Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch, Trúc Mã Quá Phúc Hắc
|
|
Chương 923: Khóc không ra nước mắt
Editor: May "Tốt lắm, chúng ta vội vàng lên xe đi, tuyết càng rơi xuống càng lớn." Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, trên mái tóc đen của anh đã rơi một tầng tuyết trắng hơi mỏng, nổi bật làn da trắng nõn như ngọc của anh, lại có thể khiến người cảm thấy đặc biệt đẹp mắt. "Ừ, đi thôi." Trình Chi Ngôn gật gật đầu, ôm cô đi đến bên cạnh xe, thay cô kéo cửa xe chỗ ngồi cạnh tài xế ra, nhìn cô chui vào bên trong xe, lúc này mới đóng cửa lại, đi trở về ghế lái. Đã là mười một giờ đêm, hơn nữa trên bầu trời đang bay hoa tuyết, xe trên đường cái cũng dần dần bớt đi. Trình Chi Ngôn lái xe, lái về phương hướng nhà trọ anh thuê, Tiểu Thỏ liền ngồi ở trong xe, xuất thần nhìn bão tuyết bay lả tả bên ngoài. Ngừng xe xong, lại vào thang máy, Tiểu Thỏ mới vừa bước ra cửa thang máy, lại cảm thấy thân thể chợt nhẹ, chính mình lại có thể cả người đều bị Trình Chi Ngôn bế lên. "Anh anh anh... anh muốn làm gì??" Tiểu Thỏ duỗi tay nắm chặt cổ áo Trình Chi Ngôn, vẻ mặt hoảng sợ hỏi anh. "Em cứ nói đi??" Trình Chi Ngôn không đợi Tiểu Thỏ trả lời, đã cúi đầu, chặn lên cánh môi đỏ thắm của cô. "Ưm... ưm ưm..." Đây vẫn là ở trong hành lang a!! Chúng ta còn chưa có tiến vào cửa nhà đâu!! Bàn tay nhỏ bé của Tiểu Thỏ nắm lấy cổ áo Trình Chi Ngôn, nắm đến khớp xương cũng có chút trắng bệch. Nhưng mà Trình Chi Ngôn lại hết sức nghiêm túc chuyên chú hôn cô, bước chân bước về phía cửa chính nhà trọ mình thuê, sau đó xoay người, đặt Tiểu Thỏ ở trên cửa nhà trọ, tiến thêm một bước hôn sâu nụ hôn này. "Ưm... ưm ưm..." Anh đi vào trước rồi hôn a!! Tiểu Thỏ trợn to hai mắt, nhìn khuôn mặt thanh tú soái khí của Trình Chi Ngôn, trong nháy mắt khóc không ra nước mắt.
|
Chương 924: Đừng lại sờ loạn nữa
Editor: May "Cái chìa khóa ở trong túi áo trên của anh... tự mình lấy..." Trình Chi Ngôn vừa hôn Tiểu Thỏ, vừa lầm bầm nói ra. "Ừ..." Tiểu Thỏ cúi đầu đáp một tiếng, cái tay mới vừa rồi còn nắm lấy cổ áo anh kia, vội vàng đưa tới trong áo khoác của anh. Túi áo trên, túi áo trên... Là túi trên của áo khoác... hay là túi trên của áo sơ mi... Tiểu Thỏ sờ soạng túi trong túi ngoài nửa ngày đều không có tìm được chìa khóa, chỉ đành phải duỗi bàn tay nhỏ bé của mình vào trong ngực Trình Chi Ngôn. Túi áo sơ mi... ở đâu... Ở bên trái hay là bên phải a... Bàn tay nhỏ bé của cô không an phận mò trên ngực anh, cho dù là cách áo sơ mi, cũng có thể cảm giác được nhiệt độ hừng hực của ngực anh. Động tác hôn cô của Trình Chi Ngôn trong nháy mắt cứng đờ. Ồ? Đây là cái gì?? Tay đang mò túi của Tiểu Thỏ, đột nhiên động tác ngừng lại. Xúc cảm trên đầu ngón tay cô tựa hồ có một chút đặc biệt, cách áo sơ mi hơi mỏng, giống như có một viên mềm mại, nhẹ nhàng lướt qua đầu ngón tay. Tiểu Thỏ nhịn không được lại duỗi tay đè lên, bàn tay nhỏ bé trắng nõn dừng ở trên viên mềm mại sắc lẹm kia, ưm... Lúc rãnh rỗi rất chao ôi... Khiến cho cô nhịn không được liền muốn cào cào. Động tác Trình Chi Ngôn đang hôn Tiểu Thỏ trong nháy mắt ngừng lại, cánh môi mềm mại của anh rời đi môi đỏ thắm của Tiểu Thỏ, sau đó cúi đầu xuống, một đôi mắt trong suốt thẳng tắp nhìn chằm chằm Tiểu Thỏ. Vẻ mặt trên mặt anh trở nên càng phát ra kỳ quái, trên gương mặt vốn trắng nõn như ngọc lại có thể cũng hiện ra một tia nhẹ nhàng đỏ ửng. Một giây sau, bàn tay nhỏ bé không an phận kia củaTiểu Thỏ, liền bị bàn tay ấm áp của anh bao trùm lấy. "Đừng lại sờ loạn nữa..." Trong giọng nói của anh mang theo một tia buồn bực và rên rỉ, nhẹ giọng nói với cô.
|
Chương 925: Anh nhanh đi ra ngoài!
