Đế Tôn (Trạch Trư)
|
|
Chương 932: Thái Hoàng lão tổ ta tới ! Tới tìm thù ! (1) Thậm chí, ngay cả Thiên Đạo chí bảo hư ảnh cũng không thể suy giảm tới xương cốt của hắn chút nào!
Chẳng qua là, chỉ có xương cốt mà không có huyết nhục, cuối cùng chưa tính là thân thể, cuối cùng không phải là độ kiếp thành công.
Trong đại kiếp, đám người Lan tỷ, Tử Huyên, Tử Uyển nhìn thấy một bộ xương cốt đang cùng chín đại Thiên Đạo chí bảo hư ảnh tranh phong, dần dần mặt ngoài xương cốt bắt đầu hiện ra một mảnh mạch máu dài hẹp, huyết mạch bắt đầu chảy xuôi, máu chạy chồm.
Trong máu của Giang Nam, thậm chí có thần quang xuyên suốt ra, trong thần quang là đạo tắc vô cùng vô tận, tựa hồ trong mỗi một giọt máu tươi của hắn, cũng tích chứa pháp lực khôn cùng!
Thần Thể!
Cho dù là Thần Thể, cũng không gì hơn cái này!
Trận đại kiếp này, thời gian kéo dài cả thảy hơn bốn mươi ngày, Giang Nam mới ở trong chín đại chí bảo hư ảnh đứng vững, lục phủ ngũ tạng cùng huyết nhục diễn sinh đi ra ngoài, da sinh trưởng, khôi phục thân thể.
Thình thịch...
Hắn tám đại Thiên Đạo chí bảo hư ảnh lần lượt đánh nát, đem Thiên Đạo tích chứa bên trong luyện vào bản thân, khí tức của hắn có một loại Thiên Đạo uy nghiêm, càng lúc càng nồng nặc, lực lượng trong huyết mạch càng ngày càng mạnh, máu lưu động, giống như có Thiên Âm vang lên, bầy Thần nổ vang ca ngợi!
Nhục thể của hắn hoàn mỹ vô khuyết, phảng phất là tụ tập lực lượng thiên địa rèn ra thân thể, thân thể thích hợp tu luyện nhất, tìm không được một tia khuyết điểm chút nào!
Đợi càng về sau, tám đại chí bảo hư ảnh trong đó bị hắn đánh nát không biết bao nhiêu lần, càng phát ra ảm đạm, cuối cùng, thiên kiếp dần dần tản đi, tám đại chí bảo hư ảnh hết thảy bị hắn luyện vào bản thân.
Giang Nam thở phào nhẹ nhỏm, nhìn về phía Ngọc Bàn như cũ tản mát ra khôn cùng uy năng, mắt lộ ra một tia bất đắc dĩ.
Hắn đem chí bảo hư ảnh khác đánh nát vô số lần, nhưng mà thủy chung không cách nào làm gì khay ngọc, khay ngọc như cũ ở trạng thái đỉnh!
Xuy...
Đạo Kim Ngọc Bàn bay tới, biến mất trong đan điền của hắn.
Thân thể Giang Nam rung mạnh, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi, trong máu tươi thần quang dật tán, đạo văn phun ra, ngay sau đó trong thần quang chớp mắt ảm đạm xuống, đạo văn cũng bùm bùm nghiền nát!
Hắn phun ra máu tươi, rõ ràng bị một cổ lực lượng kỳ lạ ma diệt rụng tất cả linh tính linh lực!
Đạo Kim Ngọc Bàn rốt cục tích lũy đầy đủ lực lượng cường đại, uy hiếp được Đạo Cơ của hắn!
Giờ phút này, mặt khay ngọc này ở trong đan điền của hắn, hóa thành một gương sáng, kính chiếu sáng diệu, đưa tám tòa Đạo Đài, mười sáu Thần Phủ, hết thảy nhét vào trong phạm vi kính quang chiếu rọi!
Giang Nam muộn hanh nhất thanh, nhất thời chỉ cảm thấy Đạo Đài cùng Thần Phủ của bản thân, mơ hồ có khuynh hướng hòa tan ở trong kính quang, Đạo cơ của hắn sắp bị chém, đạo văn tổ thành Đạo Đài, Thần Phủ bùm bùm nổ tung toái, không ngừng tan rã!
Ma Ngục Huyền Thai Kinh của hắn cùng người khác bất đồng, không chỉ có Ma Đạo công pháp, cũng có Chính Đạo công pháp, cho nên Thần Phủ hai phần, một âm một dương, một Chính một Ma, hai hai ảnh ngược, cho nên mới có mười sáu Thần Phủ, pháp lực muốn vượt xa cùng thế hệ.
Bất quá dù vậy, Đạo Kim Ngọc Bàn như cũ có thể dễ dàng luyện hóa Thần Phủ của hắn, thậm chí ngay cả Thần Minh Thần Ma trong phủ cũng đang không ngừng hòa tan!
Ầm, ầm!
Thiên Khung trên Đạo Đài sụp đổ, đại địa phân giải, Đạo Cơ sắp bụi bay mai một, nếu Đạo Cơ bị hủy, hắn không chỉ từ Động Thiên cảnh đánh rớt trở về phàm trần, biến thành người phàm, thậm chí ngay cả tính mệnh có thể giữ được hay không cũng rất khó nói!
- Đạo Kim Ngọc Bàn, ngươi cho rằng ta trấn không được ngươi sao?
Giang Nam gầm lên, đệ nhất tọa Đạo Đài, trên Linh Đài, lập tức có vô số đạo văn phun ra, hóa thành một ngụm Thiên Đạo Bảo Chung, phát ra một tiếng vang thật lớn, Đạo âm réo rắt, trấn áp xuống!
Cùng lúc đó, Đạo Đài phía trên, mười sáu Thần Phủ, đạo văn không ngừng phun ra, ở trên Linh Đài kết xuất một tòa Vạn Phật Tháp, một tòa Tạo Hóa Thần Lâu, một ngụm Trấn Tiên Đỉnh, ba thanh Thiên Ý Tru Tiên Kiếm, một thanh Thiên Đao, một Tàng Thiên Hồ Lô, một ngụm Hóa Tiên Ngọc Bình, Bát Bảo đủ kết, cùng chung trấn áp xuống!
