Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch, Trúc Mã Quá Phúc Hắc
|
|
Chương 413: Cuối cùng làm chuyện đó 3
Editor: Quỳnh Nguyễn "Hơn nữa." Hạ Phong bưng chén trà trong tay lên, nhẹ nhàng uống một ngụm trà trong chén, vẻ mặt nụ cười xấu xa tiếp tục nói: "Tiêu đề kia làm sao vậy a, chính mình tư tưởng không khỏe mạnh, mù quáng liên tưởng khắp nơi, có thể trách ai được, ha ha, Tiểu Thỏ Thỏ em nói phải hay không?" "..." Tiểu Thỏ nghĩ đến chính mình vừa rồi cũng muốn méo lệch, trong lúc này thậm chí có chút xấu hổ. "Cậu vì sao sẽ trở về thành phố Z?" Trình Chi Ngôn cầm di động trong tay trả lại cho Hạ Phong, đôi mắt mang theo một tia nghi hoặc nhìn anh ta kỳ quái nói: "Lần trước thấy cậu không phải cậu nói cậu đã tìm công việc ở thành phố N sao?" "Ha ha ha, đương nhiên là vì tớ yêu thương cậu rồi." Hạ Phong hướng tới Trình Chi Ngôn đá lông nheo nói: "Cậu ở đâu tơ liền ở đó, cậu xem nhiều năm cùng nhau học như vậy, chúng ta không phải đều đã ở một ngôi trường sao??" "A...... Thật không." Trình Chi Ngôn nhàn nhạt liếc mắt nhìn anh ta, "Nhưng cậu không có ở Nam đại?" "Ách... Cái kia không phải vì tớ thi không đậu sao..." Khóe miệng Hạ Phong giật giật, vẻ mặt bất đắc dĩ tươi cười nói: "Tớ Ta ngược lại cũng là muốn đi Nhất Trung làm thầy, nhưng mà hiệu trưởng không cần tớ a, hiệu trưởng nhìn thành tích các môn tớ trong lúc đại học, liền ghét bỏ tớ thật sâu, ông còn nói bộ dáng tớ quá đẹp trai, làm cho học sinh nữ không thể tập trung tinh lực nghiêm túc nghe giảng bài, chẳng lẽ giá trị nhan sắc tớ đã đẹp trai nghịch thiên như vậy rồi hả?" "..." Cậu suy nghĩ nhiều... Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy trên trán của mình chảy xuống một giọt mồ hôi. " Sau này tớ trở về vừa cẩn thận nghĩ nghĩ, thực ra hiệu trưởng đây là biến đổi phương pháp từ chối tớ đi..." Hạ Phong bĩu môi nói: "Tiểu Thỏ Thỏ, em xem, bộ dáng anh nước chanh đẹp trai như vậy hiệu trưởng còn không phải hai lời chưa nói liền dùng cậu rồi hả?" "A......" Trình Chi Ngôn ngẩng đầu lên, đôi mắt trong suốt nhìn Hạ Phong, mỉm cười nói: "Hiệu trưởng nói bộ dáng tớ đẹp trai, vậy học sinh nữ chỉ cần vừa thấy mặt tớ sẽ có động lực học tập." "..." Không biết xấu hổ. Tiểu Thỏ nhìn trên mặt Hạ Phong rõ ràng viết ba cái chữ to này, mà lại bộ dáng chết sống không dám nói ra. "Đúng rồi, Tiểu Thỏ Thỏ, sau này tốt nghiệp đại học em muốn làm cái gì?" Hạ Phong cảm thấy được chính mình cùng Trình Chi Ngôn đối thoại trên cơ bản vĩnh viễn đều đã ở vào hoàn cảnh xấu, vì thế liền sáng suốt dời đi đề tài hướng tới Tiểu Thỏ hỏi. "Em?" Tiểu Thỏ hơi run sợ một chút, sau đó lắc lắc đầu nói: "Em còn không có nghĩ xong." "Ai nha, hảo đáng tiếc..." Hạ Phong bĩu môi, đang chuẩn bị tiếp tục nói chút gì, chuông điện thoại di động Tiểu Thỏ đột nhiên vang lên. Cô cúi đầu nhìn thoáng qua màn hình di động của mình, phía trên biểu hiện một cái số điện thoại di động xa lạ, cô chần chờ một chút vẫn lại là đè xuống nút nghe, đưa điện thoại di động đặt đến bên tai nói khẽ: "Uy? Xin chào." Trình Chi Ngôn và Hạ Phong nhất thời đều đã ngưng nói chuyện, hai ánh mắt nhìn chằm chằm cô. "Xin hỏi cô là Bạch Tiểu Thỏ sao??" Từ điện thoại di động truyền ra thanh âm nam sinh dễ nghe. "Uh`m, đúng vậy, xin hỏi cậu là ai?" "Bạn học Bạch Tiểu Thỏ, tớ thích cậu." Thanh âm trong điện thoại mang theo mỉm cười cùng mười phần tự tin hướng tới cô lớn tiếng tuyên bố. "Ách..." Tiểu Thỏ hơi hơi ngẩn ra, trong khoảng thời gian ngắn vậy mà không biết nên nói cái gì đó mới tốt, "Cậu.... Là ai a??" "Cậu sẽ biết tớ, chỉ là bây giờ còn là cái bí mật."
