Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch, Trúc Mã Quá Phúc Hắc
|
|
Chương 403: Chuyện có ý nghĩa 3
Editor:Quỳnh Nguyễn Một giờ sau, Trình Chi Ngôn ngủ vẻ mặt sảng khoái, rốt cục chậm rãi từ từ rời giường bắt đầu rửa mặt. Tiểu Thỏ rưng rưng liều mạng làm bài tập cũng thở phào nhẹ nhõm, lắc lắc cổ tay viết chữ có chút mỏi nhừ của mình, ánh mắt u oán nhìn Trình Chi Ngôn. " Hoàn thành rồi?" Trình Chi Ngôn đi đến phía sau Tiểu Thỏ, cúi đầu nhìn thoáng qua bài tập cô đã viết xong, cúi người nhẹ nhàng hôn một cái trên môi hồng nhuận của cô nói: "Khen thưởng em, ngoan." Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy trên cánh môi có một cái cảm giác mềm mại nháy mắt xẹt qua, sau đó liền trơ mắt nhìn Trình Chi Ngôn đi đến tủ quần áo của anh chọn một áo sơmi trắng thay, lại cẩn thận tỉ mỉ thắt caravat. Hình ảnh như vậy... Tiểu Thỏ quay đầu nhìn thoáng qua sách bài tập nằm ở trên bàn viết, nếu như cô cùng tuổi với anh nước chanh, nếu như cô không có đến trường mà là cũng đã bắt đầu thực tập mà nói, có thể bọn họ nhìn liền như là một đôi vợ chồng vừa mới kết hôn không lâu hay không? " Đều đã viết xong còn phát ngốc cái gì a?" Trình Chi Ngôn thay quần áo xong đi đến phía sau Tiểu Thỏ, đưa tay gõ đầu của cô một cái, thanh âm thản nhiên nói: "Mau thu dọn cặp sách một chút, xuống lầu ăn điểm tâm, ăn xong còn đi trường học." "A......" Tiểu Thỏ phục hồi tinh thần lại, động tác nhanh chóng thu dọn cặp sách chính mình, đi theo Trình Chi Ngôn xuống lầu. Ăn xong điểm tâm, Tiểu Thỏ ngồi xe Trình Chi Ngôn đến trường học, Trình Chi Ngôn vẫn ngừng xe ở tầng hai dưới đất như cũ. Đi thang máy đến lầu một, Tiểu Thỏ xoay người hướng tới Trình Chi Ngôn vẫn đứng ở trong thang máy như cũ khoát tay áo nói: "Anh nước chanh, em về lớp học trước." " Uh`m." Trình Chi Ngôn gật gật đầu, lập tức lại nhẹ nhàng nhíu mày hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Gọi thầy giáo Trình..." "..." Tiểu Thỏ không nói gì nhướng mắt, hướng tới Trình Chi Ngôn phất phất tay một lần nữa nói: "Thầy giáo Trình, em về lớp học." " Được, bạn Bạch Tiểu Thỏ." Trình Chi Ngôn mỉm cười chậm rãi đóng cửa thang máy. Vào phòng học, Tiểu Thỏ lập tức đi trở về trên chỗ ngồi của mình, mới vừa đặt túi sách xuống, Trình Thi Đồng liền đến gần hỏi: "Tiểu Thỏ, cậu không tham gia đại hội thể dục thể thao?" "Tớ?" Tiểu Thỏ nghĩ nghĩ, sau đó lắc lắc đầu nói: "Tớ không tham gia, thành tích thể dục của tớ cũng không phải tốt lắm..." " Nhưng mà nữ sinh lớp chúng ta ít như vậy.... Hạng mục đều đã báo không được đầy đủ a..." Trình Thi Đồng chép miệng, phẫn nộ cầm giấy báo danh trong tay đưa tới trước mặt Tiểu Thỏ, buồn bực nói: "Người nào làm cho lớp chúng ta là lớp trọng điểm, cả lớp năm mươi sáu người, cũng chỉ có mười lăm người nữ sinh....... lướt qua đại hội thể dục thể thao mấy ngày nay tới dì cả có bốn người, có thể cũng chỉ có mười một người, nhưng mà nhiều hạng mục như vậy, cho dù mười một người tham gia cũng không đầy đủ a." Tiểu Thỏ tiếp nhận giấy báo danh trong tay Trình Thi Đồng, nhìn lướt qua sau đó thuận miệng nói: "Đại hội thể dục thể thao lại không hạn chế số lượng hạng mục báo danh, một người cũng có thể đồng thời tham gia hai ba cái trận đấu a." " Nhưng mà còn không có người nguyện ý tham gia a." Trình Thi Đồng có chút không biết nói gì nhìn Tiểu Thỏ nói: "Nói thí dụ như cậu..." "Ách..." Tiểu Thỏ có chút xấu hổ nhức đầu nói: "Tớ thật sự thể dục không tốt, cậu cũng không phải không biết." " Lại không trông cậy vào cậu được nổi tiếng, cậu liền đi tham gia một phen liền tốt." Trình Thi Đồng vỗ vỗ bả vai Tiểu Thỏ nói: "Cứ quyết định như vậy a, đến lúc đó tớ trực tiếp báo cho cậu mấy cái, không nói nữa, giáo viên lập tức tới rồi!"
