Đế Tôn (Trạch Trư)
|
|
Chương 697: Sư tôn cùng tổ sư động phòng sao? (1) Thiếu niên áo vàng khẽ cau mày, trầm giọng nói:
- Chiến Thiên, ta còn có việc, không có thời gian cùng ngươi hồ nháo. Ta có thể cảm giác được còn có một tồn tại không thua ta và ngươi bị trấn áp ở phụ cận. Vẫn là nhanh tìm được người này, thật sớm vì Quang Vũ Kỷ Kiếp chuẩn bị! Khi đó, ta muốn Chư Thiên này run rẩy vì ta!
Chiến Thiên Ma Tôn lưu luyến hướng phương hướng Giang Nam rời đi nhìn thoáng qua, đi theo thiếu niên áo vàng hướng trong bóng tối vĩnh hằng đi tới, thầm nói:
- Trước hết để cho ngươi sống lâu một thời gian ngắn, ngày khác ta lại đem ngươi giải phẩu cắt miếng... Ha hả tiểu quỷ, thừa dịp trong khoảng thời gian này trở nên mạnh mẻ một chút, ngươi trở nên càng mạnh, cắt ra mới càng thú vị...
Giang Nam một thân một mình lên đường, ở trong bóng tối vĩnh hằng cô độc đi về phía trước, thỉnh thoảng tế lên gương sáng hắn luyện chế, chỉnh lý phương vị.
Hắn luyện chế pháp bảo cùng Đại Thiên La Thiên Nghi trong tay Lạc Hoa Âm kia bất đồng, Đại Thiên La Thiên Nghi dùng chủ yếu là sưu tầm tính toán phương vị thế giới kiều, khả năng tính toán cường đại, nhưng mà về phương vị thì không quá trực quan.
Mà hắn luyện chế gương sáng thì đối phương vị càng thêm nhạy cảm, đối với khả năng tính toán thì không quá coi trọng.
Gương sáng ở trên tay, điểm sáng trung tâm chính là vị trí của mình, chỉ cần ở trong kính chỉ điểm Huyền Minh Nguyên Giới, trong kính sẽ xuất hiện một đường thẳng tắp, vẽ ra đường tắt ngắn nhất, kể từ đó liền không đến nỗi bị lạc ở trong vũ trụ.
Hơn nữa, hai mặt gương sáng này hiệu quả không chỉ có như thế, còn có thể lẩn tránh chướng ngại, mặc dù khả năng tính toán không mạnh, nhưng cũng có thể tìm được phương vị thế giới kiều.
Kỳ lạ hơn chính là, hai mặt gương sáng này còn có chức năng chỉ đạo.
Tỷ như Giang Nam muốn tiêu diệt địch nhân ở phía trước mấy vạn dặm nào đó, chỉ bằng thần thức dẫn đầu tới, dẫn dắt thiên địa linh khí mới có thể bộc phát Thần Thông, từ lúc thiên địa linh khí tụ tập đến Thần Thông bộc phát, có một đoạn thời gian trống không ngắn ngủi, cho địch nhân khả năng chạy trốn.
Mà hiện tại có hai mặt gương sáng này, chỉ cần kế hoạch tốt phương hướng, pháp lực cùng thần thức trực tiếp chuyển vận, Thần Thông trực tiếp bộc phát, đem đối thủ oanh giết, không có để lại bất kỳ thời gian chạy trốn!
Hai mặt gương sáng này, hắn xưng là Huyền Minh La Thiên Kính cùng Trung Thiên La Thiên Kính.
- Có Trung Thiên La Thiên Kính, ta đi Trung Thiên thế giới cũng không trở thành hai mắt vẻ đen, càng thêm dễ dàng tìm kiếm tin tức tỷ tỷ.
Mấy tháng sau, Giang Nam rốt cục đi tới Huyền Minh Nguyên Giới, tâm thần một trận kích động, lẩm bẩm nói:
- Rốt cục trở lại...
Ở trong bóng tối vũ trụ lưu lạc, hắn tiền tiền hậu hậu hao tốn hơn nửa năm thời gian, kể từ khi hắn rời Huyền Minh Nguyên Giới đến nay, đã có ba năm rưỡi thời gian.
Mà trong đoạn thời gian này, tu vi của hắn cũng có đột phá, đạt tới Thất Bảo Đài Cảnh viên mãn, nghĩ đến tích lũy một thời gian ngắn, là có thể xông lên Thần Phủ cảnh.
- Sinh linh trong Huyền Minh Nguyên Giới đại khái còn không biết, ta chuyến này lại trong lúc vô tình tiêu diệt hết kế hoạch địa ngục xâm lấn, cứu hàng tỉ vạn sinh linh trong nguyên giới.
Giang Nam nghĩ tới chuyện này, trong lòng cũng có chút tự đắc.
Hắn mặc dù tính tình có chút nhanh nhẹn, nhưng cũng không phải là người xấu, cứu vớt hàng tỉ vạn chúng sinh Huyền Minh Nguyên Giới, loại chuyện này là trái phải rõ ràng, hắn tự nhiên phấn đấu quên mình.
Bất quá loại chuyện này, chúng sanh Huyền Minh Nguyên Giới không biết gì cả, hơn nữa mặc dù hắn nói ra cũng sẽ không có người tin tưởng hắn nói, người nào cũng không biết Giang Tử Xuyên đã từng làm hại nguyên giới, lại là ân nhân cứu mạng của bọn hắn.
Mấy ngày sau, hắn tiến vào Huyền Minh Nguyên Giới, trở lại Huyền Thiên Thánh Tông.
Hôm nay Huyền Thiên Thánh Tông so với lúc hắn rời đi càng thêm thịnh vượng, các đại Linh sơn thu không ít vị đệ tử trẻ tuổi kiệt xuất, kể từ khi Tịch Ứng Tình ở Khốn Long Quan đại bại hơn mười Chưởng Giáo Chí Tôn, đánh ra Huyền Thiên Thánh Tông danh tiếng, anh tài mộ danh mà đến bái sư cầu nghệ nối liền không dứt.
Hai tai tinh Lạc Hoa Âm cùng Nhạc Ấu Nương này ở bên trong Thánh Tông, làm Giang Nam có chút kinh ngạc, kể từ khi Nhạc Ấu Nương bái hắn làm thầy tới nay, cho đến ngày nay đã tu luyện tới Linh Đài Cảnh, loại tốc độ này để cho Giang Nam làm sư tôn cũng xấu hổ không dứt.
