Thay Thế
|
|
Lời giới thiệu.
Bố tôi không may đã qua đời trong một tai nạn giao thông. Sau khi bố mất được khoảng hai tháng thì tôi mới phát hiện trước đó bố tôi có mua một phần bảo hiểm nhân thọ và tôi là người thừa kế. Nhưng tôi đã không hề dùng đến số tiền bảo hiểm đó mà gửi nó vào tài khoản ở ngân hàng rồi không lâu sau nhờ chăm chỉ học tôi cũng đã nhận được một xuất học bổng và tôi lên đường sang Anh du học. Nhưng thật bất ngờ khi người tài trợ xuất học bổng cho tôi lại chính là chồng hợp pháp của bố tôi!
|
Sau 5 năm du học tôi tốt nghiệp đại học và quay trở về. Đến sân bay cũng chỉ có mấy đứa bạn thân thời còn học phổ thông và giờ thì đứa nào đứa nấy cũng đã ra đời công việc ổn định có đứa còn kết hôn sinh con. Đêm xuống đám bạn đưa tôi đi dạo phố Sài thành rồi đi ăn uống mừng tôi trở về. Trong không khí náo nhiệt, tiếng cười nói, âm thanh chạm ly những chai bia được khui tôi cũng bắt đầu thấy lâng lâng. Mấy em tiếp viên chân dài ve vãn lấy tôi. Tôi không biết vì men rượu làm tôi say hay vì mấy em tiếp viên quá xinh tươi mà làm tôi cũng không thể dứt ra được. Thế là cả đám chúng tôi cùng thuê hẳn một phòng hạng sang ở khách sạn rồi chơi sex tập thể. Sáng tỉnh ra tôi bảo với đám bạn cứ để cho tôi thanh toán tiền khách sạn. Nhưng đám bạn vẫn nhất quyết không cho tôi chi ra bất cứ đồng nào. Với chúng tôi tiền không phải là vấn đề quan trọng, quan trọng là tình bạn bao nhiêu năm qua của chúng tôi vẫn luôn tốt đẹp cứ như anh em một nhà. Tạm chia tay với đám bạn với phố thị ồn ào, tôi ngồi máy bay về Hà Nội để thăm người cô, cô cũng là em gái của bố tôi và năm nay cô cũng chỉ mới ngoài ba mươi, nhưng vì ở quê cô lại lấy chồng sinh con sớm cộng thêm sáng tối cứ lo tất bật hết chăm lo gia đình lại qua công việc đồng áng. Vì vậy mà trông cô có vẻ già hơn cái tuổi thật của mình rất nhiều. Tôi biếu ít quà cho cô và ngồi trò chuyện với cô cũng khá lâu rồi cô kể những chuyện trước đây về ba tôi cho tôi nghe. Khỏi phải nói chuyện mà cô tôi kể tôi chưa bao giờ được biết. Sau đó, tôi hỏi thăm về chồng con của cô và tôi mới biết chồng cô cũng đã mất vì bệnh, con trai của cô cũng đang học đại học nhưng chỉ ở ký túc xá của trường rất ít khi về nhà. Tôi thấy cô có một mình trong căn nhà thì quá lớn nên tôi năn nỉ cô về Thành Phố ở với tôi, có lẽ do tôi cũng là cháu ruột của cô nên cô đã không để tôi sống bơ vơ một mình. Đón được cô về Thành Phố tôi bắt đầu ôm hồ sơ đi xin việc, dựa vào tấm bằng đại học ở Anh nên tôi nhanh chóng có ngay một công việc đúng với chuyên nghành mà tôi đã học. Tôi thấy vị thần may mắn dường như đang mỉm cười với tôi và chỉ riêng mình tôi.
