Dì 7 Bún Riêu Và 2 Đứa Cháu Lộ Thiên Phần Tiếp Theo
|
|
Chờ không khí lắng xuống, anh Vinh mới nói
- Mày thấy mày làm vậy đúng ko Lâm?
Anh Lâm ngồi thẫn thờ, vậy chứ vẫn ngoan cố chưa thông
- mày bây giờ như con cá nằm trên thớt của nó, nó chặt dao xuống là mày chết ngay lập tức, tao nói rồi con gái chưa đủ 18 tuổi mày đừng có rớ dô, nói ko nghe
anh Lâm rút 1 điều thuốc, hít rồi phà ra
- Nó đánh phủ đầu tao thôi mày ơi - Mày nghĩ vậy là sai lầm chết Lâm ơi, mày tưởng nếu nó làm lớn chuyện em gái nó sẽ đứng về phe mày sao?
Anh Lâm trầm tư 1 lúc, đúng là ta nói nóng quá bộp chộp ko nghĩ đc gì, giờ mới thấy thằng Vinh nói có lý, mà phải là quá có lí mới đúng
- mày thấy nó làm cha làm tướng tao hông? mày ko nghe cái kiểu nói chuyện của nó trong điện thoại đâu, nó nói gì đâu đc đàng hoàng, xấng dô đánh tao liền mày thấy hông?
Anh Vinh cũng đốt thuốc hút, cả 2 im lặng suy ngẫm 1 lát, anh Vinh khuyên
- Thôi giờ chuyện cũng đã lỡ rồi, mày chống đối ko có tốt cho bản thân mày, chịu khó lui tới giả lả làm tốt với nó, quan tâm nhiều đến em nó đi, biết đâu nó thấy mày thật lòng nó bỏ qua cho
anh Lâm lại kéo thuốc lá, lần này thì anh nghĩ mình nên làm theo lời bạn, chỉ có 1 con đường như vậy thôi
- Vậy giờ tao phải làm sao đây? - Sáng mai tới sớm mượn cớ đưa em nó đi học, rồi sẵn đó xin lỗi nó, mày nghe tao đi, chịu khó ngọt ngào với 2 anh em nó
Anh Lâm lật ngữa xuống giường, gác tay lên trán, đúng là sướng con cu mù con mắt thiệt chứ, biết vậy đừng rớ tới con Loan đâu có khổ như vậy đâu, haizzz. anh Lâm thở dài
Buổi sáng , thằng Tuấn nó tới nó đợi con Loan đi học chung, bình thường là mỗi đứa chạy 1 xe, có khi 2 đứa đi chung, tụi nó chơi với nhau thân lắm, cũng có lúc mạnh ai nấy đi, coi bộ chủ yếu bữa nay thằng Tuấn nó tới là nó ngắm anh Phong, tại vì buổi sáng anh Phong cũng đi làm, thành thử ra trước cổng vô tình có 2 người con trai, à ko, 1 con trai, 1 bóng chứ, rồi thằng Tuấn nó cũng liếc mắt đưa tình vậy đó, ta nói cái thằng kỳ cục, trai đẹp cái dòm lom lom ko chớp mắt, có anh Phong rồi mà nó làm hơn nó còn ở giá ko bằng
1 lát cái con Loan nó ôm cái cặp nó đi ra, nó thấy anh Lâm nó cũng hết hồn, nó dòm dô nhà coi coi anh Phong có chú ý hông, cái nó nói - Anh đi về đi - Anh tới chở em đi học mà - Tui ko cần, anh về đi, anh hai tui thấy đc ko tốt cho anh đâu Cũng ko kịp nữa, anh Phong đã lên cảnh phục, chuẩn bị đẩy xe ra, con Loan thì nó đặt mông 1 bên lên xe đạp điện của thằng Tuấn, vỗ lưng 1 cái - Đi ông - Út - "Tui nói anh về đi, tui ko cần" - Lại hối thằng Tuấn - " Đi nhanh đi ông" Thằng Tuấn thấy vậy bóp ga chạy - Út
Anh Phong vừa đẩy xe ra - Mày còn dám vát mặt tới nữa hả Lâm? Anh Lâm ko thể nào đuổi theo con Loan đc nữa, tại vì người quan trọng quyết định tù bao nhiêu năm là anh Phong, nghe lời anh Vinh nên anh Lâm ko dám cương, giọng nhỏ nhẹ từ tốn dữ lắm - Anh Phong, em tới xin lỗi anh , và em xin anh cho phép em đưa Loan đến trường -" Mày tưởng mày làm vậy là tao bỏ qua sao?" - Anh Phong vỗ sầm sập vào cái cặp - " Trong cặp tao có lá đơn chờ thưa mày nè" Anh Phong ko có ý nán lại, đóng cửa cổng và lên xe ngay, ko để anh Phong kịp đi, anh Lâm vịnh cánh tay anh Phong lại, giọng nài nỉ - Anh Phong, em biết lỗi rồi mà Anh Phong hất mặt, giọng cáo gắt - Vậy chuộc bằng cách nào Chả biết nói gì, anh Lâm đành nói đại - Em sẽ chịu trách nhiệm với Loan, em sẽ quan tâm tới Loan, giống như anh vậy đó\ - Cái đó anh em tao ko cần đâu, đi về đi Anh Phong gạt tay ra, đề máy chạy đi - Anh Phong
Rồi anh Phong đi luôn, anh Lâm hụt hẫng, chẳng biết mình có bị thưa hay ko nữa, sao rắc rối dữ vậy nè, Thật ra anh Phong đâu có lá đơn nào trong cặp, hồ tối con Loan nó nhận nó có quan hệ tình dục với anh Lâm cho anh 2 nó biết luôn rồi, anh Phong cũng có nhiều suy nghĩ, nếu mà thưa ra mất danh dự của em gái, với lại mất mặt với đồng nghiệp, chưa kể ba má mình vốn gia phong, làm vậy cũng tội em gái, nhưng mà chả lẽ chịu nhục trước anh Lâm sao, ko thưa thì nó vênh váo bản mặt nó lên nó nói mình ngán nó, thành thử ra anh Phong nữa muốn thưa nửa muốn ko, nói chung là anh Lâm ko có quyền quyết định đc số phận của mình, hên xui, biết đâu anh Phong lại nóng bất chấp tất cả thưa thì nguy to, anh Lâm cũng ko đọc đc suy nghĩ của anh Phong ra sau, nghe lời anh Vinh coi như là tốt cho mình, cả đêm qua nằm suy nghĩ cũng thấm thía rồi, con người chứ đâu phải con cọp đâu mà đùng đùng hổ báo,
Buổi trưa anh Lâm cũng tới trường đón, mà con Loan nó cũng vẫn vậy hà, nghĩ sao mà nó theo phe người dưng bỏ anh 2 của nó, anh em ruột thịt người ta mà nói sao ko nghe lời nhau, con Loan còn dám đi với anh Lâm mới sụi, thì cũng lên xe thằng Tuấn, thằng Tuấn thì nó cũng nhiều chuyện vậy đó, sáng giờ nó cứ hỏi "vụ gì vậy bà Loan" mà đâu có ai thèm trả lời câu hỏi của nó. Con Loan kêu thằng Tuấn chạy nhanh đi, ta nói xe đạp điện mà đòi đua với Exciter, lại mới sụi, anh Lâm cứ lù lù bám theo "út ..út" hoài vậy đó, bị đuổi cũng đâu có chịu bỏ cuộc, bây giờ là phải ve vuốt cả anh lẫn em chứ chỉ 1 cũng ko đc, con Loan là bị hại, ah Phong là nguyên đơn, còn anh Lâm sẽ là bị cáo , tính theo tòa án là vậy đó, chứ cũng đâu có ai thưa kiện con mẹ gì đâu, tại chịch sản bị rắc rối giờ cứ bu bu theo chứ biết anh em người ta đang suy nghĩ cái gì đâu. con Loan nó kêu thằng Tuấn lủi dô công viên, chạy cà lạn cà lạn vậy đó, mà ta nói chạy đường trời, tính đi, 3 vòng xe đạp điện bằng 1 vòng xe exciter, kéo hết gân thử coi Ex chạy đc bao nhiêu, xe đạp điện chạy đc bao nhiêu, rồi cũng là cái đuôi bám theo " Út ơi..út à" quài thôi
Con Loan nó khôn cái này nè, xe đạp điện thì xách lên đem qua dãi phân cách đc, Ex thì vô phương, phải đánh 1 đường vòng, tới lúc qua kịp con Loan với thằng Tuấn nó lủi dô hẽm nó đi mất mẽ rồi, biết đường nào đâu mà mò, rồi tìm ko ra con Loan, thế là quay về trước cổng nhà trồng cây si, con Loan ko thấy đâu mà thấy anh Phong
Công nhận, nói Dì 7 mê tín cũng ko đúng, nhiều khi có cử có thiên, có kiêng có lành, hồi sáng dì 7 mua 2 cái bánh da lợn cúng ông địa, mới vái ông địa bữa nay cho con buôn may bán đắc, đốt nhang mới cắm cái đợp, 8 đứa học sinh kéo dô ăn, chừng 15 phút sau cái có đoàn tham quan ở đâu bên Sài Gòn xuống ta nói nó đợi phà mà lâu quá cái nó kéo dô nó ăn bún riêu, bán đc 40 mấy tô liền tay, Dì 7 bả hô " công nhận ông địa nhà này linh ghê bay" Rồi cái trưa trưa bán ầm đùng sạch bún luôn, Dì 7 sai con Ngọc Trinh chạy ra chợ gấp mua thêm 1 ký bún bán cho hết nước lèo, Bữa nay dì 7 bán đắc đâm ra trưa cũng nhàn, mọi hôm mà cỡ trưa trưa mà còn nửa nồi nước lèo là bả rấu thúi ruột, rồi lại cái bệnh cũ, xúm chùm nói xấu người ta, ờ mà thật ra cũng ko phải xấu, tại dì cháu dì 7 hay gọi con này con nọ là con đĩ lắm - Vụ con đĩ Huệ sao rồi tụi bay..có nghe ngóng gì hông? - Con đó nó gặp phước bà ơi, Mỹ Hừơng nó ko khai ra con Huệ..nó nói nó lên mạng nó tự kiếm trai, đc giá thì nó đi, cũng hên thằng khách của nó khách quen với con Huệ nên cũng gặp may là ko ai khai gì con Huệ - Ờ, con người ta khôn bẩm sinh vậy đó, chứ 2 đứa tụi bay mà đi làm gái chắc tao ở tù trước con Huệ Tự nhiên Phương Trinh thấy nhàm - Ui...nó đóng phạt thì thôi chứ tù tội gì bà ơi..nói thiệt với bà tại thằng Phong nó ko bắt tui đó, cỡ sức nó bắt tui tui cũng khai nó đụ tui cho chết mẹ nó Dì 7 thở 1 cái thật mạnh, nói xổng xảng - Ừ rồi nó đụ mày xong nó trả mày bao nhiêu? hay mày đưa cho nó đụ xong điện tao với con Ngọc Trinh lại rước, có bán dâm đâu con, con tự cho người ta đụ chùa mà con - Ờ thì tui cho đụ chùa tui mới ko bị bắt, bà coi sớm muộn con đĩ Mỹ Hường cũng bị bắt lần 2 hà, rồi nó cho đi cải tạo cho bà thấy tui khôn hơn nó
- Hơi, nói chuyện với tụi bay tao mệt lồn, tao cũng ko xúi tụi bay đi làm gái, tụi bay kiếm 1 thằng đại gia tụi bay cặp đi
NGọc Trinh chen ngang
- Đại gia ko có thích gái cong đâu mà nội ơi, bà mơ mộng quá bữa nào bà ụp cái đầu dô nồi nước lèo bây giờ
Ờ, cũng ko hiểu tại sao Dì 7 hay la Phương Trinh Ngọc Trinh vậy chứ bản thân Dì 7 cũng đâu có làm đc giống vậy đâu, nói chi thời bả còn con gái cũng vậy, suy nghĩ đi, ông Cương ổng làm lái buôn, rày đây mai đó, vậy chứ có khi nào đem tiền về đâu, lâu lâu cái dì 7 nói anh cho em tiền đóng tiền mặt bằng, cái ổng cho vài triệu, có lúc cũng nói anh để vốn mua bán, hổng có tiền, thì thôi cũng đc, đỡ hơn 2 đứa đồng Trinh kia, có bao giờ mà nó đem về 1 triệu cái nó khoe, "dì ơi con mới dụ thằng A thằng B này đc 1 triệu đâu trời", toàn xòe tay " Dì cho con tiền mua hộp phấn, dì cho con tiền mua áo ngực", ta nói làm như dụ ai mua đc cặp áo ngực cũng khó lên trời hay gì đó, vô duyên sao đâu đó