Cô gái này là thần minh chuyển thế, tốc độ tu luyện cực kỳ mãnh liệt, thiên hạ hãn hữu, hơn nữa, nàng có công pháp của mình, lại tăng thêm Giang Nam đem Lục Đạo Thiên Luân Thánh Điển truyền thụ cho nàng, thành tựu tương lai của nàng, chỉ biết vượt xa kiếp trước!
Mà Lạc Hoa Âm thì như cũ bị vây ở Thiên Cung nhị trọng, Hậu Thổ Thiên Cung cảnh giới, bất quá khoảng cách Trường Sinh Thiên Cung cũng không xa, đoán chừng không được bao lâu, nàng sẽ đột phá.
- Sư tôn, ta có một chút lễ vật muốn tặng cho ngươi.
Giang Nam lấy ra bản thân sưu tập những Ngũ Hành linh châu, hết thảy để ở trước mặt Lạc Hoa Âm, rầm một tiếng cơ hồ đem tiểu nữ nhân này bao phủ, cười nói:
- Có những Ngũ Hành linh châu này, Đại Ngũ Hành Kiếm Khí của sư tôn ngươi tuyệt đối có thể đạt tới trấn giáo chi bảo!
Lạc Hoa Âm kiểm tra những linh châu này, không khỏi động dung, tâm hoa nộ phóng, ôm lấy hắn nặng nề hôn một cái, ngay sau đó vứt qua một bên, chống nạnh cười nói:
- Lão nương vô địch! Tử Xuyên, Ấu Nương, lão nương sắp vô địch! Cái gì Tịch Ứng Tình, cái gì Ma La Thập, cái gì Thái Hoàng Lão Tổ, hết thảy cũng sẽ té ở dưới chân lão nương, cúi đầu xưng thần!
- Tổ sư ngươi điên rồi.
Giang Nam bị nàng hôn một cái, trên mặt cũng không khỏi lặng lẽ hiện lên vẻ đỏ bừng, hướng Nhạc Ấu Nương phẫn nộ nói.
- Tử Xuyên, ngươi đưa cho người ta bảo bối tốt như vậy, người ta làm sao báo đáp ngươi đây?
Nữ ma đầu hiếm thấy ôn tồn xuống, nhu tình như nước, như chim nhỏ nép vào người hắn, đầu ngón tay xẹt qua lồng ngực của hắn, thả khí như lan, nhẹ giọng nói:
- Nếu không, người ta lấy thân báo đáp?
Cái trán của Giang Nam toát ra mồ hôi lạnh, cảm thấy chịu không nổi, lúng ta lúng túng nói:
- Sư tôn, ngươi muốn trâu già...
Một thanh kiếm sơn sáng loáng đặt ở bờ vai của hắn, nữ ma đầu nụ cười âm trầm, cười lạnh nói:
- Nói tiếp, ngươi dám đem mấy chữ phía sau nói ra, ta liền cắt ngươi!
Giang Nam thấy nàng sắp bạo tẩu, vội vàng cười nói:
- Sư tôn làm sao phải trâu già? Sư tôn thanh xuân vĩnh trú, thọ cùng trời đất, mê loạn thương sinh, đệ tử chẳng qua là cảm giác tự ti mặc cảm, không xứng với ân sư lọt mắt xanh!
Lạc Hoa Âm lúc này mới hài lòng, thu kiếm sơn, Nhạc Ấu Nương le lưỡi, nhảy đến trên bả vai của Giang Nam ngồi, lắc lư hai cái chân, nhỏ giọng kề tai nói nhỏ:
- Sư tôn, ngươi cùng tổ sư động phòng đi...
Giang Nam bị nàng nói khiến cho lỗ tai ngứa, đem tiểu nha đầu này nhéo xuống, có chút ý không tốt nói:
- Hồ nháo! Đúng rồi, sư tôn, Ấu Nương, mấy ngày nay các ngươi chạy đi nơi nào?
|
Chương 698: Sư tôn cùng tổ sư động phòng sao? (2) Lạc Hoa Âm cũng bị tiểu nha đầu này nói có chút ý không tốt, sửa sang lại mặt mũi, cười dài nói:
- Hảo đồ nhi, ngươi có điều không biết, ngươi mới vừa rời đi thánh tông, chúng ta liền gấp trở về. Sau đó liền xảy ra một đại sự, ngươi bỏ lỡ trận đại sự này, nhất định hối hận suốt đời!
Giang Nam thấy nàng nói nghiêm trọng, vẻ mặt khẽ nhúc nhích, động dung nói:
- Đại sự gì?
Nhạc Ấu Nương thúy sinh sinh nói:
- Đó chính là Địa ngục xâm lấn chư thiên vạn giới! Hình như là Địa ngục Ngũ Tuyệt Thiên Thần Chủ, suất lĩnh đại quân tiến vào Tiểu Quang Minh Giới, trăm vạn Địa ngục đại quân, đông nghịt một mảnh, còn có chiến hạm khổng lồ vận Địa ngục đại quân liên tục không ngừng đến, phô thiên cái địa, giết đến máu chảy thành sông!
Lạc Hoa Âm chậm rãi gật đầu nói:
- Những cường giả trong Địa ngục đó quả thật rất cao, tồn tại Thiên Cung cấp đếm không xuể, nhân vật Chưởng Giáo Chí Tôn cấp cả thảy hơn ngàn vị, thậm chí ngay cả cường giả gần Thần cũng chi chít, rất kinh khủng. Những Địa ngục cường giả đó tru diệt tu sĩ Tiểu Quang Minh Giới không biết bao nhiêu, ngay tại chỗ mượn máu tươi gọi về nhiều Ma Thần, Chân Ma, những Ma Thần Chân Ma đó rối rít giáng xuống hóa thân, còn có Thần Chủ hóa thân phủ xuống, giết cả Phật Đà của Tiểu Quang Minh Nguyên Giới.
- Ngay cả Phật Đà cũng vẫn lạc?
Giang Nam thất thanh nói.
