Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch, Trúc Mã Quá Phúc Hắc
|
|
Chương 733: Phim hành động tình yêu 3
Editor: Quỳnh Nguyễn Trong phòng khách mặt một mảnh im ắng, bên ngoài cũng là một mảnh ánh mặt trời mới lên, dưới lầu lờ mờ còn có thể nghe được tiếng con dế kêu. Tiểu Thỏ đỡ eo nhỏ chính mình đi vào trong phòng khách, đem một đống thảm ngày hôm qua mua trong siêu thị kia, khăn trải bàn gì gì đó lấy ra, sau đó bắt đầu dựa theo dự đoán chính mình bố trí. Đại khái là ngày hôm qua một ngày quá mức mệt nhọc, bên này Tiểu Thỏ binh binh bàng bàng bố trí, bên kia Trình Chi Ngôn vậy mà vẫn còn tiếp tục ngủ say. Đại khái đến hơn chín giờ buổi sáng một trận mùi cơm thơm ngào ngạt bay vào trong phòng ngủ, đôi mắt Trình Chi Ngôn vẫn nhắm chặt rốt cục giật giật sau đó chậm rãi mở rồi. "Tiểu Thỏ...??" Anh mới vừa vừa mở mắt, liền theo bản năng sờ vị trí bên cạnh mình, nhưng mà trong lòng bàn tay lại chỉ mò đến khăn trải giường bóng loáng. Trình Chi Ngôn hơi hơi khởi động cánh tay, nhìn thoáng qua trên giường lớn chỉ có một mình mình, đưa tay tóm lấy tóc, sau đó xốc chăn xuống giường rồi. Anh xỏ dép lê mở cửa phòng ngủ ra, đi vào phòng khách, sau đó... Cả người đều đã ngây ngẩn. Sô pha vốn chỉ để cạnh bàn trà phòng khách, giờ phút này vậy mà rực rỡ hẳn lên. Trên mặt đất phòng khách rải một khối thảm xanh biển, cái kia là ngày hôm qua bọn họ đi dạo siêu thị cùng nhau lấy, trên sofa đặt mấy cái gối ôm màu sắc sáng ngời ngay ngắn chỉnh tề, một con thỏ nhỏ màu trắng cùng một cái con thỏ nhỏ màu xám phân biệt ngồi ở trên sô pha, xa xa nhìn lẫn nhau. Trên tường trắng đối diện sô pha, mấy bức tranh phong cảnh duyên dáng, cái tủ ti vi vốn rỗng tuếch đặt vật trang trí đáng yêu nhỏ, bình hoa xinh đẹp, còn có mấy cái cốc nước đan xen hợp lí. Bên cạnh bàn ăn đã thay một khối ô vuông xanh lục mới tinh, phía trên hai cái đệm lót màu quất đặt ngay ngắn chỉnh tề một chén cháo, một chén dưa cải, một ly sữa, hai cái trứng ốp lếp. Trình Chi Ngôn đứng tại chỗ sửng sốt rất lâu, sau một lúc lâu mới hồi phục tinh thần lại. Cái này... Chính là cái phòng khách vắng vẻ trống không lúc đầu của anh kia sao?? "Oa, anh nước chanh, anh tỉnh rồi??" Tiểu Thỏ đang từ phòng bếp cầm chiếc đũa ra ngoài, mắt thấy Trình Chi Ngôn đứng ở ngưỡng cửa phòng ngủ vẫn không nhúc nhích, liền cười hì hì hướng tới anh mở miệng nói: "Như thế nào, phòng khách có phải bị em bố trí rất được hay không?? Bữa sáng em đã làm xong, anh mau đi rửa mặt một phen tới đây ăn đi." "Những thứ này... Đều là em bố trí??" Trình Chi Ngôn quay đầu lại, nhìn đôi má tràn đầy ý cười của Tiểu Thỏ, thấp giọng hỏi. Bởi vì vừa mới tỉnh ngủ, trong thanh âm của anh còn mang theo một tia cảm giác khàn khàn. "Uh`m, đúng nha, đẹp sao??" Tiểu Thỏ vẻ mặt chờ mong nhìn Trình Chi Ngôn hỏi. "Đẹp." Trình Chi Ngôn mỉm cười, đưa tay ôm chầm cô, cúi đầu khẽ hôn một cái trên trán trơn bóng cua cô nói: "Em bố trí khi nào, buổi sáng sao??" "Đúng rồi, lúc anh đang ngủ, ha ha." Tiểu Thỏ nhịn không được hướng tới Trình Chi Ngôn hưng phấn nói: "Vốn là muốn đem trong phòng ngủ cũng cùng nhau bố trí, nhưng mà suy xét đến anh còn đang ngủ, em liền không đi quấy rầy anh rồi." "Em dậy sớm như vậy??" Trình Chi Ngôn hơi hơi nhíu mi, cúi đầu nhìn Tiểu Thỏ. "Đúng a, không dậy sớm một chút mà nói, căn bản không xong." Nói đến đây, Tiểu Thỏ nhất thời cảm thấy cánh tay chân chính mình cảm giác càng mệt mỏi.