Hơi, nói tới anh Lâm tự nhiên thấy ổng lì dễ sợ, bởi tụi trai thẳng nó hay dùng câu " nhất trai lì , nhì liều mạng", cái đó là trong lĩnh vực tán gái, còn trong lĩnh vực xin lỗi thì coi bộ lúc này chưa hiệu nghiệm mấy, anh Phong đâu có nghênh đón anh Lâm đâu, anh Phong vừa về là hỏi
" Mày tới chi nữa vậy Lâm, mai mốt có lệnh triệu tập lên công an gặp tao cũng chưa muộn mà"
Anh Lâm xanh lét mặt mày, mới đầu tưởng thiệt, rồi chắc là anh Phong nộp đơn thưa rồi, mà cũng có thể rút đơn , cái này trong lĩnh vực tố tụng ta gọi là nguyên đơn rút đơn tố cáo, là điều 105 Bộ Luật Hình Sự là trong quá trình tố tụng, bên phía bị hại rút đơn tố cáo và viết đơn bảo lãnh thì vụ án bị đình chỉ, in như là vậy, nói chung là bên lĩnh vực sữa chữa xe cộ thì anh Lâm cũng có cơ hội suy nghĩ là nếu đc lòng 2 anh em anh Phong thì đỡ biết hông? đại khái là vậy, 1 là con Loan nó khai nó ko có bị chịch, 2 là anh Phong rút đơn, ta nói 2 đường niềm tin rõ ràng, ủa, người ta bị chịch mà người ta nói người ta ko có bị chịch, tự nhiên anh thưa anh khẳng định em tui bị chịch, tòa xử sao? ờ, đó , vậy đó, theo 2 tiêu chí mà lấy lòng, con Loan nó trốn đâu mất tiêu với Tuấn chưa về nữa nè, thật ra là nó quẹo dô hẽm nó lủi dô nhà bạn học nó, nó trốn ra sau vườn mất rồi, còn thằng Tuấn có biết trời trăng gì đâu, còn nghĩ chắc con Loan sợ trai nên bỏ chạy, 2 đứa ta nói khiêng cái xe đạp điện nhấc qua dãi phân cách nghĩ lại còn mắc cười
Anh Phong thấy anh Lâm lì lượm cũng ko thèm đuổi, đá cánh cửa cổng 1 cái soạt, đi dô nhà thay cái quần tà lỏn ra , kéo cầu dao cầm ống nước tưới bưởi,
anh Lâm thì ngồi trên cái ghế tạ, chờ nước bắn tới thì nhấc chân lên thôi, tự nhiên nhìn cái cây tạ mỗi bên gắn 4 miếng 10, 1 miếng 5 tổng cộng 2 bên là 90 kí bèn hỏi 1 mình ên mà anh Phong đâu có trả lời
- Anh Phong cũng tập tạ dữ quá hen
Rồi thấy nói chuyện vô tác dụng bèn làm bộ đi xuống nhổ mấy cái cọng cỏ dưới gốc 1 cây bưởi , lấy tay cào đất nhão be lại cái bờ cho nước tưới dưới gốc đừng có tràn ra ngoài, vậy đó, cứ đi be mấy cái ô trũng quanh gốc bưởi vậy đó, có ai mướn ai kêu gì đâu trời
- Em tưới bưởi cho anh Phong
Anh Phong cũng ko có quan tâm, tự nhiên dòm thấy cây chổi chà cái tự quét lá mé bên kia gom lại 1 đống, bật hột quẹt lên định đốt nữa chứ, anh Phong la cho
- Đừng đừng, đừng có đốt ở đây, hơi nóng làm chết lá bưởi
Rồi cái cất hột quẹt nghĩ đốt
- Vậy em hốt ra chỗ trống em đốt nhen
- Thôi khỏi đi
Vậy chứ cũng ngoan cố bật hột quẹt
- anh nói khỏi, nghe hông? - Dạ
Thật ra anh Phong ko có đốt lá bưởi, lá bưởi phơi khô bán cho người ta nấu thuốc, tại anh Lâm ko biết đó, anh Phong cũng kỳ, giận người ta mà cứ nạc nạc vậy ai mà biết lá bưởi để làm cái gì đâu
1 lát cái anh Lâm mon men lại gần anh Phong, cầm cái ống nước
- Để em tưới cho - Sắp xong rồi, lại ghế ngồi đi
Anh Lâm cũng chẳng làm gì đc, lại đi theo be mấy bờ gốc bưởi cho nước đừng tràn, biết sao hông, mấy cây rễ cọc mà tưới nước thì phải làm 1 ô trũng tròn quang gốc cây, rồi tưới dô cho nước nó thấm thẳng xuống, rồi rễ tuốt dưới nó mới hút lên, với lại nước cũng thúc đẩy quá trình chuyển hóa chất dinh dưỡng trong đất để nuôi cây, ừ, thành ra phải vậy đó, còn muốn tưới bắn lên lá chẳng qua là để cho cây mát mẽ chống cái nắng, cái khâu này sắp tới rồi nè
- Tránh ra đi
Anh Phong bóp nhỏ ống nước cho tia nước bắn lên ngọn bưởi, sắp tưới tới rồi nên phải đuổi người ko bắn ướt hết sao, anh Phong thì như thường lệ tưới bưởi xong mới tắm ko sao
anh Lâm nhúng bàn tay dô vũng nước dưới gốc rữa bùn, tại nảy giờ rảnh be bờ chi, có ai mượn đâu, anh Phong nói
- đưa cái tay đây
Rồi ảnh nhẹ nhàng xối cho tia nước rữa cho sạch, nước này ko rữa đi rữa nước sình, đúng là rảnh thiệt chứ, anh Lâm thấy anh Phong đã vui vẻ nên ngoác miệng cười
- Đi kiếm chỗ nào khô ráo ngồi đi, đứng đây nữa anh xịt luôn bây giờ
anh Lâm cười khà khà, xong xoay đi
anh Phong ngậm miệng cười, lắc đầu 1 cái
Đúng lúc này con Loan với thằng Tuấn cũng về,
Con Loan thì nó thấy chiếc Ex dựng chình ình trc sân nó hết hồn liền, nhìn qua bên kia thấy anh Lâm là coi như nó chưng hửng luôn, thằng Tuấn cũng vậy nữa
- bà Loan ơi bà Loan, ổng nữa kìa
lẽ ra là thằng Tuấn nó bỏ con Loan trc cổng là nó chạy xe đạp điện về nhà luôn rồi, tại nó thấy anh Phong đang ở trần, cái quần ướt nhẹp bám dính dô da, mê trai 1 chút nghiên cứu cũng hiện ra cái quần lót màu xanh với cái hình dáng con cặc luônủa, ,mà thắng Tuấn nó biết cặc anh Phong ra sao rồi mà ta? Tưởng đâu nó hết tò mò rồi chứ, ai ngờ còn tò mò nữa, thế là nó đổi ý, dắt xe dô chơi luôn
- sao ông nói má ông kêu dìa ăn cơm - Ừ, ko sao đâu, má tui cũng dễ, lát tui dìa tui ăn
Thằng Tuấn dắt xe dô luôn, đóng cổng dùm con Loan, con Loan nó đâu dám nói tới anh Lâm đâu, tại hồ tối xảy ra chuyện gì vậy nó dám thân mật với anh Lâm nữa mới sụi
anh Lâm thì khác, còn lì, chạy tới liền
- Út..em đi học về đó hả
Con Loan có vui nhưng ko dám cười luôn, nhìn qua anh Phong 1 cái rồi mặc nhiên ôm cặp đi dô nhà, anh Lâm liền theo gót
- Anh 2 ko có la đâu
Anh Phong chặn đứt cái tư tưởng của anh Lâm liền
- Ai nói ko la?
Trời, vậy là còn la ta ơi, anh Lâm tưởng hết la rồi chứ, lại cảm giác hụt hẫng bị anh Phong đong đưa
- Nó vẫn còn đi học, chưa thích hợp để yêu đương
Thằng Tuấn đột nhiên có suy nghĩ, ủa rồi ý anh Phong nói vậy hổng lẽ con trai là ngoại lệ sao ta? sao mình yêu ảnh mà ảnh chấp nhận còn em ảnh thì ảnh ko cho yêu đương,mình cũng bằng tuổi với con Loan và cũng còn đi học mà hĩ, thằng Tuấn cười cười, ngắm ngắm cũng giả bộ vô tình vậy đó chứ khoái nhìn thấy mẹ, chờ anh Lâm với con Loan dô trong nhà , lúc này thằng Tuấn nó mới nói
- Tối anh Phong rảnh hông? - Làm chi em - A... Thằng Tuấn e ấp - Tối đi ăn chè hén anh Phong lắc đầu - Tối anh bận rồi, em có muốn đi chịch thì em dô khách sạn nào đó bên Cần Thơ rồi điện anh tới, đi chung anh ko đi đâu - Sao vậy anh Phong? - Ừ, là vậy đó Anh Phong rào đón - Sáng giờ dô lớp có nhiều chuyện gì về anh chưa đó? Thằng Tuấn lắc đầu ngay - Hông...em đâu có nói gì đâu...em còn ko kể cho con Loan nghe nữa kìa - Ừ
anh Phong cúp cầu dao nước rồi đi tắm, thằng Tuấn nhìn theo bâng khuâng, còn cái vụ gì nữa mà ngơ ngơ ngáo ngáo, ai biểu lộ cho người ta biết mình bóng làm chi, dù gì anh Phong cũng là cảnh sát đồng thời là bi rất kín đáo, chở thằng TUấn đi chơi người quen dòm dị nghị làm sao, khổ thiệt, mấy cái tâm lý này thằng Tuấn ko hiểu gì hết trơn, mà thôi cũng đc, để tối nay nó đi qua phà nó kiếm khách sạn bên Cần Thơ, có gì nó a lô cho anh Phong tới chịch, ôi, thằng Tuấn nó nghĩ tới cái cảnh anh Phong trần truồng chịch nó mà cu nó nứng lên
Anh Phong đi Tắm, thằng Tuấn với con Loan cùng nhau lặt rau bồ ngót, anh Lâm tới đòi lặt phụ mà con Loan nó bưng cái rỗ đi chỗ khác
- Anh về đi, bộ anh ko nghe anh 2 tui nói à
Thằng Tuấn ngán ngẫm, thiệt tình ko hiểu tại sao anh em nhà con Loan khó khăn với con trai ghê, ngay cả bản thân mình là bóng mà ba má mình còn chưa khó khăn như vậy, thì cũng cho người ta ngồi chơi chứ có làm cái gì đâu mà đuổi xưa, sáng giờ thằng Tuấn chạy trốn con trai với con Loan muốn khùng luôn, nó còn hô bà làm cái gì kỳ cục vậy bà Loan, người ta thích bà người ta mới làm quen, mà làm cái gì mà bà sợ bà rũ tui chạy muốn khùng, xui cho thằng Tuấn thiệt, tự nhiên bữa nay đi học chung với con Loan chi ko biết, đã chân yếu tay mềm mà còn bắt con người ta khiêng chiếc xe đạp điện nặng nề nữa
Còn anh Lâm nữa, người đuổi cũng ko chịu về, cứ ngồi lì ra trơ trơ, con Loan nó bưng cái rỗ bồ ngót ra đằng trc cũng đi theo ra đằng trước, còn Loan bưng qua bên kia cũng đi theo, thằng Tuấn bực liền
- Bà ngồi bà cho người ta phụ lặt đi bà Loan, bà làm hơn người ta ăn thịt bà hay gì
Thằng Tuấn cũng giận, liện cọng bồ ngót dô rỗ
- Hôi tui nghĩ lặt rồi, bà lặt mình ên bà đi, bà bưng cái rỗ ra đường bà ngồi cũng kệ bà
