Đế Tôn (Trạch Trư)
|
|
Chương 702: Vạn Linh Luyện Bảo Kiếp Trận. (1) Bọn người kia mở miệng liền muốn năm vật, thật đem trấn giáo chi bảo làm thành rau cải trắng rồi sao?
Giang Nam lộ ra vẻ làm khó nói:
- Lấy thực lực của ta, còn xa chưa tới trình độ có thể luyện chế trấn giáo chi bảo...
Đột nhiên một thanh âm truyền đến, cười nói:
- Tử Xuyên yên tâm, có ta hỗ trợ, mặc dù không đến nỗi luyện thành trấn giáo chi bảo, nhưng uy lực cũng không sai biệt lắm.
- Chưởng giáo tới!
Mọi người thấy Tịch Ứng Tình đi tới, trong lòng lẫm nhiên, vội vàng rối rít khom người làm lễ ra mắt, Lam Sơn Đạo Nhân thầm nói:
- Ngay cả chưởng giáo cũng nhịn không được nhảy ra ngoài, hung ác gõ Tử Xuyên.
Đột nhiên, thanh âm của Lạc Hoa Âm từ đàng xa truyền đến, cười nói:
- Khó được Tử Xuyên xuất nhiều huyết, vi sư cũng mặt dày tới một chuyến. Tử Xuyên, Tịch sư huynh, ta có Lục Đại hóa thân, còn muốn dựa vào các ngươi đi hỗ trợ.
Cơ hồ sắc mặt của mọi người trong Huyền Thiên Thánh Tông đều đen, Lạc Hoa Âm lại càng công phu sư tử ngoạm, lại muốn sáu trấn giáo chi bảo, cùng đám người Thạch Cảm Đương lấy năm trấn giáo chi bảo cộng chung một chỗ chính là mười một kiện!
Những pháp bảo này phải cần Thần kim thần liệu ở chung một chỗ, chỉ sợ có thể chồng chất thành vài tòa núi lớn cao tới ngàn trượng!
Giang Nam thở phào nhẹ nhỏm, cười nói:
- Có chưởng giáo cùng sư tôn xuất thủ, ta đây sẽ không có lo lắng, mời chư vị giúp ta một tay, luyện chế mười một kiện trấn giáo chi bảo này!
Giang Nam lời vừa nói ra, nhất thời mọi người một mảnh xôn xao, cho dù là Tịch Ứng Tình đang cười dài cũng không khỏi khẽ biến sắc.
Một hơi lấy ra thần kim thần liệu luyện chế mười một kiện trấn giáo chi bảo, này là phát rồ đến trình độ bực nào, cướp bóc bao nhiêu Thánh Địa, mới có thể lấy ra nhiều tài liệu như vậy?
Tất cả mọi người biết thầy trò Giang Nam luôn giàu có, nhưng cho rằng giàu có nhất vẫn là Lạc Hoa Âm, dù sao Lạc Hoa Âm có Đại Thiên La Thiên Nghi trong tay, thường xuyên đem ánh mắt đi thế giới khác tống tiền, song bọn họ lại không biết, người đệ tử Giang Nam này trò giỏi hơn thầy, đã giàu có đến loại trình độ này.
Hắn tài đại khí thô không phải là bình thường, mà là khiếp sợ đến làm những người khác thở hổn hển!
Lạc Hoa Âm có chút ý không tốt nói:
- Tử Xuyên đã tặng nhiều Ngũ Hành linh châu, những Ngũ Hành linh châu này đủ để luyện chế một ngọn Đại Ngũ Hành Kiếm Trận cấp trấn giáo, cộng thêm ta tích lũy tài liệu luyện chế một trấn giáo chi bảo cũng dư dả, thật ra thì ta chỉ cần luyện chế bốn vật... Không, năm kiện trấn giáo chi bảo. Ân, bản thể của ta còn cần dùng một cái!
Thế hệ trước như Lam Sơn Đạo Nhân hướng nàng trợn trắng mắt, nữ ma đầu cộng thêm lục đại hóa thân, lại định dùng bảy kiện trấn giáo chi bảo, chẳng lẽ nàng không có nghĩ qua, nàng nơi nào đến pháp lực lớn như vậy, có thể một hơi thúc dục bảy trấn giáo chi bảo?
Bất quá lấy tính cách của Lạc Hoa Âm đến xem, nàng hiển nhiên đích xác là không có nghĩ qua cái vấn đề này.
Giang Nam tâm niệm hơi động, trong Tử Phủ có từng ngọn bảo sơn bay ra, đây là thần kim thần liệu tạo thành núi lớn, một ngọn tiếp theo một ngọn, bảo quang ngất trời, chiếu rọi đến mấy vạn núi lớn của thánh tông cũng phiếm bảo quang, đạo bảo quang này, thậm chí ở trong nháy mắt liền chiếu rọi đến trời cao thiên ngoại!
Tịch Ứng Tình vội vàng vung tay áo, Thuần Dương Vô Cực Chung móc ngược xuống. Che kín đạo bảo quang kinh người này. Đám người Lam Sơn Đạo Nhân cũng giật nảy mình, đợi thấy Tịch Ứng Tình xuất thủ, lúc này mới thở phào nhẹ nhỏm.
Bảo không ngoài lộ, đây là đạo lý mọi người đều biết, Giang Nam một hơi lấy ra nhiều thần kim thần liệu như vậy, cho dù là Nam Hải, chỉ sợ cũng không có thủ bút lớn như vậy!
Nếu bị những môn phái khác biết, Huyền Thiên Thánh Tông nhất định sẽ bị trành thượng, minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng. Cho dù Tịch Ứng Tình có ba đầu sáu tay cũng bảo vệ không được thánh tông chu toàn!
Giang Nam đã bắt đầu đem những thần kim thần liệu này hòa tan, rèn luyện tạp chất trong đó, Tịch Ứng Tình trầm giọng nói:
- Tử Xuyên, luyện chế trấn giáo chi bảo, cùng pháp bảo tầm thường bất đồng, không cần tố hình dạng, mà là lấy Đạo văn tố hình dạng, mới có thể đem uy năng pháp bảo khai phá đến trạng thái lớn nhất. Nhị đệ, ngươi chuẩn bị pháp lực, đợi lúc cần pháp lực của ngươi không có chút nào giữ lại trán phóng. Lấy thực lực của ngươi, chỉ sợ không cách nào luyện thành trấn giáo chi bảo!