Phật Đà tương đương với Thần minh, Tiểu Quang Minh Nguyên Giới có Phật Đà trấn giữ, thực lực so sánh với Huyền Minh Nguyên Giới mạnh hơn không biết gấp bao nhiêu lần, nhưng mà ngay cả Phật Đà cũng bị Ngũ Tuyệt Thiên Thần Chủ hóa thân giết chết, chỉ sợ Tiểu Quang Minh Giới nguy ở sớm tối.
- Ta cùng tổ sư cũng đi đến đó tham chiến.
Nhạc Ấu Nương cười nói:
- Không những chúng ta, các đại giáo Thánh Địa của Huyền Minh Nguyên Giới chúng ta, cũng riêng phần mình phái ra tinh anh trong môn phái, mang đến Tiểu Quang Minh Giới tham chiến lịch lãm. Còn có cao thủ thế giới khác, cũng liên tục không ngừng chạy tới Tiểu Quang Minh Giới, thậm chí không thiếu tồn tại Thần Minh cấp, Ngũ Tuyệt Thiên Thần Chủ muốn hoàn toàn chiếm cứ Tiểu Quang Minh Giới, còn cần phí nhiều công sức.
Lạc Hoa Âm gật đầu nói:
- Tiểu Quang Minh Giới còn chưa hoàn toàn luân hãm, còn có cơ hội chuyển bại thành thắng, chỉ cần chống được đến lúc Thần Giới phái xuống đại quân, vẫn có thể đánh lui Ngũ Tuyệt Thiên Thần Chủ cùng Địa ngục đại quân.
Sắc mặt Nhạc Ấu Nương ngưng trọng, lắc đầu nói:
- Chỉ sợ Thần Giới phái không ra đại quân. Hôm nay Thần Giới rồng rắn lẫn lộn, thế cục rất là nghiêm trọng, Thần Giới đã sớm cấm nghiêm, phong tỏa lối đi thiên địa, nghiêm cấm bất luận kẻ nào ra vào. Bất quá khi đó ta chuẩn bị chuyển thế, cụ thể xảy ra chuyện gì, ta cũng không biết.
Sắc mặt Giang Nam ngưng trọng, Thần Giới đối với chúng sanh Tiểu Quang Minh Giới chết sống chẳng quan tâm, có thể thấy được trong thần giới đấu tranh đến trình độ kịch liệt bực nào, từ đó cũng có thể thấy được, Quang Vũ Thần Đế thọ nguyên chỉ sợ đúng là còn thừa không nhiều lắm.
Quang Vũ Thần Đế có thể nói là một trong mấy vị Thần Đế mạnh nhất từ cổ chí kim, nhưng thủy chung không phải là Tiên Nhân, không cách nào Trường Sinh vĩnh cửu, rốt cục cũng vẫn lạc.
- Tịch sư huynh đoán chừng lần này Địa ngục xâm lấn còn phải đánh một thời gian ngắn, đang định động viên tinh anh đệ tử trong thánh tông chúng ta, theo mấy vị Thái Thượng Trưởng Lão bảo vệ, đi Tiểu Quang Minh Giới lịch lãm. Ở Tiểu Quang Minh Giới cùng Địa ngục cường giả tỷ thí, đối với mấy đệ tử này mà nói thế tất là một cuộc khảo nghiệm thật lớn, nếu như có thể còn sống sót, tương lai sẽ là cao thủ rất giỏi!
Lạc Hoa Âm cười nói:
- Hắn lần này đem ta gọi trở lại, chính là tính toán để cho ta theo những đệ tử này cùng nhau đi tới, bảo vệ an nguy của bọn hắn. Tử Xuyên, đây là đại tràng diện, ngươi há có thể bỏ qua?
Giang Nam lắc đầu nói:
- Tiểu Quang Minh Giới ta không đi. Ta còn có việc, muốn tìm chưởng giáo, trước đi Tông Chủ Phong một chuyến!
Trên Tông Chủ Phong, trong Thuần Dương Đại Điện, Giang Nam cùng Tịch Ứng Tình ngồi trên bồ đoàn, ba năm không thấy, ánh mắt của Tịch Ứng Tình so sánh với trước càng thêm thâm thúy, lẳng lặng nghe Giang Nam giảng giải Sâm La Đại Đế khai sáng ma công, Ma Cực Chứng Tiên Kinh.
Ma Cực Chứng Tiên Kinh cực kỳ phức tạp, không phải là tiếng nói có thể tận tình biểu đạt, môn công pháp này Giang Nam lấy thần thức ba động trực tiếp truyền thụ cho hắn, bất quá hóa thân của hắn đã tu luyện Ma Cực Chứng Tiên Kinh, cộng thêm trí nhớ của Thần Thiếu Thương, Giang Nam cũng hơi có tâm đắc, trong miệng hắn giảng giải chính là tâm đắc hắn trải qua mấy ngày nay, Tịch Ứng Tình có thể dễ dàng sớm lĩnh ngộ.
- Không hổ là Ma Đế đã từng thống trị Địa ngục, nhân vật có chí Vấn Đỉnh thành Tiên, nhãn giới kiến thức vượt xa ta có thể so sánh.
Qua một lúc lâu, Tịch Ứng Tình thở dài nói:
- Chỉ là muốn tu luyện môn công pháp này, phải phế bỏ tu vi từ trước, tu luyện từ đầu, ta không có nhiều thời giờ như vậy, nếu không thật muốn từ đầu thử một chút, xem một chút tu luyện ma công này, có thể đạt tới thành tựu như thế nào.
- Sư tôn ta khai sáng ra Lục Đạo Thiên Luân Thánh Điển, môn công pháp này có thể tu luyện lục đại hóa thân, sao chưởng giáo không thử lấy hóa thân tu luyện môn công pháp này một chút?
Giang Nam nói tới đây, thần thức ba động, đem Lục Đạo Thiên Luân Thánh Điển truyền thụ cho hắn nói:
- Tu luyện hóa thân, liền không cần tu lại từ đầu, kể từ đó, cùng Thái Hoàng đối quyết, chưởng giáo liền có mấy phần thắng.
Tịch Ứng Tình tinh tế thể ngộ Lạc Hoa Âm Lục Đạo Thiên Luân Thánh Điển, động dung nói:
- Lạc sư muội chạy tới một bước này, thật là khả kính, đáng sợ! Có Ma Cực Chứng Tiên Kinh, trước kia thời hạn ta có thể cùng với Thái Hoàng đánh một trận là hai mươi năm, nhưng có Lục Đạo Thiên Luân Thánh Điển, ta chỉ cần mười năm!
