Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch, Trúc Mã Quá Phúc Hắc
|
|
Chương 68: Tiết Học Sức Khỏe Sinh Lý (3)
"Vậy cho nên sau khi trứng thụ tinh hay dậy thì gì gì đó, con cũng đều biết rõ?" Mẹ Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy mình đã bị kinh hãi. " Biết." Trình Chi Ngôn tiếp tục gật gật đầu. " Vậy.... Không có gì để nói nữa rồi...." Mẹ Tiểu Thỏ quay đầu lại, vẻ mặt khóc không ra nước mắt nhìn mẹ Trình Chi Ngôn. Ánh mắt ánh mắt của Chu Nguyệt nhìn chằm chằm con trai của mình, khó hiểu hỏi: " Vậy con xem sách của mẹ Tiểu Thỏ, như thế nào nhớ rõ đoạn này như vậy?" Trình Chi Ngôn chớp chớp mắt mấy cái, trên mặt vậy mà hiện lên một chút đỏ ửng nhợt nhạt: " Bởi vì hai năm trước Tiểu Thỏ quấn con hỏi con em bé sinh ra như thế nào..... Cho nên....." A! Thì ra là thế! Mẹ Tiểu Thỏ và Chu Nguyệt nhìn thoáng qua lẫn nhau, nhất thời bỗng nhiên hiểu ra. " Nhưng mà con còn một vấn đề không hiểu lắm." Trình Chi Ngôn suy nghĩ một chút, mặc dù anh biết rõ hình thành trứng, còn có hình thành tinh trùng, cùng với quá trình trứng thụ tinh khi trưởng thành, nhưng vẫn còn một vấn đề quấy nhiễu anh. " Vấn đề gì?" Mẹ Tiểu Thỏ nhất thời tỉnh táo lại tinh thần, rốt cục Ngôn Ngôn cũng có câu hỏi, đây chính là thời cơ tốt biểu diễn kiến thức rộng lớn của mình. " Chính là trứng và tinh trùng rốt cuộc gặp nhau như thế nào?" Trình Chi Ngôn vẻ mặt khó hiểu nhìn hai bà. "....." Trong thư phòng nhất thời một mảnh yên tĩnh. Một loại không khí xấu hổ kỳ quái chậm rãi lan tràn. Mẹ Tiểu Thỏ dở khóc dở cười liếc mắt nhìn Chu Nguyệt một cái. Trình Chi Ngôn dù sao vẫn chỉ là đứa nhỏ mười hai tuổi đang ở tiểu học năm lớp sáu, đối với chuyện giữa nam với nữ có lẽ đang ở thời kì ngây thơ, cũng có thể có chút chưa hiểu rõ hết, nhưng đối với vấn đề này, bà thật đúng là không biết trả lời như thế nào mới tốt. Đáp án chuyện này thuộc loại cấm dưới mười tám a.... " Ách....Chuyện này.... Chuyện này sao....." Mẹ Tiểu Thỏ lắp bắp không biết nên trả lời như thế nào mới tốt, bởi vì nội dung muốn nói hôm nay vốn là chuẩn bị dạy cho Tiểu Thỏ, cho nên bà cũng không có chuẩn bị những nội dung ngăn cấm dưới mười tám..... " Khụ khụ, vấn đề này, chờ con lớn một chút, dì sẽ lại nói cho con a." Chu Nguyệt nhanh chóng giúp đỡ mẹ Tiểu Thỏ nói: " Vậy chuyện kia, mẹ hình như nghe được Tiểu Thỏ ở bên ngoài gọi a, chúng ta đi ra xem một chút đi." " Được, được!" Mẹ Tiểu Thỏ vội vàng thu thập đồ đạc, nhanh như chớp liền chạy ra khỏi thư phòng. Chu Nguyệt cũng sau lưng bà. "....." Trình Chi Ngôn nhìn bộ dáng hai người kia vội vã chạy trốn, biết vậy không nên nói gì . Cho nên một tiết học này, anh không có học được cái gì.... Lúc ăn cơm tối, mẹ Tiểu Thỏ nhìn Trình Chi Ngôn, nhiều lần muốn nói lại thôi. Trình Chi Ngôn vừa nhìn Tiểu Thỏ, đề phòng cô khiến cho cơm trong bát vung khắp nơi vừa yên lặng thừa nhận ánh mắt mẹ Tiểu Thỏ, cuối cùng, anh rốt cục nhịn không được mở miệng hướng mẹ Tiểu Thỏ hỏi: " Dì, có phải dì muốn nói cái gì với con hay không?" " Khụ khụ, dì...." Mẹ Tiểu Thỏ xấu hổ ho hai tiếng, hướng Trình Chi Ngôn lộ ra tươi cười ôn hoà nói: " Ngôn Ngôn, dì có chuyện muốn mời con giúp đỡ." " Chuyện gì?" Trình Chi Ngôn vừa bưng bát cơm lên vừa hỏi. " Về chuyện em bé sinh ra như thế nào, nếu không thì con giải thích cho Tiểu Thỏ được không?" Mẹ Tiểu Thỏ có chút chột dạ hướng anh nói: " Hai ngươi đều là đứa nhỏ, dễ nói chuyện..."