Thạch Cảm Đương trong lòng lẫm nhiên, vội vàng đồng ý. Luyện chế trấn giáo chi bảo, đối với pháp lực yêu cầu cực cao, phải là cường giả gần Thần, toàn bộ pháp lực trán phóng mới có thể luyện thành, tu vi của hắn mặc dù sâu nhiều, đạt tới cấp bậc chưởng giáo, nhưng cách gần Thần cường giả còn có một đoạn khoảng cách không nhỏ.
Lam Sơn Đạo Nhân vội vàng ra lệnh đệ tử thánh tông tản ra, Tịch Ứng Tình lắc đầu nói:
- Bọn họ không cần rời đi, đợi thời điểm luyện bảo, còn muốn dùng đến bọn họ.
Giờ phút này, Thần liệu giữa không trung càng ngày càng nhiều, dần dần hóa thành một kim cầu to lớn không gì so sánh được, chậm rãi chuyển động, mặc dù lấy pháp lực của Giang Nam, nâng viên kim cầu này lên cũng cảm giác được có mấy phần cố hết sức.
Tịch Ứng Tình hướng Thạch Cảm Đương gật đầu, Thạch Cảm Đương lập tức thét dài một tiếng, pháp lực xông ra, giữa không trung tựa hồ trong lúc bất chợt xuất hiện mùi thơm lã lướt, đây là Diêm Phù Đề chi hương, một loại mùi thơm trong Ma Đạo, làm cho người sa đọa.
Hắn tu luyện chính là Diêm Phù Đề Ma Kinh, môn công pháp này thi triển ra, có hàng vạn hàng nghìn dị tượng, vô số đạo văn chế tạo Diêm Phù Đề địa ngục, trong địa ngục Ma cung nặng nề đung đưa, mùi thơm lạ lùng lượn lờ, tràn vào trong kim cầu giữa không trung kia.
Kim cầu kia là Thần kim hóa thành nước thép, ở dưới pháp lực của hắn đắp nặn dần dần bắt đầu biến hình, từ hình tròn biến thành hình búa.
Pháp lực của Thạch Cảm Đương càng tuôn ra càng nhiều, mồ hôi lạnh trên trán hắn cuồn cuộn, thẳng đến hiện tại hắn mới biết được luyện chế một trấn giáo chi bảo đến tột cùng có bao nhiêu khó khăn, giữa không trung cái búa lớn đang thành hình kia điên cuồng tịch quyển pháp lực của hắn, tựa hồ muốn hút khô hắn mới thôi!
Cũng không lâu lắm, pháp lực của hắn khô kiệt, rèn trấn giáo chi bảo cần pháp lực thật sự nhiều lắm, Thạch Cảm Đương thậm chí cảm giác được bốn năm mình cộng lại, cũng không cách nào đem cái búa này luyện ra!
- Nhị đệ lui ra, mau khôi phục pháp lực.
Thanh âm của Tịch Ứng Tình truyền đến, nhẹ giọng nói.
Thạch Cảm Đương thở phào nhẹ nhỏm, vội vàng lui ra, toàn thân đã bị mồ hôi ướt đẫm.
Tịch Ứng Tình trầm giọng nói:
- Các đệ tử, trưởng lão, Thái Thượng Trưởng Lão, cùng ta cùng nhau buông thả pháp lực!
Thanh âm của hắn rõ ràng truyền vào trong tai mọi người, nhiều đệ tử, trưởng lão cùng Thái Thượng Trưởng Lão rối rít thôi phát pháp lực, thậm chí ngay cả đám người Thiên Cơ Tú Sĩ, Lạc Hoa Âm cũng rối rít đem pháp lực của mình trán phóng, bầu trời của Tông Chủ Phong trải rộng các loại Đạo văn, giống như Đạo văn tạo thành biển lớn mênh mông, tản mát ra các loại tia sáng, so sánh với Thái Dương còn muốn chói mắt!
|
Chương 703: Vạn Linh Luyện Bảo Kiếp Trận. (2) Tịch Ứng Tình khẽ quát một tiếng, pháp lực bản thân cũng phun ra, bàng bạc to lớn, trong Đạo văn của hắn xen lẫn đạo tắc, đạo tắc thâm trầm, lực áp hết thảy Đạo văn, hiển nhiên đã đụng chạm đến thần minh cảnh giới!
Tịch Ứng Tình đem đạo văn của mọi người điều động, dần dần ở trên bầu trời Tông Chủ Phong tạo thành một trận pháp vô cùng to lớn, thiên địa linh khí cuồn cuộn mà đến, bị đại trận này hội tụ, một cổ năng lượng cuồng bạo ở trong trận pháp nổi lên, dao động nhân tâm.
Sắc mặt chúng Chưởng Giáo Chí Tôn cấp cường giả như Thiên Cơ Tú Sĩ, Lạc Hoa Âm, Lâm Tá Minh kịch biến, đại trận này thậm chí để cho bọn họ tim đập nhanh, nếu như trận pháp bộc phát, cho dù là cường giả như bọn họ, cũng không cách nào ở trong trận pháp công kích kiên trì bao lâu!
- Chẳng lẽ là Vạn Linh Luyện Bảo Kiếp Trận?
Sắc mặt Thiên Cơ Tú Sĩ nhất thời thay đổi, lẩm bẩm nói:
- Tòa trận pháp này chính là Thần cấp luyện bảo đại trận, ngay cả ta cũng không hiểu, nghe nói ngay cả thần minh chi bảo cũng có thể tạo nên...
- Uy lực Trận pháp còn chưa đủ! Lên!
Tịch Ứng Tình hừ lạnh một tiếng, đưa tay hướng mặt đất dưới chân núi của Tông Chủ Phong nhẹ nhàng vẽ một cái, chỉ thấy đại địa hé ra, lộ ra một mảnh linh hồ to lớn sâu trong lòng đất.
Oanh...
Linh Dịch trong Linh hồ như trụ, phóng lên cao, tràn vào trong đại trận, để cho đại trận này nổi lên năng lượng càng thêm kịch liệt, đủ loại Đạo văn đạo tắc trong trận pháp đang không ngừng hấp thu thiên địa linh khí cùng Linh Dịch, không ngừng lớn mạnh, nhiều trưởng lão của thánh tông chỉ cảm thấy Đạo văn của mình nhanh chóng bành trướng, uy lực càng ngày càng mạnh, thậm chí so sánh với lúc trước lớn mạnh hơn mười lần!