Giang Nam thấy hắn trong lúc bất chợt lòng tin gấp trăm lần, trong lòng cũng có chút vui mừng.
Đột nhiên, Tịch Ứng Tình khẽ cau mày nói:
- Không đúng, Ma Cực Chứng Tiên Kinh này có cái gì không đúng, trong kinh văn có vấn đề, Tử Xuyên, ngươi nhìn một câu này "được tích đang cảm giác thì ta Vĩnh Sinh" những lời này có vấn đề, ma kinh này sợ rằng trong đó có huyền cơ khác!
Giang Nam thấy hắn sắc mặt ngưng trọng, vội vàng nói:
- Chưởng giáo, địa phương nào có vấn đề.
- Này làm ta cảm giác thành tựu là Đạo Quả, mà tích chỉ là quá khứ, vãng tích, nhận được thành tựu Đạo Quả vãng tích, thì ta Vĩnh Sinh.
Tịch Ứng Tình tinh tế phân tích, êm tai nói:
- Ta và ngươi cũng không có được Đạo Quả, tự nhiên không có cách nào nhận được vãng tích Đạo Quả cùng thành tựu, như vậy cái "Ta" này sợ rằng chỉ không phải là ngươi và ta, mà là người khác!
Giang Nam trong lòng vừa động, thất thanh nói:
- Khai sáng Ma Cực Chứng Tiên Kinh chính là Sâm La Đại Đế, cái chữ Ta này, chỉ nhất định là hắn! Bất quá, điều này sao có thể? Ta tu luyện Ma Cực Chứng Tiên Kinh hắn làm sao nhận được Đạo Quả?
|
Chương 699: Sinh tử tồn mê. - Tá Thi Hoàn Hồn!
Sắc mặt Tịch Ứng Tình trầm xuống, lạnh lùng nói:
- Nói vậy vị Sâm La Ma Đế này cũng không có thành tiên, chỉ sợ cũng đã chết, hắn lưu lại môn công pháp này, nếu có người tu luyện tới cảnh giới nhất định, sẽ trở thành thể xác của hắn, để cho hắn từ trong tử vong sống lại!
Giang Nam hít một hơi lãnh khí, tinh tế tính toán Ma Cực Chứng Tiên Kinh, dần dần thấy càng ngày càng nhiều nghi điểm, lúc trước hắn tín nhiệm đối với Đế cấp công pháp, cũng không có nghĩ qua cái vấn đề này, nhưng trải qua Tịch Ứng Tình chỉ điểm, nhất thời phát hiện trong công pháp có rất nhiều chỗ sơ hở.
Ma Cực Chứng Tiên Kinh này quả thực chính là một môn ma công làm áo cưới cho người khác!
Tu luyện môn công pháp này, đạt tới thành tựu nào đó, sẽ đem thần hồn của Sâm La Đại Đế từ nơi tối tăm không thể biết dẫn dắt đến, vào làm chủ nhục thể của ngươi, để ngươi ở trong lúc vô tình liền biến thành hắn!
Mặc dù, Giang Nam cùng Tịch Ứng Tình đều không thể nhìn ra Sâm La Đại Đế là thông qua môn công pháp làm được một bước này như thế nào, nhưng hai người có thể tính toán ra điểm ấy.
Ma Cực Chứng Tiên Kinh, không hỗ có chứa hai chữ "Ma Cực", đem Ma Đạo phát huy đến cực điểm!
Mà Tiên Nhân Vĩnh Sinh, Sâm La Đại Đế ở ý nào đó cũng đạt tới Vĩnh Sinh, chỉ cần có người tu luyện môn công pháp này của hắn, hắn liền sẽ không chân chính chết đi, sớm muộn có một ngày trọng sinh!
- Lấy một môn công pháp để hoàn thành chuyển sang kiếp khác, vị Sâm La Đại Đế này thật là kinh khủng.
Tịch Ứng Tình phun ra một ngụm trọc khí nói:
- Tử Xuyên, ngươi lấy hóa thân tới tu luyện Ma Cực Chứng Tiên Kinh là đúng, Sâm La Đại Đế không đến nỗi trực tiếp xâm chiếm nhục thể của ngươi, bất quá cũng có tai họa ngầm. Đợi ngươi đạt tới thành tựu cực cao, nếu tu vi thực lực hóa thân của ngươi vượt qua ngươi, bản thể ngươi sẽ bị khách hóa thành chủ. Cho nên, ngươi cần khống chế tốc độ tu luyện của Sâm La Đại Đế hóa thân một chút, không làm cho hắn thất khống!
Giang Nam trong lòng lẫm nhiên, trịnh trọng gật đầu, đột nhiên nghĩ đến một điểm cực kỳ mấu chốt, lẩm bẩm nói:
- Sâm La Đại Đế nói không chừng bây giờ còn sống, bất quá là sống ở trên thân người tu luyện môn công pháp này khác...
- Có khả năng này.
Tịch Ứng Tình gật đầu nói:
- Ta mới vừa rồi nghe ngươi nói môn công pháp này là bảo khố của Sâm La Đại Đế trong lúc vô tình mở rộng, đem một vị Ma Thần cuốn vào trong đó, lúc này mới khiến hắn nhận được môn công pháp này, hôm nay nghĩ đến, Đại Đế bảo khố há có thể dễ dàng liền cho người ta đi vào như vậy, nơi này đúng là có hiềm nghi.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, không khỏi nhất tề rùng mình một cái, phảng phất cảm giác được trong tối tăm có một đôi mắt nhìn sau lưng của mình.
- Ma Cực Chứng Tiên Kinh này có thể tu luyện, nhưng nhất định phải khống chế tốt tu vi tiến cảnh.
Tịch Ứng Tình cau mày nói:
- Ta vốn cho là có thể trước thời hạn ba mươi năm cùng Thái Hoàng đánh một trận, nhưng bây giờ nhìn lại, chỉ sợ phải đẩy sau mười lăm năm. Bất quá, ta sẽ cho Thái Hoàng một cái vui mừng ngoài ý muốn...
Hai người ở Thuần Dương Đại Điện nghiên cứu một lúc lâu, tìm kiếm cách phá giải, nhưng mặc dù hai người tài trí Thông Thiên, cũng không có thể phá giải Ma Cực Chứng Tiên Kinh lưu lại sơ hở.
