Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch, Trúc Mã Quá Phúc Hắc
|
|
Chương 793: Anh muốn làm gì?
Editor: May Duỗi tay ấn tầng lầu một, Trình Chi Ngôn liền không nhúc nhích đứng trong thang máy, ngẩng đầu nhìn màn hình, không nói lời nào. Tiểu Thỏ đứng ở bên cạnh anh, quay đầu nhìn thoáng qua vẻ mặt của anh, trong lòng suy nghĩ, xong rồi xong rồi, anh nước chanh của cô giống như tức giận... Ai nha, cô không phải chỉ nói vài câu đùa giỡn về Đinh Tiểu Nhiễm thôi sao, cô lại không khóc không nháo, so với những bạn gái không hiểu chuyện của người khác, không biết đã tốt hơn bao nhiêu, sao anh còn mất hứng chứ... "Đinh" một tiếng, thang máy đến tầng một, cửa thang máy vừa mở ra, Trình Chi Ngôn liền chân dài thẳng bước đi ra ngoài. "Chao ôi, anh nước chanh, anh chờ em một chút a..." Tiểu Thỏ mắt thấy Trình Chi Ngôn không nói một lời đi ra ngoài, cũng vội vàng đi ra ngoài theo. "Anh nước Chanh, có phải giận em hay không?? Vì sao chứ??" Tiểu Thỏ thấy Trình Chi Ngôn không nói chuyện với cô, dứt khoát liền đi vòng qua bên cạnh anh, vừa đi vừa nói: "Sao lại không nói lời nào nha, có phải em nói Đinh Tiểu Nhiễm vóc người đẹp khiến anh mất hứng không?? Em nói chính là sự thật, dáng người cô ta xác thực tốt hơn em mà, nhìn đến ít nhất cũng là cup D... Dáng vẻ này của em, chỉ có cup B... Ai nha, lại nói, không phải trên sách nói, đàn ông đều thích em gái ngực lớn sao..." Trình Chi Ngôn cúi đầu, một đôi tròng mắt mang ánh sáng lạnh, hung hăng trừng mắt nhìn cô. "Ách... Cái kia, anh trừng em làm chi, anh không thích em gái ngực lớn sao?? Em nhớ trước kia anh còn ghét bỏ ngực nhỏ của em..." Giọng nói Tiểu Thỏ càng ngày càng nhỏ dưới cái nhìn soi mói của Trình Chi Ngôn..."Được rồi được rồi, liền coi như anh không thích em gái ngực lớn... Chao ôi... Không thích em gái ngực lớn thì vẫn là đàn ông sao..." Mặc dù Trình Chi Ngôn còn muốn làm bộ dáng không nghe cô nói gì, nhưng câu nói sau cùng kia, cuối cùng vẫn là nhẹ nhàng bay vào trong lỗ tai của anh. "Em nói cái gì??" Giọng nói âm trầm của Trình Chi Ngôn vang lên ở trên đỉnh đầu cô. Toàn thân Tiểu Thỏ rét run, ngẩng đầu nhìn ánh mắt gần như muốn giết người của anh, vội vàng co rụt đầu lại, liền chạy tới xe của anh. Lúc gót chân vừa nhanh chóng đến trước xe, Trình Chi Ngôn đã ấn mở khóa, từng mở khóa. Tiểu Thỏ duỗi tay kéo cửa xe ghế sau ra, liền chui vào. Loại thời điểm này, cô cũng không dám ngồi song song với Trình Chi Ngôn ở vị trí kế bên tài xế...