|
Chương 69: Tiết Học Sức Khỏe Sinh Lý (4)
Tiểu Thỏ sau khi nghe thấy hai người bọn họ đối thoại, cũng ngẩng đầu lên nhìn về phía Trình Chi Ngôn. " Nhưng mà...... Bản thân con còn không có hoàn toàn biết hết....." Trình Chi Ngôn có chút không biết nói gì nhìn mẹ Tiểu Thỏ. " Vậy chuyện này..... Trước mắt con biết đến những thứ này, đã đủ ứng phó Tiểu Thỏ rồi." Mẹ Tiểu Thỏ xấu hổ hướng Trình Chi Ngôn cười cười. " Không được, mẹ, anh nước chanh sẽ không nói cho con biết." Tiểu Thỏ nghe bọn họ nói một lúc, đột nhiên mở miệng hướng mẹ mình nói: " Con trước kia hỏi qua anh ấy, anh ấy nhất định không chịu nói cho con biết, hơn nữa anh nước chanh còn ước định cùng con anh ấy chỉ trả lời con một vấn đề, hai vấn đề khác không muốn con tiếp tục hỏi anh ấy." Mẹ Tiểu Thỏ nhìn vẻ mặt buồn bực của Tiểu Thỏ, nhịn không được có chút buồn cười hỏi: " Anh nước chanh của con trước kia trả lời con vấn đề gì?" " Hôn môi là cái gì?" Giọng nói trong trẻo của Tiểu Thỏ vang lên to rõ ở trong phòng ăn. Trình Chi Ngôn vỗ trán.... Thật sự là rất muốn tìm một cái lỗ chui vào. Mẹ Tiểu Thỏ và mẹ Trình Chi Ngôn sửng sốt một chút, nhìn thoáng qua lẫn nhau. Chẳng lẽ hai đứa nhỏ này đã biết hôn? Đây đây đây..... Đây là trưởng thành sớm? Mẹ Tiểu Thỏ giật giật khóe miệng, hướng Tiểu Thỏ hỏi: " Vậy hôn môi là cái gì?" Tiểu Thỏ nghe thấy mẹ mình hỏi như vậy, buông bát cơm trong tay ra, từ trên ghế xuống đất, chạy nhanh đến trước mặt mẹ mình, động tác thành thạo leo lên đùi bà, sau đó hai tay bưng khuôn mặt bà, không nói hai lời dùng lực hôn một cái trên miệng bà một cái, miệng nói: " Đây là hôn môi! Mẹ, hai người chúng ta mỗi ngày đều hôn môi!" " ...." " Phốc..." Mẹ Trình Chi Ngôn nhịn không được bật cười. " Ha ha ha...." Mẹ Tiểu Thỏ phục hồi lại tinh thần, cười khan vài tiếng, gật đầu nói: " Uh'm, đúng vậy....." " Vậy hai vấn đề khác anh nước chanh của con không muốn trả lời con là cái gì?" Mẹ Trình Chi Ngôn vẻ mặt tò mò nhìn Tiểu Thỏ hỏi. " Một vấn đề chính là hai người nói vừa rồi, em bé sinh ra như thế nào." Tiểu Thỏ quay đầu đi, nhìn mẹ Trình Chi Ngôn, chu miệng nhỏ nói: " Còn một vấn đề chính là phát sinh quan hệ là cái gì." "....." "...." "...." Trong nhà ăn, nhất thời lại là một mảnh yên tĩnh. " Tiểu Thỏ, con từ chỗ nào học được từ này?" Mẹ Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy trên đầu mình mồ hôi lạnh không ngừng tỏa ra ngoài. " Trên tivi!" Ôi.... Cái phim truyền hình này thật sự là hại người a.... Mẹ Tiểu Thỏ đưa tay lau mồ hôi trên trán, hướng