Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch, Trúc Mã Quá Phúc Hắc
|
|
Chương 468: Đều là thần giúp đỡ 4
Editor: Quỳnh Nguyễn Thân Tử Hạo ngẩn ra, không nghĩ tới Trình Chi Ngôn rốt cuộc vẫn lại là chuyển đề tài qua Tiểu Thỏ. " Như thế thầy giáo Thân, thầy vì sao không thích em ấy a?" Trình Chi Ngôn bình tĩnh đứng ở phía trước bục giảng đôi mắt thẳng tắp nhìn Thân Tử Hạo, thanh âm trầm thấp hỏi han. "Tôi tôi tôi...Tôi chưa nói tôi không thích em ấy a!" Thân Tử Hạo vội vàng biện hộ thay chính mình. "A..... Vậy ý tứ của thầy chính là thực ra thầy thích em ấy?" Đôi mắt Trình Chi Ngôn hiện lên một tia ánh sáng, cười tít mắt hướng tới anh hỏi. "Này..." Thân Tử Hạo lại bắt đầu hoảng, đây không phải lại về tới một vấn đề vừa rồi sao, này không phải buộc anh phải thừa nhận chính mình thích bạn gái nhỏ của cậu ta sao... Thân Tử Hạo cảm thấy được đầu chính mình lại bắt đầu đau. "Thầy giáo Thân??" Trình Chi Ngôn mặt hiện tươi cười nhìn anh, "Vấn đề vừa rồi tôi hỏi cực kỳ khó trả lời sao??" "Không khó trả lời, không khó trả lời." Thân Tử Hạo phục hồi tinh thần lại, vẻ mặt xấu hổ tươi cười nhìn Trình Chi Ngôn nói: "Cái kia... Bạn học Bạch Tiểu Thỏ quả thật rất tốt, đi học nghiêm túc nghe giảng bài tập cũng có thể hoàn thành kịp thời, mỗi lần trả lời vấn đề cũng có vẻ tích cực, tôi cũng vừa lòng người học sinh này. Anh đang nghĩ ngợi tới chính mình tuyệt đối không thể chính miệng thừa nhận chính mình thích Bạch Tiểu Thỏ, anh liền vòng vo biểu đạt ý tứ chính mình. "A......" Trình Chi Ngôn có vẻ đăm chiêu liền gật gật đầu nói: "Chẳng lẽ học sinh khác lớp chúng ta đây không phải như thế sao, vì sao thầy không hài lòng với học sinh khác??" "Tôi chưa nói không hài lòng với bạn học khác!" Thân Tử Hạo lại là vẻ mặt lờ mờ nhìn Trình Chi Ngôn. Đại ca, não cậu đây là hình thành như thế nào, như thế nào có thể từ một câu suy đoán ra một cái chuyện căn bản không tồn tại a. " Đó chính là cũng cực kỳ vừa lòng bạn học khác hả??" " Đúng, tôi cực kỳ vừa lòng với tất cả bạn học trong lớp, phi thường hài lòng." Thân Tử Hạo vẻ mặt nghiêm túc trả lời. "Kia rất tốt." Trình Chi Ngôn cười tít mắt nhìn anh ta gật gật đầu, thanh âm không chậm nói: "Tôi cũng vừa lòng với bạn học lớp tôi." "..." Có lẽ không nghĩ tới sau cùng Trình Chi Ngôn vậy mà sẽ lấy một câu như vậy kết thúc, vốn Thân Tử Hạo đã chuẩn bị tâm lý chiến đấu tốt, thoáng cái vậy mà không có phản ứng kịp. Anh sững sờ nhìn Trình Chi Ngôn một lúc lâu, sau đó mới giật mình hoàn hồn kéo kéo miệng mình. Sư cô! Hù chết lão tử rồi! Còn tưởng rằng tiểu tử này đào khoét cái hố gì cho mình, định làm cho anh nhảy a! May mắn chỉ là anh suy nghĩ nhiều. " Vậy không biết các học sinh lớp chúng ta thích thầy giáo Thân hay là thích thầy a?" Trình Chi Ngôn nói xong câu nói kia trầm mặc một hồi, sau đó vẻ mặt tươi cười nhìn học sinh trong lớp hỏi: "Các em thích người nào??" Tất cả học sinh cùng lúc nói ra trả lời. "..." Thân Tử Hạo nháy mắt cảm thấy mình đã bị một vạn tai nạn bị thương. Thì ra đại chiêu của cậu ta ở tại chỗ này!! " Nhưng mà thầy giáo Trình, thầy không cần lo lắng, thực ra thầy giáo Thân cũng thích thầy!" Không biết lại là người học sinh nào không sợ chết bổ sung nói: "Thầy giáo Trình, thầy có biết hay không, mỗi ngày thầy giáo Thân đều phải dạy quá giờ môn tiếng Anh một hồi chính là có thể nhìn thấy thầy tiết tiếp theo!" "A...?? Phải không??" Trình Chi Ngôn hơi hơi nhíu mày.