|
Chương 794: Ngoan ngoãn, đừng lộn xộn 1
Editor: May Trình Chi Ngôn nhíu lông mày đi đến phía trước buồng sau xe, cúi đầu cách cửa kính xe, giọng nói lạnh như băng nói về phía Tiểu Thỏ: "Ngồi vào phía trước đi." "Không muốn!!" Tiểu Thỏ lắc đầu đầu, đôi bàn tay sít sao ôm lấy tay nắm cửa, nhìn Trình Chi Ngôn chột dạ nói. "Ngồi vào phía trước đi." Ánh mắt Trình Chi Ngôn trầm trầm nhìn cô, giọng nói lạnh lùng lại lặp một câu. "Không..." Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy không khí quanh mình bỗng chốc giảm xuống nhiều độ, cô gắt gao giữ chặt tay nắm cửa, tiếp tục lắc đầu. Đôi mắt trong suốt của Trình Chi Ngôn khẽ nheo lại, bàn tay thon dài trắng nõn bỗng chốc liền kéo cửa xe ghế sau ra, ngồi xuống. "Anh anh anh... Anh muốn làm gì??" Trong lòng Tiểu Thỏ cả kinh, vội vàng xê dịch về phía chỗ ngồi bên cạnh. "Em cứ nói đi??" Tay trái Trình Chi Ngôn cầm cổ tay phải của cô, dùng sức kéo, liền kéo cô đến bên cạnh mình, ngay sau đó tay phải ôm lấy cô eo, cố định cả người cô, sau đó liền cúi đầu hôn lên. "Ưm..." Tiểu Thỏ còn chưa kịp phản ứng, lời lẽ đã bị anh chiếm lĩnh toàn bộ. Cổ tay Trình Chi Ngôn hơi dùng sức một chút, liền đẩy ngã Tiểu Thỏ ở trên ghế sau xe, sau đó đưa một cái tay ra, đóng kín cửa xe hơi sau, thuận tiện khóa lại. "Anh... nước chanh...??" Tiểu Thỏ chỉ nghe "cạch" một tiếng, là âm thanh khóa xe hơi, trái tim nhỏ của cô lập tức lại nhảy vọt lên cổ họng. Anh nước chanh của cô muốn làm gì!? Không phải là đã nói về nhà sao?? Sao lại đột nhiên cùng nhau chen đến trên ghế sau xe hơi với cô?? Anh anh anh... Sẽ không phải là muốn... Chính là lúc Tiểu Thỏ nghĩ ngợi lung tung, cánh môi đạm bạc của Trình Chi Ngôn đã chặn lại môi đỏ thẩm của cô một lần nữa, không giống như nụ hôn hung ác, thô bạo vừa rồi, rõ ràng đây cũng là một nụ hôn đè nén tức giận, lại đặc biệt hơi thở lâu dài. Trình Chi Ngôn thong thả ung dung quấn lấy đầu lưỡi của cô, mút lấy từng chút một, khi thì nhẹ một chút, khi thì chậm trơn, trêu chọc cô khắp nơi. Mà bàn tay thon dài của anh liền thừa dịp anh hôn cô, chậm rãi thăm dò vào trong quần áo của cô, dọc theo làn da trắng nõn trơn bóng của cô dời đi, sau đó đi vòng qua sau lưng cô, "Pằng" một tiếng, cởi bỏ nút áo ngực của cô.
|
Chương 795: Ngoan ngoãn, đừng lộn xộn 2
Editor: May Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy nội y siết chặt ở trước ngực buông lỏng, ngay sau đó một cái lớn tay liền đặt lên đẫy đà trước ngực cô. "Ưm... ưm ưm..." Tiểu Thỏ liều mạng giãy giụa, tay nhỏ bé sít sao đè lại tay của Trình Chi Ngôn, không cho anh lỗ mãng, chỉ tiếc, cánh môi của cô bị anh chận, đến một câu kháng nghị cũng nói không nên lời. "Ngoan ngoãn, đừng lộn xộn..." Trình Chi Ngôn thừa dịp hôn cô, cúi đầu nói với cô: "Nếu em lộn xộn... Sẽ chỉ làm tình huống càng hỏng bét..." Thân thể Tiểu Thỏ cứng đờ, đã rõ ràng cảm giác được chỗ nào đó trên thân thể anh đang hừng hực chống đỡ chính mình. Chỉ một câu nói như vậy, Tiểu Thỏ liền ngoan ngoãn nằm ở trên ghế sau xe hơi, cũng không dám động chút nào. "Ngoan ngoãn..." Trình Chi Ngôn cúi đầu hôn vành tai tinh xảo của cô một cái, trong giọng nói mang một tia khàn khàn đè nén. Bàn tay thon dài trắng nõn của anh nhẹ nhàng đẩy vạt áo của cô lên trên, lộ ra bụng nhỏ đến trắng mịn của cô. Sau đó, cúi