Một câu nói của cậu đã làm thay đổi con người hắn, từ lạnh lùng dần chuyển ôn nhu.
Nhớ lại tối hôm đó sau khi để hắn ôm cậu ngồi xuống ngước nhìn gương mặt hắn nói những lời chân thành.
"Có lẽ em nói ra anh sẽ cho là em ích kĩ nhưng em mặc kệ. Việc để hai bác chấp nhận cho chúng ta không phải là chuyện dễ dàng gì, nhưng đã đến mức này rồi anh không thể đồng ý lời bố mình sao. Ở bên anh như này cũng đủ rồi nhưng em vẫn muốn nhận được lời chúc phúc chân thành từ họ và điều đó cũng tốt cho anh nữa Tiểu Khải à, anh sẽ lại có gia đình mình và còn có cả em nữa. Nghe em, đừng đánh mất một lần nữa."
Hắn nhìn cậu thật lâu sau đó nở nụ cười với cậu.
"Nếu điều đó làm em hạnh phúc anh sẽ đồng ý."
...
Bây giờ cậu và hắn đã chuyển hẳn về nhà của ông bà Vương, còn căn nhà hiện tại được hắn cho xây sửa lại thành một tiệm sách cực kì to lớn theo ước nguyện be bé của cậu là được làm boss.
Lúc ban đầu khi nghe được đề nghị đó hắn đã phì cười và không đồng ý, vì căn nhà to lớn như thế này mà biểu hắn sửa lại làm tiệm sách để cậu làm ông chủ là hoàn toàn vô lý, hắn bát bỏ ngay từ đầu. Nhưng ở lâu với hắn cậu lại rút ra cho mình một kinh nghiệm để đời là cứ nhõng nhẻo thì việc gì cũng thành, ai đời hắn đã sơ suất để lộ ra điểm yếu để cậu bắt bài thì bây giờ hắn phải gánh chịu. Thiết nghĩ cũng tội cho tấm thân hắn.
...
Dạo gần đây hắn đi đâu cũng thấy các ông bố trẻ bế con nhỏ cùng nhau đi dạo, đi ăn hoặc shopping với nhau làm hắn cảm thấy thèm. Bất chợt cái ý nghĩ làm một cuộc phẫu thuật cho cậu lại le lói trong đầu hắn.
...
Một tuần sau đó... Hôm nay hắn vì sự nghiệp lớn nên bỏ một buổi đi làm ở nhà để dụ hoặc cậu.
"Nguyên Nguyên... hôm nay em đẹp thật."
Cậu đang mắc giới thiệu sách cho khách cũng chẳng buồn quan tâm.
"Nguyên Nguyên." Hắn tiếp tục gọi. Hắn lấy tay mình khều khều cậu.
Ước chừng khoảng vài giây sau Vương Nguyên hoàn toàn bất lực với hắn, quay bộ mặt nhăn nhó khó chịu qua nhìn hắn.
"Nói."
"A ha ha... Nguyên Nguyên của anh hôm nay rất đẹp... anh..." Hắn vừa cười vừa nói, tay vuốt vuốt mái tóc cậu.
Hắn cứ dài dòng làm cậu phát bực.
"Vào vấn đề đi." Cậu trừng mắt nhìn hắn.
"Mình đi nước ngoài em nhé ?" Hắn nhanh chóng nói ra.
"Không đi. Anh có thấy dạo này em rất bận biệu không ?"
"Một tuần, chỉ một tuần thôi."
"Cuối tháng đi, em sẽ kiếm người trông tiệm rồi mình đi."
"Không được !"
"Vậy em không đi nữa."
Cậu không thèm quan tâm hắn định đứng dậy đi bị hắn nắm tay níu lại.
"A... anh làm gì vậy ?" Cậu hơi nhăn mặt vì ở đây rất đông người.
"Bây giờ em đi hay muốn anh 'làm' em ngay lúc này." Hắn nở nụ cười gian nhìn cậu, tay lần mò xuống vạt áo cậu.
Cậu xấu hổ mặt đỏ hết cả lên.