|
Chương 469: Đều là thần giúp đỡ 5
Editor: Quỳnh Nguyễn Ánh mắt Trình Chi Ngôn chuyển hướng về Thân Tử Hạo ngồi ở cuối cùng phòng học. "Đừng nghe bọn họ nói bậy, vừa rồi khi vào học tôi chính là nói đùa." Thân Tử Hạo vội vàng hướng tới Trình Chi Ngôn khoát tay nói: "Đừng lo lắng, cậu nghìn vạn lần đừng lo lắng!" "Tôi không lo lắng a, tôi có bạn gái, vì sao tôi phải lo lắng a." Trình Chi Ngôn cười tít mắt nhìn Thân Tử Hạo, trong giọng nói mang theo một chút đắc ý nói. "..." " Thầy giáo Trình, thầy đừng như vậy, tuy rằng thầy đã có bạn gái nhưng mà nói không chừng đó là bởi vì thầy còn không có phát hiện người mình yêu nhất thực ra là nam sinh a, bọn họ không phải đều nói, nam nhân cùng nữ nhân cùng một chỗ là vì sinh sản đời sau, chỉ có nam nhân cùng nam nhân cùng một chỗ mới là thật yêu sao, nói không chừng thầy giáo Trình hiểu biết thầy giáo Thân có thể phát hiện chính mình đích thực yêu a." Trình Chi Ngôn quay đầu nhìn về phía vị bạn học không sợ chết kia, mỉm cười nói: "Lý luận không sai, thi tháng vật lý trừ hai mươi điểm như thế nào??" "..." Vị bạn học kia nháy mắt im lặng. " Thầy giáo Thân, đừng thẹn thùng, loại tình yêu này khó tránh khỏi gặp phải tình huống người thầy yêu không thích thầy, nghìn vạn lần không cần nổi giận a, cố lên một ngày nào đó thầy giáo Trình sẽ thấy tấm lòng của thầy." Học sinh học sinh kia mắt thấy khuyên Trình Chi Ngôn không có hiệu quả liền quay đầu lại khuyên Thân Tử Hạo. Thân Tử Hạo mặt xụ, học bộ dáng Trình Chi Ngôn hướng tới vị học sinh kia nói: "Thi Anh ngữ trừ ba mươi diểm." " Thầy giáo Thân, em đây là vì tốt cho thầy, thầy sẽ không thật sự muốn trừ điểm Anh ngữ của em đi?" Vị bạn học kia vẻ mặt kinh ngạc nhìn anh. "..." Thân Tử Hạo cảm thấy cực kỳ không biết nói gì, vì sao Trình Chi Ngôn đe dọa có thể lập tức có hiệu lực mà đe dọa của anh với học sinh còn tiến hành thêm một bước cam đoan? "Được, không cần lại thảo luận cái đề tài này, vào học!" Trình Chi Ngôn nhìn Thân Tử Hạo quẫn bách sắp chui vào đất đưa tay gõ bục giảng nói: "Đều nghiêm túc nghe giảng cho thầy." Phòng học lộn xộn lập tức liền yên lặng. Thân Tử Hạo thở phào nhẹ nhõm rốt cục giải thoát rồi. Chờ tiết học vật lý của Trình Chi Ngôn kết thúc, Thân Tử Hạo cầm lấy sách tiếng Anh cũng không quản có người ở trong phòng học gọi anh hay không, nháy mắt liền bay chạy thoát ra ngoài. Trình Chi Ngôn híp đôi mắt, mắt thấy bóng dáng của anh biến mất cuối hành lang, khóe miệng gợi lên một chút ý tứ tươi cười không rõ. Lúc tan học Bạch Tiểu Thỏ theo lệ cũ đeo cặp sách đi văn phòng Trình Chi Ngôn tìm anh. Nhưng mà vào văn phòng lại phát hiện Trình Chi Ngôn căn bản không có phòng, ngược lại Thân Tử Hạo ngồi ở đối diện Trình Chi Ngôn ngẩng đầu lên nhìn cô một cái, thanh âm lành lạnh nói: "A, tan học a, tìm thầy giáo Trình cùng nhau về nhà a??" "Thầy giáo Thân, cái kia... Thầy giáo Trình đâu?" Tiểu Thỏ chớp chớp ánh mắt mở miệng hướng tới Thân Tử Hạo hỏi. " Đi phòng làm việc của hiệu trưởng." Thân Tử Hạo lười biếng lên tiếng sau đó trong mắt nghi hoặc nhìn chằm chằm Tiểu Thỏ rất lâu, mới cười hắc hắc, đè thấp thanh âm hỏi: "Ở nhà em cũng gọi Trình Chi Ngôn là thầy giáo Trình sao?? Không thể nào, bình thường em gọi cậu ta là gì?" "Ách... Gọi anh nước chanh.." Tiểu Thỏ hơi run sợ một phen, sau đó theo bản năng trả lời. " Nước chanh...Anh?" Thân Tử Hạo cúi đầu lập lại cái xưng hô này, ánh mắt bỗng nhiên dừng lại trên một lọ nước chanh chưa uống xong trên bàn công tác Trình Chi Ngôn, "Trách không được người này thích uống nước chanh như vậy."
|
Chương 470: Đều là thần giúp đỡ 6
Editor: Quỳnh Nguyễn "Uh`m... Thực ra mà nói, em nhớ rõ trước kia anh nước chanh... Không phải, trước kia thầy giáo Trình là không thích uống nước chanh!" Tiểu Thỏ nghiêng đầu cẩn thận nghĩ nghĩ, sau đó tiếp tục nói: "Hình như từ khi lên đại học liền trở nên thích uống nước chanh rồi." "Vậy sao." Thân Tử Hạo cười cười nói: "Đây cực kỳ bình thường, trước kia anh học đại học một chút ớt cũng không ăn, sau khi lên đại học mỗi bữa cơm không thêm ớt liền khó chịu." "A? Thầy có thể ăn cay như vậy a." Tiểu Thỏ ngẩn ra, vẻ mặt sùng kính nhìn anh. "Ha ha ha ha, không tính đặc biệt có thể ăn a!" Thân Tử Hạo có chút xấu hổ gãi gãi đầu mình, bật cười sang sảng. Trình Chi Ngôn từ phòng làm việc của hiệu trưởng trở về, đẩy cửa ra liền thấy hai người Tiểu Thỏ cùng Thân Tử Hạo mặt đối mặt vui vẻ vừa nói chuyện phiếm vừa cười. Đôi mắt trong suốt hơi hơi híp híp, sau đó động tác tao nhã đi vào văn phòng, thanh âm nhàn nhạt hướng tới Tiểu Thỏ nói:: "Tan học rồi hả??" "Uh`m!" Tiểu Thỏ quay đầu lại nhìn Trình Chi Ngôn, cười tít mắt hướng tới anh hô: "Thầy giáo Trình, thầy bận sao??" "Không bận lắm rồi." Trình Chi Ngôn đi đến trước bàn làm việc mình ngồi xuống, tiện tay cầm tài liệu trong tay ném đến trên bàn, sau đó kéo ngăn kéo ra tìm ra một xấp bài thi chưa chữa, nhìn nhìn nói: "Chờ anh một chút, lập tức thì tốt rồi." " Được." Tiểu Thỏ gật đầu cười tít mắt lên tiếng. "Nước chanh...Anh...??" Thân Tử Hạo nhìn Trình Chi Ngôn đang lật chuyển bài thi cố ý đè thấp thanh âm cười hì hì