Chị... Người Đã Làm Thay Đổi Cuộc Đời Em!
|
|
Bước vào phòng, tôi thả mình xuống chiếc giường và chỉ muốn ngủ một giấc. Chợt Hân đánh vào người tôi: - Cậu k định đi tắm hay sao còn nằm đó - Mặc kệ mình_ tôi nói mak không thèm nhìn Hân, điều này làm cho nó phát điên lên, nhưng vì nó hiểu tính tôi nên k mún nói gì thêm. Hân lấy đồ vào phòng tắm, chỉ còn lại 1 mình tôi nằm đó, mọi kí ức cứ chợt ùa về, ngôi nhà này đã mang lại cho tôi rat nhiều niềm vui và hp, nhung niem vui do to lớn đến đâu thì nỗi đau ma nó mang lại cũng hơn gấp bội lần...Tạm thời gạt đi kí ức, tôi dần chìm vào giấc ngủ: - Em đang không vui sao? sao lại ngồi ở đây?_ một người con gái tiến lại gần tôi và thỏ thẻ - Chị là ai? _ tôi nheo mắt nhìn, nhưng vẫn k thể nhìn rõ gương mặt của người đó, ánh sáng đã che đi và làm ánh lên một ánh sáng kì diệu nơi con người đó - hi.. Về nhà đi nhok, e ngồi đây lạnh lắm đấy_ chị nở nụ cười hiền dịu Nụ cười đó làm tôi như chết lặng, rồi bỗng chị đứng dậy và bước đi, như vô thức tôi gọi chị: - Này chị, khoan đã, Khoan đi đã.....Chị ơi!!!! Cốc....cốc......cốc. Tiếng gõ cửa làm tôi giật mình tỉnh giấc. Thì ra đây chỉ là 1 giấc mơ, nhưng người con gái đó là ai? Tại sao lại xuất hiện trong giấc mơ của mình? Nụ cười đó,sự quan tâm đó tại sao lại có??? Tôi đưa mình vào muôn vàn câu hỏi, vì trước giờ tôi chua bao gio có những giấc mơ lạ đến như vậy.. Cốc......cốc....cốc.......Tiếng gõ cửa lại vang lên, no đưa tôi trở về thực tại....Tôi đến mở cửa và thầm trách ai lại phá giấc ngủ của mình Cách........ - Chiện gì? _ tôi hỏi con người đang đứng trước cửa - À...ba.....mẹ nhờ c kêu e tắm rửa xong xuống ăn tối với ba mẹ_ chị nói ấp úng - Tôi biết rồi,hôm sau kêu dị tư lên là dc rồi,k cần chị phải lên đây_ tôi vẫn giữ cái thái độ lạnh lùng đó với chị Nói xong tôi đóng cửa lại, mặc cho chị đứng đó mà lúng túng. Tôi tắm xong và đi xuống nhà cùng với Hân - hai con xuống rồi hả? mau lại đây ăn cơm đi_ ba tôi nói Lâu lắm rồi tôi mới có một bữa cơm gia đình, kể từ lúc ba gửi tôi qua Pháp cho Cô tôi thj tôi chưa bao giờ trở về nha. Mặc dù bữa cơm gia đình này tôi đã ao ước từ lâu, nhưng sao tôi chẳng thấy vui vẻ gì,,,Còn con Hân thi cứ luyên thuyên khen hết món này ngon, lại tới món khác ngon! Miệng nó lúc nào cũng tía lia như thế, k hiểu sao tôi lại có thể thân dc với nó như vậy nữa??? Trong khi tôi với nó cứ như 2 cực Ianta vậy! - Con no rồi_ tôi quay sang ba nói và bước đi. Mẹ chỉ biết ngồi đó mà nhìn theo, bà chẳng giám nói với tôi một câu nào
|
Màn đên buông xuống, đứng trên ban công tôi có thể cảm nhận hết được sự lướt nhẹ của từng cơn gió, nó làm tôi cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều - Em ở đây sao? _ chị đang đứng phía sau lưng tôi và nói. Điều có làm tôi có chút thoáng giật mình -.....tôi nhìn chị rồi nhìn sang một hướng khác - Có vẻ em thích sự yên tĩnh nhỉ?_ chị nhìn tôi cười - Điều đó thì lien quan gì đến chị?_ tôi tỏ vẻ bực mình vì bị làm phiền - chị xin lỗi_ mặt chị có vẻ nhíu lại Tôi bỏ chị ở đó và quay lại phòng của mình ================================= Sáng hôm sau.............. - Nè, có dậy không vậy hả?