Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch, Trúc Mã Quá Phúc Hắc
|
|
Chương 938: Đi ăn
Editor: May "Tớ cũng muốn đi!!" Dương Tuyết Cần đi theo phụ họa nói: "Đáng tiếc... Nhà chúng ta quá xa..." "Không có việc gì, không có việc gì, về sau sẽ có cơ hội!" Tiểu Thỏ cười tủm tỉm khoát tay áo với các cô nói: "Thật sự không được, tớ cũng có thể vào lúc cuối tuần mang các cậu đi nhà tớ chơi, dù sao cách Nam Kinh chỉ nửa tiếng đường xe." "Ừ! Ý kiến hay!" Trang Manh Manh và Dương Tuyết Cần cùng nhau phụ họa nói. Nếu đã quyết định như thế, ngày hôm sau, Chu Đậu Đậu liền đi theo Tiểu Thỏ ngồi trên xe hơi về thành phố Z. Lúc về đến nhà đã là buổi trưa. Tiểu Thỏ mang Chu Đậu Đậu mới vừa tiến cửa nhà, liền phát hiện trong nhà một không có một ai, gọi điện thoại cho mẹ, tựa hồ cũng không có ai tiếp. Sẽ không phải hôm nay mẹ muốn làm thêm giờ chứ?? Tiểu Thỏ suy nghĩ một chút, xoay đầu lại, nói với Chu Đậu Đậu đang quan sát khắp mọi nơi: "Buổi trưa phỏng đoán trong nhà không có người, tớ dẫn cậu đi ra ngoài ăn cơm??" "Được!" Chu Đậu Đậu vừa gật đầu vừa nói với Tiểu Thỏ: "Tiểu Thỏ, nhà cậu thật lớn a, thật xinh đẹp!" "Hả? Tạm được, căn nhà này mua tương đối sớm... Đã mua từ mười mấy năm trước rồi..." Tiểu Thỏ có chút thẹn thùng cười cười, sau đó kéo va ly hành lý của Chu Đậu Đậu vào trong nhà, xoay người nói với cô ấy: "Đi thôi, chúng ta đi ra cửa đón xe." "Được." Chu Đậu Đậu gật đầu. Sau khi hai người các cô đón xa đi Vanda, Tiểu Thỏ liền dẫn cô ấy trực tiếp đi lầu ba. Một lát nữa đúng lúc là buổi trưa, mặc dù nói giữa trưa là giờ cao điểm dùng cơm, nhưng là cũng may lúc các cô về đến nhà hơi trễ, cho nên phần lớn quán ăn, đã có khách cũ không ngừng ăn xong rời đi, Tiểu Thỏ liền dẫn Chu Đậu Đậu vừa đi ở lầu ba vừa nói: "Đậu Đậu, cậu muốn ăn cái gì??" "Tớ à?? Tớ tùy tiện thôi, cậu chọn món cậu thích là được." "Vậy thì..." Lúc Tiểu Thỏ đang chuẩn bị nói vậy thì đi tiệm phía trước đi, đột nhiên một giọng nói quen thuộc vang lên ở sau lưng cô, "Thỏ??" ??
|
Chương 939: Cô gái nhỏ lớn lên thật đáng yêu
Editor: May Tiểu Thỏ quay đầu lại, nhìn về phía sau mình. Chỉ thấy Hạ Phong đang ôm Lâm Sở Sở, vẻ mặt tươi cười đi về phía mình. "Này, Tiểu Thỏ, lại gặp mặt." Lâm Sở Sở ánh mắt quyến rũ như tơ cười cười với Tiểu Thỏ, duỗi tay lên tiếng chào hỏi với cô. "Lâm Sở Sở..." Tiểu Thỏ nhìn cô ấy, không biết rõ vì sao trong đầu liền không nhịn được nhớ tới hình ảnh người này hôn mình... Mẹ trứng... Hai cô rõ ràng đều là nữ a!! "Ai nha, gọi tôi Sở Sở là được rồi, sao còn gọi cả tên lẫn họ chứ..." "Rất có vẻ không thân thiết??" Cả người Lâm Sở Sở đều áp vào trên người Hạ Phong, xinh đẹp mở trừng hai mắt nói với Tiểu Thỏ. "..." Nhưng hai ta ngoại trừ từng hôn miệng... Trên thực tế cũng không phải là rất quen thuộc a... Tiểu Thỏ nhịn không được đầu đầy hắc tuyến nghĩ tới, nhưng vẫn nhẹ nhàng hô một tiếng: "Sở Sở..." với cô ấy. "Chao ôi." Lâm Sở Sở cười hì hì đáp một tiếng. "Vị bên cạnh em là??" Ánh mắt nghi hoặc của Hạ Phong chuyển tới trên người Chu Đậu Đậu, thuận miệng hỏi. "A, đây là bạn học đại học của em, cậu ấy tên Chu Đậu Đậu." Tiểu Thỏ vội vàng nắm lấy cánh tay Chu Đậu Đậu, giới thiệu một chút với anh. "Đậu Đậu sao." Hạ Phong cười tủm tỉm nhìn cô ấy, giọng nói dễ nghe tán dương: "Cô gái nhỏ lớn lên thật đáng yêu." Chu Đậu Đậu ngẩng đầu cực nhanh nhìn Hạ Phong một cái, trên gương mặt anh tuấn kia của anh, treo tươi cười chói mắt, trong nháy mắt, liền giống như là bắn ra một đạo ánh sáng từ trong mây đen, chiếu sáng đáy lòng cô. Chu Đậu Đậu hết sức thẹn thùng đỏ mặt.