Lần này thì con Loan nó bưng cái rỗ đi ra sau bếp, thằng Tuấn thì nó ko thèm đi nữa, sáng giờ nó mệt với cặp đôi xàm xí nú này lắm rồi, anh Lâm cũng ko đi luôn, tại vì đi ra bếp con Loan cũng bưng cái rỗ đi tiếp hà, đi làm cái gì đâu
- Con nhỏ này trong lớp nó vậy đó anh ơi, nó khó chịu lắm - Ờ..ờ
1 lát anh Phong đi ra
- Lâm, ra đằng sau anh biểu - Dạ
Anh Lâm đứng dậy đi theo anh Phong ra đằng sau, anh Phong nói
- Ba má anh đang trên đường về đó, em có ở chơi thì ở chơi, 1 lát 1 giờ rưỡi anh đi làm em cũng ko đc ở đây, buổi tối từ 5 giờ tới 7 giờ anh có ở nhà em có muốn tới chơi thì tới, sau 7 giờ anh đi em cũng ko đc ở đây, em mà còn ở đây là anh nộp đơn liền đó
Anh Lâm mừng húm
- Em cảm ơn anh Phong, vậy giờ em về luôn nè, em hứa từ giờ sắp tới em ko đến nữa đâu, em cũng ko bao giờ gặp Loan nữa
Nói rồi anh Lâm đi liền luôn vậy đó, anh Phong kêu
- Đứng lại
|
Dữ thần thiên địa hông, bữa nay mới thấy con Ngọc Trinh đứng nấu bún riêu, bình thường Ngọc Trinh sợ củi lửa muốn chết, đứng 1 chút sợ khói nữa, bữa nay đứng nấu nguyên buổi trưa, mà nói nào ngay còn có bao nhiêu bún đâu, khách giờ cơm cũng ít ăn bún, vậy chứ cũng có người hỏi Dì 7 đâu sao ko thấy nấu, là tại vì người ta sợ con Ngọc Trinh nó nấu ko đúng ý mình như Dì 7, dì 7 bả dòm mặt khách quen bả biết cách nấu, Ngọc Trinh nói Dì 7 bữa nay trúng gió trùm mền sớm, vậy mà có người còn tưởng thiệt còn quan tâm đến Dì 7 hỏi " Ủa, rồi cạo gió cho bả chưa bay", bà đó là Thiếm Sương bán trà đá nước ngọt ướp lạnh theo phà Ninh Kiều mình nè, Dì 7 bả trúng gió gì bả đâu, ông Cương đang "cạo" cho bả trong buồng đó, chắc ổng cạo bằng cái đồng xu tròn quay mà dài thòng như xúc xích thì có Dì 7 bả nằm trong buồng bả nghe NGọc Trinh đồn mình bị trúng gió cũng mắc cười, ông Cương ổng ở trần ở truồng ổng nằm sấp, gác mặt lên gối cho Dì 7 mát sa dùm Ủa, mà ông Cương cũng đâu có đen dữ lắm đâu ta, cỡ Miên thôi chứ gì đâu mà con Ngọc Trinh nó hô ổng giống cục than, thấy cái mông ông Cương cũng ngâm ngâm nè, tại người ta mần lái người ta đi ghe lăn lộn ngoài đời mới đen xì thôi chứ bộ Công nhận lúc này ông Cương ổng mập ông Cương nói - Em ..anh tính chuyển sang làm cò lúa...em thấy đc hông? Dì 7 đang đấm đấm bóp bóp trên lưng ông Cương, nghe thế bèn nói - Anh làm cái gì cũng đc - Anh lấy mấy đứa bạn làm cò lúa cho lái Trung Quốc dưới Phụng Hiệp khá giả anh ham quá, về chơi thấy tụi nó mua xe hơi mà anh tủi thân NGhe tới lái Trung Quốc, do là Dì 7 hay đọc trên mạng nên cũng có sự đề phòng - mà cò lúa là giới thiệu cho tụi Trung Quốc mua lúa hả anh? - Tụi nó mua bông lúa non em Dì 7 giật mình - Hú hồn..đừng nha anh - Sao vậy em? - Ừa, anh đừng có tiếp tay cho tụi nó phá hoại nông dân mình ông Cường cười rộ lên - Ko có đâu em ơi, người ta đang giúp nông dân mình đỡ bị mất trắng mùa màng vì lũ lụt - Mà tụi nó mua bông lúa non để làm cái gì? - Tụi bạn anh nói là nó mang về Trung Quốc làm cốp dẹp - ý...đâu có phải...cốm dẹp là làm bằng hạt lúa nếp non mà anh - Trung Quốc người ta làm bằng lúa gạo ko hà Dì 7 cắt nhắc ông Cương - Coi chừng tụi nó gạt bà con mình nha anh - ko có đâu, em nghĩ đi, lúa chín còn phơi mấy nắng, bán giá thóc thì đc bao nhiêu, đây lúa non người ta mua 15 ngàn 1 ký, dân mình bán đc giá đỡ khổ biết bao, mà lúa chuẩn bị ngập lút, người ta cứu dân mình đó chứ, Phụng Hiệp ai cũng làm cò
Dì 7 thật thật tình ko có biết Phụng Hiệp có cái vụ mua lúa non, nghe chồng dì nói thì cũng bán tín bán nghi, mà cũng ko rõ phải vậy hông nữa, cũng hơi hoang mang, nhiều khi dì 7 nghĩ chắc bán lúa non thu nhập cao hơn nên dân mình bán cũng ko biết chừng, nói là gạt thì gạt làm sao mới đc chứ - rồi lúc cắt tụi nó có đưa tiền trc hông vậy? - Có, đưa đầy đủ - Ờ, vậy em cũng yên tâm, nhưng mà thôi, sao anh ko làm cái nghề của mình đi, đua đòi theo người ta làm chi vậy? - làm công riết hổng có dư nhiều em ơi, chuyển sang làm cò cho mau giàu Dì 7 nghe ông Cương nói cũng có lí, mà thôi, Dì 7 thấy nếu chồng mình về Phụng Hiệp thì có khi tiện bề lui tới với mình hơn, nên dì 7 ko có ý kiến gì nhiều - Ừa..thôi...anh dìa đây cho có vợ có chồng - Bình Minh người ta có làm cái vụ này chưa em? Dì 7 lắc đầu liền - Chưa à...em chưa nghe ai nói gì hết à
Dì 7 mat xa xong bèn lật ngữa ông Cương lại . Nhìn thấy hết trơn cơ quan sinh dục của ổng. Con cặc thân quen nhịn bú lâu ngày khiến Dì 7 quá thèm, , lông lá ông Cương bờm xờm dữ lắm. Dì 7 say mê một cách lạ thường. Giống như gái ngày xưa, có chồng đi đánh giặt 3 năm về 1 lần vậy, nhìn thấy cặc chồng ta nói chảy nước dãi, Con cặc ông Cương y như cái tên gọi của ổng, cương nứng như cây gốc măng . , từng đường nét gân guốc trông thấy rất hấp dẫn. Một động lực rất lớn thôi thúc Dì 7 cúi đầu xuống bú liền tay. Dì 7 vừa sục sục vừa bú ráo riết . Con cặc của ông Cương dài cở 16 cm, đc cái độ nù, tuy ko thuộc dạng khủng bố tinh thần nhưng cũng vừa miệng Dì 7, trứng dái thì cũng bự, dì 7 bú luôn trứng dái, lát nhả ra
- Rồi đi vậy có đụ con nào hông trời? - Hông, có ai đâu - Tui hổng tin đâu à nhen Anh Cương mỉm cười, ấn đầu Dì 7 xuống cho dì 7 bú tiếp, thiệt ra đàn ông làm lái đi ghe đi xuồng nay ngủ chỗ này, mốt ngủ chỗ nọ mà nói ko đụ ai dì 7 cũng khó tin
1 lát ông Cương đè dì 7 nằm xuống, lột hết quần áo của Dì 7, trời ơi, dì 7 bả ko thèm bận áo ngực, Vú móm bả chạy xệ như vú ngựa , cái bụng dì 7 có 1 nủng mỡ giống như gái 8 con vậy vậy, bởi ta nói " nồi nào úp vung nấy" ko sai tí nào, ông Cương cũng già khằn cú đế, ông Cương cúi thấp đầu xuống cắn núc lần lượt hai bên ngực Dì 7. Bàn tay ổng có ma lực diệu kỳ. Bên thì ổng bú liếm, bên thì ổng ve vuốt rồi xoa bóp
Dì 7 tựa đầu vào gối, mặt ngước lên trần , rên rỉ rả trong màn môi lưỡi chột choạt của ông Cương
Ông Cương vừa bú vừa liếm. Khi thì ổng ngẩng cao đầu hôn hít vào môi, vùng hông gáy và cả vùng cổ dì 7. Tay ông Cương di chuyển lần xuống phía dưới tìm con chim dì 7 sụt, má ơi, ta nói sao mà Dì 7 còn con keo, cũng cương cứng và thò đầu khấc tái mét đen sì ra ngoài, dì 7 ko có còn son gì đâu, con chim dì 7 thâm quầng mẽ rồi, có tiền bả đi thái lan bả cắt chim giục rồi, ông Cương cũng bú cho dì 7 1 lúc
Đôi tay ông Cương vịnh lấy hai đùi nù của Dì 7 rồi le lưỡi liếm vào đầu khấc
ông Cương liếm dọc liếm ngang rồi hôn hít khắp háng dì 7, Tiếng rên của dì 7 hối thúc ông Cương như càng mãnh liệt hơn. Dì 7 thò tay cầm cặc ông Cương sụt. Một tay dì 7 thì vịnh bấu lấy cánh tay ông Cương Những tiếng ọp ẹp vang lên cùng phối âm với tiếng rên, làm nức nẻ cái phòng
ông Cương cắp nách nhấc dì 7 ngồi dậy, cả 2 cùng quỳ gối và thẳng lưng, ông Cương đâu có tin tưởng Dì 7, ổng chồng cái bao cao su dô ổng mới đụ dì 7, đụ ở tư thế từ sau lưng tới, dì 7 cũng uống éo cái thân thùng phi của mình leo nhịp nắc của ông Cương, mông hẩy hẩy theo ông Cương, miệng rên hừng hực ko ngớt
ông Cương rên hồng hạc, sướng khoái bay bổng trên giường, hai người kết dính như 2 con rắn hổ mang ngốc đầu tìm đường bay lên mây, từ từ hơi thở của ông Cương và dì 7 càng dồn dập hối hả
Đụ 1 lát thì đổi kiểu, dì 7 cho ông Cương nằm ngữa, bả ngồi lên đùi ông Cương bả dộng 2 cái chảo ko dính chà bá lửa đùng đùng muốn gẫy đũa ổng - Ai...nhẹ nhẹ thôi em...ái...dập háng anh Dì 7 bả biết bả mập nên bả dộng nhẹ, vậy chứ cái xe ben body của bả cũng dộng nẩy mình nảy mẩy ông Cương, ông Cương giống như bị xe ủi lô cán lên, chịu đâu có nổi đành đổi kiểu, vậy đó mà ổng nằm ở trên ổng dễ thỡ hơn, đè lên bụng dì 7 đụ 1 lát thì ổng cũng suất tinh, cũng ga lăng là vừa bú vừa sụt cho dì 7 cùng lên đỉnh
Ông Cương ổng nằm ổng thở hỗn hễnh, giống như người vừa bị xe container cán mà hên còn sống vậy
- 7 ơi 7..em ăn kiêng dùm anh đi 7 - Trời ơi em nói thiệt, em hổng có ăn cái gì nhiều hết á...mập vẫn mập...tối thì thức khuya..sáng dậy sớm nấu bún riêu...ăn ít cũng hông ốm - Ờ ..ờ
Tội nghiệp dì 7 ghê hông, ko ăn cũng ko ốm, biết sao giờ, làm như cái tạng bả mập hay sao, nếu mà ai rành bàn đề, nhìn thấy lúc dì 7 đứng ở giữa 2 con đồng Trinh quính 101 bảo đãm chiều trúng
dì 7 nằm ve vuốt ông Cương 1 lúc, 2 vợ chồng tâm sự này nọ, 1 lát dì 7 ngồi dậy , kiếm cái chìa khỏa mở tủ ra, kéo cái hộp sắt ra, mà hộp sắt cũng khóa nữa, ko biết bả cất cái gì quan trọng dữ giằn hay sao mà khóa thấy ghê, ờ , mở hộp ra thấy cái gì vuông vuông quấn mấy lớp vải nữa, gì vậy trời, hổng lẽ nguyên 1 cục vàng bự như cục gạch? dì 7 quấn ra từ từ, á đù, 1 cọc tiền toàn giấy 20, sao bả ko đổi tờ 500 ngàn trời, cất chi toàn 20 rồi quấy 1 cục bự chà bá lửa, bả quăng "cục gạch" cái đợp lên giường, sài vào lòng ông Cương, cũng nằm quấn quít vậy đó, chuyển cọc tiền để nhẹ lên bụng ông Cương