Boong boong tranh!
Đạo Kim Ngọc Bàn đột nhiên chợt hiện biến hóa, không còn là một mặt gương sáng bảo giám, Long Phượng song văn từ mặt kính hiện lên, ngao du bay ra, Long Phượng tương giao, Âm Dương biến hóa, diễn biến Thần Thông vô cùng vô tận bắn ra. Cùng Giang Nam diễn biến Thiên Đạo Bát Bảo chống lại!
Đan điền của Giang Nam nhất thời biến thành một chiến trường. Chín đại Thiên Đạo chí bảo tranh phong, giết đến thiên hôn địa ám, Địa Thủy Phong Hỏa phun ra, hỗn loạn không chịu nổi.
Sắc mặt Giang Nam tái nhợt, Đạo Kim Ngọc Bàn cường đại có chút ngoài dự liệu của hắn, thế nhưng một mình khiêng hạ Bát Bảo công kích, thật sự là cường hãn!
Phải biết rằng, hắn độ kiếp thành công, luyện hóa Bát Bảo hư ảnh, đem Thiên Đạo áo nghĩa bên trong nhận thức lĩnh ngộ, dung nhập vào bản thân, mình thi triển ra Bát Bảo Thần Thông, uy năng so sánh với Thiên Đạo chi kiếp trong tám đại Thiên Đạo chí bảo hư ảnh kia chỉ mạnh không yếu!
Nhưng mà, tám đại Thiên Đạo chí bảo hư ảnh không cách nào giải quyết một mặt Đạo Kim Ngọc Bàn hư ảnh, có thể thấy được Thiên Đạo chí bảo này cường hãn đến trình độ bực nào!
Bất quá, Đạo Kim Ngọc Bàn vẫn còn ở vào hoàn cảnh xấu, Long Phượng đều bị Thần Thông của tám đại chí bảo trấn áp, cái chí bảo hư ảnh này đột nhiên lần nữa biến đổi, hóa thành một đóa Liên Đài, tầng tầng lớp lớp liên hoa trán phóng. Tùy ý Thiên Đạo Bảo Chung chấn động, Thiên Ý Tru Tiên Kiếm cắt gọt, Thiên Đao phách chém, Hóa Tiên Thần Quang luyện hóa, Vạn Phật Tháp độ hóa, Tạo Hóa Thần Lâu nghịch chuyển tạo hóa cũng thủy chung không cách nào phá vỡ tòa Liên Đài này!
- Đạo Kim Ngọc Bàn thật là lợi hại! Chỉ sợ tất cả Thiên Đạo chí bảo liên thủ, cũng không cách nào trấn áp Đạo Kim Ngọc Bàn chân chính!
Trong lòng Giang Nam chấn động, một Đạo Kim Ngọc Bàn, liền đủ để cùng với tất cả chí bảo chống lại, lão quái vật chưởng khống Đạo Kim Ngọc Bàn, chỉ sợ cũng là một nhân vật cực kỳ đáng sợ!
Người này rốt cuộc cường đại đến loại trình độ nào, thật sự khó có thể tưởng tượng!
- Đạo Kim Ngọc Bàn trong Đan điền ta, đã thành một bệnh kín.
Trên mặt Giang Nam hiện lên vẻ tái nhợt bệnh hoạn, hiện tại Đạo Kim Ngọc Bàn bị vây trong trạng thái phòng ngự, nhưng mà chẳng biết lúc nào sẽ chuyển làm trạng thái công kích, nếu hắn ở lúc cùng những người khác chiến đấu, Đạo Kim Ngọc Bàn bộc phát, cho dù không cách nào chém Đạo Cơ của hắn, cũng sẽ để cho hắn luống cuống tay chân.
Ở lúc chiến đấu luống cuống tay chân, cơ hồ chính là hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
- Chư vị đạo hữu, làm phiền các ngươi.
Giang Nam hướng tứ đại hóa thân của mình thi lễ, tứ đại hóa thân lung la lung lay, một thân tu vi cơ hồ tiêu hao không còn, rối rít hoàn lễ nói:
- Đạo hữu, ta và ngươi vốn là nhất thể, cần gì phải khách khí?
|
Chương 933: Thái Hoàng lão tổ ta tới ! Tới tìm thù ! (2) Tứ tôn hóa thân này đều có được huyết nhục chi thân, là Giang Nam dùng tâm huyết luyện hóa thành thân thể, từng cái từng cái thực lực vô cùng cường đại, hôm nay tu vi của bọn họ chín thành chín đã dung nhập vào trong cơ thể Giang Nam, tăng lên tu vi của hắn, mà bản thân còn thừa không có mấy.
Nếu là những người khác luyện thành hóa thân, trải qua tiêu hao như vậy, là mơ tưởng khôi phục tu vi, phải từ đầu làm lại, trọng tu hóa thân.
Mà tứ tôn hóa thân này của Giang Nam cũng là có nhục thể của mình, có thể nhanh chóng khôi phục pháp lực, bất quá dù vậy, bọn họ muốn khôi phục đến trạng thái toàn thịnh, cũng phải tốn hao một hai năm khổ công!
Một hai năm thời gian khôi phục tới trạng thái đỉnh, tứ đại hóa thân này lại là giúp đỡ thật lớn.
Đáng tiếc, Giang Nam sẽ không đợi thêm một hai năm thời gian nữa.
Hắn hiện tại liền muốn tìm Thái Hoàng Lão Tổ!
- Thái Hoàng Lão Tổ chưa trừ diệt, tâm cảnh của ta thủy chung không cách nào viên mãn!
Giang Nam tinh tế cảm ứng pháp lực hiện tại của mình, như tinh thần biển rộng!
Pháp lực của hắn so sánh với lúc trước tăng lên chín lần, to lớn bao la hùng vĩ, vô cùng vô tận, thân thể so sánh với trước cũng có tăng lên thật lớn, hôm nay nhục thể của hắn, tuyệt đối có thể so với thần minh chi bảo!
Hơn nữa, hắn hiện tại cảm giác được nhục thể của mình không hề giống như trước trầm trọng như vậy nữa, khó có thể bay lên, hiện tại hắn cảm thấy nhục thể của mình rất nhẹ, nhẹ đến mình tùy thời có thể bay phá tốc độ cực hạn!