Vị Địa ngục Đại Đế này có thể nói là tài tình ngang cổ kim, Giang Nam cùng Tịch Ứng Tình mặc dù thông minh, nhưng dù sao tích lũy xa xa không bằng hắn, phá giải không được Ma Cực Chứng Tiên Kinh là hợp tình lý.
- Nếu có thể đem hai cuốn phía sau của môn công pháp này thu vào tay, nói không chừng có thể phá giải chỗ sơ hở của môn công pháp này.
Tịch Ứng Tình lắc đầu nói.
Hai người bọn họ cũng không phải là không có đạt được, trong Ma Cực Chứng Tiên Kinh bao hàm toàn diện, chỉ một đạo Sâm La Ấn, liền để cho hai người như si như say. Nghiên cứu thời gian càng dài, đạt được liền càng nhiều.
Cuối cùng, Giang Nam cùng Tịch Ứng Tình đối với đạo ấn pháp này đều có chỗ lĩnh ngộ, bất quá hai người lĩnh ngộ khác nhau rất lớn, Tịch Ứng Tình lĩnh ngộ Sâm La Ấn đến gần nguyên bản của Ma Cực Chứng Tiên Kinh, một ấn triển khai, Sâm La vạn tượng, nhưng cũng không thiếu Huyền Môn Chính Đạo rầm rộ.
Mà Giang Nam lĩnh ngộ Sâm La Ấn thì dung hợp mấy môn Thần Thông do chính hắn khai sáng, không trọng điểm đến gần nguyên bản, mà là theo đuổi bá đạo cùng hủy diệt, một khi thi triển, chính là đả kích hủy thiên diệt địa.
Đây là hai người gặp gỡ bất đồng, tu luyện công pháp bất đồng, tính cách cũng bất đồng, cho nên mới tạo thành một loại Thần Thông thi triển ra là hai hiệu quả bất đồng.
Đông đảo tinh anh đệ tử cùng trưởng lão của Huyền Thiên Thánh Tông đều bận rộn tới bận rộn đi, chuẩn bị chạy tới Tiểu Quang Minh Giới tham gia đại chiến, Giang Nam đối với lần này cũng không có bao nhiêu nhiệt tình, hắn ở trong Địa ngục đã cùng cường giả trong Địa ngục có không ít lần giao phong.
Hiện tại, hắn muốn an tĩnh lại, tinh tế thể ngộ Thất Bảo Đài Cảnh, chuẩn bị đánh sâu vào Thần Phủ cảnh giới.
Hắn lưu ba hóa thân ở Ma Nguyên Bí Giới trong Địa ngục cùng hắn có cảm ứng kỳ diệu, trải qua cùng Tịch Ứng Tình nói chuyện, Giang Nam lập tức hạn chế tốc độ tu hành của Sâm La Đại Đế hóa thân, tránh cho xuất hiện tình hình khách hóa thành chủ.
- Ba năm rưỡi thời gian, Thái Dương Thần hóa thân của ta đã tu luyện đến Huyền Đô Thần Phủ cảnh giới, Thái Âm hóa thân cũng tu luyện tới cảnh giới này, tiến bộ thật là thần tốc!
Hắn cảm ứng hai đại hóa thân này, lại nghĩ đến chuyện tình của Thần Thứu Yêu Vương, tốc độ tu luyện của đầu Yêu Vương này cũng rất nhanh, đã sớm vượt qua Sinh Tử Đài, tu thành Thất Bảo Đài, tiến vào Thần Phủ tám cảnh.
Tốc độ tu luyện của Thần Thứu Yêu Vương so với hóa thân của hắn hơi chậm một chút, hắn cũng là tu luyện Thái Dương Chân Kinh, hôm nay đặt chân ở Minh Đường Thần Phủ đỉnh, nghĩ đến qua không lâu nữa là có thể đánh sâu vào Côn Luân Thần Phủ.
Về phần muội muội Giang Lâm, hôm nay cũng đã tu thành Đạo Đài tám cảnh đệ tứ trọng, ở trong trẻ tuổi rất là xuất chúng, mà mấy vị bạn tốt khác của Giang Nam, tiến cảnh cũng phi phàm, Vân Bằng tu thành Thần Đài, Mộ Yên Nhi tu thành Huyền Đài, Phong Mãn Lâu thì tương đối hạ thấp, nhưng mà ở trong lúc người khác vô tình tu thành Thiên Môn Thần Phủ.
Mà trong thánh tông, lại có hai vị trưởng lão tu thành Thiên Cung, này còn muốn quy công ở Giang Nam luyện chế những Vũ Thần Linh Đan kia, mới có thể làm cho Thiên Cung cường giả của thánh tông lại ra hai người.
- Thái Huyền Thánh Tông đại sư huynh Cận Đông Lưu, ba năm này tu vi cũng tiến nhanh a.
Phong Mãn Lâu đứng ở bên cạnh Giang Nam, lẳng lặng nói:
- Người này hôm nay sâu không lường được, ở Tiểu Quang Minh Giới cùng Địa ngục đại quân giao phong, kinh nghiệm sát phạt chinh chiến, có người nói hắn tu thành Huyền Đô Thần Phủ, cũng có người nói hắn đã luyện thành Ngọc Kinh Thần Phủ. Sư đệ, ngươi thật sự có nắm chặc chiến thắng hắn?
|
Chương 700: Nhổ ra chân lông so với eo còn thô. (1) - Huyền Đô hoặc là Ngọc Kinh Thần Phủ sao?
Giang Nam mỉm cười nói:
- Ta rất nhanh cũng sẽ tu thành Thần Phủ cảnh giới, đến lúc đó, ngươi liền biết ta cùng hắn ai mạnh ai yếu. Đúng rồi, đệ tử Cổ Thần Các kia, thần minh chuyển thế thân Bàng Phi, hôm nay rơi vào nhà nào?
Phong Mãn Lâu cau mày nói:
- Cổ Thần Các nhập vào Thái Huyền Thánh Tông, bị Thái Huyền Thánh Tông thâu tóm, bất quá Bàng Phi thì không người nào biết tung tích của hắn, Thái Huyền Thánh Tông cũng đang tìm kiếm tung tích người này, nhưng Bàng Phi giống như là từ thế gian này biến mất, hơn ba năm qua không có ai gặp qua hắn, không biết sống hay chết.
- Mất tích?