hướng tới anh hô một tiếng. "..." Tay Trình Chi Ngôn đang lật chuyển bài thi lập tức liền ngừng lại, anh ngẩng đầu lên đôi mắt lành lạnh nhìn Thân Tử Hạo, thanh âm thản nhiên nói: "Vừa rồi anh gọi tôi cái gì??" "Ha ha hắc... Không có gì." Thân Tử Hạo đắc ý cười, cả người lười biếng dựa vào trên ghế mình, bắt chéo hai chân, bưng chén trà trên bàn lên uống môt ngụm nước nói: "Dù sao hai ta về sau vài năm đều phải làm cùng phòng làm việc, hiểu biết cậu nhiều luôn luôn không có chỗ xấu, bạn học Bạch Tiểu Thỏ, em nói đúng không??" "..." Tiểu Thỏ nghiêng đầu, đôi mắt cẩn thận nhìn Thân Tử Hạo, sau một lúc lâu mới yếu ớt hỏi: "Thầy giáo Thân, thầy sẽ không là thật thích thầy giáo Trình đi??" "Phốc - -" một tiếng, một ngụm nước Thân Tử Hạo vừa mới uống vào trong miệng toàn bộ phun ra. "Khụ khụ khụ, bạn học Bạch Tiểu Thỏ, em nói cái gì!?" Thân Tử Hạo rút một tờ giấy lau mặt từ trên bàn, dùng lực lau miệng hướng tới Tiểu Thỏ nhíu mày hỏi. "Cái kia... Không phải nói, chỉ có người yêu mới có thể nhịn không được muốn hiểu biết đối phương sao??" Tiểu Thỏ cực kỳ nghiêm túc nhìn anh trả lời: "Thầy hi vọng hiểu một chút chuyện về thầy giáo Trình như vậy có phải bởi vì thầy thích anh hay không a??" "Tôi?" Thân Tử Hạo đưa tay chỉ chỉ cái mũi của mình lại chỉ chỉ Trình Chi Ngôn, vẻ mặt khó tin nhìn cô nói: "Thích anh ta? Đầu óc Bạch Tiểu Thỏ em không có vấn đề đi?? Có phải học tập bạn học lớp em hay không, đem đầu óc học xấu a! Anh cường tráng như vậy, đàn ông tuấn lãng, vừa thấy liền biết tuyệt đối chỉ cảm thấy hứng thú với phụ nữ a! Bọn họ vậy mà còn nói cái gì Trình Chi Ngôn là công, tôi là thụ?? Có lầm hay không, anh thấy thế nào đều là công a!!"
|
Chương 471: Quyết định kết hôn
Editor: Quỳnh Ngyễn. Tiểu Thỏ nhìn thấy vẻ mặt căm phẫn của Thân Tử Hạo sau khi nói một hồi lâu, không nhịn được đưa tay lau khuôn mặt nhỏ của chính mình," Thầy, thầy không nói chuyện cẩn thận được sao...... Nước miếng bay tung tóe." "......" Thân Tử Hạo trong nháy mắt không biết nói gì. Trình Chi Ngôn khóe môi hơi nhếch lên, từ trên bàn lấy một tờ giấy lau liền nhét vào tay của Tiểu Thỏ khẽ nói:"Lau một chút." Tiểu Thỏ tiếp nhận giấy lau, đưa lên mặt xoa xoa, sau đó cau mày nhìn Thân Tử Hạo nói:" thầy giáo Thân, thầy đã nói là thầy yêu thích phụ nữ, vậy tại sao thầy không nói thầy là đàn ông, sao lại nói mình là công??? Công rõ ràng là dùng để chỉ những người GAY nha, nếu thầy không phải GAY, tại sao thầy lại nói mình là công vậy???" Thêm một câu nói, trong nháy mắt làm cho Thân Tử Hạo á khẩu, không trả