Học Sinh Cấp 3
|
|
Truyện gay: Học sinh cấp 3 – Chap 37
Hôm nay là ngày tụi tui về lại Nha Trang , haiz sắp phải xa cái đồng quê thân yêu này ròi , tui không hiểu sao má tui lại lên Nha Trang để sinh sống nữa . Tạm biệt ông bà cậu mợ và thằng Nam tụi tui leo lên xe để chuẩn bị ra sân bay …
~~Tít tít ~~ Tin nhắn facebook
~ Nhớ em quá hà – Luân gửi á mà
~ Chời ngồi sát bên cạnh sao không nói chuyện mà nhắn tin vậy , bị sảng hả .
~ Hì chứ nói miệng ngại quá …
– Nè hai ông kia , ra đây chơi qánh bài coi – Thằng Việt lôi tui và Luân ra sòng bạc
– Hay mình chơi vầy đi – Thằng Vịt bắt đầu bày trò – Mình chơi đánh bài theo cặp ha , Vũ Luân , Tui Trâm , Việt Tú Anh , còn thảm cho anh Duy vậy há há … Cặp nào thua đẹt thì hôn môi còn thua ba thì hôn má , oke chứ – Woat , Tui Trâm Tú Anh ngồi đơ như cây cơ , cái này lợi cho mấy ổng chứ lợi cho tụi tui gì hả chời
– Nhưng còn anh thì hun ai – Anh Duy mặt xụ lại một cục
– Anh muốn hun ai cũng được hết , hí hí – Thằng Việt hào hứng với trò chơi sắp tới
Ván đầu tiên bà của tui thì quá là ngon bá dá … có lốc từ 3 tới đầm 2 con heo và một con 5 … Tui nghĩ ván này tui không nhất thì ai nhất nữa . Thế nhưng cái người mà tui đang ôm trước ngực đây lại để đền bài -_- thế là ăn đẹt 1 cái + đền 1 cái + 1 con heo đỏ 2 cái và 1 con heo đen 1 cái tổng cộng là 6 cái -_- tui mồm chữ A mắt chứ O nhìn Luân
– Woat đờ heo , cư đê , bộ chịt chá , ột tồ kê , sangrangheyo – Tui tua một loại cái thứ tiếng ra để thể hiện sự kinh ngạc của mình . Ván đó thế là tui bị Luân cưỡng hôn 6 cái , tui hết bị ngột thở lần này đến ngột thở lần khác còn thua ba là cặp của Việt và Tú Anh , tụi nó cứ thế mà nhìn tụi tui hun
– Em à – Luân kêu tui
– Gì anh – Tui đang mặt bí xị vì cái vụ hôn hồi nãy , tui và Luân đang đắp chung cái mền mà sao nó chẳng ấm tý nào
– Anh hứng quá – Luân liền lấy tay tui đặt lên cậu Luân nhỏ , thế là tui cho anh một cú lên 9 tầng mây … – Áaa chết anh rồi , sao em lại đánh vào chổ đó
– Cho chừ cái tội dê già – Tui liền đánh vào cậu Luân nhỏ một cái đủ sức cho nó xìu xuống
Ván bài thứ hai diễn ra vì là tui cầm bài nên dĩ nhiên là ăn nhất , lần này thua là Việt và Duy , Duy thua đẹt nên anh được quyền chọn một người để hôn nhưng xung quanh anh , mấy đứa công đang nhìn anh bằng con mắt sát thủ nếu anh dám đụng vào thụ của nó nên anh đành nợ
– Chơi kiểu này chán ngắt , tụi nó toàn kiếm cớ để thua , hay đổi ngược lại đi , thắng nhất hôn môi còn nhì thì hôn má – Tui phân bua . Thế là ván bài thứ ba được diễn ra vì là Luân đánh ván này này tui rảnh rỗi chỉ biết vừa đắp mền ôm anh mà lên facebook .
– Vợ à – Luân kêu tui
– Hửm … Ưm …. – Tui mới vừa ngước lên là bị Luân hôn vào môi tui , một nụ hôn vô cùng sâu … Tui ngồi dậy thì thấy ván này Luân ăn nhất , thằng Vịt ăn nhì
Ngồi chơi không thì chán quá , cầm Iphone 5 plus trên tay .. Rắc Rắc … một bô ảnh được đăng lên facbook . Tui lấy điện thoại của anh để lên đổi hình đại diện , tấm tui chọn là tấm mà tui và anh chụp chung với nhau trong tư thế hun môi … Mà khoan sao nhiều đứa inbox quá vậy , tui ngưng việc đổi ảnh đại diện để vào tin nhắn xem … Úi dời ơi … Bánh bèo ở đâu mà nhắn tin quá chời luôn … Tụi nó mê ắc đẹp từ ảnh đại diện cũ của anh quá mà , đúng là bánh bèo hám giai , bây giờ tui đổi hình đại diện đôi rồi rela luôn cho biết … Thế là trên facebook tui và Luân đã công khai , 15ph trôi qua .. Úi mẹ ơi … 2k lai Tui đâu phải hotteen đâu mà lắm like thế , vào những người thích thì thấy toàn là bạn chung với Luân , đâu phải bạn của tui đâu , đã vậy còn có cả trăm bình luận
– Woa hai anh đẹp đôi quá
– Trời trai đẹp đã ít tụi nó còn yêu nhau
– Trời sao anh thụ nhìn đẹp dữ vậy
….
Một lô bình luận luôn , ủ sao nảy giờ không thấy Luân hun ta , tui ngưng cái facebook lại mà nhìn . Úi giờ mấy ổng ngủ hết trơn nảy giờ tui trùm mền nên không để ý , tui cũng ôm Luân mà đánh một giấc
***
– A lô , tụi bây tìm được nhà của nó chưa – Một giọng nữ vang lên trong đêm khuya
– Dạ rồi thưa chị , nhưng nó đi Đồng Tháp rồi , nghe nói mai sẽ về tới – Bên đó trả lời
– Được khi nào nó về cứ tính theo kế hoạch
– Vâng thưa chị …
***
Sau mười tiếng mòn mỏi ngồi trên máy bay , tui cuối cùng cũng về lại với căn nhà thân yêu . Người của tui nó mệt nhừ luôn , ý điện thoại tui cuộc gọi nhỡ quá trời luôn , vì phải đi máy bay nên tui tắt máy , tui gọi lại
– A lô gì thế mẹ
– Con về nhà chưa
– Dạ rồi
– Vậy nghĩ ngơi đi rồi chuẩn bị sang nhà của dượng con , mẹ có việc bàn với con và anh hai con
– Dạ thưa mẹ
… tút tút …
Buổi chiều hôm ấy tui và Luân sang nhà của anh để gặp mẹ
– Có chuyện gì thế mẹ
– Hai đứa ngồi xuống đi – Mẹ tui ân cần rót nước cho tui và Luân
– Giờ ba có điều này muốn hỏi ý kiến của 2 con , ba và mẹ con sẽ tổ chức đám cưới – Tui vô cùng bât ngờ trước quyết định này của mẹ
– Khi nào lễ cưới được bắt đầu – Luân hỏi
– Tháng sau sẽ tổ chức
– Vậy tổ chức cho con và Vũ luôn đi
– Khôg được – Mẹ và dượng đồng thanh – Hai con con nhỏ lắm , thi đại học xong rồi tính
– Vâng
Vậy là mẹ tui sắp kết hôn tui mừng cho mẹ tui lắm , mẹ tui đã khổ suốt mười mấy năm qua rồi , bây giờ chính là lúc mà mẹ tui được sung sướng . Hôm nay tui ngủ lại nhà của Luân theo yêu cầu của dượng …..