Tiểu Thỏ cười nói: " Tiểu Thỏ ngoan, bây giờ con còn nhỏ, chờ con trưởng thành, mẹ sẽ nói đáp án mấy vấn đề này cho con." " Nhưng mà con đã trưởng thành a." Tiểu Thỏ bộ dáng ra vẻ vô tội nhìn mẹ mình nói: " Con đã từ ba tuổi lên năm tuổi a!" " Ách..... Ha ha ha. Đúng vậy a, là trưởng thành, nhưng mà còn chưa đủ lớn a...." Mẹ Tiểu Thỏ xấu hổ cười nói: " Con xem, con tối thiểu phải được mười bốn mười lăm tuổi mới có thể xem như trưởng thành." " Vậy anh nước chanh hiện tại cũng không thể xem như trưởng thành phải không? Anh ấy mười hai tuổi." " Uh'm." " Vậy anh nước chanh biết đáp án những vấn đề này sao?" " Anh ấy.... Anh ấy hình như cũng không biết....." Mẹ Tiểu Thỏ vừa lau mồ hôi vừa lắp bắp nói.
|
Chương 70: Tiết Học Sức Khỏe Sinh Lý (5)
" A...." Tiểu Thỏ nhất thời có chút thất vọng, cô còn tưởng rằng anh nước chanh không gì không biết không gì không hiểu. Chu Nguyệt nhìn Tiểu Thỏ một lát lại nhìn Trình Chi Ngôn một lát, xoay người lại, đưa tay kéo tay áo mẹ Tiểu Thỏ, thấp giọng nói: " Tớ xem, nếu không thì hay là thôi đi, vấn đề hai đứa nhỏ này muốn hỏi, chắc cậu cũng không trả lời tốt được, nếu không thì chờ bọn nó lớn một chút lại nói cho bọn nó đi." " Chuyện này......" Mẹ Tiểu Thỏ có phần chần chờ, nhưng mà nhìn tình huống trước mắt, hình như những nội dung bà chuẩn bị giải thích quả thật giải thích không được bọn nó a..... Nếu không thì..... Liền coi như hết..... Mẹ Tiểu Thỏ thở dài một hơi, đứa nhỏ bây giờ, thật sự là không dễ lừa a..... " Đúng rồi, Ngôn Ngôn sắp lên cao trung rồi?" Mẹ Tiểu Thỏ giống như đột nhiên nhớ tới cái gì, hướng Chu Nguyệt hỏi: " Với thành tích Ngôn Ngôn, thi lên năm đầu trung học trường trung học phụ thuộc hẳn là không thành vấn đề đi?" " Uh'm." Chu Nguyệt gật gật đầu, nhìn thoáng qua Trình Chi Ngôn đang nghe các bà nói chuyện: " Có thể lên năm đầu trung học trường trung học phụ thuộc, sau khi có thể lên năm đầu trung học, thứ tự có thể xếp thứ nhất toàn tỉnh." " Ai, chỉ chớp mắt bọn nó liền trưởng thành." Mẹ Tiểu Thỏ thở dài một hơi nói: " Lúc trước chúng ta vừa mới đến, Tiểu Thỏ mới còn nhỏ như vậy, trong chớp mắt cuối năm nó cũng lên mẫu giáo lớn rồi." " Đúng vậy, thời gian trôi thật nhanh." Chu Nguyệt gật đầu phụ họa. Trong nhà ăn lại là một trận yên tĩnh. "Đúng rồi, lão Trình nhà cậu khi nào thì trở về?" Mẹ Tiểu Thỏ thuận miệng hỏi. " Cuối năm nay có thể trở lại." Chu Nguyệt cười cười, tiếp tục nói: " Anh ấy tạm giữ chức ở thành phố Y cũng được hai ba năm, năm nay điều động công tác, nói là có thể trở về." " Trở về là tốt rồi, hai người khỏi phải suốt ngày tình yêu đất khách." Mẹ Tiểu Thỏ cười trêu ghẹo bà. " Tình yêu đất khách cũng rất tốt, ít nhất có thể duy trì cảm giác mới mẻ." Chu Nguyệt cười trả lời. " Mẹ, tình yêu đất khách là cái gì?" Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, chớp chớp mắt to ngập nước hướng bà hỏi. " Đi, trẻ con đừng hỏi bậy." Mẹ Tiểu Thỏ sờ sờ đầu Tiểu Thỏ, không có trả lời cô. " Được rồi...." Tiểu Thỏ có chút thất vọng nói. Buổi tối trước khi ngủ, Tiểu Thỏ lại đi tìm mẹ cô. " Thế nào, hôm nay muốn ngủ cùng mẹ?" Mẹ Tiểu Thỏ ngồi xổm người xuống cười tít mắt nhìn Tiểu Thỏ hỏi. " Mới không phải!" Tiểu Thỏ vẻ mặt kiêu ngạo nhìn mẹ mình, giơ tay nhỏ nói: " Con có chuyện muốn nhờ mẹ giúp đỡ." " Chuyện gì?" " Vậy....." Tiểu Thỏ đột nhiên từ trong tay đưa ra giấy và bút, đưa cho mẹ mình nói: " Con muốn viết một phong thư tình cho anh nước chanh." " Con không phải mới viết cho nó một phong sao?" Mẹ Tiểu Thỏ nhận bút, có chút kỳ quái nhìn cô. " Cái kia không tính!" Tiểu Thỏ lắc lắc đầu, nghiêm túc nói: " Dì Chu nói, thư tình đều dùng chữ viết, nhưng mà con không biết viết chữ, cho nên muốn để mẹ viết giúp con." " Nhưng cũng sẽ không thể để mẹ viết thư tình a." Mẹ Tiểu Thỏ buồn cười nhìn cô. " Con đọc, mẹ viết là được." " Được rồi....." Mẹ Tiểu Thỏ vuốt tờ giấy, lấy bút xong, nhìn Tiểu Thỏ nói: " Con đọc đi." " Dove chocolate." " Uh'm...." Mẹ Tiểu Thỏ nghiêm túc viết xuống. "Hương Thảo tám vị." "A?" " Khả Khả Brownie." "..." " Phô mai hạt ngô, nước cốt gà khoai tây bùn." "Con đây là viết thực đơn à?" " Tất cả cũng không bằng anh!" Tiểu Thỏ trắng mắt liếc mẹ mình một cái, nói xong một câu cuối cùng.
|
Chương 71: Toàn Bộ Cũng Không Bằng Anh
Lúc mẹ Tiểu Thỏ nghe một câu cuối cùng, thoáng sửng sốt một chút, sau đó nhịn không được bật cười nói: " Hóa ra một câu cuối cùng mới là câu trọng tâm a." " Đúng vậy a, thế nào, mẹ viết xong chưa?" Tiểu Thỏ muốn xem thư tình sau khi mình đọc xong, liền tiến đến bên cạnh mẹ mình, thò đầu nhìn tờ giấy ở trên bàn. " Viết xong rồi." Mẹ Tiểu Thỏ nói xong cầm tờ giấy lên, lại cẩn thận chu đáo để khô, lúc này mới giao vào trong tay Tiểu Thỏ hỏi: " Muốn mẹ giúp con trang trí phong thư không?" Tiểu Thỏ nhận tờ giấy kia liền xoay người chạy ra ngoài cửa, vừa chạy vừa trả lời: " Không cần a, con trực tiếp cho anh nước chanh xem là được rồi." " Con chắc chắn......" Mẹ Tiểu Thỏ còn chưa nói xong, Tiểu Thỏ đã chạy trốn không thấy bóng dáng nữa. Con chắc chắn... Con