|
Chương 734: Phim hành động tình yêu 4
Editor: Quỳnh Nguyễn "A......" Trình Chi Ngôn ý tứ hàm xúc lên tiếng, đôi mắt nhìn chằm chằm đôi má trắng nõn như ngọc của Tiểu Thỏ, thấp giọng nói: "Xem ra là đêm qua anh không đủ cố gắng a... Vậy mà cho em hôm nay sớm như vậy liền thức dậy..." Tiểu Thỏ vừa nghe đến những lời này trong lòng nhất thời kinh hãi, vội vàng xoay người lại, một khuôn mặt tươi tắn hướng tới Trình Chi Ngôn nói: "Không không không.... Ngày hôm qua anh.... Cái gì kia đã phi thường cố gắng, buổi sáng lúc em rời giường đấu tranh gần nửa giờ mới thức dậy..." "Vậy sao?" Trình Chi Ngôn hơi hơi nhíu mày, khóe môi gợi lên đường cong mờ. "Đúng a." Tiểu Thỏ khẩn trương gật đầu, túm cánh tay Trình Chi Ngôn liền đưa cả người anh kéo tới bên cạnh bàn ăn, sau đó ấn anh ở trên ghế nói: "Tới, mau ăn điểm tâm đi, ăn xong điểm tâm cầm chén rửa sạch, sau đó anh còn muốn đi bố trí một phen." "..." Ánh mắt Trình Chi Ngôn ở trên bàn dạo qua một vòng, lại dạo qua một vòng trên gương mặt hơi có chút hoảng hốt của Tiểu Thỏ, chỉ là cười cười, không nói chuyện. "Làm sao vậy? Cái bữa sáng này anh không thích sao??" Tiểu Thỏ thấy anh đã không nói gì, cũng không có bắt đầu ăn, liền nghi hoặc hỏi. "Anh còn không có rửa mặt đánh răng...." Trình Chi Ngôn có chút bất đắc dĩ nhìn Tiểu Thỏ, trong thanh âm mang theo một tia ý cười ôn nhu nói: "Em đem anh ấn ở trong này là không định để cho anh đi buồng vệ sinh sao??" Khóe miệng Tiểu Thỏ giật giật, khẩn trương cởi bỏ tay ấn trên vai Trình Chi Ngôn. Trình Chi Ngôn cười cười, thoải mái nhàn nhã đứng dậy đi buồng vệ sinh rửa mặt rồi. Đợi cho anh rửa mặt hoàn tất một lần nữa trở lại trước bàn ngồi xuống, cháo trắng trong bát vừa lúc đã không nóng rồi. Trình Chi Ngôn vừa ăn đồ ăn vừa cầm điện thoại ra xem tin tức. Tiểu Thỏ ngồi vào đối diện anh, yên lặng ăn trứng ốp lếp trong mâm. Sau một lúc lâu, Trình Chi Ngôn cúi đầu hô một tiếng: "Tiểu Thỏ." "Uh`m?" Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, trong mắt nghi hoặc nhìn anh. " Đám người công ty chúng ta kia...." Thanh âm Trình Chi Ngôn dừng một chút, ánh mắt từ màn hình điện thoại di động chuyển dời đến trên mặt Tiểu Thỏ, thấp giọng nói: "Tối hôm nay vẫn còn một lần liên hoan, thảo luận một chút chuyện ngày mai khai trương công ty, buổi tối em.... Cùng đi với anh sao??" "Em??" Tiểu Thỏ hơi run sợ một phen, sau đó lắc lắc đầu nói: "Em liền không đi, các anh thảo luận vài thứ kia em nghe không hiểu.... Cái Đinh Tiểu Nhiễm kia còn không có chuyện liền lôi kéo em tán gẫu một chút đề tài không hiểu ra sao.... Thật nhàm chán, hơn nữa ngày chính thức bắt đầu đi học, buổi chiều em còn trở về ký túc xá đem hành lý của em thu thập một phen." "Uh`m..." Trình Chi Ngôn trầm ngâm chốc lát, sau đó gật đầu nói: "Vậy được rồi, cùng ăn xong cơm trưa anh đưa em trở về trường học." "Được." Tiểu Thỏ gật đầu. Ăn xong bữa sáng, Trình Chi Ngôn cực kỳ tự giác đi rửa chén rồi. Tiểu Thỏ đem gì đó dùng để bố trí phòng ngủ đi vào, một phen binh binh bàng bàng bố trí, trong phòng ngủ rốt cục có một tia khí tức sinh hoạt. Trình Chi Ngôn đã rửa bát đũa xong, đứng ở cạnh cửa phòng ngủ, nhìn phòng ngủ trở nên vô cùng ấm áp, nhịn không được cười cười nói: "Em đem phòng ngủ bố trí thành bộ dáng em thích, lại đem một mình anh đơn độc ở tại chỗ này, có thể có phần quá tàn nhẫn hay không??" Tiểu Thỏ đang hai tay chống nạnh hài lòng nhìn thành quả lao động chính mình, nghe thế quay đầu lại hướng tới Trình Chi Ngôn cười hì hì nói: "Sẽ không nha."