Pháp lực của hắn thật sự quá mạnh mẻ, tăng lên chín lần pháp lực, thúc dục thân thể, thân thể trầm trọng liền không còn là vấn đề, ngược lại là sở trường của hắn!
- Lan tỷ, Tử Huyên, Tử Uyển, hôm nay ta liền muốn ra cửa.
Giang Nam triệu tập tất cả nữ yêu tinh cùng tiểu yêu tinh, dừng một chút, sáp thanh nói:
- Không biết lúc nào mới có thể trở về... Lúc ta không có ở đây, các ngươi chiếu cố mình và mấy tiểu nha đầu.
Đám người Lan tỷ, Tử Huyên mắt lộ ra thần sắc không muốn, các nàng có thể nhìn ra được, lần này Giang Nam ra cửa, có thể ý thức được mình có thể không cách nào trở về, cho nên mới nói ra lời như thế.
Các nàng không biết nên an ủi vị giáo chủ trẻ tuổi này như thế nào.
- Thần Thứu, ngươi là Yêu Vương tỷ tỷ ta hàng phục, các nàng là bộ hạ cũ của tỷ tỷ, ngươi phải bảo vệ an nguy của các nàng, minh bạch chưa?
Giang Nam đem Thần Thứu Yêu Vương thả ra, phân phó nói.
Thần Thứu Yêu Vương hóa thành Đạo Nhân đầu trọc, gật đầu đồng ý. Giang Nam tâm niệm hơi động, một đầu cá lớn dài đến mấy ngàn dặm đột nhiên từ bên trong mi tâm hắn bay ra, rõ ràng là hóa thân của Thần Thứu Yêu Vương, vẫn đặt ở trong Bạch Ngọc Bình ân cần săn sóc, hôm nay cũng bị hắn trả lại cho Thần Thứu Yêu Vương.
Giang Nam nhìn mọi người một chút, dường như muốn đem giọng nói và dáng điệu nụ cười của các nàng nhớ ở đáy lòng, đột nhiên tung người nhảy ra, thoát ra ngàn dặm!
- Thái Hoàng Lão Tổ, ta tới! Tới tìm thù!
Trên bầu trời, một đạo lưu quang cấp tốc hiện lên, phá không bay đi, còn chưa chờ người chú ý tới, lưu quang đã biến mất ở phía chân trời.
Đó là Giang Nam, cách năm năm, hắn rốt cục có thể bay lượn ở phía chân trời, tùy ý ngao du!
Tốc độ của hắn, so sánh với trước nhanh hơn, thân thể có thể tiếp nhận được hư không trọng áp, mặc dù hư không không ngừng chấn động cũng không cách nào rung chuyển nhục thể của hắn!
Thân thể của hắn hôm nay, vượt qua Động Thiên cảnh Thiên Đạo chi kiếp, vừa mới động, cơ hồ tương đương với thần minh chi bảo ở trong hư không ghé qua!
- Hiện tại, mặc dù thực lực ta tăng nhiều, nhưng như cũ không có nắm chặc chiến thắng Thái Hoàng Lão Tổ, bất quá giết một người, cũng không phải là cần thực lực nhất định phải thắng được đối phương, ám sát cũng là một loại thủ đoạn khắc địch chế thắng!
Giang Nam dần dần tỉnh táo lại, Thái Hoàng Lão Tổ cũng không phải là dễ dàng có thể chiến thắng như vậy, thực lực của hắn mạnh, đã đạt tới trình độ Thiên Thần, mà lúc này Giang Nam mặc dù vận dụng tất cả pháp bảo cùng nội tình, tối đa cũng chỉ là cùng Thần Ma xê xích không nhiều.
Mặc dù cộng thêm Chiến Minh cự thú đã có chiến lực Thần Ma, cũng không có thể chính diện đánh bại Thái Hoàng Lão Tổ, chỉ biết bại vong!
- Nếu ta vận dụng Đãng Ma Kiếm, ở dưới tình huống đánh lén, cho dù là Thái Hoàng Lão Tổ, cũng không có thể phòng được!
Hắn cùng với Thái Hoàng trong lúc đó, còn cách bát trọng Thiên Cung, Thái Hoàng thân là thần minh duy nhất từ Huyền Minh Nguyên Giới đi ra trong hai mươi vạn năm, chỗ cường đại không cần phải nói, muốn chém giết người này, nhất định phải dùng vô số thủ đoạn!
Mặc dù Giang Nam liên tục vượt qua tam đại cảnh giới, pháp lực cùng chiến lực tăng vọt, Đạo Tâm cũng bởi vì thực lực tăng vọt chịu ảnh hưởng, nhưng mà Đạo Tâm cũng không hoàn toàn hỏng mất, như cũ còn có lý tính, để cho hắn tiếp tục phân tích địch ta mạnh yếu.
- Thái Hoàng Lão Tổ cố nhiên tâm cảnh vô địch, trí khôn như châu, tính toán không bỏ sót, nhưng mà hắn thiên toán vạn toán, cũng không nghĩ tới ta đã tới Trung Thiên thế giới, đây chính là cơ hội của ta!
Một kích.
Hắn chỉ có cơ hội một kích!
Dưới một kích không thể chém giết Thái Hoàng mà nói, hắn liền không còn có bất cứ cơ hội nào, mà lâm vào tình cảnh cực kỳ nguy hiểm!
Trung Thiên thế giới Thái Huyền Thánh Tông ở bắc phương Đông Cực Đại Hoang, cả ngày băng tuyết, lạnh khủng khiếp, bởi vì Thái Huyền Thánh Tông cũng không cường đại thế nào, cho nên chỉ có thể đem môn phái xây ở đó.
Nơi này cũng là tuyết sơn cùng sông băng cực kỳ cao lớn, mặc dù cũng có sinh linh lựa chọn ở chỗ này phồn diễn sinh sống, nhưng mà nhân số không nhiều lắm, chỉ có một chút dân tộc du mục trời sanh tính vạm vỡ.
Giang Nam sưu tầm trí nhớ mấy Thái Huyền Thánh Tông đệ tử, biết ở địa phương này, còn có không ít môn phái, nhưng cũng không lớn, tương tự Thái Huyền Thánh Tông.