Mà những thánh tông đệ tử Đạo Đài bát cảnh, cảm giác Đạo văn của mình tăng phúc càng thêm kinh người, cơ hồ tăng lên gấp trăm lần!
Về phần đám người Lạc Hoa Âm thậm chí cảm thấy được mình đã tiếp cận thần minh cảnh giới. Tựa hồ tung thân nhảy lên, sẽ nhảy ra chướng ngại vô hình kia, có thể thành tựu Thần minh!
Tịch Ứng Tình rốt cục bày ra thực lực công tham tạo hóa, trong đại trận nổi lên lực lượng kinh khủng tới cực điểm, trong đại trận vô số đạo văn bị trận pháp khu động tổ hợp câu liên, dần dần phát sinh biến hóa kỳ dị.
Chỉ thấy trong trận pháp, Đạo văn tạo thành từng tôn Thiên Thần, từ trong trận pháp đứng lên, lại có Đạo văn hóa thành Long Văn, Phượng văn, Giao văn, Quỳ Ngưu văn, Thao Thiết văn, Chu Yếm văn,... rất sống động. Tựa như trận pháp là do hàng vạn hàng nghìn loại Thần Thú tạo thành!
Thậm chí, trong trận pháp còn có đạo tắc hóa thành dị thú!
Ánh mắt của Giang Nam cũng không khỏi rơi vào trên đại trận này, trong mắt thần thái liên tục, Tịch Ứng Tình thường ngày chẳng bao giờ thi triển qua loại trận pháp này, ngay cả hắn cũng không biết Tịch Ứng Tình lại còn tinh thông trận pháp.
Đại trận vận chuyển, để cho hắn cũng quên hết tất cả, yên lặng ở trong ảo diệu của trận pháp.
- Chưởng giáo thật là sâu không lường được, nội tình của hắn chỉ sợ còn xa xa không có hiển lộ ra!
Trong lòng hắn khiếp sợ vạn phần, thầm nghĩ:
- Ngay cả hắn cũng tự nhận không phải là đối thủ của Thái Hoàng, nội tình của Thái Hoàng lại là hùng hậu bực nào, kinh khủng bực nào?
Thái Hoàng hùng cứ vị trí thiên hạ đệ nhất nhân ngàn năm, nội tình là người không thể tưởng tượng.
- Đánh!
Tịch Ứng Tình quát một tiếng, chỉ thấy Vạn linh kiếp trận này đột nhiên bao phủ thanh Cự Phủ kia, vô số Thiên Thần, Thần Thú chen chúc hướng Cự Phủ oanh kích, từng cái từng cái đụng vào mặt ngoài búa lớn, năng lượng khó có thể tưởng tượng bộc phát ra.
Oanh!
Rầm rầm!
Cái búa lớn này bị Vạn linh kiếp trận bao phủ, lưỡi búa rất nhanh xuất hiện từng loại từng loại hoa văn kỳ dị, có giống như Thiên Thần vĩ ngạn, có giống như Du Long, có giống như Linh Phượng, hàng vạn hàng nghìn loại hoa văn không ngừng lạc ấn, càng ngày càng sâu, mà uy năng búa lớn cũng dần dần trở nên mạnh mẻ, tản mát ra một loại khí tức làm lòng người rung động, thẳng đuổi theo Thuần Dương Vô Cực Chung!
Tràng diện này kinh thiên động địa, nếu như không phải là Thuần Dương Vô Cực Chung bọc ở phía trên, đủ loại dị tượng nhất định sẽ bị những đại phái Thánh Địa phát hiện khác, sẽ đưa tới không ít chuyện thị phi.
Mà Thuần Dương Vô Cực Chung gắn vào bầu trời, ngăn cách hết thảy khí tức cùng dị tượng, lúc này mới không có gặp phải sự tình khác.
Qua một lúc lâu, nhiều thánh tông đệ tử pháp lực dẫn đầu khô kiệt, lui ra khỏi trận, lại qua hồi lâu, nhiều trưởng lão cũng không có pháp lực, chỉ đành phải lui ra, chỉ có Thiên Cung cường giả cùng đám người Thiên Cơ Tú Sĩ còn đang không ngừng chống đở.
Đột nhiên, Tịch Ứng Tình đưa tay nhẹ phẩy, vạn linh kiếp trận tản ra, lúc này mọi người mới như trút được gánh nặng, riêng phần mình thu hồi pháp lực còn thừa không nhiều lắm, từng cái từng cái khoanh chân mà ngồi, nuốt Linh Dịch hấp thu luyện hóa, khôi phục pháp lực.
Tịch Ứng Tình xóa đi mồ hôi hột, cười nói:
- Nhị đệ, hiện tại ngươi tiếp tục tế luyện thanh búa lớn này, đừng có ngừng, mười ngày sau, uy lực không sai biệt lắm liền đến gần trấn giáo chi bảo. Sau này ngươi để trong Thiên Cung ân cần săn sóc, vài năm sau, sẽ là một trấn giáo chi bảo.
Thạch Cảm Đương nghe vậy, âm thầm kêu khổ, hắn cũng không biết luyện chế trấn giáo chi bảo lại phiền toái như thế, tiêu hao khổng lồ như thế.
Đợi mọi người khôi phục tu vi, Giang Nam lập tức động thủ, luyện chế đệ nhị kiện pháp bảo, lần này luyện chế là ống trúc toán trù của Thiên Cơ Tú Sĩ, loại tài liệu này cực kỳ khó tìm, cần thiết Mộc Hệ thần liệu, giá trị Mộc Hệ thần liệu so sánh với Thần kim cao hơn mười lần, hơn nữa thần liệu thể tích càng lớn, giá trị càng cao, thậm chí nhảy ra hơn hai mươi lần cho tới gấp trăm lần.
Giang Nam lấy ra thần liệu là một bụi Thần thụ sinh trưởng trong Địa ngục, Thấp Bà La Mộc, cực kỳ to lớn, nặng ngàn vạn cân, là bảo vật của Quân Thiên Đạo Nhân cất dấu. Thấp Bà La Mộc ngàn vạn cân, hơn nữa còn là một toàn thân, nếu đổi thành Thần kim, cả thảy có thể đổi lấy mấy ức cân Thần kim!
Ống trúc toán trù định hình, Thiên Cơ Tú Sĩ cũng bị mệt mỏi nửa chết nửa sống.