|
Mấy hôm sau, tôi được gửi thông báo trúng tuyển và trưởng phòng nhân sự sắp xếp cho tôi giữ chức vụ giám đốc phòng kinh doanh. Vì là nhân viên cấp cao nên tôi được công ty cấp xe và nhà còn được hưởng rất nhiều chính sách đãi ngộ. Nhưng cuộc sống càng tốt đẹp bao nhiêu tôi lại càng phải cẩn trọng hơn trong từng mối quan hệ cũng như trong công việc. Vì tôi vẫn luôn nghĩ cuộc sống này sẽ chẳng ai cho không ai cái gì. Tôi bắt đầu đi làm và công việc dường như cũng đang vây lấy tôi. Mỗi ngày tôi đều tan sở muộn, nhưng khi về tới nhà tôi đều được ăn uống đầy đủ, tôi có cảm giác cô như mẹ của tôi và tôi hạnh phúc với tình thương mà cô dành cho tôi. Làm việc cũng được mấy tuần nhưng tôi vẫn còn chưa biết mặt vị chủ tịch ra làm sao nữa. Chỉ nghe nhân viên diễn tả chủ tịch là một người đàn ông mới ngoài ba mươi, dáng người cao ráo, đẹp trai và rất phong độ. Nói vậy nhưng cái gì cũng phải tận mắt thấy thì mới tin là thật chứ. Rồi nhân lúc họp ban quản trị theo định kì mỗi tháng. Tất cả giám đốc của các bộ phận đều có mặt và dĩ nhiên chủ tịch cũng xuất hiện để chủ trì cuộc họp. Lúc bấy giờ, khi đối diện với vị chủ tịch tôi mới tin anh đúng là rất đẹp trai phong độ và lịch lãm. Tuy nhiên, anh có vẻ ít nói không giống như những vị tổng tài bá đạo vẫn cứ hay ra oai hay nhằm vào những cuộc họp để mà la mắng nhân viên. Kết thúc cuộc họp, tôi được gọi lên phòng chủ tịch, anh ngồi ở bàn làm việc ánh mắt anh nhìn tôi một cách chăm chú làm tôi cũng thấy hơi ái ngại. - Cậu ngồi đi! Anh hướng mắt vào chiếc ghế trống đối diện bàn làm việc, tôi cúi đầu và ngồi xuống anh lại cất giọng trầm ấm. - Tôi đã có xem qua lý lịch cùng với văn bằng của của cậu rồi, xem ra học lực của cậu cũng không tệ lại còn tốt nghiệp đại học ở Anh. nữa. Nhưng mà thế này, tôi đang cần một giám đốc có kinh nghiệm lâu năm và cậu thì chỉ mới ra trường. Hay là trước mắt hãy làm trợ lý cho tôi đi. Tôi hoàn toàn bị bất ngờ trước điều mà anh vừa nói. Chính xác thì đó là chỉ thị của một vị chủ tịch và tôi đang từ một giám đốc bị đẩy xuống làm trợ lý. Nhưng làm trợ lý cho chủ tịch chắc vị trí đó cũng không phải là quá thấp. - Vâng. - Thực ra, để làm tốt công việc của một trợ lý yêu cầu năng lực làm việc cũng cao lắm đấy. Ngoài thời gian ngồi ở văn phòng cậu còn phải ra ngoài xã giao gặp gỡ những đối tác có khi là khách hàng lớn. Tôi nghĩ cậu đã từng sống và học tập ở Anh, chắc hẳn cậu cũng rất biết cách giao tiếp. - Vâng, tôi sẽ cố gắng làm tốt công việc của một trợ lý. - Ok, cứ coi như là học hỏi thêm kinh nghiệm đi, tôi cũng sẽ không bạc đãi cậu đâu. Sau khi nhận công việc mới toi đứng lên xin phép ra ngoài thì anh lại bảo. - À phải, tối nay tôi muốn cậu làm tài xế cho tôi. - Chủ tịch cứ căn dặn. - Tám giờ, cậu chuẩn bị xe và chờ tôi. - Vâng. Tôi nghe anh căn dặn xong thì trở ra ngoài. Cô thư ký đứng chờ sẵn và giao cho tôi chìa khóa xe rồi chỉ cho tôi văn phòng làm việc mới. Lần này là tôi tự mình sắp xếp lại chỗ làm việc rồi sau đó nghe cô thư ký truyền đạt lại những công việc mà sắp tới tôi sẽ phải làm khi ở bên cạnh chủ tịch.