đầu, cánh môi đạm bạc nhẹ nhàng hôn lên cái bụng mềm mại của cô, đầu lưỡi vừa câu, lập tức chọc cho Tiểu Thỏ cười lui rút thân về. "Ai da... Anh đừng hôn bụng em, thật là nhột..." Tiểu Thỏ nhịn không được duỗi tay đẩy bả vai Trình Chi Ngôn, cô sợ nhất là Trình Chi Ngôn hôn lỗ tai và cổ của cô, sợ thứ hai là Trình Chi Ngôn hôn bụng cô. Đặc biệt là lúc lọn tóc mềm mại của cô xẹt qua làn da trên bụng, giống như có người cầm lấy nhất sợi lông vũ cào ngứa cô. "Ừ..." Trình Chi Ngôn cúi đầu đáp một tiếng, nụ hôn nhỏ vụn dọc theo cái bụng trắng mịn của cô một đường hướng lên, bàn tay ấm áp đẩy ảo ngực đã bị anh cởi bỏ ra, lộ ra mềm mại đẫy đà của cô. Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy trước ngực chợt lạnh, lúc mới vừa muốn mở miệng kinh hô, cánh môi ấm áp của anh đã hôn lên thân thể cô. Trong nháy mắt đó, liền giống như bị lôi điện đánh trúng, Tiểu Thỏ nhịn không được cúi đầu hừ ra một tiếng. Tiểu Thỏ nhịn không được khẽ cong người, trong miệng cúi đầu thở hào hển hô: "Đừng... Đây là ở trong xe đó..." "Ừ..." Trình Chi Ngôn vừa hôn cô vừa thấp giọng nói: "Cho nên, mới vừa rồi là ở phòng làm việc, bây giờ là ở trong xe, dù ở đâu, em cũng kêu đừng??"
|
Chương 796: Ngoan ngoãn, đừng lộn xộn 3
Editor: May Đó là... Đó là bởi vì đây đều không phải là nơi bình thường có được không!!? Trên mặt Tiểu Thỏ tràn đầy đều là đỏ ửng, một đôi mắt ướt át thoải mái như mèo híp lại, nhưng bàn tay nhỏ bé của cô lại vẫn càng không ngừng đẩy bả vai Trình Chi Ngôn nói: "Chúng ta... Chúng ta đi về nhà được không?? Anh nước chanh... ưm..." "Không thích ở trong xe??" Trình Chi Ngôn ngẩng đầu lên, một đôi tròng mắt thâm trầm giống như giếng sâu không thể nhận ra điểm cuối. "Ừ..." Tiểu Thỏ thấy anh cuối cùng cũng ngừng lại, lập tức thở phào nhẹ nhõm, vội vàng gật đầu. Khóe môi đạm bạc của Trình Chi Ngôn câu dẫn ra một đường cong đẹp mắt, trong giọng nói mang theo một tia mê hoặc từ tính nói: "Là ai sau mỗi một lần uống rượu say, liền rùm beng la hét muốn xe chấn với anh??" "..." Tiểu Thỏ đỏ bừng cả khuôn mặt nhìn anh nói: "Dù sao cũng không phải là em!" "A... Thật không phải là em??" Hai tay Trình Chi Ngôn đè chặt cổ tay của cô, cố định cô ở trên ghế xe sau, mộtt đôi mắt trong suốt sít sao nhìn chằm chằm mắt cô, tà mị cười hỏi. "Không... Không phải là..." Tiểu Thỏ nhìn tươi cười nơi khóe môi anh, nhịn không được lại dùng lực nuốt một ngụm nước miếng. Lại tới, lại tới rồi... Anh nước chanh của cô lại lộ ra vẻ mặt yêu nghiệt đó... "Vậy... Không bằng chúng ta nếm thử một chút??" Trình Chi Ngôn thong thả ung dung vừa nói, vừa đưa một tay đến, nhẹ nhàng kéo quần short jean của cô xuống. Quần lót màu trắng tinh của cô, bỗng chốc liền lộ ra. Trình Chi Ngôn không có ý tốt cười, ngón tay thon dài phác thảo theo mép quần lót của cô, sau đó nhẹ nhàng trượt vào. "Anh làm gì..." Giọng nói Tiểu Thỏ run rẩy, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ nhìn anh. "Em cứ nói đi??" Trình Chi Ngôn khẽ mỉm cười, ngón tay tiếp tục từ từ trượt xuống dưới. Tiểu Thỏ giống như phản xạ có điều kiện khép hai chân, đỏ mặt nhìn anh năn nỉ nói: "Chúng ta về nhà đi, có được không vậy..." "Ừ..." Ngón tay trượt liên tục của Trình Chi Ngôn khẽ dừng lại một chút, anh nhíu lông mày lại giống như là đang suy tư đề nghị này của cô.
