà xinh đẹp quyến rũ như cô đâu a~~~ -Cô: Em chỉ được cái dẻo miệng. Hôm nay cô mặc một chiếc váy hai dây ở nhà lộ đường cong quyến rũ làm nó phải nuốt nước bọt. -Nó: *nhìn chằm chằm vào cô* Cô giáo mà mặc thế này trước mặt học sinh sao??? Cô thật phản cảm a~~~~ -Cô: Ai mượn em nhìn. Đây là nhà tôi tôi mặc gì kệ tôi -Nó: *áp sát vào cô* cô ơi em muốn... -Cô: E..m..em muốn gì???. Em đừng có bậy bạ -Nó: Haha. Cô thật đáng yêu. Em chỉ muốn ăn cơm thôi. Em đói quá à -Cô: Cái đồ đồ >.<- Nói rồi cô chạy vào nhà bếp nấu ăn 30p sau, đồ ăn đã được dọn ra đầy đủ -Nó: Cô a~~~ -Cô: Gì đây??? -Nó: Cô cho em qua ở với cô một tháng nha -Cô: Em có nhà sao không ở qua ở với tôi chi =.= -Nó: Bác quản gia nhà em có việc phải về quê một tháng lận. Mà ở nhà buồn lắm. Cô cho em qua ở ké nha cô -Cô: Em lớn rồi tự lo đi -Nó: Cô cũng ở một mình mà. Em qua ở chung với cô cho vui. Con gái mà ở một mình nguy hiểm lắm đó. Cô đi đi mà *mặt cún con* -Cô: Thôi được rồi. Một tháng thôi đó. -Nó: Yeahhh. Yêu cô nhất trên đời ^.^ -Cô: Lo ăn đi. Khỏi nịnh tui -Nó: Cô tối đi ăn với em nha. Em mới thấy có một quán ăn Trung Quốc mới mở nhìn đẹp lắm a~~~ -Cô: Tối nay cô bận rồi -Nó: Cô bận gì vậy cô??? Cô không đi thiệt hả =.= -Cô: Cô có hẹn với anh Cường rồi -Nó nghĩ: Mình quên mất giờ cô đã có vị hôn phu rồi. Mình chỉ là người ngoài thôi sao mà có thể sánh được với anh ấy *tự cười khổ cho bản thân mình* Cô thấy thái độ của nó kì lạ thì cũng lo lắng. Nó không còn ríu rít như hồi nảy mà chỉ cuối mặt ăn cơm. -Cô nghĩ: Chẳng lẻ nhóc buồn vì câu nói hồi nảy của mình hay sao. Mình lại lỡ làm tổn thương nhóc rồi sao??? -Cô: Nè sao em không ăn đi nhóc. Cơm cô nấu không ngon hả??? -Nó: *gượng cười* Đâu có đâu cơm ngon lắm. Mà em hơi mệt em về trước đây- Nói rồi nó định đứng dậy xách cặp đi về -Cô: Nhóc không khỏe hả?? Có sao không???- Cô đưa tay lên định rờ vào trán nó nhưng nó lại né tránh bàn tay của cô. Điều đó làm cho cô rất hụt hẫn. -Nó: Thưa cô em về đây Cô gọi với theo nhưng nó không nghe mà cứ thẳng chân đi về nhà mình.
|
Hôm nay đang khúc hay mà ít thế
|
7g30 p.m Hiện giờ nó đang vừa tập gym vừa suy nghĩ về cô. Hàng vạn vấn đề nảy sinh trong đầu nó. -Nó: Liệu mình có nên buông tay không??? Giờ cô đã có hạnh phúc đã có một người con trai có thể chăm lo cho cô có thể cho cô một gia đình trọn vẹn. Thì cần chi một đứa con gái như mình nữa. Đang suy nghĩ thì điện thoại nó vang lên. -Nó: Alo??? -Cậu: Ra mở cửa cho tao. Tao đang đứng trước nhà mày nè -Nó: Sao hôm nay có nhã hứng qua nhà tao vậy- vừa mở cửa vừa hỏi -Cậu: Ở nhà chán không làm gì nên qua đây ngủ với mày một đêm. -Nó: Mấy em chân dài của mày đâu rồi. Mà để Phong thiếu gia cô đơn thế kia -Cậu: Chơi hoài cũng chán =.=. Mà sao tao thấy sắc mặt của mày không được tốt vậy??? -Nó: Đâu có gì đâu. Uống rượu không??- đi vào tủ lấy rượu -Cậu: Uống chứ. Mày với cô lại có chuyện gì rồi phải không?? Nhìn mặt mày là tao biết hết mày khỏi giấu tao -Nó: Chỉ có mày hiểu tao -Cậu: Vẫn câu cũ tao khuyên mày nên từ bỏ đi. Là bạn thân của mày tao khuyên mày chân thành đừng cố chấp nữa -Nó: Nhiều lúc tao cũng muốn từ bỏ lắm. Tao muốn mình không quan tâm tới cô nữa, lạnh lùng với cô hơn. Nhưng con tim tao lại không thể để tao làm điều đó. Nhiều khi chỉ cần đứng từ xa nhìn ngắm bóng hình của cô là tao cũng cảm thấy hạnh phúc rồi. Những khi cô cười với tao dù chỉ là cười mỉm thì cũng đủ cho tao vui vẻ nguyên ngày. Nhiều lúc tao cũng muốn bỏ đi thật xa nhưng tao lại sợ. Sợ không thể nhìn thấy bóng dáng ấy nữa. Sợ không thể nhìn thấy gương mặt ấy. Chắc có lẻ tao đã không thể dứt ra được rồi -Cậu: Mày yêu cô nhiều đến thế. Nhưng cô không yêu mày. Và điều quan trọng là bay giờ cô đã có người yêu rồi. Mày nên từ bỏ đi. Tao không muốn phải nhìn thấy bạn thân của tao chết dần chết mòn như vậy. -Nó: Tao biết chứ. Tao biết giờ cô đã thuộc về người khác nên tao quyết định sẽ bên cạnh âm thầm quan tâm cô chăm sóc cô. Dù cô không yêu tao nhưng chỉ cần được gần cô một chút tao đã mãn nguyện rồi. -Cậu: Mày là đồ ngốc. Tao không hiểu sao có thể chơi với một thứ ngốc nghếch như mày. IQ cao thì làm được gì chứ. Đồ chó ngốc nghếch. -Nó: Haha...nhiều khi tao thấy tao cũng thật ngu ngốc. Uống đi đêm nay không say không ngủ..hahaha- nói rồi nó nâng ly lên và cụng ly với cậu.
|