|
Chương 414: Cuối cùng làm chuyện đó 4
Editor: Quỳnh Nguyễn Người bên kia điện thoại sau khi nói xong câu đó liền trực tiếp cúp điện thoại. "..." Tiểu Thỏ có chút không nói gì nhìn di động của mình. "Người nào vậy?" Hạ Phong vẻ mặt nghi hoặc nhìn cô, mặc dù bọn họ ở trong phòng bao, tiếng không có ồn ào như bên ngoài nhưng mà bên trong phòng có tiếng nhạc chảy theo dòng cho nên bọn họ chỉ có thể nghe được Tiểu Thỏ đang nói cái gì, nhưng căn bản nghe không được người kia trong điện thoại đang nói cái gì. "Em cũng không biết là ai...." Trong mắt Tiểu Thỏ vô tội nhìn Hạ Phong, thành thật trả lời. " Vậy cậu ta tìm em làm gì?" Hạ Phong hướng tới cô hỏi tiếp. "Ách..." Tiểu Thỏ chần chờ một chút, quay đầu nhìn thoáng qua Trình Chi Ngôn ngồi ở bên cạnh mình, sau đó kéo kéo môi, lúng túng nói: "Anh ta nói anh ta thích em..." ... Hai người Hạ Phong cùng Trình Chi Ngôn nháy mắt liền ngây ngẩn cả người. "Phốc... Ha ha ha ha..." Vẫn là Hạ Phong nhịn không được bật cười trước, "Tiểu Thỏ, sau khi em lên trung học có phải nam sinh thổ lộ với em đều đã biến nhiều hay không a, trách không được anh nước chanh em chết sống phải muốn đi trường học các em làm giáo viên của em a, thì ra là vì gần gũi nhìn em a." "..." Tiểu Thỏ đầu đầy hắc tuyến nhìn anh ta, ánh mắt lén lút liếc qua trên người Trình Chi Ngôn, sau đó đỏ mặt nói: "Đừng nói bừa." "Thực không nói, Tiếu Hàm lúc đầu cùng lớp sơ trung, em còn nhớ rõ sao?" Hạ Phong vẻ mặt không sợ chết hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Lúc trước là vì em cùng biểu diễn tiết mục cùng Tiếu Hàm người ta, cho nên Trình Chi Ngôn ghen tị, từ khi đó bắt đầu liền suy nghĩ vấn đề muốn đi Nhất Trung làm giáo viên, nếu không thì em cho là tư cách giáo viên của anh là từ trên trời rớt xuống a, kia chính là một năm người ta nghiêm túc thi ra đấy." Sao ngay cả anh ta cũng biết chuyện Tiếu Hàm a?? Tiểu Thỏ trong mắt xấu hổ nhìn Hạ Phong, sau này cô đã cố ý giữ một khoảng cách cùng Tiếu Hàm rồi... "Chậc chậc, em có biết hay không, mỗi một lớp trọng điểm Nhất Trung đều có bốn người, nhóm người từ trường trung học phụ thuộc lên giống nhau đều trực tiếp phân tại lớp một và lớp hai, sau đó trường học huyện, thành phố khác thi, cũng sẽ bị phân tại lớp ba và lớp bốn, nghe nói Tiếu Hàm vốn là phân tại một lớp cùng em, bất quá em..." "Cậu không nói lời nào không ai xem cậu như câm điếc." Trình Chi Ngôn vẫn trầm mặc không nói gì, đột nhiên mở miệng, lạnh lùng bỏ lại một câu cho Hạ Phong. Hạ Phong nháy mắt liền ngậm miệng lại, anh ta hướng tới Tiểu Thỏ nháy mắt ra hiệu cười