_ tiếng con Hân la thất thanh, và kéo chiếc chăn ra khỏi người tôi - Cậu làm cái quái gì vậy?_ tôi tỏ ra bực mình - Cậu có nhớ hôm qua nói gì không mà giờ còn nằm đó ngủ? - Nói gì? _ tôi vẫn không hiểu nó dang nói cái gì - Cậu nói hôm nay sẽ đi tham quan sài gòn cùng với tớ còn gì? Tính nuốt lời hả_ Nó chống nạnh, môi thì cứ cong lên - Tôi không có hứng? cậu đi một mình đi.... - Á à ..ngoan nhỉ? Dám chọc điên bà? Nó bắt đầu dở cái chiêu trò độc nhất vô nhị của nó. - Nhột.,cậu làm gì vậy? Này ngừng lại ngay Mặc cho tôi la lên vì nhột. nó cứ lấy tay mak chọc lét khắp người tôi - cho chết này, giờ có đi không thì bảo?? - Thôi được rồi,,,tôi sợ cậu rồi đấy!!! Nó cười khoái chí khi thấy vẻ mặt khổ sở của tôi Làm vscn xong, tôi và nó cùng xuống nhà. Bước xuống bếp tôi đã thấy chị ngồi sẵn ở đó. - Ủa 2 bác đâu rồi chị An?_ Hân hỏi chị - À ba mẹ đi làm từ sớm rồi, 2 đứa ăn sáng đi..Hôm nay 2 dua co tính làm gì không? - Dạ chị, e với Hana định đi tham quan sài gòn...Chị đi cùng chúng e không? Chị nhìn sang tôi và nói: - Thôi hôm nay chị phải đi học sớm rồi, 2 dua muốn đi đâu thì kêu chú 3 chở đi nhé - Dạ_ Hân cười tít mắt, còn tôi thì vẫn cứ ngồi ăn mà không nói câu nào! ================================= - Này có nhanh lên k? tôi bỏ cậu ở nhà đấy_ tôi ngán ngẩm vì cái tính lờ mờ chậm chạp của nó - Xong rồi đây! làm gì mà cằn nhằn miết vậy?_ nó bỉu môi rồi bước lên xe Tôi và nó được chú 3 chở đi khắp Sài Gòn, ở đây có nhiều cảnh đẹp thật đấy! Vậy mà trước giờ tôi chưa được chiêm ngưỡng nó. Tôi nhìn ra cửa xe và ngắm nhìn mọi cảnh vật nơi đất Sài Thành, còn con Hân thì cứ tấm tắt khen đẹp, mặt nó hớn hở như một đứa trẻ được cho kẹo vậy? Chơi với nhau đã lâu, mà giờ tôi mới thấy cái tính con nít của nó.....
|
Sau một ngày đi chơi, tôi với Hân ai cũng đều mệt cả người! Về đến nhà, tôi nhanh chống vào phòng tắm, những giọt nước mát rượi đang lăn dài trên người tôi.... Xoảng.................. Tôi giật mình khi nghe có tiếng gì đó, tôi vội mặt quần áo và bước ra Trước mắt tôi là chị, chị đang đứng bên những miếng chai thủy tinh đã vỡ vụn. Đó là món quà mà Ba đã tặng tôi khi tôi còn nhỏ, một ngôi nhà bằng thủy tinh rất đẹp - chị xin lỗi, c không cố ý? chỉ là chị muốn giup e dọn dẹp lại phòng thôi.....C bất cẩn nên làm vỡ nó, chị xin lỗi em rất nhiều_ chị vừa lúng túng xin lỗi tôi vừa dọn đống vụn vỡ đó ma mặc cho tay chị đang bị chảy máu vì bị thủy tinh đó đâm vào - Ai cho chị cái quyền bước vào phòng tôi_ tôi nóng giận - chị xin lỗi... - xin lỗi, xin lỗi, tôi có lỗi để cho chị xin sao? Biến đi, và đừng bao giờ làm phiền tôi nữa, TÔI GHÉT CHỊ_ tôi hét lớn vào mặt chị Giọt nước mắt bắt đầu lăn dài trên má chị khi nghe câu đó từ tôi - Tại Sao?_ chị hỏi tôi trong nước mắt Câu hỏi đó làm tôi như chết lặng, vì sâu trong thâm tâm tôi cũng k bjt vì sao tôi lại ghet chị? chị đã làm gì sao với tôi sao? Hay chị là người con riêng của mẹ?????? Chị chạy ra khỏi phòng tôi......Lúc này cảm giác tôi nặng trĩu, như mới làm điều gì đó rất tội lỗi! Phải rồi, tôi mới làm tổn thương chị, một người con gái yếu đuối...Dẫu biết chị không làm gì sai với tôi, nhưng sao tôi lại làm như thế.....