- Anh....lát anh chờ lúc có tụi NGọc Trinh ..anh giả bộ anh đưa cho em anh nói anh cho em Ông Cương lấy làm lạ, bèn hỏi - sao phải làm vậy chi em...lúc nào có dư dã anh sẽ cho em mà, đâu phải anh ko cho em đâu..tại anh đang khó khăn - Em hiểu, anh đừng có nghĩ em nghĩ này nghĩ nọ về anh... đây là 10 triệu em để dành hỗm rày mỗi ngày 20 ngàn...cứ 5 bữa nửa tháng rồi lại mở ra gói dô mắt dì 7 chuyển buồn - Là vì em muốn dạy cho tụi nó biết đc cách sống, tận dụng bản thân khi còn nhan sắc...anh thấy có đứa nào biết quen 1 người chính chắn mà lo cho nó hông? tình dục thì thiếu gì..còn tình cảm thì phải coi trọng chứ
Đột nhiên dì 7 khóc, đúng là dì 7 có nổi khổ riêng, và dì 7 thuộc dạng dễ xúc động, dì 7 khóc ngon ơ luôn vậy đó
- Tụi nó ko có biết 20 mấy năm về trước xã hội nhìn bê đê với con mắt như thế nào đâu...khắt nghiệt lắm anh Cương...em phải bỏ nhà em đi bán đậu phộng ở bến phà..cũng như ngày hôm nay nè..mỗi ngày em phải để lại cho mình 5 ngàn , nhưng ước mơ khi đó chỉ là 1 quán bán bún riêu
Ông Cương lao nước mắt cho Dì 7
- Thôi mà 7 - Em ko phải nói ra để cho anh thương hại em đâu, 10 triệu này là tiến bán bún riêu mỗi ngày em dành dụm, ko phải để làm ước mơ cho em, nhưng em có thể làm đc cái gì cho tụi nó với số tiền này đâu, em muốn anh đưa tiền như vậy cho tụi nó nhìn thấy mà biết xấu hổ, đừng có để tuổi thanh xuân qua đi rồi có muốn thực hiện ước mơ cũng đã muộn, lúc đó có tiền cũng chẳng còn ý nghĩa để giải phẫu nữa đâu - Đc rồi, anh đã hiểu ý của em
Thằng Tuấn má nó réo nó về ăn cơm , với lại ở đây cũng ko ai chứa nó nên nó phải về sớm, anh Phong dặn em gái bỏ thêm lon gạo nấu cho anh Lâm ăn luôn, con Loan nó mừng lắm, nó tưởng anh Phong cho nó cặp bồ với anh Lâm, nó hỏi ngay là " Anh 2 ko còn giận anh Lâm nữa hả, anh 2 cho em quen anh Lâm rồi hả anh 2"anh Phong nói 1 câu dứt khoát " Tao cho nó ăn cơm ko có nghĩa là tao tha, dù sao nó cũng là 1 thằng biết điều phụ tưới bưởi quét sân, cho nó buổi cơm coi như trả lễ, ăn xong nó đi về ngay, nó lì lượm tao đâm đơn thưa" Rồi xong, con Loan hụt hẫng vô cùng, vô gạo mà cái mặt như cái nồi cơm điện cỡ đâu 1 giờ, 3 người ăn cơm với nhau, ăn cơm mà vẻ mặt ái nấy hình sự bà cố nội luôn, anh Lâm ngại sắc mặt anh em anh PHong tới độ ko dám ăn tự nhiên luôn, anh Phong thấy vậy bèn gắp cho anh lâm 1 miếng thịt ram, giọng nặng nề
- Trời đánh cũng tránh bữa ăn, gắp tự nhiên đi, ko ai làm cái gì đâu - "dà"
Tiếng "dà" thật yếu ớt, đột nhiên anh Lâm có suy nghĩ lẽ ra mình ko nên ăn cái bữa cơm "hình sự" này, ngột ngạt chết đi đc, có ai vui vẻ gì đâu, con Loan thì chùn ục, anh Phong lìm nghìm ko nói, cả 3 người làm như hột cơm nặng nề nhai ko nát hay gì đó
Anh Lâm ráng nuốt cho xong 1 chén rồi nghỉ, anh Phong lườm mắt hất đầu lên
- Sao ăn ít vậy? ko ngon à? - Dạ em no rồi
Thì cũng kệ đi, ép làm gì cho mệt, anh Phong ăn thêm 2 chén rồi cũng nghĩ, sau đó đi thay cảnh phục, anh Lâm cũng tự biết là mình ko có quyền nán lại cũng phải ra về, mà nói sao anh Lâm cũng ko thể nào hiểu ý của anh Phong, hoang mang kinh dị, lúc đang ra sân, anh Lâm khó chịu hỏi thẳng luôn
- anh Phong à Anh phong xoay lại, đáp cọc lóc - Cái gì? - Nếu anh tha thứ cho em thì 1 là anh cho em đc ở bên cạnh Loan, 16 hay 18 tuổi chỉ là lý thuyết của pháp luật thôi, Loan cũng đã trưởng thành rồi, em chắc chắn em biết Loan trưởng thành hơn cả anh
Anh Phong ngất mặt lên, 2 con mắt trừng ra giống kiểu như đe dọa đối phương, anh lâm ko có sợ gì ánh mắt đó đâu, anh Lâm cứ nói
- Còn ko thì em sẽ ko làm phiền nữa, Loan cũng đâu có vui vẻ gì đâu, nếu anh tha cho em thì em ko làm phiền
Anh Phong nói ngắn ngọn, thiếu lịch sự
- mày nghĩ sao?
Anh Lâm tuy đơ họng nhưng cũng ráng chịu đựng anh Phong, anh Lâm ráng nhịn nhục dữ lắm rồi đó
- vậy chứ em phải lui tới nữa để làm gì cho Loan thêm hy vọng về em, em ko tới có phải hay hơn sao
Anh Phong bỏ lại câu nói này, xoay mặt gọi
- Út....em ra đây
Con Loan chạy ra
- Dạ, anh 2 kêu em
- Anh cho em với thằng Lâm yêu nhau đó, anh sẽ ko thưa nó đâu
Con Loan mừng dữ dội, ko kiềm nén đc liền ôm liền anh Lâm, tựa cái đầu vào ngực ảnh nữa
- Nhưng mà thằng Lâm nó sắp định cư nước ngoài rồi, và có thể ko về
Con Loan tưởng thiệt, buồn bả ngẩng mặt hỏi
- Anh đi thiệt hả anh Lâm?
Anh Lâm bí mặt, chưa hiểu vấn đề gì ráo, cũng chẳng biết tại sao anh Phong lại dựng chuyện mình đi nước ngoài nữa, anh Lâm hỏi
- Em nói em đi nước ngoài định cư hồi nào anh Phong
Con Loan xoay mặt nhìn qua anh Phong, anh Phong hất đầu
- Út em dô nhà đi, anh có chuyện riêng muốn nói với thằng Lâm
Con Loan chần chừ chưa chịu đi
- Đi đi
Lúc này con Loan lững thững đi dô nhà
anh Phong nói
- Đó, em thấy nó rồi nó, nó có thật sự là muốn tránh né em như em nghĩ ko? Nó bắt buột phải làm như vậy để cho anh ko làm khó dể em đó, em nghĩ sao nếu bây giờ em bỏ nó mà đi luôn?
Anh Lâm chợt hiểu ra vấn đề
- Nhưng mà nếu em còn lui tới thì Loan càng lậm em hơn, ko phải sao anh Phong? - Ko phải...sau 5 giờ tới đi
Anh Phong cất bước, anh Lâm cọc giọng
- Bây giờ em làm sao? - Thì cứ như vậy mà làm, lửa với rơm nếu có người giám sát thì cũng ko cháy đc đâu, chờ nó quên cái cảm giác đó đi..rồi lúc đó muốn đi đâu thì đi
Trời ơi, thật là khó hiểu anh Phong, cũng có lý mà cũng ko có lý, cũng có thể hiểu mà cũng ko thể hiểu, nói tóm lại là ảnh muốn em mình quên cái cảm xúc tình dục đi, và mất cái cảm giác coi anh Lâm là người đàn ông đi qua đời mình,
Anh Lâm ra về mà lòng cũng bâng khuâng, về tiệm sửa xe tâm sự với bạn mình, anh Vinh nghe xong nói
- Ừ, tao thấy thằng Phong nói cũng có lí, thôi cứ tạm thời tới lui đi, đừng rớ tới con Loan, chắc thằng Phong sợ em nó ghiền mày, mà nó cũng ko nỡ để em nó bị sốc đột ngột - Vậy là tao cứ tới mà tao ko đc quyền chịch con Loan nữa đúng ko Vinh? - Chứ còn gì nữa, con gái mà mày chịch nó quài nó ghiền mày sao nó dứt ra đc Anh Vinh cười khà khà, vỗ vai anh Lâm - Thôi, rán chịu khó, ai biểu chịch trẻ em làm chi anh Lâm đá anh vinh 1 cái - Đụ má mày
Đột nhiên khách dô sửa xe, ngay dòng tay ga Yamaha nên anh Lâm phải ra sửa, thật ra dòng yamaha và các loại xe tay ga thì chuyên của anh Lâm hơn, anh Vinh thì cũng sửa đc nhưng mà tay nghề lại kém hơn anh Lâm, cũng như là anh Lâm thì tỏ ra các dòng xe số lại yếu tay nghề hơn bạn mình. Thành thử ra đây là sự hợp tác hoàn hảo bù trừ qua lại cho nhau, chứ trc đây anh Vinh cũng nhọc nhằn tìm kiếm các lỗi kỷ thuật của xe tay ga dòng Yamaha lắm, đa số những xe này có thời hạng bảo hành lỗi kỷ thuật khoảng 1 năm, khách hàng sau khi xé hết phiếu bảo hành của salon thì ko còn cách nào tiện lợi và gần hơn là tìm đến cái tiệm sửa xe , thay linh kiện phụ tùng thì anh Lâm làm cực kỳ tốt, anh Vinh thì thay vẫn tốt nhưng mà chuẩn đoán và tìm ra lỗi hư hại thì phải phải mất khá nhiều thời gian hơn anh Lâm, tay nghề chưa vững nó vậy đó, dòng xe thì các bạn cũng biết, đổi mới liên tục, bây giờ còn chuyển qua công nghệ phun xăng điện tử nữa, ko theo kịp trình độ của công nghệ khó lòng mà làm đc tuốt tuồn tuột các loại xe, hồi trc sau khi "tàn phá" linh kiện mà ko tìm ra đc cách sửa chữa, anh Vinh toàn ráp dô lại rồi chỉ người ta đi tiệm khác làm, thật ra là pó tay . com mà sợ nhụt nên nói khác cho đỡ mang tiếng là thợ ko chuyên, chứ đồ nghề có đủ hết đó. Anh Lâm về cũng đỡ 1 tay
Thời điểm này con Loan đang ngồi học bài, vậy mà anh Phong điện về 3 lần, cứ hỏi rối rít mấy câu thăm dò, anh Phong sợ em mình cho anh lâm dô nhà, con Loan nói ko có, em đang học bài, ảnh cũng ko có tới, ảnh tới em cũng ko có cho dô nhà đâu, vậy mà ko hiểu sao anh Phong cũng ko tin
Bất chợt học bài 1 lát con Loan mới thấy ai mặc áo thun xanh chạy qua dòm dòm dô nhà, rồi nó nhớ lại là hồi nảy ông này cũng mới chạy qua, cũng dòm dòm, con Loan nghĩ bụng, ai mà cứ dòm dô nhà mình hoài vậy ta, hỏi nhà cũng ngừng lại hỏi, chứ sao mà chạy qua chạy lại mấy lần hoài
Lát con Loan đang đang khảo sát hàm số, đang tìm Y tìm X để làm điểm vẽ cái parapol , tìm hoài ko ra Y, X mà nghiệm ra 1 vấn đề khác là, có khi nào anh 2 kêu người dòm ngó mình coi có cho anh Lâm dô nhà ko ta? sao mà anh 2 khó khăn quá hà, khó còn hơn bài tập nâng cao nữa