"Em... em... anh buông tay ra trước đi." Cậu cố kéo tay hắn ra, nhưng vô ích.
"Đi hay làm ?" Hắn bắt đầu trêu cậu, tay đưa lên vùng bụng phẳng lì của cậu sờ nhẹ.
"Ưmm... Đồ khốn em đi, em đi, em đi. Buông ra mau !"
Hắn cười thật lớn sảng khoái sau đó mới chịu buông cậu ra.
"Tên khốn nhà anh !" Cậu trừng mắt nhìn hắn, nghiến răng đe dọa hắn.
...
Vài ngày sau đó tại nước Mỹ xa sôi.
Để thực hiện được ý đồ lớn trước hết hắn cứ giã ngốc đưa cậu đi tham quan hết chổ này đến chổ nọ để cậu không nghi ngờ gì và xem đây như một chuyến du lịch.
Tối đêm thứ ba tại Mỹ.
"Nguyên Nguyên ! Anh thấy bụng anh hơi đau, hay mình đi bệnh viện em nhé." Hắn giã vờ ôm bụng nằm vật trên giường lăn qua lăn lại rên hừ hừ như con cún.
Cậu hốt hoảng tưởng hắn bị thật liền bước lại xoa xoa cái bụng của hắn.
"Anh... anh đừng làm em sợ... nhanh, mình đi bệnh viện." Cậu giúp hắn ngồi dậy đi xuống lầu.
Lúc ngồi ở trong xe taxi cậu cứ chăm chăm xoa xoa bụng cho hắn, còn hắn lại trơ mặt ra cười gian.
...
Vì có sắp xếp sẵn với bác sĩ ở đây nên thấy hắn vừa đến là vị bác sĩ đó hiểu ý ngay.
"Anh vào khám em ngồi đợi anh nhé."
"Không em muốn vào cùng."
Lúc này cô y tá lên tiếng.
"Cậu không vào được đâu, vui lòng ngồi đợi bên ngoài ạ."
Nghe xong cậu tiếc nuối buông tay hắn, ngoan ngoãn ngồi ở ghế đợi.
Được năm phút sau có một vị bác sĩ trẻ đẹp suất hiện tới bắt chuyện với cậu.
"Chào cậu ! Tôi là bác sĩ John." Vị bác sĩ nói hoàn toàn bằng tiếng anh.
"À... tôi là Vương..." Cậu lịch sự chào John rồi cũng giới thiệu tên mình nhưng vừa sựt nhớ người ta không biết tiếng Hoa nên nhanh chóng chuyển qua tiếng anh. "Chào bác sĩ, tôi là Vương Nguyên. Tôi đến từ Trung Quốc."
Cũng may lúc trước hắn có cho cậu đi học ngoại ngữ nên ít nhiều cậu cũng có thể giao tiếp được, tuy không rành nhưng nhìn chung vẫn ổn.
Đại khái sau vài giây giới thiệu bác sĩ liền đề cập đến vấn đề chính. John nói nào là hắn quan tâm đến sức khỏe của cậu, lo lắng cho cậu vì dạo này thấy cậu ăn ít nên sẵn tiện đến đây thì làm luôn một cuộc kiểm tra sức khỏe tổng quát luôn. Ban đầu cậu có từ chối nhưng vì vị bác sĩ nói quá nhiều về tầm quan trọng sức khỏe làm cậu muốn đau đầu nên cũng đành bó chân chịu trận.
...
Bên này hắn sau khi đưa cậu vài bẫy xong ung dung bước ra miệng cười nham hiểm.
...
24 tiếng trôi qua, ca phẫu thuật của cậu hoàn toàn thành công. Hiện tại cậu đang ở phòng hồi sức.
"Cảm ơn anh, John."
"Không có gì. Tôi thấy anh thật sự táo bạo đấy !" John cười nói.
Cả hai cười cười nói nói được vài phút rồi hắn vào phòng chăm cậu.
...
Cậu tỉnh dậy lúc này cũng là 11 giờ trưa. Tức là cậu đã ngủ hơn 24 tiếng đồng hồ.