Trung thiên Thái Huyền Thánh Tông, lãnh địa ước chừng mấy ngàn vạn dặm, hạ hạt mấy chục đại bộ lạc du mục, ở trong Thái Huyền Thánh Tông, có hơn ngàn Linh sơn linh phong, trong đó thần minh có ba vị, cộng thêm Thái Hoàng Lão Tổ là bốn vị.
Thái Huyền Thánh Tông chưởng giáo trước tên là Tông Nhượng, thực lực không phải chuyện đùa, đã đi lên bài vị hơn tám ngàn năm, nghe nói hắn đã muốn đạt tới Thiên Thần cảnh giới.
Bất quá cho dù là Tông Nhượng, ở trước mặt Thái Hoàng cũng không có kiên trì mấy chiêu, chủ động đem chưởng giáo vị tặng cho hắn.
Hai thần minh khác của Thái Huyền Thánh Tông một vị tên là Ích Tà Tôn Giả, một vị khác tên là Điên Đạo Nhân, hai người tuổi đã lớn, là lão quái vật, uy vọng cực cao, thường ngày căn bản không lộ diện, chỉ có lúc tông môn nguy cơ bọn họ mới có thể hiện thân.
Về phần đệ tử trưởng lão khác, vô số cao thủ, tuyệt thế cường giả không dưới mười, không giống Huyền Minh Nguyên Giới, ngay cả tuyệt thế cường giả cũng ít ỏi.
|
Chương 934: Hơi thở Thiên Đạo. Trong những tuyệt thế cường giả này, không thiếu cao thủ có chiến lực kinh người có thể so với Thần minh!
Hơn nữa, Thái Hoàng Lão Tổ giao du rộng lớn, cùng mấy môn phái khác trên băng nguyên quan hệ cũng không tệ, thường có lui tới, vung tay hô lên, sẽ có người tụ tập!
Giang Nam nhìn sông băng núi lớn ở tiền phương, tâm niệm hơi động, toàn thân tinh khí nội liễm, hơi thở dần dần suy yếu, giống như một Thần Phủ ngũ trọng tu sĩ bình thường, những tu vi khác hết thảy bị giấu diếm xuống.
Trong cơ thể hắn truyền đến thanh âm xương cốt bành bạch rung động, trong chớp mắt tướng mạo cũng phát sinh thay đổi, từ thiếu niên thanh tú biến thành Hứa Văn Thuận, là tu sĩ Thái Huyền Thánh Tông mà hắn từng ở Đông Cực Đại Hoang gặp phải.
Thậm chí, ngay cả công pháp của hắn cũng bị thay đổi, biến thành công pháp của Thái Huyền Thánh Tông.
Không chỉ có như thế, Giang Nam đem trí nhớ tu sĩ kia sưu tầm một lần, đối với hắn hết thảy cũng rõ như lòng bàn tay, thay đổi thanh tuyến, cho dù người cùng tu sĩ này thân mật, cũng không cách nào phát hiện bất kỳ dị trạng!
Hắn ngông nghênh đi vào Thái Huyền Thánh Tông, không có bất kỳ người ngăn trở hỏi thăm, ngược lại hướng hắn mỉm cười vấn an.
Giang Nam nhất nhất hoàn lễ, cũng không lâu lắm, liền đến phúc địa của Thái Huyền Thánh Tông, phía trước chính là ngọn núi cao nhất của Thái Huyền Thánh Tông, một khối Huyền Băng trên triệu năm luyện thành ngọn núi!
Ngọn núi này trên thực tế là một thần minh chi bảo, bị lịch đại chưởng giáo của Thái Huyền Thánh Tông lấy đạo tắc bản thân gia trì, uy năng vượt xa thần minh chi bảo bình thường, cực kỳ lợi hại.
Giang Nam đi lên tòa huyền băng phong này, thầm nghĩ:
- Nơi này là Tông Chủ Phong, nếu như Thái Hoàng Lão Tổ không có đi ra ngoài mà nói, tất nhiên sẽ ở trên tòa Linh sơn này trấn giữ.
- Ngươi là tam đại đệ tử?
Đột nhiên một thanh âm truyền đến, Giang Nam theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một trung niên nam tử đi tới, trên mặt uy nghiêm, không vui nói:
- Nơi đây chính là Tông Chủ Phong, không phải là địa phương ngươi có thể tới, còn không mau mau lui ra?
Giang Nam nghiêng đầu đánh giá người này, lập tức từ trong trí nhớ của Hứa Văn Thuận tìm được lai lịch của hắn, người này tên là Vi Xương, chịu trách nhiệm hình phạt, là một trong mười đại tuyệt thế cường giả của Thái Huyền Thánh Tông, chưởng hình trưởng lão, tu vi đã đạt tới Thiên Cung thất trọng, cực kỳ cường đại.
Ở trong trí nhớ của Hứa Văn Thuận, Vi Xương giống như là Thiên Thần!
Dĩ nhiên, đây là bởi vì tu vi thực lực của Hứa Văn Thuận quá thấp, ở trong mắt Giang Nam, mặc dù Vi Xương rất mạnh, nhưng mà cùng Thần minh so sánh, còn có một đoạn chênh lệch cực lớn.
- Chưởng hình trưởng lão, xin hỏi Chưởng Giáo Chí Tôn có đây không?
Giang Nam khom người hỏi.
Vi Xương thấy hắn không có lập tức rời đi, ngược lại đi hỏi thăm Thái Hoàng Lão Tổ, không khỏi cau mày, quát lớn:
- Lá gan của ngươi không khỏi quá lớn! Tung tích của Chưởng Giáo Chí Tôn, há là ngươi có thể hỏi tới? Mau mau lui ra, nếu không đừng trách ta vận dụng tông môn môn quy!
Giang Nam vẫn không nhúc nhích, cười nói:
- Chưởng hình trưởng lão, đệ tử có việc, muốn bẩm báo chưởng giáo, nếu trì hoãn đại sự, ngươi chịu trách nhiệm không nổi.
- Chịu trách nhiệm không nổi?
Vi Xương giận dữ, đỉnh đầu pháp lực bắt đầu khởi động, hóa thành mội cái đại thủ, bắt hắn lại, cười lạnh nói:
- Ta trông coi hình phạt, vẫn là lần đầu gặp phải có người không nghe ta dạy dỗ! Ngươi ăn tim gấu gan báo, ngay cả ta cũng gõ nhịp, bản thân ta muốn nhìn là ta chịu trách nhiệm không nổi, hay ngươi chịu trách nhiệm không nổi! Hôm nay ta liền đem ngươi cột vào trên Thiên Phạt đài, ba nghìn tiên hình hầu hạ, để cho ngươi biết trời cao đất rộng!