Đợi luyện đến kim phật của Vô Tướng Thiền Sư, bởi vì tu vi của Vô Tướng Thiền Sư không bằng Thạch Cảm Đương cùng Thiên Cơ Tú Sĩ, làm vị Đại hòa thượng này mệt mỏi hộc máu, luyện thành kim phật so sánh với hai kiện bảo vật khác uy lực cũng thua kém không ít.
Luyện kiếm cho Lâm Tá Minh thì tương đối thuận lợi, thực lực Lâm Tá Minh ở trong Thất Ma vẻn vẹn chỉ kém Tịch Ứng Tình, pháp lực so sánh với Thạch Cảm Đương còn muốn hùng hậu, tự nhiên tương đối thuận tay.
Đợi đến luyện chế khôi giáp cho Cáp Lan Sinh, tráng hán này trực tiếp bị mệt bất tỉnh mấy lần, kêu to chịu không nổi.
Đợi đến luyện chế bốn trấn giáo chi bảo của Lạc Hoa Âm, lập tức để cho mọi người thấy được nữ nhân này biến thái, pháp lực của nữ ma đầu hùng hồn đến làm cho người mắt mũi trợn tròn, lục đại hóa thân của nàng, tu vi mỗi một tôn là Chưởng Giáo Chí Tôn cấp, cực kỳ mãnh liệt, cho dù là Tịch Ứng Tình cũng bội phục không dứt.
|
Chương 704: Chưa từng có ai. (1) Lần này luyện bảo, trước sau hao tốn cả thảy nửa năm thời gian, cường độ tiêu hao pháp lực như thế, để cho pháp lực của nhiều đệ tử trưởng lão trên dưới thánh tông cũng tinh tiến không nhỏ, thực lực lại càng tăng lên không biết bao nhiêu, xem như chi hỷ ngoài ý muốn!
Địa ngục xâm lấn Tiểu Quang Minh Giới chiến đấu còn chưa kết thúc, nhiều đệ tử thánh tông ma quyền sát chưởng, trưởng lão các đại Linh sơn cũng có không ít người nóng lòng muốn thử, lần này thánh tông động viên chiến lực tinh nhuệ rất nhiều, thậm chí nữ ma đầu Lạc Hoa Âm cũng tự thân xuất mã, ngay cả Nhạc Ấu Nương cũng bị nàng mang theo bên người, trong thánh tông chỉ còn lại một chút đệ tử trẻ tuổi cùng Thái Thượng Trưởng Lão ở lại giữ nhà.
Tịch Ứng Tình tự mình tế lên bức họa đưa bọn họ tiến vào Tiểu Quang Minh Giới, Giang Nam phát giác đám người Thiên Cơ Tú Sĩ, Vô Tướng Thiền Sư cùng Cáp Lan Sinh, Thạch Cảm Đương cũng xen lẫn trong đám người, trong lòng biết tất nhiên là Tịch Ứng Tình đối với nữ ma đầu này Lạc Hoa Âm thật sự không quá yên tâm, cho nên mới để cho quần ma cùng nhau đi tới.
- Có mấy vị huynh trưởng cùng đi, sẽ không gặp phải nguy hiểm gì.
Giang Nam tĩnh hạ tâm lai, tĩnh táo mấy ngày, bình định tâm thần, chuẩn bị đột phá Thất Bảo Đài, đánh sâu vào Minh Đường cảnh giới.
Nửa năm thời gian tới nay, hắn không ngừng luyện bảo, tu vi cũng rất có tinh tiến, đã sớm có thể tu thành Minh Đường Thần Phủ, bất quá hắn mạnh mẽ áp chế xuống, không có cho mình đột phá.
Minh Đường cảnh chính là cảnh giới thứ nhất của Thần Phủ tám cảnh, về Đạo Đài bát cảnh Thần Phủ tám cảnh, Giang Nam so sánh với trước có nhận thức càng sâu, nếu nói Đạo Đài, trong đó thai là bậc thang, là tám bậc thang đi lên thần minh cảnh giới. Sau khi đi lên tám bậc thang, là có thể tiến dần từng bước.
Mà Đường, chính là Minh Đường, là phụng thiên thừa vận, là chỗ thừa thiên, đứng ở một cảnh giới này, là có thể ở phàm trần nhìn lên Thiên Cung, cảm ứng được pháp chỉ của Chư Thần, cực kỳ kỳ diệu.
Thần Phủ tám cảnh cảnh giới thứ hai là Côn Luân cảnh, Côn Luân là thăng thiên chi sơn, là đường phải qua để tới thiên giới.
Cảnh giới thứ ba Thiên Môn cảnh, Thiên Môn là Nam Thiên Chi Môn, môn hộ tiến vào Thiên Cung.
Cảnh giới thứ tư Huyền Đô cảnh, Huyền Đô là nhà của thần tiên, nhìn thấy thần tính.
Cảnh giới thứ năm Ngọc Kinh cảnh, Ngọc Kinh là Chư Thần chi tông, là nơi truyền thừa.
Cảnh giới thứ sáu Ngọc Cung cảnh, Ngọc Cung là Nguyệt cung, là nơi ở đế vương, bắt đầu cuộc sống hàng ngày.
Cảnh giới thứ bảy Thần Phủ cảnh, Thần Phủ là phủ đệ thần minh, đại biểu thần uy trang nghiêm.
Cảnh giới thứ tám Động Thiên cảnh, Động Thiên là nơi tu luyện của thần minh, Động Thiên mở ra, tất cả Thần ở vào trong đó, tu sĩ ở cảnh giới này đã coi như là đại thành, bước kế tiếp là có thể tiến quân Thiên Cung, tiến vào con đường thành Thần.
Thần Phủ tám cảnh, Minh Đường cảnh thân là chỗ phụng thiên thừa vận, là đường mà tu sĩ tiến dần từng bước phải qua, cực kỳ trọng yếu, Giang Nam không muốn qua loa tu thành cảnh giới này.
Không chỉ có như thế, hắn cũng cần tĩnh hạ tâm thần, đem công pháp Thần Phủ tám cảnh hoàn thiện.
Lần này hành trình Địa ngục, hắn thu hoạch rất nhiều, thu hoạch lớn nhất cũng không phải là Sâm La Đại Đế khai sáng Ma Cực Chứng Tiên Kinh, mà là vị Ma Tôn trong Đế chiến chi địa lưu lại Ma Ngục Huyền Thai Kinh.