Tỉnh dậy một nền trắng bao phủ quanh người cậu làm cậu khó chịu khẽ rên nhẹ. Hắn lúc này bước vào thấy cậu trở mình liền chạy lại.
"Ấy ấy... em nằm nghĩ đi."
"Sao em lại nằm đây ? Còn anh, bụng anh không sao chứ ?"
"Ừ em đừng lo, anh chỉ là đau dạ dày thôi. Anh uống thuốc rồi."
"Ừm. Sao em lại nằm đây ?"
"Cái đó là hôm qua lúc kiểm tra em có hơi choáng nên ngất đi nên anh để em nằm đây truyền nước một hôm để khỏe lại."
"À. Vậy bây giờ mình về được chưa ?" Cậu hoàn toàn tin hắn răm rắp.
...
Vài ngày sau đó cả hai về lại Trung Quốc thân yêu.
Mới về là hắn như con sói đói lâu ngày vồ vào ôm cậu hôn tới tấp.
"Anh... buông em ra... mau... ưmm..."
Hắn nuốt hết số từ cậu định nói ra khỏi miệng vào trong khoang miệng mình. Một nụ hôn nồng nhiệt lan tỏa cả căn phòng. Hắn điêu luyện trong từng động tác, mút lấy đôi môi cậu một cách nhẹ nhàng sau đó đưa lưỡi ma mị của mình luồng vào khoang miệng của cậu. Dùng lưỡi mình quấn lấy lưỡi cậu thành phục uốn éo.
Hắn hôn không ngừng, như muốn nuốt trọn cậu vào trong miệng mình. Từ từ thả lưỡi cậu ra, hắn đưa lưỡi mình liếm quanh mép miệng cậu rồi trượt xuống cổ. Mút lấy từng tất da thịt mỏng manh trên cổ cậu, để lại những dấu hôn màu đỏ chói. Chưa dừng lại ở đó, hắn tiếp tục trượt xuống xương quai xanh của cậu. Cắn nhẹ lên nó làm cậu bật lên tiếng rên rĩ dâm đảng.
Cậu sướng rân cả người cứ ôm chầm lấy hắn ra sức quặn quẹo để hạ thân chạm vào thành viên của hắn. Hành động ấy hắn đâu phải không biết, nên cũng chiều ý cậu. Giúp cậu cởi hết quần áo trên mình xuống. Hai đầu vú hồng hồng nổi bật giữa bộ ngực trắng nõn của cậu làm hắn không kìm nổi lòng mà cúi xuống cắn nhẹ lên chúng.
"Ưm... anh thực xấu xa..."
Tay hắn không ngừng xoa nắn lên đầu vú của cậu. Nhẹ nhàng đưa lưỡi liếm quanh vùng ngực rồi dừng lại tại đầu vú, hắn hôn nhẹ lên đó. Một lần, hai lần rồi ba lần, sau đó thì ngậm hẳn vào mình.
Có lẻ đầu vú chính là điểm mẫn cảm của cậu nên hành động của hắn đã làm cho thành viên của cậu ngẩng đầu và bắt đầu rỉ nước.
Nước rỉ từ đỉnh quy đầu của cậu thấm ướt cả quần lót sau đó chạm tới hạ thân của hắn. Làm hắn cũng có cảm giác ướt át.
Hắn dừng dầy vò đầu vú của cậu lại. Tay mơn theo đường sống lưng xuống tới hạ thân của cậu.
"Chúng ta có con nhé." Hắn cười nói.
Cậu đang bị chìm trong dục vọng nên hoàn toàn chẳng nghe hắn nói gì chỉ ư ư a a vài tiếng.
Hắn nắm phân thân của cậu ra sức lộng.
"Tiểu Khải... Mau... mau giúp em..."
Hắn khẽ nhết miệng cười, sau đó lấy lưỡi liếm quanh quy đầu của cậu rồi từ từ ngậm chúng vào trong miệng. Khoang miệng nóng làm cậu thấy dễ chịu. Cậu rên rỉ không ngừng, hông cứ uốn éo để đưa hết chiều dài vào bên trong.