Trong nháy mắt hắn bắt được Giang Nam, một đạo Thần quang hiện lên, nhanh như tia chớp vào bên trong mi tâm của Vi Xương.
Thân thể Vi Xương chấn động, bên trong mi tâm nhất thời xuất hiện một kim nhân thân cao mấy vạn trượng, trên cao nhìn xuống thần hồn của hắn!
- Ngươi không phải là đệ tử thánh tông ta, ngươi rốt cuộc là người nào?
Vi Xương trong lòng kinh hãi, vội vàng cao giọng quát hỏi.
Hắn cũng là tuyệt thế cường giả, cao thủ đứng đầu, tu thành Thiên Cung thất trọng, thần hồn sắp lột xác thành thần tính, lập tức điều động lực lượng đi trấn áp Huyền thai kim nhân của Giang Nam!
Mi tâm của hắn chính là một tòa Thái Huyền đại trận, chia làm Âm Dương Song Ngư, thần hồn của Vi Xương đứng ở trong trận, Âm Dương Song Ngư khuấy phá, lập tức bộc phát ra vô cùng uy năng, tịch quyển dựng lên, hướng Huyền thai kim nhân của Giang Nam bay tới, cười lạnh nói:
- Ngươi quá khinh địch! Cho dù ngươi là Thần minh, đi tới mi tâm của ta, cũng bị ta khắc chế! Hàng phục cho ta!
Oanh!
Trên bầu trời một chân to kim chói rơi xuống, ầm ầm một tiếng dẫm ở trên Thái Huyền đại trận, tòa đại trận này lập tức dừng vận chuyển, bị sinh sôi dậm đến dừng lại!
Trong lòng Vi Xương chấn động, lập tức nhìn ra chênh lệch, thất thanh nói:
- Ngươi không phải là Thần minh, mà là Thiên Thần!
Hắn lập tức phi thân trở lui, đại môn Tử Phủ mở ra, thần hồn nhanh như tia chớp đầu nhập trong Tử Phủ, ngay sau đó đại môn Tử Phủ đóng lại. Tử Phủ diệu dụng rất nhiều, trong đó trọng yếu nhất là thần hộ mệnh hồn, thần hồn vào chủ Tử Phủ, là có thể chống đở cường địch xâm lấn!
Sau một khắc, hai tay của Huyền thai kim nhân nhẹ nhàng nhấn một cái, hai miếng Tử Phủ đại môn ầm ầm mở ra, bị sinh sôi đẩy ra, tiếp theo một kim thủ lớn đến không thể tưởng tượng nổi thăm dò vào trong Tử Phủ.
Vi Xương gầm lên, đang muốn điều động pháp bảo dấu diếm trong Tử Phủ cắn nát bàn tay này, đột nhiên chỉ thấy kim thủ kia mở ra năm ngón tay, trong lòng bàn tay có đạo văn xông ra, hóa thành một ngụm hồng chung.
Cạch...
Kim thủ bấm tay gảy nhẹ, hồng chung chấn vang, Thiên Đạo chi âm cuồn cuộn nổ vang, chấn đến hắn thất điên bát đảo, sau một khắc thần hồn của hắn rơi vào trong tay Giang Nam, nhẹ nhàng lấy ra Tử Phủ!
- Nói đi, Thái Hoàng Lão Tổ đến tột cùng ở nơi đâu?
Giang Nam đem thần hồn của Vi Xương bắt trong lòng bàn tay, lạnh lùng nhìn hắn:
- Ngươi cũng có thể cự tuyệt, bất quá ta có thể dễ dàng sưu hồn tác phách, sưu tầm trí nhớ của ngươi, nhận được chuyện tình ta muốn biết!
Mồ hôi lạnh trên trán Vi Xương say sưa, đột nhiên cắn răng, thần hồn lập tức dấy lên Đại Hỏa hừng hực, người này thế nhưng cực kỳ cương liệt, ý muốn tự mình hại mình thần hồn câu diệt, cười thảm nói:
- Tà ma, ngươi mơ tưởng được bất cứ chuyện gì...
- Ngươi tình nguyện nghiền nát thần hồn cũng không nguyện bán đứng Thái Hoàng?
Giang Nam một hơi thổi ra, thần hồn Đại Hỏa của Vi Xương nhất thời dập tắt, ngay sau đó bàn tay xê dịch, thần hồn của Vi Xương nhất thời nát bấy!
Hắn há mồm khẽ hấp, mảnh nhỏ thần hồn nghiền nát của Vi Xương rối rít tràn vào trong miệng của hắn.
- Ân? Thái Hoàng Lão Tổ lại có gặp gỡ bực này...
Vô số trí nhớ của Vi Xương vọt tới, Giang Nam lập tức biết vì sao Vi Xương tình nguyện hồn phi phách tán cũng không nguyện bán đứng Thái Hoàng.
|
Chương 935: Huyền Nữ Băng Cung. (1) Địa phương Thái Huyền Thánh Tông lựa chọn xây tông môn cực kỳ kỳ diệu, ở phía dưới ngọn núi cao nhất này, là một thượng cổ động phủ, tổ sư khai sơn phát hiện tòa động phủ này, nhưng không có lộ ra, mà ở nơi đây khai tông lập phái, trước đánh ra tấm giang sơn, đứng vững gót chân, lại từ từ mưu đồ mở ra động phủ.
Khai sơn tổ sư luyện thành một tòa huyền băng phong trấn áp ở chỗ này, che kín động phủ tản mát ra rung động, trăm vạn năm qua, tòa động phủ này thủy chung không có bị ngoại giới phát giác.
Bất quá, mặc dù vị tổ sư Thái Huyền Thánh Tông này là Chân Thần, nhưng không có đầy đủ thực lực đả thông tòa động phủ này, cũng không lâu lắm liền chết già, mà hơn mười vị chưởng giáo sau này của Thái Huyền Thánh Tông, tu vi còn không bằng hắn, mặc dù cũng muốn mở ra tòa động phủ này, nhưng không có đủ thực lực, cho đến Thái Hoàng xuất hiện.