Vị Ma Tôn Ma Ngục Huyền Thai Kinh kia dung hợp hàng vạn hàng nghìn công pháp trong địa ngục, bao hàm toàn diện, rốt cục để cho Ma Ngục Huyền Thai Kinh của Giang Nam có tiến bộ bay vọt, tích lũy nội tình vô cùng nhiều!
Trong chuyện này chỗ tốt vô cùng, trực quan nhất chính là hắn có thể thuận lợi khai sáng ra Thần Phủ tám cảnh thậm chí cả Thiên Cung tám cảnh công pháp!
Lúc trước, lấy tích lũy của hắn cũng có thể khai sáng ra Thần Phủ tám cảnh công pháp, nhưng chính là Huyền Môn Chính Đạo, Ma Đạo làm phụ, nhưng mà hôm nay Thần Phủ tám cảnh công pháp của hắn bao hàm Chính Ma hai đạo, tự thành nhất thể, uy lực cũng muốn so sánh với trước lớn không biết bao nhiêu!
- Linh phong tiêu thắng cảnh, Thần Phủ gối thông xuyên. Ngọc điện nằm dưới chân, Minh Đường trong giấc mộng...
Trong lòng Giang Nam khẩu quyết lưu chuyển, đem công pháp hoàn thiện, dần dần, hơi thở của hắn bắt đầu phát sinh biến hóa, Đạo văn xông ra, phía sau hiện lên dị tượng nặng nề.
Vô cùng Đạo văn ở phía sau hắn câu liên thành linh phong hùng vĩ, hóa thành thắng cảnh, phô tựu đại xuyên, Đại Hà bôn lưu, chạy về phía mênh mông biển lớn, biển rộng sóng xanh mênh mông cuồn cuộn, có nhật nguyệt từ trong biển dâng lên, mặt trời ánh trăng, tinh thần từng vết lóe lên tia sáng.
Từng ngọn Đạo Đài từ trong biển dâng lên, rầm rầm mang theo thành từng mảnh lũ lụt từ không trung rớt xuống, bọt nước từng vết phiếm ánh mặt trời, trong suốt như châu.
Linh Đài bát giác, Dao Đài như trì, Liên Đài như hoa, Đạo Đài dày nặng, Huyền Đài truyền đến Đạo Âm Hát Xướng thần bí, Thần Đài thâm thúy như uyên, Sinh Tử Đài Huyền Hoàng nhị khí hóa thành Thái Cực Đồ, Thất Bảo Đài thì có Thiên Phủ Trọng Lâu, Thiên Dực Thần Chu nhiều pháp bảo trôi nỗi.
Tám tòa Đạo Đài giống như tám bậc thang, một cấp một cấp hướng về phía trước phô đi, nhưng mà phô đến Thất Bảo Đài, phía trước đã không có đường.
Trong miệng mũi Giang Nam phát ra Đạo âm, phảng phất phật âm Phạm xướng, lại phảng phất Phật Đạo âm xướng, lại tựa hồ là Ma Thần từ trong địa ngục phát ra Thiên Ma âm hấp dẫn.
Thật ra thì, những điều này là do bên ngoài, hắn đọc tụng chính là công pháp áo nghĩa Minh Đường cảnh của Ma Ngục Huyền Thai Kinh, chẳng qua là lấy phương thức Đạo âm rung động bày ra, theo Đạo âm chấn động, một ngọn Thần Phủ dần dần hiện ra trên bầu trời Thất Bảo Đài.
Ngọc điện Minh Đường, điêu lương bích trụ, vân cấp ngọc thê, Đạo văn lần lượt thay đổi thành hoa thảm, trong điện cung phụng Thần Ma, đây chính là phụng thiên thừa vận, nơi lắng nghe Thần Ma Diệu Âm, Minh Đường Thần Phủ!
Minh Đường Thần Phủ cung phụng Thần Ma có quy tắc tương ứng, tu luyện Chính Đạo công pháp, cung phụng Thần Ma thường thường không tự chủ được xuất hiện nhân vật Thần Ma tu luyện trong công pháp, tu luyện Ma Đạo công pháp, xuất hiện thường thường là Ma Thần.
Tỷ như tu luyện Hỗn Nguyên Nhất Khí Khổng Tước Minh Vương Kinh, trong Minh Đường Thần Phủ cung phụng Thần Ma chính là Khổng Tước Đại Minh Vương. Mà tu luyện Sinh Tử Vạn Hóa Ma Luân Kinh, hiện ra trong Minh Đường Thần Phủ chính là Ma La tộc Ma Thần.
Giang Nam tu Ma Ngục Huyền Thai Kinh, tham chiếu không biết bao nhiêu công pháp, trong Minh Đường Thần Phủ xuất hiện Thần Ma chi chít, đếm không xuể, chia làm hai bên đại điện, cung kính mà đứng, phảng phất là quần thần trong điện.
Mà ở chủ vị Thần Điện, trên đại điện, cung phụng tượng thần mi thanh mục tú, giống như một thư sinh, chính là tượng thần của Giang Nam.
Lấy mình thành Thần, phụng mình vi tôn, phụng thiên của mình, thừa vận của mình, trấn áp Chư Thần Chư Ma, cử động lần này có thể nói là đại nghịch bất đạo!
Nhưng mà tinh nghĩa của Ma Ngục Huyền Thai Kinh là như thế, tổ tông chưa đầy pháp, Thiên Đạo chưa đủ sợ.
|
Chương 705: Chưa từng có ai. (2) Thiên Đạo cũng không sợ, huống gì Thần Ma?
Chỗ Minh Đường Thần Phủ này mới vừa thành tựu, đỉnh đầu của Giang Nam liền có sấm sét thoáng hiện, điện thiểm Lôi Minh, kiếp vân cuồn cuộn mà đến, hạo hạo đãng đãng.
Đóa kiếp vân này không phải là kiếp vân bình thường, thậm chí so với lúc hắn độ Sinh tử kiếp thất trọng kiếp vân thêm vào, uy lực còn muốn lớn hơn vô số lần, trong kiếp vân lại có Lôi Đình Hóa Hình, hóa thành từng tôn Thiên Thần kim giáp, cao cao đứng ở trên mây.
Những Thiên Thần này có ba đầu sáu tay, có sinh tam nhãn, có cầm trong tay kim giản, có tay cầm thiên thư, có diện mục dử tợn, có phẫn nộ như lửa, từng cái từng cái rất sống động, giống như thần minh chân chính.