cười, ngoan ngoãn cúi đầu ăn đồ ăn. Tiếu Hàm... Vốn là cùng lớp với mình? Tiểu Thỏ quay đầu đi, đôi mắt trong suốt tràn đầy nghi hoặc nhìn Trình Chi Ngôn. Nhưng mà Trình Chi Ngôn lại bộ dáng vẻ mặt cái gì đều không có xảy ra, vẻ mặt lạnh nhạt gắp một cái chân cua cà ri đặt trong chén Tiểu Thỏ nói: "Cho em." "Anh nước chanh..." Cuối cùng Tiểu Thỏ mở miệng hướng tới anh hỏi: "Tiếu Hàm đi lớp hai là anh nhờ ba ba để cho hiệu trưởng phân như vậy sao??" Trình Chi Ngôn hơi hơi hạ mắt, biểu tình trên mặt trong nháy mắt không được tự nhiên, lại vẫn là nhàn nhạt gật gật đầu. " Vì sao phải làm như vậy a!?" Tiểu Thỏ vẻ mặt không thể tin được nhìn anh nói: "Vốn trường chúng cùng nhau lên, cơ bản đều là ở lớp một, anh làm gì để cậu ấy lẻ loi một mình ở lớp hai a?"
|
Chương 415: Anh ghen sao
Editor: Quỳnh Nguyễn Trình Chi Ngôn khẽ nhíu mày, cúi đầu hạ mắt nhìn Tiểu Thỏ chậm rãi nói: "Nếu không thì chẳng lẽ còn muốn sắp xếp cậu ta ngồi ở phía sau em? Biết rõ cậu ta có ý đồ với em, anh còn để cậu ta bên cạnh em, em cảm thấy chỉ số thông minh của anh không đủ dùng hay là tình thương không đủ dùng?" "..." Tiểu Thỏ bị lời nói của anh làm nghẹn. Hai người mắt to trừng mắt nhỏ nhìn lẫn nhau rất lâu, Tiểu Thỏ mất hứng nói: "Cho dù nói như thế nào, anh làm ngươi như vậy đều là không đúng, bất luận cậu ấy có phải thật sự ta có ý đồ với em hay không, ít nhất anh nên là tin tưởng em, tin tưởng tình cảm của em với anh." " Ngoại trừ tin tưởng tình cảm của em, anh cảm thấy loại bỏ tất cả vật cản càng tốt." Trình Chi Ngôn hơi hơi nhíu mày, gằn từng tiếng hướng tới cô nói. "Anh..." Tiểu Thỏ nhất thời chán nản, "Anh chính là ỷ vào anh có năng lực, cho nên anh có thể làm Tiếu Hàm từ bên cạnh em ra xa, nhưng anh làm ngươi như vậy chính là rõ ràng không tin em! Hôm nay Đồng Đồng nói cô giáo Anh ngữ thích anh, còn để cho em cùng đi văn phòng anh giám sát anh, em còn nói chuyện vì anh, nói anh tuyệt đối sẽ không thích người khác, nhưng mà anh vậy mà không tin em..." Trình Chi Ngôn nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Thỏ hơi hơi đỏ lên, trầm mặc chốc lát, sau đó thản nhiên nói: "Thế giới này vốn là cá lớn nuốt cá bé, người có năng lực tự nhiên có thể làm bất cứ chuyện gì mình muốn làm, anh biết em tin tưởng anh, nhưng mà nếu giờ phút này em có năng lực điều nhóm người cô giáo Anh ngữ đi mà nói, anh tin tưởng em cũng phải làm như vậy." "Em mới sẽ không làm chuyện đê tiện như thế!!" Tiểu Thỏ lớn tiếng hướng tới Trình Chi Ngôn nói/ "..." Trình Chi Ngôn cùng Hạ Phong lập tức trầm mặc. Cả gian phòng nháy mắt an tĩnh dọa