|
Chương 940: Tiểu Thỏ muốn đi, liền đi đi
Editor: May Tiểu Thỏ nắm lấy Đậu Đậu, tiếp tục giới thiệu: "Vị này là Hạ Phong, mới trước đây tớ đều gọi anh ấy là anh Phong Tử, anh ấy và Trình Chi Ngôn là bạn học, còn vị bên cạnh anh ấy, là bạn gái của anh, tên Lâm Sở Sở." "Đậu Đậu, chào cô." Lâm Sở Sở mặt mỉm cười đưa ra một bàn tay sơn móng tay đỏ ra với cô. "Cái kia... Chào chị..." Chu Đậu Đậu cúi đầu, thẹn thùng nắm tay với cô ấy. Tay cô ấy vừa trắng vừa mềm, mỗi một ngón tay đều giống như là xanh miết, lộ ra tinh xảo và linh lung. Ánh mắt Đậu Đậu nhanh chóng xẹt qua ở trên tay của cô ấy, sau khi nhẹ nhàng cầm một lúc với cô ấy, liền cực nhanh thu hồi tay của mình. So sánh ra, tay cô thật sự là vừa đen lại thô... Quả thực cũng không tốt để vươn ra. "Thỏ tử, em tới đây ăn cơm à?? Vừa vặn anh và Sở Sở cũng là tới dùng cơm, nếu không chúng ta liền cùng nhau đi?" Hạ Phong ôm Lâm Sở Sở, cười tủm tỉm hỏi Tiểu Thỏ. "Ừ..." Tiểu Thỏ suy nghĩ một chút, xoay đầu lại nhìn Chu Đậu Đậu hỏi: "Đậu Đậu, chúng ta và Hạ Phong cùng nhau ăn cơm trưa, được không?" "Được..." Chu Đậu Đậu gật gật đầu, ánh mắt xẹt qua cực nhanh ở trên khuôn mặt Hạ Phong, sau đó lại cúi đầu xuống, ngượng ngùng nói. "Vậy chúng ta liền cùng nhau ăn đi." Tiểu Thỏ cười tủm tỉm nói với Hạ Phong. "Được rồi, anh mời khách, Thỏ tử, em muốn ăn cái gì??" Hạ Phong thập phần sảng khoái hỏi cô. "Liền tiệm phía trước đi." Tiểu Thỏ đưa tay chỉ nhà hàng kiểu cảng cách đó không xa, nói với Hạ Phong: "Điểm tâm nhà đó ăn rất ngon." "Vậy thì đi đi." Hạ Phong không có bất kỳ ý kiến gì, anh cúi đầu nhìn Lâm Sở Sở trong lòng mình, ôn nhu hỏi: "Sở Sở, em thì sao??" "Tiểu Thỏ muốn đi, liền đi đi." Lâm Sở Sở cười tủm tỉm nhìn Tiểu Thỏ, mở to hai mắt nói với cô: "Đừng nói là nhà hàng kiểu càng, dù Tiểu Thỏ muốn đi ăn món cay Tứ Xuyên, em cũng sẽ đi theo a."