Giang Nam hơi ngẩn ra, Bàng Phi là thần minh chuyển thế thân, tiềm lực khổng lồ, nhân vật giống như vậy khẳng định không cam lòng không có tiếng tăm gì, nếu như hắn chưa chết, khẳng định còn có thể tái xuất hiện.
- Thái Huyền Thánh Tông Quý Phong cũng là thần minh chuyển thế thân, hôm nay tu vi cảnh giới cùng Ấu Nương không sai biệt lắm, rất là chói mắt.
Phong Mãn Lâu nghiễm nhiên đem hắn trở thành chưởng giáo kế nhiệm, không ngừng hướng hắn nói đến một chút đại sự trong khoảng thời gian lúc Giang Nam không có ở đây phát sinh, để cho hắn nhanh chóng nắm giữ Huyền Minh Nguyên Giới các phái động tịnh, nói:
- Trừ lần đó ra, còn có động tịnh của Yêu Thần Tông cũng đáng được chú ý. Lần trước Yêu Hoàng ở Khốn Long Quan đại bại, rất là yên lặng một thời gian ngắn, nhưng gần đây lại sinh động, đoán chừng thực lực lại có tinh tiến. Còn có Vạn Long Sào Long Hoàng, nghe nói cùng Ứng Long Đại Thế Giới Long Tộc lấy được liên lạc, gần đây cũng rất hay nhảy nhót. Mà Nam Hải ngọc đài kia, trong khoảng thời gian ngươi không có ở đây, lại trầm xuống ngàn thước.
Giang Nam lẳng lặng nghe, nhưng tâm tình cực kỳ phức tạp, vị trí thánh tông kế nhiệm chưởng giáo này nguyên vốn nên thuộc về Phong Mãn Lâu, mà hôm nay lại không thể không rơi vào đầu vai hắn, Phong Mãn Lâu cũng không có chút ngăn cách nào, mà là toàn tâm toàn ý ở phía sau màn, trút xuống tâm huyết tới phụ tá hắn, thậm chí buông tha cho tiền trình thật tốt của mình.
Phong Mãn Lâu mới là người vì thánh tông bỏ qua nhiều nhất.
- Phong sư huynh vì thánh tông ta tình nguyện bỏ qua hết thảy, ta lại có cái gì phải tiếc?
Đang...
Giang Nam đi lên Tông Chủ Phong, giơ tay lên hướng trấn giáo chi bảo treo cao ở đỉnh núi kia, Thuần Dương Vô Cực Chung phách đi, tiếng chuông dằng dặc, truyền động vạn dặm, cả dãy núi đều nghe thấy.
Đây là tiếng chuông triệu tập các đệ tử trưởng lão thánh tông, cũng không lâu lắm, mấy ngàn đệ tử trưởng lão trong thánh tông liền rối rít bay tới, rơi vào trên Tông Chủ Phong, tụ tập dưới một mái nhà.
- Tử Xuyên, mới vừa rồi là ngươi gõ chuông?
Hàn Phương kinh ngạc nói.
Muốn gõ vang Thuần Dương Vô Cực Chung, chẳng những cần địa vị cực cao ở trong thánh tông, hơn nữa đối với tu vi yêu cầu cũng cực kỳ khủng bố, không nói đệ tử, dù là bọn hắn những trưởng lão này, có thể gõ vang Thuần Dương Vô Cực Chung chỉ sợ không đủ mười người!
Thế nhưng Giang Nam có thể gõ vang miệng Thuần Dương Vô Cực Chung này, này chẳng phải là nói thực lực của hắn có thể ở trong thế hệ trước cũng đưa thân vào Top 10?
Phải biết rằng, Huyền Thiên Thánh Tông một ngày so sánh với một ngày thịnh vượng, trong nhiều trưởng lão, tu thành Thiên Cung có khoảng tám người, cộng thêm Lạc Hoa Âm liền có khoảng chín người, bất quá thực lực của Lạc Hoa Âm thật sự biến thái, bọn họ đã sớm không đem nàng liệt vào trong trưởng lão, mà là nhận định thành Chưởng Giáo Chí Tôn cấp nhân vật.
Giang Nam phách vang Thuần Dương Vô Cực Chung, liền ý nghĩa hắn có thể cùng những Thiên Cung cường giả này ngang hàng, này há có thể không làm người sợ hãi?
Giang Nam gật đầu, cười nói:
- Ta mời chư vị sư huynh sư tỷ sư thúc sư bá tới, chủ yếu là tiến vào Tiểu Quang Minh Giới cùng Địa ngục đại quân chinh chiến thật sự nguy hiểm, chuyến này khó tránh khỏi sẽ có tử thương, cho nên muốn để cho các vị tới, ta cùng với các vị trọng luyện pháp bảo.
- Trọng luyện pháp bảo?
Sắc mặt đám người Hàn Phương, Lam Sơn cổ quái, cười nói:
- Sư điệt, ta biết ngươi có chút thủ đoạn, bất quá thánh tông ta có mấy ngàn đệ tử trưởng lão, pháp bảo đếm không hết, chủng loại bất đồng, tài liệu cần thiết khác nhau, tu luyện công pháp cũng không giống nhau, giúp chúng ta trọng luyện pháp bảo, cho dù là chưởng giáo cũng làm không được. Ngươi không khỏi có chút bày lớn sao?
Lời này tuyệt đối không có nói sai, thánh tông mấy ngàn đệ tử luyện pháp bảo bao hàm toàn diện, tích chứa đủ loại tâm pháp ảo diệu, cho dù là Tịch Ứng Tình kinh thái tuyệt diễm, cũng không dám nói những tâm pháp này đều tinh thông, trợ giúp bọn họ trọng luyện pháp bảo, lời như thế tự nhiên không dám nói ra khỏi miệng.
- Chuyện tình Chưởng giáo làm không được, ta chưa chắc làm không được.
Giang Nam khẽ mỉm cười nói:
- Hàn sư thúc, mời đem pháp bảo của ngươi tế ra, để cho đệ tử tham quan hoc tập.
Hàn Phương chần chờ một chút, tâm niệm hơi động, một khăn tay vuông bay lên trời, khăn tay này ngang trời, càng lúc càng lớn, cuối cùng bao phủ chu vi mấy ngàn trượng, trên khăn tay thêu hàng vạn hàng nghìn loại hoa, sắc màu rực rỡ, giống như hoa nước, trong hoa nước, còn có một sông lớn bôn lưu, hướng đông chạy đi.
