đăng nhập để viết được dòng này mong tác giả không bỏ truyện ... theo dỏi truyện rất lâu rồi ..
|
khụ khụ xin lỗi mấy bạn cả tháng trời máy hư sửa không đc phải mua mới, giời mới mua được nay sẽ viết chap mới ạ
|
review lại 1 đoạn cho dễ nhớ __________________ Sau khi nghe Lin nói xong cô và nhỏ đều là kinh ngạc, 2 người đều nhìn sang nó muốn nghe nó nói cái gì đó, nhưng ngay lúc nó định nói gì đó thì đột nhiên có tiếng súng vang lên, cả cô , nhỏ và Lin đều ngạc nhiên không biết tiếng súng đó từ đâu mà ra và bắn trúng ai.
Cho đến khi hắn từ trong 1 bụi cây gần đó bước ra, mọi người càng kinh ngạc hơn. Cả 3 nhìn nhau rồi đồng thời dời ánh mắt về phía nó. Nó do mất máu quá nhiều cộng thêm phát đạn lúc nãy bắn trúng bụng làm nó gần như lung lay.
Lin quay sang nhìn hắn.- Cậu làm cái gì vậy hả? Ai cho cậu làm hại anh ấy.
- Vậy chứ trong thỏa thuận của chúng ta cũng có cho cô làm hại Bảo Hà không._ Hắn nhìn sang nó.- CÔ nói sẽ giết hắn mà, tôi đanng thay cô làm những chuyện nên làm thôi. Mau bỏ súng xuống.
Hắn bước đến gần nó, đặt súng vào đầu nó ép Lin. Lin đành hạ súng xuống, hắn bước đến đá súng Lin bay đi rồi quay sang nhắm thẳng vào nó.
- Đáng lẽ mày không nên xuất hiện trên đời này.
- Không được bắn._ Cô và nhỏ cùng nhau xông lên chắn ngang mũi súng của hắn.
- Chị, mau tránh ra đi. Em không muốn làm hại đến chị.
- Không được nếu như em đụng đến anh ấy thì đừng nghĩ chị sẽ bỏ qua cho em. _Nhỏ cương quyết nhìn thẵng hắn.
- Chị mù quáng quá rồi, nó đó đâu phải là 1 thằng con trai đâu mà chị lại bảo vệ đến vậy, chưa kể nếu nó có là con trai cũng không yêu chị mà. Chị mau tránh ra đi.
- Em đừng có nói nữa. Mau bỏ súng xuống, quay trở về đi.
Trong lúc nhỏ cùng hắn nói chuyện Lin đã đến gần hắn, rồi bất ngờ cướp lấy súng, nhưng dù sau Lin cũng là con gái không thể cướp ngay được mà dằn co cùng hắn.
Lin và hắn vật qua vật lại 1 lúc đến gần bờ vực, bỗng có tiếng súng vang lên nhằn thằng vào hắn và Lin và viên đạn đó chính xác bắn trúng lin khiến Lin lui về sau trượt chân ngã xuống vực. nhưng may mắn nhỏ đã lao xuống nắm được Lin.
- Thiên Trúc buông mình ra._ Lin thấy nhỏ lao xuống bắt lấy tay mình trong lòng liền xúc động
- Không được. Mình không buông cậu ra đâu,nắm chặc lấy.
Nhóm người của nó lo lắng tình trạng của nó liền bỏ qua tất cả những người có mặt ở đây, họ thay nhau khiên nó xuống núi. Bên này nhỏ đang chật vật giử chặt lấy Lin, Lin nhìn nhỏ đang dùng hết sức đột nhiên hỏi.
- Cậu không ghét mình sao,sao lại cố cứu mình vậy?
- Chúng ta chơi với nhau bao lâu rồi mà cậu còn hỏi vậy. Mình nếu ghét cậu thì đã bỏ mặt cậu lâu rồi. Nắm chặt lấy.
Nhỏ dùng hết sức kéo Lin lên, Lin sau khi nghe nhỏ nói liền nở nụ cười.
- Được làm bạn với cậu quả nhiên không tiếc đời này, cậu cho mình xin lỗi vì tất cả, và cho mình xin lỗi Trịnh Ân mình nợ anh ấy một lời xin lỗi trực tiếp._ Nói xong Lin buông tay.- Tạm biệt cậu Thiên Trúc nếu có thể sau này chúng ta hãy làm bạn của nhau tiếp nha.
- Không..LIN.... Khi hắn hoàn hồn lại sau phát súng vừa rồi liền nghe thấy tiếng nhỏ la lên,hắn nhanh chóng chạy đến kéo nhỏ lên. Lúc được kéo lên nhỏ chỉ nhìn hắn với ánh mắt đầy lạnh lùng.
- Đi về. Em lo mà thu dọn tàn cục do em bày ra đi và nếu Trịnh Ân có chuyện gì em lo giải thích với chủ tịch Huỳnh đi và còn chú Trần.
- Chị...
Hắn nhìn nhỏ đi xa ánh mắt hơi tan rả,hắn chỉ muốn nó biến mất trên thế giới này thôi nhưng sao lại không theo ý hắn muốn như thế. Mọi thứ càng lúc càng lộn xộn.
Cô cùng mọi người đưa nó vào bệnh viện cấp cứu, cô ngồi nhìn cánh cửa phòng cấp cứu đến xuất thần, trong đầu cô luôn vang vảng câu nói của Lin " Bảo Hà cô biết Trịnh Ân người mà bao năm qua bên cạnh cô bảo vệ cô, yêu thương cô, chăm sóc, lo lắng cho cô là một người con gái hay không?".
Nó người mà cô trót yêu thương là một người con gái, cô nên như thế nào đây, là chấp nhận để được ở bên Trịnh Ân hay là trốn tránh và lãng quên dần.
|
|
Bông hoa bay tán loạn........ Gạch đá bay tùm lum.......... Tác giả mà không đăng...... Tinh thần xây nhà mới......... Tiếp đi tg ơi...........................
|