|
Chương 404: Chuyện có ý nghĩa 4
Editor:Quỳnh Nguyễn "Tớ..." Tiểu Thỏ còn chưa kịp mở miệng phản bác, giáo viên Anh ngữ liền đã đi vào phòng học, bắt đầu để cho bọn họ sớm đọc bài. Giờ học tiến hành một nửa, giáo viên Anh ngữ đột nhiên cầm sách giáo khoa tới, bảo là muốn viết chính tả từ đơn, số lượng không nhiều lắm, cũng hai mươi từ, sai một từ năm điểm, cuối cùng điểm thấp hơn chín mươi điểm thì sau khi tan học ở lại tiếp tục viết chính tả mãi cho đến hoàn toàn đúng mới thôi. Giáo viên Anh ngữ vừa mới dứt lời, trong phòng học là một trận xôn xao, nhưng mà dù sao đều là học sinh lớp trọng điểm, lúc trước có thể được phân đến trên lớp này đều là điểm thi đứng đầu danh sách, nói cách khác, học sinh trên lớp này cơ bản đều là chăm học. Cho nên đối với loại chuyện viết chính tả từ đơn Anh ngữ này chỉ là xôn xao nho nhỏ, lúc này mới cầm giấy viết chính tả nộp. Giáo viên Anh ngữ cũng nghiêm túc, lập tức kéo một cái ghế ở trước bàn bên cạnh bục giảng ngồi xuống, bắt đầu chấm những từ đơn này. Lúc chuông tan học vang, cô còn chưa sửa xong, bạn cùng lớp liền giương mắt nhìn cô chờ cô tan học. Ai biết, giáo viên Anh ngữ vậy mà ngẩng đầu lên, hướng tới học sinh trong lớp cười cười nói khẽ: "Các em muốn đi WC, liền trực tiếp đi WC đi, cô còn có một chút liền sửa xong, chờ cô sửa xong liền tuyên bố học sinh dưới chín mươi điểm một chút sau đó liền nghỉ." "..." Trong phòng học nhất thời một mảnh an tĩnh. Năm giây sau, có người yên lặng đứng dậy, động tác nhẹ nhàng chậm chạp từ cửa sau phòng học ra ngoài đi toilet. Ngay sau đó, lại có mấy cái bạn học an tĩnh ra ngoài đi toilet. Nhưng mà phần lớn học sinh vẫn ngốc ở trong phòng học như cũ, trơ mắt nhìn chằm chằm giáo viên Anh ngữ chữa giấy viết chính tả. Tiểu Thỏ cúi đầu nhìn thoáng qua thời khóa biểu dán trong hộp văn phòng phẩm, buổi sáng hôm nay tiết một lại là vật lý... Suy nghĩ đến thầy giáo vật lý của cô một giờ trước vừa mới hôn môi của cô... Tiểu Thỏ liền cảm thấy cảm giác này hảo kỳ quái... Mặc dù thầy giáo vật lý của cô chính là anh nước chanh nhà cô.... Nhưng không biết vì sao cô vẫn là có một loại cảm giác không thể tiếp thu... Sắp đến tiết một, giáo viên Anh ngữ rốt cục chữa xong một chồng giấy viết chính tả, cô thoáng sắp xếp một chút, cầm những cái bài viết chính tả thấp hơn chín mươi điểm đọc tên một lần, tuyên bố những bạn học này sau khi tan học phải lưu lại, liền đứng dậy định rời khỏi phòng học. Cô mới vừa đi đến cửa phòng học, Trình Chi Ngôn đúng lúc từ trước cửa tiến vào, mắt thấy từ bên trong phòng học xuất hiện một bóng dáng may mà anh đúng lúc ngừng bước chân, nếu không thì