Truyện gay: Học sinh cấp 3 – Chap 38
– Anh này kì quá hà , một là anh tắm trước hai là em tắm trước , anh chọn đi – Tui đang chuẩn bị vào nhà tắm để thư giản thì Luân cứ đòi đi theo vô trỏng , tui đang đứng trước cửa để ngăn Luân không vô được
– Hai tụi mình tắm chung đi – Luân ôm tui lại làm nũng
– Thôi anh vào đó quậy lắm em tắm không được
– Anh hứa sẽ không quậy đâu , cho anh tắm chung đi mà – Luân nựng mặt tui và làm nũng hết mức có thể
– Không đâu …. Rầm … – Tui đẩy Luân ra rồi đóng mạnh cửa lại , tui cở hết đồ trên người mình ra , ngâm mình trong dòng nước lạnh ngắt . Sở thích của tui là tắm nước lạnh á nước càng lạnh thì càng làm cho tui khoái . Mỗi khi strees tột độ , sối một ca nước lên người , úi cha mạ ơi nó sướng không thể nào tả nổi . Sau 40ph quậy nát cái phòng tắm , tui lau khô người , mặc quần áo ngủ rồi mở cửa tolet ra . Ủ sao im ru vậy , Luân đâu rồi ?? Tui tìm khắp phòng luôn nhưng không thấy anh đâu cả .
< Anh có việc một tý , em ngủ trước đi nha >
Một tờ giấy được đặt trên bàn , chắc Luân đi ra ngoài rồi á mà . Tui nằm lên giường để chuẩn bị đánh một giấc ngủ yên lành thì
~~ Tít tít ~~
~ Nếu mày không muốn thằng bồ mày có chuyện thì đến đường xxx để gặo tao
Một tin nhắn được gửi đến từ máy của tui , vậy là sao , tui thấy bất an trong lòng nên liền lập tức gọi điện cho Luân
~ Thuê bao quý khách …
Gì thế này , tại sao Luân lại tắt máy . Tui thay đồ rồi chạy hết tốc lực đến đường mà tụi nó đã chỉ
Bây giờ nhiệt độ hiện tại là 24 độ , gió trời se se lạnh nhưng vì quá lo cho Luân nên tui chỉ mới kịp thay bộ đồ rồi ba chân bốn cẳng chạy ra khỏi nhà .
– Nó đến rồi kìa tụi bây – Tên cầm đầu đang hút điếu thuôdc thấy tui đến thì quăng điếu thuốc đó xuống đất và dặm lên nó .
– Tụi bây là ai , Luân đâu rồi – Tui run lên vì nhiệt độ của trời và vì đang hết sức lo lắng cho Luân
– Mày bình tĩnh đi , tụi tao có làm gì nó đâu , tao chỉ muốn đưa cho mày cái này – Tên đó quăng cho tui một bao thư – Nó đang ở khách sạn ABC phòng 124 lầu 3, rảnh thì hãy đến đó chơi , đi thôi tụi bây …
Tui nhặt bao thư đó lên , mở nó ra , một lô hình ảnh rớt xuống dưới đất , nhặt một tấm hình lên . Nước mắt tui bắt đầu rơi ra , tui nhìn tấm hình đó mà nấc nghẹn ngào . Tui nhặt hết những tấm hình đó lên quăng hết chúng vào thùng rác chỉ giữ lại một tấm. Tui liền chạy đến cái địa chỉ mà tụi nó có nói ….
– Alo nhiệm vụ đã hoàn thành , bây giờ thằng đó đang chạy đến khách sạn đó chị
– * Cười * biểu hiện của nó như thế nào khi thấy những tấm hình đó
– Dạ hình như là nó khóc đó chị , em nhìn thấy rõ lắm , haha mưu kế của chị quả là xuất sắc , bây giờ hai tụi nó sẽ không còn con đường sống đâu
– Ừ , tụi bây rắc thuốc lên mấy tấm hình đó chưa
– Rồi chị 15ph nữa thuốc sẽ phát huy tác dụng , chị cứ yên tâm
– Được , tao sẽ thưởng thêm cho tụi bây , bây giờ hãy làm theo như kế hoạch .
– Dạ em cảm ơn chị … ***
Tui cầm theo tấm hình đó chạy đến cái khách sạn mà tụi nó đã nói , không hiểu sao nước mắt tui cứ liên tục rơi . Tui mau chóng lao vào khách sạn , chạy một mạch đến thang máy bấm lầu 3 …. Ting …. tiếng cửa thang máy mở ra , tui chạy đến phòng 124 … Vì cửa không khoá nên tui mở cửa bước vào , Luân đang nằm trên giường với một cô gái trẻ , trên người không mảnh vải che thân , nhìn cảng tượng ấy tui nức nở
– Vũ à , đợi anh với – Luân nhìn thấy tui thì vô cùng hốt hoảng , tui quay lưng chuẩn bị chạy đi thì bị Luân níu lại
– Anh thả tui ra – Tui gằng tay lại nhưng Luân nắm chặt quá
– Em nghe anh giải thích đi
– Không giải thích gì hết , tui với anh chia tay đi .. – Tui quăng cái tấm hình vào người của Luân rồi phá tay mà chạy ra khỏi chổ này … Nước mắt tui liên tục chảy ra , tui chạy ra cầu Trần Phú …..
– Đứng lại …..
Chap 38
…. Ngôi thứ 3 …..
~~ Tít tít ~~
– Mày ra quán bar CCC gặp tao có việc liên quan tới thằng bồ mày – Luân đang tiếc nuối vì Vũ không cho anh tắm cùng thì tin nhắn của một số lạ gửi đến điện thoại anh . Anh cũng không quan tâm đến tin nhắn này lắm nhưng nó có liên quan đến Vũ nên anh thay đồ rồi đi ra ngoài , anh không quên để lại lời nhắn cho Vũ
< Anh có việc một tý , em ngủ trước đi nha >
Anh lái chiếc Exai đến quán bar ở điểm hẹn , khi bước vào quán thì anh chẳng thấy ai cả . Bổng nhiên sau lưng anh có một người nào đó bịt mũi anh lại bằng chiếc khăn lại … Ưm… Thế là anh bị bất tỉnh ….