|
Chương 735: Phim hành động tình yêu 5
Editor: Quỳnh Nguyễn "Chủ nhật em sẽ tới cùng anh." "Uh`m..." Trình Chi Ngôn đưa tay đem Tiểu Thỏ hướng tới trong lồng ngực mình kéo qua, cúi đầu khẽ hôn một cái trên trán trơn bóng của cô nói: "Có mệt hay không??" "Không mệt." Tiểu Thỏ cười hì hì hướng tới anh trả lời. "Nếu như không mệt mà nói... Chúng ta liền..." Trình Chi Ngôn vừa nói vừa đem Tiểu Thỏ bồng lên, lập tức hướng tới chiếc giường lớn trong phòng kia tới nói: "Lại tiêu hao thể lực một phen đi, uh`m??" "Không cần a!!" Tiểu Thỏ vội vàng kinh hoảng lớn tiếng nói: "Kia cái kia, mới vừa ăn no không nên vận động a, nếu không chúng ta nghỉ ngơi một hồi??" "Anh đã đứng ở bên cạnh nhìn em bố trí phòng thật lâu, đã đạt được nghỉ ngơi đầy đủ." Trình Chi Ngôn đem Tiểu Thỏ thả tới trên giường, lấn người mà lên nói: "Anh cảm thấy hẳn là đêm qua không đủ cố gắng, mới có thể cho em sớm tinh mơ đã sớm rời giường bận rộn vừa bố trí phòng vừa nấu bữa sáng, vẫn không biết là mệt như cũ." Anh vừa nói vừa cúi đầu hôn lên cánh môi hồng nhuận của Tiểu Thỏ nói: "Cho nên, để cho anh bồi thường một phen." "Ưm... Ưm ưm..." Môi Tiểu Thỏ bị anh ngăn chặn, một chữ đều đã nói không nên lời, chỉ có thể giương mắt nhìn. Mà ngón tay anh thon dài đã thăm dò vào trong áo ngủ của cô, lực đạo không nặng không nhẹ vuốt ve. Vì thế... Tiểu Thỏ đáng thương lại một lần nữa bị sói xám lớn ăn hết. Thời gian đã tới gần giữa trưa, người nào đó đã ăn no thoả mãn vẻ mặt ý cười ôn nhu đứng ở bên giường, nhìn Tiểu Thỏ mệt đến lả cả người, thanh âm trầm giọng nói: "Có đói bụng không, giữa trưa muốn ăn cái gì??" "..." Tiểu Thỏ đáng thương tội nghiệp nằm ở trên giường, hai tay cầm lấy chăn, một đôi mắt trừng mắt nhìn Trình Chi Ngôn, yếu ớt nói: "Cầm thú!! Ăn anh!!" "A...??" Trình Chi Ngôn hơi hơi nhíu mày, khom lưng cúi người trên giường, một cái cánh tay chống đỡ bên cạnh đầu của cô, trong thanh âm mang theo một tia bỡn cợt nói: "Muốn ăn anh??" "Không muốn!!" Tiểu Thỏ nhìn trong ánh mắt anh lóe ra ánh sáng rực rỡ, chỉ cảm thấy trong lòng căng thẳng, khẩn trương trả lời. "A." Trình Chi Ngôn cúi đầu nở nụ cười một tiếng, nhìn cô vẻ mặt khẩn trương, càng lúc càng cảm thấy tốt đùa, "Không sao, không cần khách khí cùng anh, nếu là Tiểu Thỏ nhà anh muốn ăn anh, anh nhất định ngoan ngoãn nằm ngửa mặc cho quân hưởng dụng." "Cảm ơn hảo ý của anh! Em nhận tấm lòng của anh rồi!!" Tiểu Thỏ nhịn không được hướng tới anh trợn trừng mắt, sau đó đưa tay đẩy đẩy thân thể của anh, thanh âm rầu rĩ nói: "Ngồi dậy a, không phải nói muốn đi ăn cơm trưa sao??" "Uh`m." Trình Chi Ngôn cúi đầu, khẽ hôn một cái trên gương mặt phấn nộn của cô, sau đó cười nói: "Đứng lên đi, ăn xong cơm trưa anh đưa em về trường học, dựa theo lệ thường đại khái là buổi chiều phải nhận lớp." "Vậy còn anh, các anh cũng nhận lớp sao??" Tiểu Thỏ chớp chớp mắt, trong mắt tò mò nhìn anh hỏi. "Chúng ta... Hẳn là cũng cần phải." Trình Chi Ngôn cười cười, đứng thẳng lên, cho Tiểu Thỏ không gian ra, để cho cô rời giường. "Được rồi, buổi chiều nhận lớp xong em trở về ký túc xá a..., chính anh nên đi làm gì thì làm đi." Tiểu Thỏ xoay người một cái từ trên giường ngồi dậy, trên người lại vẫn bọc chăn nghiêm túc nói.