hai người liền va chạm rồi. Trong lòng giáo viên Anh ngữ cũng là cả kinh, vội vàng dừng bước, ngẩng đầu hướng tới người che ở phía trước cô nhìn lại. Chẳng qua thoáng nhìn nhưng trong nháy mắt làm cho cô sinh ra một loại cảm giác nhất nhãn vạn niên ( một cái nhìn vạn năm bất phục). Người trước mắt áo sơmi trắng tinh làm nổi bật gương mặt trắng nõn, đôi mắt đen đang mang theo một tia xin lỗi nhìn cô ấy. Giáo viên Anh ngữ nháy mắt liền đỏ mặt, "Anh là?" Cô dường như chưa từng gặp qua người này a, anh cũng là giáo viên sao? "Tôi là giáo viên vật lý bọn họ." Trình Chi Ngôn mỉm cười, thanh âm trầm giọng nói: "Cũng là chủ nhiệm lớp, Trình Chi Ngôn."
|
Chương 405: Chuyện có ý nghĩa 5
Editor:Quỳnh Nguyễn "Ách... Xin chào, tôi là giáo viên Anh ngữ bọn họ, Cố Nhược Nhân." Cô giáo Anh ngữ đỏ mặt lên, sau đó hướng tới Trình Chi Ngôn nhỏ giọng nói. "Tôi biết." Trình Chi Ngôn ảm đạm cười. "Tôi giống như... Chưa thấy qua anh." Cố Nhược Nhân chần chờ vẫn là hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi: "Tôi nhớ rõ tuần trước mới vừa khai giảng, chủ nhiệm lớp bọn họ không phải thầy giáo Triệu sao??" "Uh`m, ngày hôm qua tôi vừa tới tiếp nhận cái lớp này." Trình Chi Ngôn gật gật đầu, lời ít mà ý nhiều giải thích một phen. "A......" " Tôi đi vào trước." Trình Chi Ngôn hướng tới cô ấy gật đầu cười cười, nghiêng người từ bên cạnh cô vào phòng học. Cố Nhược Nhân còn có chút hoảng hốt đứng ở cửa phòng học một hồi lâu, lúc này mới lấy lại bình tĩnh hướng tới văn phòng đi qua. Trình Chi Ngôn... Trình Chi Ngôn... Trên một đường này cô ở trong lòng yên lặng nhớ kỹ tên này. Trình Thi Đồng ngồi ở bên cạnh Tiểu Thỏ, vừa rồi các cô thấy cô giáo Anh ngữ ra ngoài gặp được Trình Chi Ngôn, ánh mắt bắt đầu liền vẫn không nhúc nhích nhìn hắn chằm chằm hai người bọn họ, giờ phút này mắt thấy cô giáo Anh ngữ đi, Trình Chi Ngôn vào phòng học. Lúc này Trình Thi Đồng mới thu hồi ánh mắt mình, đưa tay chọc chọc cánh tay Tiểu Thỏ thấp giọng nói: "Tiểu Thỏ, thấy không, vừa rồi cô giáo Anh ngữ chúng ta mặt đỏ rồi." "A?" Tiểu Thỏ từ sách tiếng Anh ngẩng đầu lên, cô vừa mới nhìn mình viết chính tả từ đơn có viết chính xác hay không, "Cái gì mặt đỏ, tớ không chú ý a." " Chính là cô giáo Anh ngữ a." Trình Thi Đồng vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn Tiểu Thỏ nói: "Cô nhất định là coi trọng chú nhỏ rồi! Bộ dáng chú nhỏ đẹp trai như thế, tùy tiện vừa đứng chỗ nào đều là một bông hoa a! Những người yêu như thiêu thân này quả thực liền giống như thiêu thân lao đầu vào lửa hướng trên người chú nhỏ bổ nhào." "Ách... Cậu nói cô giáo Anh ngữ chúng ta như vậy giống