|
Chương 941: Ưu tiên phụ nữ
Editor: May "Sở Sở, em như vậy không quá công bằng đi??" Hạ Phong nhịn không được ủy khuất nói với Lâm Sở Sở: "Bình thường anh gọi em theo cùng nhau ăn món cay Tứ Xuyên với anh, em luôn nói sợ chính mình ăn nhiều ớt sẽ đổ mồ hôi, sao lúc này vì Tiểu Thỏ em liền nguyện ý đi rồi??" "Ai nha, ai biểu Tiểu Thỏ đáng yêu như vậy chứ." Lâm Sở Sở cười híp mắt, cô duỗi tay nhéo nhéo khuôn mặt Tiểu Thỏ. Giọng nói mềm mại nói với Tiểu Thỏ: "Cô bé đáng yêu như vậy, em không tiện cự tuyệt yêu cầu em ấy nha, lại nói, Hạ Phong anh nếu là có một nửa đáng yêu của Tiểu Thỏ, em cũng không cự tuyệt anh đâu. Đúng không, Tiểu Thỏ??" "Ách... Đúng vậy..." Tiểu Thỏ chỉ cảm giác mình bị cô ấy nhìn đến toàn thân cứng đờ, lúc tay cô ấy siết qua khuôn mặt mình, có mùi nước hoa như có như không, nhẹ nhàng thổi qua. "Nhìn dáng vẻ của em, giống như là thích Tiểu Thỏ hơn thích anh nha..." Hạ Phong có chút bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nhìn Lâm Sở Sở trêu ghẹo nói. "Đúng nha, em chính là thích Tiểu Thỏ." Lâm Sở Sở thuận theo lời nói Hạ Phong, tựa như thực lại không phải thực, tựa như giả lại không phải giả tiếp một câu. Tiểu Thỏ chỉ cảm giác lông tơ toàn thân mình dựng lên, trong lòng lộp bộp một chút. Lúc cô nhìn sang Lâm Sở Sở lần nữa, lại phát hiện cô ấy đã tựa ở bên tai Hạ Phong, cười hì hì đang nói nhỏ với anh. Cái kia... Câu nói vừa rồi của cô ấy chỉ là nói cho vui thôi đi... Cô ấy hẳn không phải là yêu song tính chứ?? Tiểu Thỏ kinh hoàng khiếp sợ nhìn Lâm Sở Sở một cái, kéo Chu Đậu Đậu bên cạnh, đi theo đằng sau Hạ Phong đi về phía cửa tiệm kia. Lúc đến cửa tiệm, Hạ Phong thập phần thân sĩ kéo cửa ra, làm tư thế "mời" với ba nữ sinh đằng sau nói: "Ưu tiên phụ nữ." Lâm Sở Sở cười cười với anh, bước chân xinh đẹp đi vào. Tiểu Thỏ cũng cười cười với anh, đi theo đằng sau Lâm Sở Sở đi vào
|
Chương 942: Không thể liên tục bắt nạt anh như thế
Editor: May Chu Đậu Đậu đỏ mặt, thẹn thùng nhìn Hạ Phong một cái, lúc đang chuẩn bị đi vào, Hạ Phong cười tủm tỉm mở miệng nói ra: "Đậu Đậu, sao chỉ có một mình em không cười với anh??" Mặt Chu Đậu Đậu liền càng đỏ hơn, cô ngẩng đầu lên, vẻ mặt cứng ngắc cười một cái với Hạ Phong, sau đó liền nhanh chóng chạy đi. "Ha ha, thẹn thùng sao." Hạ Phong nhìn thân ảnh chạy thật nhanh vào của cô, nhịn không được lắc đầu cười, cô gái nhỏ này còn thật có ý tứ. Bốn người bọn họ sau khi tìm cái bàn gần cửa sổ ngồi xuống, Hạ Phong liền bảo nhân viên phục vụ cầm thực đơn tới đây, sau đó rút ra hai phần thực đơn đưa cho Tiểu Thỏ và Đậu Đậu nói: "Đến, tùy tiện gọi, không cần tiết kiệm tiền cho anh." Tiểu Thỏ tiếp nhận thực đơn, cười tủm tỉm nhìn Hạ Phong nói: "Thật sao?? Vậy anh để ý em gọi toàn món ăn trên thực đơn một lần không?" Hạ Phong khẽ giật mình, khóe miệng giật giật, nhắm mắt nói: "Gọi đi, cùng lắm thì hôm nay anh thế chấp mình ở chỗ này!!" "Ha ha ha, em nói giỡn, Hạ Phong, anh bị dọa sợ đến mặt đều tái xanh." Tiểu Thỏ nhìn phản ứng của anh, nhịn không được cười lên. Hạ Phong trừng mắt nhìn cô, một hồi lâu sau, lắc lắc đầu nói: "Thỏ Tử, em làm như vậy là không đúng, em cẩn thận anh đi tìm Trình Chi Ngôn nhà em, cáo trạng với cậu ấy, nói em bắt nạt anh!!" "Ừ, đi đi." Tiểu Thỏ vừa gật đầu lật thực đơn, vừa nói với Hạ Phong: "Anh cảm thấy sau khi anh cáo trạng, Trình Chi Ngôn là đứng ở phía anh, hay là đứng ở phía em??" "..." Một câu nói, liền thành công khiến Hạ Phong á khẩu không trả lời được. "Hai người đó, không thể liên tục bắt nạt anh như thế..." Hạ Phong lắc đầu, vẻ mặt bất đắc dĩ nói với Tiểu Thỏ. "Chao ôi, biết rồi, biết rồi, em muốn cái này cái này cái này còn có cái này!!" Tiểu Thỏ vừa đáp lời vừa nhanh chóng chỉ hình ảnh trên thực đơn nói. Nhân viên phục vụ đứng ở bên cạnh bọn họ vừa gật đầu vừa ghi xuống những món Tiểu Thỏ gọi. Sau khi Tiểu Thỏ gọi xong, liền quay đầu đi nhìn Chu Đậu Đậu ngồi ở bên cạnh mình, "Đậu Đậu, cậu có thấy cái gì muốn ăn không??"
|