|
Chương 736: Một đám bạn cùng phòng trêu đùa
Editor: Quỳnh Nguyễn " Nhanh như vậy liền đem anh vứt bỏ?" Trình Chi Ngôn vẻ mặt nụ cười thản nhiên nhìn cô. "Hừ!" Tiểu Thỏ hướng về phía anh làm mặt quỷ nói: "Người nào vứt bỏ người nào a, buổi tối anh một bước lên trời, còn có mỹ nữ tiếp khách trước sân khấu, một mình em lẻ loi trở lại trong ký túc xá nhỏ của em, tội nghiệp uống nước lọc..." "Vậy nếu không thì buổi tối em cùng đi với anh đi?" "Không đi." Tiểu Thỏ thái độ kiên quyết từ chối anh. Trình Chi Ngôn đứng tại chỗ, đôi mắt trong suốt nhìn chằm chằm cô một lúc lâu, chung quy là bất đắc dĩ lắc lắc đầu. Sau khi ăn cơm trưa xong, Trình Chi Ngôn đem Tiểu Thỏ đưa đến cửa ký túc xá cô. Thời gian đã là buổi chiều, người tới trường học báo danh rõ ràng nhiều hơn rất nhiều so với ngày hôm qua, người đi đường lui tới đi ngang qua Trình Chi Ngôn cùng Tiểu Thỏ luôn luôn nhịn không được quay đầu nhìn vài lần. Nam sinh đẹp trai mặc áo sơmi trắng cùng cô gái đáng yêu quần áo thể thao, tổ hợp như vậy, bỗng dưng xuất hiện thêm một tia cảm giác ấm áp. Tiểu Thỏ đứng ở bên cạnh Trình Chi Ngôn, mắt thấy mấy nữ sinh đều đã đi qua, vẫn lại là nhịn không được quay đầu hướng tới Trình Chi Ngôn nhìn liền nhịn không được mở miệng nói: "Anh nước chanh, anh rất được hoan nghênh nha, lúc trước anh vừa tới trường học báo danh có phải cũng có rất nhiều người nhìn anh hay không??" Trình Chi Ngôn mỉm cười, đưa tay sờ sờ đầu của cô nói: "Như thế nào, lại ghen tị??" "Cái gì ghen nha, em chính là trần thuật một chuyện có được hay không?" Tiểu Thỏ vung tay anh đặt ở đầu mình rơi xuống, chu một cái miệng nói: "Thành thật khai báo, thẳng thắn được khoan hồng, kháng cự bị nghiêm trị, lúc mới vừa học đại học có phải mỗi ngày anh đều phải thu thư tình hay không??" Trình Chi Ngôn có chút buồn cười nhìn cô, thanh âm trầm giọng nói: "Loại chuyện thu thư tình này không phải từ tiểu học anh vẫn thu được sao?? Trước kia em đều đã không quan tâm, như thế nào hiện tại đột nhiên quan tâm??" "Anh quản em!" Tiểu Thỏ hướng về phía Trình Chi Ngôn làm mặt quỷ nói: "Nói mau, sau khi anh lên đại học, thu bao nhiêu thư tình??" "Cái này sao..." Trình Chi Ngôn hơi hơi nhíu mi, tựa hồ là nhớ lại cái gì, sau một lúc lâu, anh lắc đầu nói: "Không có, một phong đều không có thu được!" "Gạt người!!" "Gạt người là tiểu Cẩu." Trình Chi Ngôn mỉm cười. "Vậy anh nói, những cái nữ sinh thích anh này đều là thổ lộ với anh như thế nào, chẳng lẽ là ngăn đón trước mặt thông báo??" Tiểu Thỏ nhất quyết không tha hỏi. "A......" Trình Chi Ngôn chớp chớp mắt, vẻ mặt buồn cười nhìn Tiểu Thỏ, thanh âm chậm rãi nói: "Chẳng lẽ em không biết có một loại tên là tin nhắn sao??" "..." Biểu