như không tốt lắm đâu?" Tiểu Thỏ giật giật khóe miệng vẻ mặt không biết nói gì nhìn cô ấy. "Tớ nói cậu, cậu chừng nào thì có thể có mắt nhìn chút, đầu óc suy nghĩ a!" Trình Thi Đồng rốt cục nhịn không được đưa tay hung hăng chọc trên đầu Tiểu Thỏ một phen nói: "Cậu liền không có thể nhìn chằm chằm chú nhỏ chút, ngộ nhỡ ngày nào đó chú bị người khác cướp đi, đến lúc đó cho cậu khóc!" Tiểu Thỏ đưa tay sờ sờ chỗ bị ngón tay Trình Thi Đồng chọc, cười hắc hắc, lòng tràn đầy tự tin nói: "Anh nước chanh mới không phải loại người như vậy a." "..." Trình Thi Đồng lấy tay vỗ trán, chỉ cảm thấy chính mình không có cách gì khai thông cùng cô. Lúc tan học, Trình Chi Ngôn gửi một cái tin nhắn cho Tiểu Thỏ, để cho cô tự học một hồi, chờ anh xử lý tốt mọi chuyện lại mang cô cùng nhau về nhà. Tiểu Thỏ không chút do dự trả lời một cái chữ "Được." Trình Thi Đồng cùng Cố Ninh Thư bởi vì muốn đi giao danh sách bạn học tham gia đại hội thể dục thể thao cho Trình Chi Ngôn cho nên hai người bọn họ tan học liền đeo cặp trên lưng hướng tới văn phòng Trình Chi Ngôn đi. Trước khi đi, Trình Thi Đồng vẻ mặt hèn hạ ti tiện nhìn Tiểu Thỏ hỏi: "Thế nào, Tiểu Thỏ muốn cùng nhau đi qua với chúng ta hay không? Dù sao có tớ và Cố Ninh Thư che dấu cho cậu, những người khác thấy cũng sẽ không nói cái gì." "Không cần." Tiểu Thỏ lắc đầu, hướng tới Trình Thi Đồng nói: "Anh nước chanh vừa rồi đã gửi tin nhắn để cho tớ ở lớp học chờ anh, tớ liền không đi qua, đúng lúc thừa dịp thời gian chờ anh tớ viết bài tập một chút." "Được rồi..." Trình Thi Đồng thấy cô không muốn qua, cũng không có miễn cưỡng cô, lập tức cùng Cố Ninh Thư một trước một sau đi tới.
|
Chương 406: Đối xử không thể quá bất công
Editor: Quỳnh Nguyễn Nhưng mà Trình Thi Đồng vừa mới đi đến cửa văn phòng Trình Chi Ngôn liền nghe được trong văn phòng truyền đến tiếng nói chuyện. Thanh âm kia... Nghe qua dường như có phần quen tai. Trình Thi Đồng cùng Cố Ninh Thư nhìn thoáng qua lẫn nhau, nhíu nhíu mày. " Thanh âm này..." Cố Ninh Thư đè thấp thanh âm mở miệng, hướng tới Trình Thi Đồng nói: "Hình như là cô giáo Anh ngữ?" "Tớ cảm giác giống." Trình Thi Đồng vẻ mặt cảnh giác liền gật gật đầu, trong lòng nháy mắt chuông báo động mãnh liệt. Tiểu Thỏ a Tiểu Thỏ, tớ cho cậu đi theo tớ cùng nhau tới đây, cậu không tới, hiện tại tốt đi! Có người nói chuyện phiếm cùng chú nhỏ trong văn phòng bạn trai cậu sau lưng cậu a! Trình Thi Đồng khẽ cắn môi, không được, chú nhỏ là chồng Tiểu Thỏ, tuyệt đối không thể bị cô giáo Anh ngữ cướp đi!! Cô nghĩ như vậy lập tức liền đưa tay gõ gõ cửa, lớn tiếng nói: "Thầy giáo Trình, xin hỏi thầy có