người, ngay cả tiếng nhạc nhẹ nhàng chậm chạp kia giờ phút này nghe qua đều đã đặc biệt chói tai. " Đê tiện?" Trình Chi Ngôn nhăn lông mi thanh tú, chậm rãi mở miệng, thanh âm cực thấp lặp lại cái từ Tiểu Thỏ vừa mới nói kia một lần. "Em..." Tiểu Thỏ có chút không quá tự nhiên nhìn anh, vừa rồi cô cũng là nhất thời sốt ruột liền thốt ra cái từ kia. "Anh đê tiện?" Trên mặt thanh tú của Trình Chi Ngôn vẻ mặt có chút khó coi hướng tới Tiểu Thỏ hỏi. "..." Tiểu Thỏ cúi đầu, mặc dù biết chính mình vừa rồi nhất thời nóng vội nói sai từ rồi, nhưng mà muốn cô lập tức giải thích cùng Trình Chi Ngôn cô vẫn là làm không được. " Ha ha ha... Cái kia, Tiểu Thỏ nhất định không phải cái ý tứ kia, em hẳn là nói sai rồi." Lúc này Hạ Phong vội vàng cười ha ha nói: "Trình Chi Ngôn, đừng nóng giận, đừng nóng giận, tới tới tới, chúng ta dùng bữa, dùng bữa." "..." "..." Đôi mắt trong suốt của Trình Chi Ngôn nhìn Tiểu Thỏ, nhưng mà cô vẫn cúi đầu, bộ dáng dường như không tính toán nói chuyện. "Ai nha nha, bao nhiêu tuổi rồi a??" Hạ Phong thấy anh vẫn không nói lời nào như cũ, vội vàng tiếp tục làm sôi nổi không khí nói: "Trình Chi Ngôn cậu đã lớn như vậy, Tiểu Thỏ còn nhỏ, cậu nhường em ấy đi?" "Cô ấy còn nhỏ?" Trình Chi Ngôn cười lạnh một tiếng nhìn Hạ Phong nói: "Cô từ nhà trẻ bắt đầu, tớ vẫn nhường cô ấy, hiện tại đều đã lớn như vậy, còn muốn tớ nhường như thế nào?" Tiểu Thỏ đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt nhìn Trình Chi Ngôn. Trình Chi Ngôn nhàn nhạt liếc cô một cái, cúi đầu cầm lấy chiếc đũa ăn trong mâm, không nói. "Cái này..." Hạ Phong nhìn cái này lại nhìn cái kia, trong khoảng thời gian ngắn vậy mà không biết nên nói cái gì cho phải rồi.
|
Chương 416: Anh ghen sao 2
Editor: Quỳnh Nguyễn Một bữa cơm, nửa trước ba người chuyện trò vui vẻ, nửa sau chính là trầm mặc, kéo dài trầm mặc. Hạ Phong cảm thấy chính mình xấu hổ, nhưng vô luận anh ta hoà giải như thế nào hai người kia chính là không rên một tiếng. Anh ta tự quyết định một hồi, dứt khoát cũng buông tha khuyên giải, cúi đầu yên lặng dùng bữa. Sau khi bữa tối chấm dứt, Hạ Phong thanh toán, dựa theo quán tính lại cười hì hì hướng tới Tiểu Thỏ đùa giỡn nói: "Tiểu Thỏ Thỏ a, anh đưa em về nhà có được hay không?" Thực ra anh ta chính là thuận miệng, tùy tiện hỏi, nhưng mà không nghĩ tới Tiểu Thỏ vậy mà thật sự ngẩng đầu nhìn anh ta một cái, sau đó lại nhìn Trình Chi Ngôn một cái, gật gật đầu nghiêm túc nói: " Được, anh Hạ Phong, anh đưa em về đi." Tươi cười trên mặt Hạ Phong lập tức liền cứng lại rồi. Ngay tại trong nháy mắt Tiểu Thỏ gật đầu đồng ý đó, anh ta cơ hồ cũng có thể cảm giác được ánh mắt lạnh như băng của Trình Chi Ngôn, gần như muốn chọc thủng cả người anh ta. "Khụ khụ, cái kia, Tiểu Thỏ...Em thật sự cùng anh đi?" Thanh âm Hạ Phong run run rẩy rẩy hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Hôm nay anh... Là anh đi xe tới đây a." " Không có việc gì, chúng ta có thể cùng nhau ngồi xe công cộng đi." Tiểu Thỏ hướng tới Hạ Phong cười, cười không ngừng làm lòng anh ta nháy mắt run rẩy. Hạ Phong vẻ mặt khóc không ra nước mắt hướng tới Trình Chi Ngôn cầu cứu. Nhưng mà Trình Chi Ngôn giống như cái gì đều không thấy, thản nhiên nói: "Nếu như vậy, tớ đi về trước đây." Vừa dứt lời, anh đã đứng dậy, cầm lấy áo khoác treo ở trên ghế, xoay người lập tức ra ngoài rồi. "Ai ai... Trình Chi Ngôn, vợ cậu còn ở chỗ này a!!" Hạ Phong vội vàng lên tiếng muốn gọi anh. "..." Tiểu Thỏ nhìn bóng lưng Trình Chi Ngôn dần dần đi xa, nhịn không được cắn cắn môi mình. Cái gì... Anh nước chanh làm gì đột nhiên liền tức giận... " Đi thôi, Tiểu Tổ Tông của anh..." Hạ Phong vẻ mặt cười khổ nhìn Tiểu Thỏ nói: "Hôm nay anh không đưa em về nhà an toàn, phỏng chừng anh liền không thấy được mặt trời buổi sáng ngày mai rồi." " Nào có khoa trương như thế!" Tiểu Thỏ liếc Hạ Phong một cái, rầu rĩ nói. " Nào có khoa trương, Trình Chi Ngôn nhà các em là người tính tình thật tốt vậy mà cũng sẽ tức giận lớn như vậy." Hạ Phong đi đến cửa phòng, vô cùng thân sĩ kéo cửa ra giúp Tiểu Thỏ nói: "Em a, cũng hơi chút thông cảm cậu ấy một chút." "..." Tiểu Thỏ trầm mặc chốc lát, sau đó ngẩng đầu lên nhìn Hạ Phong nói: "Chẳng lẽ là em sai rồi? Anh cảm thấy Tiếu Hàm có ý tứ với em chính là thật sự có ý tứ sao, Tiếu Hàm cho tới bây giờ đều không có thổ lộ với em hoặc là cái khác, cho tới nay cậu ấy đều là coi em như bạn bè đối đãi, em cũng là thật lòng coi cậu ấy là bạn bè, liền bởi vì cái dạng này anh liền muốn lợi dụng quan hệ đem người ta điều đi sao??" "Chậc chậc, Tiểu Thỏ, nói không thể nói như vậy, cái gì bạn bè không bạn bè, giữa nam nữ nào có cái gì bạn bè thuần khiết a." Hạ Phong vẻ mặt không tán thành nhìn cô nói: "Đây đổi lại là anh, anh nhất định cũng đem tình địch chính mình khiến cho càng xa càng tốt a, để ở dưới mí mắt cho chính mình ấm ức làm gì." "Không có bạn bè thuần khiết?" Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, đôi mắt nhìn anh ta. "Đúng." Hạ Phong dùng lực gật gật đầu. " Vậy hai ta a, hai ta cũng không tính bạn bè thuần khiết sao, hai ta ngay cả bạn bè cũng không tính sao?" Tiểu Thỏ cau mày vô cùng sắc bén hỏi vấn đề này.