Bọn họ phảng phất là tức giận vì Giang Nam bất kính Thương Thiên, bất kính thần minh, xúc động thiên nộ, chuyên vì trừng phạt hắn mà đến, muốn đem hắn đánh cho hồn phi phách tán, thần hồn câu diệt!
Bất quá Giang Nam lại biết, những Thiên Thần này là lôi văn biến thành, là Thiên Lôi hóa thành Đạo văn tạo thành hư ảnh Thiên Thần!
Mặc dù là hư ảnh Thiên Thần, nhưng mà trận đại kiếp này uy lực không giống bình thường, mỗi một hư ảnh Thiên Thần mơ hồ tràn ngập thần uy, thân thể của bọn họ là do Thiên Lôi biến thành, trong cơ thể ẩn chứa năng lượng vô cùng kinh khủng, chiến lực chỉ sợ so sánh với Quân Thiên Đạo Nhân chỉ kém hơn một chút!
Trên dưới một trăm hư ảnh Thiên Thần, tương đương với trên dưới một trăm vị Quân Thiên Đạo Nhân, muốn vượt qua một kiếp này, khó khăn nặng nề, không thể lạc quan!
Đột nhiên, lại có một đóa kiếp vân đen nhánh hiện lên, cùng đóa kiếp vân vừa rồi kia ở chung một chỗ, mây đen tia chớp, răng rắc răng rắc không ngừng rơi xuống!
Đây là một đóa ma vân, Lôi Điện màu đen như mặt nước ở trong mây di động, hóa thành một ngọn Lôi Trì chu vi năm ba mươi dặm.
Rầm.
Trong Lôi Trì đứng lên từng tôn Ma Thần, rõ ràng cũng là Ma lôi ngưng kết thành, trên dưới một trăm tôn Ma Thần cùng Thiên Thần phân biệt rõ ràng, nhưng lại có một mục tiêu giống nhau, đó chính là Giang Nam!
Muốn đem Giang Nam cái đại nghịch bất đạo, không phục giới luật của trời, không phục Thần Ma, cuồng vọng ngỗ nghịch này oanh giết!
- Di?
Trên Tông Chủ Phong, Huyền Ẩn Đạo Nhân lưu lại trấn thủ thánh tông, xa xa thấy hai đóa kiếp vân này của Giang Nam, không khỏi biến sắc, thất thanh nói:
- Hai đóa kiếp vân, chẳng lẽ tiểu tử Tử Xuyên này thoáng cái tu thành Minh Đường Thần Phủ cùng Côn Luân Thần Phủ?
- Sư thúc, ngươi nhìn lầm rồi.
Tịch Ứng Tình đứng ở bên cạnh hắn, mỉm cười nói:
- Tử Xuyên vẫn chỉ tu thành Minh Đường Thần Phủ, về phần vì sao có hai đóa kiếp vân, thì có nguyên nhân khác.
Mộ Vãn Tình đã lớn bụng, ngắm nhìn kiếp vân nghi ngờ nói:
- Tử Xuyên tu luyện công pháp cực kỳ pha tạp, ta đây là biết đến, đoán chừng hắn tu luyện Ma Đạo công pháp cùng hung cực ác, lúc này mới có mỗi lần đột phá cảnh giới sẽ giáng xuống thiên kiếp. Bất quá ta lại chưa từng nghe nói, tăng lên một cảnh giới sẽ giáng xuống lưỡng trọng thiên kiếp. Công pháp cùng hung cực ác nữa, làm nhiều việc ác, tội ác tày trời, cũng quả quyết không đến nỗi giáng xuống lưỡng trọng thiên kiếp a?
Huyền Ẩn Đạo Nhân cũng cực kỳ nghi ngờ không giải thích được, gật đầu nói:
- Phu nhân nói chính phải, lưỡng trọng thiên kiếp, rõ ràng là đột phá hai đại cảnh giới mới sẽ xuất hiện dị tượng. Vì sao chưởng giáo nói Tử Xuyên chỉ tu luyện đến Minh Đường Thần Phủ cảnh giới?
- Các ngươi nhìn!
Tịch Ứng Tình hướng phía sau Giang Nam chỉ chỉ, cười nói:
- Nhìn cẩn thận chút ít, phía dưới Minh Đường Thần Phủ của Tử Xuyên, có phải còn có một Thần Phủ hay không?
Huyền Ẩn Đạo Nhân cùng Mộ Vãn Tình nhìn chăm chú, quả nhiên thấy phía sau dị tượng của Giang Nam, phía dưới tòa Minh Đường Thần Phủ này còn có một Thần Phủ, tràn đầy bóng tối, âm trầm kinh khủng, giống như một ngọn Ma cung.
Bất quá Thần Phủ này là đang kiến tạo, từ xa nhìn lại, giống như Minh Đường Thần Phủ tọa lạc ở trên mặt kính, mà tòa Ma cung đen nhánh này thì phảng phất là cái bóng của Minh Đường Thần Phủ!
Nhưng mà, hai người bọn họ lại biết, Ma cung này không phải thật sự là cái bóng của Minh Đường Thần Phủ, mà là công pháp của Giang Nam tạo thành một tòa Thần Phủ khác, giống như trước cũng là Minh Đường Thần Phủ!
- Một tia ý thức tu thành hai tòa Minh Đường, một ngọn Ma cung, một ngọn Thần Phủ, hai tòa Minh Đường, điều này sao có thể?
Huyền Ẩn Đạo Nhân lẩm bẩm nói.
Mộ Vãn Tình cũng nhíu mày, cẩn thận hồi tưởng, cuối cùng lắc đầu, nàng cũng chưa từng nghe nói qua loại quái sự này, hơn nữa, hai tòa Minh Đường này một chánh một tà, làm sao sẽ xúc động thiên kiếp Thiên Phạt?
Theo lý mà nói, chỉ có tu luyện Ma Đạo công pháp mới có thể xúc động thiên kiếp Thiên Phạt, giáng xuống kiếp vân, nhưng Giang Nam có hai kiếp vân, thật sự trái ngược lẽ thường.
- Có thể Tử Xuyên làm chuyện xấu nhiều lắm a?
Vị chưởng giáo phu nhân Mộ Vãn Tình này có chút không dám khẳng định nói.
- Bỏ đi hai tòa Thần Phủ, thật ra thì ta lo lắng hơn chính là hai đóa kiếp vân này.
Sắc mặt Tịch Ứng Tình có chút ngưng trọng, trầm ngâm nói:
- Loại kiếp vân này uy lực quá mạnh, thế sở hiếm thấy...