đây không?" Tiếng nói chuyện trong văn phòng nhất thời ngừng lại. Sau một lát, thanh âm Trình Chi Ngôn trầm thấp mà lạnh nhạt từ trong phòng làm việc truyền ra nói: "Vào đi." Trình Thi Đồng đưa tay đẩy cửa văn phòng ra, cùng Cố Ninh Thư hai người một trước một sau tiến vào. Trong văn phòng to như vậy, Trình Chi Ngôn đang ngồi ở sau bàn công tác của mình, trước mặt là một bản giáo trình, trong tay còn cầm một cây bút máy, dường như đang viết ở mặt trên. Mà cô giáo Anh ngữ bọn họ ngồi trên sofa cách đó không xa, hai mắt lấp lánh nhìn Trình Chi Ngôn, biểu tình tràn đầy đều là chờ mong. "Thầy giáo Trình, danh sách báo danh đại hội thể dục thể thao chúng em đã tập hợp xong, cho thầy xem một phen." Lúc Trình Thi Đồng đi qua bên cạnh cô giáo Anh ngữ, rất bình tĩnh liếc cô ấy một cái sau đó mới cầm danh sách trong tay đưa cho Trình Chi Ngôn. Cố Ninh Thư không nói chuyện, chỉ là đi theo sau lưng Trình Thi Đồng, cũng yên lặng chuyển danh sách ở trong tay. Trình Chi Ngôn ngẩng đầu lên đưa tay tiếp nhận hai danh sách trong tay bọn họ, cúi đầu nhìn kỹ. Trong văn phòng nhất thời một mảnh im ắng. " Bạch Tiểu Thỏ... Tham gia chạy một nghìn năm trăm mét??" Trình Chi Ngôn nhìn danh sách trong tay, trong mắt nghi hoặc ngẩng đầu nhìn Trình Thi Đồng? "Vâng..." Trình Thi Đồng có chút chột dạ nhìn anh, đưa tay chỉ chỉ tên bên cạnh Tiểu Thỏ nói:"Em cũng tham gia chạy một nghìn năm trăm mét a, thầy xem, ở đây cũng có tên của em a!" Chú nhỏ, chú đối xử không thể bất công đến nước này đi?? Rõ ràng phía trên giấy trắng mực đen đồng thời viết tên hai người cô cùng Bạch Tiểu Thỏ, vì sao chú cũng chỉ hỏi một người Tiểu Thỏ a?? Trong ánh mắt Trình Thi Đồng rõ ràng truyền đạt tin tức như vậy. Trình Chi Ngôn hơi hơi nhíu mi, tiếp tục cúi đầu nhìn danh sách. Trình Thi Đồng người này anh vẫn là biết rõ, từ nhỏ đến lớn thành tích thể dục vẫn tốt lắm, thuộc loại phát triển toàn năng, về phần Tiểu Thỏ sao... Ha ha ha... Trừ bỏ thành tích văn hóa không tệ, ở phương diện thể dục mặc dù không tính là ngu ngốc nhưng mà các hạng kiểm tra cũng chỉ là vừa mới đạt tiêu chuẩn mà thôi. Cô thậm chí có dũng khí đi tham gia thi chạy một nghìn năm trăm mét? " Được rồi, thầy đã biết, danh sách này thầy lại nhìn, nếu như không có nghi vấn gì mà nói cứ như vậy giao lên rồi." Trình Chi Ngôn nhìn những cái hạng mục phía sau một phen, hai tay sắp xếp hai giấy báo danh, gật gật đầu hướng tới Trình Thi Đồng nói. "A......" Trình Thi Đồng lên tiếng, nhưng là không có rời khỏi. " Còn có chuyện gì sao?" Trình Chi Ngôn thấy Trình Thi Đồng hồi lâu không nhúc nhích, liền lại mở miệng hướng tới cô hỏi.