Anh Phong lại điện, con Loan bực mình quá, nó hỏi thẳng luôn
- Sao anh 2 nói anh 2 cho em yêu anh Lâm? - Tao thử lòng mày đó Út, mày giỏi quá hen, trc mặt tao mà mày dám ôm nó, sau lưng tao mày còn làm cái gì ? - Cũng tại anh 2 ko chứ ai, khi ko dựng chuyện - Ko dựng chuyện sao biết mày mê nó tới mức độ như vậy? Ba má về tới nhà chưa
Con Loan nó cũng mệt mõi
-Chưa đâu...... Em ko có cho ảnh dô nhà đâu, anh 2 đừng có cho ông nào mặc áo xanh theo dõi em
Anh Phong né vấn đề
- Thôi, tao có cuộc họp đây,
Anh Phong cúp máy ngang xương, hình như con Loan giải đc " nghiệm" của ông mặc áo thun xanh rồi, chắc cú là anh Phong kêu luôn, nói nào ngay anh Phong cũng có cuộc họp thiệt, mới đầu giờ chiều đồng chí Hùng có triển khai cuộc họp lúc 3 giờ chiều rồi, cũng còn 10 phút nữa là bắt đầu, giờ qua bển kiếm chỗ ngồi chờ đợi 1 chút cũng đc
khoảng vài phút thì nhiều công an cũng dô, nam có nữ có, già có trẻ có, hôm nay ko biết ai chủ trì cuộc họp nữa đây, èo, lại là đồng chí Hùng, thì người nào chủ trị người đó mõi chân thôi, tại hông đc ngồi, nói nào ngay cũng ko ai bắt đứng, tại đồng chí Hùng có cái tật thích đi tới đi lui quơ tay quơ chân diễn ta vậy đó, chứ có cái ghế ai mượn ko ngồi khoái đứng. Ông Bác Hồ thì ổng ko có ý kiến ý cò gì hết đó, lần nào họp cũng có ông Bác Hồ, ổng đứt nửa người ổng tàn tật dựng trên cái bàn nhìn xuống vậy đó, rồi nữ cảnh sát đặt cho ổng 1 rổ hoa các loại, ở cái bàn cũng có 1 rỗ hoa, à, mà ko phải rỗ, cục sáp cắm bông bỏ dô cái dĩa chứ, xong rồi cắm vậy đó, nói nào ngay cũng cắm khéo tay, mấy con bánh bèo cũng ko có vô vụng như người ta nghĩ
đúng 3 giờ, đồng chí Hùng ho 2 tiếng " ho ho...các đồng chí , chúng ta tiến hành cuộc họp"
Rồi, cũng cách kiểu đi tới đi lui của đồng chí Hùng
- Có 1 tình trạng người dân phản ảnh về việc thu mua bông lúa non của thương lái Trung Quốc
Nhìn xung quanh hỏi
- Ở đây có đồng chí nào nghe qua chưa
Mấy con mắt nhìn nhau lơ ngơ láo ngáo, in như chưa ai nghe hết ta ơi, đồng chí Hùng tự nói luôn
- Vừa qua, đơn vị huyện khác trên địa bàn tỉnh có những vụ thu mua rất kỳ khôi của thương lái Trung Quốc
Đồng chí Hùng Xòe tay diễn tả
- Nào là đĩa nè, rễ tiêu nè, ở mấy tỉnh miền đông nam bộ còn có vụ lá điều..thì...vụ việc báo đài phản ảnh, cơ quan chức năng đã vào cuộc, các đồng chí cũng biết là đằng sau nhưng vụ việc này đều là gian dối, dẫn đến tình trạng nguy hại nền kinh tế việc nam
Đồng chí Hùng vạch lá đơn, phủ phủ 2 cái cho thẳng, xong đọc
- Công hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam...tôi tên.......
Đọc xong lá đơn phản ảnh của người dân, trong đó có vụ mua bông lúa non, đồng chí Hùng nói
- Sáng nay có cử 1 cán bộ xuống địa bàn tiếp xúc người dân, ý kiến ghi nhận là...
Xoay cái đầu nhìn lung tung beng
- Thật chất họ ko có mua bông lúa non ở những vùng có nguy cơ ngập lụt như lời tốt đẹp họ nói
Anh Phong hỏi
- vậy rồi thương lái TRung Quốc mua bông lúa non 1 ký bao nhiêu
- 15 ngàn
Anh Phong ngẫm nghĩ, ời ơi, lúa hạt thóc 1 ký cỡ có 5-10 ngàn, tùy loại lúa, nó cân nguyên bông mà trả 15 ngàn người dân mình quá lợi rồi còn gì nữa, khỏi mắc công phải phơi, phải này nọ, phải chăm sóc , bón phân xịt thuốc tới lúc lúa chín nữa chứ, anh Phong nói
- vậy thì quá tốt cho nông dân mình rồi
Đồng chí Hùng xua tay
- Ko
Chỉ chỉ ngón tay lăn tăn
- Đây có thể là chiêu trò đánh vào lòng tham nhân dân, dẫn đến kết cục là người dân mình cắt hết bông lúa non bán cho nhau, bởi vì ở dưới Phụng Hiệp giá 1 ký bông lúa non chỉ có 10 ngàn vào 2 ngày trước theo ghi nhận của đơn vị liên quan chúng ta vừa liên hệ đc
Đi tới đi lui quanh cái bàn
- Tức là sao?
Chỉ tay dô bản mặt anh Phong
- Họ sẽ nâng giá và đánh vào lòng tham người nông dân, để cho người nông dân đi thu mua, và chính những người nông dân đã vô tình mua lại bông lúa của chính mình từ tay những thương lái Trung Quốc
Cả hội đồng họp liền " Ồ" lên
|
Buổi chiều sau 5 giờ, ăn cơm với bạn xong xuôi thì anh Lâm mới nhà con Loan, rút kinh nghiệm là ko nên anh cơm chung với anh em nhà anh Phong, nuốt sẽ ko ngon lắm đâu, cho nên gần 6 giờ chiều anh Lâm mới tới nhà con Loan, Lúc này có ba má con Loan ở nhà, chuyện chịch con Loan thêm 1 lần nữa chắc anh Lâm ko muốn nghĩ tới, bạn anh Lâm nói nếu nứng cặc kiếm con khác chịch cho đỡ vã, chờ ngày off của con Hồng rồi chịch bù lại, nói thì nói vậy chứ anh Lâm cũng bận làm chưa có thời gian kiếm con gái để chịch, cũng tán bậy bạ nhiều đứa mà kiểu như con gái cũng lắm đứa con nhà lành đâu có cho chịch sớm, mới có 1 buổi cũng chưa đầu tư về lĩnh vực gái cho từ bữa vụ Hương Phù Sa tời giờ anh Lâm treo cu đâu chịch ai, cũng chả buồn thủ dâm, định bụng là nếu vã quá tới quán Dì 7 kiếm 2 đứa cháu chịch đỡ, những nghĩ tới cái cảnh chịch bánh bèo có cu thấy ngán ngẫm sao đâu, anh Lâm cũng ko tới
Vừa bước dô nhà gặp ba con Loan đang tỉa lại hàng dâm bụt , anh Lâm bèn chào cho có lệ, cửa cổng ko đóng nên đi dô luôn, con Loan thì đang lu xu bu làm đồ ăn với má nên anh Lâm cũng ko ra bếp
Anh Phong đang tập thể hình gần 1 cây bưởi , thấy có vẻ nặng nề và cố sức lúc nằm đẩy mỗi bên 45 ký, ko biết đã tập từ khi nào mà chiếc áo thun 3 lỗ ướt đẫm mồ hôi, kế bên là 1 ca nước đá, anh Lâm sẵn đang khát nước lại uống kế 1 miếng luôn
Anh Phong gác tạ lên cái giá 1 cái rầm rồi ngồi bật dậy,
- Con Út đang trong nhà đó - Em thấy rồi
Anh Lâm ko dô 1 phần là con Loan đang bận, và có bà già nên cũng ngại vào bếp, ,mà vào đc cái gì mới đc,
anh Phong ráp thêm mỗi bên 5 kí, đi uống miếng trà đá rồi lại nằm xuống nâng tiếp, trời, tưởng đâu 45 làm anh Phong nhọc nhằn ko lên tiếp đc chứ ai ngờ lên thêm 10, cũng đẩy đc 3 hiệp, anh Lâm quỡn mắt thử đếm coi mỗi lần anh Phong nâng bao nhiêu cái, cũng bài bản ghê chứ, đúng 12 như các phòng tạ Sài Gòn mà huấn luyện viên hay chỉ, anh Lâm thì thấy cũng ko nên rập khuông 12 như vậy, đúng ngay hiệp nâng lần thứ 4, anh Lâm đi bọc ra sau đầu anh Phong, vịnh hờ lên khoảng giữa thanh ngang
- Anh nâng đi, nâng hết sức đi, nhắm ko nổi em sẽ phụ gác tạ lên cho
Anh Phong đang chú tâm hít thở, chỉ gật gật ra hiệu là mình hưởng ứng chứ ko lơ là bài tập, chờ 1 lát thấy anh Phong có phần đuối sức anh Lâm mới vịnh mạnh, phụ nhấc lên, cũng đâu đc khoảng 5 cái anh Phong cũng ko chịu nổi bèn ra hiệu gác tạ, ngồi bật dậy thở phù phù
- Tập tạ mà cứ rập khuông 12 làm chi, quan trọng là những cái cuối dùng hết sức mới phát huy đc hết năng lực trong cơ thể
Anh Phong mỉm cười, thật ra anh Phong cũng biết như vậy, chỉ là từ đó tới giờ anh chỉ tập 1 mình, nếu phát huy hết năng lực thì thế nào ko có người phụ đỡ sẽ bị đè xuống ngực, lúc đó ko có còn đủ năng lượng trong cơ thể để gác lên, coi bộ anh Lâm cũng am hiểu 1 chút đó chứ
anh Phong liền hỏi
- Em cũng từng tập ta sao? - Cũng thỉnh thoảng, lúc em còn học ở trung tâm dạy nghề sửa xe - Lúc đi làm ko tập nữa hả? - Cũng ít, tại em tăng ca nhiều, công việc sửa chửa cũng coi như tập thể hình
Anh Lâm nói cũng đúng, cứ nghĩ 1 chiếc xe máy còn trong giai đoạn bảo hành tức là chưa bung linh kiện lần nào, quá rình lắp ráp trc đó các hãnh đều sử dụng máy nén khí để vặn cái bồ lon và tắc kê, bánh sau thường là ốc 19 , bởi vì nó vặn bằng máy lực nén nên sức người muốn mở 1 cái bồ lon cực kì là khó khăn, nếu ko phải có cánh tay rắn rõi đầy lực khó lòng mà vặn nó tuông ra đc, những chiếc xe máy đã từng bung phụ tùng thì có phần đơn giản, nói vậy ko có nghĩa là dễ vặn đc, đùm bánh sau thường xài ống điếu 19, các ông điếu thường rất là ngắn, tác động 1 công năng lên nó để vặn ra đc cũng ko dành cho người yếu đuối, có những cái xe cực kỳ cứng, phải dùng chìa khóa 19 và tay thợ chuyên nghiệp phải móc thêm vào đuôi 1 chìa khóa tương đương để nhân đôi chiều dài ra, đó là nguyên lý đòn bẫy để vặn, tuy vậy, cũng ko dành cho người yếu đuối mà làm đc, có lẽ cũng vì vậy mà bóng hay đi vào các lĩnh vực nhẹ nhàng như ca hát nà, múa nà, biễu diễn thời trang nà, make up nè, hay là tiếp viên hàng ko nè, hướng dẫn viên du lịch nà, hình như trong nghệ thuật ăn nói thì bóng khéo léo hơn trai thẳng, chúng ta thường nghe những giọng nói từ tổng đài nhà mạng nào đó rất là lộ hoặc ngọt..vân vân
anh Phong đứng phắc dậy, hất đầu 1 cái
- Tập hông?