Editor: May "Vì sao??" Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, một bộ dáng ra vẻ vô tội nhìn anh nói: "Là anh bảo em tìm chìa khóa mà." "Cái chìa khóa trong túi bên ngoài, em sờ loạn ở trên áo sơmi của anh làm gì." Trình Chi Ngôn có chút bất đắc dĩ để Tiểu Thỏ xuống, sau đó duỗi tay vào trong mặt áo ngoài của mình, lấy một chìa khóa từ trong túi tiền ra. "Ha ha ha... sao vừa rồi em không có sờ được chứ..." Tiểu Thỏ có chút cười xấu hổ. "..." Trình Chi Ngôn nhìn cô một cái, yên lặng duỗi tay mở khóa cửa, sau đó tiện tay để chìa khóa đến trên tủ giày bên cạnh cửa chính, ngay sau đó xoay người một cái, dùng một tay bế Tiểu Thỏ lên. "Chao ôi? Làm gì vậy??" Đôi cánh tay mảnh mai của Tiểu Thỏ sít sao ôm cổ Trình Chi Ngôn, mắt thấy anh thuận tay đóng kín cửa chính, vội vàng hoảng sợ hỏi. "Rất nhanh em sẽ biết." Trình Chi Ngôn ôm cô, trực tiếp đi vào phòng vệ sinh. Anh tự tay mở vòi hoa sen ra, chờ sau khi nước chảy nóng lên, lúc này mới thả Tiểu Thỏ tới trên bàn bồn rửa tay, sau đó bắt đầu cởi từng món từng món quần áo của cô. "Anh làm gì!!" Tiểu Thỏ mắt thấy quần áo của mình bị Trình Chi Ngôn lột từng món từng món, hai tay vội vàng che ở trước ngực, vẻ mặt hoảng sợ nhìn anh nói: "Anh anh anh... anh chớ làm loạn." "Anh làm loạn cái gì??" Trình Chi Ngôn có chút buồn cười nhìn cô, sau đó phối hợp tiếp tục cởi nói: "Bên ngoài còn đang rơi tuyết, nhiệt độ lại thấp như vậy, anh thấy vừa rồi em đông lạnh đến hắt xì hơi, cho nên mới nghĩ tới vội vàng trở về để cho em tắm nước nóng..." "..." Tiểu Thỏ ngẩn ra, hóa ra là như vậy sao... Vậy... Là cô hiểu sai?? "Chỉ là..." Trình Chi Ngôn đột nhiên để sát vào bên tai Tiểu Thỏ, giọng nói giống như phun khí cúi đầu nói: "Vốn anh chỉ là muốn để cho một mình em đi vào tắm rửa, nhưng em đã có điều mong đợi đối với anh, vậy anh cũng thẹn thùng để cho em thất vọng... Cho nên..." Anh dừng giọng nói một chút, sau đó tiếp tục nói với Tiểu Thỏ: "Hai người chúng ta cùng nhau tắm rửa đi." "Không muốn!!" Tiểu Thỏ vội vàng vẻ mặt cảnh giác nhìn anh nói: "Tự em tắm rửa, anh nhanh đi ra ngoài!!"
|
Chương 926: Chẳng lẽ em không nhớ tới anh sao?