Mặc dù Thái Hoàng chẳng qua là Thần minh, thực lực không bằng vị tổ sư kia, nhưng hắn kinh tài tuyệt diễm, tài trí thông thiên, dần dần phá giải môn hộ tòa động phủ này, khiến cho động phủ mở ra, có thể tiến vào trong động phủ.
Mà hiện tại, Thái Hoàng Lão Tổ cùng Tông Nhượng, Điên Đạo Nhân, Ích Tà Tôn Giả cùng với mấy cường giả khác, chính là ở phía dưới huyền băng phong này, thăm dò động phủ kia!
- Khó trách Vi Xương cận kề cái chết cũng không nói. Người này cũng là hạng người trung liệt, đáng giá kính nể, đáng tiếc ta và ngươi chỉ có thể trở thành địch nhân...
Giang Nam ánh mắt chớp động, thầm nghĩ:
- Ngay cả Chân Thần cũng không cách nào mở ra động phủ, xem ra tòa động phủ này không phải chuyện đùa, hơn phân nửa là Thần Chủ lưu lại động phủ...
Thần hồn của hắn xâm lấn, chiếm cứ Tử Phủ của Vi Xương, nhưng không có luyện thành hóa thân, mà là khống chế thân thể này, một đường hướng trung tâm huyền băng phong xông vào.
Chỉ thấy trung tâm huyền băng phong đã bị người đánh ra một lối đi, huyền khí lạnh lùng trong thông đạo xông ra, hướng ra phía ngoài phun mạnh, uy năng cơ hồ có thể so với một kích toàn lực của Chưởng Giáo Chí Tôn cường giả!
- Khí tứcThiên Đạo!
Giang Nam trong lòng rung mạnh, từ trong động phủ thổi ra huyền khí, hắn cảm ứng được khí tức của Thiên Đạo!
Khí tức Thiên Đạo!
Động phủ phía dưới huyền băng phong của Thái Huyền Thánh Tông thổi ra huyền khí, lại truyền đến khí tức Thiên Đạo!
Giang Nam kinh nghiệm lần lượt Thiên Đạo chi kiếp, đối với khí tức Thiên Đạo cực kỳ nhạy cảm, tuyệt đối không thể nhận lầm, từ trong tòa thượng cổ động phủ này truyền đến, tuyệt đối là khí tức Thiên Đạo không thể nghi ngờ!
Giang Nam tinh tế cảm xúc, cổ khí tức này cùng Thiên Đạo chí bảo hư ảnh có không cùng rất nhỏ, không bằng Thiên Đạo chí bảo rộng rãi pha tạp như vậy, nhưng thắng ở chỗ cổ khí tức này tương đối tinh thuần, càng thêm nồng nặc, hẳn là hư ảnh cùng thực chất khác nhau!
- Loại địa phương này, tự nhiên không thể nào có Thiên Đạo chí bảo, như vậy trong động phủ, nhất định là chủ nhân động phủ lấy được mảnh nhỏ Thiên Đạo!
Giang Nam lấy lại bình tĩnh, chín đại thần nhân sưu tập mảnh nhỏ Thiên Đạo Bổ Thiên, cũng không có đem tất cả mảnh nhỏ Thiên Đạo thu thập hết, vẫn có không ít mảnh nhỏ Thiên Đạo rơi lả tả ở trong thiên địa.
Thời xa xưa trận đại chiến kia thật sự quá mãnh liệt, Thiên Đạo cũng bị đánh nát, chư thiên vạn giới sụp đổ, mảnh nhỏ Thiên Đạo rơi lả tả các nơi trong thế giới, chín vị Bổ Thiên thần nhân góp nhặt phần lớn mảnh nhỏ, thiếu thốn bộ phận liền dùng Đạo tắc của mình thay thế.
Vì vậy Thiên Đạo vô tư biến thành Thiên Đạo có tư, chư thiên vạn giới vận hành cũng không viên mãn.
Những mảnh nhỏ khác thỉnh thoảng bị người phát hiện, bất kỳ một khối mảnh nhỏ xuất hiện, cũng sẽ khiến một phen tranh đoạt kịch liệt, máu chảy thành sông, phục thi khắp nơi, thậm chí ngay cả Chân Thần, Thần Chủ, Thần Tôn cũng sẽ bị kinh động, đại khai sát giới!
Thiên Đạo mảnh nhỏ ý nghĩa phi phàm, không chỉ có ý nghĩa có thể mượn mảnh nhỏ thể ngộ Thiên Đạo, giống như trước cũng ý nghĩa, chủ nhân mảnh nhỏ Thiên Đạo có thể đem mảnh nhỏ Thiên Đạo luyện chế thành pháp bảo, làm cho đạo tắc của mình ký thác trong Thiên Đạo, kéo dài thọ nguyên của mình. Làm cho mình đạt được thọ nguyên càng thêm lâu dài!
Mặc dù loại lâu dài này không giống Thiên Đạo chí bảo có thể làm cho người cùng thế tồn tại, nhưng cũng có thể để cho thọ nguyên tăng lên thật to, chỉ là bởi vì mảnh nhỏ quá ít, không cách nào đột phá giới hạn hai trăm vạn năm thọ nguyên mà thôi.
- Trong động phủ phía dưới Thái Huyền Thánh Tông, thậm chí có mảnh nhỏ Thiên Đạo, khó trách lịch đại chưởng giáo Thái Huyền Thánh Tông giấu diếm sâu như vậy, trăm vạn năm cũng không để lộ tin tức! Bất quá, nếu mảnh nhỏ Thiên Đạo rơi vào trong tay Thái Hoàng, thực lực của hắn tất có tăng nhiều, thọ nguyên lại càng dài!
Giang Nam tâm niệm hơi động, thân hóa lưu quang, biến mất bên trong mi tâm của Vi Xương, ẩn núp xuống, thúc dục thân thể Vi Xương hướng chỗ sâu của lối đi bay đi.