trực tiếp đưa cho nó như vậy, nó sẽ không cho rằng đây là danh sách mua sắm siêu thị sao? -------- Tiểu Thỏ cầm thư tình mới ra lò, một mạch chạy đến trong phòng Trình Chi Ngôn, "Ầm" một tiếng đẩy cửa phòng ra. Trình Chi Ngôn đang ở trước bàn sách làm bài tập, bị tiếng đóng cửa mạnh mẽ vang lên làm hoảng sợ. " Tiểu Thỏ?" Đợi cho sau khi Trình Chi Ngôn thấy rõ ràng Tiểu Thỏ đứng ở cửa, nhịn không được kỳ quái nói: " Em không phải trở về tìm mẹ em sao?" " Đúng vậy, em lại trở lại." Tiểu Thỏ gật gật đầu, chạy rất nhanh đến trước mặt Trình Chi Ngôn, đưa thư tình mới viết xong đến trước mặt Trình Chi Ngôn giống như hiến vật quý nói: " Tặng anh nước chanh." " Cái gì vậy?" Trình Chi Ngôn cúi đầu, cầm tờ giấy trong tay Tiểu Thỏ lên. " Ha ha, anh xem liền biết...." Tiểu Thỏ hướng anh cười sáng lạn. Trình Chi Ngôn có chút nghi hoặc nhìn cô, lại cúi đầu nhìn tờ giấy trong tay mình. " Dove chocolate.... Hương Thảo tám vị.... Khả Khả Brownie....." Trình Chi Ngôn sau khi đọc vài câu, đầu đầy vạch đen ngẩng đầu nhìn Tiểu Thỏ nói: " Em sẽ không phải muốn nói với anh, những thứ này đều là thứ em muốn ăn chứ?" " Không phải nha." Tiểu Thỏ lắc đầu, đến trước mặt Trình Chi Ngôn nghiêng đầu nhìn tờ giấy kia một chút, miệng nhỏ lẩm bẩm nói: " Anh tiếp tục đọc xuống đi." "...." Trình Chi Ngôn có chút không biết nói gì nhìn cô một cái, tiếp tục hướng xuống thì thầm: " Phô mai hạt ngô, nước cốt gà khoai tây bùn, tất cả đều.... Không bằng anh....?" " Ân ân!" Lúc Tiểu Thỏ nghe được một câu cuối cùng vội vàng gật đầu như giã tỏi nói: " Đúng! Những thứ ăn ngon này ở trong cảm nhận của em, toàn bộ cũng không bằng anh nước chanh!" "...." Ngón tay trắng nõn như ngọc của Trình Chi Ngôn cầm tờ giấy kia, khóe miệng màu hồng phấn nhịn không được rút rút. " Cho nên......Em sẽ không phải là muốn nói cho anh biết, đây là một phong thư tình đi?" Tiểu Thỏ ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt đẹp trai của Trình Chi Ngôn, vô cùng nghiêm túc gật gật đầu nói: " Đúng vậy, đây là một phong thư tình em viết cho anh, thế nào, viết hay chứ?" Trình Chi Ngôn nhìn tờ giấy trước mắt kia, lại chỉ muốn cười. Anh đưa tay sờ sờ đầu xù của Tiểu Thỏ nói: " Em đấy, có phải đã liệt kê tất cả món ăn ngon em có thể nghĩ đến hay không?" " Ai nói, em có thể nghĩ đến món ăn tốt hơn, vốn cái thư tình này không phải ngắn như vậy...." Tiểu Thỏ vội vàng phản bác nói. " A.... Vậy nó vốn là dạng gì?" Đôi mắt trong suốt của Trình Chi Ngôn có chút buồn cười nhìn cô, giọng nói ôn nhu hỏi.