|
có vẻ truyện không dc hay nhỉ!??? it nguoi doc qua. .hjhj
|
Cả tối hôm đó,tôi không thể nào chợp mắt được,tôi cứ mãi nghĩ về việc vừa xảy ra,chưa bao giờ tôi thấy cảm giác tội lỗi như thế này! Nhưng tại sao chứ? tại sao tôi cứ mãi nghĩ về con người đó, lo lắng cho người đó như vậy! Lòng mãi không yên, tôi bước xuống nhà để tìm nước uống, tình cờ tôi nhìn thấy chị đang nằm trên ghế salong. Có lẽ chị đã ngủ thiếp đi vì mệt, bước lại gần chị tôi không khỏi chạnh lòng,,, Đôi mắt đó đã sưng đỏ len vì khóc,gương mặt đó đã mờ đi vì mệt. Nhìn xuống tay chị, máu đang chảy rất nhiều,tôi chợt nhớ ra những mảnh vụn thủy tinh lúc nãy, bất giác tôi chợt lên tiếng: - Ngốc quá, tay chảy máu nhiều thế này ma cũng không biết sao??? Không đau sao? Khẽ lắc đầu,tôi bước lại tủ đựng đồ dùng y tế, tôi lấy băng gạt băng vết thương lại cho chị. Sau khi băng vết thương xong, tôi lại ngồi bên cạnh chị, bây giờ tôi mới có dịp để nhìn ngắm con người ấy một cách rõ ràng, đưa tay lên vén mái tóc của chị, tôi cảm thấy tim mình bị lỗi nhịp khi bắt gặp gương mặt ấy. Tôi khẽ cười: - Chị đẹp lắm........!!! Gương mặt ấy toát lên vẻ đẹp kì diệu, vừa ấm áp mà vừa gần gũi, không hiểu sao tôi lại có cảm giác thân thuộc như đã từng gặp chị ...... Đôi mắt tôi cứ nhìn chị mãi không rời! Vội nhắm măt và lắc nhẹ đầu để xua tan cảm giác đó, tôi thầm nghĩ: ( Tại sao mình lại như vậy? mình bị gì vậy nè? Không phải lúc chiều còn nóng giận với chị ấy sao? sao bây giờ lại quan tâm đến chị ấy như vậy chứ??? Thật không hiểu nổi chính mình nữa rồi)...Tôi bước lên phòng của mình và cũng đi ngủ ====================================================== Kể từ ngày hôm đó, chị luôn tránh mặt tôi, mỗi lần tôi với chị vô tình gặp nhau thì chị lại quay mặt và đi chỗ khác! Mặc dù chính tôi là người kêu chị ấy tránh xa tôi, nhưng khi chị làm điều đó, nó khiến tôi khá khó chịu! Chính tôi cũng không hiểu bản thân mình đang muốn gì nữa??? Cùng ngồi ăn sáng với nhau, bỗng ba tôi lên tiếng: - Hana, hôm nay con đưa chị An đi học nhé Tôi và chị khá ngạc nhiên vì câu nói của ba - Sao lại là con?_tôi hỏi ba - Hôm nay chú 3 về quê có việc rồi, chị con không biết đi xe nên con hãy đưa chị đi - Con tự đón xe đi được mà ba_ Chị lên tiếng - Dạo này đường xá phức tạp,con đi xe ngoài không an toàn,,,, Con cứ để Hana nó đưa con đi - Nhưng mà............ - Để tôi đưa chị đi_ tôi nhìn chị và nói Sau khi ăn sáng xong, tôi đưa chị đến trường. Chị đang là sinh viên năm 2 của trường Đại học khoa học xã hội và nhân văn - Mấy giờ chị học xong để tôi đến đón_ tôi hỏi chị - Không cần đâu,để bạn chị đưa về. Nói rồi chị đi vào trường, vừa vào cổng trường đã có rat nhiều người con trai chạy đến để nói chuyện với chị, cũng phải thôi, vì chị cũng là một hot girl của trường mà! Không biết vì điều gì mà tôi cứ đứng đó nhìn chị, cho đến khi bóng chị đã khuất xa tôi mới chịu về
|