Huyền khí mãnh liệt đập vào mặt, càng đến dưới đất, huyền khí liền càng phát ra cương mãnh, đợi càng về sau, huyền khí mênh mông gào thét. Đem hết thảy đông lại, Giang Nam mượn hai mắt của Vi Xương hướng bốn phía nhìn lại, chỉ thấy cái thông đạo này thẳng tắp nối thẳng dưới đất, bốn phía lối đi là khối băng khổng lồ hoa mỹ, từng cục Huyền Băng như núi, ở trên Huyền Băng sinh ra một chút đại hoa kỳ dị sáng lạng, đóa hoa phát ra quang mang sâu kín, chiếu rọi vách tường, giống như thủy tinh!
- Đây là hoa gì?
Trong lòng Giang Nam khẽ nhúc nhích, lấy tay hái một đóa hoa, đóa hoa kia mới vừa rời vách tường, liền lập tức khô héo hòa tan, hóa thành từng vết thần quang cùng nước đọng, biến mất không thấy gì nữa.
Giang Nam sách sách xưng kỳ, loại đại hoa kỳ dị này là do thần quang, nước cùng huyền khí tạo thành, rời vách tường sẽ hòa tan, mặc dù trong hoa tích chứa thần quang cực kỳ kỳ diệu, có linh lực cực kỳ cường đại, nhưng mà loại đặc tính này đưa đến loại hoa kia không cách nào làm thuốc.
Cái thông đạo này không biết xâm nhập dưới đất sâu bao nhiêu, càng về sau, huyền khí cuồng phong càng phát ra mãnh liệt, nhiệt độ càng thấp, cho dù là Vi Xương là tuyệt thế cường giả, cũng kết một tầng Huyền Băng!
Răng rắc!
Thân thể Vi Xương bị triệt để đông cứng, ngay sau đó gió rét thổi tới, thân thể vị tuyệt thế cường giả này rầm một tiếng nát bấy, tan rã ở trong huyền khí!
Giang Nam lập tức bại lộ ở trong huyền khí, huyền khí xâm lấn, lạnh như băng thấu xương.
- Sở dĩ ta giữ lại thân thể Vi Xương, là muốn dựa vào khuôn mặt Vi Xương lẫn vào trong đám người Thái Hoàng, thừa dịp bất ngờ, dữ dội lên đánh lén, một kiếm phải giết. Chỉ là ta đánh giá thấp uy lực huyền khí, để cho thân thể Vi Xương bị hủy, thiếu một cách đánh lén...
Giang Nam thầm thở dài đáng tiếc, huyền phong vẫn không thể uy hiếp được nhục thể của hắn, bất quá vì an toàn, hắn tâm niệm hơi động, Thánh Quân thần thụ từ trong Tử Phủ bay ra, đi tới bầu trời Ma ngục, Thần hà tia tia gột rửa xuống, trợ giúp hắn chống cự huyền khí xâm lấn.
|
Chương 936: Huyền Nữ Băng Cung. (2) Hắn tiếp tục hướng dưới đất bay đi, xâm nhập dưới đất gần vạn dặm, nơi đi qua, phóng mắt nhìn đi, dưới đất bất luận cái gì, hết thảy cũng là do Huyền Băng tạo thành, lại không có thấy bất kỳ một hòn đá hoặc là bùn đất, nham tương nào!
- Chẳng lẽ là trong động phủ dưới đất kia tản mát ra huyền khí, đem hết thảy nơi đây đông lại, biến thành Huyền Băng, đem động phủ chôn xuống?
Giang Nam nghĩ ngợi nói.
Huyền Băng nơi này dầy như vậy, cho dù là Thần Tôn thần thức chỉ sợ cũng không cách nào đâm rách Huyền Băng dày như thế, tìm kiếm đến bên động phủ, này mới đưa đến tòa động phủ nay như cũ bình yên vô sự.
Mà huyền khí phá vỡ bề mặt quả đất, đưa đến khí tức Thiên Đạo tiết ra ngoài, vị tổ sư khai sáng Thái Huyền Thánh Tông kia vừa vặn tới đây, lấy huyền băng phong trấn áp huyền khí, hơn nữa ở chỗ này thành lập Thái Huyền Thánh Tông, thế cho nên trăm vạn năm tới không người nào có thể phát hiện dưới đất lại cất giấu một đại bí mật như vậy!
Rốt cục, hắn đi tới điểm cuối lối đi, chỉ thấy ở trước mặt hắn trong lúc bất chợt nhiều ra một tòa động phủ mỹ lệ, giống như một tòa Băng Cung cự đại, Băng Cung có bậc thang thật dài, hai bên bậc thang có băng trụ cùng tượng đá khổng lồ, tượng đá điêu khắc một loại Thần Thú kỳ dị, thiên hình vạn trạng, có một loại khí tức trang nghiêm túc mục.
Đại môn Băng Cung đã mở ra, huyền phong gào thét bắt đầu từ trong cánh cửa kia điên cuồng thổi ra, ở trên cửa có một tấm biển, phái trên đề mấy chữ "Huyền Nữ Băng Cung".
- Thái Hoàng cùng đám người Tông Nhượng, Điên Đạo Nhân, Ích Tà Tôn Giả, tất nhiên đã tiến vào Băng Cung động phủ!
Giang Nam không chần chờ chút nào, lắc mình tiến vào tòa Huyền Nữ Băng Cung này, phóng mắt nhìn đi, chỉ thấy hắn giống như đi tới một thế giới đóng băng, nơi nơi là huyền khí kết thành Huyền Băng, điêu lương bức trụ, hết thảy là Huyền Băng xây thành, một bông hoa một cây cối, đều là Huyền Băng biến thành, băng cấp trên mặt đất, hành lang băng thật dài, thậm chí ngay cả hồ cũng là Huyền Băng, Giang Nam đi tới trên một mảnh hồ, cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy trong hồ nước còn có băng ngư, sinh vật rất là kỳ dị, lại có thể ở trong Huyền Băng du động.
Hắn tiếp tục đi thẳng về phía trước, huyền khí quá lớn, để cho nhục thể của hắn cũng có chút cứng ngắc, cho dù là Thánh Quân thần thụ trong lông mày hắn, cũng có chút chống đở không nổi, Thần hà lưu chuyển trở nên trì hoãn chậm lại.
- Băng sương huyền khí thật là mạnh! Nơi này huyền khí nồng đậm, chỉ sợ Thần minh tới đây cũng sẽ bị đông lạnh, hành động khó khăn!