Anh Lâm mỉm cười, anh nghĩ mình nên tháo bớt ra, đã lâu ko đụng chạm đến tạ, đùng 1 cái 90 kí chắc sụi tay, cũng chẳng làm gì, anh Lâm tháo ra tập cho đỡ buồn chán
|
Tập vài hiệp, thật ko ngờ 1 người từng tập thể hình có khác, ko cần phải đủ ba hiệp mà đã ráp tạ đến 20, nhưng lúc này lại tốn năng lượng, cơ thể nóng hơn, anh Lâm thấy body mình rinh rỉnh mồ hôi bèn cởi áo ra, ko lát chẳng có áo thay Trời đất, anh Phong tưởng đâu body của anh Lâm chỉ thuộc dạng soàng so với mình, thế mà sau cái áo thun kia lại là những vùng cơ cấu tạo như thể bẩm sinh, vòng 2 ko quá tròn nhưng lại có ẩn dật 6 múi, chợt nổi xộm hơn trong cái thể đứng tần ngần
Anh Phong gật gù
- Đúng là cái nghề em nói ko khác gì tập tạ thật
Tuy vậy, anh Lâm chỉ tập đến 30 rồi ko ráp thêm nữa, lúc này hồ hôi tuông ra nhiều lắm, anh Phong thì nhấc thêm cái ghế để ngồi tập cơ tay bằng cặp tạ nhỏ,
- Anh ko gánh tạ à? - Lát anh ghánh, em tập đi - Em nghỉ rồi - Sao vậy? - Buồn buồn tập vài cái chơi thôi
Anh Phong quăng tạ xuống đất cái roạt, đứng dậy , dói tay hái 1 trái bưởng lửng lẳng treo gần đó, thảy qua ra hiệu cho anh Lâm chụp
- Mang dô kêu con Út gọt cho ăn
bất thình lình anh Phong kêu
- Nè...mặc áo dô
Anh Phong vò cục chiếc áo ném tới, Anh Lâm suýt quên cái chuyện mình đang ở trần, mới nảy vắt cái áo thun lên nhành cây, mà ở trần cũng có sao đâu chứ, chắc là vấn đề ko đc lịch sự khi có người lớn, trong khi ba má anh Phong chưa biết anh Lâm
Anh Lâm mỉm cười, sỏ cái áo rồi mới đem trái bưởi dô nhà, con Loan nó ko có thèm gọt, nó đập cây dao lên bàn
- Tự gọt đi
Thật tình con nhỏ này khó hiểu ghê, yêu đương gì nhí nhố quá, ko chính chắn vững vàng lập trường tí nào, mới lớn vậy chăng?
Hôi, nhắc tới con Loan lại hại não nữa, nhắc tới thằng Tuấn đi, dù sao lập trường của thằng Tuấn rõ ràng hơn con Loan, ít ra nhìn nó là biết lộ ra lộ, kín ra kín liền, đỡ hại não hơn, con Loan nhí nhố quá
Thì , như đã nêu, 7 giờ thằng Tuấn có hẹn đi chịch với anh Phong, mới có 6 giờ sau nó tranh thủ sớm ko biết, nó diện đồ đẹp rồi nó xịt miếng nước hoa của má nó, ờ, nói chi là nước hoa của má nó, bữa nay chai lifeboy nó hông tắm, nó lấy chai sữa tắm hiệu con dê của má nó nó tắm luôn, tại nó thích mùi thơm kiểu như má nó hay thích, thành thử lúc đi ngang là cộng với mùi nước hoa là nồng nặc cái lỗ mũi má nó liền, má nó khịt khịt 2 cái
- Mày xài nước hoa của má hả Tuấn - Dạ
Nói chung đây ko phải là lần đầu nên má thằng Tuấn ko có bị ngạc nhiên mấy
- Đi đâu vậy con? - Con đi học nhóm má ơi - Ừ
Công nhận đi chịch có đầu tư ghê, bày đặt đeo theo cái cặp nữa, thằng Tuấn siêng đi học nhóm với bạn bè quá mà sao lúc nào toán cũng 3, 4, 2 ko hà, có bữa zero nữa chứ, nó đc 1 môn văn thôi hà, bị vì nó bịa và viết lung tung beng rất hay, viết dài lắm nhưng mà cao lắm 5 điểm, hên hên cũng có 6, người ta viết 1 cặp giấy người ta đc 5 điểm, còn nó 2 cặp giấy cũng 5 điểm, cũng ko hiểu thầy cô chấm điểm ra sao, hình như có 1 ý nó viết quài đâm ra dài nhằn thì phải
Thằng Tuấn chạy nửa đường hết điện, má ơi, xe đạp điện mà hết điện đạp nó nặng nề hơn xe đạp thường, cũng tại con Loan, hồi trưa chạy lung tung beng, gặp thằng Tuấn lúc về ăn cơm xong lăn ra ngủ, lúc thức dậy quên sạc điện nữa chứ, cũng hên là khúc hết điện ko xa phà Cần Thơ mấy, thằng Tuấn cọc cạch hồi cũng tới, đợi phà 1 lát mới tới
Phà cập bến, hạ bững tấp bờ, nó cũng theo dòng người lũ lượt chạy lên, nhưng mà người ta chạy xe còn nó dẫn bộ, ừ, dẫn bộ đỡ mệt hơn
Ờ, có Dì 7 với ông Cương lên phà nữa, bị vì nó ko biết Dì 6, 1 lát nó mới thấy 2 con bánh bèo lã lướt đi lên, mà lên tới ban công phà đứng ngắm cảnh luôn, thằng Tuấn nó nghĩ bèo nên nói bánh bèo vậy đó chứ, Phương Trinh với NGọc Trinh chứ ai
Bữa nay Dì 7 bán hết sớm, rồi nhân lúc ông Cương dìa, nói là bên Cần Thơ có quán lẩu cá kèo ngon lắm, mới rũ nhau đi qua ăn đó chứ
Rồi cũng ko ai biết ai, coi như là chuyện ai người nấy hiểu, thằng Tuấn nó nhìn ko phải là vì nó nghĩ bánh bèo nó mê nó dòm, mà là nó nghĩ, ước gì mình có cái chân dài và làn da như vậy, nói nào ngay cũng ko dễ có làn da như vậy đâu, Ngọc Trinh với Phương Trinh nó xài phấn xài kem rồi xài đủ thứ hết hà, người ta còn xài thuốc triệt lông nữa chứ bộ, đừng có thấy vậy tưởng sang, 2 cái giỏ xách trên tay là hàng sida mua ở Chợ nổi Cái Răng chứ đâu, nhớ con nào cũng mua hàng chợ nổi mà về quăng 10 triệu hông? Con Ngọc Trinh nó chọi guốc dô mặt ráng chịu, Thà mua hàng lề đường về tha hồ nổ, mua hàng chợ nổi cũng nổ là chết với chị
Siêu Thị Nguyễn Kim
Một khách hàng nam sau khi ngắm gian hàng tivi Samsung, nghe Hồng quảng bá sơ sơ về 1 dòng sản phẩm mà có lẽ đã đc sự chú ý muốn mua của vị khách đó, đang phân vân giữa 2 cái tivi đang gắn trên quầy, nghe xong ông thắc mắc
" Led nền led viền là sao em"
Hồng niềm nở diễn giải
" Dạ, Led nền là công nghệ sử dụng đèn led trải dài khắp màn hình, các đèn led đc bố trí phía sau lớp panel màn hình tinh thể lỏng
Hồng tỉ mĩ chỉ cho khách phần đuôi Tivi
- Đây anh thấy, led nền thường ko thể mỏng bằng led viền
Hồng chuyển tay qua cái tivi bên cạnh
- Còn led viền thì hệ thống đèn led bố trí theo khung viền, cho nên là có độ mỏng hơn
vị khách nghe vậy bèn nói
- vậy ý của em là anh nên mua cái tivi này hơn cái kia
- dạ, cũng ko hẳn anh, mỗi cái công nghệ có 1 ưu điểm riêng, vì led nền bố trí khắp màn hình cho nên nó có độ tương phản cao hơn
Hồng chỉ tay vào 2 table thông số kỷ thuật,
- đây, cái này 1 triệu chia 1, còn cái này 800.000
Vị khách đúng là quá quan tâm đến thông số kỷ thuật, ổng lại hỏi lấn tới, mặc dù đó là những thông số mà chưa chắc ông hiểu nổi
- vậy là cái này rõ hơn hả?
- dạ, ko phải đâu anh, độ tương phản chỉ là gram màu đen và trắng, chỉ có thể phân biệt độ đen tuyền hay đen nhánh với cùng 1 gram màu, cáp của mình hiện nay là tín hiệu analog, anh xài cái nào cũng đc, cả 2 đều là full HD
Nam khách hàng nêu ý kiến cá nhân
- Nếu vậy thì anh mua cái mỏng này sang hơn chứ
Hồng mỉm cười, lịch sự chìa tay
- Dạ, mời anh qua đây cho em xin thông tin để giao hàng ạ
Khách hàng di chuyển theo Hồng lại quầy thu ngân làm phiếu
Đột nhiên Hồng che miệng vì buồn nôn, nói đc 1 câu nhờ bạn đồng nghiệp ra phiếu dùm còn mình thì chạy dô toilet vội vã, Hồng nôn ồn ột mấy tiếng, có 1 ít nước dịch thức ăn chứ ko nôn quá nhiều, kỳ quá, mấy bữa nay Hồng cứ bị vậy, hông lẽ có thai với anh Lâm rồi ta? Hồng nghĩ cũng có thể, tuy là nói chúng mình chưa cưới nhau ko nên để có em bé, vậy chứ mấy lúc "quá chén cao trào" anh Lâm cũng để bừa chọt dô chứ chẳng có xài bao cao su
Hồng lo lắng, bèn ngồi mường tượng lại chu kỳ kinh nguyệt tháng trc của mình, vội xem điện thoại, trời đất hơn, đã 2 tuần của chu kỳ kinh nghuyệt, hôm nay ko có kinh nữa là mình đã bị chậm kinh ngay, có khả năng trứng đã thụ tinh đc 2 tuần. Bất chợt Hồng nhớ lại cái thời điểm mà anh Lâm nói anh Lâm về Vĩnh Long làm, những ngày đó đã bắt đầu nghĩ tới cảnh xa nhau nên quyến luyến quan hệ tình dục với nhau nhiều lắm
Hồng chẳng biết mình nên vui hay nên buồn nếu thật sự là mình đã có con anh Lâm, bởi vì 2 người chưa có cưới nhau, haizz, cũng chẳng biết phải ko nữa
Tan ca, Hồng đi hiệu thuốc Mỹ Châu mua que về thử thai, đúng là có thai thiệt luôn, thảo nào lúc này có triệu chứng mệt mõi, Hồng cứ nghĩ là vì áp lực công việc
Hồng điện ngay cho anh Lâm thông báo cái tin này, anh Lâm trả lời rất tỉnh bơ
- Có thì đẻ, anh gửi tiền phụ nuôi - Mình chưa có đám cưới mà anh - Trời ơi, mấy đứa dưới quê lên sống thử có con rồi đẻ nuôi luôn, 2 vợ chồng có cưới hỏi gì đâu - Anh ơi ba mẹ em ko có dễ như vậy đâu, mình phải đám cưới với nhau chứ Anh Lâm phào giọng - Ừ thôi để anh suy nghĩ coi, hông ấy phá đi - Anh nói vậy mà nghe đc hả? - Sao lúc nào anh hỏi em cũng nói em đã uống thuốc tránh thai, giờ em nói em có thai? phải con anh ko đó
Hồng tức giận gào lên
- Anh Lâm, anh suy nghĩ về em như vậy đó hả? - Ừ, để anh suy nghĩ, anh bất ngờ quá, lát anh điện lại, đang bận sửa xe 1 chút
Nói dóc chứ sửa xe gì, đang ngồi ăn bưởi chấm muối ớt nhà con Loan , thấy điện thoại chạy ra vườn bưởi nghe đó chứ
Ba anh Phong 57 tuổi, má anh nhỏ hơn ba 7 tuổi, hai ông bà già từ huyện Cờ Đỏ mới về, Tới lúc dọn cơm bèn mời anh Lâm
- Ăn cơm luôn con - Con ăn rồi bác
Anh Phong loạn xoạn đũa, chia ra
- Ba anh mời thì lại ăn luôn đi - Em ăn rồi anh Phong, em nói thiệt
Trong khi con Loan lo việc bới cơm chia ra cho mọi người thì ba anh Phong lại chèo kéo khách
- Con ko ăn thì con lại ngồi uống với bác 1 ly
Nói rồi ông rót 1 chung rượu, nhấp nháp trước 1 ly xem coi rượu có ngon ko, anh Phong thấy chai rượu có màu đục lạ bèn hỏi
- Cái này rượu gì vậy ba? - Rượu cửu xà nhị điểu cũng của cậu Tư bay cho đó chứ
Thì ra là vậy, về dưới Cờ Đỏ chơi, Cậu Tư biếu rất nhiều quà bánh , ở nhà cậu ấy có ngâm 1 hủ rượu với 9 loại độc xà và 2 con bìm bịp, bình thường cậu ấy rất quý bình rượu này, ko dám mở ra vì sợ mất hơi uống ko ngon, tính là ngâm đúng 1 năm mới khui nắp bình, ba anh Phong xuống chơi, quý anh rễ quá nên mới khui nắp, đong cho 1 chai cỡ nửa lít, mặc dù rượu chỉ mới ngâm đc có 9 tháng, theo cậu tư là uống vậy cũng chưa ngon lắm
Nhưng phải nói là bản thân rượu đã có màu nâu nhạt, đấy là cậu tư lấy rượu từ hủ trái nhào rót vào cái hủ có 9 con rắn và 2 con bìm bịp lúc mới bắt đầu ngâm. Thành thử ra bản thân rượu đã rất nồng cay và ngon, nay có thêm nhục dục của xà điểu hòa tan vào trong rượu , phải nói như dân miền tây là uống nhức nách luôn
Anh Phong gọi
- Lâm, lại uống với ba anh 1 ly đi, ngại cái gì
Anh Lâm này giờ ngồi 1 mình lạc lõng, nghĩ mình cũng nên tới bàn ngồi chơi chứ ko nên khách sáo, bèn đi lại ngồi
Ba anh Phong rót 1 ly rượu nhỏ chìa ra
- Tự nhiên đi con...con bạn thằng Phong hay bạn con Loan - dạ... Anh Lâm lấp lửng, ngay lúc này con Loan đâm bang
- Bạn anh Phong ko phải bạn con đâu ba
Nói xong con Loan xúc đũa lùa cơm ào ào, mà cái mặt thì hầm hầm như cái bánh bao chiều, mà thiệt tình có ai làm cái gì nó đâu
Anh Lâm mới nói
- Thật ra con là bạn của Loan - Ừ, bạn của ai cũng đc, xin miễn uống với tao 1 ly
Con Loan phắc ngang
- Ai bạn anh hồi nào?