Huyền Ẩn Đạo Nhân cùng Mộ Vãn Tình gật đầu lia lịa nói:
- Thiên Lôi hóa thành Đạo văn, tạo thành hư ảnh Thiên Thần cùng Ma Thần, đúng là lần đầu thấy qua.
- Tử Xuyên một lần đột phá, triệu tới hai đóa kiếp vân trước đây chưa từng gặp, cũng là chưa từng có ai? Chẳng qua là lúc độ kiếp khẳng định càng thêm thê thảm...
Giang Nam như cũ khoanh chân mà ngồi, tinh tế thể ngộ lĩnh ngộ ở một sát na khi mình đột phá Thất Bảo Đài, tiến vào Minh Đường cảnh.
Đám người Tịch Ứng Tình không có nhìn lầm, hắn thật sự tu thành hai tòa Minh Đường Thần Phủ, đệ nhị tọa Thần Phủ của hắn là ma cung, trong Ma cung cũng như đệ nhất Minh Đường, từng tôn Ma Thần cũng ở hai bên, chỉ có tượng thần của Giang Nam là ngồi chính vị, mà những Ma Thần kia giống như thờ phụng một Đế Hoàng trong Ma Thần.
Hai tòa Thần Phủ giống như cái bóng lẫn nhau, đây là bởi vì Ma Ngục Huyền Thai Kinh của hắn hấp thu nhiều Thần Ma công pháp của Huyền Môn chư thiên vạn giới, lại hấp thu địa ngục Ma Tôn Ma Ngục Huyền Thai Kinh, một Ma một Tiên, một thiện một ác, ở trong địa ngục nhìn lên Thiên Đình chân thiện mỹ, từ Thiên Đình nhìn xuống địa ngục ngụy ác xấu xa.
Chân thiện mỹ là ta, ngụy ác xấu cũng là ta.
- Thiên ma không cần phải diệt, đúng như ý cần gì phải cầu? Bổn nguyên từ tính Thần đủ tu, mê ngộ nói câu trước sau? Ngộ thì chớp mắt thành thần, mê thì vạn kiếp luân lưu. Nếu có thể nhất niệm khế chân tu, diệt tẫn hằng sa tội cấu!
Dưới hai đóa kiếp vân, Giang Nam ngâm nga ca xướng, nói ra bản thân ở trong phút chốc lĩnh ngộ đối với thiên kiếp, nhất niệm khế chân tu, ở trong phút chốc này, hắn thậm chí có một loại mình thoát khỏi vạn kiếp, cảm giác tâm tính thành thần, để cho tâm tình Đại Tông Sư của hắn đứng ở độ cao thần minh!
|
Chương 706: Minh Đường không còn nữa hướng Thần Ma. (1) Đây cũng là bởi vì, Minh Đường chính là chỗ phụng thiên thừa vận, mà Minh Đường của hắn cung phụng chính là mình, chính là mình Minh Đường trung thần, phụng chính là Thiên Đạo của mình, thừa chính là vận của mình, cho nên mới để cho tâm cảnh của hắn ở trong nháy mắt cất cao.
Bất quá, đây chỉ là lĩnh ngộ trong phút chốc, không có kéo dài, rất nhanh hắn liền từ trên độ cao thần minh rớt xuống, mà thiên kiếp cũng đồng thời rơi xuống.
Giang Nam không thừa thiên, không thừa vận, bất kính Thần Ma, bất tuân Thiên Đạo, đại nghịch bất đạo, vì vậy Thương Thiên muốn trừng phạt, coi thành ngoại tộc cùng thiên địa, từ trong thiên địa lau đi ra ngoài!
Những lôi kiếp kia hóa thành Đạo văn Thần Ma từ trong kiếp vân lao xuống, từng cái từng cái thực lực vô cùng cường đại, thần uy tràn ngập, hoặc trang nghiêm, hoặc kinh khủng, hoặc phẫn nộ trách phạt, hoặc chém giết thân thể, hoặc phá hủy ý chí, hoặc ma diệt thần hồn!
Bọn họ là vì hủy diệt mà đến, đem Giang Nam hoàn toàn hủy diệt!
- Người bất kính ta, người không lễ ta, trời giáng thiên phạt!
Một lôi kiếp Đạo văn biến thành Thần Ma dẫn đầu vọt tới, trong miệng cao tụng lễ kính Đạo âm, thân khôi ngô, thể cao vạn trượng, giống như cự linh Thần Ma, một quyền oanh ra, quyền lực nội liễm, không có tiếng gió, không có âm thanh nổ tung, thậm chí ngay cả áo của Giang Nam cũng chưa từng vung lên.
Nhưng loại quyền lực này lại càng kinh khủng, bởi vì nội liễm, tất cả lực lượng tụ tập ở một điểm, lúc bộc phát cổ lực lượng này liền đủ để hủy diệt hết thảy.
Thiên kiếp chỉ nhằm vào người trong kiếp, không trừng phạt ngoại vật, đây là Thiên Đạo định lý.
- Giết!
Nhiều Thần Ma rống giận, đi theo sau đó đánh tới, chỉ có ngưng tụ lực lượng, gió không lay, vân bất động, bình tĩnh như nước, chỉ có thân thể Giang Nam ở vào trong công phạt cuồng bạo này!
- Giết!
Giang Nam quát lên, dây cột tóc ba một tiếng nổ tung, vươn người đứng dậy, đón nhận Thần Ma khắp trời.
Này không chỉ là một cuộc đại kiếp, giống như trước cũng là khảo nghiệm thực lực tâm tình của hắn, bại thì thần hồn câu diệt, bỏ mình Đạo tiêu, thắng thì ý nghĩa hắn rốt cục đi ra bước đầu tiên của tổ tông chưa đầy pháp, Thiên Đạo chưa đủ sợ!
Giang Nam một chưởng ngất trời, lực lượng không ngưng tụ giống như những hư ảnh Thần Ma này, chưởng lực của hắn bàng bạc mênh mông, giống như muốn đem Thương Thiên đánh vỡ!
Cùng lúc đó, trong cơ thể hắn truyền đến thình thịch nổ tung, trong nháy mắt thi triển Ma Chung Bá Thể, ba mặt tám cánh tay, tám cánh tay triển khai, tám Phiên Thiên Ấn cùng nhau rơi xuống!
Oanh!