lời được. Tiểu Thỏ lại một mực không sợ chết, lại tiếp tục hỏi:"Thầy không phải là yêu thích thầy giáo Trình của chúng em sao?" Yêu thích em gái ngươi! Trong lòng Thân Tử Hạo sớm đã bùng lên ngọn lửa cháy hừng hực, chỉ vì Trình Chi Ngôn đang còn nơi này, nên không thể phát giân ra bên ngoài, chỉ biết liều mình nhẫn nhịn trong lòng, một khuôn mặt thanh tú, lại nín nhịn, rốt cục đã nhẫn nhịn được, mỉm cười nhìn TIểu Thỏ, âm thanh ôn nhu nói:"Tiểu Thỏ, thời gian không còn sớm, em tốt nhất là cùng anh của em mau trở về nhà đi, thầy giáo còn chưa xong công việc, sẽ không cùng em ở chỗ này nói chuyện phiếm nha, ngoan, mau trở về đi." "Nha....." Tiểu Thỏ gật gù, ánh mắt lướt qua Thân Tử Hạo đang trên bàn làm việc, kỳ quái nói:"Nhưng thầy giáo Thân, trên bàn của thầy toàn là mô hình, căn bản không có sách vở gì cả, vốn là bài thi về đề tài gì vậy, thầy thật sự là có công việc đang làm sao?" "........" Thân Tử Hạo hít vào một hơi thật dài, dùng hết khí lực toàn thân để duy trì nụ cười trên khuôn mặt mình, đưa tay trái sang kéo ngăn kéo, lấy ra bên trong một xấp bài thi nói:"học sinh Tiểu Thỏ, em xem, Thầy làm việc ở đây này, Thầy muốn bắt đầu chữa bài thi, bài thi là cái gì chứ, tất nhiên là không thể tùy tiện để lên bàn rồi!" "Đúng vậy!" Tiểu Thỏ tiếp tục gật đầu, nhưng ánh mắt lại quét một vòng trên bài thi, chần chừ một chút, không nhịn được liền hướng về Thân Tử Hạo nhẹ nhàng nói:"Nhưng trên tay thầy đang cầm, là chồng bài thi trống không mà.....Thầy...... Thầy xác định là chữa bài thi này sao?" Thân Tử Hạo nhất thời cứng đơ lại. Liền cúi đầu liếc mắt nhìn bài thi trong tay, quả nhiên, đó là chồng bài thi trống không..... Nha...... Bất chợt nhớ lại, bài thi này là anh vốn định hôm này khi đi dạy, bắt lớp Tiểu Thỏ đem ra làm, không nghĩ tới, lại quên mất...... Trước mắt...... Anh chậm rãi ngẩng đầu lên, hướng về Trình Chi Ngôn nở một nụ cười gượng gạo, ôn nhu nói:"Thầy giáo Trình, phiền cậu đem bạn gái của cậu về nhà được chứ?" Tiếng nói của anh dừng lại một chút, tiếp tục chậm rãi nói:"Nếu không, tôi sợ lại ở lại thêm một chút, tôi không chịu được mà bạo phát ra mất!" Trình Chi Ngôn không nhịn được, bật cười. Anh cầm lấy chồng bài thi cần chữa bài của mình, đứng dậy, hướng về Tiểu Thỏ vẫy vẫy tay nói:"Đi, Tiểu Thỏ, về nha, nahnh quay lại đây, em muốn tận mắt thấy thầy giáo Thân biến thân thành Thân Công Báo à!" "Nha, tốt." Tiểu Thỏ ngoan ngoãn đi theo Trình Chi Ngôn đi ra ngoài. Thân Tử Hạo thở dài một hơi, tiểu yêu tinh khiến anh mệt nhọc cuối cùng đã biến mất rồi.