|
Vậy là buổi tối hôm đó, tôi làm tài xế đưa anh đi gặp gỡ đối tác và anh cho phép tôi ngồi cùng bàn với anh. Dĩ nhiên là tôi cũng được anh giới thiệu với đối tác của mình. Mấy ông thương gia xem ra mặt mũi ông nào ông nấy chắc cũng phải thuộc hàng chú bác của anh. Thế nhưng giữa họ chỉ xưng hô anh em. Ngồi nhìn anh cùng đối tác vừa bàn công việc vừa uống rượu tôi thực sự phải khâm phục anh lắm. Vì không phải người đàn ông nào ra đời cũng may mắn trở thành người có địa vị và nắm giữ quyền lực trong tay để có thể hô mưa gọi gió. Đến tận nửa đêm, tôi lái xe đưa anh về và lần đầu tiên tôi mới được biết nhà của anh. Đó là một ngôi biệt thự có luôn cả vệ sĩ canh gác. Tôi dìu anh vào nhà định là sẽ chào anh để ra về nhưng tôi thấy anh uống say lại còn bị nôn mà trong nhà thì không có lấy một người giúp việc. Thế nên, tôi phải ở lại để lo cho anh. Sáng hôm sau, anh ngủ dậy và kêu đau đầu rồi anh cũng ngạc nhiên khi thấy tôi ở trong nhà của anh. - Suốt từ tối qua đến giờ cậu đã ở đây sao? - Vâng. - Tôi thấy hơi đau đầu cậu có thể ra ngoài rót cho tôi ly nước để tôi uống thuốc không. - Vâng. Tôi đi vào bếp tìm lấy chiếc ly rồi mở tủ lạnh rót nước mang trở vào phòng cho anh. Anh uống thuốc xong và đi vào phòng làm vệ sinh cá nhân. Tôi lại mang chiếc ly đi trở vào bếp sau đó thì tự ý chuẩn bị điểm tâm sáng cho anh. Anh thay đồ xòng thì vào bếp nhìn tôi dang dọn bữa sáng lên bàn rồi bảo. - Cậu làm bữa sáng cho tôi rồi à? - Tôi thấy trong tủ lạnh có trứng có xúc xích và còn có cả bánh sandwich nên tiện tay làm luôn điểm tâm sáng cho chủ tịch. - Cảm ơn, lâu rồi tôi không có ăn sáng ở nhà. Hay là cậu cũng ngồi xuống ăn chung đi. Anh đã đề nghị và tôi cũng kéo ngồi xuống. Buổi sáng hôm đó cũng là lần đầu tiên tôi được phép ngồi ăn sáng với ông chủ của mình. Một vị chủ tịch mà theo lời đồn thì là tính tình vừa rắc rối vừa không thích thân thiện với bất cứ ai.
|
Ăn sáng xong tôi lái xe chở anh đến công ty và anh cho phép tôi về nhà nghỉ nửa buổi. Đốt điếu thuốc anh ngồi trong văn phòng nhớ lại chuyện xảy ra đêm qua và đúng là anh đã uống rất say may mà bên cạnh còn có người trợ lý biết quan tâm đến anh. Nhưng trong công việc luôn có những phi vụ làm ăn cần phải được giải quyết ở trên bàn tiệc. Tiểu Đan Thái, một cái tên mà ngay từ đầu anh đã thực sự ấn tượng và cũng chẳng phải mất khó khăn gì khi anh cho người đi điều tra ra thân thế của Tiểu Đan Thái. Cậu là con đứa con trai duy ngất của Thái Nguyễn. Vào khoảng 10 năm trước, khi anh còn sống và làm việc ở trong thành phố anh đã quen biết rồi yêu Thái Nguyễn. Người đàn ông có bản tính hiền lành và thêm vào đó là một trái tim yếu đuối đến nỗi khiến cho anh không thể rời xa Thái Nguyễn dù bất cứ giây phút nào. Tình yêu của anh khi đó là vô cùng mãnh liệt, bằng chứng là anh đã bất chấp tất cả lời đàm tiếu của dư luận, ngay khi anh biết rằng giữa hai người có sự chênh lệch về mặt tuổi tác. Không chỉ có vậy mà Thái Nguyễn còn có vợ con, một gia đình với vẻ bề ngoài được xem là hạnh phúc. Rồi chuyện tình cảm giữa anh và Thái Nguyễn cuối cùng cũng bị vợ Thái Nguyễn phát hiện và cô nhất quyết buộc Thái Nguyễn phải ký tên vào tờ đơn ly hôn và sau nhiều lần hòa giải bất thành Thái Nguyễn đã đặt bút ký tên và tự mình nuôi con trai cho đến ngày con trai trưởng thành. Lúc Tiểu Đan Thái được 18 tuổi, Thái Nguyễn mới đồng ý cùng anh sang Mỹ đăng ký kết hôn và Thái Nguyễn chính thức trở thành vợ hợp pháp của anh ngay trên xứ sở cờ hoa. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân của hai người chỉ kéo dài có mấy tháng thì anh đã phải đau đớn chứng kiến một nửa của đời mình ra đi trong một vụ tai nạn giao thông. Lúc này, anh chỉ còn biết bản thân mình phải làm một điều gì đó thật ý nghĩa cho con trai của Thái Nguyễn vậy nên anh đã quyết định tặng suất học bổng cho Tiểu Đan Thái. Và bí mật đó không hề tiết lộ ra bên ngoài.
|