|
Chương 797: Ngoan ngoãn, đừng lộn xộn 4
Editor: May Tiểu Thỏ liền mở to một đôi sáng long lanh nhìn anh, cõi lòng đầy chờ mong. Thật lâu sau, Trình Chi Ngôn chậm rãi lắc đầu, khóe môi câu dẫn ra một đường cong nhàn nhạt, giọng nói trầm thấp phun ra hai chữ nói: "Không được." "..." Đáy mắt Tiểu Thỏ tràn đầy ánh sáng trông mong, trong nháy mắt liền dập tắt. Trình Chi Ngôn cúi đầu, nhìn môi đã thoáng sưng đỏ kia của Tiểu Thỏ, cười cười, lại nhẹ nhàng hôn lên, chỉ là lần này, cánh môi anh chỉ là nhẹ nhàng vuốt ve, cũng không có hôn xâm nhập. Mà anh còn dừng ngón tay trượt xuông lại. Thân thể Tiểu Thỏ cứng đờ, trong nháy mắt trợn to hai mắt nhìn Trình Chi Ngôn. Đôi mắt trong suốt của anh gần trong gang tấc, giống như là vũ trụ sáng chói vô biên vô hạn, mà trong con ngươi giống như ngọc đen của anh, ảnh ngược ra thân ảnh nho nhỏ của cô. Cánh môi anh vẫn lưu luyến trên môi cô, hơi thở ấm áp phun ở trên gương mặt cô, mà ngón tay anh cố ý trượt vào kia, khiến anh thiếu chút nữa liền không khống chế nổi chính mình. Anh nhìn thân thể khẽ run rẩy của Tiểu Thỏ. "Anh nước chanh..." Giọng nói Tiểu Thỏ gần như đều sắp vỡ nát, rất yếu mềm hô lên một tiếng, rơi vào trong lòng Trình Chi Ngôn giống như gõ một búa tạ lên. "Ừ..." Trong giọng nói Trình Chi Ngôn đã tràn đầy đè nén, bộ dáng động tình của cô ở trong mắt, thật sự là đáng yêu không thôi. "Xin anh... Chúng ta trở về được không..." Tiểu Thỏ đã sắp muốn khóc lên, một loại cảm giác làm cho cô khó nói lên lời. "Được..." Trình Chi Ngôn vốn chỉ là muốn trêu chọc Tiểu Thỏ một chút, nhưng trước mắt, quả thực có một loại cảm giác chọc hỏa trêu thân. Anh rút tay của mình về, sửa sang quần áo cho cô xong, sau đó nhẹ nhàng mổ một cái ở trên cánh môi đỏ thẩm của cô, nhìn bộ dáng cô xụi lơ ở trên băng ghế sau, thấp giọng hỏi: "Có muốn ngồi ở ghế lái phụ không??" "Không muốn..." Mặt mũi Tiểu Thỏ tràn đầy ủy khuất lắc lắc đầu, mới vừa rồi bị Trình Chi Ngôn đối đãi như vậy, chân cô đều như nhũn ra, hiện tại bảo cô xuống xe ngồi chỗ ghế lái phụ, chỉ sợ gót chân cô mới vừa chạm đất, sẽ phải quỳ xuống. "Ừ." Trình Chi Ngôn nhìn bộ dáng khuôn mặt đỏ bừng của cô, lần này cuối cùng không có miễn cưỡng cô, chỉ là sau khi hôn ở trên gương mặt cô một cái, duỗi tay đẩy cửa xe buồng sau ra, đi vòng qua buồng lái, ngồi xuống.
|