Những năm gần đây tu vi của Hàn Phương cũng rất có tinh tiến, đã tu luyện tới Động Thiên cảnh, thực lực tiến bộ thần tốc. Nhiều loại hoa trong khăn tay chính là Đạo văn ngưng kết thành, nhưng con sông lớn này là một sông lớn chân chính, dài đến ngàn dặm, là lúc nàng lịch lãm thu một con sông lớn ở phàm trần luyện chế thành pháp bảo.
- Thì ra sư thúc tinh thông Xuân Giang Hoa Triều Kinh.
Giang Nam lộ ra vẻ kinh ngạc, Xuân Giang Hoa Triều Kinh nguyên vốn không phải tâm pháp thánh tông, mà là bọn người Giang Nam, Lạc Hoa Âm ở trong Huyền Đô Thất Bảo Lâm được đến một môn Thiên Cung kinh điển, trong Thất Bảo Lâm, thánh tông cao thủ lấy được số lượng kinh điển rất nhiều, những kinh điển này sau lại bổ túc đến trong Khổ Châu Các của thánh tông, có chút công lao là có thể đổi tu luyện.
Lúc ấy Hàn Phương không có tiến vào Huyền Đô Thất Bảo Lâm, hẳn là nàng tiến vào Khổ Châu Các đổi kinh điển này, lúc này mới có thể ở trong thời gian hơn mười năm tu thành Động Thiên Thần Phủ.
- Sư điệt có nắm chặc trọng luyện Xuân Giang Hoa Triều Bảo Bạc của ta hay không?
Hàn Phương cười hỏi.
- Hẳn không tính là khó khăn.
Giang Nam khoanh chân ngồi xuống, tâm niệm hơi động, trong Tử Phủ từng đạo quang hoa lóng lánh, từ mi tâm hắn bay ra, mọi người ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy mấy dặm đất phía trước Giang Nam có vô số Du Long Thải Phượng bay múa, lần lượt thay đổi đan vào, những Du Long Thải Phượng này rõ ràng là một sợi tơ, bất quá bởi vì trong sợi tơ tích chứa năng lượng quá mạnh mẻ, cho nên hiện ra dị tượng long phượng trình tường!
Trưởng lão trông coi Trân bảo đại điện kiến thức rộng rãi, thấy những sợi tơ này, ánh mắt nhất thời thẳng trừng, thất thanh nói:
- Thiên Long Ti, Phượng Hoàng Ti, những thứ này là thần liệu a!
|
Chương 701: Nhổ ra chân lông so với eo còn thô. (2) Hàn Phương cũng không khỏi sợ hết hồn, Xuân Giang Hoa Triều Bảo Bạc này của nàng chính là dùng Thiên Cung cấp tài liệu luyện chế thành, đã hao phí tài phú nàng tích lũy từ lúc sanh ra tới nay. Nàng vốn cho là Giang Nam nói vì nàng luyện chế một kiện pháp bảo, dùng tài liệu tối đa cũng chỉ là Thiên Cung cấp, không nghĩ tới Giang Nam vừa ra tay chính là dùng thần liệu chế tạo!
Thần liệu bởi vì hi hữu, giá trị so sánh với Thần kim còn muốn cao hơn một bậc, hơn nữa có thể ngộ nhưng không thể cầu, Hàn Phương chưa từng có kỳ vọng qua dùng thần liệu luyện chế pháp bảo của mình. Không nghĩ tới, Giang Nam lại có thể một lần lấy ra nhiều thần liệu đi ra ngoài như vậy, luyện chế Xuân Giang Hoa Triều Bảo Bạc cho nàng!
Càng làm cho nàng giật mình chính là, luyện chế Xuân Giang Hoa Triều Bảo Bạc phải dùng tới Xuân Giang Hoa Triều Kinh, mà hiện tại Giang Nam thi triển tâm pháp, chính là Xuân Giang Hoa Triều Kinh không thể nghi ngờ!
Nàng lại không biết, Giang Nam đã sớm đem tất cả tâm pháp của Huyền Thiên Thánh Tông nhìn một lần, nghiên cứu thấu triệt, lấy Ma Ngục Huyền Thai Kinh thúc dục, tự nhiên không có chướng ngại.
Hơn nữa, hắn ở trong địa ngục cướp sạch mười hai Thần Điện, lại từ trong Tử Phủ hai người Thần Thiếu Thương, Quân Thiên Đạo Nhân được đến không biết bao nhiêu Thần Kim Thần liệu, tài phú trong tay, so sánh với Huyền Thiên Thánh Tông còn muốn giàu có, hơn nữa cấp bậc cũng cực cao!
Cũng không lâu lắm, lại có một mặt Xuân Giang Hoa Triều Bảo Bạc thành hình, nhưng là bán thành phẩm, Giang Nam chẳng qua là đắp nặn hình dạng kia, không đánh Đạo văn, Thần Thông vào, cũng không lạc ấn thần thức, chỉ thấy mặt bảo khăn này bay thẳng tới bên cạnh Hàn Phương, trôi lơ lửng ở đỉnh đầu của nàng.
- Hàn sư thúc, hiện tại ngươi có thể đem Đạo văn cùng tinh thần của mình đánh vào trong bảo khăn này.
Giang Nam cười nói.
Hàn Phương lúc này mới phục hồi tinh thần lại, vội vàng nói một tiếng tạ ơn, tâm niệm hơi động, con sông trong bảo khăn lúc trước mình luyện chế bay lên trời, tràn vào trong bảo khăn mới, ngay sau đó đem kiện pháp bảo này thu vào bên trong Động Thiên Thần Phủ, ân cần săn sóc tế luyện.
Giang Nam nhìn chung quanh một lần, cười nói:
- Chư vị sư thúc sư bá, sư huynh sư tỷ, còn có ai muốn luyện chế bảo vật hay không?
Mấy vị đệ tử liếc mắt nhìn nhau, tiến lên phía trước nói:
- Giang sư huynh, chúng ta cũng muốn luyện chế vài món bảo vật.