Ba anh Phong quở
- Mày sao vậy Út, có khách mày cũng ko dị nể gì hết trơn vậy?
Má anh Phong móm mém cười
- Tánh nó vậy đó con, mấy đứa bạn nó mà mỗi lần tới nhà học nhóm là nó toàn vậy ko
Ba anh Phong có ý binh vực
- Con gái nó vậy đó bà ơi, chừng nữa có người yêu tự nhiên nghiêm chỉnh lại à - ý ông nói chắc hồi xưa ông còn con trai cũng nhí nhố vậy đó hen
Anh Lâm sùy cười. anh Phong nói
- Kệ nó đi ba, hơi đâu quan tâm
Má con Loan ngụ ý rào đón
- nè, làm cái gì bạn, bạn cho ra bạn, đang học ko đc yêu đương nhen, hết trung học muốn gì muốn
Con nhằn dài
- Má
Xong gắp miếng thịt vịt quay thật bự dô cái chén đi ra đằng sau ngồi ăn 1 mình, ai cũng nhìn con Loan, ba anh Phong nói
- Kệ nó đi con, tánh nó vậy đó - Dà
Anh Lâm miễng cưỡng uống ly rượu, trả ly cho ba anh Phong đong ly mới, là lần này ông đưa cho con trai của ông, anh Phong nhận và uống ngay, khà ra 1 tiếng thật đã
- rượu cũng nặng quá ba ơi
Má anh Phong nói
- Hai cha con ông với thằng Lâm uống vài ly thôi, lo mà ăn cơm nghe hông
Ở dưới Cờ Đỏ mà dân bợm nhậu hô đến cái tên lò rượu ông Tưởu, ai cũng ví von gọi là "Rượu Ba Ly". Ai ko biết mà chỉ nghe đến cái tên lò rượu thôi có khi hiểu lầm chắc ông chủ lò rượu này thứ ba và tên ly. Thật ra ko phải, cậu tư kháo với mấy ông bạn chí cốt lúc ngồi nhậu là như thế này, rượu lò ông Tưởu uống 3 ly là quờ quoạn mặt mày liền. Mua ở đâu thì ko biết, có thể cũng lấy lò ông Tưởu nhưng mà pha nước vo gạo, nước lã hay pha thêm cồn để bán cho lời thì có thể 30 ly cũng ko sao, chứ mua tại lò thì nồng độ mạnh cực kỳ. Để mà ngâm với cửu xà nhị điểu này mà cho nhục dục chín con rắn, 2 con bìm bịp mau rục rã là cần phải để nguyên chất. Cậu Tư cũng nói rồi, rượu này rất mạnh, nguyên chất ko độc hại như rượu pha cồn pha nước vo gạo rồi thêm giọt thuốc rầy cho trong như mấy cái tiệm bán tầm bậy tầm bạ uống bệnh chết, cứ tới ngay lò rượu ông Tưởu mà mua, bảo đãm ko lầm, dĩ nhiên cũng có loại ông Tưởu phân ra là nồng độ nhẹ. Cậu Tư nói uống vậy ko có xi nhê. Trước khi cho ba anh Phong nửa lít, cậu Tư có dặn rồi, nhục dục của rắn độc và bìm bịp nó hòa tan dô rượu gây khích thích trạng thái lâng lâng sớm lắm. Người biết uống rượu sẽ thấy rất là vui vẻ muốn nhậu lai rai tới bến, Người uống chưa quen thì đó, đúng cái tên rượu "Ba Ly" luôn
Anh Lâm sập mặt quờ quoạn, cảm thấy lâng lâng mà chóng mặt sau ly thứ 3, thấy anh Lâm đập trán bộp bộp anh Phong hỏi
- Cái gì mới 3 ly xỉn rồi hả Lâm?
Ba anh Phong đột nhiên cười sang sảng
- Cậu Tư nói ko sai chút nào
Anh Phong cũng cảm thấy lạ
- Cậu Tư nói cái gì chứ ba
Ba anh Phong cười tóm tém, xong mới kể đầu đuôi câu truyện, anh Phong bừng mắt lên
- Trời, ba đem thằng Lâm ra thử nghiệm rượu ông Tưởu đó hả? - Có sau đâu, uống ko nổi thì nghĩ, rượu này uống khõe tinh thần - Con chắc ba phải kêu cậu Tư sửa lại là rượu 30 ly quá
Anh Phong tự tin uống tiếp, bởi lẽ anh Phong cho rằng chỉ là tin đồn thất thiệt, uống đc ly thứ 5 cũng quờ quoạn, 2 mắt leo nheo. Ba anh Phong phá lên cười, đóng nắp chai rượu lại
- Nghỉ nhe bay, cậu Tư bay nói buổi tối uống 1 ly sảng khoái tinh thần, ăn cơm uống 2 ly thôi
Anh Lâm ngồi ko nổi, lạn xạn lại cái võng nằm phập xuống, ba anh Phong với anh Phong cười vỡ lên
- Sao rồi con, Lâm - Nó ko có chóng mặt mà nó sao sao đó bác ơi
Anh Phong cầm cái chai rượu coi coi
- Sao rượu này lạ vậy ba? - Bởi cậu Tư bay mới nói là rượu 3 ly - Mà sao con tới 5 ly? - Thì bởi đô bay mạnh hơn thằng Lâm 2 ly - Vậy chứ còn đô ba bao nhiêu ly - Tao thì ở dưới cậu Tư bay cũng 5 ly, bị vì tao quen chắc giờ 10 ly - Vậy bây giờ ba uống 5 ly nữa đi
Má anh Phong cười phắn lên
- Hôi, nghỉ, cha con bay tao mệt..ổng nói xạo đó, ổng 5 ly ổng nằm rồi, tao dìu ổng chứ ai
|
Nằm 1 lát, trạng thái lâng lâng chìm xuống, anh Lâm lồm cồm ngồi dậy, thấy ba anh Phong đang dựa ghế coi tivi, anh Lâm bèn hỏi
- Anh Phong đâu rồi bác?