– A lô thưa chị , nó đã ngất rồi , khoảng 1 tiếng sau sẽ tỉnh
– Mau làm bước tiếp theo của kế hoạch
– Dạ
Thế là bọn chúng chở Luân đến khách sạn ABC và đưa một con cave đến phòng của Luân , nhân lúc anh đang bất tỉnh nó cở hết áo quần anh ra và bắt đầu làm chuyện ấy với anh . Những khoảng khắc đó đa bị người ta chụp lại và rữa ra hết , tụi nó chuẩn bị cho bước tiếp theo của kế hoạch . Nó nhắn tin cho Vũ và đúng như kế hoạch , Vũ đã đi ra gặp chúng nó . Khi Vũ nhìn thấy những tấm hình ân ái đó , nó vô cùng đau đớn , nước mắt nó liên tục chảy ra . Vũ liền chạy đến khách sạn mà bọn nó đã chỉ , trên những tấm hình đó tụi nó có rắc thuốc làm cho người ta mấy hết sức lực càng tức giận đau khổ đến cở nào thì thuốc càng phát huy nhanh . Tui nó đang mừng thầm vì biểu hiện của Vũ …
Còn Luân sau 1 tiếng bị bất tỉnh , anh dần dần tỉnh dậy
– Uidaz đây là ở đâu vậy , cô là ai , sao tôi lại không mặc đồ – Luân tỉnh dậy thì thấy mình đang ở trong một căn phòng bên cạnh đang có một cô gái nằm ôm mình , còn trên người anh lúc này không một mảnh vải che thân …
– Anh không nhớ gì hả , nảy ở quán bar anh uống say quá nên anh dẫn em vào khách sạn này , nảy giờ anh làm em hạnh phúc lắm đó – Con đó vuốt ve Luân
… Rầm … Cánh cửa phòng được mở ra . Luân hết sức ngạc nhiên khi thấy Vũ đang ở đây , nhìn Vũ khóc nước mắt anh cũng muốn tuôn ra . Vũ chạy đi , anh liền chạy theo để níu Vũ lại
– Vũ à , em hãy nghe anh giải thích
– Không có giải thích gì hết đó .. hic hic … Tụi mình chia tay đi … – Vũ quăng tấm hình vào người của anh , rồi phá tay chạy mất , anh rất muốn giữ Vũ lại để lau hết những giọt nước mắt ấy của Vũ , nhưng … Luân nhặt tấm hình lên , cảnh anh và cái con hồi nãy đang ân ái hiện rõ trên bức hình ấy , anh không hiểu chuyện gì đã xảy ra . Suy nghĩ sâu một chút
– Tụi nó gài mình , đúng rồi nó gài mình – Anh liền chạy vào phòng thay đồ rồi chạy theo Vũ , nhưng anh hiện tại chẳng biết Vũ đang ở đâu nữa
– Đứng lại mày
Vũ đứng trước một cú sốc rất lớn , nó vô cùng đau khổ , nước mắt nó liên tục rơi , nó chạy đến cầu Trần Phú , nó rất muốn tự tử ngay lúc này , nhưng nó không đành . Bổng có một đám côn đồ chặn đường nó lại
– Tụi … Hức … Mày .. Hức …. Là … Hức .. Ai – Nó trả lời trong cú nấc nghẹn ngào
– Mày nhớ tao chứ – Từ trong đám côn đồ đó , một cô gái bước ra
– Thì ra là cô , sao cô cứ ám tôi hoài vậy
– Tại mày mà tao bị bắt vô tù , hôm nay tao sẽ cho mày chết , tụi bây nhào lên đập nó đi
– Tụi bây dám – Tui gằng giọng
– Tụi bây yên tâm , nó ngấm thuốc rồi , tụi bay cứ từ từ đập nó
– Ngấm thuốc ??? Là sao
– Mày nhớ những tấm hình kia chớ , tao đã cho người ngấm thuốc vào đó , chỉ cần ngửi nó là mày sẽ mất hết sức lực , mày lại đang tức vì thằng bồ mày nên nó càng ngấm nhanh hơn … hahaha .. Hôm nay sẽ là ngày tàn của mày – Con nhỏ đó vòng tay cười lớn – Đập nó đi tụi bây …
Đúng như lời nó nói , tui dần dần kiệt sức nhưng không sao , tui vẫn còn một tý sức lực … Vèo … Vũ cầm một chiếc dép phóng ngay vào tên cầm đầu nhưng không khiến cho nó bị bật ngữa . Vũ đã bắt đầu tin lời con nhỏ đó nói … Vèo chiếc thứ hai được phóng đi , lần này nó không còn chút sức nào cả … Và Vũ dần dần ngất đi
– Hahaha , đập nó rồi quăng nó xuống biển
Thế là mười mấy tên côn đồ ra sức mà đánh đập Vũ , tụi nó hết đạp rồi dùng tay đấm , hết đấm lại lấy cây đập … Một cái cây được bủa xuống đầu Vũ …. Áaaa …Vũ giả vờ ngất nếu tụi nó quăng nó xuống biển thì nó sẽ bơi vào bờ , nhưng cái đánh hồi nãy đã làm cho Vũ thật sự bất tỉnh … Máu từ đầu Vũ tuông ra sối xã
– Thôi được rồi , quăng nó xuống biển đi , nhưng khoan … Rắc … Một tấm hình được chụp lại để làm bằng chứng cho sự biến mất của Vũ …. Ùm … Tụi nó quăng Vũ xuống biển …
– Luân à …. Luân à …. Luân à …. Áaaaa – Tui mơ thấy một cơn ác mộng , một cơn ác mộng vô cùng khủng khiếp , những chuyện đã xảy ra dường như là mơ , tui từ từ mở đôi mắt của mình ra – …. Aaa … Đây … là … đâu
Như nghe được tiếng nói yếu ớt của tui , một người phụ nữ quay lại
– Cậu tỉnh rồi hả – Người phụ nữ ấy tới bên cạnh tui – Cậu nhớ số điện thoại của nhà mình chứ
– Nhà hả … Aaaa … Tui không biết …. Aaa đầu tui đau quá …. Tui là ai , đây là ở đâu – Tui cố gắng suy nghĩ nhưng đầu của tui bỗng đau kinh khủng
– Thôi cậu nghĩ tý đi , không cần phải nghĩ ngợi gì nữa đâu – Người phụ nữ ấy dỗ dành tui , đắp mền lên người tui rồi đi ra ngoài
– Thưa bác sĩ , cậu ấy bị sao thế ạ – Người phụ nữ ấy hấp tấp hỏi bác sĩ
– Cậu ta bị một vết thương ở đầu khá nặng lại bị ngột nước biển khiến bị mất trí nhớ tạm thời , chúng tôi nghĩ rằng khoảng không bao lâu sau chắc có lẽ cậu ấy sẽ nhớ lại
– Vâng cảm ơn bác sĩ rất nhiều
Sau khi bác sĩ đã đi khỏi , người phụ nữ ấy quay lại với tui
– Con nằm nghĩ đi , từ đây con gọi ta là mẹ nhá , ta sẽ nuôi con cho đến khi con hồi phục trí nhớ
– Dạ thưa mẹ , mà con tên gì thế mẹ – Tui ngơ ngác hỏi
– Ưm … Để mẹ xem … Người con rất lạnh vậy ta sẽ đặt tên cho con là … Phong Hàn …. Đúng rồi là Phong Hàn
– Hì vậy con tên là Phong Hàn hả mẹ- Người phụ nữ mà tui kêu là mẹ cười vui vẻ khiến cho tui cũng vui lây
Ngày hôm sau tui được bác sĩ cho xuất viện , bây giờ mẹ đang chở tui về ngôi nhà của mình
– Đây là nhà của mình hả mẹ , nhà mình đẹp quá hà – Tui cười khi thấy ngôi nhà của mình
– Ừ con vào nhà đi , phòng của con ở trên lầu đó – Mẹ dắt xe vào sân rồi cùng tui đi vô nhà , tui liền phóng ngay lên trên lầu