Tay hắn không thể yên vị nên đưa lên cặp mông căn tròn của cậu bóp bóp vài cái. Sau đó tìm đến cái lỗ nhỏ. Bất ngờ đưa cả ngón tay của mình vào.
Cậu giật mình vì ngón tay của hắn, thân người cứ vặn vẹo. Được một lúc cậu bắn vào trong miệng hắn.
Hắn đưa hai chân cậu tách rộng ra, trực tiếp đem phân thân cấm thẳng vào tiểu huyệt.
Tuy đã làm quá nhiều lần, nhưng lần nào cũng giống lần đầu tiên nên cậu đau đớn rên lớn.
"Thả lỏng nào."
Hắn chẳng quan tâm đến nổi thống khổ của cậu, cứ thế mà đâm vào.
Phối hợp với hắn làm tình, đưa chân mình quấn lấy vòng eo của hắn để thành viên của hắn dễ dàng đi sâu vào bên trong của mình. Được một lúc vì thúc quá mạnh nên hắn chạm được điểm mẫn cảm của cậu. Biết được vị trí hắn cứ thế mà tiến. Cậu bên dưới ra sức chạm vào vòm ngực săn chắc của hắn mà xoa nắn. Rên rỉ không ngừng.
...
Một tháng sau... Hôm nay vẫn như thường lệ, hắn đến công ty cậu đến tiệm sách... nhưng mới sáng ra cậu đã thấy bụng mình hơi có chịu chứng khác lạ, đến cả buổi sáng cậu cũng không có hứng ăn, trong đầu lại liên tưởng đến những món chua.
Đến giữa buổi cậu nhắn tin cho hắn muốn ăn ô mai thế là hắn biết ngay. Cái ngày hắn mong đợi cũng đến.
...
Cây kim trong bọc có ngày cũng lòi ra. Cái cần biết cậu cũng đã biết nhưng hoàn toàn bất lực vì bây giờ có muốn hay không thì cậu cũng đã 4 tháng rồi.
Thời gian rất nhanh trôi qua, bây giờ gia đình cậu đã là ba người rồi.
Hắn và cậu cũng đặt tên cho con mình Vương Khải Nguyên. Một cậu nhóc có cái tên kết hợp từ hai người.
Một gia đình hạnh phúc, có ông bà, bố mẹ và con cái.
Và không lâu sau đó hắn đưa cậu cùng với Khải Nguyên đi Hà Lan để tổ chức đám cưới. Một đám cưới đơn giãn được diễn ra với sự có mặt của người làm chứng là cha nhà thờ và kết quả cho tình yêu của hai người là Vương Khải Nguyên.
...
Cuộc sống vốn đỗi bình thường nhưng nếu bạn chịu thay đổi thì nó sẽ trở thành điều kỳ diệu.
— TOÀN VĂN HOÀN —
___
Cuối cùng cũng hoàn rồi, hạnh phúc quá đi <3 Mặc dù Yil chỉ là người chuyển ver nhưng khi edit xong vẫn xúc động cảm thấy mình đã đạt một thành tựu lớn
Cám ơn các reader đã kiên trì đi với Yil suốt một chặng đường dài, chờ mong ngày mình edit xong bộ này :* Mặc dù đã có nhiều lần hứa lèo với mọi người, rồi ngưng đăng chương mới một thời gian dài... Nhưng mọi người vẫn tin tưởng Yil, kiên trì bước tiếp cùng Yil. Một lần nữa chân thành cám ơn mọi người <3 Qua một năm mới, chúc tất cả các reader của fic an khang thịnh vượng, vạn sự như ý nha ~~~ Mong các bạn tiếp tục ủng hộ các fic khác của Yil, tạm biệt :*
Và bản chuyển ver này là thuộc bản quyền của Yil, nếu muốn mang đi đâu thì phải inbox xin phép Yil một tiếng và ghi cre đầy đủ :3 Nếu các bạn cố tình lấy "trộm" Yil sẽ set privacy hết tất cả các chương :v Thank you <3
#Klq : Mặc dù đăng hơi trễ nhưng vẫn là mùng ba đó nha :P Không có hứa lèo đâu <3