chap 11: Bệnh Cảm
Tuấn Dục đi vào phòng Hạo Duy ở ngoài thì chỉ có anh và hắn đang tranh cãi với nhau
– Anh buông em ra
– Em chạy vào đó làm gì có Tuấn Dục ở đó lo rồi
– Nhưng em
– Để cậu ấy khám xong rồi ra khám cho em luôn
– Em không thích…anh buông tay
– Không
– Được lắm
Bên trong phòng
– Tuấn Dục, anh đến rồi sao
– Ờ, anh nghe Hạo Phong nói em đang bệnh nên anh đến ngay liền
– Ừm
– Em ăn gì chưa
– Có ăn chút cháo rồi
– Ừm để anh khám cho em đưa trán đây
– Anh buông ra
– Đã nói không mà
– Để em và trong thì có sao đâu
– Em vào trong làm loạn thì sao, ở ngoài là an toàn nhất
– Anh không tin em sao
– Ai mà tin nổi cái bản mặt em chứ
– Anh…
– Ở bên ngoài làm gì ồn thế??
– À là Hạo Phong và Hạo Thiên ấy mà
– Sao cậu không vào
– Là anh kêu Hạo Phong bắt em ấy ở ngoài không cho vào
-…
– Nào há miệng ra
-…
– Sốt cũng cao đó 39,2°
– Thế sao
– Em nghỉ ngơi nhiều vô và nhớ uống nhiều nước vào
– Ừm
– Giờ anh ra ngoài cho em nghỉ ngơi ha
– Cảm ơn anh nhiều
– Không có gì
Tuấn Dục bước ra ngoài thì thấy hai anh em Hạo Phong đang chơi đấu vật
– Anh thua chưa
– Ưm…anh thua…mau buông
– Dám cản đường em à
Tuấn Dục dùng tay túm cổ hắn từ đằng lưng
– Ah…ai vậy
– Nhóc con, dám ăn hiếp vợ anh à
– Là anh mau buông ra…đau
– Cho chừa
– Cậu mau buông em ấy ra đi
Tuấn Dục buông hắn ra đứng dậy, hắn đứng dậy nhìn Tuấn Dục
– Nhóc bị gì?? anh khám cho
– Bị gì á??
– Em đâu có bị gì đâu!!
– Sao lúc nãy đòi khám cho bằng được kia mà
– À, lúc nãy thì đau giờ hết rồi
– Giỡn mặt với anh sao??
– Giỡn gì chứ??
– Thằng nhóc này
– Em có việc em đi trước ha
Hắn chạy nhanh xuống lầu
– Biến cho đẹp trời
– Mà Tuấn Dục, Hạo Duy em ấy sốt bao nhiêu độ vậy
– 39,2°
– Em ấy sốt cao vậy
– Chắc không chịu ăn uống đầy đủ thì cơ thể có thể mắc bệnh thôi
– À
– Cậu cũng lo ăn uống đầy đủ đi để sau này tớ coi lại cậu đủ cân nặng thì tớ sẽ lấy cậu
– Lấy tớ vì cân nâng sao
– Tớ đây chỉ thích một người khỏe mạnh có chút mủm mỉm thì càng tốt
– Cậu chê tớ xấu à
– Đâu có tớ nói là mủm mỉm kia mà
– Cậu ra mà cưới heo ấy
– Mà heo cũng được á, tròn tròn lại có hồng đáng yêu qúa trời luôn
– Cậu…đi chết đi
– Giận rồi à
– Hứ
Phòng Hạo Duy
– Họ hạnh phúc ghê…
Quán cafê
– Hai tụi bây, kêu tao ra làm gì vậy
– Tao và Khải Phúc muốn hỏi có đua không??
– Tiền thưởng bao nhiêu??
– Hơn 200tr thì phải
– Woa
– Hoàng Nam, nó sẽ làm trọng tài cho cuộc thi đó
– Nghe cũng được
– Nếu mày thi thì tao sẽ nhờ anh tao đăng ký cho mày
– Khải Phúc, nhờ mày vậy
– Ờ
– Mà Hoàng Nam, sao hôm nay mày mặc kín bích giữ vậy thường mày mặc hở lắm mà sao hôm nay thì….
– Mày hỏi thằng điên đó đi
– Chửi ai vậy??
– Tao đâu có chửi mày đâu
– Là sao tao không hiểu
– Biết sao mà nó phải mặc kín bích không??
– Không
– Cái tội ăn vụng, nên tao cắn cho mấy phát
– Mẹ, vợ gì bạo như chó thấy gì cắn đó
– Mày muốn nữa sao
– Thôi bỏ đi hôm qua tới giờ cắn bao dấu trên người tao rồi
– Tao cắn cho mày chừa chồng tao tao mà đi chơi với gái tao ghét tao cắn
– Đã nói đó là nhỏ em gái chứ gái gì chứ
– Mà nó là con gì
– Con…gái
– Con gì ta mặc kệ chứ gái tao đéo ưa
– Mày bạo loạn qúa rồi
– Vậy chia tay đi mày
– Mày…
– Nè…nè tao chưa có chết nhé hai tụi bây cũng lạ hai bây muốn cãi thì về nhà cãi có cần thiết ra ngoài này cãi không
– Cần chứ…tại nó mà tao phải bực mình, Hoàng Nam mày ở nhà một mình đi tao về nhà mẹ tao
Khải Phúc kéo ghế bỏ đi
– Thằng qủy đó…nó ghét mày rồi
– Tiêu tao rồi…tao không xin lỗi nó thì tao die
– Mau xin lỗi nó đi chầu này tao đãi
– Ờ có gì lần sau tao trả
– Ừm
Hoàng Nam chạy theo Khải Phúc còn hắn còn ngồi ở đó lấy điếu thuốc ra ngồi hút. Hắn thả hồn vào khói trắng
– Cuộc đời này, yêu làm gì chứ…!!
|
|
thời gian này ko đăng nữa nha viết nhiều truyện dồi bạn nào co hứng thì viết tiếp
|