… Róc rắc …. Róc rắc … Tui nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng của mình , tui mở cửa phòng rồi chạy nhanh vào tolet để tắt nước …. Rầm … Cửa tolet được mở ra . Trong đó đang có một người con trai khác , thân thể đang trần nhộng đứng trước mặt tui và không hẹn mà đến , hai tụi tui hét lên … Aaaaa …… Rầm …. Cửa tolet được đóng lại , mặt tui đỏ lè đỏ lét
– Gì vậy con … – Mẹ nghe tui và cái người kia hét nên tức tốc chạy lên
– Dạ ….. – Tui cuối gầm mặt để giấu đi cái xấu hổ của mình
Tiếng cửa tolet được mở ra , một người con trai tướng tá cao ráo đẹp trai bước ra với cơ thể đang ở trần …
– Mẹ thằng nhỏ này là ai vậy … – Tên đó hỏi
– À … Đó là … – Mẹ tui chưa kịp nói hết câu thì đã bị tui cướp lời
– Nè anh kia , tui không có nhỏ nên đừng gọi tui như vậy nghe chưa , tui năm nay … năm nay … * quay sang mẹ * Ủ con bao nhiêu tuổi vậy mẹ – Tui chớp chớp mắt nhìn
– À hình như con 16 tuổi
– Đó thấy chưa , tui 16 tuổi rồi đó , anh bao nhiêu tuổi mà anh kêu tui nhỏ – Tui xổ một tràn , tên đó dùng tay dạt tui qua một bên rồi đi tới mẹ
– Ai vậy mẹ
– Em trai con đấy , cái đứa mà con vớt hồi trước đó , nó bị mất trí nhớ , thôi thì mẹ nhận nó làm con nuôi luôn
– Sao không quăng nó vào trại mồ côi cho rồi , mẹ nhìn nó xem , nó nói nhiều quá – Tên đó quay lại nhìn tui bằng con mắt căm giận – Đã vậy vô phòng người ta mà không gõ cửa , nảy con đang tắm , nó thấy hết của con rồi
– hahaha thôi con , từ đây hai anh em ngủ chung nha , bây giờ mẹ đi lên xã có tý việc
– Ừ …. – Tên đó bây giờ mới quay sang tui , còn riêng tui bị tên đó và mẹ bỏ rơi nên đi kiếm trò gì phá , tui đi tới bàn thì thấy một bông hoa màu trắng đang nằm trong bình hoa hết sức thanh cao và giản dị , tui ngắm nhìn nó …
– Em thích nó lắm à – Tên đó hỏi
– Ừm , không biết sao tui bị cuốn hút từ nó , hoa gì vậy
– Hoa sen trắng đó , anh tên Đình Văn còn em
– Tui tên Phong Hàn – Tui đang bị đắm chìm vào bình hoa sen trắng ấy
– Em phải kêu anh là anh , không được kêu tui – Văn ký vào đầu tui một cái
– Uidaz … Em xin lỗi anh .. Anh bao nhiêu tuổi vậy
– Anh 21 chiều nay em đi chơi với anh không
– Đi mà em muốn đi ăn à
– Ừm cũng được
Ở Nha Trang … Hiện tại gia đình của Vũ đang rất lo lắng cho Vũ , từ lúc nhận được tấm hình mà bọn kia gửi cho gia đình , thì mẹ Vũ vô cùng sốc , tiếp đó là ông bà ngoại của Vũ . Họ đã đăng báo tìm cũng như cho người đi tìm kiếm trên biển , ngày nào mẹ Vũ và bà ngoại nó cũng khóc cũng mong mỏi tin tức của đứa cháu mình … Hiện tại ông bà ngoại của Vũ đang ở nhà của ông Hùng cùng với con gái mình
– Dạ thưa ông bà , người ta vớt được một cái xác ở biển , nhưng đã bị thối rữa , không biết là có phải Vũ không nữa – Công an khi nhận được tin tức ấy thì lạp tức tới báo tin cho ông bà , ai cũng nín thở khi nhận được tin tức đó . Cả nhà liền đi tới hiện trường ….
Truyện gay: Học sinh cấp 3 – Chap 39
Ông , bà , mẹ và dượng đến chổ mà người ta vớt được một cái xác . Dù là chưa nhìn cái thây ấy nhưng bà và mẹ đã ứa nước mắt …. Họ nức nở trong xe không dám đi ra để nhìn xem đó có phải Vũ không …. Dượng và Ông đi ra khỏi xe theo chỉ dẫn của chú công an mà đến đó … 5 ph sau hai người trở về xe
– Sao rồi ông , có phải cháu của mình không – Bà hấp tấp mà hỏi ông
– Hài…- ÔNg thở dài , hành động này của chồng mình khiến bà điêu đứng , nước mắt bà lại tiếp tục rơi
– Ông nói đi chứ ông , có phải thằng cháu mình không – Bà quá bức xúc vừa nói vừa lay ông
– Con phải chờ người ta xét nghiệm ADN nữa , mẹ đừng lo lắng quá mà – Dượng dỗ dành bà …
– Thôi mình đi về ….
Kể từ khi Vũ mất tích , Luân cả ngày chỉ biết lao vào rượu , anh tự nhốt mình ở trong phòng , nhưng không phải là anh đã bỏ cuộc mà anh chỉ đang chờ đợi cơ hội thôi , anh tin rằng Vũ sẽ lại quay về bên anh mà
Còn Phước thì cho người đi tìm kiếm tung tích của Vũ , nhưng đã mấy ngày rồi vẫn chưa có tung tích gì của Vũ hết nên anh cũng đang rất lo lắng ……
– Anh Văn à , mình đi đâu chơi vậy
– Đi ăn kem hay gì đấy , sẳn mua cho em mấy món vật dụng cá nhân luôn – Anh Văn nắm lấy tay của tui khi tui đang ôm anh từ phía sau . Vì mẹ bày tui là ai chở cũng phải ôm eo người ta hết nên tui chỉ là nghe lời thôi chứ không có ý gì đâu
– Ủ kem là món gì vậy anh – Tui ngơ ngác hỏi
– Lát em sẽ biết , bây giờ em ôm anh cho chặt nha – Văn rồ ga lên phóng nhanh sau đó dừng xe ở quán thương mại
Tui bước vô đó mà lòng nó cứ nao nao , lần đầu tiên tui đến chổ đông người nên hơi ngại , với lại nhìn mấy món kia ngon quá , tui muốn ăn hết các món đó luôn
– Kia là kem á hả anh – Tui bất giác chỉ vào miếng gà rán
– Không , đó là gà rán mà em muốn ăn hông
– Muốn muốn … – Tui nhìn miếng ấy mà chảy nước miếng … Đồ ăn được đem ra , Văn gọi 2 phần gà rán và 2 ly kem đến , nhìn là tui muốn ăn liền hà , tui nhìn lên Văn
– Em cứ ăn đi
Tui chỉ đợi câu đó của anh , tui liền chén miếng gà rán thơm ngon ấy … Woa ngon dã man , tui ăn sạch sẽ nhưng vẫn còn thèm , tui ngước lên nhìn anh thêm lân nữa
– Sao vậy , em ăn đi đừng nhìn anh
– Hì cảm ơn anh
Tui chiến đấu với miếng gà thứ hai , sau khi hai miếng gà rán được nằm gọn gàng trong bụng tui , tui tiếp tục với món kem
– Woa kem ngon quá anh ơi – tui cười tươi khi ăn muỗng đầu tiên . Ăn cũng bắt đầu ăn kem nhưng anh chẳng ăn là bao nhiêu cả , chỉ nhìn tui rồi cười thôi
– Sao vậy anh , sao nhìn em cười hoài vậy
– Em coi em kìa , ăn dính từa lưa , lớn rồi có phải con nít đâu – Văn bất chợt lấy tay quẹt miếng kem dính trên mỏ tui rồi bỏ vào miệng anh – Ngon ghê á ..