Mấy người này là Đạo Đài bát cảnh đệ tử, riêng phần mình đem bảo vật tế lên, Giang Nam nhìn lướt qua, rất nhanh liền nắm giữ Thần Thông, tâm pháp mà bọn họ luyện chế pháp bảo, ngay sau đó trong Tử Phủ bay ra mấy khối Thần Kim Thần liệu, lấy Đậu Suất Thần Hỏa luyện hóa, bất quá chốc lát mấy kiện pháp bảo liền lần lượt thành hình.
Mấy đệ tử thánh tông mừng rỡ, vội vàng nhận lấy pháp bảo đặt ở trên Đạo Đài ân cần săn sóc luyện hóa.
Càng nhiều đệ tử thánh tông vọt tới, từng cái từng cái tiến lên, đem pháp bảo của mình tế lên, Giang Nam từng cái xem kỹ, tiện tay luyện chế pháp bảo giống nhau, thanh nhất sắc là dùng Thần Kim Thần liệu luyện, số lượng to lớn, làm người ta giận sôi!
Các loại Thần kim thần liệu luyện chế bảo vật ở trong tay hắn giống như nước chảy tặng đi ra ngoài, ngay cả mày cũng không nhăn một chút, thấy vậy nhiều trưởng lão sợ hết hồn hết vía.
Giang Nam trong khoảng thời gian này luyện chế pháp bảo mặc dù phẩm cấp không cao thế nào, chỉ là Đạo Đài bát cảnh pháp bảo cùng Động Thiên chi bảo, nhưng tốn hao tài liệu đều là Thần kim thần liệu, ở chung một chỗ, chỉ sợ đủ để luyện chế một Thiên Cung chi bảo!
- Ba năm thời gian này, Tử Xuyên đi nơi nào cướp bóc a?
Lam Sơn Đạo Nhân lẩm bẩm nói.
- Giang sư đệ, ta muốn luyện chế Thất Bảo!
Vân Bằng hưng phấn trùng trùng tiến lên, cười nói.
Lam Sơn Đạo Nhân vội vàng bắt hắn trở lại, cả giận nói:
- Người khác chỉ luyện chế một kiện pháp bảo, ngươi hết lần này tới lần khác muốn luyện chế bảy vật, tiểu tử thúi, đừng cho ta mất mặt!
Vân Bằng phẫn nộ nói:
- Ta đã tu luyện tới Thần Đài Cảnh, bất quá cùng Quân Mộng Ưu kia chiến đấu, vẫn còn khó có thể thắng được hắn, nếu như luyện thành Thất Bảo, dễ dàng là có thể thắng được hắn. Có Thất Bảo, vượt qua Sinh Tử Đài cũng dễ dàng chút ít...
Giang Nam cười nói:
- Lam sư bá yên tâm, chỗ này của ta tài liệu không ít, đủ để vì tất cả mọi người trong thánh tông luyện chế vài món bảo vật, mấy vị sư bá, các ngươi cũng không cần khách khí. Vân sư huynh, ngươi muốn luyện chế Thất Bảo nào?
Bốn năm ngày sau, pháp bảo của mấy ngàn đệ tử thánh tông cũng rực rỡ hẳn lên, rõ ràng là dụng Thần Kim Thần liệu luyện chế pháp bảo, thậm chí ngay cả cường giả thế hệ trước như Lam Sơn Đạo Nhân, pháp bảo trong tay cũng đổi thành làm bằng Thần kim!
Cuối cùng, cả tám vị trưởng lão tu thành Thiên Cung kia cũng kéo da mặt đi ra ngoài, mời Giang Nam vì bọn họ luyện chế Thiên Cung chi bảo.
Giang Nam tiền tiền hậu hậu, dùng đi tài liệu, đủ để luyện chế mười hai mười ba Thiên Cung chi bảo!
Bất quá những bảo vật này đối với trong Tử Phủ hắn cất dấu mà nói, cũng bất quá là không đáng kể mà thôi, trong Tử Phủ của Giang Nam chồng chất Thần kim thần liệu, đừng nói Thiên Cung chi bảo, cho dù là Thần minh chi bảo cũng có thể luyện chế không dưới hai mươi vật!
- Thất đệ, ta cũng muốn luyện chế một kiện pháp bảo!
Thạch Cảm Đương xâm nhập đám người, đi tới trước mặt Giang Nam, ha hả cười nói.
Mọi người vội vàng tránh ra, Thạch Cảm Đương đã từng nhiều lần cứu thánh tông trong lúc nguy nan, hôm nay cơ hồ tất cả mọi người trong thánh tông nhận được tráng hán này, đối với hắn kính trọng vạn phần.
Giang Nam hiếu kỳ nói:
- Nhị ca muốn luyện chế bảo vật gì?
- Một cái búa lớn!
Thạch Cảm Đương khoa tay múa chân, úng thanh úng khí nói:
- Tốt nhất là một cái búa trấn giáo cấp!
- Tiểu tăng muốn một pho tượng kim phật.
Một bạch y tăng nhân mi thanh mục tú xâm nhập đám người, phật quang đầy mặt, cười tủm tỉm nói:
- Tốt nhất là kim phật trấn giáo cấp.
Thiên Cơ Tú Sĩ phiêu nhiên bay tới, cười nói:
- Thất đệ, ngươi phát tài a, không bằng giúp vi huynh luyện một ống trúc trấn giáo cấp.
- Còn có ta!
Cáp Lan Sinh đứng dậy, cười hắc hắc nói:
- Ta trong ngày thường rất ít dùng pháp bảo, không bằng giúp ta rèn một bộ trấn giáo cấp hộ thân bảo giáp! Ngũ ca, ngươi thì như thế nào?
Lâm Tá Minh giống như một lão đầu vừa đen vừa gầy, chẳng biết lúc nào hiện ra ở bên cạnh hắn, khô cằn nói:
- Trấn giáo cấp bảo kiếm.
Nhiều đệ tử trưởng lão của Thánh tông cũng rút ra một ngụm lãnh khí, bọn người kia vừa nhìn liền biết không phải là người tốt, hôm nay vừa mở miệng chính là năm trấn giáo chi bảo, này so sánh với cướp sạch các đại thánh địa còn muốn sảng khoái!
Một trấn giáo chi bảo, phải tốn hao một đại môn phái Thánh Địa vài ngàn năm cho tới hơn mười vạn năm tích lũy, mới có thể tích lũy tài phú khổng lồ như thế, thánh tông đến nay cũng bất quá có một kiện trấn giáo chi bảo mà thôi.
|