chương 2 tiếp theo:
-các bạn kia khoan đi đã-một giọng nói nhẹ nhàng cất lên.
Tôi quay lại nơi phát ra âm thanh ấy. Là một cô gái có mái tóc buộc gọn. dáng thanh mảnh.toát lên mình vẻ uy nghiêm, lạnh lùng. Quay sang Thiên Hoa. Ôi cô ấy đang đỏ mặt. thật không ngờ người làm Thiên Hoa nhà ta đỏ mặt lại là một cô gái.
-trường này không được nhuộm tóc- cố gái ấy lên tiếng kéo Thiên Hoa trở về thực tại
-ơ...xin lỗi mình không cố ý- TThiên Hoa thực sự bối rối. quên mất đó là tóc tự nhiên cũa cố ấy.(tóc Thiên Hoa màu nâu). thấy tình hình không ồn tôi dành lên tiếng:
-này bạn kia. Đây là tóc tự nhiên của chúng tôi. có ý kiến gì không nào? trường này bắt học sinh không được để tóc tự nhiên cũa mình sao?- tôi hỏi với vẻ dầy thách thức.
cô gái có chút bối rối. Được nước tôi định lấn tới. nhưng một giọng gió vang lên làm tôi lạnh cả sóng lưng
-không được. nhuộm lại ngay lập tức- bước tới gần tôi là một cô gái tóc đen xõa. đôi mắt lạnh lùng đầy uy quyền. nhưng trong dôi mắt ấy tôi thấy cả sư cô dơn lạnh lẽo.hương bạc hà...dể chịu thật.... làm tim lệnh một nhịp. khuôn mặt ấy áp sát vào người tôi. thình...thịch... tim tôi đập loạn lên...nhẹ nhang rút diện thoại trong tay tôi ra.ngước nhìn thẳng vảo mắt tôi:
-diện thoại cũng không.
nói rồi cô gái ấy quay đi. bỏ lại một con ngốc đang đứng hình. sau khi nhân thức được tình hình tôi hét toáng lên:
-aaaaaa điện...thoại yêu dấu tại sao... tôi hận cô...hãy đợi dấy.