– Em ăn xong rồi , đi vê thôi anh – Tui đỏ mặt
Bây giờ cũng đã gần 10h , gió trời của thành phố Cam Ranh cũng se se lạnh … Anh đang chở tui đi trên đường thì ..,
– Ê Văn tối nay đi chở lậu zới tụi tao không – Một thanh niên chặn xe chúng tui lại hỏi anh , tui nghĩ chắc là bạn của anh
– Tao đã nói là không đi rồi mà , tụi bây đi đi – Anh nhăn mặt
– Tụi tao muốn mày cũng có phần mà mày lại không chịu , mà thằng nhỏ dễ thương này là ai vậy – Tên đó vuốt má của tui
– Đừng đụng vào nó – Anh hét lên
– Ò thì không đụng , mày dữ quá , thôi tao về nếu mày đổi ý thì cứ gọi tao , tao sẳn sàng đón tiếp mày nồng nhiệt
Anh lái xe qua mặt nó ….
– Tên đó là ai vậy anh
– Nó bạn anh đó mà
– Sao anh đó lại rủ anh đi chở lậu gì đó
– Cái này em không cần biết đâu ….
|
Truyện gay: Học sinh cấp 3 – Chap 40
Văn đang ngồi ở trên bãi cát gần biển , sóng vỗ rì rào , anh đang suy nghĩ về tương lai sắp đến , anh hình như đã có một chút tình cảm với Vũ , chỉ là một chút thôi nhưng hình như cái một chút đó đang dày vò tâm trí của anh . Nếu ngày hôm đó anh không cứu em ấy thì bây giờ anh đâu có suy tư nhiều như vậy ….
Hôm ấy Văn đang đi buôn lậu thuốc nổ để bán cho khách lái buôn , anh đang lái chiếc xuồng trên biển để vượt biên , hiện tại trời của đang có gió mạnh nên việc lái thuyền cũng có chút khó khăn , anh đang nghĩ đến số tiền mình sẽ kiếm được trong ngày hôm nay … Bịt …. Thuyền anh đang chèo va phải một vật gì đó , anh lấy đèn bin soi …
Áaa … Anh hốt hoảng vì thấy một cái xác đang bám trên một thanh gỗ . Anh chèo thuyền đi hướng khác , đi được 10m thì anh cảm thấy mình thật vô tâm nên anh cho thuyền quay lại . Cái xác ấy vẫn còn nằm ấy , anh lôi nó lên thuyền của mình , người nó dính toàn máu , trên đầu máu tuôn ra đã bắt đầu khô lại . Anh đưa tay lên mũi của nó …
Úi … hên vẫn còn sống , anh lấy khăn ước lau đi những vệt máu khô dính trên mặt của nó , anh đứng hình khi nhìn thấy khuôn mặt ấy . Nó như là một thiên thần vậy , sao người đẹp như vầy lại bị đánh đập rồi trôi ở đây . Anh chèo ghe nhanh về nhà ….
Ngôi nhà của anh kia rồi , tuy nó cũ kỹ xấu xí nhưng nhờ việc làm hiện tại này của anh thì trông nay mai thì nó sẽ thành căn nhà đẹp nhất vùng thôi . Anh ẵm cái người ấy vào trong nhà
– Mẹ ơi phụ con đưa người này lên bệnh viện
Nghe tiếng gọi của anh thì bà mau chóng chạy ra , bà cũng hốt hoảng thì khi trên tay mình là một cậu bé quần áo trên người thì ướt mặt mày thì đẫm máu ….
– Ai đây con
– Dạ con vớt được người ta ở ngoài biển á , bây giờ mẹ phụ con đưa người ta lên bệnh viện đi …
Anh cùng mẹ và cái người không quen này lên bệnh viện , các bác sĩ đưa người đó vào phònh cấp cứu , sau 30ph chờ đợi tiếng cửa phòng cấp cứu cũng được mở ra
– Ai là người nhà của bệnh nhận lúc nãy – Cô y tá hỏi
– Dạ tui – Mẹ anh đứng dậy chạy tới cô y tá – Con tui sao rồi cô y tá
– Bà yên tâm , hiện tại cháu đã qua cơn nguy kịch , cháu bị một vết thương khá nặng trên đầu khiến bị mất máu khá nhiều , nhóm máu của cháu lại là nhóm máu O- là nhóm máu hiếm nhưng hên cho gia đình là bệnh viện có nhóm máu này nên ca phẫu thuật hết sức thành công , bây giờ bà theo tôi làm giấy tờ nhập viện ….
Mẹ và anh thở phào nhẹ nhõm khi nghe được tin lành ấy …
Anh và mẹ luân phiên nhau mà chăm sóc cái người ấy , khi anh ở trong phòng một mình cùng với người này , anh nhìn khuôn mặt ấy mà không kiềm nỗi cảm xúc nên lén hôn lên đôi môi ấy vài lần . Người này đã nằm ở đây ba ngày rồi nhưng sao anh vẫn chưa thấy người ấy tỉnh
– Văn à con mệt rồi , đi về nghĩ ngơi đi con , mấy đêm nay có có ngủ được đâu , giờ con về nhà nghĩ đi để mẹ coi tiếp cho
Nghe theo lời của mẹ , anh đi về nhà mình để nghĩ ngơi chiều nay anh còn đi đánh cá ở biển …
Nằm một hồi cũng thấy chán , anh quyết định đi tắm vì hiện tại nhà chẳng có ai nên anh chẳng buồn bóp khoá cửa phòng tắm . Sối gáo nước lạnh lên người , anh thấy tâm trạng mình khây khoả được một chút …. Xẹt … của phòng tắm được mở ra , lúc này anh đang trần nhộng , anh và người đó nhìn nhau rồi không hẹn mà gặp cả hai người cùng la , anh đỏ mặt đóng cửa phòng tắm lại , tắm thật lẹ rồi mặc áo quần vào …. ***
– Sao giờ anh còn chưa ngủ … Oaaaa … – Tui ngáp
– Em chưa ngủ hả
– Em ngủ dồi mà lăn quài không thấy anh đâu đi ra đây thì thấy anh ngồi , mà sao anh không chịu ngủ – Tui ngồi xuống bên cạnh của Văn
– Anh đang suy nghĩ mình có nên đi buôn một chuyến nữa không
– Thôi buôn lậu cấu lắm , anh đừng đi mà – Tui lay lay người anh để năn nỉ
– Anh biết mà nhưng không làm vậy thì tiền đâu tiêu sài hàng ngày , mẹ mình đi bán dạo cũng đâu có được bao nhiêu
– Để em phụ mẹ đi bán , chứ em không muốn anh đi buôn lậu gì đó đâu – Tui bắt đầu nức nở
– Sao em lại khóc , thôi được rồi nín đi , anh không đi nữa là được chứ gì – Văn lấy tay lau đi giọt nước mắt đọng trên khoé của tui
– Anh hứa đi – Tui đưa ngón út của mình lên
– Ừ anh hứa – Tui cười rồi nằm lên đùi anh để mà ngủ ….