|
Chương 417: Anh ghen sao 3
Editor: Quỳnh Nguyễn Hạ Phong ngẩn ra, trên mặt biến đổi vài lần, lúc này mới toét miệng hướng tới Tiểu Thỏ cười ha ha nói: " Hai ta, đây không phải quan hệ anh em thuần khiết sao, hơn nữa, em là vợ bạn anh, không thể lừa gạt a!" " Vậy anh còn mỗi ngày đùa giỡn em." Tiểu Thỏ nhìn anh ta, thanh âm rầu rĩ nói: "Anh thấy em đều đùa giỡn em? Miệng đều không có nói cái gì đứng đắn, anh mỗi ngày đều đùa giỡn em, anh đều có thể tiếp thụ, vì sao liền không có thể tiếp nhận em có một người bạn bè bình thường a??" " Kia không giống nhau a." Hạ Phong thiếu chút nữa nhảy dựng lên hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Anh không phải là ngoài miệng diễn trò sao, trong lòng anh lại không có loại tư tưởng kia với em, Trình Chi Ngôn đương nhiên có thể tiếp thu anh, nếu anh mỗi ngày nghĩ biện pháp cướp em từ bên cạnh Trình Chi Ngôn, cậu ta liền giết anh, được chứ?" "..." Tiểu Thỏ nghe Hạ Phong nói, nháy mắt cảm thấy có chút không biết nói gì. "Ai, nói trắng ra là, thực ra chính là anh nước chanh có chút ghen, đàn ông sao, đối với phụ nữ mình thích nhất định là sẽ có vẻ để ý." Hạ Phong mang theo Tiểu Thỏ vừa hướng tới bên ngoài khách sạn đi vừa nói: "Em đừng nói cho anh, em cho tới bây giờ đều không có nếm qua dấm chua của Trình Chi Ngôn a!" " Không có." Tiểu Thỏ nghiêng đầu nghĩ nghĩ, phát hiện chính mình thật đúng là không có nếm qua dấm chua, "Bởi vì em tin tưởng anh nước chanh a!!" " Cái gì bởi vì em tin tưởng anh nước chanh??" Hạ Phong vẻ mặt khinh thường nói: "Đó là bởi vì Trình Chi Ngôn căn bản không cho em cơ hội ghen được chứ, cậu ấy thản nhiên dọn dẹp nữ sinh bên cạnh, em xem anh nước chanh có bạn nữ sao? Có hồng nhan tri kỷ sao?? Không có đi, em ngay cả cơ hội ghen đều không có, em đương nhiên không ăn giấm rồi." "..." Tiểu Thỏ cau mày nghĩ nghĩ, sau đó lắc lắc đầu nói: "Nhưng mà em biết cô giáo Anh ngữ chúng em thích anh, em cũng không có ghen a." " Chậc chậc..." Hạ Phong hướng tới Tiểu Thỏ khoát khoát tay nói: "Cô bé, em rốt cuộc vẫn lại là quá trẻ con, anh nước chanh bảo vệ em tốt quá, nếu như em không có ghen, hoặc là vì em yêu không đủ sâu, hoặc là vì em căn bản không có tận mắt nhìn thấy hình ảnh cho em ghen." Yêu không đủ sâu?? Hình ảnh ghen? Tiểu Thỏ cẩn thận suy nghĩ hồi lâu, cảm thấy hai thứ này đều chẳng quan hệ với cô. "Được rồi, đừng nghĩ nữa." Hạ Phong đưa tay vỗ vỗ đầu nói: "Đi thôi, anh đưa em về nhà, sau khi trở về nói lời xin lỗi với anh nước chanh, lại không có việc lớn gì, hai vợ chồng đầu giường cãi nhau cuối giường hòa a!" " Vì sao muốn em xin lỗi a, em lại không có làm sai cái gì." Tiểu Thỏ vẻ mặt buồn bực nhìn Hạ Phong: "Chuyện điều Tiếu Hàm đi lớp khác vốn là anh không đúng!" "Ai..." Hạ Phong bất đắc dĩ thở dài một hơi. Thôi, thôi, tình cảm hai người anh mù quáng tham gia cái gì a... Ý nghĩ của đứa nhỏ chính là quá mức khờ dại, chờ cô trưởng thành thì tốt rồi. Nhưng mà một người từ nhỏ đến lớn đều được bảo vệ cực kỳ tốt, rốt cuộc làm sao mới có thể lớn lên a?? Hạ Phong vẻ mặt lo lắng nhìn Tiểu Thỏ, hàng này tình cảm thật sự là một đường quá mức xuôi gió xuôi nước rồi.... Có đôi khi cũng nên xuất hiện chút suy sụp nhỏ, làm cho cô hiểu rõ tầm quan trọng của Trình Chi Ngôn với cô.
|