tình trên mặt Tiểu Thỏ nhất thời cứng đờ. "Ai... Cái thời điểm kia, mỗi ngày đều đã có dãy số xa lạ gửi tin nhắn tới, hướng anh thổ lộ." Trình Chi Ngôn làm bộ làm tịch thở dài một hơi, lắc đầu nói: "Thật sự cũng là làm cho người ta cực kỳ buồn rầu a." "Tránh ra!" Tiểu Thỏ nhịn không được đưa tay chọc chọc cánh tay của anh nói: "Anh có cái gì thật buồn bực, anh cao hứng cũng không kịp rồi." "Anh thật buồn rầu...." Đôi mắt trong suốt Trình Chi Ngôn phiếm ôn nhu nhìn Tiểu Thỏ, thanh âm cúi đầu dán ở bên tai cô nói: "Cái thời điểm kia, vì sao anh đều đã lên đại học, bạn gái nhỏ của anh lại còn đang tại tiểu học a..." "..." Tiểu Thỏ nghe giọng nói anh ôn nhu bất đắc dĩ lập tức liền ngẩn ra. "Rất không dễ dàng đợi ngày em học đại học này rồi." Trình Chi Ngôn đứng thẳng lên.
|
Chương 737: Một đám bạn cùng phòng trêu đùa 2
Editor: Quỳnh Nguyễn Trình Chi Ngôn đứng thẳng lên, mặt mỉm cười nhìn Tiểu Thỏ nói: "Đều đã đã qua bảy năm a..." Lúc anh nói những lời này có gió nhẹ nhàng thổi qua lọn tóc hai người. Tiểu Thỏ ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt anh thanh tú đẹp trai. Theo thời gian trôi qua, khí tức ngây ngô thiếu niên trên người anh đang chậm rãi rút đi, trở thành người đàn ông thành thục khí chất trầm ổn. Tiểu Thỏ nhìn anh, trong khoảng thời gian ngắn vậy mà không biết nên nói cái gì đó mới tốt. "Được rồi, trở về ký túc xá đi thôi." Trình Chi Ngôn thấy cô sau một lúc lâu không nói lời nào, đưa tay nhéo nhéo đôi má phấn nộn của cô hướng tới cô nói: "Có việc gửi tin nhắn cho anh." "Được." Tiểu Thỏ gật gật đầu, hướng tới Trình Chi Ngôn phất phất tay, xoay người tiến vào ký túc xá. Trình Chi Ngôn đứng ở bên ngoài ký túc xá cô, vẫn nhìn bóng dáng của cô biến mất ở trong hành lang, lúc này mới xoay người rời khỏi. Tiểu Thỏ ở ngay tại lầu một, sau khi vào ký túc xá quẹo trái đi đến đầu, phòng đầu tiên chính là chỗ cô ở. Đi đến cửa ký túc xá, cô cúi đầu ở trong túi lật chuyển một phen tìm cái chìa khóa ký túc xá, sau đó mở cửa. Trong ký túc xá có người đang bận rộn. Nghe được tiếng mở cửa, động tác mọi người đều đã ngừng lại, xoay người hướng tới cửa nhìn lại. "Ách..." Tiểu Thỏ nhìn người ký túc xá đầy đủ, chần chờ một phen, sau đó thanh âm yếu ớt nói: "Cái kia... Các cậu khỏe a, tớ cũng là ký túc xá này, tớ tên Bạch Tiểu Thỏ." "Cậu chính là Bạch Tiểu Thỏ!!" Cái nữ sinh tóc ngắn đang ở dưới giường thứ nhất sắp xếp đồ đạc kia vẻ mặt kinh hỉ nhìn Tiểu Thỏ. "Đúng a..." Tiểu Thỏ mắt thấy người nữ sinh kia lấy vận tốc ánh sáng hướng tới chính mình vọt tới, sau đó bổ nhào ôm lấy chính mình một cái, sau đó liền nghe bên tai nói: "Ha ha ha, quả nhiên bộ dáng đáng yêu như Tiểu Bạch Thỏ."
|