– Anh Phước à , anh đã tìm ra Vũ chưa vậy – Luân hấp tấp hỏi người anh họ mình
– Anh chưa tìm thấy , anh không biết hiện giờ Vũ đang ở đâu nữa – Phước thở dài , anh rút ra một điếu thuốc
– Còn cái xác đang xét nghiệm , có kết quả chưa
– Có rồi , nhưng chắc không phải đâu mà Vũ sao có thể chết dễ dàng như vậy được chứ – Phước rít một hơi
– Còn cái tụi kia , anh tóm được chúng nó chưa
– Tụi nó trốn kín quá … Phù … nhưng em yên tâm , tụi nó không thoát được đâu
– Oke , tôi nhờ anh hết đó …
|
Truyện gay: Học sinh cấp 3 – Chap 41
– Em buồn ngủ chưa – Thấy chúng tui đã ở ngoài này khá lâu , bây giờ sương đêm cũng bắt đầu xuống nên anh hỏi
– Oaaa…Ập… Dạ cũng buồn ngủ dồi – Tui ngáp
– Thôi đi vô em
– Aaaa té – Văn ẵm tui vào nhà , vì là ban đêm nên anh đi từ từ lên lầu , anh đặt tui nhẹ nhàng xuống giường , cở chiếc áo thun ra , anh nhảy lên giường nằm cạnh tui
– Em à , sao em đẹp vậy – Văn vén tóc tui sang một bên
– Tự nhiên hỏi vậy , dô diên quá – Tui lấy mền che mặt lại
– Mở ra anh xem , * kéo mền xuống * cho anh hun cái nha
– Nhưng mẹ dặn với em là không được để ai hun mình không thôi mẹ biết mẹ mắng em chết – Tui trả lời một cách vô cùng ngây thơ
– Em không nói , anh không nói thì sao mẹ biết
– Có sao không anh , mà hun là em phải làm cái gì , có nguy hiểm không anh – Tui lại diễn tiếp vai nai nhỏ của Luhan
– Không sao đâu mà , không bị sao hết – Văn dỗ dành
– Ừ anh hun đi
Tui nhắm mắt lại để anh muốn làm gì thì làm , 5s trôi qua , 10s trôi qua vẫn không có gì xảy ra cả , bổng nhiên có một thứ gì đó luồng vào miệng tui , nó ước át mềm mềm , tui mở mắt ra thì thấy Văn đang áp môi mình vào môi tui . Thì ra hun là như vầy , tui cảm thasy nghẹt thở nên đẩy anh ra
– Hun là vậy đó hả anh
– Ừ thích hông , mà hun có rất nhiều loại , kiểu của anh vừa làm là chỉ có những người yêu nhau người ta mới làm thôi
– Vậy là anh yêu em á hả
– Ừ , em có yêu anh hông
– Có chứ , để em hôn anh lại
Tui chồm qua hun lên môi anh , lưỡi tui cũng bắt đầu cựa quạy giống như anh mới vừa làm vậy . Văn ôm trầm lấy tui ..
– Vậy là mai em cũng xuống hun mẹ như vậy hả
– Không – Văn hét to khi nghe tui nói nhưng ròii cũng giữ bình tĩnh
– Sao vậy , em của yêu mẹ mà
– Em khờ quá – Văn cốc lên đầu tui , nếu em yêu mẹ thì em chỉ được hôn má mẹ thôi , em mà hôn giống anh và em là mẹ đuổi em ra khỏi nhà luôn đó
– Sao vậy , em yêu anh thì em hun môi còn em yêu mẹ em lại hun má , khó hiểu quá- Tui gãi đầu
– Em chỉ được hun môi với người yêu thôi
– Vậy anh và em hun môi tức anh và em là người yêu hả – Tui cười khi đã hiểu được ý nghĩ của việc hun môi
– Ừ , nhưng em không được nói cho mẹ biết nha , mẹ đuổi anh em mình ra ngoài đường luôn đó
– Tui lại nhăn mặt , sao vậy
– Tại vì chúng ta là con trai , mà con trai lại yêu con trai đâu có được nên mẹ mà biết được là mẹ đuổi hai anh em mình đi đó
– Ừ em biết rồi , thôi ngủ đi anh
– Hun anh thêm cái nữa đi – Văn chớp chớp mắt
Tui chồm qua hun lên môi anh thêm lần nữa sau đó thì tui ôm anh đánh một giấc ngủ say nồng …
Sáng hôm sau tui thức dậy để phụ mẹ đi bán hàng rong , tui bán singum và một số hàng gia dụng khác . Chia tay mẹ ở ngã ba công viên , tui đi bán một mình , tui đi lại chỗ đông người ở tromg công viên để bán hàng
– Chị ơi mua dùm em bị singum đi
– Không mua em ơi – Những người con gái ấy khôn thèm nhìn tui mà trả lời tui cũng chào tạm biệt mấy chỉ mà đi
– Khoan em ơi – Tui đi được một đoạn thì mất chị hồi nãy kêu lại
– Dạ chị mua dùm em hả – Tui hớn hở
– Ừ , nếu em chụp hình chung với tụi chị thì chị sẽ mua giúp – Chị ấy cười rồi năn nỉ , tui liền nghĩ tới số hàng hoá này mà đồng ý … Rắc rắc … Một chục ảnh hiện trên màn hình của chị ấy . Xong sui thì tui được ủng hộ 10 cây singum , tui thấy vui trong lòng
Đi gần được một vòng công viên thì số hàng của tui cũng bán được gần hết , chắc tại tui được mọi người yêu quý nên họ mới mua giúp .