ba anh Phong vừa hất đầu ám hiệu vừa nói
- Nó ngồi đằng trc đó
anh Lâm bèn đi ra đằng trước, thấy anh Phong ngồi trước thềm 1 mình, anh Lâm tới ngồi gần, cũng cuộn chân và dựa lưng vào tường, anh Phong chuyển mặt hỏi
- Tỉnh chưa? - Em có xỉn đâu mà tỉnh, nó lâng lâng tê tê cái đầu thôi, tự nhiên em muốn uống nữa đây nè
Anh Phong nhếch mép cười
- Bộ bình thường em cũng nhậu dữ lắm hả? - Nói chung thì cũng tàn cuộc, chí cốt là chơi tới bến - Anh nghĩ là cái rượu đó càng uống càng thấy tinh thần hưng phấn , càng muốn uống thôi chứ ko phải rượu nặng, nó bị nhục dục của rắn và bìm bịp trung hòa bớt rồi - Hay là anh rũ ba anh nhậu tiếp đi, đem dĩa mồi ra đây ngồi nhậu, em lạ ko dám kêu
Anh Phong nhấc cổ tay coi đồng hồ, trời ơi 6 giờ 45 phút rồi, nhậu làm sao mà đi gặp thằng Tuấn, anh Phong có chút đắn đo, nhưng vì anh Phong có phần nghiêng về anh Lâm hơn
- Sao vậy anh Phong? Nhậu ko đc hả
Anh Phong thở 1 luồng hơi thật mạnh, cũng là 1 luồng hơi mang tính quyết định
- Nhậu thì nhậu - Anh cho em rũ thêm thằng bạn em tới đc hông? - Ai? - Thằng sửa xe chung với em đó - Ừ, muốn rũ thì rũ...uống cái rượu cũ hay là uống cái rượu khác để anh đi mua - Uống cái rũ cũ đi, em thấy uống cái rượu đó nó mơ mơ màng màng cái đầu vui lắm
Anh Phong xùy cười, sau đó đi lục đồ ăn trong tủ, và mang chai rượu ra, ba anh Phong cười toe toét , cũng đi ra sớm
- Sao con....khoái cái rượu của bác rồi hả
Anh Lâm ngoác miệng cười
Lúc này thì là lúc anh Phong đi ra đằng sau, điện 1 cuốc điện thoại mà có lẽ anh Phong đã làm cho thằng Tuấn thất vọng ê chề, thằng nhỏ phải dắt chiếc xe đạp điện đi kiếm 1 cái khách sạn , chưa kịp vào đã nhận 1 tin buồn, nước mắt thằng Tuấn như muốn rớt ra luôn, anh Phong nói là ba mình mới về, ba muốn nhậu với ba , ba níu kéo nên rất khó từ chối, sự thật là anh Phong ko muốn đi, anh Phong muốn ở nhà nhậu với anh Lâm, tội nghiệp thằng Tuấn quá, bởi người ta hay nói yêu người yêu mình chứ đừng yêu người mình yêu, ở trong cuộc thì thằng Tuấn làm sao mà sáng suốt, nó lại còn nhỏ tuổi đời để hiểu đc những tình cảm, có lẽ nó xem anh Phong là tình yêu đầu đời của nó, còn anh Phong xem nó như 1 món đồ chơi, ngay cả việc chở nhau đi chung mà anh Phong còn sợ mang tiếng vì nó lộ, chẳng biết nói sao, anh Phong có nhắm cái tình cảm vu vơ của mình có quan trọng hơn cái tình cảm thật tế của thằng Tuấn ko? hay anh Phong lại muốn mấp mé 1 thứ tình cảm vô hình chung
Thằng Tuấn dắt chiếc xe đạp vốn hết điện của nó về đợi phà để về lại Vĩnh Long
Anh Phong làm hụt hẫng thằng Tuấn xong ra thềm nhà ngồi, dường như anh Phong ko hề nghĩ tới cảm giác chơ vơ của thằng Tuấn là như thế nào, hoặc anh có nghĩ đến mà niềm vui chớp nở mong vẫn còn mong lung của anh dành cho anh Lâm còn lớn hơn để anh gác bỏ thằng Tuấn sang 1 bên hay gì đó
Anh Phong cầm chai rượu lắc lắc
- Ba ơi còn nhiêu đây sao đủ uống ba
- Thì bay uống thử coi có hết nổi ko rồi tính
- Con với thằng Lâm chạy "rô đai" hết rồi
Chạy "rô đai" đó là cách nói ví von, ko rõ là từ 1 tiếng Anh hay tiếng địa phương nào , chỉ biết rằng khi nói chạy rô đai tức là đã đc khởi động, giống như 1 cơ thể hoặc 1 động cơ đã đc sinh ra kháng thể đáp ứng đc, dân nhậu xài từ này để ám chỉ 1 cơ thể đã đc mạnh mẽ, ba anh Phong bật cười
- tao cũng chạy rô đai dưới Cờ Đỏ 5 ly rồi thây, về đây 5 ly tao cũng " die" bình thường
Anh Phong và anh Lâm cùng bật cười, anh Phong quay ngang
- Uống nhiêu đây đủ ko Lâm, hay điện thằng bạn em sẵn dô đây mua thêm lít rượu
Ba anh Phong nói
- Uống hết chạy đi mua thêm mày, xa xôi gì đâu, mua uống ko nổi nữa mắc công - Sao rượu ngon mà ba ko kêu cậu Tư cho 2, 3 lít..cho chi nhím dữ
Ba anh Phong diễu cái chất giọng như thể nhấn nhá
- Cậu Tư bay cho tao đặng uống cho sảng khoái tinh thần chứ đâu phải nhậu đâu mà bay tưởng...rượu này mà bay nhậu thì thôi bay cũng chết
Ba anh Phong vỗ vai anh Lâm
- Mai mốt có vợ hẵn uống nhiều con...chứ bây giờ con uống cũng ko ai khen con đâu
Anh Phong giật bẵn
- Trời, rượu này nó có tác dụng vậy nữa hả? - Ừ, mày uống rồi cả đêm mày lâng lâng, mày ko ngủ rồi vợ mày nằm kế bên mày sẽ làm gì?
Anh Phong hỏi
- Rồi con làm sao ba? - Thì kệ bay, ai kêu bay rũ tao nhậu
Anh Phong liền chụp cái nắp, làm tịch đóng lại
- vậy thôi khỏi uống đi
Ba anh Phong cười sang sảng
- Nói chơi thôi, cậu Tư bay xĩn rồi hư cấu vậy đó mà
Bày ra rồi cũng nhậu lai rai. Trong lúc chờ đợi anh Vinh tới cũng đã uống xong 1 quận. Anh Vinh tới cũng kịp lúc. Anh Phong đã chuẩn bị sẵn 1 cái chén và 1 đôi đũa. Anh Vinh làm thủ tục chào hỏi người lớn xong ngồi cuộn chân , uống liền 1 ly phạt tội đến sau. Nháp nháp sì hơi xong nói - Rượu cay quá hen Anh Lâm nhìn sang anh Phong, cả hay cùng cười . Anh Vinh ko hiểu chứ 3 người còn lại hiểu ý nghĩa nụ cười đó Ba anh Phong nhạo - Rươu của ông Ba Ly bán đó con Nụ cười của anh Phong và anh Lâm lúc này khặc tiếng lên Anh Vinh hỏi - Ba Ly nào vậy chú? Nảy giờ lo phạt. Tí nữa là anh Phong quên. Lúc này anh Phong mới giới thiệu - Đây là ba anh Anh Vinh gật đầu như đáp lời giới thiệu - Dà - Còn anh tên Phong Anh Vinh nở 1 nụ cười. Bỡi lẽ anh Phong ko cần thiết phải giới thiệu cho thừa. Anh Vinh vốn đã biết tên anh Phong từ trước - Em tên Vinh Anh Phong suy đoán - Vậy là Phúc Vinh tên cái tiệm luôn chứ gì? - Ko phải đâu anh, hồi trc có thằng bạn tên Phúc, 2 đứa hùng hạp mở tiệm, nó cá độ đá banh quá rồi em chạy vốn cho nó rút lại Anh Phong lại đoán - Vậy là mới kêu thằng Lâm xuống phụ hả? - Dà Anh Phong suy diễn, nhìn lóm lớt anh Lâm - Thằng kia cá độ đá banh , hông biết thằng này sao đây ta... chắc số đề quá Anh Phong cười sang sảng, thể như là mình nói đúng rồi Anh Lâm chuyển đề tài khác - Bởi ông bà mình nói đúng nha anh Phong... ko đánh nhau ko làm bạn bè.. ko rượu chè ko thành tri kỷ Nói tới đây anh Lâm vạch môi ra làm dẫn chứng. Bởi vì cái môi còn chưa hết dấu bị dập vào răng bữa đó - Bác coi nè bác, anh Phong ảnh xáng con 1 cái môi cấn răng đổ máu luôn - "Sao nó đánh bay" - ba anh Phong hỏi Đột nhiên ko gian im lặng như tờ. Anh Phong lén thò tay nhéo mông anh Lâm 1 cái, ngụy ý cắt nhắc. Anh Lâm cũng đâu có dại dột gì mà nói thật - Dạ, tại vì ảnh hiểu nhầm con là ăn cắp phụ tùng xe người ta, xáng con 1 bạt tay Ba anh Phong rầy ngay - Cái thằng này, ỉ làm công an cái nhìn ai cũng nghi người xấu Anh Phong hưởng ứng - Thì con xin lỗi rồi ba - Xin lỗi chưa đủ, rót 1 ly nhận lỗi uống với nó phạt mày Chầu nhậu cùng cười phá lên - Ừ... vậy thôi con phạt Anh Phong rót 1 ly đầy cưa đôi, anh Phong chừa lại 1 nửa cho anh Lâm. Mặc dù ko công bằng nhưng anh Lâm cũng nói tếu - Bác xử vậy con khăm phục nhe - Bay uống xong tao với thằng dô sau này cũng phạt nhau 1 ly luôn Anh Phong cười nắc nẻ, trong khi anh Lâm suýt phụt rượu ra khỏi mồm
Ba anh Phong cũng rót đầy cưa đôi. Uống 1 cái khà xong đưa qua. Anh Vinh nhận nửa ly của mình uống cạn Ba anh Phong hỏi - Nảy giờ uống mấy ly rồi con Anh Vinh thật tình trả lời - Dạ 2 ly rưỡi rồi bác Ba anh Phong tóm tém thông báo - Nó còn nửa ly nữa bay ơi Anh Phong với anh Lâm ko ai nhịn đc cười. Trong khi anh Vinh thì ngơ ngác ko biết tại sao mọi người cười Ba anh Phong tếu tắc - Thôi bây giờ làm lại quận mới, thằng Vinh rót 1 ly đầy cưa đôi uống với thằng Phong cho đủ ba ly Lúc này lại cười sang sảng tiếp Anh Vinh lơ ngơ - Cái vụ gì vậy ta? Sao nảy giờ nhắc tới cái vụ ba ly hoài vậy Chuyển mắt nhìn anh Lâm - Cái vụ gì mày cười hoài vậy Lâm Anh Lâm ngậm miệng. Vậy chứ tức bụng muốn chết - Thì uống đi....có gì đâu
Anh Vinh sau khi trọn đủ ba ly, cái đầu trở lên lâng lâng, có luồng cảm khoái kích thích thần kinh 1 cách lạ lùng, anh Vinh lắc lư cái đầu. Đồng tử trong con mắt giống như đang giãn nở. Mắt lom lom giống như bị hoang dại, bèn nhấc tay đập đập trán mấy cái, xong vũ tóc Anh Lâm bông đùa - Nó tới rồi đó anh Phong Anh Vinh than thỡ - Rượu này nặng quá bác ơi....nhà mình có chỗ nào nằm đc ko bác? Anh Lâm bèn nắm bắp tay anh Vinh nhấc dậy - Đây, đi lại đây tao chỉ cho chỗ nằm, nảy tao cũng nằm như mày đó - Rượu gì vậy Lâm - Cửu xà nhị điểu lò ba ly - Tên gì lạ vậy? Anh Lâm đem bạn mình lại cái võng - Nằm đây đi, hết lâng lâng thì đi ra, mà tao nghĩ cũng ko còn rượu cho mày uống nữa đâu
Anh Lâm quay lại thềm nhà ngồi - Xong rồi bác ơi, mai mốt chắc con xuống Cờ Đỏ con tìm cậu Tư anh Phong quá - Chừng nào em muốn đi Cờ Đỏ chơi anh chở đi, xuống dưới cho cậu Tư giết em bằng rượu ba ly Ba anh Phong thản nhiên - Muốn giết cậu Tư bay tao chỉ cho nè...Lấy rượu nếp bắc giết ổng...ba ly coi chừng à nhen...Cậu Tư bay sống gần lò - Nói sao con ko tin rượu ba ly ba ơi - Trời ơi mấy chả hư cấu cho vui đó mà... nặng độ thì có nặng đó. rượu ba ly mà ko có cửu xà nhị điểu cũng vô phương Anh Phong nhấc chai rượu lên - Cái này con nghĩ chắc là mật rắn chung ra nè... mật rắn chung gây hưng phấn nè, người ta còn ngâm dầu ngửi trị viêm xoang , giảm đau nhức nè - Bay nói cũng đúng 1 phần, mà theo tao nghĩ chắc còn nộc 1 con rắn khác bị phân hủy tác động kích thích thần kinh nè.. bởi cậu Tư bay đậy kỷ lắm. Ko dám cho ai uống sớm đâu - Đúng rồi ba, chứ làm cái gì 3 ly.. đồn tầm bậy cho lò người ta bán đắc Anh Lâm hé môi - Em ko biết thật hư làm sao nha... chứ nảy giờ em thấy quá vui... rượu này nó làm mình vui vui sao đó bác ơi... sảng khoái thiệt Anh Lâm rót 1 ly - Em với anh uống anh Phong
Ngồi kê ka thêm một lúc, mỗi người cũng dô thêm 2 ly lưỡi. Lúc này não bộ anh Lâm đã lâng lâng thêm mấy phần. Bắt đầu ngồi ko vững, lưng cứ lênh nghênh qua lại. Anh Lâm nhướng con mắt như thể muốn sập mí của mình lên
- Bác ơi, con phải nói bí mật của con với anh Phong cho bác nghe - Bí mật gì? - Thật ra đầu tiên là con quen Loan, mình gọi là Út đó bác Anh Phong lại thò tay nhéo mông anh Lâm, vậy chứ lần này bị anh Lâm gạt ra - Sao nhéo em hoài vậy anh Phong..Bác ơi
Anh Phong nghệch giọng - Thôi mày xỉn rồi mày nghỉ đi -" Em chưa xỉn đâu anh Phong" - Anh Lâm chống chế, lại liêng nghiêng cái thân ko vững , con mắt cũng leo nheo như thế - " Bác đừng có tưởng con ko có thời cắp sách tới trường..Tụi bạn con nói nha bác" - Anh Lâm nhấp nhấp cái miệng như thể đang vắt chữ - " Uhm...Học ko chơi đánh rơi tuổi trẻ, chơi ..ko học bán rẽ cuộc đời"
|