|
Chương 472: Quyết định kết hôn 2
Editor Quỳnh Nguyễn. Vừa về đến nhà, Tiểu Thỏ liền thấy một chiếc xe màu đen trong sân nhà mình. Biển số xe nhìn rất quen mắt, Tiểu Thỏ cau mày suy nghĩ một chút, ồ, đây không phải xe của chú Từ Hướng Tư hay sao? Trình Chi Ngôn sau đó đưa xe anh đứng ở sân nhà mình, đứng cạnh bờ tường, liếc mắt nhìn trong sân nhà Tiểu Thỏ, ký quái hỏi:"Nhà em có khách??" "Ừ." Tiểu Thỏ gật gù, suy nghĩ một chút, hướng về Trình Chi Ngôn nói:"Anh, em về nhà trước nhìn một chút, lát nữa lại tới nhà anh tìm anh." "Tốt." Trình Chi Ngôn đáp một tiếng, ánh mắt sau đó lại nhìn Tiểu Thỏ, sau đó mới trở về. Tiểu Thỏ từ sân nhà Trình Chi Ngôn chạy về sân nhà mình, đứng chần chừ một chút, sau đó hướng cửa lớn đi tới. Rút chìa khóa, mở cửa, vừa vào nhà, Tiểu Thỏ liền bị đống bong bóng cùng hoa hồng làm cho kinh ngạc. Trong không khí trôi nổi hương hoa cùng bánh gato, trên ghế sa lông trong phòng khách, chú Từ Hướng Ti cúng mẹ cô đang ngồi sóng vai, cười híp mắt nhìn Tiểu Thỏ. Mà hôm nay, Từ Cảnh Thần lại mặc một bộ quần áo rất đặc biệt màu đen, vẻ mặt nghiêm túc nhưng lại đầy vẻ sốt sắng, nhìn Tiểu Thỏ. Đây là..... Chuyện gì vậy.....?? Tiểu Thỏ ngây ngẩn người, một chân trong cửa, một chân vẫn bên ngoài cửa, trong nháy mắt không biết mình có nên đi vào hay không. "Tiểu Thỏ, còn đứng ở chỗ đó làm gì, mau vào đi." Mẹ Tiểu Thỏ nở nụ cười xán lạn, hướng về Tiểu Thỏ vẫy vẫy tay, âm thanh ôn nhu nói:"Nhanh, lại đây ngồi." "Nha......" Tiểu Thỏ theo bản năng mà gật gùm đem chân còn lại ngoài cửa bước vào, rồi đóng cửa lại. Cô đi tới bên cạnh mẹ, liếc nhìn, mỉm cười hướng Từ Hướng Tư, vô cùng lễ phép hô một tiếng:"chào chú Từ." "Ngoan lắm, ngoan lắm!" Từ Hướng Tư cười híp mắt gật đầu đáp. Mẹ Tiểu Thỏ ôm Tiểu Thỏ ngồi xuống, bộ mặt hưng phấn hướng về cô nói:"Bảo bối, mẹ có một tin tức tốt muốn nói cho con!" "Ạch......" Tiểu Thỏ chần chừ một chút, sau đó liếc mắt nhìn Từ Hướng Tư đang bên cạnh mẹ, phỏng đoán nói:"Có phải hai người muốn kết hôn??" Mẹ Tiểu Thỏ ngẩn ra, quay đầu liếc nhìn Từ Hướng Tư, sau đó cười nói:" Chuyện kết hôn, cụ thể vẫn chưa có xác định, có điều Chú Từ hướng về mẹ cầu hôn là sự thật, nhưng mẹ...... Vẫn là muốn trưng cầu hỏi ý kiến của con một chút." Âm thanh mẹ Tiểu Thỏ dừng lại một chút, sau đó có chút sốt sắng nhìn Tiểu Thỏ, thấp giọng hỏi:" Tiểu Thỏ, con đồng ý cho mẹ tái hôn không?" Tiểu Thỏ ngẩng đầu, liếc nhìn mẹ mình cùng chú Từ, hơi sốt sắng một chút, liếc mắt nhìn Từ Cảnh Thần, trong đôi mắt cậu ta cũng đầy vẻ căng thẳng. Tiểu Thỏ không nhịn được, bất chợt cảm giác đau lòng. Mẹ của cô nhiều năm như vậy, một người nhọc nhằn khổ sợ vì gia đình này, ngày đêm tăng ca, mặc dù không thực hiện đầy đủ chức trách của một người mẹ nên có, thế nhưng mẹ đã bảo vệ cô nhiều năm như vậy, không buồn, không ngừng lớn lên, không để cho cô phải chịu một chút khổ cực, cũng là một mình mẹ, nhiều đêm khuya một mình, mỗi ngày không ngừng xóa đi nỗi nhớ nhung, đem cay đắng, nước mắt xóa đi, chỉ đem lại nụ cười cho cô. Lúc trước khi cô còn nhỏ, bởi vì trong lòng buồn phiền, không muốn mẹ tái hôn, mẹ của cô liền không nhắc lại chuyện này. Chờ cô lớn hơn, cô hiểu chuyện, những năm kia mẹ cô đã trải qua những khó khăn như thế nào. Nhưng mà cuộc sống, đều phải tiếp diễn.
|