|
Chương 407: Đối xử không thể quá bất công 2
Editor: Quỳnh Nguyễn "Khụ khụ, cái kia chú nhỏ a..." Trình Thi Đồng dùng lực ho một chút, sau đó hướng tới Trình Chi Ngôn sâu xa hô một tiếng. "..." Trình Chi Ngôn híp híp mắt, không biết cô vì sao đột nhiên gọi mình như vậy. " Chú nhỏ?" Cô giáo Anh ngữ ngồi ở trên ghế sofa hơi run sợ một chút, ánh mắt của cô ấy ở trên người hai người Trình Thi Đồng và Trình Chi Ngôn đổi tới đổi lui, sau đó kỳ quái nói: "Hai người là chú cháu?" "Uh`m." Trình Chi Ngôn không có phủ nhận, nhàn nhạt lên tiếng. "A...... Trách không được anh sẽ đến cái lớp này a, thì ra bởi vì cháu gái anh ở chỗ này a." Cố Nhược Nhân nhất thời vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ nhìn hai người bọn họ. Trình Thi Đồng cứng ngắc cười cười, ha ha ha....Cô giáo Cố đùa giỡn cái gì a, chú nhỏ tới lớp chúng ta cho tới bây giờ cũng không là vì em a! Chú là vì thím nhỏ được chứ! Thím nhỏ a! "Còn có chuyện gì?" Trình Chi Ngôn nhàn nhạt liếc Trình Thi Đồng một cái, thuận miệng hỏi. "Chú nhỏ a, tối hôm nay chú cùng nhau hẹn hò với thím nhỏ sao??" Trình Thi Đồng chớp chớp mắt, cố ý đem thanh âm nói được rất lớn, hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi. "..." Ánh mắt Trình Chi Ngôn dạo qua một vòng trên người Cố Nhược Nhân và cô, nháy mắt liền rõ ràng dụng ý Trình Thi Đồng nói những lời này. "Thím nhỏ?" Cố Nhược Nhân lại là vì những lời này của Trình Thi Đồng sửng sốt một phen, trong mắt cô nghi hoặc nhìn về phía Trình Chi Ngôn hỏi: " Anh đã kết hôn rồi hả?" " Ai?Cô giáo Cố...?" Trình Thi Đồng quay đầu, một bộ dáng ra vẻ vô tội nhìn Cố Nhược Nhân nói: "Không phải a, mặc dù chú nhỏ cùng thím nhỏ còn chưa kết hôn, nhưng mà hai người bọn họ là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, cùng nhau sinh sống nhiều năm như vậy, không kết hôn thực ra cũng không sai biệt lắm a." "A......" Bộ dáng Cố Nhược Nhân giống như thở dài nhẹ nhõm một hơi nói: "Có một số việc không thể nói tuyệt đối như vậy, cho dù là thanh mai trúc mã chỉ cần không có kết hôn liền nói không chính xác sau này có thể sinh ra cái thay đổi gì hay không, cô trước kia có bạn tốt thanh mai trúc mã, cùng một chỗ đều đã mười bốn năm, đến cuối cùng còn không phải chia tay, đều tự tìm người yêu mới, cả đời không qua lại với nhau, cho nên nói... A... Xấu hổ a, thầy giáo Trình, không phải cố ý nói anh với bạn gái anh không thành được..." ".." Trình Chi Ngôn nhàn nhạt nhìn cô ấy, đôi mắt trong veo mà lạnh lùng không nói gì. Trình Thi Đồng hận không thể lập tức xù lông, cái gì không thành được a!? Không thành được em gái cô! Nếu không nhìn mặt mũi cô là giáo viên của tôi, lão tử đã sớm đi lên phun cô được chứ? Cố Nhược Nhân thấy Trình Chi Ngôn không nói lời nào, nhịn không được liền có chút chột dạ, anh sẽ không là thật là thật bởi vì những lời này của mình tức giận đi?? "Không sai biệt lắm cũng nên tan tầm rồi. " Trình Chi Ngôn trầm mặc sau một lúc lâu, rốt cục lạnh lùng mở miệng nói: "Các em nếu như không có chuyện gì mà nói, thầy đi trước." "Ai... Cái kia..." Cố Nhược Nhân vội vàng từ trên ghế sofa đứng lên, bộ dáng vẻ mặt thẹn thùng nhìn Trình Chi Ngôn hỏi: "Cái kia... Không biết anh thuận tiện đưa tôi đến đường Tam Kiều được không, tôi muốn ngồi xe công cộng ( xe bus) về nhà." Không biết xấu hổ! Thật sự là quá không biết xấu hổ rồi!! Trong ánh mắt Trình Thi Đồng đều nhanh muốn phun lửa. Đường Tam Kiều cách trường học bọn họ bất quá đi đường năm phút đồng hồ, cô sao không biết xấu hổ muốn người ta thuận tiện lái xe đưa cô? Ánh mắt Trình Chi Ngôn nhàn nhạt nhìn trên mặt Cố Nhược Nhân một chút.
|