– Ê đứng lại – Tui đang đi thì bị một đám loi choi chặn đường – Ai cho mày chiếm địa bàn của tụi tao
– Xin lỗi tại tui không biết đây là chổ của mấy người , xin mạn phép – Tui quay lưng đi
– Đứng lại coi – Một đứa chạy đến níu vai tui lại
– Có chuyện gì hả – Tui quay lại thì bị nó đánh một phát khiến môi tui bị rĩ máu
– Mày dành chổ làm ăn của tụi tao mà chỉ nói xin lỗi rồi bỏ đi là xong á hả , nó đẩy tui ngã
….. Đụi … Tên hồi nảy đánh tui té nhào xuống đất
– Ai cho tụi mày đụng đến em tao – Tui ngước lên thì thấy Văn đang đứng đó , anh đi tới đở tui dậy , lau vết máu đọng trên môi tui – Em không sao chứ
– Mày là thằng nào dám đánh đàn em tao
– Tao là anh trai nó * chỉ vào tui *
– Tại nó dành địa bàn làm ăn của tụi tao
– Thế thì sao chứ , tụi bây ngon thì nhào dô , tao xử sạch hết – Văn gằng giọng
– Tụi bây , nhào dô đập chết mẹ hai thằng đó
Tên cầm đầu ra lệnh thế là cả đám chục đứa nhào vô đánh anh . Vốn là một người không giỏi đánh nhau lại bị hội đồng nên anh bị tụi nó đánh te tua . Nhìn thấy cảnh tượng ấy , máu điên tui bỗng như trào lên , tui cầm chiếc dép của mình lên …. Vèo …. Vèo… Thế là hai tên bị hạ gục . Tui nhào lại
Hự … Bập …. Đụi … Áaa … Úuuu … Ớơơ … Tụi nó đều bị tui cho đi ván ngay cả tên càm đầu , sau khi bị tui đánh bầm dậo tui nó chạy tán loạn
– Anh không sao chứ – Lần này là tui đở anh dậy
– Em có võ hả – Văn nhìn tui bằng con mắt nữa bái phục nữa kinh ngạc
– Em cũng không biết nữa , tự nhiên lúc đó em thấy anh bị đánh , em sót ruột quá cái em bay lại đánh tụi nó hà
– Chắc lúc trước em giỏi võ lắm – Văn cười – Dạy anh đi
– Em nói là lúc đó em bị sao sao á mà , em đau biết võ đâu, thôi đi về – Tui dìu anh đi về nhà ————–
|
Truyện gay: Học sinh cấp 3 – Chap 42
– Anh không sao chứ , coi nè ai biểu đánh tụi nó chi để tụi nó hội đồng , giờ người anh chày chụa hết trơn – Tui vừa tha thuốc vừa trách anh , nước mắt tui đã ứa ứa
– Thôi em đừng khóc mà , ui da đau – Văn lấy tay lau đi giọt nước mắt trên mi của tui , tui ngại nên lở tay sứt thuốc mạnh tay
Tui thu dọn thuốc sứt rồi quay lưng để chuẩn bị đi bán hàng rong
– Hức … hức … Thôi anh đi nghĩ đi , em di bán tiếp
– Lở đám kia nó chặn đường em tiếp sao – Văn níu tay tui lại
– Tụi nó bị em đánh , nó sợ không dám làm gì nữa đâu
– Thôi em ở nhà với anh y , nha nha – Văn làm nũng , lay lay tay của tui
– Coi anh kìa , thôi anh ở nhà ngoan đi , lát em bán lẹ rồi em về với anh – Tui chồm lên hôn lên môi Văn dỗ dành , anh lập tức cười tươi
– Nhớ về sớm nha em
– Dạ
Tui đắp chăn lên người của anh rồi lấy số hàng ấy tiếp tục đi bán , từ đây ra lại công viên hồi nảy khá là xa , trời lại vô cùng nắng vì đã đến trưa . Tui lếch từng bước ở trên đường
– Mua giùm con 1 cây singun đi chú – Tui mời mấy chú xe thồ đang chờ khách
– Thôi không mua đâu con
Bị từ chối nên tui đi tiếp , chắc vì gần trưa nên chẳng ai mua giúp tui cả , mời nảy giờ cả chục người rồi nhưng ai cũng lắc đầu hết á .. Haizz nắng làm cho mồ hôi tui tuôn ra ngày càng nhiều , có một người đi đường ngược hướng với tui , mong rằng người này sẽ mua hộ
– Mua giúp em một cây singum nha anh – Tui lễ phép
Nhưng anh ta đi ngang qua tui , người gì đâu mà bất lịch sự dữ vậy , tui cũng đi tiếp quảng đường của mình . Nhưng khi tui đi được 3 bước thì bị ai đó kéo lại
– Ui da đau , anh mua dùm em singum hả -Tui quay lại thì thấy anh trai hồi nảy
– Vũ hả , phải em đó không , sao em lại ở đây , em biết anh tìm em dữ lắm không – Người thanh niên đó sỗ một tràn , tui chả hiểu người đó đang nói gì nên cứ đứng yên – Sao em không trả lời , em ở đâu cả tháng nay
– Anh nhầm người rồi , em tên là Phong Hàn chứ không phải là Vũ gì đó , anh không mua giúp thì thôi , anh nói gì em chẳng hiểu gì cả – Tui đẩy người ấy ra
– Anh Phước nè , em không nhớ gì sao – Anh ta nắm tay tui lại
– Phước , Phước nào em hổng quen , anh nhầm người rồi – Tui sợ quá nên gằng tay mà chạy một mạch … Khi cảm thấy đã xa người đó lắm rồi tui mới dừng lại mà tiếp tục với công việc bán hàng của mình
– Alo , Luân hả – Phước nói gấp gáp
– Alo , gì vậy anh
– Anh tìm được Vũ rồi , Vũ còn sống – Phước mừng rỡ vừa nói vừa nhảy tưng tưng
– Anh nói sao , anh tìm được Vũ rồi hả , Vũ ở đâu , mà anh gặp hồi nào – Luân gấp rút
– Anh mới gặp thôi , em xuống Cam Ranh nhanh đi
– Oke , tôi xuống liền
– Mà hình như Vũ bị sao ấy , Vũ không nhận ra anh – Giọng Phước trầm lại
– Anh nói sao , Vũ không nhận ra anh , ý Là Vũ bị mất trí nhớ hả – Luân hốt hoảng
– Anh cũng nghĩ vậy , thôi em xuống đây nhanh đi
– Rồi Rồi … Tút tút ….
Trời bây giờ cũng về chiều , nhưng số singum này của tui vẫn còn nhiều , chắc đến tối mới bán hết được quá . Tui ủ rủ bước đi từng bước nặng nề , nghĩ tới cảnh nếu không bán hết số singum này chắc tối nay tui nhịn đói quá . Nước mắt tui đã bắt đầu ứa ra
– Hức .. Anh ơi mua giúp em một cây singum đi anh – Tui mời một anh đang ngôi trong công viên , tui vẫn còn mếu . Anh ta nhìn tui rồi mỉm cười , Woa. nụ cười ấy làm tui rung động , nó đẹp quá
– Em ngòi xuống đây – Anh ấy kéo tay tui ngồi xuống bên cạnh anh ấy , bất chợt anh lau đi giọt nước mắt đọng trên khoé của tui . Tui giật mình – Sao em khóc
– Dạ nếu không bán hết số singum này chắc em nhịn đói hôm nay qua – Tui nức nở
– Thì ra là vậy , bao nhiêu một cây vậy em
– Dạ 5 ngàn
– Em còn bao nhiêu cây
– Dạ 20 cây
– Anh mua hết luôn – Anh ấy rút ra tờ 500k đưa cho tui
– Anh ơi , em không có tiền thối – Tui cầm tờ 500 mà trố mắt
– Em không cần thối đâu , nó vốn dĩ là của em mà – Tui ngớ người ra khó hiểu , anh bỗng ôm tui vào lòng – Khổ cho em quá , xin lỗi vì anh đã không bảo vệ được cho em , anh xin lỗi em nhiều lắm
– Anh nói gì vậy , em không hiểu – Tui đẩy anh ra – Em chưa gặp anh bao giờ mà sao anh lại có lỗi với em
– Em tạm thời bị mất trí nhớ nên không nhận ra anh thôi , nhà em ở đâu để anh đưa em về
– Thôi không cần đâu – Tui đi bộ về lại nhà sau khi đã bán sạch số singum ấy , và tất nhiên là nhờ cái anh tốt bụng ấy
Nhưng anh ta cứ đi theo tui hoài à , tui bắt đầu thấy phiền
– Sao anh không về nhà của mình đi – Tui quát
– Anh tên Phạm Thành Luân còn em – Anh ta cười
– Em tên Phong Hàn – Tui bước đi nhanh
– Tên Phong Hàn xấu hoắc , tên Nguyễn Hoàng Vũ của em đẹp hơn nhiều
– Tên anh mới xấu ý – Tui le lưỡi trêu anh
Đi một lúc thì cũng về tới nhà của tui , anh ta vẫn tiếp tục đi theo tui
– Đến nhà em rồi , thôi anh đi về đi
– Đợi anh xí
Anh ta chạy ào vô trong nhà , tui ngớ người ra không biết anh ấy định làm gì nữa . Tui vào nhà , đi lên lầu
– Anh à em về rồi nè – Tui gọi Văn
– Anh nhớ em quá à – Văn nhảy tới ôm tui rồi trao cho tui một nụ hôn nồng thắm
– Vũ à – Luân chạy lên lầu thì thấy tui đang hôn Văn nên hết sức phẫn nộ , anh chạy lại đánh Văn một cái khiến anh ngã nhào . Tui hốt hoảng liền cản anh lại
– Anh làm gì vậy , sao anh lại đánh anh trai em
– Ai biểu nó dám hôn em – Luân quát
– Thế còn mày là ai – Văn đứng dậy chỉ vào mặt Luân
– Tao là anh trai của Vũ , cũng chính là chồng sắp cưới của em ấy …..