|
Chương 72: Toàn Bộ Cũng Không Bằng Anh (2)
" Nó vốn là như này..." Tiểu Thỏ ho hai tiếng, chắp tay sau lưng, hướng Trình Chi Ngôn gật gù đắc ý nói: " Dove chocolate, Hương Thảo tám vị Khả Khả Brownie, sầu riêng mít Phô mai hạt ngô, hoàng muộn gà xào cay, Thịt kho tàu xương sườn, cá tương dấm chua, toàn bộ cũng không bằng anh, Không bằng anh a! Không bằng anh!" " Ha ha...." Trình Chi Ngôn nghe thấy nhịn không được bật cười, " Còn cố gắng gieo vần, vậy nó vốn dài như vậy, vì sao sau đó lại thành ngắn rồi?" " Bởi vì em đọc một lần cho giáo viên nghe." Tiểu Thỏ tự động leo lên trên giường Trình Chi Ngôn ngồi, hai tay chống cằm nó: " Giáo viên nói, không thể viết nhiều thức ăn như vậy, nếu không anh còn chưa xem xong sẽ cho rằng đây là một phần thực đơn, sau đó liền không tiếp tục nhìn, cho nên em liền bỏ những thức ăn em không thích đi." Trình Chi Ngôn có chút buồn cười nhìn cô. Từ trên tay Tiểu Thỏ nhận được hai phong thư tình, anh cho là bên trong tất cả thư tình, đều là hoa mỹ. Anh từ nhỏ đến lớn nhận được thư tình, có ngắn gọn nói trắng ra như là " Tớ thích cậu", cũng có vận dụng đủ loại miêu tả rất đẹp về anh, như là " Tươi cười của cậu giống như là ánh mặt trời mùa hạ, chiếu sáng bầu trời xanh thẳm của tớ", nhưng những thư tình này, sau khi xem qua anh đều vứt đi, chỉ có hai phong thư tình không tính là thư tình của Tiểu Thỏ, khiến trí nhớ của anh khắc sâu. " Anh nước chanh, em viết hay không?" Tiểu Thỏ nhìn miệng Trình Chi Ngôn tươi cười, nhất thời vẻ mặt cũng cười sáng lạn, cô đến bên cạnh Trình Chi Ngôn, bàn tay kéo cánh tay của anh, giọng nói trong trẻo hỏi. " Hay." Trình Chi Ngôn đưa tay, sờ sờ đầu xù xù của cô nói: " Anh nhớ rõ năm đó có người nói mỗi ngày sẽ viết thư tình cho anh, tại sao về sau không có?" " Ai.... Bởi vì em không biết viết chữ, luôn tìm mẹ viết giùm cũng cực kỳ phiền toái." Tiểu Thỏ vẻ mặt tiểu đại nhân hướng Trình Chi Ngôn nói: " Lại nói, cái thư tình trước kia, sao có thể gọi là thư tình, mẹ em nói, đó chính là chữ như gà bới." Trình Chi Ngôn bất đắc dĩ cười,lắc lắc đầu. Tiểu Thỏ nở nụ cười một hồi, đột nhiên lại không cười, cô cắn môi mình, lúc ẩn lúc hiện, cắn một hồi, rốt cục giọng nói giống như muỗi kêu hướng Trình Chi Ngôn hỏi: " Anh nước chanh, em nghe mẹ nói, chờ sau khi anh lên sơ trung, sẽ không thể đưa em đến trường mỗi ngày, đón em tan học rồi..... Có phải hay không?" Trình Chi Ngôn hơi run sợ một chút, trầm mặc chốc lát, không nói gì. " Có phải hay không?" Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, chớp chớp ánh mắt nhìn Trình Chi Ngôn, đáng thương tội nghiệp hỏi: " Mẹ nói sơ trung thời gian đến trường rất sớm, thời gian tan học đã khuya, căn bản không kịp đón đưa em..." Thật lâu sau đó, Trình Chi Ngôn rốt cục gật gật đầu, " Uh'm" một tiếng. " Vì sao bộ dáng em lớn lên chậm như vậy, nếu như em có thể lớn lên nhanh một chút, cùng anh tiến lên sơ trung thì tốt rồi." Tiểu Thỏ có chút nổi giận nhìn Trình Chi Ngôn, chu cái miệng nói: " Như vậy anh nước chanh chính là bạn học của em, em có thể đi học, tan học cùng anh rôi." " Mỗi người đều là từ lúc nhỏ như em từ từ lớn lên." Trình Chi Ngôn ngồi xổm xuống, đôi mắt trong suốt nhìn Tiểu Thỏ, môi mỏng khẽ mở, giọng nói ôn nhu hướng cô nói: " Không nên gấp gáp, anh sẽ chậm rãi chờ em lớn lên."
|