Hắn cùng với Thần Ma hư ảnh lao xuống trong nháy mắt đụng vào nhau, hư không chấn động, cơ hồ nghiền nát, một kích của hắn liền đem Thiên Thần dẫn đầu vọt tới kia đánh cho cánh tay thình thịch nổ tung, ngay sau đó bảy đạo Phiên Thiên Ấn khác thay nhau rơi xuống, đánh vào đỉnh đầu Thiên Thần hư ảnh kia!
Thình thịch!
Thiên Thần hư ảnh kia bị hắn đánh thấp một đoạn.
Thình thịch thình thịch!
Sau bảy tiếng nổ, hắn trực tiếp đem Thiên Thần hư ảnh kia đánh nát, hóa thành Lôi đình Đạo văn khắp trời, ngay sau đó bị hắn há mồm khẽ hấp, hết thảy hút vào thể nội.
Hơn hai trăm Thiên Thần Ma Thần nhất tề đánh tới, trong nháy mắt liền đem Giang Nam bao phủ, chỉ ở thời gian nháy con mắt, Giang Nam liền nhận không biết bao nhiêu đạo công kích, Long Văn Sơn Hải Y mới vừa lưu chuyển vầng sáng, hiện ra núi biển Đạo văn bảo vệ quanh thân, núi biển Đạo văn liền nát bấy, ngay sau đó cái bảo y này ở không biết bao nhiêu đạo công kích hóa thành phấn vụn, không còn sót lại chút gì.
Từng đạo công kích vô cùng hung mãnh rơi vào trên người của hắn, đánh cho Giang Nam da tróc thịt bong, huyết nhục tung bay, thê thảm không nỡ nhìn, làm cho người ta không đành lòng nhìn thấy.
- Huyền Hoàng Thái Cực Đồ!
Giang Nam buồn bực uống to, Sinh Tử Đài đột nhiên phun ra Huyền Hoàng Đạo văn, hóa thành một quyển Thái Cực Đồ lưu chuyển, rộng lớn hơn trăm dặm, đem tất cả Thần Ma hết thảy nhét vào trong đồ, ý đồ cắn nát hết thảy!
- Hmm!
Hơn hai trăm Thiên Thần Ma Thần nhấc chân nặng nề ngừng lại, Huyền Hoàng Thái Cực Đồ mới vận chuyển, liền lập tức dừng lại, trực tiếp đoạn đi một đòn sát thủ này của Giang Nam.
Hơn hai trăm Thiên Thần Ma Thần đánh tới, giống như hàng tỉ Thiên Mã chạy chồm, hơi thở đụng nhau, rung chuyển tận trời, Giang Nam nhất thời lâm vào trong tử chiến, áp lực to lớn, trước đó chưa từng có.
- Lượng Kiếp Trận Đồ!
Giang Nam tâm niệm vừa động, Huyền Hoàng Thái Cực Đồ lập tức biến hóa, hóa thành một quyển trận đồ, trận đồ mới vừa diễn sinh ra, đem hơn mười Ma Thần nhét vào trong đồ, còn chưa kịp phát huy ra bất kỳ uy lực, liền thấy trận đồ chia năm xẻ bảy, một đám Thần Ma oanh phá trận đồ đi ra, hướng hắn giết tới!
Hắn ba mặt há mồm gầm lên, Đạo âm chấn động, mọi nơi bôn tập đi, giống như hồng chung đại cổ, nhưng vào lúc này, hơn hai trăm Thiên Thần Ma Thần cũng rống to, Đạo âm ma âm nhất tề hướng phạt mà đến, đem đạo âm của hắn nổ nát, oanh ở trên người của hắn.
Giang Nam muộn hanh nhất thanh, lục phủ ngũ tạng bị hao tổn, khóe miệng không khỏi xông ra một vết máu.
- Thiên Phủ Trọng Lâu!
Pháp lực tịch quyển, hóa thành một ngọn Thiên Phủ, cùng lúc đó trên Đạo Đài bay ra một ngọn trọng lâu, cùng Thiên Phủ tương dung, từ trên xuống dưới trấn áp, chỉ thấy hơn hai trăm Thiên Thần Ma Thần này nhất tề vỗ trên đỉnh đầu, khí huyết phóng lên cao, từng đạo cột máu giống như Lôi Quang, nâng Thiên Phủ Trọng Lâu lên, không ngừng trùng kích, đem Thiên Phủ Trọng Lâu này cao cao đẩy lên, để cho nó không cách nào rơi xuống.
Giang Nam mới tế lên Đạo Âm Cổ, mặt đại cổ này liền gặp phải không biết bao nhiêu công kích, đánh cho giống như cái sàng.
- Thiên Ma Cầm cũng vô dụng, những Thần Ma hư ảnh này chính là lôi kiếp biến thành, thừa hành Thiên Đạo ý chí, không có thần hồn, căn bản không cách nào giết thần hồn của bọn hắn.
Giang Nam tám cánh tay tung bay, không ngừng chống cự, vẫn còn không ngừng bị thương, may là hắn thân thể đã đạt tới cường độ Thiên Cung cường giả, thân thể dung nạp Động Thiên, sự khôi phục sức khỏe kinh người, vẫn còn mơ hồ có chút khó có thể kéo dài.
Hắn sở hữu pháp bảo cũng không có chỗ dùng, chỉ còn lại có Thiên Dực Thần Chu, bất quá Thiên Dực Thần Chu chính là phi hành pháp bảo, ở chống lại thiên kiếp không có bất kỳ chỗ dùng, thiên kiếp bởi vì hắn mà sinh, sẽ không bởi vì chạy trốn liền tan thành mây khói, mà sẽ đi theo, cho đến tiêu diệt hết mới thôi.
- Chỉ là đồng thời đại kiếp, không cách nào muốn tánh mạng của ta! Bất Động Minh Vương chân thân!
Giang Nam đổi một cụ Minh Vương chân thân, bất động như núi, chính là Pháp Thiện Tông Bất Động Minh Vương Quyết, bất quá Minh Vương chân thân này mới vừa thi triển ra, liền lập tức bị Ma Thần chen chúc mà đến đánh cho tan vỡ.
Răng rắc.
Mặt ngoài xương cốt của hắn cũng xuất hiện vết rách, bị đánh đến xương di động tô, gần như muốn vỡ vụn!
Ma Ngục Huyền Thai Kinh có năng lực khôi phục cường đại, nhưng đối mặt công kích liên tục không ngừng, tốc độ khôi phục vẫn còn so ra kém tốc phá hư độ.
|