|
Truyện gay: Học sinh cấp 3 – Chap 43
– Gì chồng sắp cưới , gì anh trai , anh bị điên hả , tui chỉ có một mình anh Văn là anh trai thôi – Tui la lên
– Tại em bị mất trí nhớ nên tạm thời không nhận ra anh thôi , em theo anh về Nha Trang – Luân kéo tay lôi tui đi , tui gằng tay lại nhưng anh mạnh hơn tui . Trong cơn bực mình tui lại bị ai đó nhập , tui phá tay Luân rồi quăng anh cái đụi khiến anh té xuống cầu thang ..,. Rầm … Áaa …. Tui và Văn liền chạy xuống lầu , úi ổng bất tỉnh luôn rồi .
– Luân à , Luân à anh không sao chứ , Luân à tỉnh lại đi mà – Tui lay lay ổng , nhưng ổng xỉu luôn rồi , tui và anh Văn khiên ổng lên phòng
– Ông bà à , con đã tìm được Vũ rồi , em ấy vẫn còn sống – Sau khi báo tin với Luân thì Phước lập tới trở về Nha Trang báo tin cho gia đình . Khi anh bước vào nhà thì căn nhà trở nên buồn tẻ hơn bao giờ hết , ai cũng sầu thảm , nhưng khi anh nói cho mọi người biết tin vui thì
– Con nói sao , con tìm được nó ở đâu – Ông Dũng chạy lại lay Phước
– Dạ con tìm được em ấy ở dưới biển Cam Ranh , bây giờ Luân đang rước em ấy về , cả nhà yên tâm
– …. Hức Hức …. Ông trời có mắt , Quan Thế Âm Bồ Tát phù hộ … hức hức … Cuối cùng cũng tìm được thằng cháu ngoại yêu quý của tui rồi – Bà Phượng và con gái bà khóc nức nở
– Nhưng có điều … – Phước ấp úng
– Có chuyện gì sao – Ông Hùng sốt ruột
– Có điều Vũ hình như tạm thời bị mất trí nhớ … – Phước cuối gầm mặt
– Không sao , mất trí nhớ có thể giúp nó nhớ lại , chỉ cần tìm được thằng cháu của tôi là được rồi – Ông Dũng trấn an
Căn nhà đã bắt đầu có sức sống , tiếng cười sen lẫn tiếng khóc , nó đã có thể ấm lại được rồi
– Alo – Phước đang vui với cả nhà thì nhận được điện thoại
– Chúng tôi đã bắt được những người có liên quan tới việc mất tích của Vũ , hiện giờ tên cầm đầu vẫn chưa bị bắt , chúng tôi se cố gắng hết sức để tóm gọn hết bọn chúng
– Dạ cảm ơn anh , anh hãy đưa bọn chúng ra pháp luật , chúng tôi sẽ hậu tạ anh sau
– Đây là trách nhiệm của chúng tôi thôi , cả nhà yên tâm … Tút Tút
Thế là những tên côn đồ ngày hôm ấy cũng đã bị công an tóm gọn nhưng còn Nguyễn Thị Hà tức kẻ chủ mưu hiện tại đang ở đâu cơ chứ ….
– Luân à , tỉnh rồi hả , anh làm em giật thót tim luôn đó – Tui đang lau mặt cho Luân thì anh tỉnh dậy . Luân nắm lấy tay tui nói
– Thấy chưa , chỉ có vợ anh mới đánh được anh thôi
– Anh khùng quá , em không biết hồi trước em là gì của anh , nhưng hiện tại thì em là người yêu của anh Văn rồi
– Từ từ rồi em sẽ nhớ lại thôi – Luân nhéo má tui một phát , bất chợt hành động này tui thấy nó quen quen , tui cố nhớ lại thì đầu tui nó nhứt chịu không nổi
– Aaa .. Đầu em đau quá , tại anh nhéo má em á , tự nhiên đầu em đau dễ sợ luôn – Tui đánh nhẹ lên ngực anh
– Đó là trí nhớ của em bất chợt hiện lên á , em đừng suy nghĩ nhiều , từ từ thôi – Luân lại cười , nụ cười đẹp quá …
– Ủ thằng kia đâu rồi em – Luân hỏi
– Anh đừng nói anh hai em như vậy , dù gì anh ấy cũng lớn tuổi hơn anh á
– Anh không thích
– Ghét anh quá – Tui đánh lên ngực anh , anh ôm tui vào lòng . Tui và anh bốn mắt nhìn nhau … Tui gượng mặt đỏ hết lên , tui đứng dậy thì bị Luân níu lại tui tiếp tục ngã nhào lên người anh – Đau quá à , để em đi nấu cơm , mẹ sắp về rồi
– Cho anh ôm em tý nữa đi , cả tháng nay anh ngày nào cũng nhớ em hết á , anh có mua nhiều hoa sen trắng lắm , anh để trong hồ á , khi em về anh cho em xem
– Sao anh biết em thích hoa sen trắng – Tui ngạc nhiên
– Vợ anh mà sao anh không biết được , bây giờ em nhắm mắt lại đi , anh muốn tặng em món quà
Nghe lời anh tui nhắm mắt lại … 1s 3s 5s … Ưm …. Một vật ước át , ấm nóng được luồng vào miệng tui , tui mở mắt ra thì thấy Luân đang hôn tui , nụ hôn lần này nó thiệc là khác với lúc Văn hôn tui , nó vừa lạ lại vừa quen . Tui đắm chìm vào nụ hôn ấy , nhưng rồi tui nhận ra một điều nào đó , tui đẩy Luân ra
– Sao anh lại hôn em , anh Văn kêu chỉ có những người yêu nhau mới được hôn nhau thôi
– Vậy em có yêu anh không
– Ưm … Có , ai em cũng yêu hết – Tui trả lời một cách ngây thơ
– Ừ , anh cũng yêu em
– Nhưng anh Văn kêu , chỉ có người yêu của nhau mới được hun nhau
– Thì giờ em làm người yêu của anh – Luân nhéo má tui
– Nhưng em đang là người yêu của anh Văn mà – Tui gãi đầu
– Không sao đâu , bây giờ mình làm chuyện mà người yêu hay làm với nhau nha – Luân cười gian
– Ừm , mà làm gì anh ————–
|