Giang Nam thu thần thụ, thúc dục Đậu Suất Thần Hỏa, hỏa lực mênh mông phóng mạnh về quanh thân, bất quá, cho dù là Thần Ma Thánh Hỏa cũng có chút khắc chế không được loại huyền khí này.
Giang Nam khẽ cau mày, thử thúc dục nhè nhẹ từng sợi Hoàng Thiên Thánh Hỏa, lúc này mới dần dần đem huyền khí xâm lấn đến trong cơ thể hóa đi.
Hắn hôm nay có thể vận dụng Thần Ma Thánh Hỏa rèn luyện thân thể, nhưng mà vận dụng Hoàng Thiên Thánh Hỏa mà nói, vẫn còn có chút miễn cưỡng, không cẩn thận là có thể dẫn lửa thiêu thân!
Hắn cẩn thận khống chế Hoàng Thiên Thánh Hỏa, tiếp tục đi thẳng về phía trước, cũng không lâu lắm liền đi ra phòng khách của động phủ này, đi tới hậu hoa viên của Huyền Nữ Băng Cung.
Huyền Nữ Băng Cung không giống Thánh Quân động phủ rộng rãi mênh mông như vậy, nhưng địa vực cũng không nhỏ, chỉ là hậu hoa viên chí ít cũng trăm dặm, dãy núi phập phồng, cũng hết thảy là băng sơn sông băng, hoa cỏ cây cối, không có chỗ nào mà không phải là Huyền Băng biến thành.
Mà ở phía sau hậu hoa viên, từng ngọn Băng Cung chằng chịt, hình dạng như hoa mai.
- Nơi này có dấu vết chiến đấu lưu lại!
Trong lòng Giang Nam đột nhiên rùng mình, xem xét bốn phía, chỉ thấy trước một tòa băng sơn hiển nhiên đã từng phát sinh quá một cuộc ác chiến, nơi nơi là pháp bảo Thần Thông oanh kích lưu lại dấu vết, thậm chí còn có hai cỗ thi thể, nhìn bộ dáng, hẳn là mấy vị tuyệt thế cường giả của Thái Huyền Thánh Tông kia, hiển nhiên, bọn người Thái Hoàng Lão Tổ ở nơi đây trong lúc bất chợt gặp phải tập kích, dưới sự ứng phó không kịp bị chém giết hai người!
Bất quá, hắn kiểm tra bốn phía, lại phát hiện một màn cổ quái, nơi này trừ thi thể hai vị tuyệt thế cường giả kia ra, cũng không có thi thể những khác lưu lại, cũng không có thủ đoạn công kích như cấm chế.
Lấy thực lực đám người Thái Hoàng Lão Tổ, nếu như là cấm chế, phá cấm mà nói nhất định sẽ lưu lại dấu vết, nếu như bị chủ nhân động phủ lưu lại Thần Thú yêu thú đánh lén, cũng sẽ lưu lại một chút ít thi thể.
Mà hiện trường trừ hai cỗ thi thể này ra, thì không có vật khác!
Giang Nam không khỏi lâm vào trầm tư:
- Tập kích đám người Thái Hoàng rốt cuộc là vật gì?
Đột nhiên, nơi xa truyền đến một cổ khí tức cuồng bạo, còn có nhiều tiếng gầm lên cùng thú rống, Giang Nam trong lòng vừa động:
- Bọn người Thái Hoàng Lão Tổ ở phía trước, cùng thứ gì giao thủ!
Hắn hoàn toàn phong bế khí tức của mình, về phía trước truy tung đi, đợi đi tới nơi thanh âm kia truyền đến không xa, vẻ mặt Giang Nam không khỏi dại ra, chỉ thấy đám người Thái Hoàng Lão Tổ lại có mấy vị tuyệt thế cường giả tử vong, vây công bọn họ rõ ràng là mấy chục đầu cự thú!
Những cự thú này, cũng là Huyền Băng tạo thành, từng cái từng cái thực lực kinh người, có thể so với Chiến Minh cự thú, có Thần Ma chiến lực!
Thình thịch...
Một đầu Huyền Băng cự thú đột nhiên bị Tông Nhượng cùng một vị Thái Huyền Thánh Tông Thần minh khác là Điên Đạo Nhân hợp lực đánh chết, bất quá đầu cự thú này mới vừa ngã xuống, liền lập tức hóa thành một vũng nước, ngay sau đó ở trên mặt đất kết thành một tầng Huyền Băng.
- Khó trách ta không có phát hiện những thi thể khác, thì ra là như vậy!
Giang Nam hé mắt, quét về phía Thái Hoàng Lão Tổ, con ngươi co rút nhanh, chỉ thấy Thái Hoàng như cũ là thiếu niên tóc trắng kia, một mình một người kéo tám đầu Huyền Băng cự thú, ở dưới Huyền Băng cự thú vây công, như cũ bình tĩnh, mỗi nhất kích rơi xuống, Huyền Băng cự thú liền bị hắn đánh cho Huyền Băng ối chao bay loạn, tứ chi không trọn vẹn!
Đúng là bởi vì hắn một mình một người kéo nhiều Huyền Băng cự thú như vậy, này mới không có để cho mọi người Thái Huyền Thánh Tông toàn quân bị diệt.
- Thái Hoàng thật là mạnh...
Giang Nam giật mình trong lòng, hôm nay Thái Hoàng Lão Tổ, so với lúc hắn rời đi Huyền Minh Nguyên Giới cường đại nhiều lắm, nơi này bất kỳ một đầu Huyền Băng cự thú nào cũng có thể kém Chiến Minh cự thú, cho dù là Giang Nam toàn lực ứng phó, cũng mơ tưởng dễ dàng bắt lại.
Mà Thái Hoàng một người kéo tám đầu Huyền Băng cự thú, hơn nữa vẫn còn dư lực, hiển nhiên những Huyền Băng cự thú này không cách nào làm cho hắn thi triển ra toàn lực.
Tu vi thực lực của Tông Sơn cũng cực kỳ cường đại, không thua Hoang Cổ Thánh Thành phó thành chủ Cung Thường Thanh, là một vị cường giả đến gần Thiên Thần cảnh giới, Điên Đạo Nhân cùng Ích Tà Tôn Giả thì muốn kém mấy phần, thực lực cùng Huyết Thần Mao Viễn Công, Thao Hộc Tôn Giả không kém bao nhiêu.
|