Editor: May "Nhưng anh đã rất lâu không có nhìn thấy em..." Trình Chi Ngôn duỗi tay ôm lấy bả vai thon gầy của cô, giọng nói trầm thấp ở bên tai cô đầu độc nói: "Chẳng lẽ em không nhớ tới anh sao??" "..." Mặt Tiểu Thỏ đỏ lên, thiếu chút nữa liền bị anh lừa gạt, nhưng mà cô vẫn kiên định lắc đầu nói: "Em nhớ anh, nhưng em muốn một mình tắm rửa!!" Trình Chi Ngôn mắt thấy Tiểu Thỏ thái độ kiên quyết như thế, chỉ đành thở dài một hơi nói: "Được rồi." Anh buông tay ôm Tiểu Thỏ ra, xoay người vừa đi ra ngoài phòng vệ sinh vừa nói: "Anh đi ra bên ngoài trước, em vội vàng tắm rửa, nếu không lát nữa sẽ phải cảm mạo." "Ừ..." Sau khi Tiểu Thỏ mắt thấy Trình Chi Ngôn ra ngoài, lúc này mới đều cởi quần áo trên người mình ra. Trong vòi hoa sen, còn đang ào ào chảy nước nóng, Tiểu Thỏ duỗi tay thử nước ấm một chút, cảm giác không sai biệt lắm, lúc này mới đi vào. Nhưng mà... Năm phút sau, Trình Chi Ngôn quang minh chính đại đi vào phòng vệ sinh, sau đó nữa, bàn tay thon dài của anh trực tiếp kéo cửa kính phòng tắm rửa ra, sau đó ở trong tiếng kinh hô của Tiểu Thỏ, bước đi vào. "Anh anh anh... anh làm sao nha!!?" Tiểu Thỏ vội vươn tay che mắt mình, cả khuôn mặt đỏ bừng hỏi Trình Chi Ngôn. Này... người này, lại có thể liền đi ra ngoài cởi quần áo, sau đó liền vào. "Có chút lạnh..." Trong giọng nói Trình Chi Ngôn mang theo một tia ủy khuất, cúi đầu nói với Tiểu Thỏ: "Vừa rồi trên tóc rơi rất nhiều bông tuyết, lúc ở trong xe, bông tuyết đều hòa tan thành bọt nước, vừa rồi vừa về đến nhà, đã cảm giác trên người đều lạnh như băng..." "... Vậy anh có thể đợi em tắm xong rồi tắm nha!!" Tiểu Thỏ tiếp tục che mắt, căm giận lớn tiếng nói với Trình Chi Ngôn. "Nhưng em tắm rửa tương đối chậm..." Trong con ngươi Trình Chi Ngôn lóe lên hào quang ranh mãnh, bàn tay một tay kéo cô gần vào trong lòng mình hơn, lúc da thịt trơn mượt của cô dán lên, khiến anh nhịn không được thoải mái mà thở dài một hơi. Trong nháy mắt Tiểu Thỏ ở bị anh kéo vào trong ngực đó, liền cảm giác được làn da anh đặc biệt lạnh, lạnh như băng, giống như khối băng.
|
Chương 927: Để anh ôm trong chốc lát
Editor: May "Ừ... Ấm áp hơn nhiều..." Trình Chi Ngôn ở bên tai cô than nhẹ một tiếng, hài lòng nâng khóe môi lên. "..." Lúc Tiểu Thỏ đang chuẩn bị nói gì đó, đột nhiên cảm thấy bụng mình tựa hồ bị vật cưng cứng nào chỉa vào... Sau khi cô giật mình hai giây, cúi đầu nhìn sang bụng của mình, sau đó lại là một tiếng thét chói tai, cả khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ rực nói với Trình Chi Ngôn: "Anh anh anh... anh liền không thể khống chế chính mình một chút sao!?" "Cái này... là phản ứng sinh lý tự nhiên..." Trình Chi Ngôn cũng có chút lúng túng nhìn cô, giọng nói thản nhiên nói: "Khống chế không nổi..." "..." Tiểu Thỏ hận không thể trực tiếp ngất đi. "Em tắm xong rồi!! Em đi ra ngoài trước..." Dù nói thế nào, nơi đây cũng không thích hợp ở lâu, ai biết Trình Chi Ngôn sẽ có đột nhiên thú tính đại phát, cái gì kia với cô ở trong phòng tắm hay không... Vẫn là chạy trốn trước thì tốt hơn... Tiểu Thỏ vừa nghĩ như thế, sau khi vội vàng nói câu này với Trình Chi Ngôn, liền duỗi tay dự định kéo cửa kính phòng tắm rửa ra. "Đừng động..." Trình Chi Ngôn nhanh tay lẹ mắt duỗi tay nắm ở bả vai cô, kéo cô vào trong ngực mình lần nữa, vùi đầu ở giữa cổ thon dài của cô, rầu rĩ nói: "Đừng động, cứ như vậy để anh ôm trong chốc lát..." Sao Tiểu Thỏ có thể đồng ý được... Dù sao giờ khắc này, có một thanh "Hung khí" đang chỉa vào mình a!! Ai biết anh có đột nhiên liền... Tiểu Thỏ nghĩ tới như thế, càng thêm không tự chủ được giằng co, "Không muốn, em tắm xong rồi, em muốn đi ra ngoài!! Mau thả em ra!!" Cô duỗi tay dùng sức đi gỡ cánh tay Trình Chi Ngôn ôm bả vai của mình, thân thể cũng như con lươn quay tới quay lui. Nước chảy ấm áp kia cọ rửa ở trên người hai người bọn họ, khiến lực ma sát giữa da thịt và da thịt đều trở nên nhỏ hơn.
|